Search This Blog

Hoi Nghi Dien Hong

Showing posts with label BÊN KIA BỜ ĐẠI DƯƠNG 978. Show all posts
Showing posts with label BÊN KIA BỜ ĐẠI DƯƠNG 978. Show all posts

Tuesday, 24 December 2019

Giấc mơ Dương Tường & ác mộng Bùi Ngọc Tấn

< A >
S.T.T.D Tưởng Năng Tiến (Danlambao)Mặc dù nhiều khi mượn áo trí thức để làm dáng nhưng trong thực tế bản chất của lưu manh là thâm thù căm ghét trí thức chân chính. Và họ căm thù trí tuệ nói chung. - Vương Trí Nhàn
Thi sĩ Dương Tường vừa viết thư (“Gửi Bạn Ở Cõi-Bên-Kia”) nhân ngày giỗ đầu – ngày 18 tháng 12 năm 2015 – của nhà văn Bùi Ngọc Tấn:
“Mình đang đi trên một con phố mới, hình như ở Hải Phòng. Lạ hoắc song lại có nét gì quen quen mà không tài nào xác định nổi. Giống như khi ta cố nhớ ra một cái tên rất thân quen, chắc chắn nó ở quanh quanh đâu đây trong bộ nhớ, chỉ dấn chút xíu nữa là “bắt” được mà nó vẫn vuột mất để rồi đến một lúc thôi không cố nhớ nữa thì nó lại bất ngờ hiện ra. À, đây rồi cái biển tên phố gắn trên một cột đèn. Mình tiến lại và đọc thấy: BÙI NGỌC TẤN…

Thế là mình thức giấc. Và ngồi viết thư cho Tấn đây…

Hà Nội đã có những đường phố mang tên Nguyễn Tuân, Nguyên Hồng, Nam Cao, Vũ Trọng Phụng, Xuân Diệu, Nguyễn Công Hoan, Nguyễn Huy Tưởng…, những điểm son của văn học Việt Nam. Thế còn bao giờ Nam Định có phố Trần Dần, Bắc Ninh có phố Hoàng Cầm, Thanh Hóa có phố Hữu Loan, Yên Bái có phố Lê Đạt, Thừa Thiên-Huế có phố Phùng Quán? Và Hải Phòng có phố Bùi Ngọc Tấn? Một dự cảm tâm linh nói với mình: rồi những giá trị đích thực sẽ được trả về đúng vị trí. Con đường mình vừa dạo chơi trong mơ – đường Bùi Ngọc Tấn – rồi sẽ thực sư có trong thực tại. Và biết đâu đấy, mình lại có dịp thả bộ trên con đường ấy, như đã thả bộ trên đường Văn Cao dăm năm trước…
Bức thư thượng dẫn làm tôi nhớ đến những mẩu đối thoại (tưởng tượng) khác, cũng của người ở cõi dương với bạn bè ở bên kia thế giới:
Tôi thỉnh thoảng dạo phố vẫn hay dừng lại nhìn lên một tên phố mà chuyện trò lặng lẽ với con người ngồi ở trên cái bảng sắt tây dó. Để nghe anh ta giãi bày. Và cũng để anh ta đừng tưởng bở. 

Thí dụ Văn Cao, ngày hai lượt ra trung tâm thành phố và về Cầu Giấy, tôi từng có lần hỏi anh: Cậu khỏe không?… Bây giờ ở trên cao này có thấy sao không?” Thì Văn Cao bảo tôi: “Tao làm nhạc, làm thơ, vẽ, ai hay nay làm diễn viên lên sân khấu đóng vai kịch ca ngợi đảng trọng hiền tài. Mày với tao sống trong cái chăn toàn rận này, mày lạ đ. gì nữa. 

Hôm nọ thằng Dương Bích Liên nó lui lủi đi dưới kia, đầu chúi chúi, hai tay đút túi quần. Tự nhiên nó nhìn lên hỏi, mày lại cam ra làm bù nhìn bịp cho cái chính sách yêu vớt trí thức ư? Thế là tao rơi đánh xoáng một cái xuống. (Trần Đĩnh. Đèn Cù II, Westminster, CA: Người Việt, 2014).
Tôi thì trộm nghĩ rằng những con phố mang tên Nguyễn Tuân, Nguyên Hồng, Nam Cao, Vũ Trọng Phụng, Xuân Diệu (e) chả phải là vở kịch “đảng trọng hiền tài” hay “chính sách yêu vớt trí thức” – như cách dụng ngữ của nhà văn Trần Đĩnh đâu. Những người cộng sản Việt Nam có đời nào mà tử tế dữ vậy. Họ cũng chưa bao giờ qúi trọng hay yêu thương gì giới trí thức cả, “giả trọng” hay “yêu vớt” cũng không luôn. Nói gần nói xa, chả qua nói thiệt, và nói theo lối thường dân (Nam Bộ) thì đây chẳng qua chỉ là “chính sách ăn theo” hoặc “chiến thuật dựa hơi” của Đảng mà thôi.
Kiểu chơi láu cá chó này ai cũng biết, đâu có xa lạ và mới mẻ gì. Tạp chí Khởi Hành số phát hành tháng 8 năm 99 – từ California – đã có bài viết (“Khi Chính Trị Chi Phối Văn Hoá”) của Thạc Sĩ Trần Anh Tuấn, về mấy cái mánh (lặt vặt) như thế tự lâu rồi.
Một phần của bài viết, Trần Anh Tuấn dùng để điểm cuốn Lịch Sử Và Văn Hoá Việt Nam, Những Gương Mặt Trí Thức, tập Một – do Dương Trung Quốc, Nguyễn Quang Ân và Tạ Ngọc Liễn sưu tầm và biên tập – nhà xuất bản Văn Hoá Thông Tin Hà Nội xuất bản năm 1998. Nội dung cuốn sách được ghi nhận và phân tích như sau:
“Với hơn 700 trang, các tác giả đã chọn ra 71 nhân vật mà họ vinh danh là những trí thức Việt Nam tiêu biểu trải qua 770 năm lịch sử, với 9 thời đại và thời kỳ (Trần, Hồ, Lê, Trịnh, Nguyễn, Tây Sơn, Nguyễn, Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa, và Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa V.N.)”.
“Nhưng nhìn vào danh sách là chúng ta thấy ngay sự ăn gian của những người làm sách: trong suốt 720 năm (1225 – 1945) họ chỉ chấm có 38 nhân vật tức 53%. Ðó là Trần Thái Tông, Lê Văn Hưu, Trần Quốc Tuấn, Trần Nhân Tông, Chu Văn An, Tuệ Tĩnh, Hồ Nguyên Trừng, Nguyễn Trãi, Triệu Thái, Lê Thánh Tông, Lê Sĩ Liên, Nguyễn Bỉnh Khiêm, Phùng Khắc Khoan, Lê Hữu Trác, Nguyễn Thiếp, Lê Qúi Ðôn, Lê Thì Sĩ, Ngô Thì Nhậm, Phan Huy Ích, Trần Văn Kỷ, Võ Trường Toản, Phan Huy Chú, Vũ Phạm Khải, Nguyễn Ðình Chiểu, Phạm Thuật Duật, Nguyễn Hữu Huân, Nguyễn Truờng Tộ, Nguyễn Quang Bích, Lương Văn Can, Nguyễn Phạm Tuân, Phan Bội Châu, Nguyễn Thượng Hiền, Phan Châu Trinh, Huỳnh Thúc Kháng, Phan Văn Trường, Nguyễn Văn Vĩnh, Nguyễn An Ninh, và Phạm Tuấn Tài.”
“Trong 50 năm sau cùng (1945 – 1995), họ đưa ra một số lượng khổng lồ là 33 nguời, tức 47%. Trong số 33 tên, chỉ trừ giáo sư Hoàng Xuân Hãn sống ở Pháp, còn lại 32 tên không ai khác hơn là những đảng viên cao cấp của Ðảng Cộng Sản Việt Nam và những nguời phục vụ chế độ cộng sản. Ðó là Hồ Chí Minh, Lê Duẩn, Truờng Chinh, Nguyễn Hữu Thọ, Huỳnh Tấn Phát, Nguyễn Khánh Toàn, Ðặng Thái Mai, Trần Huy Liệu, Phạm Huy Thông, Tôn Thất Tùng, Hồ Ðắc Di, Phạm Ngọc Thạch, Trần Ðại Nghĩa, Nguyễn Văn Huyên, Tạ Quang Bửu, Trần Văn Giáp, Tôn Quang Phiệt, Hải Triều, Ngụy Như Kon Tum, Dương Ðức Hiền, Ðặng Văn Ngữ, Hoài Thanh, Nam Trân, Nguyễn Khắc Viện, Lê Văn Thiêm, Từ Chi, Nguyễn Ðổng Chi, Cao Xuân Hy, Trần Ðức Thảo, Hoàng Thúc Trâm, Ðào Duy Anh, và Hoàng Xuân Hãn.”
Nhạc sĩ Tô Hải mô tả đây là “cái trò nhố nhăng định khoanh vùng lịch sử chỉ còn ở cái ‘thời rực rỡ nhất’ là do Đảng họ lãnh đạo thôi,” chứ CS chả có lòng “yêu vội” hay “yêu vớt” gì Trần Ðức Thảo, Ðào Duy Anh, Hoàng Xuân Hãn… cả. Họ chỉ “dựa hơi” những nhân vật trí thức này để mở đường cho cái đám thất phu (cỡ như Hồ Chí Minh, Lê Duẩn, Truờng Chinh …) được dịp “quá giang” hay “đi ké” vào lịch sử – như những gương mặt trí thức – Việt Nam.
Tương tự, những con đường mang tên Nguyễn Chí Thanh, Xuân Thủy, Phạm Văn Đồng, Mai Chí Thọ, Phạm Hùng, Trần Quốc Hoàn… sẽ bớt dơ dáng và dị hợm (phần nào) khi được đặt cùng với mấy tên phố tử tế và đàng đàng hoàng khác: Nguyễn Tuân, Văn Cao, Nguyên Hồng, Nam Cao, Vũ Trọng Phụng… Làm thế coi cho đỡ chướng, và ngó cũng dễ “nuốt” hơn. Trông cũng giống như mấy lát mì cõng cơm (ăn độn) vậy mà!
Tôi còn sợ rằng giấc mơ của Dương Tường (dám) lại là ác mộng của Bùi Ngọc Tấn nữa chớ. Thưở sinh thời, đã biết bao lần nhà văn của chúng ta từng phải sống qua những ngày tháng hốt hoảng và tuyệt vọng:
“Bàng hoàng khi biết mình có ‘đuôi’…. Anh như ngửi thấy cái mùi của nhà tù. … Đó là đòn đánh ngang đầu. Là đất sụt nơi mình đứng. Là cuộc đời bỗng nhiên không còn là cuộc đời nữa… có cảm giác của một con thú bị nhốt trong chuồng lồng lộn nhưng không sao thoát được. Thì ra họ có toàn quyền làm những việc họ thích. Họ huy động cả guồng máy khổng lồ để hại mình.” (Bùi Ngọc Tấn. Chuyện Kể Năm 2000, tập I. CLB Tuổi Xanh, Westminster, CA: 2000).

