Search This Blog

Hoi Nghi Dien Hong

Thursday, 13 October 2016

FORMOSA - PHẬT GIÁO - BỆNH SỢ

Saturday, October 8, 2016



PAULUS LÊ SƠN * FORMOSA

Formosa - sự chấm dứt của triều đại cộng sản?

Paulus Lê Sơn (Danlambao) - Kể từ khi Formosa gây ra thảm họa môi trường biển cho Việt Nam, lòng dân khắp nơi sục sôi phẫn uất trước thái độ ngang ngược của chính công ty Formosa và sự lấp liếm bao che của nhà cầm quyền Hà Nội. Những hành động mập mờ, trắng đen lẫn lộn của nhà cầm quyền càng khiến cho người dân Việt Nam sục sôi và căm giận.

Hơn nửa năm đã trôi qua mà thảm họa Formosa vẫn còn nguyên đó, thậm chí mỗi ngày lại phát hiện nhiều hơn những hành động phá nát môi trường của công ty Formosa qua việc chôn lấp chất thải rắn rải khắp các tỉnh thành.
Những thực trạng xã hội tại Việt Nam đang diễn ra là chỉ dấu hết sức hiện hữu có vai trò to lớn để kết thúc triều đại cộng sản. Bài viết này chỉ dám lạm bàn về thảm họa Formosa mà không đề cập đến nguyên nhân kinh tế, quốc phòng cũng đang trong tình trạng suy thoái và nhiễu nhương.
Đây là một thảm họa chung cho cả dân tộc, ai ai cũng phải hứng chịu, trong đó có gia đình thân nhân của công an, an ninh và bộ đội là khiên che thuẫn đỡ cho chế độ. Nhưng thử hỏi, liệu hàng ngày ngồi vào mâm cơm cùng ăn với cha mẹ, vợ con thì lực lượng bảo vệ đảng cộng sản có thấy lo sợ và đau nhói trong lòng hay không khi những thực phẩm cá biển chim trời bị nhiễm độc là thần chết luôn rình rập thân nhân của họ?
Tôi tin chắc rằng lực lượng công an, quân đội đang có sự chán chường và mệt mỏi không hề nhỏ trước sự lãnh đạo của đảng cộng sản và hiện trạng đất nước. Tất nhiên chúng ta không thể ngây thơ để tin tưởng rằng họ sẽ trở cờ và trở về với nhân dân. Những hình ảnh cảnh sát cơ động, quân đội chùn tay và cởi áo bỏ chạy trước sức mạnh của người dân Hà Tĩnh trong cuộc biểu tình ngày 02.10.2016 vừa qua là một tín hiệu đáng mừng.
Động thái không dùng súng ống và dùi cui để đàn áp người dân Hà Tĩnh cho thấy một cái nhìn khách quan về giá trị nhân văn trong họ vẫn trỗi dậy. Quân lính Đông Đức bất tuân lệnh cấp trên chống lại nhân dân trước bức tường Bá Linh năm 1989 có thể là một bài học chân thật nhất cho quân đội và công an Việt Nam.
Khát vọng được sống trong một đất nước dân chủ, tự do là một khát vọng hết sức chính đáng. Người dân hành động để cứu nguy đất nước bị độc tố để mong mỏi được sống trong môi trường trong sạch lại càng thực tế hơn.
Formosa - đã, đang cắt đi từng khúc dạ dày của ngư dân Miền Trung và nhân dân cả nước. Trong khi đó cộng sản Việt Nam lại sẵn sàng đào mồ để chôn sống nhân dân mình một cách vội vã. Hai thế lực này như một nhà hòm tiễn đưa xác chết về với đất nhanh hơn. Người dân nhận thấy sự sống của mình đang thoi thóp trước gọng kiềm này nên họ phải vắt kiệt sức còn lại của mình để tìm sự sống trong cái chết.
Formosa là một trang đen tối trong chiến lược chính trị của cộng sản. Họ đang tự dìm mình trong một tư thế tiến thoái lưỡng nan trước sức mạnh của toàn dân: “chọn Formosa hay chọn nhân dân”. Formosa làm cho đời sống nhân dân khổ cực trăm bề. Về mặt xã hội thì thiếu dân chủ và công bằng. Tình trạng đó kéo dài đã khơi sâu lòng bất mãn trong quần chúng.
Thiếu tôn trọng đầy đủ các quy luật phát triển khách quan các quyền căn bản con người, coi thường và khinh dể ý chí người dân. Đó là một sự lạc lối và mất phương hướng chính trị và những nguyên tắc đối nội sẽ đẩy bất cứ chế độ nào xuống mồ một cách nhanh nhất.
Khí thế của người dân miền Trung mãnh dũng bước đầu chiếm lĩnh được bức tường thành Formosa là một lời cảnh tỉnh mạnh mẽ đối với cộng sản Hà Nội. Đến thời điểm này nhân dân Việt Nam không còn ảo tưởng vào cộng sản và cũng không còn ảo tưởng rằng cộng sản là thành trì kiên cố không thay thế được.
04.10.2016

GS. NGUYỄN VĂN TUẤN * VIỆT NAM


Việt Nam -- cảm nhận từ đường phố.





Tôi vừa có một chuyến đi gần 1 tháng ở bên nhà. Đó là một thời gian tương đối dài đối với tôi, một phần là vì công việc, và một phần khác là nghỉ hè. Chính vì hai việc này mà tôi có dịp đi đây đó, và có dịp quan sát quê hương


(Nguyễn Văn Tuấn nguyên giảng sư Đại Học Y Khoa New South Wales & University of Technology, Sydney) 



-- không phải từ phòng máy lạnh, mà từ thực địa. Tôi e rằng những quan sát và cảm nhận của tôi hơi bi quan. Thú thật, tôi không thấy một Việt Nam sẽ "tươi sáng", mà chỉ thấy một đất nước sẽ tiếp tục tụt hậu và lệ thuộc, nhất là trong bối cảnh cộng đồng kinh tế ASEAN
1. Một đất nước trên đà suy thoái


Cái ấn tượng chung và bao quát trong chuyến về thăm quê là đất nước này đang trên đà suy thoái hầu như về mọi mặt. Mặc cho những con số thống kê kinh tế màu hồng được tô vẽ bởi Nhà nước, trong thực tế thì cuộc sống của người dân càng ngày càng khó hơn. Hơn 70% dân số là nông dân hay sống ở miệt quê, nên chúng ta thử xem qua cuộc sống của một gia đình nông dân tiêu biểu, gồm vợ, chồng và 2 con. Gia đình này làm ra gạo để các tập đoàn Nhà nước đem đi xuất khẩu lấy ngoại tệ (và chia chác?) nhưng số tiền mà họ để dành thì chẳng bao nhiêu. Gia đình này có thể có 5 công đất (hoặc cao lắm là 10 công đất), sau một năm quần quật làm việc "bán mặt cho đất, bán lưng cho trời", cả nhà chỉ để dành khoảng 10-15 triệu đồng, có khi còn không bằng một bữa nhậu của các quan chức.

Cuộc sống của người nông dân là nợ triền miên. Đầu mùa thì vay ngân hàng để mua giống, mua phân, mua thuốc trừ sâu; thu hoạch xong thì phải trả nợ cộng tiền lời cho ngân hàng. Rồi đến mùa vụ kế tiếp thì cái vòng vay - trả nợ lại bắt đầu. Con của người nông dân đi học, thì mỗi đứa phải gánh ít nhất là 10 loại phí khác nhau,có khi lên đến 20 phí! Các trường, các uỷ ban nhân dân, các cơ quan công quyền, v.v. đua nhau sáng chế ra những loại phí để moi móc túi tiền người dân vốn đã quá ít ỏi. Họ không cần biết người dân có tiền hay không, phí là phí, và phải đóng phí. Không ít gia đình không có tiền đóng phí nên cho con nghỉ học. Đã có tình trạng người dân không đủ tiền trả viện phí nên tìm đến con đường tự tử.

Môi trường sống xuống cấp thê thảm. Sự gia tăng dân số gây áp lực cực kì lớn đến môi sinh. Mật độ dân số tăng nhanh, ngay cả ở vùng nông thôn. Có thể nói rằng hầu hết các con sông ở VN đang chết. Tất tần tật, kể cả heo gà và có khi cả người chết, cũng bị vứt xuống sông. Những con sông VN đang chết vì chúng đã biến thành những bãi rác di động khổng lồ. Đó là chưa nói đến sự xâm nhập của nước mặn vào các con sông vùng Đồng bằng sông Cửu Long, một phần là do mấy cái đập lớn Tàu xây trên thượng nguồn của sông. Tôi cho rằng sự suy thoái về môi trường là mối đe doạ lớn nhất đến sự tồn vong của đất nước.

Ở đất nước này, chính quyền đã mắc cái bệnh vô cảm quá lâu, và bệnh đã trở thành mãn tính, rất khó cứu chữa. Cái bệnh vô cảm của chính quyền nó còn lan truyền sang cả xã hội, mà trong đó mọi người dùng mọi phương cách và thủ đoạn để tranh nhau ngoi lên mặt đất mà sống. Có thể nói cả xã hội đang chạy đua. Cái chữ "chạy" ở VN đã có một ý nghĩa khác. Dân chạy để đưa con cái vào đại học, vào cơ quan Nhà nước để hi vọng đổi đời. Quan chức cũng chạy đua vào các chức vụ trong guồng máy công quyền, và họ chạy bằng tiền. Tiền dĩ nhiên là từ dân. Thành ra, cuối cùng thì người dân lãnh đủ. Sự suy thoái ở VN diễn ra trên mọi mặt, từ kinh tế, môi trường, y tế, giáo dục, đến đạo đức xã hội.


2. Đất nước đang bị "bán"

Một anh bạn tôi vốn là một doanh nhân (businessman) thành đạt cứ mỗi lần gặp tôi là than thở rằng đất nước này đang bị bán dần cho người nước ngoài. Mà, đúng là như thế thật. Ở khắp nơi, từ Đà Nẵng, đến Nha Trang, tận Phú Quốc, người ta "qui hoạch" đất để bán cho các tập đoàn nước ngoài xây resort, khách sạn, căn hộ cao cấp. Một trong những "ông chủ" mới thừa tiền để mua tất cả của Việt Nam là người Tàu lục địa.

Chẳng những đất đai được bán, các thương hiệu của VN cũng dần dần bị các tập đoàn kinh tế nước ngoài thu tóm và kiểm soát. Chẳng hạn như các tập đoàn Thái Lan đã thu tóm những thương hiệu bán lẻ và hàng điện tử của Việt Nam. Tuy nhiên, người dân có vẻ "ok" khi người Thái kiểm soát các cửa hàng này, vì dù sao thì người Thái đem hàng của họ sang còn có phẩm chất tốt và đáng tin cậy hơn là hàng hoá độc hại của Tàu cộng.

Đó là chưa kể một loại buôn bán khác: buôn bán phụ nữ. Phụ nữ Việt Nam được quảng cáo ở các nước như Tàu, Đài Loan, Singapore và Đại Hàn. Chưa bao giờ người Việt Nam chịu nhục khi con gái VN được cho đứng trong lồng kiếng như là những món hàng để người ta qua lại ngắm nghía và trả giá! Thử hỏi, có người Việt Nam nào tự hào được khi đồng hương mình bị đem ra rao bán như thế. Xin đừng nói đó là những trường hợp cá biệt; đó là tín hiệu cho thấy một đất nước đang bị suy thoái về đạo đức xã hội.


3. Tham nhũng tràn lan

Không cần phải nhờ đến tổ chức minh bạch quốc tế chúng ta mới biết VN là một trong những nước tham nhũng nhất thế giới. Chỉ cần tiếp xúc với hải quan, hay bất cứ cơ quan công quyền nào, người dân đều có thể nếm "mùi tham nhũng". Tham nhũng từ dưới lên trên, từ bên này sang bên kia, từ cấp thấp đến cấp cao. Có khi tham nhũng công khai, và kẻ vòi tiền mặc cả cái giá mà không hề xấu hổ. Các cơ quan Nhà nước phải hối lộ các cơ quan Nhà nước khác, và họ xem đó là bình thường. Ngay cả những ngành dịch vụ tưởng như là "trí thức" như giáo dục và y tế mà cũng tham nhũng, và vì họ có học nên tham nhũng ở hai ngành này còn "tinh tế" hơn các ngành khác!

Có thể nói là tham nhũng (và hối lộ) đã trở thành một thứ văn hoá. Cái văn hoá này nó ăn sâu vào não trạng của cán bộ Nhà nước. Đã là văn hoá thì nó rất khó xoá bỏ một sớm một chiều. Ngay cả ông tổng Phú Trọng còn thú nhận rằng trạng tham nhũng như "ghẻ ruồi, rất ngứa ngáy, khó chịu", nhưng cho đến nay ông cũng không làm được cái gì để giảm tình trạng này.


4. Xã hội bất an

Có thể nói không ngoa rằng VN là một xã hội bất an. Đọc báo hàng ngày thấy tin tức về tội phạm dày đặc khắp nơi. Chẳng những sự phổ biến của tội phạm, mà sự manh động của các vụ án càng ngày càng táo tợn. Chưa nơi nào có những vụ giết người vô cớ như ở VN: chỉ một cái nhìn cũng có thể dẫn đến cái chết!

Đáng ngại nhất là tội phạm đã lan tràn về tận vùng quê. Ở quê tôi, nơi mà ngày xưa là một làng êm ả, ngày nay là một cộng đồng bất an vì những vụ chém giết xảy ra hầu như hàng tuần! Người dân dưới quê cảm thấy mệt mỏi, không muốn nuôi trồng gì nữa, vì nạn trộm cắp hoành hành triền miên. Nuôi cá chưa đủ lớn thì đã bị trộm câu mất. Trồng một cây mít, trái chưa chín thì đã có trộm hái dùm. Chưa bao giờ tình trạng trộm cắp phổ biến như hiện nay ở vùng nông thôn.

Đó là chưa nói đến tai nạn giao thông vốn còn kinh hoàng hơn cả trộm cắp. Ở VN, bước ra đường là chấp nhận rủi ro tai nạn, thậm chí chết vì sự hỗn loạn của hệ thống giao thông. Thật vậy, tai nạn giao thông ở VN đã và đang trở thành nỗi kinh hoàng của không chỉ người dân địa phương mà còn ở du khách.

