Thư ngỏ của ông Đặng Phác Phương, con trai ĐặngTiểu Bình
To:
To:
Ảnh huởng của Đặng-Tiểu-Bình rất sâu đậm trong xã hội TC.
Người Tầu đa số đã hoan hô chính sách mở cửa của Đặng Tiểu Bình, đã đem lại cuộc sống phồn thịnh và thanh bình cho Nước Tầu mấy chục năm qua.
Nay với chính sách mới của Tập-Cẩn-Bình, với Dịch Vũ Hán, có nguy cơ lôi Nước Tầu xuống lại vực sâu nghèo khổ loạn lạc, như thời Mao trước đây.
Sống với cs, người dân có oán ghét, cũng cam chịu, không dám công khai phản đối, vì dễ bị thủ tiêu. Nhưng tức nước, vỡ bờ.
Qua thư ngõ nầy, ta thấy TC bắt đầu chuyển sang một tình thế khác.
Phải chẳng CÙNG tắc BIẾN, Biến tắc Thông.
Người Tầu đa số đã hoan hô chính sách mở cửa của Đặng Tiểu Bình, đã đem lại cuộc sống phồn thịnh và thanh bình cho Nước Tầu mấy chục năm qua.
Nay với chính sách mới của Tập-Cẩn-Bình, với Dịch Vũ Hán, có nguy cơ lôi Nước Tầu xuống lại vực sâu nghèo khổ loạn lạc, như thời Mao trước đây.
Sống với cs, người dân có oán ghét, cũng cam chịu, không dám công khai phản đối, vì dễ bị thủ tiêu. Nhưng tức nước, vỡ bờ.
Qua thư ngõ nầy, ta thấy TC bắt đầu chuyển sang một tình thế khác.
Phải chẳng CÙNG tắc BIẾN, Biến tắc Thông.
Theo trang tin Hoa ngữ Creaders, hiện nay trên mạng internet Trung Quốc đang lan truyền bức Thư ngỏ của ông Đặng Phác Phương, con trai Đặng Tiểu Bình đề ngày 30/4/2020 gửi các đại biểu Quốc hội và Chính Hiệp Trung Quốc.Bức thư nêu 15 điều nghi vấn,mong được các đại biểu suy nghĩ và giải đáp. Cư dân mạng bình luận rằng: “Cơ nghiệp, thành tựu phát triển kinh tế và quan hệ quốc tế mà mấy đời lãnh đạo và nhân dân cả nước gian khổ vất vả mới đạt được trong nhiều thập kỷ đã bị phá hủy sạch trơn chỉ trong một vài năm? Lẽ nào các vị đại biểu, quan chức chính quyền các cấp và người dân cả nước không biết sao? Tại sao không ai dám đứng ra làm cho ra lẽ?
Sau đây là nội dung bức thư:
“Thưa các vị đại biểu, các vị ủy viên!
Lưỡng hội (tức 2 kỳ họp Quốc hội - Đại hội đại biểu Nhân dân toàn quốc và Chính Hiệp - Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc - TH) sắp diễn ra. Trong thời kỳ đặc biệt này, tôi biết tâm trạng của mọi người gần đây rất phức tạp, trong lòng có rất nhiều điều nghi hoặc chưa được giải đáp, có những lời muốn nói mà không dám nói, có những vấn đề muốn hỏi nhưng không dám hỏi, thậm chí đến Bắc Kinh tham gia hai kỳ họp mà run rẩy bồn chồn. Tâm tư ấy của mọi người, tôi có thể hiểu được.
Gần 10 năm qua, do điều kiện sức khỏe, tôi vốn không hỏi nhiều đến chuyện chính sự. Tuy nhiên mấy năm gần đây Trung Quốc xảy ra nhiều chuyện lớn, có những chuyện lớn liên quan đến an nguy của quốc gia, nếu như lúc này vẫn không có ai đứng lên nói, có thể sau này muốn nói cũng không có cơ hội để nói nữa. Do trình độ văn hóa có hạn, hôm nay tôi viết cho các vị bức thư công khai này, chủ yếu muốn nêu ra mấy vấn đề để mọi người tham khảo.
1. Với vai trò là đại biểu lưỡng hội, việc bảo vệ lợi ích của nhà nước và nhân dân quan trọng hay bảo vệ quyền vị của một người chuyên quyền nào đó quan trọng?
2. Hiến pháp quy định rõ ràng, đại biểu lưỡng hội có quyền giám sát và sửa đổi các quyết định sai trái của chính phủ trung ương, thế nhưng mấy năm trước, trung ương lại đưa ra “vọng nghị tội” (bàn luận xằng bậy) và “tội không biết kính sợ”. Trong tình hình như vậy, mọi người thấy ý nghĩa của việc tồn tại đại biểu lưỡng hội là gì?
3. Người cầm quyền muốn được “Nhất tôn” (người có quyền lực cao nhất. Xin hỏi các vị đại biểu, người có quyền lực cao nhất nước ta rút cục là Hoàng đế của hoàng gia nối dõi? là Tổng thống do dân bầu? hay Tổng bí thư sinh ra do trưng cầu toàn Đảng? Nếu như đều không phải, thế thì họ là “Nhất tôn” của ai đây?
4. Đối với việc Trung ương nhiều lần xuất hiện sai lầm lớn, đảng viên đưa ra ý kiến thì nói là "vọng nghị trung ương", dân chúng đưa ra ý kiến thì gọi là "lật đổ". Xin hỏi các vị đại biểu, đất nước của chúng ra rút cuộc là đất nước của ai?