“Tôi thấy rợn hết cả người khi nghĩ đã có mấy thế hệ theo dõi tôi, săn đuổi tôi, vu cáo tôi. Họ đã già đi. Ðã về nghỉ, hưu trí an nhàn. Nhiều người đã chết. Một thế hệ khác tiếp tục việc theo dõi. Rồi một thế hệ tiếp theo nữa. Ðời này sang đời khác.” (Bùi Ngọc Tấn. Hậu Chuyện Kể Năm 2000. Tiếng Quê Hương. Fallchurch, VA: 2014).
Cho mãi đến khi từ giã cõi đời, Bùi Ngọc Tấn mới hết bị “theo dõi” và mới hoàn toàn thoát khỏi “cái cảm giác như một con thú bị nhốt trong chuồng.” Thế mà cái “con thú” này bất ngờ lại được lên tên đường, và cận kề với toàn danh nhân (của ngành công an) những nhân vật “toàn quyền làm những việc họ thích” và có thể “huy động cả guồng máy khổng lồ để hại” người cỡ như Trần Quốc Hoàn, Mai Chí Thọ, Phạm Hùng… thì rõ ràng là một chuyện rất… hãi hùng – một cơn ác mộng – chớ còn gì nữa? Không khéo Bùi Ngọc Tấn lại “rơi đánh xoáng một cái” như không!
1
Tương tự, tôi e rằng Văn Cao cũng không cảm thấy vinh dự hay hạnh phúc gì cho lắm (sau một kiếp “sống trong một cái chăn toàn rận”) khi ông bị đặt nằm giữa những con phố đầy rẫy bất trắc và tệ đoan xã hội:
– “Quét Gái Mãi Dâm Trên Đường Nguyễn Chí Thanh” – báo An Ninh Thủ Đô
– “Đột Nhập Động Mãi Dâm Trên Đường Phạm Văn Đồng” – báo Người Đưa Tin
– “Bắt Kẻ Giao Hàng Trắng Dọc Đường Trường Chinh” – báo An Ninh Thủ Đô
– “Trộm Vàng Táo Tợn Trên Đường Xuân Thuỷ” – báo VietNamNet
– “Phóng Viên Truy Đuổi Đối Tượng Trộm Cắp Trên Đường Phạm Hùng” – báo An Ninh Thủ Đô
– “Dàn Cảnh Cướp Xe Trên Đường Hồ Chí Minh” – báo Dân Trí
-“Xe Buýt Lại Tông Người Trên Đường Lê Duẩn” – báo Người Lao Động
– “Xuất Hiện Hố Tử Thần Trên Đường Trần Quốc Hoàn” – báo Lao Động
-“Tảng Đá Chục Tấn Rơi Trên Đại Lộ Nguyễn Tất Thành” – Báo Mới
– “Ôtô Điên Trên Đường Tôn Đức Thắng” – Báo Mới
-“Đột Kích Hàng Loạt Tụ Điểm Mát Xa Kích Dục Trên Đường Nguyễn Duy Trinh” – Báo Vnexpress.
Sau 83 năm đô hộ Việt Nam – ngoài những tội ác vô phương chối cãi – người Pháp cũng đã để lại cho xứ sở này những thành quả hiển nhiên, thuộc nền văn minh chung của toàn thể nhân loại: hệ thống cầu cống, giao thông, y tế, giáo dục, ngân hàng, bưu điện, bệnh viện, thư viện, kiến trúc… Nói theo bác Nguyễn Gia Kiểng là “Pháp đã còng tay Việt Nam và dẫn vào thời đại mới.”
Sau đó, dân Việt bị còng tay (chặt hơn) bởi những người cộng sản rồi buộc phải… đi lùi! Đó là lý do tại sao trước khi được “vinh hạnh” mang tên “những vị anh hùng cách mạng,” phố phường Hà Nội (nói riêng) và của cả nước (nói chung) sạch sẽ và an lành hơn hiện cảnh rất nhiều.
Điều phiền phức và rắc rối hiện nay là dân Việt không còn chỗ để có thể lùi được nữa. Họ đã bị đẩy đến tận chân tường rồi. Bởi thế, những người cộng sản khó mà có thể tiếp tục giữ được quyền bính trong những ngày tháng tới.
Khác với chủ nghĩa thực dân, chủ nghĩa cộng sản khi sụp đổ không để lại nơi phần đất mà nó cai trị bất cứ một thứ thành quả nào – ngoài bạo lực, nghèo đói, dốt nát, dối trá, và vô số những con đường (cũng như những ngôi trường, những cơ quan, dinh thự…) buộc phải thay tên!
Đến lúc đó, có lẽ, vẫn chưa muộn để “Nam Định có phố Trần Dần, Bắc Ninh có phố Hoàng Cầm, Thanh Hóa có phố Hữu Loan, Yên Bái có phố Lê Đạt, Thừa Thiên-Huế có phố Phùng Quán … Và Hải Phòng có phố Bùi Ngọc Tấn” – như giấc mơ của Dương Tường.
20/12/2019
Tags :