Một dạng bất an khác là (mất) an toàn thực phẩm. Có thể nói rằng đây là vấn đề làm cho cả dân số quan tâm nhất (theo như kết quả của một cuộc điều tra xã hội chỉ ra). Đi đến đâu, ở bất cứ thời điểm nào, người ta cũng nói đến những loại hàng hoá độc hại được tuồn vào thị trường Việt Nam từ một cái nguồn quen thuộc: Tàu cộng. Ngay cả ở dưới quê tôi, người dân còn không dám mua trái cây có xuất xứ từ Tàu. Không có một nông sản nào của Tàu sản xuất được xem là an toàn. Ngày nay, ngay cả các bợm nhậu cũng e dè những món ăn ở nhà hàng, quán nhậu, vì không ai dám chắc đó là hàng hoá của VN hay của Tàu. Nhưng điều đáng buồn nhất là sự tiếp tay của các doanh nghiệp Việt Nam để cho hàng hoá Tàu hoành hành đất nước ta và dân tộc ta. Thật không ngoa khi gọi những doanh nghiệp này là "gian thương". Cũng không ngoa để nói rằng gian thương cấu kết với những cán bộ tham nhũng đang giết chết kinh tế nước nhà và người dân.


5. Trí thức không có tiếng nói, không có phản biện

Theo dõi báo chí ở VN, dễ dàng thấy sự trống vắng tiếng nói của giới trí thức. Trước một sự kiện tương đối quan trọng như đại hội đảng csvn, mà không hề có bất cứ một bình luận độc lập nào, không hề có một bài phân tích về các nhân vật chóp bu trong đảng, hoàn toàn không có một phát biểu mang tính viễn kiến của bất cứ một nhân vật "lãnh đạo" tương lai nào! Thay vào đó là những tiếng nói của những người mang danh "sư sĩ" nhưng cách họ nói và ngôn ngữ của họ thì chẳng khác sự "cò mồi" là bao nhiêu.

Trước hiện tình đất nước, giới có học nói chung có vẻ lãnh đạm. Họ không quan tâm. Họ thường chạy trốn thực tế bằng cách biện minh rằng "chỉ lo việc chuyên môn". Thật ra, cũng khó trách họ, vì nếu họ nói ra những ý kiến thì có thể sẽ bị phạt nặng nề, thậm chí tù đày. Ngay cả yêu nước là một tình cảm thiêng liêng mà cũng phải được tổ chức và ... cho phép. Một xã hội đối xử với giới trí thức như thế thì làm sao bền vững được.


6. Guồng máy quản lí bất tài

Thật ra, sự bất tài của quan chức Nhà nước không còn gì là bí mật. Vì bất tài, nên họ thường "sản xuất" ra những qui định hài hước, và có khi cực kì vô lí và phi khoa học. Chúng ta còn nhớ trước đây, họ cho ra qui định mang danh "ngực nở chân dài" để được lái xe ô-tô, gây ra một trận cười cấp quốc gia. Tưởng như thế đã là hi hữu, ai ngờ họ lạ tái xuất với một qui định "trời ơi": Xe ô-tô 4 bánh phải có bình chữa cháy. Qui định này làm trò cười cho cả thế giới và các hãng sản xuất xe hơi. Tưởng qui định như thế đã là vô lí, họ còn cho ra một qui định "trên trời" như xe trên 10 chỗ ngồi phải có găng tay và khẩu trang lọc độc! (Tất nhiên, không phải ai trong guồng máy Nhà nước là bất tài, vẫn có người tài đó, nhưng cái ấn tượng chung mà người dân có thì đó là một guồng máy gồm những người bất tài, ăn bám nhân dân).


7. Tuy bất tài, nhưng guồng máy đó rất giỏi trong việc hành dân

Sự hành dân của guồng máy quản lí & hành chính của Việt Nam phải nói là vô song trên thế giới. Đối với người dân, có việc đến cổng công đường là một nỗi sợ, một cơn ác mộng. Hầu như không có một việc gì, từ nhỏ đến lớn, mà trôi chảy lần đầu khi đến gặp các quan chức Nhà nước. Tôi về quê và nghe nhiều câu chuyện hành dân mà nói theo tiếng Anh là "incredible" -- không thể tin được. Chỉ cần cái họ viết sai dấu (như "Nguyển" thay vì "Nguyễn") là cũng bị hành và tốn tiền triệu! Những lỗi sai chính tả đó là của họ (quan chức, cán bộ), nhưng họ vẫn hành dân một cách vô tư. Họ tìm mọi cách, mọi lúc để "đá" dân từ cơ quan này sang cơ quan khác, và biến dân như những trái banh để họ làm tiền. Thực dân Pháp ngày xưa có lẽ cũng không hành dân như cán bộ Nhà nước ngày nay.

Năm 2016 này Việt Nam sẽ tham gia Cộng đồng Kinh tế ASEAN (ASEAN Economic Community hay AEC). Mục tiêu là hình thành một cộng đồng kinh tế có khả năng cạnh tranh cao, hàng hoá và dịch vụ, đầu tư sẽ tự do lưu chuyển giữa các nước thành viên. Tôi ghé thăm một đại học lớn ở Thái Lan vào năm 2013, và giới trí thức bên đó đã bàn rất nhiều về viễn cảnh này, họ tư vấn cho chính phủ để chuẩn bị hoà nhập vào AEC. Nhưng ngạc nhiên thay, ở VN rất ít thảo luận về AEC và những tác động của nó đến cuộc sống của người dân! Nhưng với tình trạng suy thoái, đất nước bị "bán", tham nhũng tràn lan, xã hội bất an, trí thức không có tiếng nói, guồng máy quản lí bất tài nhưng giỏi hành dân, thì không nói ra, chúng ta cũng biết là khả năng cạnh tranh của VN không cao trong AEC. Khả năng cạnh tranh không cao rất có thể dẫn đến nguy cơ lệ thuộc.


Tái bút: Nhiều người khi đọc những bài và ý kiến như thế này thường hỏi một cách hằn học rằng “ông có phải là người Việt Nam hay không mà phê phán đất nước như thế”, “ông đã làm gì cho đất nước này”, hay "nói thì hay, vậy giải pháp là gì", v.v. Tôi nghĩ những câu hỏi đó không tốt mấy, và có phần ... lạc đề. Vấn đề là cái xấu đàng hoành hành đất nước này, chứ đâu phải tôi là ai hay tôi đã làm gì cho đất nước. Chẳng lẽ chỉ có người có công và đóng góp cho đất nước mới được “phép” phê bình sao. Nghĩ như thế thì e rằng quá nhỏ mọn. Mà, muốn biết tôi đã làm gì thì cũng chẳng khó khăn gì trong thời đại google này. Giải pháp nó nằm ngay ở mỗi cá nhân chúng ta. Mỗi người cần phải làm tốt và sống tử tế là giải pháp tốt nhất để đẩy lùi cái ác, cái xấu, cái bất công, cái bất cập trong xã hội.


ĐIỀN PHONG * ĐẬP TAM HIỆP


ĐẬP TAM HIỆP ĐANG THÁCH THỨC SỰ TỒN VONG CỦA TRUNG QUỐC !!!ĐIỀN PHONG



Đập Tam Hiệp (Three Gorges Dam) hay còn gọi là Đập Tam Vực, là đập lớn nhất thế giới được Trung Quốc xây cất hoàn thành vào năm 2009. Đây là một công trình kỷ thuật cao độ có sự cọng tác của nhiều chuyên gia trên thế giới và là một kiến trúc khổng lồ chưa từng thấy, đã gây tranh cãi nhiều nhất thời hiện đại, đã di dời hơn 1,000,000 dân Trung Quốc vùng này, và nhận chìm nhiều danh lam thắng cảnh đẹp nổi tiếng của Trung Quốc, cũng như nhiều di tích lịch sử trong biển nước mênh mông đập nầy tạo ra.

Nhưng Đập Tam Hiệp vĩ đại này cuối cùng có thể trở thành một Sai Lầm vĩ đại.

Theo bản tường trình của phóng viên Sanya Khetani trên tờ Business Insider thì khi Đập Tam Hiệp được hoàn thành vào vào năm 2006, hầu hết mọi người dân TQ tin rằng nó sẽ đền bù lại xứng đáng cho sự tổn thất mà nó đã gây ra khiến cho 1.4 triệu dân phải bỏ làng bỏ thành thị để di cư nhường chỗ cho cái đập này, rằng nó sẽ đáp ứng được cơn đói năng lượng ngày càng gia tăng tại TQ. Nhưng những cầu mong của họ đã không được hồi đáp.

Sáu năm sau ngày hoàn thành thì chính quyền lại tuyên bố rằng thêm 100 ngàn dân nữa phải di dời chỗ ở vào những năm tới, kể cả 20 ngàn phải di tản ngay trong năm 2012 vì nạn đất chuồi gia tăng quanh vùng của đập nước (theo báo cáo của Reuters.)

Đập Tam Hiệp được xây cất tại vùng Tam Đẩu Bình, của lưu vục Nghi Xương, tỉnh Hồ Bắc là một trong ba nhánh của sông Dương Tử (tức Trường Giang, sông dài thứ 3 trên thế giới) .

Đập cao đến 600 bộ, dài 1.4 dặm có 286 cổng thoát nước và lưu giữ một hồ nươc lớn và dài 400 dặm, có một hệ thống 25 turbines phát . (Nguồn: The New York Times)

Trong khi con số kinh phí công bố chính thức là $23 tỷ, nhưng các chuyên gia quốc tế tin rằng con số đó phải cao gấp 2 lần.

Công trình phải mất hơn 10 năm để hoàn thành.

Kế hoạch này đã được khởi xướng bởi ông Tôn Dật Tiên, nhưng chỉ đến năm 1994 mới khởi công và được hoán tất vào năm 2008. (Source: the BBC)
Nó nhắm vào tiêu chuẩn là phải sản xuất trên 18,000 MW điện lực mỗi năm .

Đó la lượng điện năng lớn hơn gấp 8 lần năng xuất của Đập Hoover của Hoa Kỳ nhưng chỉ đáp ứng được 3% nhu cầu điện năng của TA. (Source: Scientific American). Đống thời nó cũng nhắm vào mục đích ngăn chặn nạn lụt thường xuyên xảy ra trong vùng.
Công trình này cũng giúp gia tăng số lượng hàng hóa vận chuyển trên sông lên thấu 50 triệu tấn mỗi năm, tức gấp 3 lần trước khi có đập.

Nhưng hệ thống đập thủy điện này đã có những vấn đề lớn ngay từ khi khởi công.
Khoảng 1.4 triệu người đã bi đẩy ra khỏi chốn cư trú của họ khi việc xây dựng đập băt đầu, gồm 13 thành phố, 140 thị trấn và 1,350 làng xã đã bị nước phủ chìm khi lượng nước trong hồ dâng cao với sức chứa là 40 tỷ mét khối. (Source: The New York Times)
Và trong vòng 3 đến 5 năm tới, thêm 100 ngàn dân sẽ bị đẩy đi nơi khác vì nạn đất chuồi và lở bờ.

Nạn đất chuồi và những thiên tai khác đã gia tăng lên 70% kể từ khi hố chứa tích đầy nước kể từ năm 2010.

Sức nặng khủng khiếp của lượng nước trong hồ cọng thêm với mức nước lên xuống theo mùa đã khiến cho bờ sông hết vững chắc theo thông tin của đài BBC. (Source: AP)

Nhiều người cho rằng đập thủy điện này đã tạo ảnh hưởng trong cuộc động đất ở Tứ Xuyên trong năm 2008 khiến 87,000 người chết dù rằng chính quyền bác bỏ nguồn tin này..

Có 1,300 địa điểm khảo cổ đã bị chìm khuất dưới nước...

trong số đó có các di tích cỗ còn sót lại của giống người “Ba” đã từng cư ngụ trong vùng này 4,000 năm trước, theo tin của CNN. (Source: PBS) Đập thủy điện này càng làm cho nạn hạn hán tại TQ vào năm 2011 thêm trầm trọng.

Theo tờ The New York Times cho biết thì dù chưa có bằng chứng cụ thể nhưng những chỉ trích đều cho rằng đập thủy điện đã khiến cho mức phân phối nước bị giảm đi ở các vùng hạ lưu khiến người dân trong những vùng đó không kiếm ra nước uống trong thời gian hạn hán kể từ tháng 1 đến tháng 4 năm 2011 uary-April 2011,. Thông tấn xã tỉnh Tứ Xuyên cho biết số người bị ảnh hưởng hạn hán lên tới 10 triệu người. Nạn hạn hán này được cho là tệ nhất trong vòng 50 năm qua. (Source: Nature)

Nạn hạn hán đã làm tắt nghẻn thủy lộ ở hầu hết những điểm được cho là thuận lợi của Đập: Các tàu thuyền bị mắc cạn và miền trung và miến đông của TQ bị thiếu hụt điện.

Các chuyên gia về môi trường nói rằng hồ chứa của đập đã tích lủy rác rến của các thành phố và các nhà máy.
Trên 265 tỷ gallons nước cống được thải vào sông Dương Tử hàng năm và giờ đâu chúng lại tập trung vào hồ chứa thay vì trôi xuống vùng hạ lưu và ra biển. Tuy nhiên theo tin của NPR thì chính quyền xác định rằng các nhà máy xử lý nước cống đã kiểm soát được nạn ô nhiểm này. (Source: PBS)

Nhưng cuối cùng thì chính quyền phải thừa nhận rằng có nhiều vấn để phát sinh trong năm 2011,tức 5 năm sau khi đập thủy điện được xây dựng.

Quốc vụ Viện của Trung Quốc nói rằng họ đã biết về một số vấn đề đó ngay trước khi xây đập cách đây 17 năm, trong khi một số vấn đề khác đã được phát sinh kể từ đó bởi vì“tình hình kinh tế và xã hội đã tạo ra những đòi hỏi mới”. Nhưng, tuy với những thừa nhận chậm trể này, đập thủy điện vẫn luôn tạo vấn đề tranh cải. Một phần ba tổng số các nghị viên đã bỏ phiếu phản đối đập thủy điện này hoặc tránh né bàn cải đến. (Source: the BBC). Nhưng Trung Quốc vẫn muốn xây dựng thêm nhiều đập thủy điện nữa.

Có nhiều dự án xây một loạt đập thủy điện trên một đoạn sông trong vùng thượng lưu sông Dương Tử mà nếu cọng lại thì lượng nước tích trử sẽ lớn gấp hai hồ chứa nước của Đập Tam Hiệp. Nhưng theo tin của AP, không những vùng này thường bị địa chấn, mà dự án này còn khiến cho Đập Tam HIệp bị thiếu hụt nước...

