Search This Blog

Hoi Nghi Dien Hong

Tuesday, 18 October 2016

XE KAMPUCHIA - THƠ -

Saturday, July 23, 2016


XE AUTO KAMPUCHIA



Siêu xe Campuchia ra đời - "Cú tát vào mặt" ngành ô tô Việt Nam - Dư luận

Chiếc xe ô tô điện tự chế điều khiển bằng smartphone đã được sản xuất tại Campuchia trong khi đó ngành sản xuất, chế tạo ô tô Việt lại tỏ ra thua kém khi ngay cả ốc vít, dây điện cũng không thể sản xuất được.


  alt

Angkor EV 2014, được phát triển từ Angkor EV 2013, ra mắt tại nhà máy ở thị trấn Takhmao, tỉnh Kandal của đất nước Chùa Tháp.

Đây được coi là thành tựu lớn của ngành chế tạo còn non trẻ của Campuchia, đất nước vốn phụ thuộc nhiều vào hàng hóa nhập khẩu từ nước ngoài. Còn tại Việt Nam, thời gian vừa qua Madaz rồi đến Ford đã từ bỏ những dự án từ 700 triệu đến 1 tỷ USD sản xuất ô tô ở Việt Nam vì không thể tìm mua các linh kiện đơn giản như ốc vít, dây diện hay đồ nhựa.

alt


Xe có thể được điều khiển bằng điện thoại thông minh và thẻ căn cước tần số radio (RFID) có trang bị hệ thống GPS, có vận tốc tối đa 60 km/giờ.



alt

Chiếc xe, do nhà sáng chế Nhean Phaloek thiết kế, có vẻ ngoài khá bắt mắt cùng hệ thống cửa dựng độc đáo.



alt

Khu vực điều khiển chính tập trung ở trung tâm xe. Trên cùng là một màn hình thông tin với nhiều ứng dụng hiện đại.



alt

Ngoài hệ thống đèn LED bên ngoài, Angkor EV 2014 còn sử dụng đèn phản quang bên trong nội thất.



alt

Trước đó, vào giữa năm 2013, chiếc xe Angkor EV 2013, sản phẩm đầu tay của nhà thiết kế Nhean Phaloek, đã ra đời trong một dự án trị giá 20 triệu USD của công ty Heng. Với mức giá dưới 10.000 USD, vẫn còn cao so với giá xe cũ.


Lý giải việc Campuchia sản xuât được xe ô tô điều khiển bằng smartphone còn ngành công nghiệp ô tô của Việt Nam vẫn thua kém, nhiều độc giả cho rằng nguyên nhân do lợi ích nhóm và đặt câu hỏi Tiến sỹ đã ở đâu. 
Độc giả Hùng thẳng thắn chỉ trích: Việt Nam có cả viện hàn lâm, viện KH này nọ… TS, KS của VN nhiều như nấm, thế mà xe đạp điện vẫn nhập khẩu, nồi cơm điện, bàn ủi vẫn phải lắp ráp từ linh kiện của nước ngoài. 
http://tin7.info/tong-hop/sieu-xe-campuchia-ra-doi-cu-tat-vao-mat-nganh-o-to-viet-nam-1374.html


BÌNH LUẬN CỦA SÁU XÓM GÀ  

Các ông nặng lời quá! Trung Quốc thầy ta chưa chế ra xe mà mình chế xe siêu xe sao tiện. Bất kính với thầy ta quá. Phải chờ thầy ta chế ra và cho phép, ta mới chế tạo. Hơn nữa, ngu gì mà chế xe mới. Cứ nhập cảng xe mới là nhất bản vạn lợi, ta có tiền  bỏ túi  mà các đồng chí lớn cũng vui vì có xe Mỹ triệu đô vinh quang và thắng lợi  hơn là đi xe "ma-zề inh Việt Nôm"!

Việt Nam cũng có nhân tài nhưng Cộng sản chê!  Đã có nhiều kinh nghiệm cho việc nghiên cứu và sáng chế. Khi làm thì Việt Cộng xin ké tên hoặc buộc phải có người của đảng giám hộ,  đến khi thành thì tác giả là người của đảng, bọn "ngụy" mất danh mất lợi! Nhiều công ty có tính khoa học cao bị Việt Cộng cướp vì đó là "bí mật quốc phòng" phải do đảng quản lý! Dân "ngụy" đi chỗ khác chơi!

Năm 2016, có ông Hai Lúa  tên thật là  Trần Quốc Hải (SN 1960, ngụ xã Suối Dây, huyện Tân Châu, tỉnh Tây Ninh) là nhân vật từng gây chú ý với truyền thông trong và ngoài nước vì tài năng đáng nể trong việc chế tạo các thiết bị khoa học - công nghệ.
Trong năm 2015, ông đặc biệt được biết đến rộng rãi khi đã sửa, nâng cấp và chế tạo mới hàng loạt xe tăng cho Vương quốc Campuchia. Đồng thời, ông đã được Quốc vương Campuchia trao tặng huân chương Đại tướng quân - danh hiệu được trao cho những người nước ngoài có đóng góp lớn đối với quốc gia này.
http://vietnamnet.vn/vn/kinh-doanh/289145/hai-lua-viet-che-tao-xe-tang-nguoi-campuchia-ne-phuc.html

THƠ NHẠC

 


ĐẤT NƯỚC CỦA MA QUỶ
BÙI CHÍ VINH
Đất nước toàn đồ giả 
Sống trên quê hương như không phải của mình 
Nếu là thật, sao chính quyền không chiến đấu 
Sao giặc đến nhà vẫn ngậm miệng làm thinh?
Sao giặc đến nhà, đàn bà vẫn đỏng đảnh thời trang
Đàn ông vẫn kinh doanh trên bàn nhậu 
Con nít biết chửi thề cùng lúc với chơi game 
Đất nước đóng kịch phồn hoa như nói láo
Đất nước không còn giọt máu 
Quần đảo xanh xương hệt những nấm mồ 
Quân không điếu phạt thì làm sao khử bạo ?
Đường lưỡi bò mồm Tàu Cộng nhấp nhô
Đất nước toàn bọn vua quan bán nước nằm mơ 
Ngồi bó gối chờ Phillippines kiện cáo 
Há miệng chờ sung ngậm trái đắng Formosa 
Ăn thịt lẫn nhau chẳng khác gì linh cẩu
Đất nước cuối cùng chỉ là hư ảo 
90 triệu nhân dân như cọng rác bọt bèo 
Ai cũng mong mau đến ngày tận thế 
Gặt hết những gì ma quỷ đang gieo ! 
18-7-2016
 BCV

CHÂN DUNG TỰ HỌA
     
Tôi dang hai cánh tay đàn bà
ôm lấy cuộc đời đầy lửa đạn
tôi đã sống như loài bò sát
với đôi ngươi và những mấu chân
tôi đã bám lì mặt đất yêu thân
tôi đã bám, như loài rắn rết
rồi tôi sẽ xa anh và xa hết
tôi chết đi xin người rũ cờ tang
khóc thương tôi, như đã khóc thương chàng...
Khóc thương tôi, chỉ vì tôi đã khóc
tôi đã đổ một trùng dương lệ ngọc
tôi vốn nòi khóc mướn thương vay...
tôi chẳng là gì hết của hôm nay
tôi, sinh vật đã già như cây cỗi
tay móng nhọn che mặt trời tiếc nuối
mặt mày nhăn như loài cú rừng hoang
như con mèo đêm mỗi tối lang thang
trong ngõ ngách lên lời than thở vội...
Tôi từ chối sống bằng-cây-cối
để sa sút, tôi trở thành cỏ dại
tôi đã góp hai bàn tay tội lỗi
vào cuộc đời tôi thệ thốt yêu đương
tôi, đàn bà, với trăm nỗi xót thương
đã tham dự chiến trường không dám hỏi
hỏi giùm tôi, xin hỏi giùm tôi với!
khóc thương tôi, xin hãy khóc thương nàng...
     
