Search This Blog

Hoi Nghi Dien Hong

Monday 21 November 2016

NGUYỄN PHÚC LIÊN +DƯ LUẬN VIÊN+ TIN THẾ GIỚI

TS. NGUYỄN PHÚC LIÊN * VIỄN TƯỢNG BẠO ĐỘNG



PHÁT HIỆN VÀ VIỄN TƯỢNG BẠO ĐỘNG
CỦA QUẦN CHÚNG NỔI DẬY
Giáo sư Tiến sĩ NGUYỄN PHÚC LIÊN, Kinh tế
Geneva, 17.10.2013
Cách đây hơn 5 năm, chúng tôi đã đọc được những nhận định của vị Sĩ Quan VNCH HOÀNG ĐẠO THẾ KIỆT rằng tình hình Việt Nam phải được giải quyết bằng một cuộc ĐỘT BIẾN của quần chúng, nghĩa là một cuộc NỔI DẬY. Từ đó, chúng tôi lưu ý đến những biến chuyển đưa Dân chúng đến NỘI DẬY.
Những biến chuyển Quốc tế hiện nay cho chúng tôi thấy rằng tình hình Việt Nam chỉ có thể giải quyết bằng sự đối diện giữa Dân Tộc 90 triệu người bị trị tự lực đứng lên và tà quyền đảng CSVN & đám theo đóm ăn tàn cố thủ gian manh nắm quyền cai trị để bảo vệ những gì đã ăn cướp được và tiếp tục ăn cướp nữa.
Những tháng gần đây, chúng ta thấy rõ những Phong trào quần chúng Việt Nam NỔI DẬY. Những Phong trào này không phải phát xuất mang tính cách đấu tranh chính trị  đảng phái trong nước hoặc từ những “thế lực thù địch“ ngoại lai. Thực vậy,  trong suốt những chục năm trường, chính trị Việt Nam ở dưới một một Cơ chế độc đảng đàn áp khắt khe, làm sao có những đảng phái khác khả dĩ thúc đẩy quần chúng. Những đảng phái cũ tị nạn tại Hải ngoại và những đảng viên dù chỉ về thăm Việt Nam, cũng hoặc bị từ chối nhập cảnh , bị bắt tại phi trường hoặc bị theo rõi sát trong những di chuyển. Còn những “thế lực thù địch“ ngoại lai , thì đó chỉ là công thức gian manh lập đi lập lại để lấy cớ đàn áp dân chúng mỗi khi họ phản đối những bất công của tà quyền CSVN.
Những Phong trào quần chúng NỔI DẬY hiện nay hoàn toàn là “nội hóa“ và do chính Cơ chế CSVN từ từ tạo nên trong suốt những chục năm trường gây tội ác làm quần chúng uất ức. Từ những uất ức chất chồng này, chúng tôi nhìn thấy viễn tượng BẠO ĐỘNG buộc phải xẩy ra như một định mệnh phải tới.
Chúng tôi xin viết về những khía cạnh sau đây:
=>        Những Phong trào NỔI DẬY và mầm mống phát hiện BẠO ĐỘNG
=>        BẠO ĐỘNG phải xẩy ra như một định mệnh
=>        Hải ngoại có thể làm gì hay không nên làm gì ?
Những Phong trào NỔI DẬY
và mầm mống phát hiện BẠO ĐỘNG
            Sau đây là những Phong trào đã và đang NỔI DẬY mà chúng tôi nhìn thấy trong đó mầm mống BẠO ĐỘNG phát hiện:
1)       CÁCH MẠNG HIẾN PHÁP 2013   
Cuộc Cách Mạng đã bắt đầu từ tháng 2/2013. CSVN đã phải hoãn thời hạn hai lần về việc quyết định Hiến Pháp mới. Điểm căn bản, nguồn gốc mọi tha hóa Xã Hội và suy thoái Kinh tế là ĐIỀU 4 HIẾN PHÁP. Cuộc CÁCH MẠNG nhất thiết đòi bỏ Điều 4 này. Nó là căn nguyên cho những cuộc NỔI DẬY khác của quần chúng. Việc lấy Chữ Ký đòi phải bỏ Điều 4  đã lên tới con số 55’000 người gồm đủ mọi tầng lớp xã hội từ trong nước cũng như ở nưới ngoài. Một khi Điều 4 Hiến Pháp còn đó thì cuộc CÁCH MẠNG vẫn tiếp tục. Điều 4 Hiến Pháp đẩy cả một Dân Tộc vào sống trong một chiếc ao tù, sống với thân phận nô lệ.
Cái sức mạnh Lịch sử phá tù ngục để sinh tồn vẫn còn trong mỗi người dân Việt và chắc chắn trong một ngày nào đó không xa, gông cùm CSVN không thể chịu đựng được sức mạnh vươn lên sinh tồn của toàn dân. Cả những thời ngoại thuộc Bắc phương lâu dài phải chấm dứt, huống chi CSVN chỉ là nội thuộc mà triệu chứng nứt rạn đã nhìn thấy qua những đảng viên lâu đời chán ghét và bỏ đảng. 
2)       CUỘC NỔI DẬY CỦA DÂN OAN CHUYỂN SANG BẠO ĐỘNG             
Dân Oan đã nổi dậy cách đây 4 năm với Phong trào Tiền Giang kéo về Sài Gòn và các Tỉnh Miền Bắc kéo về Hà Nội. CSVN không những không giải quyết được cho Dân Oan mà còn dùng sức mạnh đàn áp dân, cưỡng chiếm đất đại. Dân Oan trở thành uất ức.
Gia đình Ong ĐOÀN VĂN VƯƠN đã phải ném bom tự chế. Liệt sĩ  ĐẶNG NGỌC VIẾT đã công khai mở “TÒA ÁN NHÂN DÂN ĐÍCH THỰC“ để xử và hành quyết tại chỗ những tội phám ức hiếp cướp nhà đất của dân chúng. Tuần trước đây, dân chúng vùng Hòa Bình đã bắt trói 5 công an. Dân không còn sợ CSVN kết án hành động chống đối người thi hành công vụ nữa.
Bà LÊ THỊ NGỌC ĐA, mộ cựu quân nhân CSVN và cũng là Dân Oan, đã bị bắt nhốt tù 3 năm và mới được thả ra. Khi được thả ra, ý chí Bạo Động của Bà còn mạnh hơn là trước khi bị bắt vào tù. Bà nói :
«Khi ra họ nói với tôi tiếng nói của tôi nói lên bằng 100 người bình thường nói, nên họ ghim tôi dữ vậy. Tôi theo cộng sản từ năm 9 tuổi đến năm 26 tuổi mới được giải quyết về sống với gia đình. Lúc đó bản thân tôi rất cần sự sống vì tôi còn trẻ thế mà vẫn vì nước, vì dân chiến đấu; bây giờ tôi già rồi tôi đâu cần sự sống nữa. Nhưng trong cuộc đời của tôi tôi đã cống hiến cho nhân dân, suốt đời tôi cũng cống hiến cho nhân dân. Hạnh phúc của toàn nhân loại là hạnh phúc của tôi, nếu họ có hạnh phúc tôi cũng có hạnh phúc.
Hạnh phúc của tôi nằm trong hạnh phúc của dân tộc. Tôi nghĩ như vậy mà không có tiếc thương, nếu họ có còng tôi, hành hạ tôi cỡ nào thì tôi càng tự hào vì tôi làm đúng nghĩa. Việt Nam hiện nay hội nhập quốc tế, nên tôi muốn lên tiếng để quốc tế có sự can thiệp với Việt Nam để nhân dân chúng tôi bớt khổ. Sống như thế nào, con người cũng phải có quyền sống, quyền tự do; nhưng tôi thấy bây giờ những người giàu họ có quyền sống chứ những người nghèo không có quyền sống. »
            Cái mầm NỔI DẬY với BẠO ĐỘNG của Dân Oan là lớn hơn cả. Đây là con đường mà người dân oan ức phải đi từ Phường, Quận, Tỉnh đến Trung ương. Chúng tôi đã xuất bản 3 cuốn sách về sự OAN ỨC nổi dậy của Dân chúng:
*          DÂN TRÊN ĐƯỜNG NỔI DẬY DỨT BỎ CƠ CHẾ CSVN (464 trang), xuất bản 2011, Nxb DAY & NIGHT, Ventura, California USA.
*          DÂN OAN ỨC NỔI DẬY DỨT BỎ CƠ CHẾ CSVN (208 trang), xuất bản 2012, Nxb DAY & NIGHT, Ventura, California USA.
*          CÁCH MẠNG HIẾN PHÁP 2013 (258 trang), xuất bản 2013, Nxb DAY & NIGHT, Ventura, California USA.  
Ba cuốn trách trên đây theo sát tình hình biến chuyển tâm tình Dân chúng đến chỗ thù hận toàn diện đối với đảng CSVN.
3)       CUỘC NỔI DẬY TỰ VỆ CỦA KHỐI DÂN CÔNG GIÁO
            Việc NỔI DẬY TỰ VỆ này bắt đầu cách 3 năm từ vụ việc Tòa Khâm sứ Hà Nội, rồi Thái Hà, Đồng Chiêm, Cồn Dầu… Mới đây nhất là vụ việc Mỹ Yên thuộc Giáo Phân Vinh. Từ việc cưỡng chiếm đất đai Tôn giáo, CSVN đã phạm thánh với việc đập phá những biểu tượng lòng tin Tôn giáo. Điều quan trọng nữa là đã độc đoán sử dụng hệ thống truyền thông độc chiều để vu khống Tín hữu, nhất là Hàng Giáo phẩm. Đó là sử dụng độc tài mà cái nguồn là Điều 4 Hiến Pháp cho phép.  Khối Công Giáo có thể tiến tới việc thành lập đội ngũ TỰ VỆ như trước đây Giám mục LÊ HỮU TỪ và Linh mục HOÀNG QUỲNH buộc phải làm để bảo vệ những biểu tượng Tôn giáo, Hàng Giáo Phẩm và chính bản thân Tín hữu. Quyền TỰ VỆ là quyền tự nhiên ở bất cứ loài sinh vật nào.
            Người dân Công Giáo trên đường đi đến nơi tụ họp cầu nguyện, họ không hô những khẩu hiệu kích động, nhưng nếu nhìn những CÁN CỜ, CÁN BIỂU NGỮ lớn và chắc nịch, chúng ta thấy đây là chủ ý sửa soạn một cuộc TỰ VỆ bằng BẠO ĐỘNG khi Công an CSVN hay đám côn đồ đánh thuê nhẩy vào tấn công đoàn diễn hành bất bạo động.
4)       CUỘC NỔI DẬY CỦA TRÍ THỨC ĐÒI THÀNH LẬP ĐẢNG ĐỐI LẬP
VÀ ĐÒI THỰC THI QUYỀN DÂN SỰ
            Từ nhiều năm nay, Trí thức Việt Nam quốc nội đấu tranh bằng Kiến Nghị, nhưng đảng CSVN đã bỏ sọt rác, coi khinh Trí thức. Ngày nay tầng lớp Trí thức Việt Nam quốc nội được tăng cường bởi những đảng viên từ bỏ đảng CSVN. 72 Trí thức đã công khai ký Kiến Nghị sửa đổi Hiến Pháp trong đó Điều 4 Hiến Pháp phải được bỏ đi. Cựu đảng viên Ls LÊ HIẾU ĐẰNG đòi lập Đảng đối lập. Và gần đây nhất, 130 Trí thức ký bản TUYÊN BỐ THỰC THI QUYỀN XÃ HỘI DÂN SỰ và nhất quyết lập DIỄN ĐÀN XÃ HỘI DÂN SỰ.
Trong số những Trí thức này, một số đông là những người bỏ đảng và đã quen với việc sử dụng bạo động.  Nếu việc đòi hỏi của họ tiếp tục bị khinh khi và chính thân xác họ bị đàn áp, họ có thể trở thành bạo động và tất nhiên được sự tiếp tay cụ thể của quần chúng nông dân oan ức với Liềm có sẵn và của công nhân với Búa đang trong tay!
5)       ĐỐT NHỮNG KHO HÀNG TẦU
            Cuộc xâm lăng Kinh tế từ Trung quốc tràn lan khắp nước. Hàng Trung quốc tràn ngập khiến doanh nghiệp Việt Nam trở thành cơ sản bán hàng cho Trung quốc. Trương Tấn Sang mới sang Trung quốc ký kết nhất trí gia nhập Tổ chức Tự do Mậu dịch giữa Trung quốc và ASEAN.  Tổ chức được gọi là CAFTA (Chian Asean Free Trade Agreement). Điều quan trọng là những hàng độc hại Thục phẩm và Thuốc tràn vào Việt Nam để giết dân chúng trong lâu dài. Nhà Nước Việt Nam làm tay sai cho quan thầy Trung quốc và hoàn toàn thả lỏng việc tràn lan này, thậm chí ai nói đến xâm lăng từ Trung quốc là bị đàn áp. Các doanh nghiệp Việt Nam bị xâm lăng Kinh tế Trung quốc tàn hại. Dân chúng bị hàng độc hại giết chết trong thời gian. Doanh nghiệp và Dân chúng cũng có quyxền TỰ VỆ bằng cách đốt những kho hàng Tầu giống như Tây phương đã phải thiêu hủy những thứ hàng làm hại sức khỏe dân chúng.
BẠO ĐỘNG phải xẩy
ra như một định mệnh
            Chúa Giêsu cách đây hai ngàn năm đã đi giảng thuyết về lòng nhân ái, lòng tha thứ, bất bạo động trước một quyền lực quân đội lấy giết người để mở Đế quốc La-Mã. Nhưng Ngài đã một lần lấy roi quất những cánh con buôn, đạp đổ những quầy hàng của họ trong Đền Thánh Jérusalem vì thấy những kẻ buôn bán gian xảo sử dụng  Đền Thờ như nơi trộm cướp tội lỗi. Ngài làm BẠO ĐỘNG để bảo vệ sự thánh khiết nơi Đền Thờ.
            Chúng tôi rất đắc ý với câu chuyện ngụ ngôn đứa trẻ buộc phải BẠO ĐỘNG mà Đức Giám Mục Kontum kể trong bài giảng của Ngài. Một người lớn cậy sức mạnh ức hiếp một đứa trẻ con vốn yếu đuối và sợ hãi người lớn đầy sức mạnh hung ác. Một hôm người lớn đó nhấn đứa trẻ xuống nước. Đứa trẻ rán chịu đựng rồi nhoi lên thở. Người lớn lại nhấn nước đứa trẻ lần thứ hai. Đứa trẻ vì sợ sệt nên cũng ráng nín hơi chịu đựng rồi nhoi lên thở được. Người lớn lại nhấn nó xuống nước lần thứ ba. Đứa trẻ muốn kiên nhẫn ráng chịu nữa. Nhưng lần này nó thấy yếu sức có thể bị chết ngộp, nên nó gồng sức vào hai chân đạp thật mạnh vào người lớn để nhô lên trên mặt nước cứu sống mình. Nó đã làm BẠO ĐỘNG để cứu sống mình.
            Trong những vần Thơ của Thương binh NGUYỄN CUNG THƯƠNG, chúng tôi cũng thấy người thương binh đã chịu đựng những cảnh khổ uất ức để rồi viết lên vần Thơ kêu gọi đồng đội từ nước ngoài, vốn khuyên anh hãy kiên nhẫn “bất bạo động“ để “tháo gỡ độc tài“ giống như đảng Việt Tân kêu gào như khẩu hiệu, gửi súng cho anh để anh làm BẠO ĐỘNG dù phải chết. Anh viết:
                                                      GỬI SÚNG CHO TAO
                                                      Nguyễn Cung Thương, Sàigòn, VN
                                    Tao cụt một chân một tay,
                                    Nhưng còn một tay
                                    Viết thư giùm cho thằng mù hai mắt
…………………
                                    Có điều tao không thể hiểu
                                    Bao nhiêu năm qua
                                    Chúng mày cứ mãi dặn dò
                                    Thế giới văn minh, đừng làm gì bạo động
                                    Liệu chúng mày có thể hoà hợp được không
                                    Với lũ kên kên hổ báo?
                                    Những con thú cực kỳ giầu có
……………….
                                    Chúng tao lết lê trên thành phố Cáo Hồ
                                    Nên biết rõ từng tên đại ác