5. Viêm phổi Vũ Hán đã lan ra toàn thế giới, liệu có phải trung ương đã trì hoãn thời gian phòng ngừa và kiểm soát dịch bệnh? và liệu có phải đã che giấu công chúng sự thật về dịch bệnh? Chúng ta liệu có nên có một lời giải thích rõ với nhân dân toàn thế giới? Ai phải chịu trách nhiệm chính cho việc dịch bệnh lần này bị mất kiểm soát?
6. Mối quan hệ Trung – Mỹ liên tục căng thẳng và xấu đi, lãnh đạo chủ chốt trung ương phải chịu trách nhiệm sao đây ?
7. Tình hình xáo động tại Hồng Kông đã kéo dài gần 1 năm rồi, rút cục ai đã phá vỡ cục diện tốt đẹp một quốc gia hai chế độ của Hồng Kông? Người lãnh đạo chủ yếu của trung ương cần gánh vác trách nhiệm gì?
8. Đầu tư một cách vô lý vào "Một vành đai một con đường", không thông qua sự phê chuẩn của Quốc hội, bất chấp quốc kế dân sinh; người lãnh đạo chủ yếu Trung ương dựa vào cảm tính cá nhân vung tiền rải khắp nơi, đó là hành vi gì vậy? Nay dự án này đã chết yểu, ai phải chịu trách nhiệm về việc này?
9. Không thông qua Quốc hội phê chuẩn, cũng không qua luận chứng của chuyên gia, lãnh đạo chủ yếu trung ương chỉ dựa vào kiến nghị của mấy con người liền quyết định đầu tư hàng ngàn tỷ (Nhân dân tệ) xây dựng Tân khu Hùng An, đây là loại hành vi gì? Đến nay dự án này đã chết yểu, trách nhiệm này ai đứng ra chịu?
10. Đài Loan và Đại lục tại sao ngày càng xa cách? Trung ương nên chịu trách nhiệm gì đối với việc này?
11. Số lượng lớn công ty nước ngoài rút khỏi Trung Quốc, số lượng lớn doanh nghiệp tư nhân sụp đổ, số lượng lớn công nhân thất nghiệp, điều này có liên quan như thế nào đến chính sách sai lầm của trung ương? nếu có, thì trách nhiệm này do ai gánh chịu?
12. Lãnh đạo đương nhiệm dùng quyền nắm trong tay sửa đổi hiến pháp hủy bỏ chế độ nhiệm kỳ, đây là loại hành vi gì? Nếu như ai có quyền đều có thể lập pháp vì bản thân, thì hiến pháp nhà nước còn có tác dụng gì?
13. Trung ương đã đưa ra quyết định, chuẩn bị áp dụng lại mô thức kinh tế kế hoạch đã sớm bị thế giới đào thải từ lâu, điều này rút cuộc có phải để củng cố quyền lực chính trị cá nhân? hay là xuất phát từ việc xem xét lợi ích của đất nước và nhân dân?
14. Mấy năm nay, hình tượng quốc tế của Trung Quốc đã rơi xuống vực sâu, tín nhiệm quốc gia đã biến mất, ai là người phải chịu trách nhiệm về điều này?
15. Vì để ngăn cản những đồng chí già đề xuất triệu tập hội nghị Bộ chính trị mở rộng, trung ương ngang nhiên huy động quân cảnh thực hiện “bảo vệ đặc biệt” một nhóm các đồng chí già và các thành viên hiện tại của đảng, chính phủ và quân đội. Gọi là "bảo vệ đặc biệt", trên thực tế là hạn chế liên lạc, hạn chế hoạt động tự do, hạn chế khách đến thăm, đây là loại hành vi gì? ai cho người ấy loại quyền lực này?
Thưa các vị đại biểu, trên vai các vị là trọng trách được Đảng và nhân dân trao cho, trước việc lớn đúng sai liên quan đến sinh tử tồn vong của quốc gia, tôi tin rằng mọi người đều sẽ không hồ đồ. Khi mà các vị thực hiện quyền biểu quyết của mình, nên có trách nhiệm với nhân dân, có trách nhiệm với quốc gia, có trách nhiệm với lịch sử, chứ không phải có trách nhiệm với người cầm quyền nào. Nếu không, chúng ta đều sẽ trở thành tội nhân thiên cổ.
Cuối cùng, chúc các vị đại biểu mạnh khỏe! Chúc đại hội thành công tốt đẹp!
Đảng viên Đảng Cộng sản Trung Quốc
Đặng Phác Phương, Viết tại Bắc Kinh, ngày 30/4/2020./.”.
P/s: Ông Đặng Phác Phương, sinh 1944, người Tứ Xuyên, con trai cả của Đặng Tiểu Bình và bà Trác Lâm. Ông Phương bị liệt nửa người dưới do bị Hồng Vệ binh hành hạ trong thời kỳ “Đại cách mạng Văn hóa” (có tin bị ngã lầu khi tìm cách trốn khỏi nơi bị giam).
Sau "Đại cách mạng Văn hóa", năm 1975 vì là con trai Đặng Tiểu Bình nên dù phải ngồi xe lăn, Đặng Phác Phương vẫn được đưa vào làm cán bộ phụ trách quản trị ở Phòng quản lý hành chính - kinh tế thuộc Văn phòng Quân ủy. Ông từng là Phó Chủ tịch Chính Hiệp khóa 11 (được bầu năm 2008), Chủ tịch Danh dự Hội người tàn tật Trung Quốc khóa 5, là Chủ tịch Hội đồng quản trị Tổng công ty Khang Hoa Trung Quốc.
Đặng Phác Phương vào Đảng Cộng sản Trung Quốc năm 1965, là Ủy viên Dự khuyết Trung ương các khóa 15 và 16.
Đây là lần thứ 2 Đặng Phác Phương được cho là lên tiếng công kích Tập Cận Bình
--
No comments:
Post a Comment