Việt Nam có tự do hơn gấp vạn lần các nước tư bản giãy chết!
Nguyễn Dư (Danlambao)
- Các nước tư bản giãy chết rất khắt khe và quá coi trọng về vấn đề
luật pháp quốc gia. Mọi người phải sống trong khuôn khổ thượng tôn pháp
luật. Nêu ra vài ví dụ để chúng ta so sánh với Việt Nam.
Trường hợp thứ nhất: Một bác sĩ khi hành nghề thì tuyệt đối không được
tiết lộ bệnh án của bệnh nhân. Nếu bị lộ có bằng chứng là do bác sĩ,
người bệnh có quyền kiện ra tòa, tùy theo mức độ vụ việc, có thể bác sĩ
sẽ bị bồi thường và tước giấy phép hành nghề. Thế cho nên trong hồ sơ
bệnh án có đính kèm giấy cam kết của bệnh nhân ký tên: hoặc là cho phép
bác sĩ được quyền trao đổi với các phân khoa: phân tích, báo cáo về bệnh
lý để tìm phương cách điều trị; hay ngược lại, người ta có quyền từ
chối tiết lộ bệnh án. Nhưng phần đông các bệnh nhân đều tin tưởng, "thí
mạng cùi" của mình cho các bác sĩ. Thường những người sống ở những xứ sở
nầy đều tin tưởng tuyệt đối vào bệnh viện hoặc các bác sĩ gia đình. Ký
tên, cho phép chỉ là thủ tục.
Thứ hai: Trong trường hợp như tiết lộ đời tư người khác, với mục đích tư
thù hay gì đi chăng nữa thì pháp luật cũng nghiêm cấm. Tùy theo mức độ,
có thể dẫn đến "đáo tụng đình". Chuyện của xứ tư bản giãy chết cư xử
rất rạch ròi, không lẫn lộn giữa tình và lý. Không có cái chuyện có công
thì giảm nhẹ hình phạt và nếu có tội thì cũng không ai có quyền lôi đời
tư của người ta ra mà xỉ vả.
Thứ ba: Khi một người phạm tội, ra trước vành móng ngựa, các phóng viên
đưa hình ảnh lên các phương tiện truyền thông phải xóa nhòa, làm mờ đi
khuôn mặt kẻ phạm tội. Mặc dầu đã bị tuyên án, thì các phóng viên, báo
đài truyền thông cũng không ai được quyền bới móc đời tư họ ra trước
công chúng.
Chúng ta thấy cộng sản hiện nay còn xử nhiều vụ trọng án, họ dán bích
chương, thông báo ngày và giờ đem phạm nhân ra pháp trường để tập trung
những người dân hiếu kỳ đứng xung quanh xem quan tòa đọc bản án luận
tội. Bọn người rừng rú nầy muốn mọi người xem gọi là để răn đe, lấy đó
là một bài học làm gương.
Mấy ngày qua trên mạng có một tên Nguyễn Sin nào đó tự nhận là hiệp sĩ
mà hắn không hiểu hai chữ hiệp sĩ là gì cho nên mới lạm dụng danh xưng
nầy. Nói cho hắn biết: Hiệp sĩ là người bênh vực kẻ yếu, giúp người hoạn
nạn chứ không phải đem tất cả đời tư từ già, trẻ, lớn, bé của tịnh thất
Bồng Lai ra phơi bày tự do truớc mọi phương tiện truyền thông. Một tên
vô lại dốt nát như hắn mà xưng danh hiệp sĩ để làm chuyện trái pháp luật
quốc gia. Thế mà công an để yên không lên tiếng, không "mời lên đồn làm
việc"! Thật là hết biết!