Về một trận chiến cuối cùng của nhân loại

< A >
Chấn Minh (Danlambao) - Tóm tắt: Người Hong Kong, khi chống lại các dự luật cho phép dẫn độ các công dân Hong Kong phạm tội về Trung Quốc, đã thật sự tiến hành một trận chiến cuối cùng và quyết định cho cả nhân loại. Đây chính là cuộc chiến giữa Đảng Cộng Sản Trung Quốc và các người yêu chuộng tự do dân chủ và nhân quyền tại Hong Kong, và các đồng minh mà họ đang có, cần có, phải có, nhưng chưa chắc đã có vào lúc này: Hoa Kỳ, Âu Châu, Đài Loan, và tất cả những ai yêu chuộng tự do, dân chủ và nhân quyền trên thế gian này. Cho dù cuộc chiến này bắt đầu một cách rất khó tin, tức là từ một vụ giết người vì tình, phần thắng trong của cuộc chiến cuối cùng này sẽ phải là của người Hong Kong. 
Từ Một Án Mạng tại Đài Loan
Vào khoảng 2 giờ đêm ngày 17 tháng 2, 2019, tại một khách sạn ở Đài Bắc, Đài Loan, cô Phan Hiểu Dĩnh (20 tuổi), người Hong Kong, bị bạn trai là ông Trần Đồng Giai (19 tuổi), cũng người Hong Kong, giết chết, nhét xác vào một va li để kéo đi, và sau đó ném xác vào một bụi rậm dọc bờ sông Đạm Thủy ở phía Tây Bắc thành phố Đài Bắc. Ông Trần Đồng Giai sẽ bay về Hong Kong trong cùng ngày. Gần một tháng sau, vào ngày 13 tháng 3 năm 2019, bố mẹ cô Phan Hiểu Dĩnh, sau khi biết chắc con gái đã mất tích, đã báo động cho cảnh sát Hong Kong. Cảnh sát Hong Kong, làm việc chung với cảnh sát Đài Loan qua điện đàm đã điều tra và thẩm vấn ông Trần Đồng Giai tại Hong Kong. Rốt ráo, ông này thú nhận đã giết cô Phan Hiểu Dĩnh (1). 
Việc xử lý án mạng - tức là tìm cách xét xử và trừng phạt thích đáng ông Trần Đồng Giai - đã đặt Hong Kong và Đài Loan vào một tình thế khó xử. Hong Kong không thể xử ông Trần Đồng Giai về tội giết người vì án mạng xảy ra tại Đài Loan, một vùng đất ngoài thẩm quyến pháp lý của Hong Kong. Nhưng Đài Loan cũng không thể nào yêu cầu Hong Kong, và Hong Kong cũng không thể nào chấp nhận, giao ông Trần Đồng Giai cho Đài Loan để xét xử tại đó vì ba lý do. 
Lý do thứ nhất là, trong tư cách là một quận của Trung Quốc, Hong Kong không có thể có một quan hệ chính thức gì với Đài Loan khi mà nhà nước Trung Quốc đã không công nhận Đài Loan như là một nước độc lập mà còn xem Đài Loan như là một quận hạt của Trung Quốc đã ly khai. 
Lý do thứ nhì là, để bảo vệ người Hong Kong đang sống dưới một hệ thống luật pháp dựa trên luật pháp của Anh Quốc, luật pháp Hong Kong không phép việc dẫn độ các công dân của họ về Trung Quốc vì tại đó người Hong Kong sẽ bị xét xử theo luật lệ của Trung Quốc, tức là làm ngược lại nguyên tắc “Một Nước, Hai Chế Độ” đã được Anh Quốc và Trung Quốc chấp nhận trong sẽ có hiệu lực trong vòng 50 năm, từ 1997 cho đến 2047 khi Anh Quốc giao trả Hong Kong cho Trung Quốc. 
Và lý do thứ ba là Đài Loan, nếu phải yêu cầu Hong Kong trao trả ông Trần Đồng Giai, Đài Loan sẽ bị xem hay tự xem như là một tỉnh của Trung Quốc, tức là làm một việc mà nhà nước Đài Loan không bao giờ muốn và luôn luôn chống đối (2, 3).