                                    Trên bàn tiệc máu xương dân tộc
                                    Nhà hàng nào chúng cũng ăn nhậu
                                    Bé gái nào cũng bị chúng mua trinh!
                                    Chúng ta sẽ tỉa từng thằng
                                    Đất nước cần nhiều "quốc táng"
                                    Bớt được mạng thằng Cộng Sản nào
                                    Thì địa ngục xã hội chủ nghĩa này
                                    Còn có chút sáng láng hơn
………………….
                                    Hãy gửi về cho chúng tao vũ khí
                                    Thằng cụt tay sẽ chỉ cho thằng mù mắt bấm cò
                                    Thằng còn chân sẽ cõng thằng què quặt
                                    Trận chiến sau cùng này sẽ không có Dương Văn Minh!
                                                               Nguyễn Cung Thương, Sàigòn, VN
Dân vốn hiền lành, nhưng chính CSVN
gieo mầm BẠO ĐỘNG trong lòng dân
            Dân chúng Việt Nam vốn gốc đồng nội, tâm tình hiền lành như thiên nhiên đồng nội bát ngát lúa xanh non. Tâm tình không bạo động như dân A-rập sống giữa sa mạc cát khô cứng. Dân Việt Nam cũng không thể chết đói khi sống giữa những đồng bằng bát ngát, với sông ngòi chằng chịt, với biển cả mênh mông bên cạnh. Cái địa vực sống ấy tạo một tâm tình hòa bình, hiền lành.
            BẠO ĐỘNG không phải là tính tình của dân chúng Việt Nam, cũng không phải là một chủ trương.  BẠO ĐỘNG chính là do CSVN gieo mầm trong lòng dân và với những chục năm trường, những tội ác, những bất công chồng chất lên đầu dân để tạo lòng người UẤT ỨC. Từ lòng UẤT ỨC này, những Phong trào đấu tranh tự phát mà chúng tôi kể ra trên đây sẵn sàng làm BẠO ĐỘNG như Chúa Giêsu đã đạp đổ những quầy hàng trong Đền Thờ, như đứa trẻ yếu đuối đã dồn sức vào hai chân để đạp kẻ hung dữ mà cứu sống mình, như một thương bình sẵn sàng nổ súng dù biết mình đã là tàn tật.
            Trách nhiệm việc bùng nổ BẠO ĐỘNG ở Việt Nam chính là do đảng CSVN độc tài chất chồng tội ác lên dân làm dân UẤT ỨC đến cổ họng.
Viễn tượng BẠO ĐỘNG
đến như định mệnh
            Trong những Phong trào đấu tranh kể ra trên đây, chỉ có Phong trào 130 Trí thức đòi QUYỀN THỰC THI XÃ HỘI DÂN SỰ còn tuyên bố chuyển đổi chính trị hiện hành trong ÔN HÒA. Thực ra việc ÔN HÒA hay BẠO ĐỘNG không thể biện luận, tuyên bố được như một chủ trương trên trang giấy viết, mà nó là một tích lũy từ tâm tình để bật thành hành động. Hãy xét từng Phong trào với lực lượng khả thể sẵn sàng BẠO ĐỘNG và sẽ BẠO ĐỘNG nếu CSVN vẫn cố thủ giữ nguyên Cơ chế hiện hành để tiếp tục cai trị Độc tài và cướp của và đàn áp dân.
            Chúng tôi vừa nói đến chữ “NẾU“, nghĩa là viễn tượng BẠO ĐỘNG có hay không trong một điều kiện CSVN hủy bỏ Cơ chế hiện hành trong ÔN HÒA. Cái nhìn của chúng tôi về viễn tượng BẠO ĐỘNG như một ĐỊNH MỆNH phải đến, nghĩa là không có chữ “NẾU“ nữa hay đúng hơn CSVN bất lực không thực hiện được chữ “NẾU“ ấy vì những lý do sau đây:
=>        Điều 4 Hiến Pháp tiên thiên cho đảng CSVN độc quyền cai trị, nghĩa là Điều 4 đó coi dân như cây cỏ, súc vật hay nô lệ thuộc quyền sở hữu của đảng. Nó tạo nên một quyền lực hoàn toàn PHI NHÂN BẢN. Cái quyền lực phi Nhân Bản này trở thành một “ộng kẹ hung dữ “ vô hình nhưng hiện diện khắp nơi khiến chính những cá nhân đảng viên phải sợ sệt không dám nhúc nhích. Cái ông kẹ hung dữ phi nhân bản này làm cho chính Bộ Chính trị phải tê liệt không dám có những quyết định công khai. Tỉ dụ cụ thể là tội ăn cướp của Nguyễn Tấn Dũng tầy đình mà Bộ Chính trị vẫn trùm chăn trốn bất lực.
=>        Đảng viên CSVN từ lớn đến bé đã tham nhũng bẩn thỉu, mỗi đứa ngậm cục xương trong mõm như những con chó. Khi con chó ngậm cục xương rồi thì nó cố thủ ngậm chặt cục xương không nhả ra. Nó chỉ còn nghĩ đến mọi cách bảo vệ cục xương đang ngậm trong mõm. Những kêu gọi sửa đổi Cơ chế hiện hành có nghĩa là đàn chó CSVN phải nhả những cục xương ra theo lời khuyên. Chúng không nhả cục xương đã ngậm được ra đâu trừ khi phải lấy cây gậy đập vào đầu những con chó ấy thì mới mong chúng chịu nhả cục xương ra. Đó là ý nghĩa ĐỊNH MỆNH BẠO ĐỘNG phải xẩy ra đập đầu đàn chó để chúng nhả ra cục xương.
            Cái ông kẹ vô hình hiện diện khắp nơi như bóng quỷ dữ làm cho những cá nhân đảng viên và ngay cả Bộ Chính Trị phải sơ sệt không dám hé họng nói đến việc bỏ Điều 4 Hiến Pháp để thay đổi Cơ chế vì sợ ông kẹ nghe được mà làm hại cá nhân mình. Đàn chó ngậm cục xương rồi thì khó lòng nhả ra khi chúng ta chỉ nói ÔN HÒA. Như vậy đảng CSVN không thể thực hiện được chữ “NẾU“ mà chúng tôi đặt ra trên đây. Chính vì vậy mà dân chúng, để thoát khỏi cảnh nô lệ, phải dùng BẠO ĐỘNG trừ khử đi cái ông kẹ quỷ sứ vô hình được tạo nên do ĐIỀU 4 HIẾN PHÁP và đập trên đầu đàn chó để chúng nhả cục xương ra. BẠO ĐỘNG đến như một định mệnh vì chính đảng CSVN bất lực sửa đổi.
Hải ngoại có thể làm gì
hay không nên làm gì ?
Trước những Phong trào NỔI DẬY đã bắt đầu thực sự ở Việt Nam, chúng tôi nhắc tới  ba điểm sau đây:
(i)        Chủ lực DỨT BỎ CƠ CHẾ CSVN là từ Quốc nội chứ không phải từ Hải ngoại mang Cách Mạng về giải phóng Quê Hương.
(ii)       Nắm chắc điểm này để nhận biết thực chất Hải ngoại chỉ là Lực lượng yểm trợ cho những Phong trào đang NỔI DẬY tại Quốc nội mà thôi.
(iii)      Hãy dẹp bỏ việc Hải ngoại mơ mộng chạy theo Quốc tế, Mỹ, Anh, Pháp… hoặc Liên Hiệp Quốc để van xin họ cứu Dân Tộc mình. Việc làm này có thể tạo ảo tưởng cho Quốc nội làm giảm ý chí đấu tranh.  Nhiều khi việc làm này có thể bị coi như tung hỏa mù dùm CSVN để làm lạc hướng đấu tranh đang NỔI DẬY tại Quốc nội.
            Chính ở cái điểm thứ ba này (Điểm (iii)) mà mà chúng tôi đọc được trên Diễn Đàn một số ý kiến phản đối và yêu cầu nêu ra những gì mà Hải ngoại nên làm để yểm trợ những Phong trào NỔI DẬY tại Quốc nội
Những điều Hải ngoại không nên làm
            Một số những hô hào đấu tranh ở Hải ngoại có pha mùi tư lợi cá nhân hay nhóm: danh riêng hay quyền lợi. Thực vậy, có những người viết trên diễn đàn để người khác biết đến tên tuổi của mình. Có những người hay những nhóm chạy theo các Nghị viên Quốc Hội, những Tổ chức quốc tế hay những Chính quyền nước ngoài vì quyền lợi kiếm chác vật chất nào đó hoặc để có đà đưa đẩy để có thể nhẩy bàn độc chính trị giữa Cộng đồng Việt Nam Hải ngoại hoặc có vị trí sau này khi Quốc tế dàn xếp với CSVN. Những đợt hô hào Hòa Giải Hòa Hợp, “Đối Thoại“ như nhóm Hoàng Duy Hùng… cũng có pha ý tưởng nhẩy bàn độc kiếm chác những mẩu bánh rơi rụng do CSVN quẳng xuống cho mà hớp.
            Ở điểm thứ ba trên đây, chúng tôi viết tóm tắt và rõ rệt:  “Hãy dẹp bỏ việc Hải ngoại mơ mộng chạy theo Quốc tế, Mỹ, Anh, Pháp… hoặc Liên Hiệp Quốc để van xin họ cứu Dân Tộc mình. Việc làm này có thể tạo ảo tưởng cho Quốc nội làm giảm ý chí đấu tranh.  Nhiều khi việc làm này có thể bị coi như tung hỏa mù dùm CSVN để làm lạc hướng đấu tranh đang NỔI DẬY tại Quốc nội.”.
            Viết như vậy vì những lý do sau đây:
*          Thực tế Quốc tế Tây phương, qua vụ giải quyết vấn đề Syrie, cho chúng ta thấy rằng các Chính quyền Tây phương thụt lùi trước những vấn đề Nhân quyền, Tự do, Dân chủ…, mà chỉ nói đến Quyền lợi vật chất và An ninh cho nước họ. Hiện nay các nước Tây phương đang túng tiền và họ khó lòng bỏ tiền và nhân lực ra can thiệp tốn kém để đem Nhân Quyền, Tự do, Dân chủ tặng cho Dân Việt Nam.
*          Lý do nữa là Dân Tộc Việt Nam phải nắm lấy chủ động trong việc giải quyết số phận của mình. Dân Tộc Việt đã phải trải qua ba kinh nghiệm đau đớn khi Quốc tế đưa những Giải quyết trên đầu trên cổ mình: (i) Hội Nhị Quốc tế chia đôi đất nước; (ii) Hội Nghị Quốc tế đình chiến kiểu da báo ở Miền Nam Việt Nam; (iii) Hội Nghị Hòa bình Paris để CSVN xâm lăng trọn Miền Nam năm 1975. Chúng ta không để cho Quốc tế quyết định cho số phận Dân Tộc VN nữa mà chính là quần chúng Việt Nam đứng lên giải quyết trực tiếp với tà quyền CSVN tại Quốc nội, chứ không tại Geneva, Paris hay New York, Washington…
*          Điều cần phải tránh nữa là những Phong trào đấu tranh ở Hải ngoại  tạo ảo tưởng cho Quốc nội khiến ý chí kiên cường đấu tranh tại Quê Hương bị giảm xuống. Hãy nhắc đến Phong trào Thỉnh Nguyện Thư van xin TT.Obama xẩy ra giữa lúc Gia đình Oâng ĐOÀN VĂN VƯƠN quyết liệt với CSVN. Phong trào “Triệu con tim một tiếng nói “ không hề đả động đến Oâng ĐOÀN VĂN VƯƠN mà chỉ nhắc tới một Nhạc sĩ Việt Khang.
*          Còn tệ hại hơn nữa là vô tình hay hữu ý, một số việc đứng lên đấu tranh ở Hải ngoại có thể hiểu là trong chủ ý của CSVN tung hỏa mù để làm lạc hướng cái TỬ HUYỆT của CSVN tại Quốc nội.
*          Chúng ta cũng phải nghĩ rằng nếu Hải ngoại cứ chạy theo những Chính quyền nước ngoài, thì CSVN lợi dụng việc chạy theo van nài này để tuyên truyền tại Quốc nội rằng việc đấu tranh hiện nay là do “thế lực thù địch“ hải ngoại thúc đẩy và tài trợ. Việc tuyên truyền vu khống nhằm làm giảm giá trị tự phát tại Quốc nội.
Những điều Hải ngoại nên làm.          
Chúng ta chỉ là Lực lượng yểm trợ cho Lực lượng đấu tranh thực sự tại Quốc nội. Ơû vị trí yểm trợ, Hải ngoại phải theo sát những Phong trào đấu tranh tại Quốc nội, chứ đừng tùy hứng hay vì danh hão hoặc quyền lợi riêng cá nhân và nhóm mà phát động ra những kêu gào đấu tranh không ăn nhập gì với Quốc nội.  Việc yểm trợ chính yếu của Hải ngoại là Thông Tin:
*          Báo Đài của CSVN là độc chiều tuyên truyền, ngụy tạo để làm lạc hướng quần chúng. Từ Hải ngoại, chúng ta sử dụng hệ thống Thông Tin “từ trời rơi xuống“ để phổ biến rộng rãi ở Quốc nội những đợt đấu tranh hiện nay. CSVN là những con chó đang ngậm cục xương. Chúng chỉ muốn yên thân với cục xương và sợ hãi quần chúng dùng gậy đập trên đầu chúng. Hãy phổ biến về Quê Hương cái viễn tượng BẠO ĐỘNG của quần chúng bắt đầu từ Phường, Quận, Tỉnh để cuối cùng về Trung ương. Lúc này NỔI DẬY ồ ạt chưa thực hiện được vì lực lượng Công an, Quân đội được huy động đông đảo để đàn áp. Hãy bắt đầu NỔI DẬY từ những đơn vị nhỏ để xé lẻ lực lượng đàn áp ra mà tỉa từng tên. Liệt sĩ ĐẶNG NGỌC VIẾT đã làm như vậy.
*          Tại nước ngoài, thay vì ký tên Thỉnh Nguyện Thư, Kiến Nghị… gửi lên Liên Hiệp Quốc, Hoa kỳ, Anh, Pháp… để van xin họ cứu dân mình, thì hày gửi cho họ những Bản Tin về những Phong trào đấu tranh quyết tử tại Quốc nội. Về phương diện này, nên gửi những Bản Tin đấu tranh tại Quốc nội cho những Tổ chức đầu tư Quốc tế, những Phòng Thương mại quốc gia, cho những Công ty Liên Quốc gia đến Việt Nam khai thác nhân công. Việc đầu tư  tùy thuộc chính yếu về tình hình An Ninh của một nước hay không.
Một ý kiến hỗ trợ BẠO ĐỘNG
mà Hải ngoại có thể làm
            Tuần trước, khi viết bài Viễn Tượng BẠO ĐỘNG của quần chúng, thì tuần này một vị Lão thành Cách Mạng từ Paris gọi điện thoại cho chúng tôi để góp ý:
            “Công an CSVN đã dùng tiền thuê đám côn đồ xã hội đen để đánh đập bà con hiền lành đến bể đầu. Tỉ dụ ở những vụ như Thái Hà trước đây và mới đây là Mỹ Yên. CSVN dùng tiền Hồ để thuê xã hội đen. Tại sao từ Hải ngoại, chúng ta không dùng tiền Đô-la để thuê đám xã hội đen đánh Công an hay con cái Công an. Từ Hải ngoại, dùng tiền Đo-la mà thuê, thì đám xã hội đen thích Đô la hơn tiền Hồ “.
            Lời góp ý của Vị Lão thành Cách Mạng rất là khả thi vậy !
Giáo sư Tiến sĩ NGUYỄN PHÚC LIÊN, Kinh tế
Geneva, 17.10.2013

