MƯỜI BỐN LẦN GIÔNG TỐ BIÊN CƯƠNG
PHAN HOÀNG
1PHAN HOÀNG
núi đi trong gió cuốn
núi lặng lẽ ngắm mình thung sâu
núi bí ẩn đàn đàn mã phục
núi trùng trùng muôn vạn hùng binh
núi thanh niên lẫm liệt
núi thiếu nữ mơ màng
núi thiếu phụ nõn nà một con
núi ngút trời dũng khí người lính trấn thủ địa đầu
núi ấp ôm tâm sự thắt lòng vọng phu hoá đá
MÂY NÚI HÀ GIANG ( Địa đầu - Biên giới Phía Bắc)
2.
ta là hạt bụi nung nắng phương Nam
theo di chúc chín lời của cha
về đất tổ tắm gội trong gió biên cương
lên ải thắp chín nén hương
quỳ một chân
van vái tám phương
quỳ hai chân
một phương van vái
cúi rạp mình trộn lẫn đất đai
nghe núi rừng chuyển rung những âm thanh kỳ lạ
ngựa hí
gươm khua
tên bay
trống giục
lưu luyến tiễn đưa
nỉ non than khóc
vội vội vàng vàng tiếng thở đêm tân hôn
gió núi khoác lấy vai ta
như bàn tay cha hiện về thầm nhắc…
vòng quanh khắp hành tinh này
không dân tộc nào
không đất nước nào
hiếm hoi thế hệ bình yên
nối nhau quẫy đạp bóng đêm
đứng lên
chống chọi mười bốn cuộc ngoại xâm
chống chọi mười bốn lần giông tố biên cương
giành lại từng dấu chân giao chỉ
giành lại từng viên đá cuội in bóng chim lạc chim hồng
giành lại từng tia sáng cánh cò cánh vạc
giành lại từng tiếng khóc bình yên tao nôi
MẸ VIỆT BAO NĂM NGÓNG CHỜ CON...
vòng quanh khắp trái đất
không dân tộc nào
không đất nước nào
oằn vai
gánh
mười bốn cuộc chia ly không dám hẹn ngày về
không dám tỏ bày nỗi nhớ niềm thương
không biết cha con đối đầu
không ngờ anh em bắn nhau
máu đỏ oán khóc sông
xương trắng hờn than núi
bao tinh hoa hoá thành cát bụi
bao bà mẹ tim ngừng đập vẫn mở mắt đợi con
bao người vợ úp mặt chờ chồng lửa lòng đông cứng
mười bốn lần trống đồng Đông Sơn thúc quân xông trận
mười bốn lần khí thiêng Đại Việt bạt vía quân thù
mười bốn lần non nước Lạc Hồng xây lại từ thương đau
3.
mải theo di chúc chín lời
chơi vơi giữa trời khuya vắng
ta ngược bước gió tổ tiên
lành lạnh địa đầu sương trắng
vẫn nghe từ trong xa thẳm
núi rừng mơ hồ chuyển rung
có những cỏ cây bị đánh cắp xứ người cất lời trách gió
có những hồn thiêng mất quê đớn đau phẫn uất mắt đêm
có người lính trấn thủ tay gươm tay đàn bồng bềnh mây nước
có người đàn bà trẻ ôm con chân không chấp chới xanh non
có tiếng trống như tiếng gầm hùm beo vọng vang vách đá
HOÀNG HÔN TRÊN SÔNG BẠCH ĐẰNG
và
náo động bốn phương
gió âm u
ào ạt
tràn về
gió Hát Giang
gió Bạch Đằng
gió Như Nguyệt
gió và gió…
gió Diên Hồng
gió Chi Lăng
gió Đống Đa
gió Rạch Gầm
gió và gió…
gió Đông Khê
gió An Khê
gió La Ngà
gió Mộc Hoá
gió Điện Biên
gió và gió…
gió hội tụ anh linh núi sông
ào ạt tràn về
như những đạo quân bí mật thần tốc
những đạo quân mưu lược hào khí Đông A
những đạo quân chưa bao giờ rời mắt khỏi cõi bờ
chưa bao giờ rời mắt khỏi lũ sói đói di truyền luôn khát thèm cánh chim mỡ màng Lạc Việt luôn khát thèm mảnh đất rồng thiêng bay lên những giấc mơ Phù Đổng
những giấc mơ giản dị như khí trời trong lành để thở như thực phẩm an toàn để ăn như nước sạch để uống và đêm đêm lứa đôi tự do quấn nhau cháy đến sinh sôi
THÁC BẢN GIỐC
4.