Đến Dự Luật Dẫn Độ Của Hong Kong
Dưới áp lực của gia đình cô Phan Hiểu Dĩnh và của cả nhà nước Trung Quốc, vào tháng 2, 2019, nhà nước Hong Kong quyết định tu chỉnh "Pháp Lệnh Về Người Phạm Tội Bỏ Trốn" (CAP 503) (4) và "Pháp Lệnh Về Hỗ trợ Pháp Lý Lẫn Nhau Trong Các Vấn Đề Hình Sự" (CAP 525) (5) để cho phép dẫn độ phạm nhân về Trung Quốc và Đài Loan. Các tu chỉnh án do nhà nước Hong Kong đưa ra tương đối khiêm tốn: Hong Kong có quyền thương lượng, trên cơ sở từng trường hợp một, việc dẫn độ một tội phạm đang lẩn trốn với một khu vực pháp lý mà Hong Kong không có hay chưa có một hiệp ước dẫn độ. Các pháp lệnh CAP 503 và CAP 525, gọi chung là Dự Luật Dẫn Độ mới, sau khi tu chỉnh, sẽ cho phép nhà nước Hong Kong cứu xét và chấp thuận dẫn độ một phạm đang lẩn trốn tại Hong Kong về Đài Loan và Trung Quốc.
Như đã trình bày ở trên, cả Đài Loan lẫn người dân Hong Kong đều chống lại Dự Luật Dẫn Độ mới này. Người Hong Kong chống vì cho dù có cho phép dẫn độ theo từng trường hợp một, nguyên tắc “một Nước, Hai Chế Độ” cũng đã bị xâm phạm. Đài Loan cũng chống vì dự luật vẫn xem Đài Loan như là một tỉnh của Trung Quốc và vì, theo đánh giá của Đài Loan, dự luật này còn có thể cho phép một người Đài Loan bị dẫn độ về Trung Quốc.
Bắt đầu từ đầu tháng 3, 2019, các cuộc biểu tình tại Hong Kong chống lại dự luật dẫn độ ngày càng gia tăng. Vào ngày 9 tháng 6, 2019, trên một triệu người Hong Kong đã xuống đường. Sau đó, người dân - sinh viên, học sinh, công nhân, viên chức, vv… - đã liên tục xuống trong 13 tuần đồng thời đưa ra năm đòi hỏi, như sau (6).
1. Thu hồi toàn bộ Dự Luật Dẫn Độ.
2. Rút lại việc cáo buộc các người biểu tình là đã gây “bạo loạn.”
3. Trả tự do cho và xóa án cho những ai đã bị bắt vì tham gia biểu tình.
4. Thiết lập một ủy ban độc lập để cứu xét các hành vi của cảnh sát và việc dùng bạo lực khi chống biểu tình.
5. Bà Lâm Thị Nguyệt Nga (Carrie Lam) Đặc Khu Trưởng của Đặc Khu Hành Chính Hong Kong (tên chính danh của Hong Kong theo nhà nước Trung Quốc) phải từ chức và Hong Kong phải thực thi quyền bầu cử phổ thông trong việc lựa chọn Hội Đồng Lập Pháp và Giám Đốc Điều Hành (tức là Đặc Khu Trưởng của Đặc Khu Hành Chính của Hong Kong). 
Vào ngày 4 tháng 9, 2019 bà Lâm Trịnh Nguyệt Nga tuyên bố sẽ thu hồi dự luật dẫn độ. Thế nhưng, các diễn biến chung quanh việc người dân Hong Kong chống lại dự luật dẫn độ đã lan tỏa và dấy lên một phong trào lên án Trung Quốc trên toàn thế giới, một phần lớn vì các hành vi đàn áp biểu tình quá tàn độc của cảnh sát Hong Kong. Trong tất cả các phản ứng, mạnh mẽ nhất là phản ứng của Hoa Kỳ.
Các Đạo Luật Ủng Hộ Hong Kong của Hoa Kỳ
Hoa Kỳ đã/đang ban hành ba đạo luật nhằm ủng hộ người dân Hong Kong. Vào ngày 27 tháng 11 năm 2019, tổng thống Hoa Kỳ Donald J. Trump đã ký và ban hành hai luật mới liên quan đến Hongkong do Quốc Hội chuyển sang. Đó là a) Luật về Nhân Quyền và Dân Chủ Hong Kong (S.1838 - Hong Kong Human Rights and Democracy Act) (7) và b) Luật Cấm Xuất Khẩu Thương Mại Bán Cho Các Lực Lượng Cảnh Sát Hong Kong Một Số Mặt Hàng Được Quy Định. (S.2710 - A bill to prohibit the commercial export of covered munitions items to the Hong Kong Police Force) (8). Ngoài hai luật trên, còn có một dự luật khác liên quan đến Trung Quốc. Đó là Dự Luật Chính Sách Nhân Quyền Uyghur (S.178 - Uyghur Human Rights Policy Act of 2019) (9). Dự Luật này đã được Hạ Viện chấp thuận vào ngày 3/12/2019, đang được Thượng Viện duyệt xét, và sẽ được trình lên TT Trump sau khi Thượng Viện và Hạ Viện hội ý và tu chỉnh một lần cuối. Các nét chính của các bộ luật này như sau.
Luật thứ nhất, về Nhân Quyền và Dân Chủ tại Hong Kong, là một bộ luật tương đối ngắn với có 10 đoạn trong đó các đoạn chính là từ 3 đến 10, có thể tóm lược như sau: 
- Đoạn 3: Tuyên bố về chính sách của Hoa Kỳ về Hongkong. Chính sách này có 11 điểm và chủ yếu là khẳng định a) Hoa Kỳ tôn trọng các luật lệ hiện hành ở Hongkong trong đó có thông cáo chung giữa Anh Quốc và Trung Quốc về quy chế tự trị của Hongkong và các quy ước của Liên Hiệp Quốc về nhân quyền và b) Hoa Kỳ và các đồng minh sẽ ủng hộ và hỗ trợ Hongkong bảo vệ và tố cáo bất cứ ai xâm phạm các quyền đó.
- Đoạn 4: Các tu chỉnh dành cho Luật Chính Sách Hoa Kỳ-Hongkong năm 1992. Các tu chỉnh này nhằm cập nhật luật 1992 sao cho phù hợp với nội dung của luật mới này. 
- Đoạn 5: Báo cáo thường niên về các vi phạm những luật kiểm soát xuất khẩu của Hoa Kỳ và các hình phạt của Liên Hiệp Quốc đang thi hành tại Hongkong. Mỗi năm và liên tiếp trong 7 năm kể từ ngày ban hành luật này, Bộ Trưởng Thương Mại phải báo cáo cho Quốc Hội về các vi phạm luật 
- Đoạn 6: Bảo vệ các công dân Hoa Kỳ và các nước khác. Hoa Kỳ sẽ bảo vệ các công dân Hoa Kỳ tại Hong Kong khi họ bị (hay bị đe dọa) dẫn độ, (extradition) giao trả bất hợp pháp (rendition) bắt cóc (abduction) đưa về Trung Quốc lục địa hay một nước khác để giam cần, xét xử hay bất cứ mục tiêu nào khác. Hoa Kỳ cũng sẽ bảo vệ các doanh nghiệp Hoa Kỳ hoạt động tai Hong Kong trong các trường hợp như cưỡng chế hay đánh cắp tài sản trí tuệ. 
- Đoạn 7: Các hình phạt liên hệ đến việc làm xói lở các tự do cơ bản và tự trị của Hongkong. Bất cứ ai được Tổng Thống Hoa Kỳ xác định là đã có làm các việc sau: dẫn độ, giao trả bất hợp pháp, bắt cóc bất cứ ai tại Hong Kong và đưa về Trung Quốc lục địa hay một nước khác; hay vi phạm các quy ước hay hiến chương về nhân quyền và các quyền tự do dân sự của Liên Hiệp Quốc, đều sẽ bị chế tài hay trừng phạt. Các hình phạt dành cho các cá nhân trên có thể là: không được cấp chiếu khán nhập vào hay hưởng quy chế tạm dung tại Hoa Kỳ, thu hồi các chiếu khán vào Hoa Kỳ, chặn tài sản, tức là cấm tất cả các giao dịch liên hệ đến các tài sản trực tiếp hay gián tiếp (tức là phần lớn ở dưới tên một người khác) của các cá nhân kể trên tại Hoa Kỳ.
- Đoạn 8: Các báo cáo. Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ sẽ có những báo cáo thường niên về các biện pháp xử phạt cho những ai vi phạm các điều khoản của luật này. Các báo cáo này liệt kê danh tánh người bị xử phạt, các sai phạm liên hệ, các biện pháp xử phạt, và thời hạn. Trong báo cáo, nhà nước Hoa Kỳ còn sẽ phải báo cáo là đã làm gì để khuyến khích các nước ngoài khác cũng có những biện pháp xử phạt tương tự. 
- Đoạn 9: Nhận định của Quốc Hội về các phương tiện truyền thông do nhà nước kiểm soát tại Cộng Hòa Nhân Dân Trung Quốc (10). Quốc Hội lên án và không chấp nhận việc các cơ quan truyền thông của nhà nước Trung Quốc, như Văn Hối Báo, Đại Công Báo, cố tình sách nhiễu hay đàn áp các nhà hoạt động dân chủ hay các nhân viên ngoại giao Hoa Kỳ và gia đình của họ. Quốc Hội muốn nhà nước Hoa Kỳ có những biện pháp chế tài như không cấp chiếu khán vào hay làm việc tại Hoa Kỳ cho các nhà báo tham gia vào các việc đàn áp và sách nhiễu trên.
- Đoạn 10: Nhận định của Quốc Hội về việc xuất khẩu sang Hongkong các dụng cụ kiểm soát đám đông. Quốc Hội yêu cầu nhà nước Hoa Kỳ xét lại việc bán cho Hongkong các vũ khí kiểm soát đám đông vì các vũ khí này có thể được sử dụng một cách không phù hợp tại đó.
Luật thứ nhì, Luật Cấm Xuất Khẩu Thương Mại Sang Hong Kong, cấm xuất khẩu để bán cho Lực Lượng Cảnh Sát Hong Kong và các Lực Lược Cảnh Sát Phụ Trội Hong Kong các mặt hàng đạn dược đã được quy định trong luật. Các mặt hàng này là là lựu đạn cay, bình xịt hơi cay, đạn cao su, đạn bọt, đạn gói hạt đậu, đạn cay , súng phun nước, còng tay, súng gây choáng, và taser. 