Những dự án khác gồm cả xây dựng nhiều đập dọc dòng sông Nu (tức sông Salween chảy xuyên từ Tây Tạng qua Trung Quốc, Miến Điện và Thái Lan) và ở thượng nguồn sông Mekong, nhưng theo tin của Foreign Policy thì đó là những dự án tai hại cho môi trường và sinh vật hiếm ở dọc các sông nầy (Source: Nature)

Ở trong thời bình thì Đập Tam Hiệp đóng góp rất tích cực cho sự phồn thịnh của nhân loại, nhưng ở trong thời chiến tranh với nhiều va chạm quyền lợi thì nó trở nên một mối đe dọa cho nước TQ vì nếu địch quân nhắm vào việc phá hủy chiếc đập này ắt sẽ gây tai họa khủng khiếp cho TQ.

Vì sao ? Dưới đây là những lý do:

- Trong khi tsunami (sóng thần) do thiên nhiên tạo ra, phát xuất từ đại dương tràn vào lục địa gây ra sự tàn phá và chết chóc kinh hoàng cho một vùng dân cư rộng lớn (như đã xảy ra ở Nam Duơng, Thái Lan, Nhật Bản trong quá khứ gần đây) .. thì ngược lại, ở Đập Tam Hiệp có thể tạo ra hiện tượng tsunami do con người gây nên khi phá hủy đập này.
Vì tham vọng mà mù quáng mà người Tàu đã tạo thù oán với thế gìới và chỉ cần một hành động nhỏ của kẻ địch là khối tsunami ở đập Tam Hiệp sẽ ào ra.

Hiện tượng nầy sẽ tàn phá và chết chóc cho TC trong khoảnh khắc từ 5,10 giây cho đến 30 phút là xong tất cả !!

Sẽ không có một sức lực nào trên thế gian có thể cưỡng lại hay ngăn chận được cơn sóng thần do đập vỡ tạo ra.
- Hằng trăm triệu dân Tàu sẽ bị cuốn ra biển Đông theo con sông Dương Tử rộng lớn.
- 1/3 nước Tàu – vùng thịnh vượng nhất – mà dân cư sinh sống sẽ bị chôn vùi trong nước lụt...
- Các di tích lịch sử mà TC thường hãnh diện với thế giới hằng ngàn năm qua, sẽ tan biến trong nước lũ.
- Hằng ngàn thành phố lớn nhõ sẽ bị ngập lụt...
- Hằng chục ngàn nhà máy kỹ nghệ, xưỡng, hãng sản xuất hàng để xuất cảng sẽ bị tàn phá, ngập nước và sẽ bị trôi di mất tang mất tích.
- Hằng trăm ngàn làng mạc, lớn nhỏ sẽ bị nước từ hồ chứa của Đập Tam đổ xuống làm ngập lụt.
- Hàng chục ngàn tàu bè thương mãi, kỹ nghệ, du lịch sẽ bị tan tành vì hằng triệu tấn nước đỗ xuống hằng giây .. nhận chìm chúng trước khi tống chúng ra Biển Đông ...
- Nền kinh tế của TQ.. bỗng dưng khựng lại .. hệ thống xuất cảng trong bao năm qua ..mặc nhiên trở thành hệ thống nhập cảng mọi mặt để cho dân chúng xử dụng. Nạn đói sẽ hoành hành trong quốc gia mang mộng xâm lược này...
- Trung cọng sẽ không còn ngóc đầu lên nỗi.

Từ trước đến nay, TC cứ tưởng là công trình xây cất Đập Tam Hiệp là khôn ngoan, là nguồn cung cấp điện năng lớn lao nhất thế giới của TC, cực kỳ rẽ tiền, tiện lợi cho kỹ nghệ sản xuất, nhưng với sự tính toán của các chiến lược gia HK cũng như Á châu thi Đập Tam Hiệp có thể trở thành của nợ .. duy trì nó thì lợi bất cập hại mà tháo gỡ nó là không thể được ...

Nếu tình hình thế giới căng thẳng do mộng xâm lăng của Trung Cọng tạo nên thì Đập Tam Hiệp (Trung cọng) sẽ trở thành mục tiêu – con tin vĩnh viễn -- cho Hoa Kỳ.

Nếu Hoa Kỳ không lợi dụng quan điểm chiến lược nầy thì sẽ trở nên chàng khỗng lồ khờ khạo nhất thế giới. Nhưng liệu nếu có chiến tranh thực sự thì Hoa Kỳ có đánh sập Đập Tam Hiệp không ?

Thiết nghĩ chiến tranh của thế kỷ 21 sẽ không nhằm gây tai họa cho dân lành cho nên các nhà chiến lược chỉ để Đập Tam Hiệp trong tầm nhìn chiến lược dự phòng thôi chứ không mang ra thực hiện, cũng giống như kho vũ khí nguyên tử của Hoa Kỳ có thừa sức để hủy diệt bất cứ quốc gia nào nhưng họ sẽ không bao giờ đem ra xữ dụng mà chỉ để trưng bày như thánh vật nhằm răn đe.
Thiết nghĩ chiến lược hiện nay, khi nhắm triệt hạ chính quyền của một nước là … thay vì giết dân của nước đó làm cho chính quyền mất đi nhân lực thì trái lại, các chiến lược gia chỉ nhắm vào kinh tế và tâm lý của người dân, họ sẽ cấm vận đối với chính quyền đó, sẽ khiến cho tâm lý của người dân ghét bỏ chính quyền của họ và tự động đứng lên tố cáo và đạp đổ nó mà thôi.

Theo chiến lược này, thế giới tự do không muốn trở thành kẻ thù của nhân dân một nước nào cả, mà là trở thành bạn hữu, nếu nhân dân của một nước muốn triệt hạ chính quyền của họ thì thế giới tự do sẽ đóng vai một người bạn của dân tộc đó (chứ không phải thù gây chiến tranh và chết chóc) đứng ở ngoài giúp đỡ dân tộc này chống lại chính quyền thù địch của họ, giúp họ hiểu rằng đó là một chính quyền đáng ghét và bất tài, gây nghèo đói cho dân và đang tạo nhiều thiệt thòi cho dân. Chỉ bao giờ người dân trong một nước hoàn toàn ngu muội theo phe của chính quyền để chống lại thế giới tự do thì lúc đó mới là trường hợp cần phải xử dụng đòn phép cuối cùng là tàn phá đất nước của họ vì … cả chính quyền lẫn nhân dân của nước đó đều xứng đáng bị trừng phạt bởi họ luôn nuôi dưởng cơn mộng xâm lăng làm bá chủ thiên hạ và ức hiếp và nô lệ hóa các nước lân bang .

Chính quyền Trung Quốc biết rõ sự mong manh của họ đối với nhân dân, nếu họ càng ra tay đàn áp thì họ càng dễ bị lật đổ, vì thế họ phải hết sức lấy lòng dân, họ vuốt ve dân bằng “chủ nghĩa Đại Hán”, xúi dân tộc Tàu kiêu ngạo và hãnh diện với sức mạnh của Trung Quốc hiện tại, và khi dân Đại Hán đã kiêu ngạo rồi thì thế giới khó lòng mở trí cho họ biết được sự sai trái của họ. Và dân tộc Hán cùng với chính quyền Cọng Sản TQ sẽ cùng nhau gánh vác tội lỗi xâm lăng của họ và chịu sự trừng phạt xứng đáng của thế giới tự do.

Với chiến lược khôn ngoan của thế giới tự do (đặc biệt là Hoa Kỳ) muốn trở thành bạn của các dân tộc và luôn đứng cạnh những dân tộc bị đàn áp để giúp đỡ chống lại cường quyền thì… những chính quyền đàn áp dân (như chính quyền Việt Cọng hiện nay) sẽ mặc nhiên trở nên một chướng ngại đầy ngu dốt trước mắt người dân, vì càng đàn áp nhân dân của mình, thì dân mình càng ghét bỏ mình và tiếp đó là sẽ người dân sẽ ngãnh mặt để hoan nghênh tiếp đón bàn tay giúp đỡ của thế giới để đánh lại họ.

Việt Nam tuy không có chiếc đập thủy điện nào tích chứa lượng nước lớn đáng để đánh phá, nhưng chính sự đàn áp của chính quyền đối với dân Việt đã là một chiếc đập khổng lồ tích lũy sự căm hờn của dân tộc, và chắc chắn chiếc đập chứa căm hờn này sẽ vỡ ra trong những ngày sắp tới để quét sạch bọn chính quyền khốn nạn ra ngoài biển Đông để chúng bơi lội vẫy vùng với bọn cá mập ngoài đó.

Điền Phong

HUẤN TỪ CỦA ĐỨC TĂNG THỐNG


BUREAU INTERNATIONAL D'INFORMATION BOUDDHISTE  INTERNATIONAL BUDDHIST INFORMATION BUREAU
PHÒNG THÔNG TIN PHẬT GIÁO QUỐC TẾ

Cơ quan Thông tin và Phát ngôn của Viện Hóa Ðạo, Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất
B.P. 60063 - 94472 Boissy Saint Léger cedex (France)  Tel.: Paris (331) 45 98 30 85
Fax : Paris (331) 45 98 32 61  E-mail : pttpgqt@gmail.com  Web : http://pttpgqt.org
THÔNG CÁO BÁO CHÍ LÀM TẠI PARIS NGÀY 5-10-2016
Huấn Từ của Đức Tăng Thống Thích Quảng Độ và Đạo từ của HT Viện
trưởng Viện Hoá Đạo, GHPGVNTN, gửi Đại hội Thường niên Giáo hội
Phật giáo Việt Nam Thống nhất Hải ngoại tại Hoa Kỳ lần 1 Kỳ I, tổ chức tại
chùa Liên Hoa thành phố Houston, Hoa Kỳ — Thâm nhập
Huấn Từ gửi Đại hội của Đức Tăng Thống
PARIS, ngày 5.10.2016 (PTTPGQT) - Trong ba ngày sắp tới, 7, 8 và 9 tháng 10 này,
Đại hội Thường niên Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất lần 1, Kỳ I, sẽ được tổ chức
tại Chùa Liên Hoa, toạ lạc tại địa chỉ 6709 Howell Sugarland Road, Houston TX 77083 -
Tel 832-714-0800 - Email : vp2vhdxltv82015@gmail.com
Đức Đệ Ngũ Tăng Thống Thích Quảng Độ đã gửi Huấn Từ thu băng, và Hoà thượng
Thích Thanh Quang, Viện trưởng Viện Hoá Đạo, Gíao hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất
(GHPGVNTN) gửi Đạo Từ đến Đại hội.

Sau đây là toàn văn Huấn Từ và Đạo Từ, cùng với bài viết Thâm nhập Huấn Từ Đức
Tăng Thống gửi Đại hội của Cư sĩ Võ Văn Ái :

