Sunday, May 13, 2012
BIỂN ĐÔNG
Lê Quỳnh
BBC từ Hong Kong
Cập nhật: 02:37 GMT - thứ năm, 29 tháng 3, 2012
Nhật Bản xem các tranh
chấp lãnh hải gồm vùng Biển Đông là phép thử cho hướng đi tương lai
của Trung Quốc trong khi hải quân Quân Giải phóng đang thực hiện
chiến lược ba giai đoạn.
Một chuyên gia quốc phòng Nhật Bản cho biết như
vậy trong buổi thuyết trình hôm 27/3 ở Hong Kong bàn về tham vọng trên
biển của Trung Quốc.Các bài liên quan
Chủ đề liên quan
Ông Shinji Yamaguchi phát biểu trong
bối cảnh tiếp tục có căng thẳng giữa Tokyo và Bắc Kinh sau khi Nhật Bản
đầu tuần này tuyên bố một đảo thuộc khu vực tranh chấp Senkaku/Điếu Ngư
là "tài sản quốc gia".
Tại cuộc thảo luận có mặt các nhà ngoại giao và
học giả các nước như Mỹ, Pháp, Anh, Trung Quốc và Ấn Độ, ông Shinji
Yamaguchi tóm tắt những ý chính trong báo cáo gần đây về hải quân Trung
Quốc, đuợc công bố bởi cơ quan của ông, Viện Nghiên cứu Quốc phòng Nhật
Bản (NIDS) - đơn vị có quan hệ mật thiết với Bộ Quốc phòng.
Sứ mạng của ông Shinji Yamaguchi ở Hong Kong
dường như nhằm quảng bá quan điểm của giới chuyên gia quốc phòng Nhật và
cũng để thử phản ứng dư luận trong vùng, đặc biệt là Trung Quốc.
Báo cáo của NIDS nói tranh chấp lãnh hải ở Biển
Đông bắt đầu căng thẳng hơn từ cuối thập niên 1960 và tiếp tục là một
trong những yếu tố gây bất ổn ở Đông Nam Á cho đến nay.
Thái độ của Trung Quốc cũng thay đổi tùy thời
điểm. Thập niên 1970 và 1980 chứng kiến Trung Quốc dùng vũ lực chiếm
Hoàng Sa năm 1974, bãi đá Gạc Ma năm 1988 và đảo đá ngầm Vành Khăn năm
1995.
Sang cuối thập niên 1990, Bắc Kinh thay đổi
giọng điệu và bắt đầu bàn bạc với Asean, dẫn đến Tuyên bố về ứng xử của
các bên ở Biển Đông (DOC) năm 2002 hứa hẹn kiềm chế và không dùng vũ
lực.
Tuy vậy, ông Yamaguchi ghi nhận, Trung Quốc lại
trở nên cứng rắn hơn từ vài năm qua, cùng với sự tăng tiến hoạt động của
các cơ quan Hải giám và Ngư chính. Ví dụ, tàu Ngư chính lớn nhất mang
số hiệu 311 được điều ra Biển Đông từ tháng Ba 2009 và ngày càng có
những hành động khiêu khích, mà điển hình là dính líu vụ cắt cáp tàu
Viking 2 của Việt Nam hồi tháng Sáu 2011.
Tài liệu của NIDS cho biết Quân Giải phóng Nhân
dân Trung Quốc cũng chủ động diễn tập trên Biển Đông cùng các cơ quan
giám sát hàng hải.
Mỗi năm đều có ít nhất một sự kiện như vậy kể từ
2009, trong đó có cuộc tập trận nhằm "giành lại đảo do quân thù chiếm
đóng" hồi mùa hè năm ngoái.
Mục tiêu chiến lược
Dẫn lại báo cáo của NIDS mà ông là một trong bảy
người hiệu đính, ông Yamaguchi cho rằng Trung Quốc có ít nhất ba mục
tiêu chiến lược từ trung đến dài hạn ở Biển Đông.