                                   VI KHUÊ
      SELF-PORTRAIT
    
I open both my feminine arms
to embrace this life full of fire and sword;
I have lived like what reptilians afford
with a couple of pupils and the clinging feet;
I have stuck obstinately to this earth so sweet;
I have clung to it like a snake or centipede,
then I get away from you and all in deed.
On my death please sing the mourning hymn
to cry and regret me just as you did Him...
Grieve for me because I have wept,
I have shed an ocean of pearl tears well kept,
for I am by birth a compassionate artiste...
I am today nothing at all and at least.
I am already as old a creature as a stunted tree,
with sharp-nailed hands to shade the sun free,
with a wrinkled face like a wild owl
or a she-cat each night wandering to scowl
in the blind alleys to repeatedly lament...
I have refused, for living equal to trees a bent,
to fall into decay; I have become a weed
contributing my two hands to sinful deed
in the life where I have vowed love.
I, with a lot of compassion of a dove
have taken part in the battle daring not ask.
Question for me, please question for me, unmask!
Grieve for me, please cry and regret Her...
     
Translation by THANH-THANH

QUÊ HƯƠNG ĐÊM MA GIỚI
Người tiều phu già
Đi ngang thành phố
Tìm một bóng mát nghỉ bên đường
Người tiều phu buồn nhìn cây xanh trơ gốc
Và thành phố chỉ còn mặt trời
Chói lòa.
Người tiều phu già
Mang chiếc búa cùn
Bước theo từng bước
Với chiếc bóng cô đơn
Chiếc bóng bị chém ra từng mảnh
Tan vào hư không.
Người ngư phủ
Đi vào thành phố
Đầy mùi cá ươn
Người giăng chiếc lưới rách
Lên đám cỏ công viên
Người ngủ một giấc nghìn thu
Như con cá bị nhiễm độc
Hai mắt trừng nhìn về biển màu đen.
Người ngư phủ
Mơ thấy chiếc thuyền
Đầy màu sắc xa xưa
Nhớ một thời có nắng có mưa
Và khoang thuyền đầy cá trúng mùa
Nhìn những con cá nhảy múa
Như nhịp tim chính mình mừng vui.
Người nông dân
Đi vào thành phố
Đang thiếu nước ngọt trầm trọng
Người mang chiếc nón lá rách
Hứng từng giọt thủy ngân
Đêm khuya hừng hực không một giọt sương
Người nông dân
Bước trên đường nhựa nóng
Qua những nhánh cỏ úa
Như bước trên nền ruộng khô
Người tìm cả bầu trời
Đàn cò đã mõi cánh biệt tăm.
ĐK:
Người người đi vào thành phố
Cờ xí biểu ngữ rợp trời
Bước chân rầm rập
Tiếng hô lồng lộng
Vang. Vang.Vang.Vang
Chiều chập choạng
Có tiếng sóng thần ầm ầm lướt qua
Có chiếc pháo hoa
Nở lạc loài trên bầu trời
Soi mặt những bức tượng đồng
Im lặng
Lạnh lùng
Oan khiên!
NGHIÊU MINH
CHIỀU NGHE GIÓ QUA TRONG LÒNG ĐẤT

Một chiều chơ vơ
Ta nghe gió qua trong lòng đất
Mà không thấy tóc bay
Ta sẽ nhớ miệt mài
Về một bóng ai
Mà những năm tháng dài
Ta cùng người ngồi dưới mái hiên
Thì thầm
Một chiều miên man
Ta nghe gió lướt qua châu thân
Cùng những con đường quê
Đầy bông cỏ may
Ta vẫy tay chào ngày tháng cũ
Không còn trở lại đây
Chẳng bao giờ
Một chiều trong giấc ngủ đen
Ta như cánh diều bay
Bay vào ngút ngàn
Hòa vào biển vắng đêm nay
Ta chờ cuộc luân hồi
Như chờ nhánh tóc em bay
Chẳng bao giờ
Phải không em?
Chiều hoang vu
Gió đã giả từ
Không qua đây
Ta ôm lòng đất
Nhớ vu vơ
Nhớ vu vơ!
NGHIÊU MINH


PHẠM HỒNG THÚY *THẢM HỌA TỪ HÁN TỘC

THÔNG CÁO BÁO CHÍ LÀM TẠI PARIS NGÀY 22-7-2016

Quê Mẹ giới thiệu : Một Lá Thư viết bằng những lời đơn giản, với những sự việc cụ thể hằng ngày, như tin hoạt động kinh tế các công ty đầu tư đăng trên báo đài. Thế nhưng đằng sau những lời đơn giản ấy là một tấm lòng. Đằng sau những hoạt động kinh tế bình thường kia, lộ ra một âm mưu, một kế sách có tính trường kỳ và thôn tính của loài Khủng long tái hiện nơi mảnh đất Sông Hồng thuộc Giao Châu cũ, nơi người Cộng sản đang sắp hàng tái xin Bắc thuộc.
 
Đọc hay không đọc Lá Thư viết từ Hưng Yên của Hồng Thuý, thì những điều bà nói ra đã là sự thật loang đốm trên dải đất quê hương. Thật hay không thật, hết là vấn đề bàn cãi, tranh luận. Vì nó đã thành hậu quả, đã là hệ quả của giới lãnh đạo phi dân tộc mác xít họ Hồ. Còn lại chăng là động thủ của người Kháng chiến Việt muôn đời trong tâm trí và trong hành động như lẽ sống còn của mảnh đất cheo leo giữa Núi và Biển ?
Quê Mẹ