núi đi trong sương lạnh
núi đi trong mây mù
núi đi trong gió cuốn
núi lặng lẽ ngắm mình thung sâu…
núi thức mùi hương dặm xưa trinh nữ
núi dậy hơi men chiến tướng khóc quân
ta như người lính mới mang thơ canh gác biên cương
say trắng đêm hầu chuyện cùng bao linh hồn trấn thủ
gió núi vẫn quấn từng bước chân đá mềm mang gien giao chỉ
quấn từng tia sáng ước mơ di truyền hoàng đế áo vải anh minh:
nhẹ nhàng mở lòng đưa kiệu hoa đón hoà khí
quyết liệt xông pha thu hồi từng ngọn cỏ lưu lạc cắt chia
những ngôi sao xanh đâu đó từ phương nam hiện ra
những hơi thở ái ân đâu đó từ phương nam dậy hương
những tiếng khóc sơ sinh đâu đó từ phương nam cất lên
gió núi vẫn quấn chặt lấy ta
như vòng tay ấm áp của cha đêm đêm hiện về thầm nhắc
con đi khắp hành tinh này…
NẾU TỔ QUỐC TÔI KHÔNG CÒN BIỂN
Trần Mạnh Hảo
Mất Hòang Sa, Trường Sa
Rồng Việt Nam không còn chỗ núp
Không có lối ra
Tổ Quốc như bị giam trong ngục
Xin Ngô Quyền trở về
Xin Trần Hưng Đạo trở về
Dìm quân xâm lược
Tổ Quốc nguy nan
Mỗi người Việt Nam
Hóa thành cọc nhọn
Bán đảo Đông Dương biển mất gần hết
Hồng Hà biết chảy về đâu ?
Cửu Long rồi giãy chết ?
Linh hồn cha Lạc Long Quân
Không còn chốn đi về
Cái lưỡi bò ngoại tộc
Rót vào tai nhà đương cục
Mười sáu chữ vàng
Miệng vờ ôm hôn
Tay lừa bóp cổ
Lưỡi bò đang liếm sạch biển Đông
Trọng Thủy xưa Từng dùng lưỡi bò tỏ tình
Lừa tình cướp nỏ
Lừa tình cướp nước
Trong miệng người anh em
Giấu một lưỡi bò
Rồng Việt Nam không còn chỗ núp
Không có lối ra
Tổ Quốc như bị giam trong ngục
Xin Ngô Quyền trở về
Xin Trần Hưng Đạo trở về
Dìm quân xâm lược
Tổ Quốc nguy nan
Mỗi người Việt Nam
Hóa thành cọc nhọn
Bán đảo Đông Dương biển mất gần hết
Hồng Hà biết chảy về đâu ?
Cửu Long rồi giãy chết ?