Mục tiêu thứ nhất - giúp giải thích sự cứng rắn
hơn của Bắc Kinh – là bảo đảm các lợi ích, đặc biệt là kinh tế, trên
Biển Đông. Nhu cầu năng lượng của Trung Quốc ngày càng lớn, khi mà phụ
thuộc vào dầu thô nhập khẩu đã lên đến 55.2% năm ngoái, cao hơn cả Mỹ
(53.5%). Bắc Kinh ngày càng tin rằng sẽ tuyệt vời nếu khai thác được tài
nguyên dưới lòng Biển Đông.
Điều đáng nói, các dự báo của Trung Quốc về trữ
lượng ở vùng biển này thường cao hơn của nước ngoài. Một nghiên cứu của
Trung Quốc cho rằng có 36.78 tỉ tấn dầu và 7.55 nghìn tỉ mét khối khí
đốt ở nơi được gọi là "Vịnh Ba Tư thứ hai", trong khi phía Nhật Bản lại
dẫn nguồn của Cục Khảo sát Địa chất Hoa Kỳ đoán chỉ có khoảng 3.78 tỉ
tấn dầu, còn Husky Energy của Canada thì nói khí đốt tự nhiên gần quần
đảo Trường Sa ở khoảng 170 tỉ mét khối.
Viện Quốc phòng Nhật giải thích Trung Quốc "ngày
càng bất mãn với các nước có tranh chấp mà lại đang đi đầu trong khai
thác tài nguyên ở Biển Đông". Bằng việc gia tăng tuyên bố chủ quyền và
phô trương sức mạnh quân sự, Trung Quốc "cố gắng ngừng việc khai thác
một chiều của các nước và kiếm tìm lợi thế trong vấn đề này".
Nhiều chuyên gia Trung Quốc, cả dân sự và quân
sự, ủng hộ cách tiếp cận này, cho rằng cần đưa hải quân kiểm soát Biển
Đông để từ đó chiếm phần hơn khi bước vào đối thoại và đàm phán. Học giả
nổi tiếng Diêm Học Thông, Giám đốc Viện Nghiên cứu Quốc tế của Đại học
Thanh Hoa, tuyên bố Trung Quốc lâu nay nhường nhịn láng giềng nhưng lại
bị lợi dụng và vì thế cần có những biện pháp trừng phạt.
Mục tiêu thứ hai là bảo đảm tuyến đường vận tải
trên Biển Đông, trong bối cảnh kinh tế Trung Quốc ngày càng gắn chặt với
kinh tế toàn cầu. Trung Quốc đặc biệt phụ thuộc vào các tuyến đường vận
chuyển đi qua eo biển Malacca - khoảng 60% tàu bè đi qua nút thắt cổ
chai này treo cờ Trung Quốc hoặc là đang vận chuyển hàng cho Trung Quốc.
Phía Nhật nói Trung Quốc lo ngại việc các láng
giềng tranh chấp như Malaysia và Việt Nam đặt mua tàu ngầm. Theo báo
cáo, tàu ngầm là vũ khí thích hợp để phá vỡ các tuyến đường biển huyết
mạch, và đây cũng là lý do để Trung Quốc đẩy nhanh sự hiện diện của hải
quân trong vùng.
Mục tiêu thứ ba xa hơn là đối chọi với quân lực Mỹ mà một dẫn chứng là căn cứ tàu ngầm ở đảo Hải Nam.
Nhật Bản cho rằng nếu năng lực phòng thủ và tấn
công ở Hải Nam được hoàn thiện, nó có thể "làm tăng khả năng đối phó với
sự hiện diện của hải quân Mỹ ở vùng biển xung quanh Trung Quốc". Tàu
ngầm từ Hải Nam sẽ không chỉ ra đến Biển Đông mà thậm chí đi xa tới tây
Thái Bình Dương để hạn chế hoạt động của quân Mỹ.