Dự luật về Uyghur, chính danh là S. 178 - Luật Chính Sách Nhân Quyền Uyghur 2019 vẫn đang được viết và tu chỉnh. Nói chung, dự luật này là có mục tiêu chống lại việc Trung Quốc vi phạm các quy ước quốc tế về nhân quyền một cách thô bạo tại Vùng Tự Trị Tân Cương. Vào lúc này, dự luật có có chín đoạn. Đoạn 4 liệt kê các nhận định của Quốc Hội về việc Trung Quốc đàn áp người Uyghur đang sinh sống tại Tân Cương. Đoạn 5 minh định những gì Tổng Thống, bộ trưởng bộ Ngoại Giao cần phải làm để chống lại các vi phạm của Trung Quốc. Đoạn 6 tái xác định chính sách của Hoa Kỳ đối với Trung Quốc. Đoạn 7 quy định việc áp dụng Luật Magnitsky về nhân quyền để chế tài hay trừng phạt các viên chức Trung Quốc đang đàn áp các người Uighur ở Tân Cương. Đoạn 8 yêu cầu bộ trưởng bộ Ngoại Giao báo cáo định kỳ về tình hình nhân quyền tại Tân Cương. Đoạn 9 nhận diện và cấm xuất khẩu sang Trung Quốc các mặt hàng có thể giúp nhà nước Trung Quốc loại bỏ quyền riêng tư cá nhân, quyền tự do đi lại, và các nhân quyền cơ bản khác. 
Có hai nhận xét về các luật/dự luật trên. 
- Một là, Quốc Hội Hoa Kỳ đã phê chuẩn cả hai bộ luật về Hong Kong với trên 417 phiếu thuận và 1 phiếu chống (của dân biểu Thomas Massie, Đảng Cộng Hòa, bang Kentucky) tại Hạ Viện và không một phiếu chống ở Thượng Viện. Với các số phiếu trên, cho dù tổng thống Trump có phủ quyết, cả hai luật vẫn sẽ được Quốc Hội thông qua. 
- Hai là, quy trình thi hành các biện pháp trừng phạt chế tài có rất nhiều khâu quyết định nên cho dù các vi phạm đã thật rõ ràng, việc nhà nước Hoa Kỳ sẽ không làm gì cả vẫn có thể xảy ra. Thật vậy, các biện pháp trừng phạt hay chế tài đều dựa trên các đề nghị của Tổng thống, các báo cáo thường niên được hai bộ Ngoại Giao và Thương Mại đệ trình lên Quốc Hội để Quốc Hội duyệt xét và có ý kiến lên Tổng thống, và sau đó Tổng Thống sẽ là người quyết định thi hành hay không thi hành các biện pháp trừng phạt hay chế tài trên. Với rất nhiều khâu quyết định như trên, các yếu tố kinh tế - như thương chiến - và chính trị sẽ có vai trò quyết định và chưa chắc là sẽ có ai bị trừng phạt hay chế tài. 
Nói chung, người dân Hoa Kỳ qua Quốc Hội đã chứng minh quyết tâm ủng hộ người Hong Kong. Với tổng thống Donald J. Trump, trong bối cảnh các thương lượng để chấm dứt thương chiến với Trung Quốc, khả năng làm áp lực của Trung Quốc trên từng nhóm lợi ích ở trong và ngoài Hoa Kỳ kể cả Âu Châu, ta vẫn phải còn chờ xem các luật/dự luật nhằm ủng hộ người Hong Kong có hiệu quả hay không. 
Ai Chống Ai Ủng Hộ Các Luật về Hong Kong Của Hoa Kỳ
Ủng hộ các luật trên là người Hong Kong. Người Hong Kong đã liên tục biểu tình và kéo cờ Hoa Kỳ trên các đường phố để cám ơn nước Mỹ. Vào ngày Chủ Nhật 08/12/2019, trên 800 ngàn người Hong Kong đã xuống đường để kỷ niệm Ngày Quốc Tế Nhân Quyền (10/12/2019) và 6 tháng sau khi người dân bắt đầu biểu tình tại Hong Kong.
Chống lại các luật trên là ĐCSTQ và nhà nước Hong Kong. Trung Quốc không ngừng tố cáo Hoa Kỳ xâm phạm thô bạo chủ quyền của Trung Quốc đồng thời tiến hành ngay một số biện pháp như tạm ngưng cứu đơn xin các tàu chiến của Hoa Kỳ xin nghỉ và giải trí tại Hong Kong, hay loan tin là sẽ chế tài một số các tổ chức thiện nguyện Hoa Kỳ đang hoạt động tại Hong Kong (11). Bà Lâm Trịnh Nguyệt Nga (Carrie Lam), Đặc Khu Trưởng của Đặc Khu Hành Chính Hong Kong (tên chính danh của Hong Kong theo nhà nước Trung Quốc), phản đối các đạo luật của Hoa Kỳ về Hong Kong vì theo bà, không có nhân quyền nào bị xói lở cả, ngược lại, còn có thể có hậu quả không tốt cho 1300 doanh nghiệp Hoa Kỳ đang hoạt động tại Hong Kong (12, 13). 
Đây Chính Là Trận Chiến Cuối Cùng
Nói chung, sự hỗ trợ của Hoa Kỳ và Âu Châu, tuy cần thiết, vẫn chưa đủ để giúp người Hong Kong bảo vệ các quyền tự do cơ bản của họ khi phải đối đầu với một Đảng Cộng Sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Các nhận xét sau sẽ chứng minh điều này. 
Nhận xét thứ nhất là ĐCSTQ đã hạ quyết tâm phải thu hồi và biến Hong Kong thành một tỉnh như bất cứ tỉnh nào khác của Trung Quốc. Để chứng minh cho quyết tâm này là sự kiện cảnh sát Hongkong nay làm các việc như cố tình bẻ gãy tay (14), hay bắn ngay vào ngực các người biểu tình (15), hay móc mắt (16), vv…
Đây là những việc làm tàn độc mà cảnh sát Hong Kong trước 1997 tức là dưới thời vùng đất này còn là một thuộc địa của Anh Quốc đã không bao giờ dám làm. Từ các hành vi này, một kết luận hợp lý là vào lúc này, ĐCSTQ đã kiểm soát toàn bộ tổ chức cảnh sát nội an và cả các lực lượng cảnh sát phụ trội của Hong Kong. Việc ĐCSTQ đã có thể làm như thế 20 năm trước năm 2047- tức là vào lúc Luật Cơ Bản sẽ không còn có hiệu lực và Hong Kong sẽ chính thức trở thành một tỉnh của Trung Quốc - là một bằng chứng hùng hồn cho quyết tâm thu hồi Hong Kong và xóa bỏ quy chế "Một Nước, Hai Chế Độ" của ĐCSTQ. Nhìn xa hơn, trong tương lai, sẽ không có gì ngạc nhiên khi ĐCSTQ sẽ dạy dỗ người dân là việc xóa bỏ quy chế kể trên là một điều tối cần thiết và rêu rao rằng đó là một yêu cầu áp bức rất nhục nhã đối với Trung Quốc mà Anh Quốc đã áp đặt trên Trung Quốc, y như Hòa Ước Thiên Tân mà các nước Tây Phương và Nhật Bản đã ký với Nhà Thanh vào năm 1885. 
Nhận xét thứ nhì là Hong Kong thật sự rất nhỏ so với Trung Quốc về mọi mặt và đo đó sẽ rất khó lòng làm được gì để gây phương hại đến nhà nước hay ĐCSTQ. Hong Kong có dân số rất khiêm tốn, chỉ trên 7.5 triệu người so với 1.4 tỷ tại lục địa Trung Quốc. Trong thời kỳ Cách Mạng Văn Hóa/Bước Tiến Nhảy Vọt 1958-1962, ĐCSTQ đã giết ít ra là trên 45 triệu người Trung Quốc. Do đó, trong thời khoản 27 năm từ 2020 đến 2047 nếu muốn ĐCSTQ cũng có thể giết hết 7.5 triệu người Hong Kong, hay ít ra là làm tiêu mòn mọi ý chí chống đối như ĐCSTQ đã và đang làm tại Tân Cương (17). 
Nếu ĐCSTQ đã có và đang thi hành một chiến lược dài hạn để biến Hong Kong thành một tỉnh như bất cứ tỉnh nào khác của Trung Quốc, người Hong Kong phải làm gì để chống lại và bảo vệ các quyền tự do của họ? Vào lúc này, người Hong Kong thuộc mọi thành phần từ già đến trẻ, từ học sinh và sinh viên đến công nhân viên chức đã biểu tình hầu như liên tục trong 9 tháng qua. Các nhà lãnh đạo của họ như Hoàng Chí Phong (Joshua Wong) và Hà Vận Thi (Denise Ho) đã rất thành công khi đi sang Hoa Kỳ và các nước Âu châu như Đức Quốc để kêu gọi sự hỗ trợ của Tây Phương (19). So với Hoa Kỳ đã ban hành hai đạo luật và đang chuẩn bị thêm một đạo luật nửa để chống lại Trung Quốc, phản ứng của Âu Châu có vẻ yếu hơn, chỉ qua một phát biểu thuần pháp lý của Liên Hiệp Âu Châu: “Bất cứ bạo lực nào cũng đương nhiên không thể chấp nhận được, và bất cứ động thái nào của các nhân viên công lực đều phải tương xứng và các quyền tự do cơ bản, đặc biệt là các quyền tự do tụ họp trong hòa bình và tự do ngôn luận phải được tôn trọng.”(20).
Nếu sự hổ trợ từ bên ngòai tương đối yếu ớt, cần phải có gì thêm để hiện thực hóa khẩu hiệu “Giải Phóng Hong Kong, Cuộc Cách Mạng của Thời Đại Chúng Ta” (“Quang Phục Hương Cảng, Thời Đại Cách Mạng” “光復香港,時代革命”) của những người trẻ Hong Kong đang chống lại ĐCSTQ? 
Điều cần có thứ nhất là phải có một nhận thức đúng về tầm vóc của việc giải phóng Hong Kong. Tầm vóc này rất lớn vì đó chính là việc xóa tên ĐCSTQ và giải phóng toàn bộ Trung Quốc lục địa khỏi ách thống trị của đảng đó. Lý do là ĐCSTQ sẽ không bao giờ để Hong Kong thật sự tự do trong khuôn khổ chính sách “Một Nước, Hai Chế Độ” ngay bây giờ và chắc chắn là sau 2047, khi quy chế “Một Nước, Hai Chế Độ” trên sẽ cáo chung. 
Ở đây chính là “trận chiến cuối cùng’ đích thực mà phong trào cộng sản từ đầu thế kỷ thứ 20 đã thần thánh hóa trong bài hát Quốc Tế Ca: “...đấu tranh này là trận cuối cùng...” (20) cho dù đối tượng phải chống lại chính là những đảng cộng sản, tức là những kẻ áp bức tàn độc nhất vào đã bức hại và giết chết nhiều người nhất trong lịch sử loài người. Vào lúc này, hình như từng người Hong Kong cũng đã cảm nhận được điều này: rằng họ đang sống, như con chim trong lồng, như con cá trong chậu, và ĐCSTQ có thể và có bắt bớ và giết họ tại bất cứ nơi chốn và thời điểm nào. Một chuyện vừa mới xảy ra có thể minh họa cho cảm nhận trên. 