Tuesday, January 21, 2014

TRẦN MẠNH TRUNG * DƯ LUẬN VIÊN

Dư Luận Viên chửi nhau



Trần Mạnh Trung (Cán bộ Tuyên huấn hưu trí)

- Trang của dư luận viên Trelang thuộc thành ủy Hà Nội có bài phản pháo lại trang dư luận viên của Bộ Công An. Bài viết của Lâm Trực "Sao lại lôi ông Phạm Quang Nghị vào vụ này?" là một ví dụ điển hình.
Cùng chung một chiến hào để đánh lạc hướng dư luận. Tuyền truyền láo toét lừa bịp nhân dân. Tấn công bằng thủ đoạn hạ đẳng những cây bút bất đồng chính kiến. Phục vụ ông chủ của mình. Đó là những nhiệm vụ của các dư luận viên.

Dạo trước còn vay được tiền nước ngoài, bán được khoáng sản, quan trên còn có đủ tiền chia nhau. Thừa chút bố thí cho bọn dư luận viên để bọn này nhàn nhã lê la khắp nơi để nghe những câu chuyện vỉa hè đem về chắp nối với ít tư liệu lấy từ công an, xào xáo thành bài viết quăng lên mạng, rồi tự đóng giả còm sĩ vào còm ủng hộ. Thế là có chiến công, khoe thành tích với cấp trên. Đặc biệt bọn này không bao giờ dám lộ mặt. Nhưng nếu tinh ý, khi có biểu tình, tụ tập gì... người ta sẽ thấy chúng đứng lững lờ các góc để quan sát, nghe ngóng xem người biểu tình làm gì, nói gì. Sau đó về cắt xén, xuyên tạc ra thành bài viết.

Một số bạn đọc trên trang Dân Làm Báo còm chửi tôi trong các bài viết Vì sao Dương Tự Trọng được khen ngợi,  Đôi lời với tác giả bài viết "Hồi kết cho Phạm Quý Ngọ ở đâu?",  Chửi Mỹ và thẻ xanh đi Mỹ mà tôi gửi đến Dân Làm Báo. Các bạn chửi tôi rằng tôi còn lưu luyến cái sổ hưu, còn tham vài đồng tiền còm của đảng bố thí. Xin thưa! lương hưu tôi không nhiều lắm, chỉ vài triệu đủ sống tằn tiện. Nếu các bạn biết rằng với bài viết 800 chữ chửi tổng giám mục Ngô Quang Kiệt, mà giảng viên Hà Văn Thịnh của đại học Huế khi tỉnh ngộ từng tiết lộ. Ông Thịnh được trả công 2 triệu đồng. Với sức lực như bây giờ và kinh nghiệm trước kia, thử hỏi nếu tôi làm dư luận viên và viết bài thì thu nhập của tôi là bao nhiêu?

Đừng vu khống chuyện tôi bất mãn hay tôi hám tiền nữa. Cơ hội được sử dụng và cơ hội kiếm được tiền của tôi bây giờ vẫn còn mở rộng lắm. Hiển nhiên giữa thời đại thông tin dối trá và bưng bít mà Đảng tạo ra như ngày hôm nay, những kẻ sẵn lòng bán lương tâm mình, bẻ cong cây bút còn nhiều nhan nhản. 
Nhưng tôi cũng biết một số dư luận viên được đóng giả làm những còm sĩ quá khích của phe bên kia và tạo một sự khinh bỉ gay gắt khiến những người như ông Hà Văn Thịnh và tôi khó có đường quay về với nhân dân, để tôi chỉ con đường tiếp tục ẩn mình trong bóng tối, tung ra những bài viết phục vụ chính thể tham nhũng và bọn quan lại với chủ nghĩa vinh thân phì gia.

Hiểu như vậy tôi sẽ không màng đến những lời khinh bỉ của bất cứ ai. Tội của tôi và những người như chúng tôi đến đâu thế hệ sau này có dân chủ sẽ phán xét. Tôi chấp nhận sự phán xét ấy của ngày sau (nếu như tôi còn sống) ở một thể chế dân chủ. Hôm nay tôi viết để sau này không phải làm cớ giảm tội. Mà để tâm hồn tôi khi chịu tội đã có được chút ăn năn từ trước. Đó là lý do vì sao tôi không làm dư luận viên cho một thế lực nào. Tôi viết cho nhân dân tôi và gửi tới trang Dân Làm Báo. 
Trót tâm sự với các bạn, tâm sự cho trót chuyện nghề.

Nghề dư luận viên bây giờ cũng chia làm nhiều phe. Dư luận viên thờ nhiều chủ. Ví dụ tôi ở Hà Nội, thuộc bộ phận của thành ủy thì ngoài việc viết bài có tính chất ''chống diễn biến hòa bình'' là mục đích chúng mà đảng đề ra, tôi còn phải bảo vệ lãnh đạo thành phố, ca ngợi lãnh đạo thành phố. Đó là công việc mà trang trelangblogspotcom.blogspot.com kia đang làm bây giờ. Còn nếu tôi ở bộ phận công an quản lý, tôi phải bênh những lãnh đạo công an như trang nguyentandung.org bây giờ đang bênh Phạm Quý Ngọ, Dương Tự Trọng và Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng (trước kia là Thứ trưởng Công an). 
Dân gian ta có câu "Trâu bò húc nhau ruồi muỗi chết". Thật chí lý với nghề dư luận viên. Một nghề hút máu thừa trên những con trâu, bò tham nhũng. Khi bọn trâu, bò tranh đồng cỏ húc nhau, lũ ruồi muỗi đậu trên mình bọn trâu, bò cũng chết theo. Lúc này là vậy.