Linh hồn cha Lạc Long Quân
Không còn chốn đi về
Cái lưỡi bò ngoại tộc
Rót vào tai nhà đương cục
Mười sáu chữ vàng
Miệng vờ ôm hôn
Tay lừa bóp cổ
Lưỡi bò đang liếm sạch biển Đông
Trọng Thủy xưa Từng dùng lưỡi bò tỏ tình
Lừa tình cướp nỏ
Lừa tình cướp nước
Trong miệng người anh em
Giấu một lưỡi bò
Nếu Tổ Quốc không còn biển
Dân tộc tôi sẽ chết đuối trên bờ
Chết đuối trên cao nguyên
Chết đuối trong bùn bô-xít
Dân tộc tôi sẽ chết đuối trên bờ
Chết đuối trên cao nguyên
Chết đuối trong bùn bô-xít
Tổ Quốc không chịu chết
Biển Đông gầm đang hóa Bạch Đằng Giang.
Biển Đông gầm đang hóa Bạch Đằng Giang.
LẼ NÀO ... ?Phạm Sỹ Sáu
Năm 1974
Tôi - học sinh chế độ Sài Gòn
thể hiện tình yêu nước Việt
bằng những ngày biểu tình
phản đối Trung Cộng xâm chiếm Hoàng Sa
một lãnh thổ nước mình cách Đà Nẵng không xa
Năm 1988
Tôi - sĩ quan bộ đội Cụ Hồ
đau đớn nhìn hải quân Trung Quốc
đánh chiếm một phần Trường Sa
bức bối trong lòng
tiếc thương những đồng đội hy sinh trên đảo đá Gạc-ma
ngậm ngùi tự hỏi
lẽ nào bạn ta?
Năm 2011
Tôi - cán bộ Đoàn
thấy trên mạng, nghe trên đài
tàu hải giám Trung Hoa
ngang nhiên vào khơi Đại Lãnh nước nhà
cắt cáp thăm dò dầu khí của ta
lại ngang ngược tuyên ngôn quyền tài phán khu vực biển nhà
xua ngư dân Việt Nam – không được quyền đánh bắt
lòng đau như cắt
lòng dậy căm thù
mà sao im ru?
Lẽ nào
tôi 18 trẻ người non dạ
không biết thế nào là bè bạn anh em
tôi - tuổi 30 chẳng biết gì thêm
dù đã bỏ 10 năm hy sinh tuổi trẻ mình nơi chiến trường xa cho quê hương độc lập
Và tôi 50, thấy mình bé dại
không được quyền yêu nước phải không em?
hay đã là cái gì không thể gọi tên
là một công dân hay một kẻ hèn
khi Biển Đông dậy sóng.
Sài Gòn, đầu tháng 6.2011
Năm 1974
Tôi - học sinh chế độ Sài Gòn
thể hiện tình yêu nước Việt
bằng những ngày biểu tình
phản đối Trung Cộng xâm chiếm Hoàng Sa
một lãnh thổ nước mình cách Đà Nẵng không xa
Năm 1988
Tôi - sĩ quan bộ đội Cụ Hồ
đau đớn nhìn hải quân Trung Quốc
đánh chiếm một phần Trường Sa
bức bối trong lòng
tiếc thương những đồng đội hy sinh trên đảo đá Gạc-ma
ngậm ngùi tự hỏi
lẽ nào bạn ta?
Năm 2011
Tôi - cán bộ Đoàn
thấy trên mạng, nghe trên đài
tàu hải giám Trung Hoa
ngang nhiên vào khơi Đại Lãnh nước nhà
cắt cáp thăm dò dầu khí của ta
lại ngang ngược tuyên ngôn quyền tài phán khu vực biển nhà
xua ngư dân Việt Nam – không được quyền đánh bắt
lòng đau như cắt
lòng dậy căm thù
mà sao im ru?
Lẽ nào
tôi 18 trẻ người non dạ
không biết thế nào là bè bạn anh em
tôi - tuổi 30 chẳng biết gì thêm
dù đã bỏ 10 năm hy sinh tuổi trẻ mình nơi chiến trường xa cho quê hương độc lập
Và tôi 50, thấy mình bé dại
không được quyền yêu nước phải không em?
hay đã là cái gì không thể gọi tên
là một công dân hay một kẻ hèn
khi Biển Đông dậy sóng.