I
THẢM HỌA DIỆT CHỦNG ĐANG
Ở NGAY TRƯỚC MẮT

Từ lâu, Trung Quốc đã thực hiện cuôc diệt chủng đối với các dân tộc nhỏ để giành đất cho người Hán.
Từ tháng 04.1975 tới cuối năm 1978, 3,5 triệu người Campuchia đã bị hành quyết bằng cách đập vỡ sọ thông qua bàn tay Khơ me đỏ. Từ đấy loài người đã biết đến chính sách diệt chủng của Trung Quốc ở Campuchia, nhưng ít người biết rằng Trung Quốc đã thực hiện chính sách này đối với tất cả các dân tộc không phải người Hán. Ở Việt Nam cuộc diệt chủng đang bước vào giai đoạn khốc liệt.
Lá cờ Trung Quốc có 5 ngôi sao, ngôi lớn nhất thuộc về người Hán, 4 ngôi sao nhỏ giành cho các dân tộc Mãn, Hồi, Mông, Tạng, là 4 sắc tộc lớn nhất trong số hơn 100 sắc tộc không phải người Hán sống ở Trung Quốc. Chúng ta cùng nhau điểm lại, sau 67 năm dưới chế độ cộng sản, trong tổng số 1400 triệu người ởTrung Quốc còn lại bao nhiêu người Mãn, Hồi, Mông, Tạng ?
1. Người Mãn đã từng lập ra triều Mãn Thanh, cai trị nước Trung Hoa gần 3 thế kỷ (từ 1644 – 1912). Theo công bố của nhà nước Trung Quốc hiện nay còn 10,68 triệu người Mãn, nhưng thực tế con số thấp hơn nhiều, hầu như không còn ai nói tiếng Mãn hay có biểu hiện gì của sắc tộc này nữa.
2. Chữ “Hồi” dành cho 18 dân tộc ở Tân Cương, khu tự trị lớn nhất của Trung Quốc với diện tích 1,6 triệu km², dân số 21,8 triệu người, trong đó một nửa là người Hán. Duy Ngô Nhĩ là sắc dân chính tại đây chỉ còn lại 8,3 triệu người. (xem Tân Cương – Wikipedia)
3. Nội Mông là khu tự trị dành cho người gốc Mông cổ, tùng lập ra triều đại Nguyên Mông cai trị nước Trung hoa hai thế kỷ 13 và 14, có diện tích 1,183 triệu km² và dân số 24,7 triệu người. Tuy nhiên người gốc Mông Cổ chỉ còn lại 3,6 triệu, chiếm 14,7% dân số toàn Khu tự trị (xem Nội Mông – Wikipedia).
4. Người Tạng với nền văn hóa đồ sộ sống ở Khu tự trị Tây Tạng có diện tích 1,25 triệu km², nhưng dân số chỉ còn 3,18 triệu người, trong đó một phần đáng kể đã là người Hán (xem Tây Tạng – Wikipedia).
Tại các khu tự trị, thành phần dân tộc chính lại là người Hán, hàng trăm triệu người Mãn, Hồi, Mông, Tạng đã bị hủy diệt bằng mọi cách !
Ở Việt Nam, thảm họa mất nước đã đến, thảm họa diệt chủng đang đến nhưng nhiều người chưa nhận ra.
 
Babui (Courtesy Danlambao)
Babui (Courtesy Danlambao)
 

Các thủ đoạn hủy diệt đã
và đang diễn ra ở Việt Nam :

1. Hủy diệt châu thổ sông Cửu Long, nguồn lương thực và thực phẩm chính của cả nước. Việc này chúng thực hiên bằng cách xây nhiều đập thủy điện ngăn sông Mê Kông gây hạn hán và ngập mặn trầm trọng, đất nhiều nơi đã bị lún sâu, đồng thời dùng rất nhiều thủ đoạn thâm độc như thả hóa chất độc, ốc bươu vàng, … nhằm phá hoại lúa, hoa màu và thủy sản trên toàn vùng đồng bằng sông Cửu Long
2. Đổ chất độc dọc bờ Biển Đông để hủy diệt các hải sản ở biển và các vùng nuôi hải sản ven biển, đầu độc toàn bộ nguồn muối ăn của người Việt, ngăn cấm ngư dân Việt Nam đánh bắt xa bờ !
3. Hủy diệt các sông trên toàn bộ miền Trung thông qua hàng trăm đập thủy điện, khai thác bâu xit, thương lái Trung Quốc bày trò mua chanh leo giá cao để dân phá cà phê, hồ tiêu ; mua vét rong biển để triệt hạ vùng sinh thái của cá… sau đó không mua nữa vì đã phá xong.
4. Xây nhiều đập phía thượng nguồn sông Hồng và sông Đà, làm suy kiệt sông Hồng từ nhiều năm. Chuẩn bị đại dự án sông Hồng với 6 đập thủy điện mới, hủy diệt hoàn toàn hệ sinh thái châu thổ sông Hồng.
5. Xây dưng rất nhiều nhà máy nhiệt điện thải các nhà máy ở Việt Nam dùng thiết bị Trung Quốc, hàm lượng các khí thải độc hại như CO, SO2, H2S, Hg … đều cao hơn từ 19 lần tới 125 lần hàm lượng cho phép. Chất thải đổ xuống nước đã làm chết rất nhiều sông ngòi như Thị Nại, La Ngà, Bưởi… và hàng trăm km bờ biển.
6. Tung thực phẩm và thuốc men độc hại cúng các hóa chất chế biến thực phẩm độc hại tràn ngập thị trường Việt Nam, đồng thời thương lái Trung Quốc mua vét các loại thực phẩm sạch để người Việt chỉ còn có thể tiêu thụ thực phẩm độc hại, chết dần vì bệnh tật. Hiện nay số người mắc bệnh ung thư, teo não, đột quỵ và nhiều bệnh hiểm nghèo khác đã tới mức cao nhất thế giới.
Tất cả mới chỉ trong giai đoạn đầu. Nếu tình trạng nầy cứ tiếp diễn thì sau 20 năm nữa con số 90 triệu người Việt liệu có còn tới 10 triệu như người Mãn hay tới 3 triệu như người Tạng không ?
Thảm họa diệt chủng đã hiện ra trước mắt, không ai có thể cứu được dân tộc Việt Nam khỏi thảm họa này, ngoài 90 triệu người Việt. Mỗi người cần nhìn thấy cái chết đang đến với chính mình và con cháu mình, hãy chuyển tải thông tin này tới tất cả mọi người, tới mọi tờ báo, mọi phương tiện thông tin để mọi người cùng biết, cùng nhau đứng lên chống thảm họa diệt chủng đã đến trước mắt, để cả thế giới cùng biết và lên tiếng bảo vệ chúng ta.

