Search This Blog

Hoi Nghi Dien Hong

Sunday, 11 May 2014

BAO LA TÌNH MẸ





Nam Mô Đại Bi Quán Thế Âm Bồ Tát

Bao La Tình Mẹ

Một thời, Thế Tôn trú ở Sàvatthi, gọi các Tỷ kheo:

Các ông nghĩ thế nào, này các Tỷ kheo, cái gì là nhiều hơn ? Sữa mẹ mà các ông đã uống trong
 khi các ông lưu chuyển luân hồi  trong thời gian dài hay nước trong bốn biển ?

Bạch Thế Tôn, theo như lời Thế Tôn dạy, chúng con hiểu rằng,  nhiều hơn là sữa mẹ mà chúng
con đã uống trong khi lưu chuyển luân hồi  trong thời gian dài chớ không phải là nước trong bốn biển.

Lành thay, này các Tỷ kheo, các ông đã hiểu pháp mà Ta đã dạy.
(ĐTKVN, Tương Ưng Bộ II, chương 4, phẩm 1, phần Sữa, VNCPHVN ấn hành 1993, tr.314)

Suy Nghĩ :

 Hầu hết chúng ta lớn khôn đều bắt đầu từ dòng sữa mẹ. Tạo hóa đã ban cho mẹ
 một bầu sữa ngọt ngào, giúp trẻ sơ sinh có đầy đủ các dưỡng chất và kháng thể
 mà hiếm có một hợp chất dinh dưỡng nhân tạo nào có thể thay thế được.
Và những dòng sữa ấy cũng chính là một phần thân thể của mẹ.

Trước đó, khi biết mình đã mang thai, mẹ đã sống vì con. Gần mười tháng cưu mang,
 ba năm bú mớm, mẹ đã dồn hết sinh lực của mình để san sẻ cho con. Với mẹ,
 con là tất cả, thậm chí có thể vì con mà quên đi tính mạng của mình. Con ngày càng
 khôn lớn thì sức mẹ cũng hao mòn, cạn kiệt dần nhưng mẹ luôn vui về điều đó.
 Mẹ đã cho con tấm hình hài bằng tất cả tình thương và máu thịt. Vì thế, khi nói sữa
 mẹ mà chúng ta đã uống trong khi lưu chuyển luân hồi từ vô thủy đến nay
 nhiều hơn nước trong bốn biển cũng chẳng cường điệu chút nào.

 Vẫn biết “lòng mẹ bao la như biển Thái Bình” nhưng cuộc sống với vô vàn biến động,
 mãi lo kiếm sống nên nhiều khi lãng quên, chểnh mảng bổn phận làm con.  Vì thế,
 những người con hiếu thảo cần phải quán niệm thường xuyên về thâm ân
dưỡng dục để nuôi lớn và giữ trọn hiếu tâm, hiếu hạnh đới với những đấng sanh thành.

 Nhận thức được thâm ân sanh dưỡng của cha mẹ bao la như trời biển là cơ sở quan trọng
 để thực hành trọn vẹn hạnh hiếu. “Tâm hiếu là tâm Phật, hạnh hiếu là hạnh Phật”.
Tâm làm nền tảng cho hành động, vì thế, một khi đã thành tựu tâm hiếu thì chắc chắn
 sẽ viên thành hạnh hiếu.

 



Bóng Mát

Cách đây rất lâu, ở một làng nọ có một cây táo cổ thụ. Hàng ngày có một cậu bé
hay ra chơi đùa với cây. Cậu leo trèo lên ngọn cây, hái táo để ăn và khi đã mệt mỏi
 cậu ngủ thiếp đi dưới bóng râm của nó. Cậu rất yêu quí cây táo và cây táo  cũng thích
 chơi đùa với cậu. Thời gian trôi đi, cậu bé ngày nào đã lớn và không còn chơi đùa với cây
 táo nữa. Một ngày nọ cậu xuất hiện với vẻ mặt rất buồn bã. Cây táo muốn cậu chơi đùa
với nó, nhưng cậu từ chối :

- Tôi không còn nhỏ nữa và tôi không muốn chạy xung quanh cây. Tôi muốn chơi đồ
chơi kia nhưng tôi không có tiền để mua chúng.

- Tôi cũng không có tiền - Cây táo nói: Nhưng cậu có thể hái các trái táo để bán và
cậu sẽ có tiền. Cậu trai rất mừng khi nghe đề nghị như vậy. Cậu hái hết các quả táo
mang đi bàn  và không trở lại nữa. Cây táo rất buồn vì nhớ cậu.