Trong vụ án liên quan đến Phạm Quý Ngọ, Dương Tự Trọng. Trang nguyentandung.org liên tiếp có bài tung hỏa mù. Nào khen tướng Ngọ, tá Trọng có tâm, có tài. Nào là dọa nạt dư luận. Rồi thủ đoạn hơn lôi người này, người kia vào cuộc để họ phải bịt vụ án này đi. Lần này bọn dư luận viên ở trang nguyentandung.org thủ đoạn lôi cả bí thư Hà Nội Phạm Quang Nghị vào cùng.

Khi bài Đỗ Toàn trên trang nguyentandung.org nhắc đến Phạm Quang Nghị, lập tức Lâm Trực của trelangblogspotcom.blogspot.com có bài phản bác, vạch ra âm mưu của Đỗ Toàn. Lâm Trực còn khẳng định trang nguyentandung.org là một trang "xuyên tạc, vu khống, bôi nhọ lãnh đạo đất nước và gây nghi ngờ lẫn nhau, chia rẽ nội bộ là một trong các thủ đoạn phổ biến của các thế lực chống Việt Nam và của đám zân chủ cuội." 

Các bạn đọc thấy điên đảo không? Nếu các bạn theo dõi thấy Đỗ Toàn, Lâm Trực toàn là những cây viết với giọng điệu hằn học hèn hạ để mạ lỵ những người bất đồng chính kiến. Giờ thì chúng vì chủ của mình. Chúng quay sang cắn xé nhau, vu cho nhau là trang mạng giả mạo lãnh đạo. Là thế lực thù địch, xuyên tạc, vu khống, bôi nhọ lãnh đạo (chủ của chúng). Bản chất của dư luận viên phe phái cộng sản là vậy. 
Đó chính là lý do vì sao tôi không tham gia cái nghề khốn nạn này. 

TẠP CHÍ TINH THẦN DIÊN HỒNG=TRẺ RANH=TIN THẾ GIỚI= TRUNG CỘNG

GIỚI THIỆU TẠP CHÍ TINH THẦN DIÊN HỒNG


TIẾNG NÓI CỦA NHÂN DÂN VIỆT NAM QUỐC NỘI VÀ HẢI NGOẠI
TRANH ĐẤU CHO ĐỘC LẬP, TỰ DO, DÂN CHỦ


Địa chỉ tòa soạn
SƠN TRUNG
  CHỦ BIÊN
Hộp thư
dienhong2014@gmail.com 



SỐ RA MẮT
NGÀY 1 JAN 2014



TINH THẦN DIÊN HỒNG

Tinh thần Diên Hồng
Là tinh thần quyết chiến
Chống quân xâm lược Nguyên Mông.
Là tinh thần bất khuất
Là truyền thống hào hùng
Của Trần Nhân Tông,
Trần Hưng Đạo
Phạm Ngũ Lão
Và của toàn thể nhân dân Việt Nam suốt dòng lịch sử
Vung gươm lên quyết bảo vệ non sông




Với tinh thần Diên Hồng
Và lòng yêu nước
Gái trai, già trẻ, Bắc Nam Trung
Đoàn kết một lòng
Quyết đánh tan quân xâm lược
Và bọn bán nước
Chúng ta tiến bước theo cha ông
Bảo vệ nền độc lập
Xây dựng tự do, dân chủ...
Làm rạng danh con cháu Lạc Hồng!




Hỡi toàn thể nhân dân nước Việt
Hỡi con cháu Tiên Rồng
Hãy cương quyết
Chiếm lại biên cương phía Bắc
Hãy giành lại Biển Đông
Trường Sa, Hoàng Sa là của nước Việt
Chúng ta cùng thế giới chiến đấu
Chống lại kẻ thù chung
Để bảo vệ biển đông
Và bảo vệ hòa bình thế giới




Nay mai trời đất chuyển rung
Sấm ran từ Tây sang Đông
Này Tần Thủy Hoàng,
Này Thành Cát Tư Hãn
Này Mao Trạch Đông
Chúng bay sẽ thấy
Một ngày bại vong
Thi hài của chúng bay sẽ trôi dạt khắp Biển Đông!


Sơn Trung




TRẺ RANH * CHUYỆN NHÓM LỢI ÍCH


 CHUYỆN CON NHÀ NÒI,HAY CHUYỆN NHÓM LỢI ÍCH

Nhà báo Bùi Tín nhân chuyện đại tá Phó Gíam Đốc Sở Công An Dương Tư Trọng vì  giúp anh là Dương Chí Dũng đào tẩu hơn một trăm ngày phải lãnh án 18 năm tù giam đã viết lên báo mạng cho biết đai tá Trọng là con trai trung tá công an Nguyễn Khăc Thu người từng làm giám đốc Sở Công An Hải Phòng trong 10 năm[từ 1970 tới 1980 thế kỷ hai mươi]
Theo nhà báo Bùi Tín thì hiện nay trong nghành công An có tới hai trăm ông tướng phần đông là con nhà nòi như đại tá Trọng và hiện đai tá Trọng còn cô em gái tên Dương Thị băng Tâm cũng đang là sĩ quan công an ở sở công an Thành phố Hải   Phòng


Sự tiết lộ của nhà báo Bùi Tín cho ta thấy hiện tượng con ông cháu cha trong ngành công an là hiện tương có thật và đang ngày càng phát triển.Chính cái đám công an con ông cháu cha này đã tạo ra hiện tượng bè phái .và những giây mơ rễ má của hiện tương  này
Hiện nay ở VN đang có chuyện những nhóm lợi ich và cuộc  đấu đá lẫn nhau giữa các  nhóm lợi ích đang ngày một mãnh liệt chưa biết mèo nào cắn mèo nào chỉ biết các      nhóm con ông cháu cha đang gầm ghè nhau dữ lắm.

Công an là vũ khí chuyên chính của Đảng Cộng Sản VN vàđang chia năm xẻ bẩy vì     các nhóm con ông cháu cha gầm ghè nhau đó là hiện tượng đáng mừng
Gà đá là gà nòi,và khi chúng đã lao vào nhau trong trường đấu thì thế nào cũng có con  bị loại ra khỏi vùng chiến
Các chiến tướng Trần Đai Quang,Phạm Qúi Ngọ,Trần Duy Thanh đã  bị đá nhưng vẫn    còn đang chưa chịu rời chiến trường chắc rằng cuộc chiến sẽ còn hứa hẹn nhiều""độ""hấp dẫn.
Một khi vũ khí chuyên chính của Đảng Cộng Sản VN hết còn sắc bén thì con đường dân chủ hóa chế độ chính trị của VN do thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đang phát triển sẽ có cơ hội thành hiện thưc
TRẺ RANH

TIN THẾ GIỚI


Hé lộ mới về thân nhân lãnh đạo TQ

Cập nhật: 04:58 GMT - thứ tư, 22 tháng 1, 2014
Một cuộc điều tra lớn trên phạm vi quốc tế thu thập được nhiều tư liệu tài chính rò rỉ cho thấy thân nhân của giới lãnh đạo Trung Quốc, trong có cả em rể Chủ tịch Tập Cận Bình, nắm trong tay nhiều công ty hoạt động ở các 'thiên đường thuế' (tax havens).
Các tài liệu mật này nằm trong 2,5 triệu files mà Bấm Liên hiệp Nhà báo Điều tra Quốc tế (ICIJ) tổng hợp được. Theo đó, nhiều nhân vật quyền thế trong hệ thống chính trị Trung Quốc đã lập ra các công ty và tài khoản đặt tại Cook Islands hoặc British Virgin Islands là những nơi bị coi là có điều kiện trốn thuế dễ dàng.
Trong số đó có ít nhất 15 người thuộc danh sách giàu có nhất Trung Quốc, đại biểu Quốc hội cũng như lãnh đạo các công ty nhà nước bị vướng cáo buộc tham nhũng.
Cần phải nói rằng việc lập tài khoản bí mật ở nước ngoài, kể cả các 'thiên đường thuế', không phải là hành động bất hợp pháp về luật, nhưng nó gây khó cho việc kiểm toán minh bạch, và che giấu quy mô tài sản mà giới này nắm trong tay.

Tiếp tục hé lộ

Lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc năm 2012 đã phải đối diện với một số cáo buộc chấn động mà các cơ quan truyền thông có uy tín như The New York Times và hãng Bloomberg đưa ra, trong có đề cập đến khối tài sản của các ông Tập Cận Bình và cựu Thủ tướng Ôn Gia Bảo.
Mới đây, ông Ôn Gia Bảo đã phải viết tâm thư khẳng định mình trong sạch.
Kể từ khi lên nắm quyền, Chủ tịch Tập đã tỏ ra khá cương quyết và lớn tiếng trong việc bài trừ tham nhũng, không bỏ sót bất cứ ai từ "hổ báo tới ruồi muỗi" (các tầng lớp khác nhau trong hệ thống chính trị) để nhằm phục hồi uy tín và tính chính danh cho Đảng Cộng sản trong một đất nước mà người dân ngày càng bức xúc về nạn tham nhũng và bất bình đẳng xã hội.
Các tài liệu được ICIJ tiếp cận là từ hai công ty vốn chuyên giúp khách hàng thành lập công ty, tài khoản và quỹ vốn ở các nước thuế thấp.
Chúng cho thấy gần 22.000 khách hàng có địa chỉ ở Hoa lục và Hong Kong, trong đó có công ty địa ốc của em rể ông Tập là Đặng Gia Huy, và một số công ty đăng ký ở British Virgin Islands của con trai cựu Thủ tướng Ôn Gia Bảo, Ôn Vân Tùng, và con rể ông là Lưu Xuân Hàng.
Những cái tên khác được nêu trong điều tra của ICIJ có Hồ Dực Thời, họ hàng của cựu Chủ tịch Hồ Cẩm Đào và Lý Tiểu Lâm, con gái cựu Thủ tướng Lý Bằng.
Cuộc điều tra cũng phát hiện rằng các tập đoàn PricewaterhouseCoopers, UBS, Credit Suisse và một số ngân hàng phương Tây khác đã đóng vai trò môi giới tí́ch cực cho các khách hàng Trung Quốc thiết lập tài khoản ở các thiên đường thuế.
Ngành dầu khí của Trung Quốc, vốn là lĩnh vực xảy ra nhiều bê bối tham nhũng, có liên hệ chặt chẽ với các trung tâm tài chính nước ngoài. Ba tập đoàn dầu khí hàng đầu của Trung Quốc: CNPC, Sinopec và CNOOC - đều có quan hệ với hàng chục công ty đặt tại British Virgin Islands.
Giới chức Trung Quốc hiện chưa bị buộc phải kê khai tài sản một cách công khai và song song với nền kinh tế 'nổi' chính thức vẫn tồn tại một nền kinh tế 'chui' giúp giữ bí mật các thương vụ và tài khoản khổng lồ của các nhà tài phiệt đỏ.
Theo một số ước tính, lượng tài sản trị giá khoảng từ 1 nghìn tỷ tới 4 nghìn tỷ đôla đã bị tuồn ra khỏi Trung Quốc từ năm 2000.