Vào ngày 1 tháng 10 năm 2019, một thanh niên Hong Kong 22 tuổi tên là Lương (Liang) đã bị cảnh sát Hong Kong bắt giam 48 giờ khi đang chụp hình cảnh sát ném lựu đạn cay chống đám đông đang biểu tình. Vào ngày 17 tháng 12 năm 2019, anh Lương đáp phi cơ của hãng China Eastern Airlines đi Paris từ Hong Kong để thăm bạn gái ở đó. Khi máy bay quá cảnh tại phi trường Pudong, Shanghai, cảnh sát Trung Quốc đã lên máy bay, kêu anh với tên họ đầy đủ, bắt xuống máy bay, đưa vào một phòng kín, thẩm vấn, khám xét hành lý, kiểm tra điện thoại di động, và sau đó trục xuất về Kong Kong thay vì được tiếp tục bay tiếp sang Paris. Lý do? Anh là một người đang “gây nguy hiểm cho an sinh xã hội” (21). Nếu ĐCSTQ có đầy đủ các thông tin để bắt một thanh niên Hong Kong bình thường, thử hỏi còn có ai tại Hong Kong có thể thoát khỏi mạng lưới công an trị của ĐCSTQ hay không?
Điều cần có thứ nhì là, trận chiến cuối cùng này không những là của người Hong Kong và còn phải là của cả toàn thể loài người yêu chuộng tự do và dân chủ vì hai lý do.
- Lý do thứ nhất là ĐCSTQ nay đang cai trị trên 1.2 tỷ người và là chủ nhân của nước có một nền kinh tế lớn thứ nhì thế giới (GDP Trung Quốc: 14,242 nghìn tỷ USD vào năm 2019) chỉ sau Hoa Kỳ mà thôi (GDP Hoa Kỳ: 21,506 nghìn tỷ USD vào năm 2019). Chỉ 7 hay 8 triệu người Hong Kong sẽ rất khó lòng chống lại ĐCSTQ nếu không có sự hỗ trợ của quốc tế, của Đài Loan, của trên 50 triệu người Trung Quốc tại hải ngoại, và tất cả các người Trung Quốc yêu chuộng tự do dân chủ tại Trung Quốc Lục Địa. Riêng Hoa Kỳ, như GS TS John Mearsheimer tại viện đại học Chicago đã phân tích, việc ngăn chặn Trung Quốc đi lên và trở thành một nước bá quyền tại Á Châu là một trong những ưu tiên lớn nhất của Hoa Kỳ vào những thập kỷ tới (22). 
- Lý do thứ nhì là ĐCSTQ đã hoàn chỉnh và ngày sẽ càng làm tốt hơn các kỹ thuật kiểm soát và kìm kẹp bất cứ ai sống dưới sự cai trị của họ, đồng thời đang tìm cách bán các kỹ thuật đó sang các nước khác cũng đang có khuynh hướng độc tài toàn trị như họ. Các nước khác này là những nước độc tài Phi Châu, Á Châu, và Nam Mỹ (23). Nếu các nước tự do dân chủ như Hoa Kỳ, Anh, Pháp, Đức, vv...không tham gia vào cuộc chiến cuối cùng này, sẽ rất khó lòng ngăn chặn sự chuyên quyền hóa sâu đậm và lâu dài của nhân loại tại các nước độc tài trên.
Và điều cần có thứ ba là cần phải tin chắc là ĐCSTQ không phải là một định chế vô địch và sẽ không tồn tại mãi mãi trên thế gian này như những người cộng sản Trung Quốc mong muốn. Đây chỉ là việc áp dụng một quy luật chung về quy trình sinh thành hoại diệt của mọi loài, mọi pháp trên thế gian này. 
Chú Thích
(1) Tin Tức Online. 14/02/2019. “Thi thể cô gái trẻ bên bờ sông hé lộ bi kịch ngày Valentine và đoạn clip phi tang xác rùng rợn trong vali hồng” https://tintuconline.com.vn/the-gioi/thi-the-co-gai-tre-ben-bo-song-he-lo-bi-kich-ngay-valentine-va-doan-clip-phi-tang-xac-rung-ron-trong-vali-hong-n-380924.html
(2) Sui, Cindy. BBC News. 23/10/2019. “The murder behind the Hong Kong protests: A case where no-one wants the killer”. https://www.bbc.com/news/world-asia-china-50148577
(3) Wikipedia. “Murder of Poon Hiu-wing” https://en.wikipedia.org/wiki/Murder_of_Poon_Hiu-wing 
(4) Hong Kong eLegislation. “Cap 503. Fugitive Offenders Ordinance”. https://www.elegislation.gov.hk/hk/cap503?xpid=ID_1438403283267_001
(5) Hong Kong e-Legislation. “Cap. 525 Mutual Legal Assistance in Criminal Matters Ordinance”. https://www.elegislation.gov.hk/hk/cap525
(6) BBC News. 28/11/2019. “The Hong Kong protests explained in 100 and 500 words”.https://www.bbc.com/news/world-asia-china-49317695
(7) Hong Kong Human Rights and Democracy Act of 2019, S.1838. 116th Congress. 2019.https://www.congress.gov/bill/116th-congress/senate-bill/1838/text
(8) A bill to prohibit the commercial export of covered munitions items to the Hong Kong Police Force,.S.2710. 116 Congress. 2019. https://www.congress.gov/bill/116th-congress/senate-bill/2710/text
(9) Uyghur Human Rights Policy Act of 2019, S.178. 116th Congress. 2019. https://www.congress.gov/bill/116th-congress/senate-bill/178/text
(10) “Nhận Định” Tiếng Anh là “Sense of Congress”, có nghĩa là một ý kiến nhất trí của Quốc Hội, ý kiến này tuy không có tính cách pháp lý nhưng cần được nêu lên trong các trường hợp như: a) ghi nhận chính thức một sự kiện, b) thuyết phục các thành viên khác của Quốc Hội (Thượng nghị sĩ, dân biểu), c) kêu gọi Tổng Thống hành động, d) tạo áp lực hay gây ảnh hưởng đến chính sách đối ngoại, e) bày tỏ một lời cám ơn chính thức. Có thể Dịch ở đây là “nhận định” hay “nghị quyết”.
(11) Yang, Spetphanie. The Wall Street Journal. 02/12/2019. “China Bars American Sailors From Hong Kong R&R”. https://www.wsj.com/articles/china-bars-american-sailors-from-hong-kong-r-r-11575286243
(12) Chen, Chris. The Hong Kong Free Press. 03/12/2019. “Hong Kong’s freedom has not been eroded, says leader Carrie Lam says after US passes law in support of protesters”. https://www.hongkongfp.com/2019/12/03/hong-kongs-freedom-not-eroded-says-leader-carrie-lam-says-us-passes-law-support-protesters/
(13) Cheung, Tony; Tsang, Denise. The South China Morning Post. 03/12/2019. “US law on Hong Kong ‘completely unnecessary’ and will risk backfiring on more than 1,300 American firms in city, Carrie Lam says”. https://www.scmp.com/news/hong-kong/politics/article/3040424/us-law-hong-kong-completely-unnecessary-and-will-risk
(14) Reddit. “PolicePolice snaps first aider's arm”. https://www.reddit.com/r/HongKong/comments/dbqx9e/police_snaps_first_aiders_arm/
(15) Reddit. “[11.11] Hong Kong Police shot the protester on the street (3 clear gunshot)”. https://www.reddit.com/r/HongKong/comments/dujohq/1111_hong_kong_police_shot_the_protester_on_the/
(16) Reddit. “Hong Kong police attempts to extract a protestor’s eyeball”. https://www.reddit.com/r/PublicFreakout/comments/cd52mx/hong_kong_police_attempts_to_extract_a_protestors/
(17) Chấn Minh. Dân Làm Báo. 18/3/2019. “Người Uyghur dưới gót giày toàn trị Trung Quốc”. https://danlambaovn.blogspot.com/2019/03/nguoi-uyghur-duoi-got-giay-toan-tri.html
(18) Chalmers, John; Williams, Alison. Reuters. 18/11/2019. “EU says escalating violence in Hong Kong 'unacceptable'”. https://www.reuters.com/article/us-hongkong-protests-eu/eu-says-escalating-violence-in-hong-kong-unacceptable-idUSKBN1XS1EV
(19) Horton, Chris. The Atlantic. 29/09/2019. “Hong Kong’s Protesters Are Outfoxing Beijing Worldwide”. https://www.theatlantic.com/international/archive/2019/09/hong-kong-public-opinion-beijing/599059/
(20) Wikipedia. “The Internationale”. https://en.wikipedia.org/wiki/The_Internationale
(21) Reddit. 12/17/2019 “A 22 year old HK man arrested on 10/1 for photographing police firing tear gas was pulled aside by mainland police when his flight arrived in Shanghai for transit to Paris. After luggage and phone search he was repatriated for ''damaging social security''. https://www.reddit.com/r/HongKong/comments/eck4jc/a_22_year_old_hk_man_arrested_on_101_for/ . Lưu ý: vào ngày 20/12/2019, thông tin này đã bị tác giả xóa, chỉ còn có các lời bàn. Người đọc có thể vào Twitter xem tin này tại link này: https://twitter.com/XinqiSu/status/1207116986565586944. Nếu biết tiếng Trung, có thể vào link này của Mingpao.com để xem bản tin: https://news.mingpao.com/pns/%e6%b8%af%e8%81%9e/article/20191218/s00002/1576606134537/%e7%a4%ba%e5%a8%81%e8%a2%ab%e6%8d%95%e8%b8%a2%e4%bf%9d%e7%94%b7-%e4%b8%8a%e6%b5%b7%e8%bd%89%e6%a9%9f%e9%81%ad%e9%81%a3%e8%bf%94-%e8%a2%ab%e6%8c%87%e5%8d%b1%e5%ae%b3%e7%a4%be%e6%9c%83%e5%ae%89%e5%85%a8%e7%a6%81%e5%85%a5%e5%a2%83
(22) Mearsheimer, John. Dân Làm Báo. 04/26/2019. “Trung Quốc có thể trỗi dậy một cách hoà bình hay không?” (Chấn Minh chuyển ngữ).https://danlambaovn.blogspot.com/2019/04/trung-quoc-co-troi-day-mot-cach-hoa.html
(23) Felstein, Steven. Carnegie Endowment for International Peace. 17/09/2019. “The Global Expansion of AI Surveillance”. https://carnegieendowment.org/2019/09/17/global-expansion-of-ai-surveillance-pub-79847
December 20, 2019
thơ song-ngữ) CHÂN-LÝ của DIÊN NGHỊ & THANH-THANH
Yahoo/Inbox
  • Nhuan Le <thanh-thanh@thanh-thanh.com>
    Dec. 21 at 12:09 p.m.
    Inline image