Sài Gòn, đầu tháng 6.2011
Nguồn: nhavantphcm.com.vn
MỘT NGÀY PHẢI KHÁC MỌI NGÀY
Bùi Chí Vinh
(Sau một ngày thống kê một cách khách quan những bi hài kịch thời sự nóng hổi)
Chào một ngày giống hệt mọi ngày
Sóng truyền hình phủ toàn phim Trung Quốc
Từ HTV, VTV, BTV, Đồng Nai, Long An, Bà Rịa Vũng Tàu, Cà Mau… cho đến “cáp”
Hết “Triều Đại Mãn Thanh” đến “Đại Tống Truyền Kỳ”
Sóng truyền hình phủ toàn phim Trung Quốc
Từ HTV, VTV, BTV, Đồng Nai, Long An, Bà Rịa Vũng Tàu, Cà Mau… cho đến “cáp”
Hết “Triều Đại Mãn Thanh” đến “Đại Tống Truyền Kỳ”
Chào một ngày giống hệt mọi ngày
Đọc báo thấy cha ông mất hút
Thấy thiên hạ quỳ mọp dưới tượng đài Binh Pháp Mặc Công, Ngọa Hổ Tàng Long, Họa Bì, Xích Bích…
Con nít thuộc lòng Hoắc Nguyên Giáp, Hoàng Phi Hồng, Diệp Vấn, Diệp tùm lum hơn thuộc sử Tiên Rồng
Đọc báo thấy cha ông mất hút
Thấy thiên hạ quỳ mọp dưới tượng đài Binh Pháp Mặc Công, Ngọa Hổ Tàng Long, Họa Bì, Xích Bích…
Con nít thuộc lòng Hoắc Nguyên Giáp, Hoàng Phi Hồng, Diệp Vấn, Diệp tùm lum hơn thuộc sử Tiên Rồng
Chào một ngày đất nước tự lưu vong
Cội rễ văn hiến 4000 năm trốc gốc
Tuổi teen gối đầu giường Lý An, Ngô Vũ Sâm, Trương Nghệ Mưu, Trần Khải Ca lạ hoắc
Pano giăng khắp nơi hình ảnh Củng Lợi, Chương Tử Di, Thành Long phơi phới toét miệng cười
Cội rễ văn hiến 4000 năm trốc gốc
Tuổi teen gối đầu giường Lý An, Ngô Vũ Sâm, Trương Nghệ Mưu, Trần Khải Ca lạ hoắc
Pano giăng khắp nơi hình ảnh Củng Lợi, Chương Tử Di, Thành Long phơi phới toét miệng cười
Chào một ngày phát triển giống đười ươi
Đi trên xã tắc thấy người thua xa khỉ
Thấy lô cốt ngáng đường, thấy nước ngập tận mông, thấy thánh hiền sợ quỷ
Thấy truyền thống chống ngoại xâm co rúm lại vì… tiền
Đi trên xã tắc thấy người thua xa khỉ
Thấy lô cốt ngáng đường, thấy nước ngập tận mông, thấy thánh hiền sợ quỷ
Thấy truyền thống chống ngoại xâm co rúm lại vì… tiền
Chào một ngày vong bản vì… hèn
Sống chết mặc bây, túi thầy vô cảm
Ai Nam Quan nằm ngoài ranh giới Việt Nam, xưa rồi Diễm…
Nước mắt Nguyễn Trãi khóc Nguyễn Phi Khanh rơi ở tận… nước Tàu
Sống chết mặc bây, túi thầy vô cảm
Ai Nam Quan nằm ngoài ranh giới Việt Nam, xưa rồi Diễm…
Nước mắt Nguyễn Trãi khóc Nguyễn Phi Khanh rơi ở tận… nước Tàu
Chào một ngày bãi biển hóa nương dâu
Thác Bản Giốc rời Cao Bằng như có cánh
Thắng cảnh để lại của tiền nhân bị cháu con ghẻ lạnh
Các di tích, kỳ quan cứ mất tích đều đều
Thác Bản Giốc rời Cao Bằng như có cánh
Thắng cảnh để lại của tiền nhân bị cháu con ghẻ lạnh