Hố sâu bất bình đẳng


Trong các tài liệu rò rỉ, nhiều cái tên quyền lực nhất 
Trung Quốc được nhắc tới
Nền kinh tế tăng trưởng vũ bão của Trung Quốc đã gây nhiều bất bình trong dân khi hố sâu trong thu nhập ngày càng giãn rộng.
100 người trong danh sách giàu nhất Trung Quốc có tổng tài sản lên tới trên 300 tỷ đôla, trong khi khoảng 300 triệu người còn ở mức thu nhập dưới 2 đôla/ngày.
Thiếu minh bạch tài sản là một trong những vấn nạn còn tồn tại trong nước.
Gia đình cựu Thủ tướng Ôn Gia Bảo có lẽ là trường hợp đầu tiên và liên tiếp bị báo chí phương Tây phanh phui. Mới tháng 11 năm ngoái, tờ New York Times đưa tin rằng một công ty tư vấn do con gái ông Ôn Gia Bảo - tên Mỹ là Lily Chang, điều hành, đã nhận 1,8 triệu đô từ tập đoàn JPMorgan của Mỹ .
Vụ này đã khiến nhà chức trách Hoa Kỳ tổ chức điều tra hoạt động của JPMorgan tại Trung Quốc, trong đó có xem xét quá trình tuyển dụng của công ty này, vốn bị cáo buộc là chỉ nhằm thu dụng con cái hay họ hàng của các nhân vật có ảnh hưởng.
Hôm 27/12, ông Ôn Gia Bảo đã gửi tâm thư tới nhà báo Ngô Khang Dân ở Hong Kong, cựu đại biểu Quốc hội Trung Quốc, để bảo vệ thanh danh. Ông viết: "Tôi chưa bao giờ liên quan và cũng không bao giờ liên quan tới việc lạm dụng quyền lực nhằm thu lợi cá nhân vì các mối lợi như vậy đi ngược lại những gì tôi vẫn tin tưởng".
 http://www.bbc.co.uk/vietnamese/world/2014/01/140122_china_princelings_icij.shtml

Đỏ đen mô hình tăng trưởng Trung Quốc

Cập nhật: 11:37 GMT - thứ ba, 21 tháng 1, 2014

Trung Quốc đầu tư nhiều vào hạng tầng trong những năm qua.
Trung Quốc vừa mới công bố số liệu GDP mới, theo đó tăng trưởng kinh tế hàng năm của nền kinh tế lớn thứ hai thế giới giảm xuống mức 7,7%. Tin này có phần tốt xấu lẫn lộn.
Vì sao vậy?
Bất chấp người ta có tin số liệu thống kê chính thức của Trung Quốc hay không thì sẽ không có chuyện quốc gia này “hạ cánh cứng” hay kết thúc thời kỳ tăng trưởng cao, vốn được cho là sẽ có tác động rất lớn đến toàn cầu.
Nhưng vẫn có lập luận cho rằng động lực tăng trưởng của Trung Quốc là không bền vững. Do đó, kiểu tăng trưởng này diễn ra càng lâu thì điểm kết của nó lại càng khó lường.
Và trước hết tôi có thể nói rằng lỗi là do phương Tây.
Đó là vì những khiếm khuyết nghiêm trọng nhất trong nền kinh tế Trung Quốc bộc lộ rõ ngay sau cuộc khủng hoảng tài chính năm 2008, vốn xuất phát từ phương Tây nhưng tác động nghiêm trọng lên kinh tế toàn cầu.
Tăng tiêu thụ nội địa
Cụ thể là khủng hoảng này đã bào mòn mô hình tăng trưởng kinh tế dựa vào xuất khẩu của Trung Quốc.


 Xuất khẩu của TQ bị chững lại khi phương Tây gặp khủng hoảng.
Khi kinh tế Châu Âu và Mỹ bị khủng hoảng thì chúng ta không còn nhu cầu mua những hàng hóa rẻ tiền bắt mắt từ Trung Quốc nữa và kinh tế của nước này cũng bị chững lại và Bắc Kinh buộc phải tìm lối đi khác.
Một chính quyền can đảm có lẽ sẽ tận dụng cơ hội này để chuyển hướng bằng cách kích cầu nội địa, đưa ra các chính sách đổi mới nhằm khuyến khích dân số 1,3 tỷ người tiêu thụ nhiều hơn.
Nó đồng nghĩa với việc đẩy nhanh tự do hóa tài chính, có tỉ lệ hoàn vốn đầu tư cao hơn, và nới lỏng tín dụng tiêu dùng.
Ngoài ra, hệ thống nhà nước phúc lợi hiệu quả cũng phải được thiết lập, đảm bảo các nhu cầu tối thiểu về y tế, sức khỏe, giáo dục cho người dân, giúp họ an tâm chi tiêu thay vì tiết kiệm phòng thân. Hiện nay, tỉ lệ tiết kiệm trên thu nhập thực tế của người dân Trung Quốc cao hơn tới 6 lần so với người Anh.
Nếu phần đóng góp của tiêu dùng trong nền kinh tế Trung Quốc tăng từ 1/3 lên 2/3 GDP như ở Anh và Mỹ, quốc gia này sẽ có triển vọng tăng trưởng dài hạn bền vững hơn.
Điều này cũng sẽ góp phần kéo nền kinh tế phương Tây ra khỏi suy thoái, bởi các doanh nghiệp sẽ có nhiều hơn cơ hội xuất khẩu hơn vào thị trường lớn nhất thế giới.
Tuy vậy, viễn cảnh đó vẫn chưa thành hiện thực.
'Bất mãn chính trị'
"Trung Quốc vẫn bám vào tín dụng để đầu tư. Không có chuyện tái cơ cấu lành mạnh nào cả."
Chính quyền Trung Quốc cho rằng tái cấu trúc nền kinh tế trên quy mô lớn như vậy tiềm ẩn quá nhiều rủi ro. Tăng trưởng sẽ giảm tốc, kéo theo đó là nguy cơ bất ổn chính trị.
Điều Bắc Kinh lo ngại là khi thất nghiệp gia tăng, sự bất mãn về kinh tế sẽ chuyển hóa thành bất mãn về chính trị. “Khế ước ngầm” giữa Đảng Cộng Sản và nhân dân, đánh đổi các quyền dân chủ để có một đời sống kinh tế thịnh vượng, có thể sẽ bị phá vỡ.
Trong năm 2007, hầu hết các chuyên gia đều nhận định rằng nền kinh tế Trung Quốc quá phụ thuộc vào đầu tư, khi chi tiêu vào nhà xưởng, xây dựng, phát triển hạ tầng, chiếm tới 40% GDP.
Nhưng thay vì “tái cân bằng” bằng cách giảm đầu tư, phần đóng góp của nó trong GDP lại tăng lên thành 50%. Thành thị và các khu công nghiệp được tiếp tục được tạo ra hay làm mới.

Bất cứ nơi đâu ở Trung Quốc cũng có thể nhìn thấy những tòa nhà chọc trời cao nhất thế giới, những cây cầu dài nhất thế giới, những con đường chẳng dẫn đến đâu, và vô vàn những ngôi nhà không có người ở.
Thêm vào đó, các doanh nghiệp nhà nước, vốn là tàn dư của thời đại Mao, được cấp cho vai trò mới là tạo ra khối lượng việc làm khổng lồ.
Điều này tạo ra lợi ích trước mắt, nhưng có hại về dài hạn vì khả năng sinh lợi sẽ bị hạn chế, do thị trường sẽ không thể hấp thụ được hết số sản phẩm tạo ra.
Điều nguy hiểm nhất nằm ở việc nguồn tài chính cho đầu tư được lấy từ đâu.
Chính quyền Trung Quốc đã ra lệnh cho các ngân hàng “mở két.” Họ ngoan ngoãn nghe theo.
Sau khi Bắc Kinh lo ngại về việc tốc độ cho vay tăng quá nóng, các ngân hàng Trung Quốc đã thể hiện khả năng sáng tạo mà ngay cả các đồng nghiệp ở trung tâm tài chính tại London hay New York cũng phải bái phục.
'Cú sốc lớn'
"Gánh nặng giải quyết đống nợ khổng lồ từ đầu tư kém hiệu quả cuối cùng sẽ trở nên quá lớn và không thể xử lý nổi."
Người ta thấy có sự bùng phát các quỹ tín dụng, trên danh nghĩa tách khỏi hệ thống ngân hàng, nhưng hoạt động cho vay mượn vẫn ảnh hưởng trực tiếp đến các ngân hàng.
Hậu quả là tốc độ cho vay tăng 15% thu nhập quốc gia hàng năm từ 2008, làm cho tổng nợ quốc gia Trung Quốc đã gấp đôi GDP. Tổng tín dụng phình lên đến 15 nghìn tỷ đô la trong giai đoạn đó.
Theo Charlene Chu của hãng đánh giá tín dụng Fitch, lượng tăng thêm trong bảng cân đối kế toánh của các ngân hàng Trung Quốc từ năm 2008 tương đương với số tăng thêm của các ngân hàng Mỹ với khoảng thời gian là một thế kỷ đạt ở mức đó.
Bà Chu cho rằng một nền kinh tế tăng trưởng bằng tín dụng sẽ không sớm thì muộn gặp những cú sốc lớn.
Kể cả nữ chuyên gia này có hơi bi quan quá, thì rõ ràng là không ai muốn tốc độ tăng tín dụng cao hơn tốc độ tăng trưởng của toàn nền kinh tế. Bởi khi khoảng cách đó ngày càng gia tăng, gánh nặng giải quyết đống nợ khổng lồ từ đầu tư kém hiệu quả cuối cùng sẽ trở nên quá lớn và không thể xử lý nổi.


Nói cách khác, Trung Quốc càng lấn sâu vào kiểu tăng trưởng sai lầm này càng lâu, nguy cơ nền kinh tế lớn thứ hai thế giới sụp đổ càng lớn. Khi đó, các định chế tài chính và các nền kinh tế có liên quan sẽ lãnh đủ.
Điều này đưa chúng ta trở lại với các tin tốt xấu lẫn lộn từ GDP của Trung Quốc công bố ngày hôm nay.
Nó cho thấy đầu tư cơ bản (không gồm đầu tư của các hộ nông thôn) tăng 19.6% trong năm 2013, giảm nhẹ từ mức 20.6% trong năm trước. Tuy vậy, tổng đầu tư vẫn tăng nhiều hơn bán lẻ (cao hơn 13.6%) và sản xuất công nghiệp (9.7%).
Nói cách khác là Trung Quốc vẫn bám vào tín dụng để đầu tư. Không có chuyện tái cơ cấu lành mạnh nào cả.
Bắc Kinh vừa mới công bố kế hoạch 10 năm tại Hội nghị Trung Ương 3 vừa qua, cam kết tăng dần tỷ lệ đóng góp của tiêu dùng trong tăng trưởng, đồng thời giảm vai trò của xây dựng và đầu tư.
Liệu kế hoạch này có thành công? Phải mất bao lâu? Và hậu quả sẽ ra sao cho cả thế giới và Trung Quốc nếu nó thất bại?
Có lẽ sẽ phải chờ hạ hồi phân giải.

Du học Anh Mỹ và bài toán 'hoàn vốn'

Cập nhật: 15:12 GMT - thứ hai, 20 tháng 1, 2014
Hào là hiện đang học lớp cơ bản (foundation year), tức còn một năm nữa để vào đại học ở Anh Quốc. Cũng giống nhiều bạn trẻ khác, Hào mang nhiều kì vọng của gia đình khi sang đây.

“Mục tiêu của em là ở lại đây ít nhất vài năm sau khi học xong, nếu được thì cố gắng ở lại luôn, hàng nghìn sinh viên Việt Nam khác cũng có mong muốn như vậy", Hào nói.
Tất nhiên cái giá của “giấc mơ sương mù” không phải rẻ. Hàng tháng bố mẹ sẽ phải chu cấp cho Hào một khoản tiền vào khoảng 800-1000 bảng Anh (28-35 triệu đồng), chưa kể tiền học phí.
Như vậy tính đơn giản trong 6 năm học ở đây, số tiền bỏ ra từ tiền thuê nhà, ăn uống, đi lại cũng phải ngót nghét 5 tỉ đồng (240 nghìn đô la), nếu tiền học phí tính ở mức 10 nghìn bảng/năm (mức trung bình đối với các trường ở London).