Một ngày kia, cậu bé ngày nào đã trở thành một chàng trai, đến bên cây táo. Nó rất
vui mừng và đề nghị cậu chơi đùa với nó. Nhưng chàng trai từ chối và đề nghị cây táo
 hãy cho chàng một ngôi nhà để gia đình của chàng trú ẩn.

- Tôi không có nhà để cho cậu - cây táo nói - nhưng cậu có thể chặt những tán cây
 của tôi để làm nhà.

Và thế là chàng trai chặt hết các tán cây, vui vẻ mang đi. Cây táo rất hạnh phúc
 khi thấy chàng trai vui nhưng không thấy chàng quay lại. Nó trở nên buốn bã và cô độc.
Vào một ngày hè nóng nực rất lâu sau đó, người đàn ông - cậu bé lại xuất hiện. Và cây
 táo lại rất vui mừng. Nó muốn chơi đùa, nhưng người đàn ông ấy từ chối vì mệt mỏi.
Ông ấy muốn có một chiếc thuyền để nghỉ ngơi và muốn cây táo giúp mình. Cây táo
đề nghị người đàn ông hãy đốn thân cây to lớn của nó đề làm thuyền. Người đàn ông
đốn cây và không xuất hiện nữa.

Cuối cùng , vào một buổi chiều , ông lão - cậu bé đã xuất hiện.

- Ôi con trai ,bây giờ thì ta không còn gì để cho con nữa rồi - cây táo nói
 - Không còn những quả táo chín ngọt.
- Con không còn răng để ăn táo…
- Cũng không còn cành để con leo...
- Con không đủ sức để làm việc đó.
- Thật sự ta không còn gì nữa, chỉ còn mỗi gốc cây - Cây táo khóc…
- Con không cần cái gì nữa cả. Chỉ cần một chỗ để nghỉ ngơi thôi.
Nói rồi ông lão ngồi lên gốc cây. Cây táo rất đỗi vui mừng.
Nó cười qua làn nước mắt.

Đây là một câu chuyện ngụ ngôn dành cho tất cả mọi người. Cây táo là cha mẹ
chúng ta.  Khi chúng ta còn bé chúng ta rất thích chơi đùa với Bố, Mẹ. Nhưng khi chúng
ta lớn thì chúng ta rời bỏ họ và chỉ quay về khi chúng ta cần lấy thứ gì hay chúng ta
có những  nỗi phiền muộn. Cha mẹ vẫn sẵn sàng tha thứ đón nhận chúng ta và làm
 tất cả những  gì miễn là chúng ta được hạnh phúc. Cha mẹ đã hy sinh một đời vì con cái.

Vì vậy hãy yêu quý cha mẹ dù ở bất cứ đâu và bất cứ lúc nào bạn nhé!

Tâm Ngôn

__(())__



Vọng Mãi Lời Ru
À ơi con ngủ cho tròn
Mẹ ru.. bể cạn non mòn vẫn ru
Ơi à.. giấc ngủ mùa thu
Mẹ đưa qua những sương mù tháng năm.
Bàn tay lót chỗ con nằm
Dịu dàng ấp ủ, âm thầm sớm khuya
Lời ru thắm đượm tình quê
Ầu ơ.. lặng cả tiếng ve muộn phiền.

Ơi lời ru mẹ dịu hiền
Cho ngày thơ dại thần tiên ngọt ngào,
Bàn tay mang phép nhiệm mầu
Chắt chiu, mưa nắng dãi dầu vì con
À ơi.. con ngủ cho ngon..
Một vầng trăng khuyết đã tròn giữa đêm.

Lời ru gieo hạt bình yên
Mây trời rủ xuống ngoài hiên ngủ vùi
Mẹ ru ấm chỗ Ngoại ngồi
Cho phai thương nhớ ngậm ngùi tử sinh.
Ru con, mẹ cũng ru mình
Ru niềm đau thủa bóng hình cách xa
Ru cho vẹn cả tình cha
Quan san vạn lý thiết tha giống nòi..

- Lớn khôn cách biệt mẹ rồi
Lời ru theo vạn bước đời của con..
Ru Đời, ru Đạo vuông tròn
Thiên thu tiếng mẹ hóa hồn núi sông..


Thích Tánh Tuệ


Thực hiện: Thích Tánh Tuệ 
 
 TƯỞNG NIỆM MẸ HIỀN (Tác giả : Lê Ngọc Trùng Dương)
 
 

No comments:

Post a Comment