Các di tích, kỳ quan cứ mất tích đều đều
Chào một ngày hình chữ S tong teo
Tài nguyên bôxit bị bới đào như… bọ xít
Nhôm và đô la chẳng thấy đâu, chỉ thấy đất Tây Nguyên rên xiết
Ô nhiễm mạch ngầm, nước sông làm nghẹt thở Chín Con Rồng
Tài nguyên bôxit bị bới đào như… bọ xít
Nhôm và đô la chẳng thấy đâu, chỉ thấy đất Tây Nguyên rên xiết
Ô nhiễm mạch ngầm, nước sông làm nghẹt thở Chín Con Rồng
Chào một ngày long mạch bị xới tung
Máu bầm đất đỏ bazan, máu tràn ra hải đảo
Ai cho phép Hoàng Sa Trường Sa thành Tam Sa lếu láo
Tội nghiệp rừng cọc nhọn của Hưng Đạo Đại Vương trên sóng Bạch Đằng
Máu bầm đất đỏ bazan, máu tràn ra hải đảo
Ai cho phép Hoàng Sa Trường Sa thành Tam Sa lếu láo
Tội nghiệp rừng cọc nhọn của Hưng Đạo Đại Vương trên sóng Bạch Đằng
Chào một ngày giống hệt cõi âm
Những xác chết anh hùng bật dậy
Máu trả máu, đầu trả đầu. Nhớ đấy
Mãi quốc cầu vinh tất quả báo nhãn tiền
Những xác chết anh hùng bật dậy
Máu trả máu, đầu trả đầu. Nhớ đấy
Mãi quốc cầu vinh tất quả báo nhãn tiền
Chào một ngày soi rõ mặt anh em !
TỔ QUỐC NHÌN TỪ BIỂNNguyễn Việt Chiến
Nếu Tổ quốc đang bão giông từ biển
Có một phần máu thịt ở Hoàng Sa
Ngàn năm trước con theo cha xuống biển
Mẹ lên rừng thương nhớ mãi Trường Sa
Đất Tổ quốc khi chập chờn bóng giặc
Các con nằm thao thức phía Trường Sơn
Biển Tổ quốc chưa một ngày yên ả
Biển cần lao như áo mẹ bạc sờn
Nếu Tổ quốc hôm nay nhìn từ biển
Mẹ Âu Cơ hẳn không thể yên lòng
Sóng lớp lớp đè lên thềm lục địa
Trong hồn người có ngọn sóng nào không
Nếu Tổ quốc nhìn từ bao quần đảo
Lạc Long cha nay chưa thấy trở về
Lời cha dặn phải giữ từng thước đất
Máu xương này con cháu vẫn nhớ ghi
Đêm trằn trọc nỗi mưa nguồn chớp bể
Thương Lý Sơn đảo khuất giữa mây mù
Thương Cồn Cỏ gối đầu lên sóng dữ
Thương Hòn Mê bão tố phía âm u
Nếu Tổ quốc nhìn từ bao thương tích
Những đau thương trận mạc đã qua rồi
Bao dáng núi còn mang hình goá phụ
Vọng phu buồn vẫn dỗ trẻ, ru nôi
Nếu Tổ quốc nhìn từ bao hiểm họa
Đã mười lần giặc đến tự biển Đông
Những ngọn sóng hoá Bạch Đằng cảm tử
Lũ Thoát Hoan bạc tóc khiếp trống đồng
Thương đất nước trên ba ngàn hòn đảo
Suốt ngàn năm bóng giặc vẫn chập chờn
Máu đã đổ ở Trường Sa ngày ấy
Bạn tôi nằm dưới sóng mặn vùi thân
Nếu Tổ quốc neo mình đầu sóng cả
Những chàng trai ra đảo đã quên mình
Một sắc chỉ về Hoàng Sa thửa trước
Còn truyền đời con cháu mãi đinh ninh
Nếu Tổ quốc nhìn từ bao mất mát
Máu xương kia dằng dặc suốt ngàn đời
Hồn dân tộc ngàn năm không chịu khuất
Dáng con tàu vẫn hướng mãi ra khơi.