GIÁO HỘI PHẬT GIÁO VIỆT NAM THỐNG NHẤT
VIỆN TĂNG THỐNG
Thanh Minh Thiền Viện, 90 Trần Huy Liệu, Phường 15, Quận Phú Nhuận, TP Saigon
Phật lịch 2560 Số 21/HT/TT/VTT
HUẤN TỪ
của Đức Đệ Ngũ Tăng Thống Thích Quảng Độ
gửi Đại hội Thường niên lần 1, nhiệm kỳ I,
Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất Hải ngoại tại Hoa Kỳ
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Kính bạch chư tôn đức Hòa thượng, Thượng tọa, Đại đức Tăng Ni,
Kính thưa quý Nam Nữ Cư sĩ và đồng bào Phật tử hải ngoại,
Nhân danh Hội đồng Lưỡng Viện, tôi gửi lời chào mừng đến Đại hội Thường
niên Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất Hải ngoại tại Hoa Kỳ lần 1 nhiệm kỳ I
tổ chức tại Chùa Liên Hoa ở thành phố Houston, Hoa Kỳ, trong ba ngày 7, 8, 9 tháng
10 năm nay.
Đại hội vừa mở trang sử mới sau hai năm bị xáo trộn vì mấy kẻ ác tâm âm mưu
phá hoại. May thay, sự kiên dũng Chính-tinh-tiến của chư Tăng Ni, Cư sĩ đã chận
2
đứng mọi âm mưu đen tối suốt 41 năm ròng không ngừng đang tâm tiêu diệt Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất (GHPGVNTN), nhưng mãi mãi thất bại.
Dù bao chết chóc, thảm sát, khủng bố, tù đày, nhưng chư Tôn đức và Phật giáo đồ trong nước, dưới sự lãnh đạo của Đức Cố Đệ Tam và Cố Đệ Tứ Tăng Thống Thích Đôn Hậu, Thích Huyền Quang, vẫn quyết tâm bảo vệ nền pháp lý lịch sử của GHPGVNTN. Vì sao như thế ? — Vì danh xưng GHPGVNTN đại biểu cho nền Phật giáo lưu chuyển trong huyết quản dân tộc hai nghìn năm đồng hành bảo vệ đạo lý, văn hiến và chủ quyền đất nước. Thêm nữa, cuộc thống nhất hy hữu giữa hai truyền thống Bắc tông và Nam tông tựu thành tại Đại hội Phật giáo toàn quốc ở chùa Xá lợi đầu năm 1964, là gương treo tập đại thành sức mạnh cứu độ nhân sinh bất phân quốc độ hay văn hoá chưa từng xẩy ra trong Cộng đồng Phật giáo thế giới.
Tôi đặt hết tin tưởng của tôi vào chư Tôn đức cùng chư vị nam nữ Cư sĩ ở hải ngoại kề vai cùng Giáo hội trong nước bảo toàn nền pháp lý lịch sử của GHPGVNTN, mà bất cứ nền pháp lý thế tục nào cũng không được quyền xâm phạm.
Trong những ngày đen tối của quốc nạn và pháp nạn hôm nay, quý vị đại biểu tham dự Đại hội hãy dũng mãnh nhận lấy trọng trách lịch sử này. Đừng để sợ hãi, vô tình, thờ ơ, che mờ lý tưởng và đạo hạnh. Có khổ, có bất công, có áp bức, tức có nguyên nhân của nó. Người Phật tử nhìn từ nguyên nhân, theo Tứ Thánh Đế, để chuyển ác-quả thành thiện-quả.
Bài thuyết pháp đầu tiên của Đức Phật tại Vườn Nai cho 5 vị cư sĩ gần ba nghìn năm trước, nay được hoá thân thành hàng trăm triệu cư sĩ trên khắp năm châu được sống an lành trong nền giáo lý của Từ Bi và Trí Tuệ.
Bao lâu Chánh Pháp được hoằng dương, tín tâm Phật tử tinh tấn phát huy, tất chẳng có thế lực nào trên thế gian có thể huỷ hoại Chủng Tính Phật. Trên đường gia nhập Thánh chúng, lắm khi đời hay ta thán chuyện ít người. Nhiều người hay ít người chỉ là những con số ảo ảnh nơi cõi Sa bà. Phẩm chất và đạo tâm, đạo hạnh, đạo lực của người Phật tử mới là lực lượng Từ Bi cứu độ thế giới đang chìm đắm trong tranh chấp, hận thù, khủng bố, tham ái, bất công hôm nay.
Ba ngày Đại hội vừa trao cho quý liệt vị hành trang mới, để chuẩn bị hành trình gánh vác Phật sự. Đó là pháp khí mà quý vị sử dụng để bảo vệ thân tâm, lánh xa Tam độc, thể hiện công trình Phật hoá nhân gian. Biến ít thành nhiều, biến ác thành thiện, biến tà thành chánh, biến nô lệ thành hạnh phúc, biến vô minh thành giác ngộ.
Đây là chí nguyện sắc son của chư lịch đại tổ sư thể hiện hơn hai nghìn năm qua trên dải đất Việt Nam. Nay được trao truyền đến chư liệt vị. Xin chư tôn đức, đồng bào Phật tử các giới thắp nén tâm hương nhận lãnh trước sự chứng minh của chư Phật, chư Bồ Tát. Cầu nguyện Tam Bảo gia hộ chư tôn đức Tăng Ni và đồng bào Phật tử thân tâm an lạc, phước trí trang nghiêm, để hoàn thành sứ mệnh mà lịch sử Phật giáo Việt Nam giao phó.
P.l. 2560, Thanh Minh Thiền Viện, Saigon ngày 7 tháng 10 năm 2016 Đệ Ngũ Tăng Thống GHPGVNTN (ấn ký) Sa môn Thích Quảng Độ
3
Đạo Từ của Hoà thượng Thích Thanh Quang, Viện trưởng Viện Hoá Đạo gửi Đại hội
GIÁO HỘI PHẬT GIÁO VIỆT NAM THỐNG NHẤT
VIỆN HOÁ ĐẠO
Tu Viện Long Quang, Phương Tứ Hạ, Thị Xã Hương Trà, Tỉnh Thừa Thiên – Huế
Phật lịch 2560
Số 14.16/VHĐ/ĐT
ĐẠO TỪ
***********
VIỆN TRƯỞNG VIỆN HÓA ĐẠO GIÁO HỘI PHẬT GIÁO VIỆT NAM THỐNG NHẤT
_______________
Kính gởi : - Hòa Thượng Xử Lý Thường Vụ VPII/VHĐ - Hội Đồng Điều Hành GHPGVNTN/HN/Hoa Kỳ - Thượng toạ Trưởng Ban Tổ Chức Đại Hội GHPGVNTN/HN/Hoa Kỳ cùng toàn Ban Tổ Chức.
Đồng kính gởi : - Chư Tôn Túc quang lâm Đại Hội - Quý Đại biểu Chính Thức và Quý Quan Sát Viên tham dự Đại Hội .
NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT
Kính bạch Chư Tôn Đức. Kính thưa toàn thể Đại Hội.
Trước thềm Đại Hội Kỳ 1, Nhiệm Kỳ 1 Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hải Ngoại tại Hoa Kỳ, tất cả chúng ta hãy hướng tâm về Đức Đệ Tam Tăng Thống Thích Đôn Hậu, người đã đặt nền móng cho Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất tại hải ngoại kể từ năm 1992 nhằm đối trị với chủ trương bất dung Tôn Giáo của Cọng Sản vô thần đang thống trị đất nước Việt Nam, hướng tâm về Đức Đệ Tứ Tăng Thống Thích Huyền Quang, người đã chịu mọi áp bức, đọa đày của Cọng Sản đến hơi thở cuối cùng để Phục Hoạt Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, tương tục mạng mạch của Chư Lịch Đại Tổ Sư qua 2000 năm Phật Việt, và đặc biệt, kính xin hướng tâm về Đức Đương Kim Đệ Ngũ Tăng Thống Thích Quảng Độ đang chịu lao khổ, tù đày, quản chế để đấu tranh cho một nền tự do dân chủ thật sự của toàn dân Việt Nam dưới ách độc tài toàn trị của Cọng Sản và nhất là đấu tranh đòi hỏi Pháp Lý của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất đã bị thế quyền tước đoạt.
Trong suốt 4 thập kỷ qua Giáo Hội luôn đối diện với những âm mưu phá hoại, khủng bố, đàn áp, nhằm tiêu diệt sinh mệnh của nền tôn giáo dân tộc có bề dày lịch sử gắn bó với Dân Tộc và Đất Nước. Việc Giáo hội đối đầu với một ý thức hệ phi nhân, phi nghĩa để bảo toàn Đạo Pháp và Quê Hương là lẽ tất nhiên. Nhưng nỗi đau thống
4
thiết nhất, lại đến từ những kẻ gọi là trưởng tử Như Lai, những cận sự nam, cận sự nữ đã bán mình cho tam độc — Tham Sân Si, gây ra hiện trạng cướp chùa, bán chùa lấy tiền bỏ túi, phỉ báng Hiến Chương Giáo Hội nhưng lại tiếm danh GHPGVNTN cho ra đời các tổ chức ma đạo, tiếp tay Cọng Sản Việt Nam nhận chìm Giáo Hội nơi bùn đen khủng bố và mạ lỵ.
Nhưng đáng mừng thay ! Công hạnh của ba đời Tăng Thống như một ánh đuốc trong đêm dài tăm tối, làm rực sáng sức sống bi hùng cho Phật tử trong và ngoài nước, mà Đại Hội kỳ 1 nhiệm kỳ 1 của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hải Ngoại tại Hoa Kỳ hôm nay là một minh chứng cụ thể cho tinh thần Bi — Trí — Dũng kế tục mạng mạch Giáo Hội do ba đời Tăng Thống lãnh đạo.
Kính bạch Chư Tôn Đức Kính thưa Toàn thể Đại Hội
Thảm nạn Tôn Giáo tại Việt Nam là nguồn gốc của mọi bi kịch nhân quyền do nhà nước Cọng Sản áp đặt lên mọi tầng lớp nhân dân, mà Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất là một trong những nạn nhân đầu tiên và khốc liệt nhất. Hai mươi hai (22) Tăng, Ni, Phật Tử đã tự thiêu bảo vệ Chánh pháp, hàng nghìn đã bị thảm sát, hàng trăm nghìn bị tù đày, quản chế. Hàng triệu Phật giáo đồ nói chung bị áp bức, khủng bố cho đến ngày hôm nay.
Do đó ngày nào còn Cọng Sản toàn trị, ngày đó không mong gì một Đại Hội Khoáng Đại Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất được tổ chức trên đất nước thân yêu của chúng ta, như lời Đức Cố Đệ Tứ Tăng Thống Thích Huyền Quang đã dạy.
Vì vậy Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất tại quê nhà đặt sinh mạng của mình trên tinh thần Đại Hùng, Đại Lực, Đại Từ Bi, quyết tâm gìn giữ nền tảng Pháp Lý của Giáo Hội dù phải hy sinh cả thân mạng như lời mở đầu của Hiến Chương khẳng định :
GIÁO HỘI PHẬT GIÁO VIỆT NAM THỐNG NHẤT KHÔNG ĐẶT SỰ TỒN TẠI CỦA MÌNH NƠI NGUYÊN VỊ CÁ BIỆT MÀ ĐẶT SỰ TỒN TẠI ẤY TRONG SỰ TỒN TẠI CỦA NHÂN LOẠI VÀ DÂN TỘC.
Viện Hóa Đạo đặt mọi sự tin tưởng vào Đại Hội Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hải Ngoại Hoa Kỳ, lần 1, Nhiệm kỳ 1 qua các ngày 7, 8 và 9 tháng 10 năm nay tại Chùa Liên Hoa, 6709 Howell Sugarland Road, Houston TX 77083. Đại Hội sẽ mở đầu một sinh lộ mới sau những chướng duyên vừa qua làm phân hóa trầm trọng hàng ngũ lãnh đạo Giáo Hội.
Viện Hóa Đạo mong ước tiêu chí của Đại Hội thực hiện một Đại Hội của Toàn thể Phật tử Hoa Kỳ, chứ không còn là nơi đề cập suông các đề án chuyên biệt của thiểu số lãnh đạo Giáo Hội như đã thấy qua nhiều năm trước đây. Xin hãy :
1- Kiện toàn và phát triển cơ sở Giáo Hội để đáp ứng tình hình mới của Đạo Pháp và Dân Tộc.
2- Phát huy công cuộc Vận động Quốc Tế của Giáo Hội cho Tự do Tôn Giáo, Dân chủ và Nhân Quyền.
5
3- Và một Phật sự không kém phần quan trọng, là vận động Phật tử tham dự Buổi Cơm Gây Quỹ yểm trợ Phòng Thông Tin Phật Giáo Quốc Tế tại nhà hàng Kim Sơn.
Đây là một Phật sự hết sức quan trọng để Tiếng Nói chính thức của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất luôn tồn tại, phát huy trong lòng người Phật tử nơi quê nhà, Phật tử ở các Quốc Gia Châu Lục nặng lòng với Quê hương, Đạo Pháp và Dân Tộc, cũng như trên công luận thế giới.
Thay mặt Viện Hóa Đạo Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, tôi xin thành kính đãnh lễ Chư Tôn Đức, xin tán dương tinh thần các Phật tử Đại Biểu và các Quan Sát Viên hiện diện. Nguyện cầu hồng ân Tam Bảo thùy từ chứng giám Đại Hội hoàn thành viên mãn.
NAM MÔ THƯỜNG TINH TẤN BỒ TÁT MA HA TÁT
Phật lịch 2560, Tu Viện Long Quang, ngày 25 tháng 09 năm 2016 Viện Trưởng Viện Hoá Đạo Giáo hội Phật giáo Việt Nam hống nhất (ấn ký) Tỳ Kheo THÍCH THANH QUANG
Bản sao :
- Thành kính thượng trình Đức Đệ Ngũ Tăng Thống “kính thẩm tường” - Chư Tôn Đức Hội Đồng Lưỡng Viện “kính tường” - GS Giám Đốc Phòng Thông Tin Phật Giáo Quốc Tế “kính tường và kính chuyển đạt, phổ biến” Lưu./.
THÂM NHẬP
Huấn Từ của Đức Đệ Ngũ Tăng Thống Thích Quảng Độ gửi Đại hội Thường niên lần 1 nhiệm kỳ I Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất Hải ngoại tại Hoa Kỳ
Nguyên Thái Võ Văn Ái
Một Đại hội khẩn thiết và cứu cấp
Đại hội Thường niên Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất Hài ngoại tại Hoa Kỳ (GHPGVNTN/HN-HK) mang ý nghĩa khẩn thiết và cứu cấp nhất kể từ ngày thành lập năm 1992, cách đây 24 năm.
Nhờ bức Tâm Thư kêu gọi của Đức Đệ Tam Tăng Thống Thích Đôn Hậu viết từ Huế ngày 10-9-1991, gửi ra nước ngoài, mà GHPGVNTN Hải ngoại thành hình tại Hoa Kỳ rồi lan qua Châu Âu, Canada, Úc châu, Á châu.
Nội dung Tâm Thư nhắc nhở chư Tăng Ni, Phật tử hải ngoại rằng :
6
“Trong lịch sử truyền bá Phật Giáo Việt Nam cũng như thế giới, có lúc rất bi thảm đầy tủi nhục, nhưng cũng có lúc vẻ vang rất đáng tự hào. Lúc bi thảm là lúc bản thể của Tăng bị lu mờ, nội bộ của Tăng bị phân hóa và thành phần của Tăng có nhiều quan điểm dị biệt, giới hạnh suy kém và hiểu biết đạo lý một cách cục bộ, phiến diện. Trái lại, lúc vẻ vang là lúc nội bộ chúng Tăng hòa hiệp, biết gạt bỏ những quyền lợi riêng tư, những ngã chấp tầm thường, để tiến xa trên con đường tịnh hạnh, lấy giác ngộ, giải thoát làm cứu cánh, lấy bản nguyện độ sanh làm sự nghiệp”. Rồi Ngài dặn dò :
“Tôi tha thiết kêu gọi quý vị hãy phát huy hơn nữa bản thể của Tăng già mà đoàn kết hòa hiệp, hãy cùng nhau thể hiện tinh thần tương kính, tương thuận, tương giáo, tương sám như luật dạy”.
Quy luật Thành – Trụ - Hoại - Không
GHPGVNTN/HN-HK được dựng lập, trải qua những năm tháng kết hợp làm tiền đề cho sự phát triển của Giáo hội lịch sử tại các quốc gia Âu Mỹ, đồng lúc tham gia vào công cuộc vận động quốc tế để thông tin cho thế giời về thảm trạng nhân quyền và đàn áp tôn giáo tại Việt Nam do nhà cầm quyền Cộng sản gây ra cho 90 triệu lương dân.
Một biến cố trong nước, rồi ba loạn động ở hải ngoại trong Cộng đồng Phật giáo phụ tay đẩy nhanh quy luật Thành – Trụ - Hoại – Không của Giáo hội hải ngoại.
Biến cố trong nước
Biến cố trong nước, là Đảng và Nhà nước Cộng sản, cho ra đời năm 1981, một Hội Phật giáo Nhà nước nhằm phục vụ mục tiêu chính trị cho đảng. Một mặt, Giáo hội này trở thành công cụ chính trị, phục vụ ý thức hệ ngoại lai Cộng sản. Mặt khác, theo chủ trương Mác – Lê tiêu diệt tôn giáo, biến đạo Trí tuệ và Từ Bi của Phật giáo thành đạo Mê Tín Dị Đoan, chỉ lo việc cúng kiến ru ngủ quần chúng, thay vì khai mở trí tuệ Bát Nhã và cứu độ quần sinh là chủ trương của đạo Phật. (Xem tài liệu “Thống nhất Phật giáo” của Đỗ Trung Hiếu trên Trang nhà Quê Mẹ www.queme.net, hay Trang nhà Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế www.pttpgqt.org).
Ba loạn động ở hải ngoại
Thứ nhất, là một số Tăng sĩ, Phật tử nghĩ rằng đã đến lúc phải thoả hiệp với Nhà nước – Đảng để “cứu đạo và phát huy Phật giáo” trong tình thế mà một số tôn giáo khác đang được tự do phát triển, xây dựng. Sự loạn động thứ nhất này đã được Đức Cố Đệ tứ Tăng Thống Thích Huyền Quang ban hành Giáo chỉ số 9 năm 2007 dập tắt âm mưu.
Thứ hai, một số Tăng sĩ, Phật tử nghĩ rằng, thời đại nào Phật giáo cũng phải đi với triều chính như trong quá khứ, đi với nhà cầm quyền Cộng sản Hà Nội hiện nay để “phát triển” Phật giáo. Do đó, họ thủ tiêu sự đòi hỏi nhân quyền, dân chủ, nhằm phát triển đất nước và mở ra không gian cho sinh hoạt tôn giáo tự do cho 90 triệu lương dân — là điều Hà Nội và Đảng nhạy cảm không ưa. Vô tình, giới Phật tử này a tòng với những Dư Luận Viên, ăn lương nhà nước, viết bài đưa lên mạng vu hãm Phật giáo “làm chính trị”, gây hoang mang cộng đồng Phật giáo, hầu biện minh cho sự “nay ta phải tu học thôi, Phật giáo không làm chính trị” ?!
7
Đòi hỏi nhà cầm quyền Cộng sản thực thi điều mà Hà Nội tham gia ký kết tại Liên Hiệp Quốc năm 1992, như Công ước Quốc tế về các Quyền Dân sự và Chính trị, hay Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền LHQ, mà rêu rao là “làm chính trị ư ?”.
Sự ra đời của cái gọi là Tăng Đoàn
Từ hai loạn động trên đây, một số chư Tăng và Phật tử đã họp tại chùa Pháp Vân, thành phố Toronto, Canada, đầu năm 2007 cho ra đời tổ chức “Tăng Đoàn Phật giáo Việt Nam Hải ngoại”, ly khai danh xưng Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất (GHPGVNTN). Đây là nỗ lực của cố Hoà thượng Thích Minh Tâm ở Pháp liên kết với một số chư Tăng ở Hoa Kỳ, Canada và Úc. Công cuộc ly khai Giáo hội năm 2007 này được hoàn tất vào cuối năm 2013, khi 5, 6 vị Tăng trong và ngoài nước, trong số có các HT Viên Định, Không Tánh, Viên Lý, Chánh Lạc, tuyên bố ly khai GHPGVNTN cho ra đời tổ chức mới gọi là “Tăng Đoàn GHPGVNTN”.
Điều đáng quan tâm, là danh xưng “Tăng Đoàn Phật giáo Việt Nam Hải ngoại”, hay “Tăng Đoàn GHPGVNTN” ly khai danh xưng Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất (GHPGVNTN), không hề được có tên hay quy dịnh trong bản Hiến chương GHPGVNTN ra đời tại Đại hội Phật giáo toàn quốc năm 1964 tại chùa Xá Lợi ở Saigon cho đến những lần tu chỉnh sau.
Tuy nhiên, sự trùng ngẫu danh xưng khá lạ lùng, là 2 tổ chức vừa ra đời trên đây nghe từa tựa như danh xưng của nhóm Phật giáo Nhà nước ra đời tại chùa Quán Sứ Hà Nội năm 1981 : tên chính thức trong các công văn ngoại giao của Hà Nội là : Vietnam Budhist Sangha / Tăng đoàn Phật giáo Việt Nam, một trong những thành viên của Mặt trận Tổ quốc.
Thảm nạn Sư Bán Chùa
Từ ba loạn động có tính cách “thân chính” nói trên, dẫn tới sự hủ hoá của một Tăng sĩ được Cộng đồng Người Việt Hải ngoại mệnh danh là Sư Bán Chùa trong năm 2015. Sư Bán Chùa lấy tất cả công sức, tiền của, lòng thành của Phật tử Việt Nam Hải ngoại và trong nước quyên góp để tạo mãi ngôi Chùa Phật Quang tại thành phố Huntington Beach ở Nam California đem bán lén ngôi trụ sở của Giáo hội lấy tiền bỏ túi, rồi còn tiếm danh GHPGVNTN để thực hiện sự lợi dưỡng ma đạo.
Sự kiện cướp chùa cuối cùng trên đây, khiến Giáo hội tại Hoa Kỳ không thể tổ chức Đại hội Thường niên năm ngoái, 2015. Hai năm sau, 2016, Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất Hải ngoại tại Hoa Kỳ mới có thể hoàn tất việc tổ chức Đại hội như thường lệ.
Trong hoàn cảnh mới này, Huấn Tử của Đức Tăng Thống Thích Quảng Độ giao phó sứ mệnh lịch sử cho tất cả chư Tăng, Phật tử tham dự Đại hội, là :
“Tôi đặt hết tin tưởng của tôi vào chư Tôn đức cùng chư vị nam nữ Cư sĩ ở hải ngoại kề vai cùng Giáo hội trong nước bảo toàn nền pháp lý lịch sử của GHPGVNTN, mà bất cứ nền pháp lý thế tục nào cũng không được quyền xâm phạm”.
Cơ chế “Đăng Ký” hà khắc của Nhà nước Cộng sản
Vì sao như thế ? — Vì đang có sự dao động trong một số chư Tăng, Phật tử biến tướng, vì lơ là tu học giáo lý của Đức Thế Tôn. Điển hình là một vị sư thường hay lớn tiếng và lớn lối tại Úc châu đưa lên Mạng Internet hồi tháng 6 năm nay, bài viết chỉ
8
trích Đức Tăng Thống rằng Ngài “nhất định không đăng ký Gíao hội trong guồng máy hành chánh và pháp lý của chế độ đương quyền” mà ông ta bảo vệ rằng “vì có thể nào mà một tổ chức tôn giáo thuần túy và truyền thống, tự nhận là phi chính trị, lại có thể hoàn toàn phủ nhận vai trò “đương quyền” của chính phủ Hà Nội ? Tuyên bố xong ông lên đường về Việt Nam du lịch, dù trước đây, ông luôn tự xưng là người “chống Cộng”.
Đây chỉ là hiện tượng lẻ loi của sự bất trí, khi ta biết rằng Báo cáo viên LHQ đặc nhiệm Tự do Tôn giáo, sau chuyến đi điều tra tôn giáo tại Việt Nam năm 2014, Tiến sĩ Heiner Bielefeld, đã tuyên bố tại Hội đồng Nhân quyền LHQ rằng :
“Cơ chế đăng ký có thể là một đề nghị của Nhà nước, nhưng không thể là sự cưỡng bách pháp lý” — “Registration should be an offer by the State, but not a compulsory legal requirement”.
Luật Mới về Tôn giáo hay Tín ngưỡng sắp được Quốc hội Hà Nội thông qua, sử dụng cơ chế Đăng ký hà khắc để kiểm soát và bóp nghẹt tự do tôn gíao. Có chi khó hiểu để phải kêu gào các Tăng Ni trí tuệ lên đường xin đăng ký Giáo hội mình, như một cách cống hiến “giao trứng cho ác” ?
Phải đăng ký với Cộng sản thì Phật giáo mới là Phật giáo ư ? Hay bản chất giáo lý của Đức Thế Tôn rao truyền từ gần ba nghìn năm trước, tự nó đã là một Tôn giáo có tính toàn cầu và vũ trụ, mà không một thế quyền nào được xâm phạm ?
Đức Tăng Thống nhấn mạnh trong Huấn Từ, vì sao phải bảo vệ pháp lý lịch sử của GHPGVNTN :
Vì danh xưng GHPGVNTN đại biểu cho nền Phật giáo lưu chuyển trong huyết quản dân tộc hai nghìn năm đồng hành bảo vệ đạo lý, văn hiến và chủ quyền đất nước”.
Đặc biệt hơn, trong tiến trình phát triển và chuyển hoá đạo Phật tại Việt Nam, Đức Tăng Thống cho biết một sự tựu thành giáo lý hy hữu :
“Cuộc thống nhất hy hữu giữa hai truyền thống Bắc tông và Nam tông tựu thành tại Đại hội Phật giáo toàn quốc ở chùa Xá lợi đầu năm 1964, là gương treo tập đại thành sức mạnh cứu độ nhân sinh bất phân quốc độ hay văn hoá chưa từng xẩy ra trong Cộng đồng Phật giáo thế giới”.
Sự vận chuyển của Đạo Trí Tuệ
Đây là sự vận chuyển Đạo Trí Tuệ vào công cuộc Cứu Nguy Trừ Khổ của Phật giáo Việt Nam : Thống nhất hai nền giáo lý kỳ cựu Đại thừa và Nguyên thuỷ, còn gọi là hai truyền thống giáo lý Bắc Tông và Nam Tông ; thống nhất Đạo và Đời ; thống nhất Tứ chúng — Tăng Ni và Cư sĩ.
Sự suy thoái đạo đức tại Việt Nam, kéo theo hiện trạng hủ hoá lan tràn của một số người trong giới Tăng lữ, bày ra những biểu hiện lố lăng, sàm sỡ, như các Ni lên sân khấu cầm súng múa hát, cũng trên sân khấu đời, các Tăng hôn miệng các ca sĩ, rồi chùa chiền chứa chấp những sư nghiện rượu, hủ hoá phụ nữ… Nói sao cho hết một thời đại bùn độc, loạn luân, và nhiễu biến. Khiến lòng người ta thán sao có quá ít người thực hành bồ tát đạo cứu đời ?
Ở trong đám giặc mà tâm chí không kiên định thì làm sao phá vỡ ? Trong đám quân loạn tưởng ngày nay cũng vậy.
9
Đức Tăng Thống khai thị rằng :
“Nhiều người hay ít người chỉ là những con số ảo ảnh nơi cõi Sa bà. Phẩm chất và đạo tâm, đạo hạnh, đạo lực của người Phật tử mới là lực lượng Từ Bi cứu độ thế giới đang chìm đắm trong tranh chấp, hận thù, khủng bố, tham ái, bất công hôm nay”.
Và Ngài kỳ vọng :
“Ba ngày Đại hội vừa trao cho quý liệt vị hành trang mới, để chuẩn bị hành trình gánh vác Phật sự. Đó là pháp khí mà quý vị sử dụng để bảo vệ thân tâm, lánh xa Tam độc, thể hiện công trình Phật hoá nhân gian. Biến ít thành nhiều, biến ác thành thiện, biến tà thành chánh, biến nô lệ thành hạnh phúc, biến vô minh thành giác ngộ”.
Để Phật tử ngày nay, vào đầu thế kỷ XXI, quốc nội hay hải ngoại tiếp nối chí nguyện sắc son của chư lịch đại tổ sư thể hiện hơn hai nghìn năm qua trên dải đất Việt Nam. Nay được trao truyền đến Đại hội, (...) để hoàn thành sứ mệnh mà lịch sử Phật giáo Việt Nam giao phó.
Nguyên Thái Võ Văn Ái Những ngày tiền Đại hội – Paris tháng Mười 2016




