Người Hà Tĩnh
S.T.T.D Tưởng Năng Tiến (Danlambao) - "Sao các vị lãnh đạo Đảng và Nhà nước không về Hà Tĩnh mà nghe dân chửi?" - Luật sư Trần Đình Triển
Thể theo lời yêu thượng dẫn, hôm 23 tháng 2 năm 2019, T.T. và nhiều vị lãnh đạo Đảng và Nhà Nước
đã tụ tập về Nghệ An. Trong buổi họp mặt này, ông Nguyễn Xuân
Phúc đã lên diễn đàn đọc đôi câu khiến cử tọa (toàn mặc
veston và đeo cravate) đều thấy nức lòng:
"Cầm vàng có thể vàng rơi
Lấy con trai Nghệ Tĩnh cả đời ấm no."
Nghe xong tôi nhớ ngay ông Võ Kim Cự, Bí Thư Tỉnh Ủy Hà Tĩnh,
người đã cấp phép và cho công ty Formosa nhận nhiều ưu đãi
“kịch trần” tại địa phương này - theo như tin loan của báo Đất Việt: “Được
hưởng thuế thu nhập doanh nghiệp 10% (doanh nghiệp trong nước là 22%),
miễn thuế thu nhập trong bốn năm và giảm 50% số thuế phải nộp trong 9
năm tiếp theo; được miễn thuế nhập khẩu máy móc, thiết bị; miễn thuế tài
nguyên...”
Tổng cộng là hơn mười ngàn tỷ đồng tiền hoàn thuế. Chuyên gia kinh tế Phạm Chi Lan phỏng tính: “Hơn 10.000 tỷ đồng nếu tính vào thời giá cuối năm 2014, đầu năm 2015 thì nó tương đương với 500 triệu USD.”
Chỉ cần 1% tiền lại quả thôi cũng đủ cho cả gia đình bên vợ
của ông Bí Thư Tỉnh Ủy sống nhiều đời ấm no, chứ không chỉ
một. Cùng thế hệ với ông Võ Kim Cự, Nghệ Tĩnh còn có nhiều
nhân vật cũng “xuất sắc” không kém, hoặc hơn. Theo thông tin trang
Nghệ Tĩnh TV, đọc được vào hôm 24 tháng 10 năm 2016, các thành viên chính phủ nhiệm kỳ mới đều là con em Hà Tĩnh:
- Thống Đốc Ngân Hàng Lê Minh Hưng quê tại huyện Hương Sơn.
- Bộ Trưởng Tài Nguyên & Môi Trường Trần Hồng Hà người Can Lộc.
- Bộ Trưởng Kế Hoạch Đầu Tư Nguyễn Chí Dũng huyện Lộc Hà.
- Bộ Trưởng Y Tế Nguyễn Thị Kim Tiến sinh ra ở huyện Cẩm Xuyên.
Ông Trần Hồng Hà cùng bà Nguyễn Thị Kim Tiến vẫn làm cho dư
luận, trong lẫn ngoài nước, sôi sục đều đều. Hai ông Lê Minh Hưng
và Nguyễn Chí Dũng cũng thế, cũng thường xuyên được thiên hạ
nhắc đến với rất nhiều lời lẽ không lấy gì làm nhã nhặn.
Trang Nghệ Tĩnh TV cũng cho biết thêm: “Không
chỉ vinh quang bởi các Bộ trưởng, tư lệnh ngành mà Hà Tĩnh còn được
biết đến là tỉnh có nhiều ủy viên Trung ương nhất trong Ban Chấp hành
Trung ương Đảng khóa XII, với số lượng 16 người.”
Giới tinh hoa của Hà Tĩnh, rõ ràng, hơi đông. Số người dân lưu lạc của
tỉnh này cũng thế, cũng đông hơn rất nhiều nơi khác. Ở ngoại ô Vọng Các,
trong khu Yung Chalearn, có một cái quán (không biết tên gì) mà cả ba
cô giúp việc đều là người Hà Tĩnh nên tôi gọi là “Quán Ba O.” Chúng tôi
hay đến đây vì gần chỗ trọ, vì giá cả vừa phải, và vì được “cố vấn” về
những món nhậu (ngon rẻ) cùng với thái độ thân thiện của những o đồng
hương rất hiền ngoan và vô cùng chân chất.
Cứ nhìn thấy Ba O Hà Tĩnh, cùng nụ cười rất tươi tuy hơi bẽn lẽn là tôi lại nhớ đến bốn câu thơ của Hồ Dzếnh:
Cô gái Việt Nam ơi
Nếu chữ hy sinh có ở đời
Tôi muốn nạm vàng muôn khổ cực
Cho lòng cô gái Việt Nam tươi.