TÔI YÊU TỔ QUỐC TÔI MÀ TÔI BỊ BẮT
Trần Mạnh Hảo
Những ngày này
Tổ Quốc là cá nằm trên thớt
Tổ Quốc là con giun đang bị xéo quằn
giặc chiếm Hoàng Sa, Trường Sa
Biển Đông bị bóp cổ
Sóng bạc đầu nhe nanh sư tử
biển đập nát bờ
Hồng Hà, Cửu Long giãy giụa thở ra máu
Tổ Quốc là cá nằm trên thớt
Tổ Quốc là con giun đang bị xéo quằn
giặc chiếm Hoàng Sa, Trường Sa
Biển Đông bị bóp cổ
Sóng bạc đầu nhe nanh sư tử
biển đập nát bờ
Hồng Hà, Cửu Long giãy giụa thở ra máu
Tuổi trẻ mít -tinh
đả đảo Trung Quốc xâm lược !
Sông Bạch Đằng tràn lên phố biểu tình
Sông Bạch Đằng bị bắt
ải Chi Lăng theo tuổi trẻ xuống đường
ải Chi Lăng bị bắt
gò Đống Đa nơi giặc vùi xương
sẽ bị bắt nếu biểu tình chống giặc !
đả đảo Trung Quốc xâm lược !
Sông Bạch Đằng tràn lên phố biểu tình
Sông Bạch Đằng bị bắt
ải Chi Lăng theo tuổi trẻ xuống đường
ải Chi Lăng bị bắt
gò Đống Đa nơi giặc vùi xương
sẽ bị bắt nếu biểu tình chống giặc !
Có nơi đâu trên thế giới này
như Việt Nam hôm nay
Yêu nước là tội ác
biểu tình chống ngoại xâm bị “Nhà Nước” bắt ?
như Việt Nam hôm nay
Yêu nước là tội ác
biểu tình chống ngoại xâm bị “Nhà Nước” bắt ?
Các anh hùng dân tộc ơi !
Ngô Quyền, Trần Hưng Đạo ơi !
nếu sống lại, các Ngài sẽ bị bắt !
ai cho phép các Ngài đánh giặc phương Bắc ?
sao vua Trung Hoa lại chiếm nước Trung Hoa :
“ Bên kia biên giới là nhà
Bên đây biên giới cũng là quê hương !”
Thơ Tố Hữu năm nào từng xóa dấu biên cương !
Ngô Quyền, Trần Hưng Đạo ơi !
nếu sống lại, các Ngài sẽ bị bắt !
ai cho phép các Ngài đánh giặc phương Bắc ?
sao vua Trung Hoa lại chiếm nước Trung Hoa :
“ Bên kia biên giới là nhà
Bên đây biên giới cũng là quê hương !”
Thơ Tố Hữu năm nào từng xóa dấu biên cương !
Đường ra biển dân tộc ta đang bị tắc
Phải giành lại Hoàng Sa từ anh bạn Thiên triều
Phải giành lại Hoàng Sa từ anh bạn Thiên triều
Tôi yêu Tổ Quốc tôi mà tôi bị bắt !
Tổ Quốc yêu Người phải lấy máu mà yêu !
Tổ Quốc yêu Người phải lấy máu mà yêu !