 

TRẦN TRUNG ĐẠO * BỆNH SỢ

Bịnh sợ dưới chế độ CS 

TRẦN TRUNG ĐẠO

Trần Trung Đạo (Danlambao) - Sợ là một ý thức hiển nhiên gắn liền với số phận con người. Sợ sống, sợ già, sợ đau, sợ chết, nói chung, sợ tất cả những hiện tượng mà con người luôn phải đối đầu nhưng chưa giải thích được bản chất của chúng. 
Tuy nhiên, dưới chế độ CS sợ là một căn bịnh xã hội và bịnh phát cơn khi có một nguồn kích động xảy ra. Giống như ánh sáng tuy không phải là lý do của bịnh đau đầu kinh niên nhưng mỗi khi bịnh nhân bước vào căn phòng quá sáng hay đèn bật sáng bất ngờ, cơn nhức đầu lại bừng bừng nổi dậy.

Trong nước, từ một em bé tiểu học cho đến một cán bộ đảng cao cấp có lập trường chính trị hồng như ráng trời chiều đều có ít nhiều vi khuẩn sợ trong người. Từ những bài tập viết văn cho đến các tiểu luận, biên khảo vẫn nặng phần trích dẫn. Thậm chí trong một bài viết vỏn vẹn hai trang đã hơn một nửa là trích dẫn những câu kinh điển do các "lãnh tụ anh minh" CS nào đó để lại. Trích dẫn không phải để chứng minh cho cái đúng hay che giấu cái dốt của mình mà quan trọng hơn là để an tâm. 
Trong buổi họp, nếu ai lên tiếng phàn nàn, phản đối trước một đề nghị nào đó, chủ tọa chỉ cần dọa "một lần đề nghị đó cũng chính là ước vọng của lãnh tụ anh minh", tức khắc sự phàn nàn dù không ai khuyên cũng xì nhanh hơn bong bóng. Thói quen dựa hơi những người được trao cho quyền "bất khả xâm phạm" trong xã hội, dù còn sống hay đã chết, cũng đều từ sự sợ hãi mà ra. Thói quen đó đã theo thời gian phát triển thành một cố tật trong sinh hoạt văn hóa xã hội tại Việt Nam. 
Ngoài nịnh bợ, bịnh sợ hãi còn gây ra biến chứng trầm trọng khác là đổ thừa. Trong các bài tự phê bình chính thức hay không chính thức, những lý do khách quan bao giờ cũng nhiều hơn chủ quan. Chậm tiến là vì, nghèo đói là vì, tham nhũng là vì, tuyệt nhiên không có cái vì nào trong số đó là lỗi của mình. 
Trong lúc sự sợ hãi là một phần của số phận con người như vừa trình bày, nó chỉ trở nên tai họa tập thể khi mức sợ hãi phát triển thành một bịnh trạng của cả xã hội, tồn tại như một phần của đời sống văn hóa, gây nên những phản động lực cản trở sự phát triển tinh thần của con người và ngăn chận sự thăng tiến của xã hội. 
Trong lịch sử của nhân loại thời cận đại, xã hội Liên Xô dưới thời Stalin và Bắc Hàn trong thời Kim Nhật Thành, có thể được xem là những nơi căn bệnh sợ hãi đã bị xã hội hóa đến mức độ gần như toàn diện. 
Dưới chế độ toàn trị của Stalin, con người thấy chung quanh họ không có ai là bạn mà chỉ toàn là kẻ thù, kể cả cha mẹ, vợ chồng, anh em, bè bạn. Đảng có kẻ thù của đảng, nhà nước có kẻ thù của nhà nước, nhân dân có kẻ thù của nhân dân. Chủ trương trồng cấy vi khuẩn sợ hãi vào toàn bộ xã hội Liên Xô của Stalin thành công đến mức có lần y cho rằng một ngày các cơ quan an ninh để kiểm soát dân chúng có thể không còn cần thiết. Lý do Stalin tự tin như thế bởi vì sợ hãi đã có thể tự quản được trong chính mỗi con người. 
Bệnh trạng sợ hãi tại Bắc Hàn so với Liên Xô còn trầm trọng hơn vì nhiều nơi tại Bắc Hàn con người được thuần hóa đến mức không còn biết sợ là gì. Nhận thức của con người họ phụ thuộc hoàn toàn vào một trung tâm chỉ đạo ý thức được điều khiển từ bên ngoài. 
Nhiều người dân Bắc Hàn hoàn toàn mất ý niệm không gian và thời gian. Ngày tháng và nơi chốn đã bị đổi thay sau khi Kim Nhật Thành xóa bỏ niên lịch AD đang được dùng trên thế giới và thay vào đó bằng lịch Juche lấy năm sinh của họ Kim làm chuẩn. Ví dụ, năm 2000 là năm cuối cùng của thiên niên kỷ đối với phần lớn thế giới nhưng tại Bắc Hàn chỉ mới là năm Juche 99. 
Nếu lý luận theo quan điểm kinh tế của Mác, khi mức độ xã hội hóa của nền kinh tế đạt đến mức toàn diện, chế độ kinh tế tất yếu sẽ biến thái, thì sự biến thái của các xã hội khống chế bằng nỗi lo sợ toàn diện như trường hợp Bắc Hàn, không có gì khác hơn là mang con người trở về thời nguyên thủy. 
Cũng may, con người có lý trí và dù trong hoàn cảnh nghiệt ngã đến đâu nghị lực con người vẫn âm thầm phản kháng và tìm mọi cách vươn lên. Phong trào chống sợ và vươn lên như thế đang lan rộng tại Việt Nam. Đó là một tin mừng, bởi vì bịnh sợ càng thuyên giảm nhanh bao nhiêu, ngày tự do cho đất nước sẽ đến sớm bấy nhiêu. 
7.10.2016