'Đắt đỏ'


Ngày càng có nhiều sinh viên tại châu Á theo học tại Anh.
Bấm Bấm Theo nghiên cứu của ngân hàng HSBC công bố vào năm 2013, Anh Quốc là một trong những quốc gia có chi phí du học đắt đỏ nhất thế giới, với tổng chi phí trung bình là trên 30 nghìn đô la một năm, tức vào khoảng 670 triệu VND/năm. 
Con số này sẽ cao hơn rất nhiều nếu tính ở London, nơi tập trung đông sinh viên Việt Nam nhất. Tuy nhiên, điều đó không làm giảm số lượng sinh viên sang Anh Quốc du học, dù cho kinh tế Việt Nam đang gặp nhiều khó khăn.
Theo số liệu của Cơ quan Quản lý Biên giới Anh Quốc (UK Border Agency), trong năm 2012, số sinh viên Việt Nam đi học ở Anh đã tăng tới 18%, mức tăng cao thứ nhì châu Á.
Bấm Bộ Giáo dục-Đào tạo cho biết hơn 90% sinh viên Việt Nam đi du học nước ngoài là tự túc. Với chi phí đắt đỏ như vậy, câu hỏi đau đầu được đặt ra là liệu các sinh viên có thu hồi được “vốn du học”?
Giống như Hào, phần lớn các du học sinh đều muốn được ở lại Anh Quốc làm việc, ít nhất là một vài năm để có kinh nghiệm. Mức lương ở nước Anh sẽ giúp cho việc “hoàn vốn” được nhanh chóng hơn. Điều này không phải là quá khó vào vài năm trước, khi nền kinh tế Anh Quốc vẫn đang thịnh vượng và chính sách nhập cư còn nới lỏng.
Tình hình thay đổi trong vài năm qua cùng với sự suy giảm của nền kinh tế. Hiện tại, một sinh viên tốt nghiệp bằng Thạc sĩ chỉ được phép ở lại nước Anh tối đa 4 tháng để tìm việc, trong khi chính sách trước kia là hai năm.
Cơ hội kiếm việc làm ở Anh Quốc cũng không hề đơn giản. Ngân hàng HSBC ước tính tỉ lệ thất nghiệp từ độ tuổi 16-24 ở Anh là 20%, trong khi để cạnh tranh với người bản địa, sinh viên Việt Nam phải chịu nhiều thiệt thòi lớn.
“Một rào cản là các công ty ở Anh sẽ phải tài trợ một khoản tiền lớn để xin giấy phép làm việc nếu muốn thuê người nước ngoài. Không có nhiều công ty sẵn sàng làm việc này,” Võ Hiển, người đã học ở Anh và hiện đang làm việc cho hãng kiểm toán Ernst & Young tại London, cho biết.
Nhiều ngân hàng hoặc các hãng tài chính lớn chấp nhận chi phí đó, tuy nhiên để cạnh tranh được thì hồ sơ phải rất tốt, và thường là phải tốt nghiệp ở các trường hàng đầu, ông Hiển nhận định thêm.
Con số này tất nhiên là không thấm vào đâu so với hàng nghìn sinh viên Việt Nam sang Anh mỗi năm.

'Cạnh tranh cao'


"Mỗi năm nước Mỹ chỉ cấp 65 nghìn thị thực làm việc cho người nước ngoài, nên mức độ cạnh tranh rất cao"
Phạm Anh Khoa, sáng lập viên của VietAbroader
Tình trạng tương tự cũng diễn ra với sinh viên Việt Nam ở các quốc gia khác như Mỹ.
Ông Phạm Anh Khoa, sáng lập viên của VietAbroader, một tổ chức tại Việt Nam hỗ trợ du học sinh Việt Nam ở Hoa Kỳ, ước tính rằng không quá 10% trong số các sinh viên Việt Nam tốt nghiệp ở Mỹ có thể ở lại làm việc.
“Mỗi năm nước Mỹ chỉ cấp 65 nghìn thị thực làm việc cho người nước ngoài, nên mức độ cạnh tranh rất cao. Trong khi đó, người Việt thua kém nhiều quốc gia khác về khả năng sử dụng tiếng Anh, và lựa chọn ngành học cũng chưa phù hợp.”
Ông Khoa dẫn số liệu của Viện Giáo Dục Quốc Tế (IIE) cho biết 40% sinh viên Việt Nam sang Mỹ chọn học ngành kinh doanh (business), trong khi những ngành nặng tính kĩ thuật hoặc tài chính có nhu cầu lớn hơn. Hiện Mỹ là nước có số du học sinh Việt Nam đông nhất, trên 16 nghìn người.
Còn theo số liệu từ Đại Sứ quán Anh ở Việt Nam, số lượng du học sinh người Việt ở Anh hiện đang vào khoảng 8000 người.
Báo Bấm Lao Động ước tính chi phí du học cho sinh viên Việt Nam ở nước ngoài phải lên đến hàng tỷ đô mỗi năm. Với số lượng du học sinh ở Anh vào khoảng 8000 người, tính trung bình mỗi năm Việt Nam tiêu khoảng 248 triệu đô la chi phí du học. Con số đó ở Mỹ là gần 600 triệu đô la.
Số ngoại tệ đó liệu có đạt “hiệu quả kinh tế” cho đất nước hay không thì vẫn là một câu hỏi chưa có lời giải đáp, bởi những du học sinh có khả năng thường có xu hướng ở lại, còn những ai trở về sẽ lựa chọn làm việc cho các công ty nước ngoài với mức đãi ngộ tốt hơn.

'Khó hoàn vốn'


"Nhiều người trong số chúng tôi muốn về Việt Nam làm việc và tôi biết nhiều bạn đã trở về, tuy nhiên ở thời điểm hiện tại một số mảng chuyên biệt như chứng khoán phái sinh (derivatives) có thể khó khăn hơn để tìm được công việc đáp ứng nhu cầu"
Võ Hiển, Chuyên viên Ernst & Young, London
Với những người có ý định hoặc buộc phải về Việt Nam để lập nghiệp, cơ hội có một công việc thật tốt để “hoàn vốn” đầu tư du học cũng không hề dễ dàng.
Trương Quỳnh Hương, cựu sinh viên của Đại Học Gloucestershire ở phía tây nam nước Anh, cho biết mình phải chật vật đi tìm việc nhưng vẫn chưa được như ý muốn.
“Chỗ cao thì không tới, chỗ thấp thì không ưa. Thậm chí có một số vị trí khá phù hợp người ta cũng không thèm nhận mình vì họ nghĩ hoặc mình sẽ đòi lương cao, hoặc sẽ sớm nhảy việc,” Hương chia sẻ.
Thị trường lao động Việt Nam hàng năm có đến hàng nghìn, thậm chí hàng chục nghìn, du học sinh về nước, khiến cho việc có bằng cấp ở nước ngoài cũng không phải là lợi thế quá lớn. Thêm vào đó, nhu cầu thương mại hóa khiến cho chất lượng giáo dục ở một số trường đại học Anh Quốc không tốt như ngày xưa. Do đó Việt Nam mới có câu chuyện con thi trượt đại học thì cho đi du học.
Bùi Trung Hiếu, từng học thạc sĩ tại một trường ở London, chia sẻ rằng cả một lớp học 40 người không có lấy một người bản ngữ nào. Một số bạn khác thì “ngỡ ngàng” khi vào lớp chỉ thấy toàn sinh viên Trung Quốc.
“Nên mục tiêu đi học để nói tiếng Anh chuẩn như người bản ngữ coi như vứt đi,” Hiếu than thở.
Với những ai may mắn có được việc làm, thì sẽ phải mất rất nhiều thời gian để hoàn vốn với mức lương bình quân ở Việt Nam. Ngoại trừ được làm ở những vị trí thật tốt hoặc cho công ty nước ngoài, mức thu nhập được coi là cao rơi vào khoảng 8-10 triệu đồng (400-500 đô la). Với con số này, giả dụ như bạn Hào nhắc đến ở đầu bài có về nước làm việc, thì sẽ phải mất vài chục năm mới hoàn lại được vốn.
Sinh viên học tại những nơi như Oxford có thể đi xe đạp dễ dàng hơn so với London.
“Khoảng cách về lợi thế những bạn đi du học và thị trường trong nước được rút ngắn lại, vì số du học sinh trở về nhiều hơn, trong khi các bạn trong nước cũng nỗ lực nhiều để cạnh tranh.
Điều này cũng làm ảnh hưởng đến mức lương, khiến cho thu nhập của du học sinh về nước làm việc không cao như trước,” ông Phạm Anh Khoa cho biết.
Một rào cản lớn cho những ai có khát vọng trở về là môi trường làm việc không phù hợp. Chưa đề cập đến vấn đề thể chế, nền kinh tế chưa thực sự phát triển không cho phép nhiều trí thức Việt Nam có trình độ cao tìm được vị trí phù hợp trong nước.
“Nhiều người trong số chúng tôi muốn về Việt Nam làm việc và tôi biết nhiều bạn đã trở về, tuy nhiên ở thời điểm hiện tại một số mảng chuyên biệt như chứng khoán phái sinh (derivatives) có thể khó khăn hơn để tìm được công việc đáp ứng nhu cầu", ông Võ Hiển, hiện đang làm việc cho Ernst & Young, cho biết.
“Ở đây họ có thể có một mức thu nhập tương đối cao, nếu về nước thì sẽ khó tìm được việc bởi thị trường tài chính Việt Nam chưa hoạt động nhiều trong mảng chứng khoán phái sinh so với ngành tài chính tại London này,” ông Hiển nhận định.

‘Bước tiến lớn’

"Theo ý kiến của mình thì đây sẽ là một vụ đầu tư không lỗ chút nào, bởi sang Anh mình được trau dồi thêm kiến thức cũng như mở rộng tầm nhìn, những điều ấy thật khó để đo bằng tiền"
Trung Đỗ, cựu sinh viên Đại học Greenwich
Tuy vậy, nhìn chung các du học sinh Anh Quốc đều thấy hài lòng khi được hỏi về trải nghiệm ở một trong những nước có nền giáo dục tốt nhất thế giới. Những người được hỏi chuyện đều cho rằng đây là “bước tiến lớn của cuộc đời” và được mở mang tầm mắt từ “cái ao” ra “đại dương” và làm cho mình “trưởng thành lên nhiều".
“Theo ý kiến của mình thì đây sẽ là một vụ đầu tư không lỗ chút nào, bởi sang Anh mình được trau dồi thêm kiến thức cũng như mở rộng tầm nhìn, những điều ấy thật khó để đo bằng tiền.” Trung Đỗ, cựu sinh viên của Đại học Greenwich, hiện đang làm giáo viên tiếng Anh ở Hà Nội, cho biết.
Sinh viên Việt Nam cũng không cô độc trên con đường học tập và lập nghiệp xứ người.
Một số tổ chức của người Việt Nam tại Anh Quốc, điển hình là Hội Trí Thức Trẻ Việt Nam (VietPro) có tổ chức một số sự kiện hướng nghiệp nhằm giúp cho du học sinh nâng cao năng lực cạnh tranh trên thị trường lao động của nước Anh.
“Chúng tôi cũng đang tạo cầu nối liên kết các doanh nghiệp hoạt động ở Việt Nam với các thành viên của mình để tạo điều kiện thu hút nguồn nhân lực chất lượng cao về nước làm việc,” Nguyễn Hữu Phương Thảo, chủ tịch của VietPro và hiện đang làm việc cho ngân hàng Đức CommerzBank tại London, cho biết.
Bài viết thể hiện quan điểm và văn phong của tác giả, sinh viên đang học ở Anh. Xem thêm: Bấm bảng xếp hạng các ĐH Anh.
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/forum/2014/01/140120_uk_usa_study_viet.shtml



‘Mỹ đưa sĩ quan tuần duyên tới Ðại sứ quán ở Hà Nội’

Đô đốc Bob Papp tiếp các đối tác Việt Nam tại Trụ sở của Lực lượng tuần duyên Mỹ.
Đô đốc Bob Papp tiếp các đối tác Việt Nam tại Trụ sở của Lực lượng tuần duyên Mỹ.


CỠ CHỮ
Một sĩ quan của lực lượng tuần duyên Mỹ sẽ được cử tới làm việc tại cơ quan đại diện ngoại giao của Hoa Kỳ tại thủ đô của Việt Nam.

Tư lệnh lực lượng tuần duyên Mỹ, Đô đốc Bob Papp, đã cho biết như vậy trong cuộc phỏng vấn dành riêng cho VOA Việt Ngữ.

“Đây sẽ là lần đầu tiên chúng tôi cử một sĩ quan tuần duyên tới đại sứ quán Mỹ tại Hà Nội. Nhưng hiện đã có các thành viên khác nhau của quân đội Mỹ làm nhiệm vụ tại đó trong vai trò sĩ quan liên lạc và tùy viên quân sự. Việc đưa một sỹ quan của lực lượng tuần duyên Mỹ tới làm việc tại một đại sứ quán Hoa Kỳ trên thế giới không phải là một điều gì đó bất bình thường”.

Trên trang web của đại sứ quán Mỹ, hiện chưa có thông tin về sỹ quan này. Theo tìm hiểu của VOA Việt Ngữ, sĩ quan tuần duyên tại cơ quan đại diện ngoại giao Hoa Kỳ ở nước ngoài thường có nhiệm vụ làm việc với các đối tác nước sở tại cũng như cố vấn cho đại sứ Mỹ về các vấn đề hàng hải.

Ông Papp trở thành tư lệnh lực lượng tuần duyên Mỹ đầu tiên tới thăm Việt Nam trong chuyến công du hồi tháng Chín năm ngoái trong nỗ lực củng cố hợp tác với các lực lượng tuần duyên trên thế giới.
Vị đô đốc sau đó được báo chí trích lời nói rằng “tăng cường mối quan hệ đối tác với các lực lượng quản lý lãnh hải như cảnh sát biển Việt Nam là điều quan trọng nhằm cải thiện an ninh khu vực”.

