Search This Blog

Hoi Nghi Dien Hong

Tuesday 25 August 2020

SƠN TRUNG dich ĐƯỜNG THI

 

使西




西

 

Vị Thành khúc - Tống Nguyên nhị sứ An Tây

Vị Thành triêu vũ ấp khinh trần,
Khách xá thanh thanh liễu sắc tân.
Khuyến quân cánh tận nhất bôi tửu,
Tây xuất Dương Quan vô cố nhân.

 

Dịch nghĩa

Tại Vị Thành, mưa ban sáng làm ướt đám bụi mỏng
Quán khách có liễu màu sắc mới mẻ xanh tươi
Xin anh hãy uống cạn chén rượu
Ra khỏi Dương Quan về phía tây e không còn có bạn nữa


Vị Thành nay ở phía tây bắc An Huy, tỉnh Thiểm Tây, xưa là thành Hàm Dương của nước Tần.

 

VƯƠNG DUY

TỐNG NGUYÊN NHỊ SỨ TÂY AN

Vị thành triêu vũ ấp khinh trần

Khách xá thanh thanh liểu sắc tân.

Khuyến quân cánh tận nhất bôi tửu,

Tây xuất Dương quan vô cố nhân. 

 

Bản dịch của SƠN TRUNG  

Bình minh mưa ướt Vị thành

Rặng liễu sắc thêm xanh.

Xin anh cạn chén ly biệt,

Dương Quan ra khỏi ai cố nhân!

                                         25VIII 2020 

 

滿


 

Phong Kiều dạ bạc

Nguyệt lạc ô đề sương mãn thiên,
Giang phong ngư hoả đối sầu miên.
Cô Tô thành ngoại Hàn San tự,
Dạ bán chung thanh đáo khách thuyền.

 

Dịch nghĩa

Trăng lặn, quạ kêu, sương phủ đầy trời.
Hàng phong bên sông, ngọn đèn thuyền chài ở trước người đang ngủ buồn.
Ngoài thành Cô Tô là chùa Hàn San,
Tiếng chuông lúc nửa đêm vẳng đến thuyền khách.


(Năm 756)

 

 PHONG KIỀU DẠ BẠC

Bản dich của Sơn Trung

 Quạ kêu , trăng lặn, sương đầy trời,

Đêm lạnh nằm co với lửa chài.

Thành ngoại Cô Tô Hàn Sơn Tự,

Nửa đêm nghe tiếng chuông đổ hồi!

                                          25VIII 2020

 HOÀNG HẠC LÂU

Chữ Hán
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁。
Hán-Việt
Hoàng Hạc Lâu
Tích nhân[1] dĩ thừa hoàng hạc khứ,
Thử địa không dư Hoàng Hạc Lâu.
Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản,
Bạch vân thiên tải không du du.
Tình xuyên lịch lịch Hán Dương thụ,
Phương thảo thê thê Anh Vũ[2] châu.
Nhật mộ hương quan hà xứ thị,
Yên ba giang thượng sử nhân sầu.
Dịch nghĩa
Lầu Hoàng Hạc
Người xưa đã cưỡi hạc vàng bay đi,
Nơi đây chỉ còn lại lầu Hoàng Hạc
Hạc vàng một khi bay đi đã không trở lại
Mây trắng ngàn năm vẫn phiêu diêu trên không
Mặt sông lúc trời tạnh, phản chiếu cây cối Hán Dương rõ mồn một
Cỏ thơm trên bãi Anh Vũ mơn mởn xanh tươi
Trời về chiều tối, tự hỏi quê nhà nơi đâu?
Trên sông khói tỏa, sóng gợn, khiến buồn lòng người!

 

Tích nhân[1] dĩ thừa hoàng hạc khứ,
Thử địa không dư Hoàng Hạc Lâu.
Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản,
Bạch vân thiên tải không du du.
Tình xuyên lịch lịch Hán Dương thụ,
Phương thảo thê thê Anh Vũ[2] châu.
Nhật mộ hương quan hà xứ thị,
Yên ba giang thượng sử nhân sầu.
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁。

 

Dịch nghĩa
Lầu Hoàng Hạc
Người xưa đã cưỡi hạc vàng bay đi,
Nơi đây chỉ còn lại lầu Hoàng Hạc
Hạc vàng một khi bay đi đã không trở lại
Mây trắng ngàn năm vẫn phiêu diêu trên không
Mặt sông lúc trời tạnh, phản chiếu cây cối Hán Dương rõ mồn một
Cỏ thơm trên bãi Anh Vũ mơn mởn xanh tươi
Trời về chiều tối, tự hỏi quê nhà nơi đâu?
Trên sông khói tỏa, sóng gợn, khiến buồn lòng người!

THÔI HẠO 

HOÀNG HẠC LÂU

Bản dịch của Sơn Trung

Người xưa cỡi hạc từ lâu,

Đến nay còn lại cái lầu chơ vơ.

Hạc vàng bay mất từ xưa

Ngàn năm mây trắng bây giờ còn bay. 

Hán Dương bãi lạnh cây bày,

Bãi xưa Anh Vũ xanh đầy cỏ non,

Quê hương khuất bóng hoàng hôn,

Trên sông khói sóng cho buồn lòng ai!

                                               Ottawa 20 VIII 2020

 




 

Tĩnh dạ tư

Lý Bạch

Sàng tiền minh nguyệt quang,
Nghi thị địa thượng sương.
Cử đầu vọng minh nguyệt,
Đê đầu tư cố hương.

 

Dịch nghĩa

Đầu giường trăng sáng soi,
Ngỡ là sương trên mặt đất.
Ngẩng đầu nhìn vầng trăng sáng,
Cúi đầu lại thấy nhớ quê nhà.


Thuở nhỏ, Lý Bạch thường lên đỉnh núi Nga Mi ở quê nhà ngắm trăng. Từ năm 25 tuổi, ông đã xa quê và xa mãi. Bởi vậy, cứ mỗi lần thấy trăng là nhà thơ lại nhớ tới quê nhà
 

Dịch nghĩa

Đầu tường trăng sáng soi,
Ngỡ là sương trên mặt đất.
Ngẩng đầu nhìn vầng trăng sáng,
Cúi đầu lại thấy nhớ quê nhà.


Thuở nhỏ, Lý Bạch thường lên đỉnh núi Nga Mi ở quê nhà ngắm trăng. Từ năm 25 tuổi, ông đã xa quê và xa mãi. Bởi vậy, cứ mỗi lần thấy trăng là nhà thơ lại nhớ tới quê nhà
.

 Sơn Trung dịch

LÝ BẠCH

TĨNH DẠ TƯ

Đầu giường nhìn bóng trăng

Ẳn hiện như mù sương.

Ngẫng đầu nhìn trăng sáng,

Cúi đầu nhớ quê hương.

                                   20VIII 2020

 

 

 

No comments:

Post a Comment