CÁNH CÒ * ĐÀN ÁP

Đàn áp chỉ là giải pháp tuyệt vọng

Bộ Công an vừa chính thức cáo buộc Việt Tân là khủng bố và tiếp đó kết án bất cứ ai nhận tiền hay hoạt động cho Việt Tân tại những điểm nhạy cảm nhất hiện nay đều bị xem là đồng lõa với Việt Tân.
Thông báo Bộ Công an khẳng định "Việt tân là tổ chức khủng bố, do đó, người nào có hành vi tham gia, tuyên truyền, lôi kéo, xúi giục người khác tham gia, tài trợ, nhận tài trợ của "Việt tân". Tham gia các khóa đào tạo, huấn luyện do "Việt tân" tổ chức. Hoạt động theo sự chỉ đạo của "Việt tân"… sẽ đồng phạm tội khủng bố, tài trợ khủng bố và sẽ bị xử lý theo quy định của pháp luật Việt Nam”.
Cùng lúc với thông báo của Bộ Công an là hình ảnh của lực lượng chống khủng bố rải rác xuất hiện đâu đó được cộng đồng mạng chia sẻ và dần dần người ta quy trọng tâm vào vụ biểu tình khổng lồ tuần rồi tại Hà Tĩnh chống Formosa.
Phải chăng nhà nước đang chuẩn bị cho một cuộc đàn áp quy mô vào những Chúa Nhật sắp tới?
Khó giải bài toán này trong một sớm một chiều. Có lẽ phải chờ thêm thông tin mới biết ý định của chính quyền có chấp nhận đối đầu với người dân vùng thảm họa hay không. Đây là sự đối đầu không mấy khôn ngoan trong khi còn rất nhiều giải pháp có thể làm nguội thùng thuốc súng Kỳ Anh và toàn khu vực.
Thứ nhất, nếu giải pháp đàn áp được mang ra thì người dân cả nước sẽ ngay lập tức cho là chính quyền bao che cho Formosa mà làm ngơ trước nỗi khổ của người dân Hà Tĩnh, Nghệ An. Họ đang bị dồn vào chân tường của sự nghèo đói do thất nghiệp và hơn thế, chất độc từ con cá vẫn ngày đêm đè nặng cả một vùng đất dài hơn hai trăm cây số. Tấn công họ là tấn công quần chúng, điều mà bất cứ cuộc cách mạng nào cũng cần có để châm ngọn lửa đấu tranh.
Thứ hai, nếu cáo buộc ai đóng góp hay ủng hộ người dân Kỳ Anh là đồng lõa với Việt Tân nhà nước sẽ tạo cho mình thêm nhiều kẻ thù, những người vốn không hề sợ hãi súng ống, nhà giam trong nhiều năm qua. Họ là những người đơn lẻ khắp nơi nay được tập hợp lại dưới ngọn cờ chính nghĩa mà nhà nước đã trao tận tay cho họ.
Đem Việt Tân ra để làm cái cớ ngăn cản quyên góp chống lại Formosa càng làm cho Việt Tân có thêm tiếng vang trong nước. Khi một thế lực nào đó đứng về phía người dân bất kể thế lực đó tính toán thế nào đi nữa cũng làm cho dân bám lấy như cái phao hiếm hoi chống lại cơn hồng thủy cộng sản. Người dân đã bị dồn tới đường cùng họ sẽ sẵn sàng đổ máu để chiến đấu cho miếng cơm manh áo của mình.
Thứ ba, họ không phải là những người dân lạc lỏng trong xã hội đầy tha hóa như hiện nay. Cuộc biểu tình vừa qua cho thấy họ được tổ chức chu đáo và bài bản. Chính quyền muốn đối phó lại sự bài bản ấy cần có một bài bản cao hơn, thuyết phục người dân tại đây cũng như cả nước. Lấy hung tàn đối phó với cuộc tập trung tranh đấu bất bạo động là giải pháp bất cứ một chế độ độc tài toàn trị nào cũng nghĩ tới trước tiên, và cái giá của nó phải trả không bao giờ là nhỏ.
Thiên An Môn không phải nơi nào cũng áp dụng được. Một thế kỷ khác đã mở ra nhưng Trung Quốc vẫn còn sợ hãi khi nhắc tới nó. Vũng Áng không thể là Thiên An Môn khi cả thế giới vào cuối tuần này chắc chắn sẽ tập trung vào nó. Quốc tế thừa biết lòng tin của giáo dân công giáo nếu họ được tập trung dưới lá cờ giáo hội. Không có gì làm cho họ sợ hãi ngoại trừ sự hòa giải. Đối phó với một tập thể đồng nhất chỉ biết đọc kinh và sẵn sàng tử vì đạo thì dùi cui, súng ống lựu đạn cay là tư duy phá hoại nhất mà người cộng sản có thể nghĩ ra.

Tại sao họ không thể ngồi lại với người dân khi điều họ muốn là đuổi Formosa ra khỏi Việt Nam? Nhà nước làm được điều ấy chắc chắn sẽ không còn cuộc biểu tình nào dù lớn hay nhỏ.
Một sự việc đầy ý nghĩa vừa xảy ra đó là Giáo hội công giáo Việt Nam vừa bầu chọn xong Hội đồng Giám mục với những Giám mục năng động, đầy kinh nghiệm trước các lần bắt bớ, sách nhiễu và quy chụp. Bất kể báo chí úp mở đấu tố Giám mục Nguyễn Thái Hợp ông vẫn tiếp tục được bầu giữ chức Chủ tịch Ủy ban Công lý và Hòa Bình. Trong vai trò đó ông là người có thừa uy tín kêu gọi giáo dân hòa giải nếu chính quyền muốn hòa giải.

Nhưng chữ “muốn” lại rất khó khăn cho người cầm súng, họ bị mê hoặc bởi sức mạnh của tiếng súng hơn là tiếng thét gào đòi công lý của người dân đang là nạn nhân trực tiếp của thảm họa do Formosa gây ra.
Cả thế giới nhìn vào hai đạo quân, một xuất phát từ lòng tin và phía còn lại xuất phát từ di sản của bạo lực cách mạng. Súng sẽ nổ hay không không đến từ người dân mà từ những cái đầu còn đủ tỉnh táo hay không khi chọn cuộc chiến với nhân dân, vốn là kết thúc cho rất nhiều chế độ.

VIETTUSAIGON * CỘNG SẢN SỢ HÃI

Sự sợ hãi của Đảng


Khi người ta sợ hãi, việc dễ nhận thấy nhất là phản ứng cuồng loạn. Sự cuồng loạn lúc này giống như một cơ chế đề kháng của một hữu thể trước cơn sợ hãi vượt ngoài sức chịu đựng. Và điều này vượt ra ngoài khả năng phán đoán cũng như lý tính của một con người thuần túy. Phản ứng của Bộ Công an Cộng sản Việt Nam trong vài ngày trở lại đây cho thấy có một sự sợ hãi vượt ngưỡng của hệ thống. Sự sợ hãi này biểu hiện trong các tình huống dễ nhận biết và điều này cũng dễ dàng nhân ra nguyên nhân cũng như tương quan tạo xung đột để dẫn đến sự sợ hãi này.
Ở khía  cạnh thứ nhất là các tình huống và biểu hiện sự sợ hãi, khác với trước đây, sự sợ hãi của đảng Cộng sản nói chung và của hệ thống an ninh Cộng sản nói riêng là sự sợ hãi Mặc Cảm Lãnh Chúa. Và đến thời điểm hiện nay, sự sợ hãi này đã chuyển hóa sang hướng Mặc Cảm Ăn Mày. Cả hai loại mặc cảm này đều có chung một biểu hiện là độc đoán, độc tài và bóp ngạt bất kì đối tượng nào hàm chứa yếu tính tự do.  Điểm khác biệt giữa hai thứ mặc cảm này chính là một kẻ đang nắm quyền và sợ mất quyền với một kẻ đang đối mặt với cái đói, thiếu hụt nhưng lại cố níu kéo quyền lực và càng níu kéo thì quyền lực càng vuột khỏi tầm tay.
Điểm khác biệt nữa rất dễ nhận biết giữa hai thứ mặc cảm là Mặc Cảm Lãnh Chúa là thứ mặc cảm khi người ta có quá nhiều thứ để giữ, để không được phép đánh mất, còn Mặc Cảm Ăn Mày là mặc cảm không còn gì để mất.
Kể từ sau 30 tháng 4 năm 1975 đến những năm cuối thế kỉ 20, khi mà truyền thông Việt Nam chưa hề có cánh cửa nào khác ngoài các phương tiện truyền thông nhà nước. Người nào may mắn và liều lĩnh lắm mới có một cái radio ba băng tần, bốn băng tần để nghe đài BBC hoặc VOA (thời đó chưa có RFA). Và sự nghe lén lút đó có thể gây ảnh hướng đến tính mạng của người nghe khi nhà cầm quyền địa phương phát hiện. Thời bấy giờ, người dân chỉ biết vâng vâng dạ dạ và không thể có lựa chọn nào khác bởi một phần do sự hiểu biết bị thui chọt sau quá trình dài đói khổ, bị ép đủ điều, bị cai trị bởi nhà cầm quyền độc tài.
Thời bấy giờ, có thể nói rằng đảng Cộng sản Việt Nam có đủ mọi thứ để phát triển Mặc Cảm Lãnh Chúa, có sự sợ hãi của người dân, có quyền lực độc tài, độc tôn và có cả hệ thống tai mắt theo dõi người dân cũng như hệ thống tay chân để bịt mọi tai mắt nhân dân. Lối đi của nhân dân là đường đi của một con ngựa thồ đã bị bịt hết mọi tầm nhìn hai bên đường, chỉ được nhìn thẳng phía trước mà cất vó để đuổi cho kịp ngọn cỏ đang treo trên trán.
Giữa hàng triệu cái có lúc bấy giờ, có một thứ mà đảng Cộng sản không bao giờ có, đó là lòng dân. Nếu có lòng dân thì không rơi vào tình trạng mặc cảm. Nhưng không có lòng dân, đảng Cộng sản đã dùng đòn phép bạo lực và độc đoán để trị dân, để bắt dân phải vâng phục, và họ đóng vai trò lãnh chúa trên lãnh thổ. Mặc cho dân chấp nhận hay không chấp nhận họ, tin hay không tin, coi trọng hay khinh ghét thì họ vẫn cứ là “nhà lãnh đạo” và dùng bàn tay thép để trị dân. Bàn tay thép càng mạnh thì Mặc Cảm Lãnh Chúa càng cao và ngược lại, Mặc Cảm Lãnh Chúa càng cao thì bàn tay thép càng bóp nghẹt cổ nhân dân!
Nhưng thời của Mặc Cảm Lãnh Chúa đã nhanh chóng lụi tàn khi intrenet có mặt trên thế giới và tại Việt Nam. Mọi xung năng kinh tế, mọi tương tác văn hóa, thông tin, tư tưởng, xã hội đều nở ra, đa diện, đa chiều kích. Đây cũng là thời điểm mà bất kì người dân Việt Nam nào cũng đều có cơ hội để tiếp cận thông tin bên ngoài để phân tích và phản tư. Cái nhìn của con người có mọi cơ hội để trở nên rộng thoáng và gần với minh triết. Ngược lại, đây là khoản thời gian mà đảng Cộng sản ngày càng lộ rõ sự yếu kém, tính phá hoại và nguy cơ phá sản của họ.
Đến thời điểm hiện tại, khi mà người dân xem sự tồn tại của đảng Cộng sản như một thứ thiên tai của dân tộc và sự có mặt của đảng Cộng sản như một gánh nợ của quốc dân, đảng Cộng sản chính thức chuyển hóa từ Mặc Cảm Lãnh Chúa sang Mặc Cảm Ăn Mày.
Cho dù đã thay da đổi thịt, giữ cái vỏ Cộng sản nhưng cái ruột đã tự biến dạng thành một thứ quái thú mang cái bụng và bàn tay tư bản nhưng não trạng và đôi chân cộng sản, đảng này vẫn không thể cứu vãn được sự phá sản của họ bởi niềm tin nhân dân sụt giảm nhanh chóng trong khi sự phản đối và phản ứng của nhân dân đối với nhà nước Cộng sản ngày càng phát triển mạnh mẽ.
Trong khi đó, nội lực kinh tế của người Cộng sản cạn kiệt, nợ công ngập đầu, ngân sách chính phủ cứ như kho gạo thời đói ăn, lúa chưa kịp trổ bông thì gạo đã gần hết. Nguyên một hệ thống tàu há mồm với những tay trùm phé tham nhũng, ăn tiêu mà tài chánh thì không có gì, lòng dân oán thán, thế giới càng lúc càng bóp chặt các cơ hội vay mượn và nhận tài trợ của Việt Nam. Lúc này, mặc Cảm Ăn Mày phát triển thay thế cho Mặc Cảm Lãnh Chúa.
Một mặt thì ngậm tăm xỉa răng bước vào quán tỏ ra anh/chị đây vừa mới ăn no, đang cần xỉa răng, làm sạch miệng, mặt khác thì đợi ai đó mời ăn để nói ngay câu mượn tiền để “đi làm ly cà phê vì ăn xong mà không có cà phê nó lạt cái miệng!” để rồi nếu mượn được tiền thì chạy sang quán khác ngồi ăn vội ăn vàng mà cứu cái bụng, bạn bè khỏi thấy. Cái trò này biểu hiện rất rõ trong kiểu vừa tỏ ra bất cần nhưng lại vừa chờ đợi các nước lớn tài trợ, rồi vay nợ đáo hạn đề đảo nợ. Về mặt đối ngoại thì vậy, mặt đối nội thì thả sức bóp nghẹt nhân dân. Vì không còn gì để mất!
Biểu hiện mạnh nhất của Mặc Cảm Ăn Mày mà đảng Cộng sản Việt Nam đã lún sâu vào là trong cuộc biểu tình chống Formosa của nhân dân tuần trước. Công an, quân đội tìm cách tháo giày, cởi bỏ quân phục để thoát thân trước biển người phản đối, nhà cầm quyền tăng cường bạo lực trong tuần này. Nhưng có một thứ họ đang gia6yu1, mà d09ung1 hơn là họ đang ngậm tăm trước nhân dân!
Cách che tử huyệt của đảng Cộng sản cũng giống như một kẻ ăn mày ngậm tăm để nói với người khác là “tao vừa ăn xong” nhưng cái bụng thì sôi òng ọc. Sau cuộc biểu tình rầm rộ của ngót nghét 16,000 giáo dân. Tuần này, đảng Cộng sàn đã có hai động thái đáng kể: Chụp mũ đảng Việt Tân và; Tăng cường ăn ninh, nâng cơ số trong khu vực biểu tình tuần trước nhằm ngăn chặn. Đây cũng là giây phút mà tử huyệt của an ninh Cộng sản lội quá rõ!
Thứ nhất, việc cơ động, di chuyển các trung đoàn cảnh sát cơ động ở các tỉnh khác đến khu vực biểu tình cho thấy sự bất lực của lực lượng cảnh sát cơ động tại chỗ. Và khi di chuyển, các tỉnh có cảnh sát cơ động tăng cường sẽ là những lổ hổng đáng sợ bởi hiện tại, 64/64 tỉnh thành có thể nổ ra biểu tình bất kì giờ nào. Lúc đó, mọi việc sẽ khó mà lường.
Thứ hai, việc vu khống Việt Tân là tổ chức khủng bố đã cho thấy đảng Cộng sản chính thức tỏ ra thất bại, thua trắng so với đảng Việt Tân. Mọi mũi nhọn dư luận viên, tuyên truyền viên, chính trị viên của đảng Cộng sản đã không thuyết phục được nhân dân. Và (nếu có!) đảng Việt Tân đã tranh thủ được lòng dân và nói người dân nghe, sẵn sàng chấp nhận mọi rủi ro, bất chấp sợ hãi để nghe theo Việt Tân mà nổi dậy (nếu có!).
Công bố bằng một văn bản phi pháp rằng Việt Tân là thành phần khủng bố là cách chơi bẩn nhằm triệt tiêu Việt Tân. Chuyện này có nét giống với triệt tiêu Quốc Dân Đảng những năm 1930 bằng cách vu khống (vụ Ôn Như Hầu, Cầu Chiêm Sơn…) để đi đến khủng bố, tàn sát một cách có lý cớ. Nhưng nghe ra chuyện khủng bố Việt Tân và tái diễn một Ôn Như Hầu, Cầu Chiêm Sơn thời bây giờ là quá khó, bởi thế giới thông tin, tương tác kinh tế và tương tác chính trị, kể cả xung đột vũ trang nhằm bảo vệ nhân quyền bây giờ khác xa thời thập niên 1930.
Và, chưa bao giờ Mặc Cảm Ăn Mày, một kiểu mặc cảm của một kẻ đói rách nhưng luôn tỏ ra ta đây giàu có và quyền lực nhằm dễ bề kiếm ăn và hù dọa người khác, thậm chí bóc lột, trấn áp, bịp bợm đối với người khác lại ứng với đảng Cộng sản Việt Nam như hiện tại. Mọi động thái của an ninh Cộng sản đều cho thấy họ đã thật sự sợ hãi trước gần 100 triệu nhân dân đã biết phản tư và đang dần tìm lấy tự do, công lý!
 VietTuSaiGon's blog
 http://www.rfavietnam.com/node/3488