Quán mở cửa từ 11 giờ sáng đến tận khuya. Nhiều đêm không làm việc được,
tà tà ra quán uống vài chai, chúng tôi vẫn thấy “Ba O Hà Tĩnh” đang tất
bật với những công việc chả nhẹ nhàng gì: lau dọn, rửa chén, chạy
bàn... Hỏi thăm mới biết là dù làm việc đủ bảy ngày một tuần, mỗi ngày
trên 12 tiếng, hàng tháng cả ba chỉ được trả số tiền vô cùng khiêm tốn
(200 Mỹ Kim) chỉ bằng nửa số lương tối thiểu - theo qui định hiện thời
của Bộ Lao Động Thái.
Điều an ủi là chủ quán cho ở trọ không phải trả tiền nhà, và chuyện ăn
uống tại chỗ - tất nhiên - cũng hoàn toàn miễn phí. Nhờ vậy, tiền công
của cả ba o đều gửi hết về quê để nuôi mấy đứa em và bố mẹ già. Ở Hà
Tĩnh, theo lời của họ: “Biết làm chi cho ra tiền được!”
Trên con đường lưu lạc, không ít kẻ đã bỏ thân nơi đất lạ xứ
người. Hai nạn nhân mới nhất có tên là Phạm Thị Trà My và Nguyễn
Đình Lượng, đều là người cùng quê (Can Lộc) với Bộ Trưởng Trần
Hồng Hà. “Thi thể của họ tìm được trong chiếc container có 31
đàn ông và 8 phụ nữ được phát hiện chết ngạt và chết cóng trong xe tải ở
Essex, cách thủ đô London 30km về phía đông vào thứ tư tuần này” - theo thông tin của blogger Nguyễn Hữu Vinh, đọc được trên RFA, vào hôm 10/25/19.
Ảnh RFA
Một cư dân Hà Tĩnh khác, hiện cũng đang sống đời lưu lạc - blogger Paul Trần Minh Nhật - cho biết thêm: “Tôi
đã từng đi qua thị trấn Nghèn, Can Lộc, Hà Tĩnh. Tôi từng vào một số
khu vực của tỉnh Hà Tĩnh sau đợt thảm họa Formosa. Tôi có thể hiểu lý do
vì sao họ phải ra đi. Đa phần phải đi để kiếm kế mưu sinh, để tiếp tục
cuộc sống. Họ phải đi với một cái giá rất đắt cả về kinh tế và cả việc
bất chấp tính mạng. Vì không đi thì cả cuộc đời họ sẽ phải chìm trong
đau khổ của nghèo nàn. Ai sẽ cứu họ đây? Cả vùng đất sỏi đá Miền Trung
xưa nay ‘chó ăn đá, gà ăn sỏi’. Đã nghèo lại còn mắc eo với thảm họa môi
trường cá chết do Formosa gây ra. Nhưng chúng - bọn quan chức đã làm gì
để người dân bớt khổ? không, chúng chẳng làm gì cả. Không công ăn việc
làm, không tiền, không giáo dục - không tương lai... Họ phải đi!”
Dường như có tỉ lệ thuận giữa con số tinh hoa đông đảo (Bộ Trưởng, Tư
Lệnh Ngành, Ủy Viên Trung Ương Đảng) của xứ Hà Tĩnh với đám dân tha
phương cầu thực từ địa phương này. Thảo nào mà dịch giả Phạm Nguyên Trường đã rất cẩn thận với hạn từ “tinh hoa” khi chuyển ngữ:
Nghĩa của từ ELITE: the richest, most powerful, best-educated, or
best-trained group in a society cho nên nếu luôn luôn dịch là TINH HOA
thì e rằng không đúng. Ví dụ, người nước ngoài khi nói về giới viết lách
ở VN có thể sẽ coi Đoàn Hương, Hữu Thỉnh, Hồng Thanh Quang, Tạ Bích
Loan...là nhóm elite trong văn giới, hay Vũ Huy Hoàng, Đinh La Thăng là
nhóm elite trong chính trị..., nhưng nếu mình dịch lại thì mình chỉ viết
"thuộc giới ăn trên ngồi trốc" mà thôi.
Dịch thuật như thế e hơi thiếu phần “thanh lịch” nhưng thực khó mà gọi
đám người hiện đang cầm quyền ở Việt Nam (nói chung) và những vị Ủy
Viên Trung Ương Đảng của Hà Tĩnh (nói riêng) bằng một hạn từ tử tế
nào khác được.
No comments:
Post a Comment