Search This Blog

Hoi Nghi Dien Hong

Saturday, 22 June 2019

SƠN TRUNG * VĂN CHƯƠNG CỘNG SẢN

 VĂN CHƯƠNG CỘNG SẢN
 SƠN TRUNG
 
Người cộng sản theo chủ trương giai cấp đấu tranh Ai là kẻ thù?Tư sản là kẻ thù, phe quốc gia là kẻ thù, người chống đối , người không theo cộng sản, nói chung nhân dân là kẻ thù. Trong Tuyên Ngôn đảng Cộng sản, Marx chỉ tin vào các đồng chí của họ, nhưng những đồng chí cộng sản nào không đi theo đường lối cùa Lenin, Staliin, Mao Trạch Đông đều bị giết hoặc sa thải. Dân lành không có tội tình gì, đảng viên kháng chiến hy sinh cho cộng đảng cũng bị giết, tù đày và sa thải. 
Cuộc Cải cách ruộng đất và Chỉnh đốn đảng tại Miển Bắc trong khoảng 1945-1955 đã chứng tỏ điều đó. Marx chỉ tin vào công nhân nhưng công nhân là ai? Công nhân chỉ là bóng ma, nghĩa là không có thực.Theo định nghĩa của Engels, công nhân hay vô sản là những người thơ có trình dộ cao,làm việc trong các hãng xưởng tân tiến của tư bản. Xét theo định nghĩa này, Nguyễn Tất Thành, Trường Chinh, Võ Nguyên Giáp, Lê Duẩn, Trần Quôc Hoàn, Đỗ Mười ... đều không thuôc giai cấp công nhân. Lenin cướp chính quyền năm 1917, lúc này Nga, Trung Quốc đều là những nưóc nông nghiệp lạc hậu, không có hoặc có rất it tư bản và vô sản. Marx cho nông dân, thương gia, giáo sư, luật sư..là giai cấp lưng chừng, có mầm móng chống cộng. Như vậy, Marx đã coi đa số nhân dân là kẻ thù. 

Đối với kẻ thù cộng sản áp dụng các chính sách: chiêu dụ, lường gạt và tiêu diệt. Những ai không phải đảng viên Cộng sản thì phải loại trừ. Đó là điều lệ của Đê tam quốc tế, không thể sai chạy. Cộng sản duy vật, ghét trí thức.(Trí phú địa hào, đào tận gốc,trốc tận rễ). Nhưng họ lại cần những kẻ khéo ăn nói và viết khá phục vụ cho họ trong việc tuyên truyền lừa dối. Những nhà văn nổi tiếng được chiêu dụ và đã trở thành những văn nô. Các văn nô này bao gồm Tô Hoài,Nguyễn Công Hoan, Xuân Diệu, Chế Lan Viên, Nguyễn Đình Thi...Bọn họ theo chủ trương "hiện thực xã hội chủ nghĩa"(Socialist Realism) nghĩa là tuyên truyền bịp bợm, lãnh tụ, cán bộ cộng sản dù xấu xa cũng ca tụng, còn phe tư bản dù tốt cũng tìm cách bôi lo. 

Các lớp cộng sản cha con của họ đều tuân thủ đường lối này. Tư tưởng phân biệt bạn thù, căm thù đế quốc, căm thù giai cấp cộng với đường lối tuyên truyền lừa bịp đã giáo huấn người cộng sản có cái nhìn "căm thù sâu sắc" người quốc gia. Ngay cả những nhà văn tiến bộ, bất đồng chánh kiến cũng còn vướng tàn dư cộng sản. Hai ông Tạ Duy Anh, Bảo Ninh, và Dương Thu Hương đều nói "ngụy quân" ăn thịt người, hãm hiếp phụ nữ. Bảo Ninh, Tạ Duy Anh đều nói bọn thám kích hãm hiếp các chị nuôi rồi dìm xuống suối cho chết.
Bảo Ninh, Tạ Duy Anh đều nói bọn thám kích hãm hiếp các chị nuôi rồi dìm xuống suối cho chết. Họ nói cả bọn nhóm lửa ăn gan, và hai trái tinh hoàn.. Muốn giết sợ có tiếng súng nổ chỉ cần thocc dao là xong, còn trấn nước mất công lắm. Bọn thám báo không dại gì làm việc ngây ngô dài dòng như vậy. Cộng sản cũng biết bọn biệt kích tránh dùng súng nhưng nói họ nổi lửa để nấu gan, và tinh hoàn. Họ dốt lửa để làm hiệu cho cộng quân bắt ư? Mạng sống người biệt kích hiểm nguy, vào mau rút mau đâu lại dềnh dàng như đi cắm trại? Ai đời kẻ trộm vào nhà, lấy đồ đạc xong  không lo chạy mà còn nổi lửa nấu nướng chiên xào ư?