Sài Gòn 20-01-2008
ĐỊNH NGHĨA LẠI
Nguyễn Hữu Thuỵ
Bán nước công khai
Đích danh gọi là bán nước
Bán nước lén lút với nhân dân
Là buôn lậu Tổ Quốc mình
Đích danh gọi là bán nước
Bán nước lén lút với nhân dân
Là buôn lậu Tổ Quốc mình
Đứa con gái mất trinh
Bị thằng Tàu đè ra chơi
Thì phải la lên cưỡng dâm bạo lực
Bằng đã thuận tình nhận đô la đặt cọc
Thì ráng chịu đi con, mấy chú bợ tiền rồi
Bị thằng Tàu đè ra chơi
Thì phải la lên cưỡng dâm bạo lực
Bằng đã thuận tình nhận đô la đặt cọc
Thì ráng chịu đi con, mấy chú bợ tiền rồi
Tiếng Việt Nam lắm kiểu nói trên trời
Định nghĩa lại cho bàn dân được rõ
Như món giả cầy
Tuyệt nhiên không phải là thịt chó
Chỉ giỏi đánh lừa nhờ riềng – sả – mắm tôm
Định nghĩa lại cho bàn dân được rõ
Như món giả cầy
Tuyệt nhiên không phải là thịt chó
Chỉ giỏi đánh lừa nhờ riềng – sả – mắm tôm
Phải gọi đúng tên cúng cơm
Mỗi con người sẽ lòi ra bản chất
Mỗi thể chế sẽ lột trần sự thật
Dưới ánh mặt trời trái đất mới tròn quay
Mỗi con người sẽ lòi ra bản chất
Mỗi thể chế sẽ lột trần sự thật
Dưới ánh mặt trời trái đất mới tròn quay
09/2010
Tàu Trung Quốc bắt ngư dân Quảng Ngãi, đòi tiền chuộc...
BÀI THƠ "LẠ"
Hưng Lê
Đất Nước Tôi Bây Giờ Rất Lạ
Từ Bao Giờ Thói Hèn Hạ Thành Quen
Tàu nước Lạ đi vào vùng “nhạy cảm”
Tàu nước tôi bỏ bãi cá than trời
Ngư dân tôi cúi đầu nhẫn nhục
Hải quân Lạ ngang dọc khắp biển khơi
Công ty Lạ lên Tây Nguyên đào quặng
Dân xứ Lạ đến đập núi phá rừng
Cao nguyên ơi đâu rồi tiếng trống
Tiếng sáo buồn trôi tiếng đàn t’rưng
Đất nước tôi bây giờ rất Lạ
Phim Lạ lên ngôi, tiếng Lạ đổi đời
Hàng xứ Lạ khắp hang cùng ngõ hẻm
Em gái theo chồng Lạ kiếp đời trôi
Ôi lạ thật cái gì cũng Lạ
Đâu mất rồi con cháu Rồng Tiên
Trải bao đời lưu danh Lạc Việt
Mà bây giờ thói hèn hạ thành quen…
YÊU NƯỚC
Nguyễn Hữu Thụy
Yêu nước-không biết cách yêu
Khác gì quân hại nước
Chỉ có nhân dân không màng quyền tước
Mới yêu nước chí tình trong nỗi đớn đau
Không thể tung cánh chim bồ câu
Nhập đàn cùng quạ dữ
Giữa bầu trời xám đen muông thú
Qui luật sinh tồn là xơi tái lẫn nhau
Không thể nói lời ngoại giao
Vâng-em rất thích được bợp tai đá đít
Rất hả hê thơm no mùi ngửi địt
Sứt môi cười hứng gió biển đông
Yêu nước là không để mất một cọng lông
Trên đất đai hình hài Tổ Quốc
Mỗi công dân từ trong ý thức
Phải thấm nhuần bài học máu xương
Có thể gánh chịu tai ương
Tù đày và cái chết
Nhưng yêu nước luôn là điều trên hết
Đi đúng đường đến với Tự Do
Sài Gòn 01. 2011
