Ngay các đầu não trong thiên đường csVN cũng phải ở tù
Cánh Dù lộng gió (Danlambao) - Thiên
đường XHCN là gì? Chỉ nghe nói thôi ai cũng sướng lỗ tai, có khi còn
tấm tắc khen, có ngờ đâu nó chỉ là cái bánh vẽ suốt đời không ăn được,
cả đời cũng không hề với tới.
Có sống trong thiên đường này mới biết hết những gì là vinh quang, là tự
do, là dân chủ, là ấm no hạnh phúc. Người dân miền Bắc đã có thâm niên
gần non thế kỷ với cái thiên đường bánh vẽ này, người dân miền Nam thì
sau khi đã được bác và đảng giải phóng cho khỏi bị Mỹ Nguỵ kìm kẹp 44
năm thì mọi người đã có cái kinh nghiệm xương máu đầy mình khi nghe cái
lũ nửa người nửa ngợm nửa đười ươi tuyên truyền về cái thiên đường của
chúng, có người chửi rủa ra mặt, có người chỉ cười khẩy, có người khinh
bỉ đến lợm giọng khi nghe về nó.
Cái thiên đường mà những thiên thần mang tấm thẻ đỏ đi đâu cũng bị người
dân tránh như tránh hủi, cái thiên đường mà lũ đười ươi sống lâu lên
lão làng có chức có quyền thay lũ quỷ Dracula hút máu mủ người dân còm
cho tới chết, cái thiên thường mà ra ngoài đường lũ chó xanh chó vàng
đông hơn người dân, và cái thiên đường nhà tù chật như nêm tuy rằng
không có nơi nào trên giải đất nhỏ bé này lại không có nhà tù.
Người dân trong cái thiên đường này rất ư nhẫn nhịn và chịu đựng dưới họng súng AK và các nhà tù lớn bé.
Người bị tù lâu nhất phải nói là bác Hồ vô vàn kính yêu của các con đười
ươi đó, người bị cầm tù trong cái nhà tù Ba Đình, vì y quá nguy hiểm
nên có nguyên cả trung đoàn quân khu Thủ Đô bảo vệ ngày đêm, sợ bọn phản
động và các thế lực thù địch ăn cắp cái xác khô về làm mắm nên rất tốn
kém. Một người bình thường khi chết người nhà sẽ chôn ngay người đó
xuống đất để họ trở về với cát bụi, hay thiêu để thân xác biến thành tro
bụi và cũng sẽ trở về bụi tro. Nhưng các đầu não trong BCT CSVN thì
không như thế, dù đã chết nhưng phải nằm đợi bao giờ đảng cho phép làm
quốc tang mới được phép mang đi chôn, còn không thì dù có thối cũng phải
nằm chờ tại chỗ.
Ngoài HCM ra các đầu não khác trong đảng CSVN cũng rơi vào tình trạng
trên, không một ai biết được ngày chết của họ chính xác là ngày tháng
năm nào, khi nào đảng cho phép chết mới được loan báo trên truyền thông
báo chí lúc đó mọi người mới biết là đã chết thật.
Điển hình như Nguyễn Bá Thanh "Tau có chi mô", Đại tướng quản lý các
xưởng đẻ Võ Nguyên Giáp là một điển hình, sau đó đến Phùng Quang Thanh,
Trần Đại Quang và mới nhất là Đại tướng Lê Đức Anh chột người đã từng
lấy lòng Tàu Cộng bằng 64 cái bia sống ở Gạc Ma.
Nói chung trong cái thiên đường XHCN này là một nhà tù lớn kể cả các đầu
não của chúng khi nhắm mắt cũng mất tự do thích cho chết ngày nào mới
được chết, còn không thì cứ nằm đợi đó, dù giòi bọ có lúc nhúc bò ra
nhưng chưa có lợi cho đảng thì cứ nằm chờ. Cái trớ trêu là người dân mất
tự do và bị tù là chuyện thường ngày như cơm bữa, nhưng kể cả các đầu
não trong BCT cũng phải nếm cái mùi tù tội và mất tự do như trên thì quả
thực đúng là thiên đường của một lũ quỷ sống cai trị đàn cừu, muốn cho
sống thì sống, muốn cho chết thì phải chết và cái câu: "Luật là tao, tao
là luật" sẽ mãi là cái vòng Kim Cô treo trên đầu người dân sống trong
thiên đường XHCN này.
Ngày 29/04/2019
No comments:
Post a Comment