Trả lời VOA Việt Ngữ về việc gia tăng hợp tác với đối tác Việt Nam, ông Bob Papp nói:

“Như mọi người đều biết, có tới 90% thương mại toàn cầu được vận chuyển bằng đường hàng hải trên thế giới. Cần phải có cơ chế, các luật lệ cũng như quy tắc ứng xử về việc quản lý các tuyến hàng hải liên quan tới các tranh chấp lãnh hải, quyền tiếp cận và tự do hàng hải. Hoa Kỳ nói chung, và lực lượng tuần duyên nói riêng, hợp tác với bất kỳ quốc gia nào trên thế giới để tăng cường an ninh và an toàn hàng hải. Chúng tôi hoan nghênh cơ hội như vậy”.

Ông Papp cho biết lực lượng do ông phụ trách hiện giúp Việt Nam tăng cường năng lực quản lý hàng hải sau khi nhận được đề nghị từ Hà Nội về việc ‘tăng cường hợp tác và chia sẻ kinh nghiệm’.

Theo vị tư lệnh này, lực lượng tuần duyên Mỹ ‘đã cử một số các sĩ quan huấn luyện tuần duyên tới Hải Phòng để giảng dạy cho lực lượng thi hành công lực hàng hải về công tác tìm kiếm và cứu hộ’.

Thông báo của ông Papp được đưa ra trong bối cảnh tranh chấp chủ quyền ở biển Đông đang nóng lên với các tuyên bố gây quan ngại cho các nước khác của Trung Quốc liên quan tới vùng biển này.

Bắc Kinh vừa qua đã lên tiếng yêu cầu các tàu đánh cá nước ngoài phải xin phép khi tới đánh bắt tại ngư trường thuộc vùng biển tranh chấp.

Mới nhất, Trung Quốc thông báo sẽ đưa một tàu tuần tra dân sự nặng 5.000 tấn tới hòn đảo lớn nhất thuộc quần đảo Hoàng Sa mà Việt Nam gọi là Phú Lâm.

Trả lời VOA Việt Ngữ về tầm quan trọng của mối quan hệ hợp tác giữa lực lượng tuần duyên Mỹ và Việt Nam đối với an ninh khu vực, ông Papp nói.

“Lực lượng tuần duyên Mỹ quan tâm tới các hoạt động an toàn, an ninh cũng như thân thiện với môi trường để đảm bảo việc vận chuyển hàng hải an toàn cho mọi người. Chúng tôi quan tâm tới các tranh chấp lãnh hải ở khu vực. Chúng tôi hiểu rằng vấn đề [tranh chấp] sẽ được giải quyết giữa các nước khác. Tất cả các bên cần phải hợp tác, làm việc với nhau. Chừng nào các bên còn trao đổi thảo luận với nhau thì chừng đó ta có thể hóa giải vấn đề một cách hòa bình. Lực lượng tuần duyên Mỹ có tham gia vào Diễn đàn Tuần duyên Bắc Thái Bình Dương với các thành viên như Trung Quốc, Nam Triều Tiên, Nhật Bản, Nga và Canada. Chúng tôi nỗ lực hết sức để liên lạc với tất cả các nước đó nhằm tránh việc hiểu nhầm, để hợp tác làm việc nhằm đảm bảo việc sử dụng an toàn hàng hải”.

Hợp tác trong lĩnh vực hàng hải là một trong lĩnh vực chính mà Hoa Kỳ và Việt Nam tăng cường thời gian qua.

Trong chuyến thăm Việt Nam hồi tháng 12 năm ngoái, Ngoại trưởng John Kerry thông báo khoản viện trợ 18 triệu đôla để giúp hỗ trợ Việt Nam ‘tăng cường năng lực cho các đội tuần tra biển triển nhằm nhanh chóng triển khai các hoạt động tìm kiếm và cứu hộ, đối phó với thảm họa và các hoạt động khác, bắt đầu bằng việc huấn luyện và cấp năm tàu tuần tra cao tốc cho lực lượng cảnh sát biển Việt Nam’.

Về việc chuyển giao các tàu tuần tra cho phía Việt Nam, Đô đốc Bob Papp nói:

“Lực lượng tuần duyên Việt Nam đã yêu cầu tiếp cận các tàu tuần tra khi chúng tôi ngưng sử dụng các tàu này. Dĩ nhiên chúng tôi muốn Việt Nam nhận những chiếc tàu mà chúng tôi cho ‘nghỉ hưu’. Nhưng cho tới lúc này, chúng tôi mới chỉ bắt đầu tiến hành trao đổi và thương thảo về việc đó.”

Việt Nam thời gian qua đã có những bước đi tăng cường lực lượng tuần duyên như trang bị 3 tàu tuần tra hiện đại cho lực lượng cảnh sát biển.

Ngoài ra, Việt Nam đã quyết định đổi tên Cục Cảnh sát biển thành Bộ tư lệnh cảnh sát biển.

Ngoài Mỹ, Việt Nam cũng tăng cường hợp tác với các lực lượng tuần duyên khác như Nhật Bản.

Năm ngoái, đích thân Thủ tướng Việt Nam Nguyễn Tấn Dũng đã đề nghị Tokyo ‘hỗ trợ Việt Nam hiện đại hóa trang thiết bị của lực lượng cảnh sát biển’.

Trung Quốc đóng tàu tuần duyên lớn nhất thế giới?

Tập đoàn Công nghiệp Đóng tàu Trung Quốc cho biết đã ký hợp đồng đóng 2 tàu tuần duyên, trong đó có một chiếc có lượng giãn nước 10.000 tấn.
Tập đoàn Công nghiệp Đóng tàu Trung Quốc cho biết đã ký hợp đồng đóng 2 tàu tuần duyên, trong đó có một chiếc có lượng giãn nước 10.000 tấn.
CỠ CHỮ
Báo chí Trung Quốc đưa tin, nước này đang đóng một tàu tuần tra trên biển lớn nhất thế giới.
Tập đoàn Công nghiệp Đóng tàu Trung Quốc cho biết, năm 2013, họ đã ký hợp đồng đóng 2 tàu tuần duyên, trong đó có một chiếc có lượng giãn nước 10.000 tấn.
Truyền thông Trung Quốc dẫn lời các nhà phân tích nói rằng với khả năng tuần tra biển dài ngày hơn so với các tàu hiện thời của Trung Quốc, tàu mới sẽ giúp nước này đối phó tốt hơn với tình hình hiện thời ở biển Nam Trung Hoa (Việt Nam gọi là biển Đông) nhằm bảo vệ các quyền lợi hàng hải của Trung Quốc.

Tin tức về tàu tuần duyên ‘khủng’ này xuất hiện sau khi Bắc Kinh thông báo sẽ đưa một tàu có lượng giãn nước 5.000 tấn tới hòn đảo lớn nhất thuộc quần đảo Hoàng Sa để tuần tra thường xuyên.
Tàu tuần duyên lớn nhất thế giới hiện thuộc sở hữu của Nhật Bản với độ giãn nước là 6.500 tấn.
Tin cho hay, Trung Quốc hiện có đội tàu tuần duyên gồm 27 chiếc với lượng giãn nước tối thiểu là 1.000 tấn.
Một tàu tuần tra biển lớn nhất của lực lượng tuần duyên Trung Quốc hiện có độ giãn nước 4.000 tấn.

Nguồn Beijing Times, Global Times, SCMP

Trung Quốc đưa tàu ra Hoàng Sa tuần tra thường xuyên

Tàu 2101 của Cảnh sát biển Trung Quốc.
Tàu 2101 của Cảnh sát biển Trung Quốc.
CỠ CHỮ
Bắc Kinh sẽ đưa một tàu tuần tra dân sự nặng 5.000 tấn tới hòn đảo lớn nhất thuộc quần đảo Hoàng Sa mà Việt Nam gọi là Phú Lâm, và Trung Quốc đã thành lập thành phố Tam Sa trên hòn đảo này.

Tờ Tin tức Hải dương Trung Quốc thuộc Cục Hải dương nước này hôm nay đưa tin rằng Bắc Kinh sẽ ‘dần thiết lập một cơ chế tuần tra thường xuyên trên thành phố Tam Sa để cùng nhau bảo vệ các lợi ích trên biển”.

Tiến sỹ Nguyễn Nhã, một nhà sử học nghiên cứu về tranh chấp biển Đông, cho biết ông ‘không ngạc nhiên’ về tuyên bố mới nhất này của Trung Quốc.

“Trung Quốc từ trước tới nay luôn luôn tuyên bố thế này rồi tuyên bố thế khác. Trung Quốc tuyên bố như thế để thể hiện ý đồ của Trung Quốc là thâu tóm biển Đông trong phạm vi toàn bộ đường lưỡi bò, chứ không chỉ có vấn đề Hoàng Sa mà thôi. Họ đã biến các vùng không có tranh chấp, thành tranh chấp, làm sao có lợi cho Trung Quốc, và cứ thế, suốt từ đầu thế kỷ 20 cho tới nay”.  

Nhà nghiên cứu Dương Danh Dy cũng tán đồng quan điểm của ông Nhã, cho rằng hành động của Trung Quốc ‘nằm trong một âm mưu chung’.

Tờ báo của Trung Quốc không đưa tin khi nào thì các cuộc tuần tra bắt đầu mà chỉ cho biết rằng sẽ tập trung vào các hoạt động tìm kiếm và cứu hộ khẩn cấp ‘một cách nhanh chóng, đúng trình tự và hiệu quả trước các sự cố bất ngờ trên biển”.

Các cuộc tuần tra trên biển Đông thường được tiến hành bởi các tàu dân sự, dù hải quân Trung Quốc thường tiến hành các cuộc diễn tập tại vùng biển tranh chấp này.

Đối với người dân Việt Nam, trong lịch sử, họ rất kiên cường. Bất cứ ai coi thường, vô cảm với vấn đề này [biển Đông] thì đến một lúc nào đó người ta sẽ không chấp nhận đâu. Người Trung Quốc nên hiểu lịch sử Việt Nam hơn.
Báo chí Trung Quốc đưa tin, hôm 20/1, một đội tàu đã rời quân cảng Hải Nam để bắt đầu các cuộc diễn tập quân sự.

Cuộc thao diễn thường niên với sự tham gia của 2 tàu khu trục và phi cơ đổ bộ lưỡng cư cùng 3 trực thăng với các lính thủy đánh bộ.

Chỉ huy đội tàu này cho biết cuộc diễn tập sẽ chú trọng vào việc thử nghiệm khả năng tác chiến của tàu chiến, tàu ngầm cũng như lực lượng không quân.

Việt Nam chưa lên tiếng về tuyên bố đưa tàu ra tuần tra thường xuyên ở Hoàng Sa, nhưng mới đây, Hà Nội đã phản đối việc Bắc Kinh yêu cầu các tàu cá phải xin phép trước khi đánh bắt cá tại vùng biển Đông.

Về phản ứng của chính quyền trong nước, ông Nhã nói:

“Lịch sử cho thấy rằng là với một nước nhỏ như Việt Nam ở bên cạnh một nước lớn như Trung Quốc thì vấn đề đường lối ngoại giao và chính trị phải khôn ngoan rồi. Đó là điều rõ. Tôi nghĩ chính quyền hiện nay phải học những bài học của cha ông mình. Đối với người dân Việt Nam, trong lịch sử, họ rất kiên cường. Bất cứ ai mà coi thường, vô cảm với vấn đề này [biển Đông] thì đến một lúc nào đó người ta sẽ không chấp nhận đâu. Người Trung Quốc nên hiểu lịch sử Việt Nam hơn”.

Ngày 19/1 đánh dấu 40 năm xảy ra trận hải chiến ở Hoàng Sa làm 74 chiến sỹ thuộc quân lực Việt Nam cộng hòa tử trận mà sau đó Bắc Kinh kiểm soát toàn bộ quần đảo này.

Một hoạt động kỷ niệm ngày này đã diễn ra ở trung tâm Hà Nội, nhưng những người tham gia cho biết rằng họ ‘đã bị cản trở’.