NS. TUẤN KHANH * CÔNG LÝ

Thời điểm để đứng lên hát lời công lý

Ảnh của tuankhanh


Trò chuyện với ông Vũ Sinh Hiên về hiện tình Công giáo Việt Nam
Ông Vũ Sinh Hiên, một nhà chép sử và nghiên cứu Công giáo độc lập. Trước năm 1975, ông hoạt động trong Liên Đoàn Sinh Viên Công Giáo / Đại Học Sàigon, trong Phong Trào Trí Thức Công Giáo - PAX  ROMANA -. Một năm trước khi chế độ VNCH thất thủ, ông là Ủy Viên Tuyên Truyền - Nghiên Cứu - Huấn Luyện của Ban Chấp Hành Trung Ương Caritas Việt Nam"
Sau năm 1975, cùng hoàn cảnh với những người cùng thời với ông như Nguyễn Ngọc Lan, linh mục Chân Tín… ông Vũ Sinh Hiên bị công an theo dõi và ngăn cản suốt trong một thời gian dài, do các hoạt động nghiên cứu, hội họp trong giới tín ngưỡng của ông. Sau đó, ông tập trung vào nghiên cứu và ghi chép những đề tài lớn về Công giáo và xã hội, trong đó có đề tài “Những vấn đề giữa Công giáo và Cộng sản”, xuyên suốt từ năm 1945 cho đến nay.
Nhân sự kiện hàng trăm ngư dân miền Trung nộp đơn đòi Formosa và Nhà nước Việt Nam bồi thường sau thảm họa môi trường biển, đặc biệt là từ cuộc biểu tình của gần 18.000 người đòi công ty Formosa phải ngừng hoạt động và dọn ra khỏi Việt Nam, ông Vũ Sinh Hiên đã cho biết thêm nhiều chi tiết đáng lưu ý, liên quan đến cột mốc dân quyền lịch sử này.
Đã có hai lần, mỗi lần hơn 600 gia đình ngư dân ở miền Trung nộp đơn, đòi Formosa và Nhà nước phải bồi thường. Như ông đã nhận định đây là một cột mốc lịch sử của người Công giáo hành động vì xã hội, tổ quốc. Ông có nghĩ rằng mọi thứ rồi sẽ có một kết quả tốt?
Tôi muốn nhắc cho mọi người nhớ rằng, những gì đã diễn ra, chỉ có một lời giải, đó là chính quyền hiện nay đã quyết tâm che chắn cho công ty Formosa. Họ sẽ làm mọi cách. Mọi thứ là trùng trùng lớp lớp ngăn chận người dân tiến đến công lý. Công an đã chặn xe, đã làm khó người nộp đơn. Giờ thì họ sẽ nhân danh rằng Formosa đã sòng phẳng, đã giao 500 triệu đô-la, nên chính quyền sẽ tìm mọi cách bảo vệ công ty này. Và cách đối phó của họ - có thể đoán trước - là Formosa sẽ đẩy hết mọi trách nhiệm cho chính quyền, từ chối trả lời người dân.
Tự bản thân tôi, với những điều đã ghi nhận từ các bài bản đối phó của nhà nước cộng sản, tôi tin vụ kiện này có giá trị khởi đầu nhưng khó có được kết quả về sau. Nhưng quan trọng hơn hết, việc nộp đơn kiện là một hành động đẹp. Đẹp cho xã hội, đẹp cho dân tộc.
Điểm quan trọng mà bất kỳ ai cũng có thể thấy được, là tính đoàn kết và đùm bọc lẫn nhau giữa người công giáo và lương giáo. Ví dụ cụ thể nhất là cuộc biều tình ngày 2/10/2106 tại Kỳ Anh, được ước tính là có đến 18.000 người tham gia vừa qua. Dù chủ trương hoàn toàn vì công lý và minh bạch, nhưng liệu điều này có khiến phía chính quyền đáp trả từ sự lo ngại không?
Chắc chắn là họ lo ngại. Hiện nay, thống kê khá chính xác cho biết Công giáo thật sự chỉ có khoảng 6-7 triệu tín đồ, nhưng đó là một lực lượng không dễ xé nhỏ, bẻ gãy. Người Công giáo lúc này không còn dễ đàn áp.
Hãy nhớ lại những chuỗi sự kiện mà người Công giáo đã trãi qua và dần dần có kinh nghiệm thì sau các biến động ở giáo xứ Thái Hà, tòa Khâm Sứ Hà Nội,  thì các nơi đang đối đầu với những sự sách nhiễu như Dòng Phao Lô Hà Nội, Mến Thánh GIá Dòng Thủ Thiêm… đã có đủ kinh nghiệm để phản ứng mạnh mẽ. Đặc biệt là Dòng MTG Thủ Thiêm, vốn đang nằm trong tầm ngắm của chính quyền quận 2, đã có được bài học về việc chính quyền giải tỏa chùa Liên Trì.  Mọi thứ sẽ rất phức tạp nếu chính quyền chạm tay vào khu vực ấy.
Tôi nghĩ những hành động vừa rồi của người Công giáo Kỳ Anh nói riêng, và người Công giáo Việt Nam nói chung là điều nên làm, cần làm. Nếu vào lúc này người Công giáo không hợp lực và hành động thì sẽ không có ai dấn thân cho người dân đang bị nạn ở miền Trung. Hãy nhìn từ sự kiện chùa Liên Trì sẽ thấy, đó là phần cô độc của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất trong bối cảnh hôm nay. Lợi dụng điều đó mà chính quyền đã tàn phá ngôi chùa.
Trong các ghi ghép của tôi về việc giao tiếp của người Công giáo và chế độ Cộng sản, thì từ 1945 đến nay, lần đầu tiên người Công giáo đoàn kết và cùng đứng lên mạnh mẽ như vậy. Người Công giáo đã nhẫn nhịn để có những cuộc diễn tập qua các vụ ở Thái Hà, Tòa Khâm sứ… Tuy vui mừng nhưng tôi vẫn lo ngại, vì đảng Cộng sản đã chọn phía đứng che chắn cho công ty Formosa nên kết cục khó lường, thậm chí người dân có thể sẽ phải trãi qua những bách hại.
Thưa, ông vừa nói về sự đoàn kết là sức mạnh. Xin được hỏi ông rằng lịch sử của những người Công giáo đi cùng tiếng nói của nhân dân từ năm 1975 đến nay, vẫn có những trường hợp dường như rất cô đơn ngay trong chính giáo hội của mình. Chẳng hạn như trường hợp linh mục Nguyễn Văn Lý ở Huế, linh mục cha Ngô Quang Kiệt ở Hà Nội… Vậy thì các hoạt động vừa rồi của linh mục Đặng Hữu Nam hay linh mục Trần Đình Lai, thậm chí là với Đức Giám mục Nguyễn Thái Hợp, đó là hành động tự phát hay đã có sự đồng thuận của Hội đồng Giám mục Việt Nam?
Tôi biết ở Giáo phận Vinh, chẳng hạn linh mục Đặng Hữu Nam, thì nhận được sự đồng thuận. Tin tức từ Vinh cho tôi biết, giáo phận có cả một bộ phận đặc trách nghiên cứu về các vấn đề pháp luật, xã hội, hướng lý… luôn gắn kết với Đức Giám mục Nguyễn Thái Hợp.
Nhưng cô đơn là một ý nghĩa chính xác. Vì giáo phận Vinh cô đơn ngay trong Giáo hội Việt Nam. Hoạt động của Công giáo ở Việt Nam có những điểm đặc biệt: mỗi giáo phận đều hoạt động biệt lập và chỉ trực thuộc Vatican. Và đôi khi một giáo phận có hoạt động khác biệt thì thường chỉ nhận được sự im lặng từ các giáo phận khác. Có chăng thì có một vài tiếng nói của linh mục Nguyễn Văn Lý ở Huế, Đức Tổng Giám mục Ngô Quang Kiệt, và có một vài tiếng nói của các vị đã nghỉ hưu như Tổng Giám Mục Hoàng Đức Oanh… Mà với kinh nghiệm của mình, thì tôi lo ngại rằng ngay trong Giáo hội cũng đã không có sự đồng thuận. Và tôi sợ rằng ngay trong hàng Giám mục của người Công giáo cũng không có nhiều những người can đảm.
Vậy thì rõ là trong Giáo hội cũng không thống nhất được về việc sống và đứng cùng hoạn nạn của nhân dân. Nhưng trong những ghi nhận của ông, thì loạt hành động vừa rồi của những giáo dân miền Trung, giáo phận Vinh có cô đơn trong chính những tín hữu Công giáo của mình hay không?
Tôi cũng đã dành nhiều thời gian để tìm hiểu về điều này, và nhận ra rằng giáo dân cả nước thì đồng thuận với những gì diễn ra ở Kỳ Anh, ở Giáo phận Vinh. Nhưng với hàng giáo phẩm nói chung từ Bắc chí Nam thì tôi không chắc. Vì hiện ngay cả với một vị Tổng giám mục ở Sài Gòn cũng là một người thích đi hàng hai, thích có địa vị về tín ngưỡng, nhưng cũng thích ve vuốt chính quyền. Đó là chưa nói đến nhiều linh mục vậy. Chính vì vậy mà tôi vừa kính trọng, vừa lo lắng cho những linh mục đang dấn thân cho con chiên của mình, cho nhân dân như linh mục Đặng Hữu Nam, linh mục Trần Đình Lai… vì họ cô đơn trên con đường của mình.
Công giáo đã từng rất cô đơn khi chính quyền Cộng sản cho ngang nhiên hạ thánh giá ở miền Bắc, một giám mục ở phía Nam đã quay lưng, nói rằng “chuyện của Giáo phận nào thì giáo phận ấy tự lo”. Hoặc ngay trong lúc cả nước, người Công giáo cùng toàn dân xuống đường phản đối ô nhiễm môi trường, cá chết và biển chết, thì cũng có một Tổng Giám mục từng lạnh lùng tuyên bố rằng “không nên đi biểu tình làm cản trở lưu thông”.
Cũng như những điểm yếu của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất, Giáo hội Công giáo Việt Nam cũng có những điều ngặt nghèo tương tự như vậy.
Vậy thì, nếu như công việc đứng cùng nhân dân của giáo phận Vinh gặp khó khăn, Hội đồng Giám mục Việt Nam có khả năng sẽ làm ngơ?
Tôi không nghĩ đến lúc giáo phận Vinh gặp khó, mà ngay lúc này, người Công giáo Việt Nam đang chờ nghe tiếng nói của Hội đồng giám mục Việt Nam. Là một người Công giáo, tôi cũng chờ tiếng nói của Hội đồng Giám Mục Việt Nam đứng về phía lẽ phải, về phía công lý và con người Việt Nam.
Lúc này là lúc mà Hội đồng Giám mục Việt Nam cần chứng minh sự đoàn kết và tương ái của người Công giáo với nhau, của người Công giáo với dân tộc mình. Chúng tôi cần một tiếng nói đồng thuận và lời kêu gọi cầu nguyện cho giáo phận Vinh – nơi đó, đồng bào mình và dân tộc mình đang chấp nhận nguy khó để đến lẽ phải và tình thương.
Nhưng có lẽ, điều mà tôi cũng như nhiều giáo dân khác hy vọng, sẽ có thể từ Tân Hội Đồng Giám Mục Việt Nam vừa mới được bầu tại Hội Nghị lần thứ XIII của HĐGMVN họp tại Tp.HCM từ ngày 3 đến 7 - io - 2016. Ban Thường Vụ mới của HĐGMVN sẽ gồm các Giám Mục ;
Chủ Tịch : Đức Giám Mục Giuse Nguyễn Chí Linh, GM giáo phận Thanh Hóa
Phó Chủ Tịch : Đức Giám Mục Giuse Nguyễn Năng, GM giáo phận Phát Diệm
Tổng Thư Ký : Đức Giám Mục Phêrô Nguyễn Văn Khảm, GM giáo phận Mỹ Tho
Phó Tổng Thư Ký : Đức Giám Mục Giuse Vũ Văn Thiên, GM giáo phận Hải Phòng
Ba trong bốn vị giám mục trong Ban Thường Vụ mới này đang coi sóc các giáo phận miền Bắc. Hai Đức Cha Chủ Tịch và Phó Chủ Tịch đều đã long đong lận đận kể từ sau năm 1975 mới được lãnh sứ vụ Linh mục, rồi Giám mục. Đức cha Phó Tổng Thư Ký trẻ trung coi sóc giáo phận Hải Phòng thì ngay những năm tháng đầu của đời tận hiến của ngài, cũng đã từng chứng kiến những đắng cay của vị giám mục tiền nhiệm Khuất Văn Tạo và của Cây Đại Thụ Phạm Hân Quynh
Tôi biết rất nhiều linh mục muốn hành động với con tim chân chính của mình, nhưng họ bị trói buộc bởi những luật lệ và nguyên tắc. Mà một trong những trói buộc đáng sợ là những hàng giáo phẩm thích sống và chìu chuộng nhà nước thế quyền để tận hưởng vị trí của mình. Nhưng tôi tin là sự kiện ở Vinh sẽ tạo nên một làn sóng thức tỉnh. Thức tỉnh không chỉ với người dân nói chung, mà còn với những người chăn chiên ngủ quên nói riêng. Không có gì hơn lúc này, đây là thời điểm để đứng lên hát lời công lý.
Tuấn Khanh (ghi)