II
CÂU CHUYỆN GIA ĐÌNH
VỚI BỨC TÂM THƯ

GỬI CÁC CHIẾN SỸ QUÂN ĐỘI
VÀ CÔNG AN NHÂN DÂN VIỆT NAM
Hồng Thúy sinh ra trong một gia đình có truyền thống yêu nước. Ông bà nội ngoại của Hồng Thúy đều tham gia các hoạt động chống Pháp từ trước năm 1945. Bố Hồng Thúy là Trung tướng Quân đội nhân dân Việt Nam. Mẹ Hồng Thúy là chủ nhiệm Đoàn Văn công Tổng cục Chính trị, đã cùng đồng đội vượt qua bom đạn, đưa lời ca tiếng hát tới các trận địa, góp phần vào nhiều thắng lợi trong sự nghiệp độc lập dân tộc. Hồng Thúy giới thiệu như vậy chỉ để các anh chị biết rằng những dòng này không phải do một “phần tử phản động” viết ra. Bản thân Hồng Thúy và anh chị Hồng Thúy đều từng là cán bộ nhà nước. Anh Q. và chị K. làm việc trong ngành quốc phòng. Trước kia Hồng Thúy đã lập gia đình với anh H, một thượng úy công an đẹp trai, chính trực, liêm khiết và có với anh một con gái. Năm lên 7 tuổi cháu bị sốt xuất huyết và đã mất. Bẩy tháng sau anh H. hy sinh trong khi điều tra một vụ án hình sự. Từ đó Hồng Thúy về ở với bố mẹ và không có ý định lập gia đình nữa. Tháng 8 năm 2011 nhân dân cả nước sôi sục biểu tình chống Trung Quốc xâm phạm vùng biển, cắt cáp tầu thăm dò dầu trên biển Việt Nam, Hồng Thúy tham gia biểu tình và bị bắt giam. Chờ tới chiều không thấy con về, bố Hồng Thúy gọi điện cho chú N, Thượng tướng công an, trước kia làm việc dưới quyền bố. Ngay sau đó Hồng Thúy được tự do và được một Thiếu tá công an chở về nhà. Anh Thiếu tá nói với bố Hồng Thúy : “Chú nói chị Thúy đừng tham gia biểu tình nữa, không được phép đâu. Chính bọn cháu đã đưa lên mạng kêu gọi biểu tình để bọn đầu sỏ kích động lộ mặt và xử lý đấy chú ạ”. Chủ nhật tuần ấy, chú Thượng tướng N đến thăm và ngồi nói chuyện rất lâu với bố mẹ. Sau khi chú về, bố mẹ Hồng Thúy đều rất buồn, suốt ngày bố ngồi trước máy vi tính, thỉnh thoảng lắc đầu và thở dài, mẹ Hồng Thúy vẫn lúi húi với những việc hàng ngày, không nói gì. Đôi khi Hồng Thúy thấy có ngấn nước trên khóe mắt mẹ.
Chủ nhật tuần sau đó, bố mẹ gọi cả gia đình anh Q và chị K đến ăn cơm. Sau bữa cơm, bố bảo các cháu ra ngoài sân chơi, trong phòng khách còn lại bố mẹ và các con trai, gái, dâu, rể. Bố nói giọng nghẹn ngào : “Nước mình sắp thành một khu tự trị của Trung Quốc rồi các con ạ”. Bố nói như khóc, mắt ướt đẫm. Anh Q kêu lên : “Kìa bố ! làm gì có chuyện ấy. Bố đừng tin, bọn phản động tuyên truyền bậy đấy bố ạ”. Bố chậm rãi nói : “Chú N nói với bố đấy con ạ. Chú đang giữ trọng trách trong Đảng và Nhà nước, sao có thể tung tin đồn bậy được”. Rồi bố kể lại cho mấy anh chị em những điều chú N đã nói, và sau đó bố đã lên mạng kiểm tra lại :
“Trước đây thế giới có 13 nước Xã Hội Chủ Nghĩa, Việt Nam là một. Cuối năm 1989 các nước Đông Âu đồng loạt bỏ CNXH, Liên xô đang gặp khó khăn nên không can thiệp được. Nước mình lúc ấy đang có chiến tranh biên giới với Ttung Quốc và chiến tranh Campuchia, lại bị Mỹ cấm vận nên tình hình hết sức khó khăn. Bộ Chính trị quyết định đề nghị bình thường hóa quan hệ với Ttung Quốc. Nhân dịp ấy, Trung Quốc ép mình sát nhập vào Trung Quốc sau 30 năm. Trước đây bố đã nghe nói đến Hội nghị Thành Đô năm 1990 nhưng bố không tin. Sau khi chú N nói, bố đã lên mạng đọc hồi ký của cựu thủ tướng Trung Quốc Lý Bằng, cũng nói đến Hội nghị này, có cả ảnh các ông Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười chụp với Giang Trạch Dân, Lý Bằng tại Hội nghị nữa”.
Anh Q nói : “Sát nhập vào thì mình cũng thành công dân Trung Quốc như hàng tỷ người Trung Quốc thôi, có sao đâu bố ?”. Bố trả lời, mặt rất buồn… “Không đâu con ạ ! Các con có biết ý nghĩa năm ngôi sao trên cờ Trung Quốc là gì không ? Ngôi lớn nhất để chỉ người Hán, 4 ngôi sao nhỏ dành cho các dân tộc Mãn, Hồi, Mông, Tạng, là 4 sắc tộc đông nhất trong số hơn 100 dân tộc thiểu số ở Trung Quốc. Trước đây Mãn, Hồi, Mông, Tạng đều là những nước lớn và rất hùng mạnh. Người Mông Cổ đã thôn tính các nước từ Á sang Âu, cai trị cả Trung Quốc qua hàng thế kỷ. Người Mãn Thanh cũng cai trị Trung Quốc suốt 3 thế kỷ, trong khi họ chỉ coi nước mình là Man Nam xứ hay An Nam nhược tiểu quốc thôi. Bây giờ riêng Việt Nam mình đã 86 triệu dân, trong khi cả 4 dân tộc Mãn-Hồi-Mông-Tạng cộng lại chưa tới 20 triệu người. Các con có biết vì sao không ?. Họ bị diệt chủng ! Trung Quốc đã làm cho các dân tộc khác suy kiệt đi, để không bao giờ có thể giành lại độc lập được nữa. Riêng với Tây Tạng thì từ sau khi bị Trung Quốc chiếm năm 1959, hầu hết đàn ông và con trai Tạng bị đưa đi khai phá các vùng đất ở Tân Cương và Nội Mông, không trở về nữa. Sau này Việt Nam mình cũng sẽ như Tây Tạng thôi các con ạ !”.