Một tham vọng lớn của Trung Quốc là cố gắng chế
tạo tên lửa đạn đạo đối hải có thể bay xa hơn 1500 cây số để bắn chìm
tàu sân bay Mỹ trước khi quân Mỹ kịp vào Vòng phòng thủ thứ nhất
(first island chain) trong trường hợp xung đột ở Đài Loan hay Biển Đông.
Phía Nhật nhận định mặc dù Trung Quốc "có thể thành công" trong tương
lai gần, nhưng hiện tại dự án này vẫn gặp nhiều trục trặc kỹ thuật.
Nhật tìm đối tác
Ông Yamaguchi cho hay là quốc gia có tranh chấp
với Trung Quốc ở Biển Hoa Đông, Nhật Bản buộc phải quan tâm đến tranh
chấp giữa Trung Quốc và các nước ở Biển Đông. Trước mắt, khác với ở Biển
Đông, Trung Quốc không khiêu khích Nhật Bản bằng những sự kiện như quấy
rối tàu khảo sát nước ngoài hay tập trận đạn thật rầm rộ. Lý do chính
có lẽ đơn giản là vị thế của Nhật cũng như rủi ro làm xấu đi quan hệ với
Mỹ, vốn đang đặt căn cứ quân sự tại Nhật.
Tuy vậy, Nhật Bản cáo buộc ngày càng xuất hiện
nhiều tàu Ngư chính và Hải giám của Trung Quốc ở khu vực quần đảo tranh
chấp Senkaku, mà Bắc Kinh gọi là Điếu Ngư. Năm ngoái, hai máy bay do
thám của Trung Quốc cũng lần đầu tiên bay đến sát bãi đáp của Nhật trên
đảo. Tokyo lo ngại nếu sức mạnh quân sự của Trung Quốc cải thiện trên cả
Biển Hoa Đông, thì có thể Trung Quốc sẽ có thái độ cứng rắn tương tự
như đã xảy ra ở Biển Đông.
Bản báo cáo của NIDS khuyên Trung Quốc rằng "gây
áp lực với các nước tranh chấp ở Đông Nam Á có thể chỉ khiến các nước
lo bảo vệ chủ quyền bằng biện pháp hung hăng hơn, mà kết quả là làm tăng
căng thẳng khu vực". Theo họ, Trung Quốc cần hòa hoãn hơn và có những
bước cụ thể để hoàn tất một bộ quy tắc ứng xử trên biển với các nước
Asean.
Một chuyên gia về Nhật Bản, GS. Jean-Pierre
Cabestan (Đại học Hong Kong Baptist), nói với BBC tại hội thảo rằng mức
độ cạnh tranh hay hợp tác giữa Nhật và Trung Quốc sẽ phụ thuộc liệu Bắc
Kinh có tôn trọng trật tự hiện nay ở quần đảo Senkaku/Điếu Ngư, nơi Nhật
đã quản lý hành chính, hay không.
"Nó cũng phụ thuộc hai nước có tìm được cách
cùng khai thác ở khu vực Shirakaba/Chunxiao. Đó sẽ là nguồn cảm hứng cho
Trung Quốc và Đông Nam Á tìm kiếm thỏa thuận tương tự ở Biển Đông," ông
nói.
Đó là hy vọng, còn thực tế gần đây giới học giả
và dư luận Nhật ngày càng lo ngại về sự tăng cường quân sự của Trung
Quốc. Khảo sát của BBC World Service năm 2011 cho hay 88% người Nhật có
phản ứng tiêu cực trước viễn cảnh quân đội Trung Quốc trở nên mạnh hơn.