Tiến sỹ Nguyễn Xuân Diện nói với VOA Việt Ngữ rằng cuộc tưởng niệm nhằm nhắc nhở mọi người rằng ‘Hoàng Sa lúc nào cũng ở trong trái tim của những người dân yêu nước Việt Nam’.
http://www.voatiengviet.com/media/video/1834221.html

China Leaks: Tiết lộ khối tài sản ở nước ngoài của các lãnh đạo Trung Quốc

Thượng tầng lãnh đạo Trung Quốc : Tập Cận Bình, Hồ Cẩm Đào, Ôn Gia Bảo cất giấu tài sản tại các thiên đường thuế khóa - REUTERS /David Gray
Thượng tầng lãnh đạo Trung Quốc : Tập Cận Bình, Hồ Cẩm Đào, Ôn Gia Bảo cất giấu tài sản tại các thiên đường thuế khóa - REUTERS /David Gray

Thụy My
Những người thân của các lãnh đạo cao cấp Trung Quốc, trong đó có các ông Tập Cận Bình, Hồ Cẩm Đào, Ôn Gia Bảo, Đặng Tiểu Bình, Lý Bằng …đã che giấu một khối tài sản to lớn tại các thiên đường trốn thuế ở nước ngoài.

Tiết lộ trên từ cuộc điều tra công phu của Liên minh quốc tế các phóng viên điều tra (ICIJ) có trụ sở tại Washington, được nhiều tờ báo lớn trên thế giới cùng công bố hôm nay 22/01/2014 khiến người ta càng thêm nghi ngờ về nỗ lực chống tham nhũng của Bắc Kinh.
Vụ China Leaks này là phần tiếp theo của chiến dịch Offshore Leaks do ICIJ khởi động từ tháng 4/2013. Ban đầu là sự rò rỉ một ổ cứng chứa các dữ liệu của hai nhà cung cấp dịch vụ vi tính tại Singapore và quần đảo Virgin thuộc Anh, với hai triệu rưỡi tài liệu mật.
Khi nghiên cứu tỉ mỉ các tài liệu trên, các nhà báo ban đầu đã phát hiện ra các tài khoản ở nước ngoài của cựu thủ quỹ ông François Hollande, tài sản che giấu của Tổng thống Zimbabwe Robert Mugabe, con gái nhà cựu độc tài Ferdinand Marcos của Philippines. Nhưng phần liên quan đến Hoa lục và Hồng Kông phải mất thêm nhiều tháng trời, chủ yếu là do khó khăn từ chữ Hán.
Trong số 22.000 cái tên được tiết lộ, có thân nhân của các lãnh đạo cao cấp nhất Trung Quốc, chủ yếu là tầng lớp « thái tử đỏ ». Hiện diện đông đảo trong danh sách này là các đại biểu Quốc hội, những người thân của cựu Chủ tịch Hồ Cẩm Đào, các cựu Thủ tướng Lý Bằng, Đặng Tiểu Bình, Ôn Gia Bảo, và đặc biệt là đương kim Chủ tịch Tập Cận Bình. Tổng cộng Nhà nước Trung Quốc bị thiệt hại khoảng 3.000 tỉ euro do khối tài sản trốn thuế này.
Theo ICIJ, đại gia bất động sản Deng Jiagui đã kết hôn với chị của Tập Cận Bình năm 2006, sở hữu 50% vốn một công ty đăng ký tại quần đảo Virgin thuộc Anh là Excellence Effort Property Development. Con trai ông Ôn Gia Bảo là Ôn Vân Tùng (Wen Yunsong) cũng lập một công ty tại đây năm 2006, trong đó Ôn Vân Tùng là cổ đông duy nhất.
Giáo sư Bùi Mẫn Hân (Minxin Pei) của Claremont McKenne College nhận định, cho dù các công ty trên « có thể không hẳn là bất hợp pháp », nhưng thường là những « xung đột lợi ích, phục vụ cho các quan hệ ở trung tâm quyền lực ».
Chủ đề này quá nhạy cảm đối với Bắc Kinh, nên hôm nay trang web của ICIJ hoàn toàn không truy cập được tại Trung Quốc, cũng như các trang mạng của những tờ báo liên kết với ICIJ như tờ The Guardian của Anh, Le Monde của Pháp, El Pais của Tây Ban Nha, hay Minh Báo của Hồng Kông.
Một trùng hợp ngẫu nhiên là cũng trong hôm nay diễn ra phiên tòa xử luật sư chống tham nhũng Hứa Chí Vĩnh, nhà sáng lập phong trào Tân Công dân đã kiên trì đòi minh bạch tài sản của các lãnh đạo cao cấp.
Vài ngày trước đó, một lá thư của ông Ôn Gia Bảo được công bố trên một tờ báo Hồng Kông nhằm minh oan trước các tiết lộ của báo chí. Hồi tháng 11/2013, tờ New York Times khẳng định ngân hàng Mỹ JPMorgan Chase đã tuyển dụng con gái ông là Wen Ruchun, có thể là nhằm giành được những hợp đồng béo bở tại Trung Quốc.
Theo tờ báo trên, Ngân hàng này với chính sách tuyển mộ người thân của các lãnh đạo Bắc Kinh, từng bị chính quyền Mỹ điều tra, đã chi 1,8 triệu đô la cho công ty tư vấn của con gái ông Ôn Gia Bảo từ 2006 đến 2008. Tài liệu của ICIJ hôm nay cho thấy cách thức bà Wen Ruchun đã xóa dấu vết liên hệ giữa công ty của bà và người cha, sử dụng tên giả là Lily Chang.
Cũng theo ICIJ, đến 90% khách hàng Hoa lục đã lập các công ty tại quần đảo Virgin thuộc Anh để trốn thuế, 7% tại quần đảo Samoa, 3% còn lại tại các thiên đường thuế khóa khác.
Hôm nay phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Trung Quốc Tần Cương đã cho rằng : « Logic các bài viết của ICIJ là không thuyết phục, đặt ra dấu hỏi về động cơ của họ ».
tags: Báo chí - Châu Á - Cộng sản - Ôn Gia Bảo - Tập Cận Bình - Tham nhũng - thuế - Trung Quốc - Đặng Tiểu Bình
 http://www.viet.rfi.fr/chau-a/20140122-china-leaks-tiet-lo-khoi-tai-san-o-nuoc-ngoai-cua-cac-lanh-dao-trung-quoc


Trả đũa kinh tế : Con dao hai lưỡi đối với Bắc Kinh

Trung Quốc hạn chế nhập khẩu cá hồi để trả đũa việc Na Uy trao giải Nobel cho ông Lưu Hiểu Ba - REUTERS /Heiko Junge
Trung Quốc hạn chế nhập khẩu cá hồi để trả đũa việc Na Uy trao giải Nobel cho ông Lưu Hiểu Ba - REUTERS /Heiko Junge

Đức Tâm
Là cường quốc kinh tế thứ hai trên thế giới, Trung Quốc tìm cách đánh bóng hình ảnh, tạo dựng uy tín như là một « cường quốc có trách nhiệm » trên sân khấu chính trị quốc tế và củng cố ảnh hưởng của mình trong lĩnh vực văn hóa thông qua mạng lưới rộng lớn các viện Khổng Tử được đặt tại nhiều quốc gia.

Thế nhưng, theo nhận định của giới chuyên gia, chiến lược này có nguy cơ thất bại do các biện pháp trả đũa kinh tế, thể hiện sự hẹp hòi, ti tiện của Bắc Kinh, nhắm vào các nước nhỏ bé có lập trường trái ngược hoặc gây khó chịu cho Trung Quốc.
Từ ba năm qua, Na Uy là nạn nhân của sự bực tức của Trung Quốc, sau khi giải Nobel Hòa bình được trao cho nhà ly khai Lưu Hiểu Ba, hiện vẫn ở trong tù, trong khi đó, quyết định trao giải thưởng hoàn toàn nằm ngoài tầm kiểm soát của chính quyền Oslo.
Bắc Kinh không cần quan tâm đến điều này và đã thẳng tay trả đũa qua việc quyết định ngăn chặn các nhập khẩu cá hồi từ Na Uy. Trước đây, cá hồi Na Uy chiếm 92% thị phần Trung Quốc. Năm ngoái, tỷ lệ này tụt giảm xuống còn 29%.
Mặt khác, Trung Quốc còn hủy bỏ chuyến lưu diễn của một đoàn ca nhạc kịch Na Uy trong đó có ca sĩ trẻ Alexander Rybak, người đoạt giải thưởng ca nhạc truyền hình châu Âu Eurovision năm 2009. Đồng thời, công dân Na Uy không được cấp giấy phép quá cảnh 72 giờ vào Trung Quốc.
AFP dẫn lời bình luận của ông Phil Mead, một doanh nhân Anh tư vấn cho các doanh nghiệp Trung Quốc làm ăn tại Châu Âu : « Các thủ đoạn dọa nạt này là đặc trưng của cách hành xử thụ động-hung hăng », làm cho Bắc Kinh « có vẻ đê tiện và thâm độc ».
Philippines, nước đang có tranh chấp chủ quyền biển đảo với Trung Quốc, cũng là nạn nhân của thủ đoạn này.
Sau trận bão Haiyan khủng khiếp tàn phá Philippines, hồi tháng 11 năm ngoái, Trung Quốc lúc đầu thông báo trợ giúp 100 000 đô la, một con số quá nhỏ đến mức không thể tưởng tượng nổi, đối với một cường quốc kinh tế thứ hai trên thế giới.
Do bị chỉ trích mạnh mẽ, thậm chí từ công luận trong nước, Bắc Kinh nâng mức trợ giúp lên 1,8 triệu đô la. Tuy vậy, con số này vẫn quá thấp so với mức viện trợ hàng chục triệu đô la đến từ Hoa Kỳ, Nhật Bản.
Trước đó một năm, căng thẳng do tranh chấp chủ quyền biển đảo giữa Bắc Kinh và Manila đã dẫn đến việc Trung Quốc áp đặt một loạt các biện pháp hạn chế nhập khẩu chuối của Philippines, viện cớ là tìm thấy dấu vết các hóa chất diệt cỏ độc hại trong một số lô hàng. Ước tính thiệt hại của Philippines trong vụ này lên tới 23 triệu đô la.
Theo giới quan sát, ngoài vấn đề tranh chấp chủ quyền biển đảo, lãnh thổ, những « lằn ranh đỏ » mà Bắc Kinh đề ra để trả đũa kinh tế, còn liên quan đến một số chủ đề « nhậy cảm » như quy chế của Đài Loan, vùng tự trị Tân Cương, nơi có đông dân Hồi giáo Duy Ngô Nhĩ, tình trạng nhân quyền tại Trung Quốc, hoặc tất cả những gì liên quan đến lãnh đạo tinh thần Tây Tạng, Đức Đạt Lai Lạt Ma, đang sống lưu vong.
Giáo sư James Reilly, chuyên gia về chính trị khu vực Bắc Á, tại Đại học Sydney, Úc, nhấn mạnh là Trung Quốc rất quan tâm đến hoạt động của Giải Nobel Hòa bình, Đức Đạt Lai Lạt Ma, đặc biệt là các chuyến công du của Ngài.
Thậm chí, các nhà nghiên cứu Đức trong năm 2010, còn tính được cả « hiệu ứng Đạt Lai Lạt Ma » : Đối với những nước mà giới lãnh đạo tiếp đón Đức Đạt Lai Lạt Ma, thì xuất khẩu của họ sang Trung Quốc bị giảm trung bình là 12,5% trong hai năm sau đó.
Năm 2009, cộng hòa Palau, một quần đảo trên Thái Bình Dương, đã chấp nhận đón 6 người Duy Ngô Nhĩ, vốn bị giam giữ ở Guantanamo, được Hoa Kỳ trả tự do. Bắc Kinh có phản ứng tức thời : Dự án xây dựng khu nghỉ mát trên 100 phòng với sự tham gia của nhà đầu tư Trung Quốc, đã bị đình hoãn vô thời hạn.
Ngay cả báo chí Trung Quốc cũng phải thừa nhận là cách hành xử nhỏ nhen như vậy đã làm xấu đi hình ảnh quốc gia. Theo một cuộc thăm dò, hỏi ý kiến 14 400 người tại 14 nước được Hoàn Cầu Thời Báo đăng tải, thì có 29% cho rằng Trung Quốc có thái độ « hiếu chiến » trong các các vấn đề quốc tế.
Giáo sư Joseph Nye, đại học Havard Hoa Kỳ, cho rằng Bắc Kinh không có được một tầm nhìn rõ ràng về tác hại của những hành động mà họ tiến hành : Trung Quốc có xu hướng giới hạn quyền lực mềm trong lĩnh vực văn hóa thay vì tính tới việc mở rộng quyền lực này trên các địa hạt khác.
tags: Châu Á - Chính trị - Phân tích - Trung Quốc

No comments:

Post a Comment