Các anh chị đều ngồi yên lặng, Hồng Thúy hỏi : “Không thể khác được hay sao bố ? Con đi biểu tình, thấy nhân dân mình vẫn hừng hực khí thế, thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng cũng tuyên bố cương quyết bảo vệ chủ quyền đất nước mà”. Bố lắc đầu, mắt lại ướt đẫm và nói : “Bố cũng hy vọng như thế đấy. Bố già rồi, không còn được bao lâu nữa. Các con nhớ mình là người Việt Nam, phải có trách nhiệm trước sự tồn vong của đất nước và dân tộc”. Nhìn sang bên, Hồng Thúy thấy hai dòng nước mắt chảy dài trên gò má mẹ.
Từ hôm ấy, bố ngồi suốt ngày bên máy vi tính, đọc và viết rất nhiều. Bốn tháng sau bố qua đời. Năm 2014, Trung Quốc đưa dàn khoan 981 vào hải phận Việt Nam, thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng phản đối kịch liệt, Hồng Thúy lại thấy tin yêu Đảng và không nghĩ đến chuyện bố nói nữa.
Hồng Thuý là kỹ sư làm việc trong ngành điện lực, nhận thấy hầu hết các nhà máy điện và công trình điện quan trọng đều do các công ty Trung Quốc thắng thầu. Các anh chị kỹ sư lâu năm trong ngành thường nói : dòng điện là dòng máu của đất nước, khi có xung đột quân sự, Trung Quốc chỉ cần làm cho các nhà máy và trạm điện ngừng hoạt động thi toàn bộ hoạt động quân sự, kinh tế, xã hội của Việt Nam sẽ tê liệt. Những người nói như vậy đều lần lượt phải ra khỏi ngành điên lực.
Đầu năm 2015, có một việc lớn làm cho Hồng Thuý thức tỉnh : Tỉnh Ninh Thuận và Tập đoàn điện lực EVN đưa ra đấu thầu dự án Nhà máy điện gió Phú Lạc ở Tuy Phong - Ninh thuận. Hồng Thúy chịu trách nhiệm kiểm tra về kỹ thuật các hồ sơ đấu thầu. Nhiều nhà thầu bị loại từ các vòng ngoài, đến vòng cuối còn lại một tập đoàn Đức và hai công ty Trung Quốc. Nếu Trung Quốc thắng thầu sẽ rất nguy hiểm cho nền quốc phòng Việt Nam, vì trong mỗi máy phát điện gió trên cao hàng trăm mét, Trung Quốc đều có thể đặt thêm các thiết bị khác và trở thành một trạm quan sát, trạm thông tin, trạm rada và gây nhiễu các rada khác...(Chính phủ Mỹ đã quyết định cấm sử dụng các máy phát điện gió Trung Quốc trên toàn bộ lãnh thổ Mỹ, Xem http://www.reuters.com/article/us-usa-china-turbines-idUSBRE88R19220120929). Nhà máy điện gió Phú Lạc nằm gần các hệ thống phòng thủ bờ biển nam Trung bộ. Với hàng chục máy phát điện gió, Trung Quốc có thể quan sát và tiếp nhận thông tin đồng thời từ mọi hướng, theo dõi mọi hoạt động quân sự của Việt Nam trên biển và trên đất liền. Nếu xẩy ra đụng độ quân sự, quân đội Trung Quốc hoàn toàn khống chế mọi hoạt động của Việt Nam từ đất liền tới quần đảo Trường Sa. Hồng Thúy đã đề nghị loại bỏ các nhà thầu Trung Quốc, nhưng sau cùng công ty Hydrochina vẫn trúng thầu. Nghĩ rằng UBND tỉnh Ninh Thuận và tập đoàn EVN ăn cánh với nhà thầu Trung Quốc nên Hồng Thuý đã gửi thư trình bày sự việc lên Thủ tướng, Chủ tịch nước, Tổng bí thư ĐCSVN và các Bộ, Ngành có liên quan. Những bức thư đó đều không được trả lời mà Hồng Thúy còn bị đuổi ra khỏi biên chế nhà nước. Đã có một sự thống nhất từ trên xuống dưới về việc giao cho Trung Quốc những công trình tuyệt mật này sao ?
Hồng Thuý càng bức xúc hơn khi cá ở biển miền Trung chết hàng loạt, ai cũng biết do Formosa thải ra chất độc, giám đốc Chu Xuân Phàm cũng đã tự nhận lỗi khi nói : “chọn nhà máy thép hay chọn tôm cá”, hôm sau cả ban giám đốc Formosa còn cúi đầu xin lỗi…“tại hạ đáng chết”… Nhưng rồi Nhà nước lại công bố với báo chí : “Cá chết vì thủy triều đỏ” và cương quyết không cho phép điều tra nguyên nhân. Những cuộc biểu tình nổ ra khắp nơi, tố cáo Formosa phá hoại môi trường, đều bị đàn áp thô bạo. Ngày 30 tháng 6, Formosa tự nhận là thủ phạm và bồi thường 500 triệu USD. Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc chấp nhận ngay và kêu gọi “đánh kẻ chạy đi, không đánh kẻ chạy lại”, khác hẳn với các trường hợp vi phạm trước đây, thủ phạm đều bị đưa ra xét xử và chịu án rất nặng, bị tịch thu tài sản và lãnh cả án tử hình… Ngay trong việc Formosa nhận lỗi cũng còn nhiều điều vô lý : Formosa nói vì mất điện 4 ngày nên hệ thống lọc ngừng hoạt động, vậy máy bơm hoạt động bằng điện nào để đẩy hàng chục ngàn m³ nước thải độc hại ra biển ?. Tháng sáu Formosa mới hoạt động, nhưng việc thải độc đã xẩy ra từ tháng tư, và lượng chất độc rất lớn, đủ hủy diêt một vùng biển rất rộng, vậy chất độc từ đâu ra mà nhiều thế ?. Chất thải Formosa còn độc hại gấp ngàn lần chất độc da cam trước đây. Nạn nhân không chỉ là thế hệ hôm nay ăn phải cá và muối biển nhiễm độc mà còn di truyền cả cho con cháu sau này. Formosa là khối ung thư khổng lồ, toàn dân Việt Nam đòi cắt bỏ nhưng lãnh đạo nhà nước tìm mọi cách giữ lại. Rõ ràng đàng sau sự kiện là một ý đồ hủy diệt tàn bạo, và đàng sau Formosa là một thế lực rất mạnh, Đảng và Nhà nước VN đang bị thế lực đó điều khiển.