Chính phủ Nhật cũng đã chuyển trọng tâm từ Lực
lượng Tự vệ trên Bộ sang trên Biển, đồng thời tái khẳng định liên minh
Mỹ - Nhật, củng cố quan hệ với các nước "cùng chia sẻ giá trị" như Úc và
Hàn Quốc. Tại Đông Nam Á, Tokyo cũng nhấn mạnh hợp tác đa phương, trong
đó có với Việt Nam. Năm ngoái, Thứ trưởng quốc phòng Nhật tuyên bố nước
này sẽ đóng vai trò "hợp tác cụ thể hơn" trong cuộc gặp với giới chức
Asean bàn về Biển Đông.
Và nói như một phóng viên thường trú ở Tokyo,
tin tức tại Nhật Bản hiện nay hình như chỉ xoay quanh hai vấn đề: sức
khỏe của nền kinh tế Trung Quốc (mà Nhật và cả châu Á phụ thuộc), cùng
các bài viết về đe dọa an ninh của Trung Quốc.
Mới nhất trong tuần này, Nhật Bản và Trung Quốc
lại cãi vã sau khi Chánh văn phòng nội các Nhật Bản Osamu Fujimura cho
hay một trong bốn đảo ở khu vực Senkaku/Điếu Ngư được xếp vào tài sản
quốc gia.
Bốn hòn đảo được Nhật chính thức đặt tên vào đầu
tháng Ba. Đáng chú ý, theo báo Nhật, năm ngoái Tokyo tuyên bố kiểm soát
23 đảo trong vùng đặc quyền kinh tế 200 hải lý, nhưng đã chừa ra bốn
đảo trên để tránh kích động Bắc Kinh. Như thế, động thái liên quan bốn
đảo này giờ đây phải được xem là sự cố ý đối đầu ngoại giao.
Sự cạnh tranh chiến lược Nhật - Trung có thể
được một số nước tranh chấp Biển Đông ngầm hoan nghênh. Hôm 23/3 lần đầu
tiên diễn ra Đối thoại Chiến lược cấp thứ trưởng giữa Nhật và
Philippines. Theo truyền thông Nhật, Tokyo có gợi ý cho Philippines tàu
tuần tra theo hình thức vốn vay ODA.
Nhưng Trung Quốc sẽ xem những động thái như vậy
là sự bao vây. Không khó để hình dung tranh
PHẠM ĐỨC ĐỒNG HÙNG * MỐI THÙ ĐỒNG CHÍ
Mối thù Ôn-Bạc, phe Đoàn và phe thái tử ?
Phạm Đức Đồng Hùng(Fwd: Apr 8, '12 9:46 PM)
Chiếc Ferrari màu đỏ đổ xịch trước cửa tư gia Đại sứ Mỹ tại Bắc Kinh trong một buổi tối đầu năm nay và con trai của một trong những lãnh tụ hàng đầu của Trung Quốc bước ra trong bộ cánh dạ tiệc lịch lãm. Bạc Qua Qua (Bo Guagua), 23 tuổi, hẹn ăn tối với con gái của John Huntsman, đại sứ Mỹ lúc đó.
Nhưng chiếc xe mới là điều đáng chú ý. Cha của người lái là Bạc Hy Lai (Bo Xilai), nhân vật trọng tâm của một chiến dịch đầy tranh cãi với mục tiêu khôi phục tinh thần Mao Trạch Đông qua việc quảng bá những bài hát cách mạng cũ, hay còn gọi làÕ “nhạc đỏ”.
Ông ta còn ra lệnh học sinh và cán bộ phải đi lao động tại các nông trường để bắt mối liên lạc với nông thôn.
Trong khi đó thì con trai ông ta chạy chiếc xe trị giá hàng trăm ngàn đô la có màu đỏ như màu cờ của một nước mà lợi tức trung bình của mỗi gia đình vào năm ngoái làÕ khoảng 3,300 Mỹ kim.