RA KHƠI, ĐI BIỂN HOÀNG SA
Nguyễn Văn Thanh
Hoàng Sa trời biển mênh mông
Nguời đi nơi đó cầu mong tốt lành
Mong trời mong biển yên bình
Ta đi phiên biển kiếm tiền nuôi con
Mong cho ngày hết tháng còn
Cá tôm đầy ắp về hòn đảo ta
Thương cho số phận làm xa
Giữa đuờng trên biển bao là hiểm nguy
Sợ ông thần sóng gầm gừ
Phong ba bão tố làm thư mái chèo
Người đi chẳng sợ chi nhiều
Sợ thằng giặc biển nó liều hại ta
Nó đánh nó đá cũng chẳng dám la
Nó “Bùm!” một phát là ta đi liền
Đầu ta nó dí tiểu liên
Lâu lâu ngó liếc thấy phiền quá đa
Sợ gì mạng sống của ta
Chỉ sợ mẹ già, vợ trẻ bơ vơ
Sống bao ngày tháng đợi chờ
Xót lòng nhớ tiếng con thơ gọi bà
Đợi ba con nhé, đợi ba
Ơn trời! thuyền hướng Hoàng Sa ba về
Dù xa, đảo mãi là quê
Ngày đi khơi lộng ngày về bình yên!
Còn trời còn nước còn non
Dù quân cướp biển ta còn ra khơi…
(Nguyễn Văn Thanh là một ngư dân, ông đã gởi bài thơ này cho nguyentrongtao.org )
THƯƠNG NHỚ HOÀNG SA
Phạm Ngọc
Bồi hồi thương nhớ Hoàng Sa
Hiện lên bóng dáng ông cha bao đời.
Mịt mù xa tắp em ơi
Cát vàng thấm đỏ máu người Việt Nam.
Đừng quên Bắc thuộc nghìn năm
Đêm dài nước mất, nhà tan, lệ nhòa.
Từ ngày giặc chiếm Hoàng Sa
Nỗi đau mất đảo, xót xa tấc lòng.
Hỏi em, em có biết không
Bao người lính đảo chẳng mong ngày về,
Mênh mông trời biển là quê
Những ngôi mộ gió, bốn bề trùng khơi?
Đảo Lý Sơn1 đã bao đời
Khói hương tưởng nhớ những người vong thân.
Lòng thành xin được tri ân
Dù cho chưa được một lần viếng thăm.
Bầm gan, tím ruột hờn căm
Kẻ thù phương Bắc xâm lăng bạo tàn.
Mong ngày trở lại Việt Nam
Hỡi trăm đảo nhỏ muôn vàn yêu thương.
Hiện lên bóng dáng ông cha bao đời.
Mịt mù xa tắp em ơi
Cát vàng thấm đỏ máu người Việt Nam.
Đừng quên Bắc thuộc nghìn năm
Đêm dài nước mất, nhà tan, lệ nhòa.
Từ ngày giặc chiếm Hoàng Sa
Nỗi đau mất đảo, xót xa tấc lòng.
Hỏi em, em có biết không
Bao người lính đảo chẳng mong ngày về,
Mênh mông trời biển là quê
Những ngôi mộ gió, bốn bề trùng khơi?
Đảo Lý Sơn1 đã bao đời
Khói hương tưởng nhớ những người vong thân.
Lòng thành xin được tri ân
Dù cho chưa được một lần viếng thăm.
Bầm gan, tím ruột hờn căm
Kẻ thù phương Bắc xâm lăng bạo tàn.
Mong ngày trở lại Việt Nam
Hỡi trăm đảo nhỏ muôn vàn yêu thương.
1 Đảo Lý Sơn thuộc tỉnh Quảng Ngãi, ngày xưa có nhiều người trong hải đội Hoàng Sa. Hiện nay trên đảo còn miếu thờ và nhiều ngôi mộ gió của những người lính biển ấy đã ra đi mãi mãi không trở về.
No comments:
Post a Comment