Tháng 6.2016, hai máy bay quân sự Việt Nam bay ra biển liên tiếp bị rớt. Nhiều câu hỏi được đặt ra : Ai đã điều máy bay quân sự ra biển trong lúc Trung Quốc đang tập trận trên biển Đông ? Máy bay chiến đấu luôn xuất phát từng phi đội từ hai chiếc để bảo vệ lẫn nhau, tại sao SU30 phải bay một mình ra biển ? Tại sao anh phi công Cường lại thấy hai tầu chiến Trung Quốc trong hải phận VN khi nhảy dù khỏi máy bay ? Tại sao sau khi nói ra điều này, anh Cường đang khỏe mạnh phải vào bệnh viện và không được đi dự đám tang anh Khải ? Cái gì gây ra vết thương lớn ở đốt sống cổ anh Khải trước khi anh rơi xuống biển ? Máy bay SU30 phát tín hiệu gặp nạn ở bờ biển Nghệ An, ai đã phát lệnh cho máy bay CASA C-212 ra Hạ Long để tìm và rơi ở đấy ? Cả hai máy bay rơi xuống nước đều bị xé tan từng mảnh nhưng chỉ đưa tin máy bay gặp tai nạn, sao không nghĩ rằng máy bay bị bắn hạ ? Tại sao chỉ nói đến việc tìm kiếm và đưa tang, không hề nói đến việc điều tra nguyên nhân máy bay rơi ?. Rõ ràng sự kiện này cũng bị một thế lực rất mạnh dàn dựng. Hai chiếc máy bay quân sự hiện đại của Việt Nam được điều ra biển để làm mục tiêu bay cho hải quân TQ tập trận mà thôi !
Thiếu tướng anh hùng quân đội Lê Mã Lương nói : “Chúng ta đã mất quyền bay trên Biển Đông…” ; Thiếu tướng nguyên phó tư lệnh Quân khu 5 Trần Minh Hùng nói : “Toàn bộ tuyến đường Trường Sa, Hoàng Sa và Võ Nguyên Giáp (từ chân núi Sơn Trà đến phường Điện Nam, xã Điện Ngọc, thị xã Điện Bàn, tỉnh Quảng Nam) là tuyệt mật, bất khả xâm phạm, nhưng đã nằm trong tay người Trung Quốc...”. Hai vị trung tướng Đồng Sỹ Nguyên và Nguyễn Trọng Vĩnh tố giác 10 tỉnh phía Bắc cho Trung Quốc thuê 305.535 ha rừng đầu nguồn là : “Hiểm họa cực lớn đối với an ninh nhiều mặt của quốc gia…”. Đại tướng Võ Nguyên Giáp cùng 165 nhà khoa học hàng đầu của Việt Nam đã ký giấy phản đối việc cho Trung Quốc khai thác bauxite Tây nguyên là một “Nguy cơ cực kỳ lớn đối với an ninh quốc phòng”. Tất cả đều chỉ là những tiếng kêu vô vọng, không ai có đủ quyền hạn để ngăn chặn những hiểm họa đe dọa sự sống còn của đất nước !
Cũng trong thời gian này, hàng trăm ngàn “khách du lịch” từ Trung Quốc tràn vào các thành phố Đà Nẵng, Hội An, Cam Ranh, Nha Trang… quậy phá. Hàng ngàn hướng dẫn viên du lịch Trung Quốc công khai giới thiệu với du khách Trung Quốc rằng đây là vùng biển của Trung Quốc, lãnh thổ của Trung Quốc đã bị đánh cắp, đang trở lại với Trung Quốc mở ra khăp nơi, cấm người Việt không được bước vào. Trước tất cả các hiện tượng đó, không hề thấy công an hay thanh niên xung phong được điều đến để giải quyết, và chính quyền các cấp hoàn toàn làm ngơ ! Rõ ràng sự việc này cũng bị một thế lực rất mạnh dàn dựng, không phải từ Đà Nẵng, Nha Trang, Hà nội, mà từ Bắc Kinh.
Ngày 12.07.2016, Tòa Trọng tài Thường trực Quốc tế tuyên bố Trung Quốc không có cơ sở pháp lý để đòi quyền lịch sử với các nguồn tài nguyên bên trong “đường lưỡi bò”. Philippines chỉ là nước nhỏ, bị thiệt hại một phần nhưng đã đứng ra kiện Trung Quốc và đã thắng lợi. Việt Nam với 93 triệu dân, lại là nước bị thiệt hại nặng nề nhất, sẽ mất toàn bộ biển vì “đường lưỡi bò” nhưng không dám làm việc này. Lãnh đạo Nhà nước Việt Nam chỉ còn là những tên tay sai đắc lực của Trung Quốc, đâu nghĩ đến đòi quyền lợi cho đất nước.
Những điều bố Hồng Thuý nói sau khi gặp cố Thượng tướng N. trước đây 5 năm, giờ đây rõ ràng là sự thật. Nếu toàn dân Việt Nam không đứng lên đẩy lùi thế lực đen tối đang điều khiển Đảng và Nhà nước thì Việt Nam sẽ bị sát nhập vào Trung Quốc và dân tộc Việt Nam sẽ bị diệt vong. Thời gian 30 năm kể từ Hội nghị Thành Đô đã gần hết, chỉ còn lại 4 năm nữa thôi. Con tàu Đất Nước đang bị những kẻ phản bội bán rẻ cho một đảng cướp tàn ác và hiểm độc, nhưng hầu hết người trên tầu chưa biết mình đang bị lừa vào chỗ chết !