    CHÂN LÝ

    Thuở xưa ...
    Ngày xưa ...
    Bác học Bruno
    Bước lên giàn hỏa thiêu
    Hồn nhiên như dạo phố.
    Quay mặt nói với lũ người cuồng nộ,
    Quả đất vẫn tròn, sau trước niềm tin
    Dù thân này  cát bụi tro than.

    Lũ cuồng tín nhất định quả đất vuông
    Ông thánh, ông thần phán dạy .
    Kẻ nào nói khác đi  quân càn quấy
    Tội đồ giữa hỏa thiêu

    Ngàn năm sau
    Trí tuệ con người, hào quang ngời reo
    Bay lên tận mặt trăng
    Nhìn xuống
    Quả đất chúng ta tròn  bong bóng
    Màu xanh thực vật, mát dịu dung nhan.

    Thế kỷ Hai Mươi đang đếm bước cuối cùng
    có những kẻ còn tôn thờ cuồng tín
    truy chụp anh em  người dị đồng ý kiến
    gieo rắc hận thù giữa tai họa đau thương

    Những thằng ngu  ba hoa chuyện văn chương
    những bọn khùng điên, đòi làm lịch sử
    kẻ thất học, mơ giấc mơ lãnh tụ
    quân thần nằm chết
    lớp bùn đen

    Chân lý Bruno  chân lý người hiền
    rừng rực hỏa thiêu
    nghênh ngang sự thật
    ngày nay
    con người tung hô, xuyên tạc
    trắng đổi đen, xanh đổi đỏ vàng...
    nhục nhã thay, ôi kẻ loạn cuồng!

                                 DIÊN NGHỊ


                            TRUTH

    On that old day  How could it be neglected?
    The scientist Bruno went on to the pyre
    As if he was taking a stroll, unaffected;
    He re-affirmed to the frenzied abusers of fire:
    “The Earth is round, in that Truth I trust
    Although my body has to turn into dust!”

    The fanatics determined the earth was square
    As from their gods and saints they had learned;
    Whoever came to say to the contrary to dare
    Was consequently ordered to be alive burned!

    Man’s intellect develops as life evolves;
    The most revered halo he has come to gain:
    By flying to the moon he now firmly resolves
    The roundness of our Earth like a ball to reign
    In the azure universe forever to remain.

    Even the 20th century has ended its dominion,
    There still are the furious with their choler,
    To put labels on others for a different opinion;
    Promote hatred; spread misfortune and dolor!

    And the idiots about literature to talk hot air;
    The fool, insane to fluctuate history’s fate;
    The ignorant to dream of a leader’s chair;
    All to sully and drown the pillars of the State!

    Bruno’s Truth is the very Truth of the Sage,
    The Sparkle of Fire, the Pride of Pure Fame,
    Whereas today’s vulgar people disparage,
    Misrepresent the Bad as Good  What shame!
      
    Translation by THANH-THANH
BÓNG ĐÁ

Tính xảo trá của đảng CSVN qua Hiệp Định Thương mại Tự Do Việt Nam và Liên Minh Âu Châu (EVFTA)


< A >
Luật Sư Đào Tăng Dực (Danlambao) - Ngày 30 tháng 6, 2019 là một ngày trọng đại trong quan hệ song phương giữa Liên Minh Âu Châu và Việt Nam. Đó là ngày 2 bên chính thức ký Hiệp Định Thương Mại Tự Do Việt Nam và Liên Minh Âu Châu (Khối EU) tại Hà Nội. 
Một cách tổng quát thì hiệp định này còn quan trọng hơn cả Hiệp Định Đối Tác Toàn diện và tiến bộ xuyên Thái Bình Dương (CPTPP) được CSVN ký kết với 11 quốc gia Thái Bình Dương còn lại, không có Hoa Kỳ. Dân số 11 nước còn lại là 500 triệu và GDP $13.5 ngàn tỷ. 
Trong khi đó, khối EU dân số 512 triệu và GDP là 18.7 ngàn tỷ, chỉ thua Hoa Kỳ ở mức độ $20.5 ngàn tỷ.
Theo trang mạng Vietnam-Briefing.com, thì một khi hiệu lực hiệp định giữa VN và EU sẽ hủy bỏ 99% tất cả mọi quan thuế giữa 2 bên.
65% quan thuế trên các hàng hóa từ EU nhập cảng vào VN sẽ hủy bỏ và 35% còn lại sẽ hủy bỏ trong vòng 10 năm. 71% quan thuế trên các hàng hóa VN xuất cảng qua EU sẽ hủy bỏ và 29% còn lại sẽ hủy bỏ trong vòng 7 năm.
Hiệp định lịch sử này còn bao gồm các thỏa thuận về sở hữu trí tuệ, tự do đầu tư, môi trường và nhất là những tiêu chuẩn của Cơ Quan Lao Động Quốc Tế (International Labor Organization Standards) bao gồm quyền tự do lập hội và quyền thương thuyết tập thể. 
Chúng ta đều ý thức rằng quyền tự do lập hội bao gồm quyền thành lập các nghiệp đoàn độc lập, đứng bên ngoài Mặt Trận Tổ Quốc, vốn chỉ là một ngoại vi hay tay sai ngoan ngoãn của đảng CSVN. Quyền này cũng bao gồm khả năng thương thuyết với giới chủ nhân về lương bổng và chế độ lao động, như một tập thể đoàn kết có sức mạnh, thay vì như những cá nhân người lao động lẻ loi, khi đối diện với những thế lực tư bản giàu có và nhiều quyền lực. 
Tuy nhiên, đây là điểm then chốt chứng minh sự giả trá và xảo quyệt của đảng. 
Thật vậy, một mặt Điều 4 hiến pháp 2013 ghi rõ:
“Đảng Cộng sản Việt Nam - Đội tiên phong của giai cấp công nhân, đồng thời là đội tiên phong của nhân dân lao động và của dân tộc Việt Nam, đại biểu trung thành lợi ích của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và của cả dân tộc, lấy chủ nghĩa Mác - Lê nin và tư tưởng Hồ Chí Minh làm nền tảng tư tưởng, là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội.”
Mặt khác, thực tế tại quốc nội đã chứng minh đảng CSVN là kẻ thù nguy hiểm nhất của người lao động Việt Nam.
Dưới áp lực nặng nề của cả CPTPP và EVFTA, Bộ luật lao động sửa đổi của Việt Nam vào ngày 20/11/2019 đã được Quốc hội thông qua và luật hóa trên nguyên tắc sự thành lập tổ chức của người lao động tại doanh nghiệp, không thuộc tổ chức Công đoàn Việt Nam. Nhưng trớ trêu thay điều kiện cho phép thành lập công đoàn độc lập bị khắt khe giới hạn với 3 điều kiện chính:
(1) Giao cho hành pháp quá nhiều quyền theo điều 172 (3) (Chính phủ quy định chi tiết và hướng dẫn thi hành các Điều 172, 173, 174 của Bộ luật này về hồ sơ, trình tự thủ tục đăng ký, cấp đăng ký, thu hồi đăng ký và quyền liên kết của tổ chức đại diện người lao động với nhau…) và chính phủ có quyền quy định 50% phải là đoàn viên chẳng hạn.
(2) Không ảnh hưởng đến an ninh quốc gia (Điều 173 (3)) 
(3) Chỉ giới hạn tại từng cơ sở doanh nghiệp, không nêu rõ cho liên kết thành liên đoàn, tổng liên đoàn.. làm giảm đi khả năng thương thuyết như một tập thể mạnh (điều 172 & 173)
Không những toàn dân Việt trong thời đại tin học mà công luận thế giới đều hiểu rõ rằng dưới chế độ CSVN, đoàn viên của các cơ sở ngoại vi đảng nằm trong tầm kiểm soát chặt chẽ của đảng và chính phủ tức hành pháp lại được quốc hội minh thị trao toàn quyền trong lãnh vực quan trọng này hầu khuynh loát tính độc lập của công đoàn trong tương lai. 
Luật lệ của chế độ toàn trị lại sử dụng khái niệm “an ninh quốc gia” một cách bừa bãi, qua một hệ thống tòa án do đảng kiểm soát và khái niệm “an ninh quốc gia” này sẽ hoàn toàn vô hiệu hóa việc thành lập các công đoàn độc lập. 
Sau cùng, bằng cách giới hạn nghiệp đoàn trong phạm vi các doanh nghiệp đơn lẻ, đảng CSVN minh thị phản bội một trong những quyền lợi căn bản nhất của người lao động Việt Nam, mà họ huyênh hoang tuyên bố bảo vệ trong hiến pháp: đó là quyền thương thuyết tập thể trên diện rộng, bao gồm cả một kỹ nghệ, một nền thương mại hay toàn tỉnh hoặc toàn quốc chẳng hạn.
Tại sao đảng CSVN lại minh thị phản bội người lao động Việt Nam sau khi đã ký kết những hiệp ước long trọng như thế với thế giới văn minh?
Lý do thì nhiều nhưng tựu trung nằm các điểm sau đây:
1. Mô hình nhà nước toàn trị Mác Xít đã thất bại khắp nơi trên thế giới và bị quẳng từ lâu vào thùng phân thối tha của lịch sử. Đảng CSVN bắt buộc phải chạy theo khối tư bản hầu phát triển kinh tế và sống còn
2. Đảng CSVN là một định chế toàn trị được xây dựng trên nền tảng lường gạt và khinh bỉ sự thông minh của người dân thấp cổ bé miệng, qua những bản hiến pháp gian manh, những cuộc bầu cử cuội. Chính vì thói quen đó, đảng hoang tưởng rằng họ có thể tiếp tục lừa gạt các quốc gia dân chủ và chính người lao động Việt Nam bằng những điều khoản luật lao động lường gạt trắng trợn vừa do quốc hội bù nhìn thông qua.
Nguyễn Phú Trọng, Bộ Chính Trị và toàn bộ Đảng CSVN đã đánh giá sai lầm sự hiểu biết của các chính trị gia Tây Phương trong Hiệp Định giữa Việt Nam và Âu Châu và của các chính trị gia các quốc gia Thái Bình Dương qua hiệp định liên hệ. Nhất là họ đã đánh giá quá thấp trình độ của người lao động Việt Nam trong thời đại tin học. 
Trong một tương lai rất gần, đảng CSVN sẽ gặp những phản ứng vô cùng mạnh mẽ từ Tây Âu, Thái Bình Dương và nhất là sự chống đối mãnh liệt từ giới lao động và công nhân Việt Nam.
Chắc chắn đảng CSVN, như một định chế lỗi thời và một căn bệnh trầm kha của dân tộc, sẽ theo chân Ý Thức Hệ Mác Lê, chui tuốt vào thùng phân của lịch sử một ngày không xa. 
21/12/2019