Thế thì ai đứng đàng sau chống lưng, đồng lõa, xúi giục, dựng chuyện,
cung cấp đời tư của người khác cho tên dốt nát nầy? Là một người dân
thường, một tên sớm đầu tối đánh như hắn thì chắc chắn không đủ khả năng
và không có tư cách điều tra. Làm cái công việc bới móc đời tư gọi là
điều tra đó với mục đích gì khi mà chẳng có liên quan hay lợi lộc tới
bản thân hắn!
Như thế thì quá rõ ràng: Ở Việt Nam mọi người có quyền tự do - kể cả
công an - muốn sống như thế nào, dùng mọi thủ đoạn gì thì tùy thích,
không cần tuân thủ luật pháp quốc gia.
Nếu thật sự những người của tịnh thất Bồng Lai có phạm tội như những lời
đồn trên mạng thì đó cũng không phải là yếu tố để kết tội họ trong lúc
nầy. Bởi lẽ, mỗi sự việc xảy ra trong mỗi thời gian, nhiều giai đoạn
khác nhau, thì các cấp có trách nhiệm, có thẩm quyền từ xã, huyện tỉnh
và tòa án lúc đó đang ở đâu, làm gì? Và nếu không ai đá động gì trong
thời điểm đó, thì không phải cho đến bây giờ mới đem ra đấu tố. Chuyện
nào cũng cần phải cho ra chuyện đó.
Sự việc xảy ra trong mấy ngày qua, những người trong tịnh thất rõ ràng
là nạn nhân. Một điều quái gở là mọi người không truy tìm hung thủ mà đi
luận tội nạn nhân! Thừa lúc "giậu đổ, bìm leo" thì cái bọn bần cố nông
cộng với cái bọn giả danh luật sư, lập luận rất ngây ngô - chứng tỏ ta
đây có hiểu biết về luật pháp - xúm vào lôi nạn nhân ra đấu tố.
Chúng ta thấy rõ, đây là một màn đấu tố có chủ đích như thời cải cách ruộng đất cách nay hơn sáu mươi năm.
Qua những nhân chứng sống kể lại thời cải cách ruộng đất, cán cộng ở
tỉnh, huyện chia nhau về địa phương huấn luyện cho các thành phần bần cố
nông để chuẩn bị đấu tố. Trong màn đấu tố, bần cố nông mắng nhiếc địa
chủ: nào là có bao nhiêu vợ, bao nhiêu con rơi, hiếp dâm người làm, ăn ở
thất đức và làm toàn những chuyện loạn luân... Đấu tố xong, cuối cùng,
người ta lôi người bị tố đem ra xử bắn. Y chang như thời nay, họ đấu tố
ông Lê Tùng Vân ("thầy Ông Nội") xong, rồi tịnh thất Bồng Lai cũng sẽ
chuẩn bị xóa sổ.
Thành phần đứng ra đấu tố, có khi toàn là những người thất học, không
sống bằng bộ óc của chính mình; chỉ biết hùa theo những cán cộng sắp đặt
chỉ tiêu là phải diệt bao nhiêu địa chủ trong xã. Lệnh hành quyết đã
định sẵn. Số phận tịnh thất Bồng Lai rồi sẽ ra sao!?
Hãy dừng tay lại đi! Tội ác đảng của các người đã gieo cho đến hiện nay
đạo đức dân tộc đã băng hoại đến tột cùng trên đất nước nầy rồi. Những
kẻ giấu mặt bây giờ lại muốn triệt phá tịnh thất, tội ác càng chất chồng
thêm, lòng người ly tán là tạo thời cơ thuận lợi để ngoại bang dễ dàng
"xâm thực", chia năm xẻ bảy quốc gia, đè đầu cỡi cổ người dân để thôn
tính; lúc đó vợ chồng, con cái, cha mẹ, ông bà của các người sẽ gặt lấy
hậu quả thảm hại khôn lường.
Các người là kẻ gieo gió thì cả dân tộc nầy sẽ gặt bão, trong đó có dòng họ của các người. Nhớ đấy!
28.12.2019
No comments:
Post a Comment