KÍNH GỬI CÁC CHIẾN SỸ CÔNG AN
VÀ QUÂN ĐỘI NHÂN DÂN VIỆT NAM !

Những sự việc trên đây đã thể hiện rất rõ : Tổ quốc Việt Nam thân yêu của chúng ta đang bị Trung quốc thôn tính. Đội tiền trạm của quân xâm lược Trung quốc đang nấp dưới danh nghĩa những công nhân nhà máy thép, nhà máy điện, công nhân xây dựng, khai thác bauxite, những đội trồng rừng, những thương lái và khách du lịch …đang lộng hành trên khắp dải đất Việt Nam, làm nội ứng cho những binh đoàn Trung quốc sẽ tràn vào cướp nước ta một ngày gần đây.
Lãnh đạo Đảng và Nhà nước CHXHCN là những kẻ nội ứng nguy hiểm nhất cho giặc. Chính họ đã cấp giấy phép cho Formosa để chúng vào và đầu độc biển Việt Nam. Chính họ đã điều công an, quân đội cải trang thành thanh niên xung phong đàn áp các cuộc biểu tình ôn hòa, để bao che cho Formosa hủy diệt môi trường Việt Nam ; Chính họ đã điều hai máy bay quân sự Việt Nam ra biển Đông làm mục tiêu bay cho hải quân Trung quốc tập trận, để uy hiếp tinh thần các tướng lĩnh và sĩ quan Quân đội NDVN. Vô hình chung chúng ta đang phục vụ cho mưu đồ xâm lược của Trung Quốc. Công an và thanh niên xung phong đàn áp các cuộc biểu tình để bảo vệ cho Formosa, đâu phải để giữ trật tự đường phố ?. Không quân bay ra biển để làm mục tiêu cho hải quân Trung quốc tập trận, đâu phải để bảo vệ biển trời tổ quốc. Giờ đây những nơi đang bị người Trung quốc quậy phá, cần được phục hồi trật tự là Cam Ranh, Đà Nẵng, Nha Trang… chứ đâu phải những cuôc biểu tình ôn hòa bảo vệ môi trường.
Có người nghĩ : chống lại Trung quốc có thể dẫn đến xung đột đổ máu, nhiều người sẽ phải hy sinh ?. Hãy nghĩ lại : nếu không chống lại Trung quốc, đất nước Việt Nam sẽ bị Trung quốc thôn tính, cả dân tộc Việt Nam sẽ bị diệt vong. Chúng ta chỉ còn một con đường duy nhất : đứng lên giữ lấy đất nước để cho cả dân tộc cùng tồn tại.
Cũng có người nghĩ : bây giờ mình tận tụy phục vụ, sau này có thể mình cũng được chính quyền Trung quốc trọng dụng.
Những gì đã xẩy ra ở Tây Tạng thì hoàn toàn ngược lại : cảnh sát và binh lính bản địa là những người đầu tiên bị điều tới những nơi xa xôi để không thể quay về với người Tạng được nữa. Công an và bộ đội người Việt sau này cũng sẽ như vậy, các bạn sẽ bị điều đi rất xa, sau khi Việt Nam bị sát nhập vào Trung quốc. Cảnh sát và quân đội người Hán sẽ đến thay thế các bạn để trấn áp mọi phản kháng của người Việt. Những binh đoàn xe tăng Trung quốc sẽ nghiền nát những đoàn biểu tình của người Việt, như họ đã từng nghiền nát hàng chục ngàn sinh viên Trung quốc ở quảng trường Thiên An Môn năm 1989. Trong số những người bị giết hại sau này sẽ có cả người thân của các bạn đấy ! Cảnh sát và binh lính Trung quốc sẽ thay các bạn đi cưỡng chế người Việt, cướp nhà cướp đất của cha mẹ các bạn để binh lính và dân Hán đến sinh sống.
Chính sách diệt chủng với người Việt sau này chắc chắn còn tàn bạo hơn với người Tạng rất nhiều, vì Việt Nam chúng ta đã từng bị Trung quốc thôn tính nhưng đã giành lại độc lập năm 905, trước đây 1111 năm. Bốn con số 1 liên tiếp như đang nhắc nhở chúng ta : quá khứ đau thương một ngàn năm Bắc thuộc chỉ được phép xẩy ra một lần thôi ! Nều lại chiếm được VN, TQ sẽ không để nền độc lập của VN tái diễn một lần nữa, bằng cách tận diệt người Việt, xóa sạch mọi dấu vết của dân tộc Việt trên mảnh đất này !
Từ nhiều năm nay, chính sách của Trung quốc “mỗi gia đình chỉ có một con” cộng với thói quen “trọng nam khinh nữ” của người Hán đã làm cho số nam ở Trung quốc nhiều hơn số nữ tới trên 200 triệu người. Sau khi đàn ông Việt Nam bị lùa tới các vùng xa xôi phía bắc Trung quốc, hàng chục triệu đàn ông Hán sẽ lao vào Việt Nam như lũ quỷ thèm khát tình dục, bắt vợ và con gái, chị và em gái của bạn làm vợ và làm nô lệ tình dục cho chúng như đa số phụ nữ Tạng ngày nay, không ai ngăn cản được nữa.
Giữa lúc tổ quốc đang lâm nguy, các chiến sỹ quân đội và công an NDVN là những người mà cả dân tộc đang trông đợi. Sức mạnh của đất nước, sự tồn vong của dân tộc đều đang nằm trong tay các bạn và các anh chị. Hồng Thúy tin rằng các bạn, các anh chị sẽ là những người đẩy lùi ý đồ xâm lược của Trung quốc, phá tan âm mưu của những kẻ đang tâm bán rẻ đất nước cho giặc, giữ cho tổ quốc và dân tộc Việt Nam mãi mãi trường tồn. Nhiều người nghĩ rằng Trung Quốc là siêu cường, Mỹ còn nể sợ, Việt Nam chống lại Trung quốc như trứng chọi đá, chống sao nổi ? Xin đừng quên thế kỷ 13, quân Mông Cổ thôn tính hầu hết các quốc gia trên khắp lục địa Á – Âu, chiếm cả Trung quốc, nhưng cả ba lần đều bị quân dân nhà Trần đánh cho tơi tả phải bỏ chạy. Cũng đừng quên quân Mãn Thanh đã chiếm trọn nước Trung Hoa khổng lồ và nhiều nước lân cận, nhưng đã tan nát trước đoàn quân thần tốc của vua Quang Trung. Dân tộc Viêt Nam với 93 triệu người là sức mạnh vô địch sẽ cùng với các bạn và các anh chị đẩy lùi quân xâm lược Trung quốc một lần nữa. Trước đây tổ tiên ta luôn phải một mình chống trả lũ ác quỷ khổng lồ phương bắc và đã nhiều lần chiến thắng, ngày nay cả thế giới tiến bộ đứng hẳn về phía chúng ta trong cuộc đấu tranh này. Thắng lợi của Philippines tại Tòa Trọng tài Quốc tế ngày 12 tháng 7 vừa qua lại một lần nữa khẳng định điều đó.
Sau khi gửi bức thư này tới các bạn và các anh chị, Hồng Thúy sẽ bị bắt và bị sát hại. Cái chết ấy sẽ góp phần cùng với các bạn và các anh chị giữ mảnh đất này cho con cháu chúng ta mãi mãi về sau, nên Hồng Thuý đã sẵn sàng đón nhận. Mong rằng những lời tâm huyết này sẽ là khúc quân hành nâng bước chân các bạn và các anh chị trong cuộc hành quân vĩ đại vì sự nghiệp thiêng liêng bảo vệ tổ quốc. Hồng Thúy xin gửi tới các bạn và các anh chị những tình cảm yêu quý và kính trọng, như với các anh chị, cha mẹ, ông bà ruột của Hồng Thúy, cũng từng là những quân nhân Việt Nam đã cống hiến hết mình cho đất nước.
Phạm Hồng Thúy

Văn Giang - Hưng Yên
 
 

ANDREW TRAN * TRẠM KHÔNG GIAN



Tại sao trạm Không-Gian của Tàu Chệt không hoạt-động lâu dài như của Mỹ ???

    Kính thưa quí bác và anh chị em thân mến :
    Cháu làm việc trong nhóm chế tạo Cung Cấp Điện Lực , Năng Lực power supply (1Megawatt) cho trạm không-gian Mỹ (Space Station ISS), từ năm 1990-2000, và 15 năm cho Satellites (Vệ-Tinh) từ  1980-1990 và 2010-2015...  Cháu hy-vọng đoán trúng , nghĩ đúng , suy xét đúng tẩy   “Tại sao trạm Không-Gian của Tàu Chệt không hoạt-động được lâu dài như của Mỹ” ???
    Trái đất chúng ta có ngày dài khoảng chừng 12 giờ và đêm là 12 giờ ... Bởi Vì trạm không-gian bay ở quĩ-đạo thấp (low orbital), nên Trạm không-gian có ngày dài khoảng 60 phút và đêm là 30 phút!
    Vì trên không-gian có nhiều tia sáng tử-ngoại, Cosmic Rays , tia sét đánh , ma xát rất mạnh với khí quyển … và Plasma… Do đó , các đồ điện-tử phải đặc-biệt chắc chắn , cứng chắc , dẻo dai , bền bỉ (Hardness, double screen) và tối-thiểu phải có 100KRad mới chịu nổi các khắc-nghiệt của các tia tử ngoại , sấm chớp , ma xát , cọ xát  với khí quyển và chịu các tia tử ngoại của vũ trụ cosmic rays ..v..v...!
    Trong trạm không-gian, nếu quí-vị hắt-xì-hơi mà không kịp che miệng thì nước miếng văng ra sẽ nhảy như cào-cào
(bouncing back and forth!).
    Chế cái cầu-tiêu trong trạm không-gian là cả một vấn-đề nhức đầu… Người ta phải chế các máy hút (Vacuum), máy hút yếu thì nước văng ra tùm-lum, nhảy như cào-cào, còn nếu máy hút mạnh thì nó kéo cả “bộ lòng , bộ ruột  chạy” ra ngoài !! (chúng cháu hay nói đùa rằng: "Bắt boss , ông xếp , ông chủ mình thử trước khi giao hàng…").
        Người boss , ông xếp , ông chủ , ông trưởng  nói rằng chế tạo cái cầu-tiêu là  “tuyệt-mật Hi-Secrete” !!! ...   Tàu Chệt không chế tạo được nó  là không thể ở lâu , sống lâu được trong không gian , trong vũ trụ !!!  chỉ sau vài hôm là phải bịt mũi trở về trái đất !!!!! (Trường-hợp Tào-Tháo đuổi thì sao?, Cháu không biết bọn họ gỉải-quyết thế nào…)
     Việc chế tạo Cái máy giặt cũng là một trong những việc , những điều rất nhức đầu !!! Vậy xin các bác động đầu , động trí , động óc , động não (nhưng không-đậy) để thử design ( sáng tạo , sáng chế ) nó một tí coi nào? ...
    Ở dưới đất , dây lạnh
(Negative-Return & Chassis) nối vào dây đất (Earth Ground) , nhưng ở trên tàu vũ-trụ, (Space ship), tại môi-trường Plasma, dây nóng (Positive) nối vào vỏ phi-thuyền (Chassis) , có mỗi cái  chuyện này thôi mà cơ quan NASA đã phải trả cho một viện đại-học 200 ngàn dollars để research nghiên cứu , điều nghiên nó !!!