"Tuyên truyền chống nhà nước" - Đòn trấn áp người dân của đảng CSVN

< A >
Dân Làm Báo - Có ít nhất 4 người bị bắt giam trong ba tháng 9, 10 và 11 năm 2019, liên quan đến tội danh "làm, tàng trữ, phát tán hoặc tuyên truyền thông tin, tài liệu, vật phẩm nhằm chống Nhà nước CHXCN Việt Nam" được quy định tại điều 117 BLHS năm 2015. Đây vốn là tội "Tuyên truyền chống Nhà nước CHXCN Việt Nam" theo điều 88 BLHS cũ. Tuy nhiên với mức độ gia tăng trấn áp, hiện nay Bộ Công an đang sử dụng điều luật này để bịt miệng toàn xã hội như đã từng sử dụng điều 258 BLHS cũ (nay là điều 331).
Ngày 23/9/2019, Facebooker Vượng Nguyễn, tên thật là Nguyễn Đức Quốc Vượng bị CA tỉnh Lâm Đồng bắt giữ bởi điều 117 BLHS. Công an cáo buộc thanh niên 28 tuổi này đã tham gia biểu tình chống luật đặc khu và "sử dụng mạng xã hội để làm, tán phát tài liệu, tuyên truyền xuyên tạc nhằm bôi nhọ, nói xấu chế độ, xúc phạm Chủ tịch Hồ Chí Minh, chống phá Nhà nước CHXHCN Việt Nam." 
Ngày 5/11/2019, YouTuber "Tiến sỹ Hớt tóc", tên thật là Nguyễn Văn Nghiêm bị khởi tố và bị bắt tạm giam 4 tháng theo điều 117 BLHS. Trước đó ông Nguyễn Văn Nghiêm đã từng bị sách nhiễu và Sở Thông tin và Truyền thông tỉnh Hòa Bình đã ra quyết định xử phạt hành chính 49 triệu đồng. Đây là trường hợp đầu tiên một người sử dụng YouTube để bày tỏ quan điểm chính trị xã hội tại Việt Nam bị bắt giam với cáo buộc "tuyên truyền chống Nhà nước CHXHCN Việt Nam".
Ngày 19/11/2019, Facebooker Phan Công Hải (1996) bị bắt tại Hà Tĩnh với cáo buộc “tuyên truyền chống Nhà nước” theo Điều 117 của BLHS. Trước đó, Cơ quan ANĐT Công an tỉnh Nghệ An đã ra Quyết định khởi tố vụ án, khởi tố bị can vào ngày 22/4/2019. Công an cáo buộc Hải sử dụng các Facebook Người Việt Xấu Xí, David Nguyễn và Hung Manh để "xúc phạm lãnh tụ, xuyên tạc lịch sử".
Ngày 21/11/2019, nhà báo, tiến sỹ văn chương Phạm Chí Dũng bị bắt tại Sài Gòn bởi quyết định khởi tố vụ án theo điều 117 BLHS của CA Tp. HCM. Ông Phạm Chí Dũng là sáng lập viên của Hội Nhà báo Độc lập Việt Nam, là người có nhiều bài phân tích sâu sắc về tình hình chính trị - xã hội.
Bốn trường hợp bị bắt giữ trong những tháng cuối năm 2019 bởi điều 117 BLHS cho thấy Đảng Cộng sản Việt Nam đang quyết tâm sử dụng luật để bịt miệng những người bất đồng chính kiến. 
Trước đó, từ cuối năm 2016 đến nay, hàng chục người đã bị bắt giam và bị kết án nặng nề với cáo buộc "tuyên truyền chống nhà nước" bằng điều 88 BLHS cũ, lẫn điều 117 BLHS có sửa đổi, điển hình như:
Đặc biệt có những trường hợp bị bắt liên quan đến điều 117 BLHS chưa bị đưa ra xét xử, Nguyễn Văn Quang (ngụ tại Thanh Hóa, bị bắt ngày 18/6/2018)
Điều 117 BLHS sửa đổi, biến thể từ điều 88 BLHS cũ đã trở nên công cụ mà nhà cầm quyền Việt Nam dùng để trấn áp, bịt miệng người bất đồng chính kiến. Đặc biệt với việc bổ sung thêm sự chế tài đối với cả trường hợp "chuẩn bị phạm tội" của các hành vi bị cho là có thể phương hại đến chế độ cho thấy đảng Cộng sản Việt Nam ngày càng quyết bảo vệ sự cai trị hơn trong điều kiện môi trường Internet đang phát triển. 
Từ năm 2016 đến năm 2019, số người bị bắt giữ, bị kết án bởi điều luật này càng gia tăng bất chấp sự phản đối từ các quốc gia phương Tây, các Tổ chức bảo vệ Nhân quyền quốc tế.
03.12.2019