SƠN TRUNG * CUỘC HÝ TRƯỜNG

 


CUỘC HÝ TRƯỜNG 

SƠN TRUNG


I. CỘNG SẢN NỔ NHƯ TRUYỀN THỐNG


Tàu sân bay Mỹ tuần tra Biển Đông, rồi đi. Trung Quốc nổ ầm lên rằng Mỹ sợ hỏa tiễn của Trung Cộng mà tháo chạy. Việt Cộng mới mua vài hỏa tiển hạng trung, người Nga chê, nhưng Việt Cộng nói rằng vũ khí Việt Nam làm Trung Cộng sợ hãi. Việt Cộng cũng theo truyền thống xạo. Trước 1975, Việt Cộng nói hỏa tiễn Nga kém, bắn không tới máy bay Mỹ. Các khoa học gia Việt Cộng nối hỏa tiễn dài thêm nên bắn hạ máy bay Mỹ dễ dàng. Nay Việt Cộng cũng nói vũ khí Việt Cộng sáng chế  rất hiện đại, vả tàu sân bay Việt Nam  tối tân  hơn  Mỹ, Nga (1). Thế thì mua vũ khí Mỹ, Nga  làm gì? Cần gì phải năn nỉ Mỹ bỏ cấm vận vũ khí?

Khoác lác về vũ khí chế tạo chưa đủ, Việt Cộng còn nổ dữ dội rằng Việt Nam – “Con hổ” châu Á đang trỗi dậy. Không biết thật hay giả, họ dẫn chứng tờ Economist và "Indian Defence Review rằng "Trong thập niên tới, nếu tiếp tục đạt mức tăng trưởng 7% thì Việt Nam sẽ được coi như Hàn Quốc và vùng lãnh thổ Đài Loan (Trung Quốc), hai nền kinh tế lớn khác ở châu Á. (1b)Ai cũng biết Việt Cộng tham nhũng, vơ vét hết tiền Ngân hàng bỏ túi,rồi mang gửi ngoại quốc, cộng sản nợ như chú chỗm mà hóa thành con hổ ư?

Nực cười các bài mang danh Indian Defence Review lại có những bản khác nhau:
- Thế kỷ 21 thường được gọi là “thế kỷ của châu Á” nhưng nếu ai hỏi về nước nào của châu Á đã phi nước đại về phía trước trong 25 năm qua hay đại loại như thế thông qua việc một phần lớn dân số thoát nghèo thì câu trả lời sẽ là Trung Quốc hoặc Ấn Độ.
 https://caphesach.wordpress.com/2016/10/01/viet-nam-con-ho-chau-a-dang-troi-day/
- Với dân số khoảng 93 triệu người, Việt Nam đã đạt tốc độ tăng trưởng nhanh thứ hai trên thế giới tính theo đầu người kể từ năm 1990.
http://baotintuc.vn/kinh-te/viet-nam-con-ho-chau-a-dang-troi-day-20160823164821464.htm

Trong khi đó , hai bài báo nói rằng lấy từ Economist lại giống với tờ Indian Defence Review.
Với dân số trên 90 triệu người, Việt Nam có tốc độ tăng trưởng GDP đầu người nhanh thứ hai trên thế giới kể từ năm 1990, chỉ sau Trung Quốc. Nếu trong thập kỷ tới Việt Nam có thể đảm bảo tỉ lệ tăng trưởng kinh tế là 7%, rất có thể đất nước sẽ trở thành một “con hổ châu Á” như Hàn Quốc và Đài Loan. Đó sẽ là một thành tựu vĩ đại đối với một quốc gia đã phải trải qua nhiều thập kỷ chiến tranh và có tỉ lệ nghèo ngang Ethiopia vào những năm 1980.
http://tintucquansu.info/viet-nam-con-ho-chau-moi-dang-troi-day.html
Đúng là giấu đầu hở đuôi!

II. LIÊN MINH NGA -HOA

Trong tháng 9-20016, Trung Cộng và Nga tập trận. RFI đưa tin:


Hãng thống tấn Nga Tass hôm 30/08/2016 đã xác nhận : Cuộc tập trận Nga-Trung Quốc tại Biển Đông sẽ diễn ra vào trung tuần tháng Chín này (11-19/09/2016). Bản tin còn nêu rõ các chiến hạm và quân hạm Nga được cử đến Biển Đông tham dự cuộc tập trận. Điểm qua danh sách tàu Nga cùng diễn tập với Trung Quốc, giới quan sát ghi nhận tính chất hình thức, chiếu lệ của việc Nga tham gia tập trận tại Biển Đông, có thể là vì Mátxcơva không muốn làm mất lòng Việt Nam.(2)

Tờ VietTimes -- Moscow khẳng định "Nga không đứng về bất cứ bên nào trong tranh chấp ở Biển Đông" và "Nga ủng hộ các nỗ lực của Trung Quốc và Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á (ASEAN) soạn thảo Bộ quy tắc ứng xử ở Biển Đông".




Thông tấn Nga Tass ngày 14/7 dẫn lời người phát ngôn Bộ Ngoại giao Nga Maria Zakharova ra tuyên bố cho hay: Moscow nhấn mạnh lập trường "nhất quán và không thay đổi" của Nga, theo đó các bên liên quan tranh chấp chủ quyền ở Biển Đông cần tuân thủ nghiêm ngặt nguyên tắc không sử dụng vũ lực và tiếp tục tìm kiếm giải pháp chính trị - ngoại giao trên cơ sở luật pháp quốc tế, trước hết là Công ước Liên hợp quốc về Luật Biển năm 1982 (UNCLOS).

Đại diện Bộ Ngoại giao Nga cũng nêu rõ rằng "về mặt nguyên tắc Nga không đứng về bất cứ bên nào và sẽ không để bị lôi kéo vào cuộc tranh chấp".(3)

Ba mầu đến độ suy vong
Khỉ về Gà gáy, vầng hồng nổi lên

( Pháp - Ba màu- tam tài suy yếu, năm đinh dậu 1945 Cộng sản (cờ đỏ) nổi lên.
Cúc vàng rót chén rượu tiên
Uống mà xem lũ đảo điên luân thường
Mèo lùi Cáo nắm kỷ cương  
( Bảo Đại hiền lành như mèo phải thoái vị cho Hồ Chí Minh - Cáo già)
Tương tàn cốt nhục nhiễu nhương lạ kỳ
Nhân gian mấy độ hợp ly
Đồng hoang nhuộm máu kinh kỳ tả tơi
Quỉ Ma giao chiến khắp nơi
Quỉ ở trên trời, Ma ở dưới hang
Cỏ cây non nước điêu tàn
Quỉ nọ ra hàng, Ma ấy mới thôi
Vẩy Rồng tạm tách làm đôi
Bóng câu in dấu muôn đời nhuốc nhơ

Pháp  có máy bay- quỷ trên trời- thua trận Điện Biên Phủ mà đầu hàng Cộng sản
 - cộng sản đào hầm ở dưới hang  hố-
Hiệp định Geneve 1954 cắt Việt Nam làm đôi
Kể từ đôi ngũ nằm chờ
Thầy Tu mở nước bấy giờ mới hay
Chẳng qua cũng giống Quỉ Tây
Ma tàn Quỉ hết đến ngày Long-Hoa

Quỷ Tây: chỉ Ngô Đình Diệm phục vụ cho Âu Mỹ
Khỉ về Gà gáy oa oa
Khắp nơi lại dấy can qua kinh trời
Quỉ Ma đến lúc đi đời
Phụ Nguyên Trời đã định ngôi sẵn sàng
Chó mừng tân chủ rõ ràng
Bốn phương tấp nập lên đàng hồi hương
Long Hoa muôn thuở biên cương
Việt Thường con cháu Tiên Rồng vẻ vang.

Ông Nguyễn Văn Thới ( 1866-1925) đã thấy trước rằng Pháp sẽ rút lui và từ đó Việt Nam không còn Công Lý vì Cộng sản độc tài đảng trị   đúng như câu ca dao hiện đại
" Nam Kỳ khởi Nghĩa mất Công lý 
  Đồng Khởi vùng lên hết Tự Do""
 Đời sống vô cùng khốn khổ, không cơm ăn, áo mặc đến nỗi  hở mông, hở đít
Tây buồn cởi ngựa về Tây.
Tòa án mất rồi chẳng ai hay.
Nam Việt đổi dời nay chi thế

(TG,263,138)
Càng thấy khổ ngày càng túm rụm,
Tây về Tây người khó bụm khu 
. (KT 278, 19)
 Bụm khu; che kín. ;Khu: mông, đít)
Câu này tương ứng với ca dao hiện đại:
Mỗi năm ba thước vải thô
Lấy gì che kín cụ Hồ hỡi em?
 Ông thấy Việt Cộng là tay sai Trung Cộng:

An Nam con chú bên Tàu,
Ra tài dao bảy dạ vào búa tay.
Nghề võ người thiệt tài hay,
Bưng mâm, bưng nước giỏi nay lạ lùng.

(TG218, 48)
Pháp vì lòng tham chiếm Việt Nam rồi cũng phải bỏ. Tàu tham chiếm Việt Nam rồi cũng phải lui:
Tây tham tây chịu gian nan,
Tàu tham Tàu cũng chớ tham khúc tùng.

(TG 239, 90)


Số phận thực dân, đế quốc và bọn tay sai cuối cùng sẽ thất bại như lơi Lý Thường Kiệt: 
南國山河南帝居,
截然分定在天書。
如何逆虜來侵犯,
汝等行看取敗虚。
Phiên âm Hán-Việt:
Nam quốc sơn hà Nam đế cư
Tiệt nhiên phận định tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư.
 Nước Nam là của vua Nam,
Bản dịch thơ của Trần Trọng Kim
Sông núi nước Nam, vua Nam ở,
Rành rành phân định tại sách trời
Cớ sao lũ giặc sang xâm phạm
Chúng bay sẽ bị đánh tơi bời
___

CHÚ THÍCH
(1). Việt Nam con hổ nổi dậy. http://player.mashpedia.com/player.php?q=1vsYYgmh1Lc /
- https://www.youtube.com/watch?v=2CKPsvVtVuI/
 Việt Nam Tự Đóng Tàu Tên Lửa Hiện Đại Hơn Cả Nga và Mỹ | Vn News
- http://kapanlagu.net/yt/ijXSj7zZPkI/tin-tc--vit-nam-con-h-chu--mi-ang-tri-dy.html
- Nga sốc khi biết VN tự nâng cấp được tên lửa S300-PMU1 khiến nó mạnh hơn cả Trung Cộng
 http://player.mashpedia.com/player.php?q=HgZAYJl9-zs
 -Bất ngờ vũ khí khủng Việt Nam mạnh hơn chiến hạm Mỹ làm Trung Quốc hoang mang.
 https://www.youtube.com/watch?v=PuYfqzXM8yQ
(1b).- http://baotintuc.vn/kinh-te/viet-nam-con-ho-chau-a-dang-troi-day-20160823164821464.htm
- https://www.youtube.com/watch?v=ijXSj7zZPkI
(2).  http://vi.rfi.fr/chau-a/20160901-bien-dong-nga-chi-tap-tran-chieu-le-voi-trung-quoc-vi-viet-nam
(3).http://viettimes.net.vn/nga-phan-ung-sau-phan-quyet-bien-dong-khong-hoan-nghenh-khong-bac-bo-hay-binh-luan-truc-tiep-67138.html
(4).http://www.viethaingoai.net/trung-quoc-noi-thang-nga-khong-phai-dong-minh.1.html (5).http://viettimes.net.vn/trung-quoc-noi-thang-nga-khong-phai-dong-minh-46207.html

No comments:

Post a Comment