    Thời xưa chúng cháu được học-tập trả-lời khi ai hỏi
“Anh làm nghề gì?” và chúng cháu có sẵn câu trả-lời là: ”Cháu bán bảo-hiểm nhân-thọ!”, ở bên Mỹ khi nghe tới 4 chữ “Bảo-hiểm nhân-thọ” thì  chẳng có người  nào hỏi câu thứ hai nữa! Thế là thoát-nạn! Bây giờ cháu làm cho công-ty tư ( không phải của chính phủ ) nên  không cần giữ-gìn sự kín đáo , bí ẩn gì nữa! Vì vậy , cháu viết ra điều nầy , chuyện nọ , việc kia  tí-tí để qúi vị không lo sợ , không e dè , không ngán thằng Tàu Chệt nữa bởi vì mình đã hiểu biết các nhược điểm , yếu huyệt , tử huyệt của bọn chúng  nó !!!
   Còn về Vệ-Tinh, hầu như tất cả các vệ-tinh bay theo đường xích-đạo! Khó nhất là chế tạo  vệ-tinh bay theo đường bắc-cực và nam-cực !! Vì từ-trường , nam châm , sức hút của  bắc-cực và nam-cực rất mạnh nên dễ  làm mất các  data information ( thông tin , tin tức dữ kiện , dữ liệu ) !!!! Nên phải dùng magnetic compensate method mà từ-trường là nonlinear! Tới năm 2005, chỉ có thể chế tạo và launched phóng lên đươc 1 cái vệ tinh loại nầy  mà thôi!!!
   Chế vệ-Tinh viễn-thông rẻ hơn vệ-tinh G-Synchronous, đồ điện-tử của vệ-tinh viễn-thông chỉ cần 100kRad tới 150Krad là đủ sống cho 10 năm tới 15 năm và bay ở low orbital qũy đạo thấp ! Còn đồ điện-tử của vệ-tinh G-Synchronous cần trên 300kRad và bay ở quỹ-đạo  cao (high orbital 35,786km, 22,236Miles)
   À, sém một chút nữa là quên nói về trạm không-gian của Tàu Chệt , đồ điện-tử trên trạm không gian của của Tàu Chệt là Transistor bình thường, chỉ có 5Krad tới 10Krad là cùng!! Nên thời-gian sống chỉ được vài năm là cùng!!! Mấy tháng trước ,  đứa em dại dột xuẩn ngốc của Hán Chệt là Bắc-Hàn thử bom nguyên-tử làm đám “Mây Ion” ( i-on ) bay lên không gian đã làm hư hay yếu đi mấy cái vệ-tinh của Tàu Chệt rồi!!!
    Hôm nào có mấy đặc công , mấy tình báo của Cộng Sản  nói rằng Tàu Chệt sẽ dùng tia sáng Laser chiếu lên Vệ-tinh Mỹ để phá hủy chúng !! ... Chuyện đó xưa rồi em ơi !!!  Năm 2000, chúng cháu đã có chế thêm các cửa sổ để bảo-vệ bằng cách đóng các cửa sổ lại khi có tia Laser chiếu lên !!!
    Vệ-Tinh mới bây giờ có thể tránh né ,
“lánh sang chỗ khác - Moving Target” khi biết tia sáng Laser chiếu lên!
Tàu Chệt chưa chế ra được Atomic clock ( đồng hồ và tần số nguyên tử )  , và vẫn dùng Atomic clock và hạng-số Pi của Mỹ ...  Khi chiến-tranh xảy ra, Vệ-Tinh Mỹ sẽ tắt đài
(Channel) , tắt , đóng khóa tần số   hay cộng trừ đi vài chục độ !!  Thế là các Hỏa-tiễn của Tàu Chệt sẽ bắn sai và rơi xuống biển hết !! Ví dầu Nếu như dẫu chúng may mắn  bay lọt qua được hàng rào , mạng lưới chắn đỡ và bảo vệ bởi các phi tiễn , hỏa tiễn  Patriot (PAC-3) hay  Thaad Missiles của Mỹ thì chúng cũng sẽ bị rơi xuống biển hết  ...!!!
    Khi nào cháu rảnh rỗi thì cháu  sẽ nói tới cách đáp máy bay trên hàng-không mẫu-hạm trong lúc Hàng Không Mẫu Hạm  đang chạy gọi là interlock ! Chỉ có Mỹ và Nga mới có hệ-thống này!
Còn phiá Tàu Chệt, máy bay phản-lực muốn đáp xuống thì HKMH phải dừng lại và đứng im ! Mà đứng thì làm mồi ngon cho các hỏa-
tiễn, phi tiễn , phi đạn của đối phương , đối thủ !!!! .... Ít nhất ,  còn tới 20 năm nữa Tàu Chệt mới ăn cắp được “Moving Target, Interlock System”.    ( *** Có lẽ đến lúc đó thì các tình hình , tình trạng , tình cảnh , tình huống và các hoàn cảnh của thế giới đã thay đổi !!!!!!   Tập cận Bình , Ngu. phú Trọng và nhiều kẻ Đầu Sỏ  khác của Cộng Sản Tàu Chệt và Cộng Sản VN đã về lòng đất , theo Mao trạch Đông , Chu ân Lai , Đặng tiểu Bình xuống âm ty , địa phủ chầu ma , chầu qủy rồi !!!!!!


LỜI BÌNH CỦA SÁU XÓM GÀ GIA ĐỊNH
Anh chàng Andrew Trần giỏi ghê! Nhờ anh mà ta hiểu được vài vấn đề. Ai ai cũng nghĩ rằng Trung Cộng bây giờ ghê gớm lắm, có tàu sân bay, có trạm không gian không kém gì Mỹ. Té ra không phải vậy. Cổ nhân nói" Của ba loài, người ba đứng". Không phải ai cũng lớp ba trường làng mà nhập học Quốc Học và làm thầy giáo dạy thể thao vài ngày như bác Cáo ta đâu! Tốt nghiệp Đại học cũng có kẻ ngu người giỏi. Tiến sĩ ngày xưa cũng có hạng văn hay chữ tốt mà cũng có hạng "đậu lạy quan xin":
"Con nên khoa bảng cha mòn trán, 
Em được công danh chị nát đồ! "
Phượng hoàng và gà khác nhau xa! Ngọc và đá khác nhau, Trung Cộng là rơm rác làm sao bì được với Mỹ!
Chuông khánh còn chẳng ăn ai 
Nữa là mảnh chĩnh vứt ngoài bờ tre!



No comments:

Post a Comment