Cộng sản dối trá thành tinh, dối trá một cách trẻ con kể cả ông Trần Huy Liệu, sử gia đáng kính trong nghề nói láo. Ông làm bộ trưởng thông tin của Hồ Chí Minh nên ông và bọn ông phải tuyên truyền láo khoét. Một người khi đã cháy toàn thân làm sao chạy được dù là vài mét. Máy bay cộng sản nấp trên mây phục kích máy bay Mỹ như trẻ chơi trò trốn tìm ư? Hỏa tiễn Liên Xô kém cỏi, không bắn tới máy bay Mỹ, cộng sản khôn ngoan lấy tre nối thêm cho dài, kết quả hạ Mitg của Mỹ ngon lành. Liên Xô là thấy của Việt Cộng thế mà trò ngu  giỏi hơn thầy ư! Cho đến nay, thế kỳ XXI, chưa nghe nói nước nào chế máy bay đứng yên một chỗ trên trời. Một mũi tên mà bắn xuyên thủng mấy xe tăng ư?  Xe tăng làm bắng giấy ư? Sức người có thể níu trực thăng lại ư? Ông này chắc mạnh hơn Hercule, đáng phục.  
 
Cộng sản làm rầm beng việc Nguyễn Ngọc Loan  bắn chết một tù binh.Dù sao lúc đó hai bên còn bắn nhau, tại mặt trận lực lượng cộng sản rất hung hản,  khi tiến khi thoái bất phân thắng bại.. Nguyễn Ngọc Loan chỉ là kẻ lỗ mãng nhưng không tàn độc tập thể như tập thể Việt Cộng. đã giết hàng ngàn người ở Huế năm 1968,  hàng trăm ngàn người trong CCRD ở miền Bắc năm 1953-1956  mà chẳng có ông Tây bà đầm nào lên tiếng! Nhất là ở Huế, trong số đó có thanh niên tay không, phụ nữ trẻ con, họ không phải lính chiến, không phải tù binh mà bị xâu lại giết, rồi đẩy xuống hố. Có ai nhân danh quy ước Geneve và nhân quyền mà chống đối không?
Chính phủ Phan Huy Quát đem bọn  Tôn Thất Dương Kị,   Phạm Văn Huyến, và Cao Minh Chiếm ra Bắc, bên quân đội tính chọ họ nhảy dù, bác sĩ thủ tướng Phan Huy Quát sợ họ té gãy chân nên đề nghị cho họ đi  xe hơi đến cầu Hiền Lương thả cho họ về bên kia. Phe quốc gia lôi thôi quá! Việc gì phải tốn xăng, mòn lốp xe, mất công lính tráng đưa ba tên gian manh này ra Bắc!  Phe cộng sản đâu làm kiểu tư sản ủy mị như  thế, ba phát đạn cho ba ông là gọn và khỏi lo hậu hoạn, ngu gì mà thả cọp về rừng!!
Vì nọc độc cộng sản, và cũng vì tâm lý kiểu hãnh của kẻ chiến thắng, một số cán bộ, đảng viên đã coi khinh dân miền Nam. Ho coi tất cả cả đều xâu  xa, ngu dốt, vô đạo đức.Họ coi  phụ nữ Miền Nam là đĩ đếm, trai trộm cắp, rong chơi, không lao động sản xuất, kỹ sư, bác sĩ, giáo sư đều ngu si. Chỉ có trí thức xã hội chủ nghĩa mới là trí thức.  Dương Thu Hương hoan hô chính sách kinh tế mới của cộng sản để dạy cho dân Miền Nam biết thế nào là lao động.
Nói vậy thội, chứ không phải tất cả đều là cộng sản và có nọc độc cộng sản. .Không phải tất cả dân , tất cả nhà văn, tất cả trí thức cộng sản đều ghét người quốc gia. Trong nhân dân sống ở đất cộng sản có những người thật sự là anh em, đồng chí của chúng ta. Khi mặt trời lên, mọi sự sẽ sáng tỏ. Sau đây, xin trích một vài bài cùng  chủ đề.




No comments:

Post a Comment