Đó là đoạn nhập đề của bài viết “Children of the Revolution” (Những đứa con cách mạng) của Jeremy Page trên tờ The Wall Street Journal ngày 26.11.2011; sau được tờ The Weekend Australian đăng lại trong số ra ngày 3.12.2011 với nhan đề, “The mass look astance as China’s partying princelings put on a show”. (Công chúng đang ngờ vực khi những thái tử đảng được đưa ra trình diễn).
Điều đáng nói làÕcả hai nhân vật nêu trên đều là “thái tử đảng”.
Bạc Hy Lai làÕ con trai của Bạc Nhất Ba (Bo Yibo - 1908-2007), bộ trưởng tài chính đầu tiên của Trung Cộng, một nhân vật bảo thủ từng chủ xướng hai cuộc thanh trừng nhắm vào Hồ Diệu Bang vàÕ Triệu Tử Dương.
Với xuất thân này, “thái tử Bạc Hy Lai” lên như diều gặp gió, trở thành ủy viên Bộ chính trị, Bí thư thành ủy Trùng Khánh vàÕmột tương lai sáng lạn hơn khi có tin ông ta sẽ lên cao nữa trong đại hội tới. Còn “Thái tử Bạc Qua Qua” thì đã tốt nghiệp Oxford tại Anh vàÕ đang theo học hậu đại học tại Kennedy School of Government thuộc Đại Học Harvard. Với lý lịch và học lực như thế, một tương lai sáng lạn đang chờ đợi cậu ta.
Tuy nhiên tháng Ba vừa qua Bạc Hy Lai đã bị cách chức khiến thế giới tốn khá nhiều giấy mực để bàn về những âm mưu đấu đá khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) chuẩn bị khai mạc đại hội đảng thứ 18 vào ngày 18.10.2012.
Trong đại hội này thì Hồ Cẩm Đào sẽ chính thức nghỉ hưu và truyền chức bí thư, chủ tịch nước kiêm chủ tịch quân ủy trung ương cho Tập Cận Bình. Nhưng đây chỉ làbề nổi của tảng băng chìm. Bởi quyền lực của đảng không tóm thu hết vào tổng bí thư màÕ làÕ Bộ Chính trị (BCT) với 25 ủy viên. Nhưng thành phần quan trọng nhất lại làÕ Thường trực BCT (TTBCT) với 9 ủy viên: đây sẽ làÕ những tiếng nói tối hậu cho đường hướng của Trung Quốc trong 5 năm tới.
Trong đại hội 18 sẽ có 7 số trong 9 ủy viên TT BCT hiện tại về hưu nên hiện tại những trận đấu đá căng thẳng đang diễn ra giữa các phe phái để đưa người của mình vào. Chính việc cách chức nhân vật bảo thủ Bạc Hy Lai, người mà trước đây ai cũng tin chắc làÕ sẽ nắm 1 trong 7 cái ghế trống nói trên, đã khiến thế giới bàn tán ồn ào với nhiều giả thuyết và bằng chứng. Thứ nhất, đây vừa là một đòn thù cá nhân của Ôn Gia Bảo với dòng họ Bạc. Khi ra tay trả thù, họ Ôn có sự hậu thuẫn của cả Hồ Cẩm Đào và Tập Cận Bình.
Chính Bạc Nhất Ba đã cổ xuý các cuộc thanh trừng Hồ Diệu Bang vàÕ Triệu Tử Dương, làÕhai ông thầy đỡ đầu cho Ôn Gia Bảo. Và họ Bạc cũng đã đòi phải kỷ luật Ôn Gia Bảo trong vụ thanh trừng Triệu Tử Dương nhưng họ Ôn thoát nạn. Bạc Nhất Ba đã chết năm 2007 và nay đứa con Bạc Hy Lai phải lãnh “quả báo” từ họ Ôn! Thứ hai, đây là ngón đòn của phe cải tổ đối với phe bảo thủ mệnh danh “Tân Tả” (New Left), trong đó Bạc Hy Lai được xem là một thủ lĩnh đầy cá tính.
Thứ ba, đây còn làtrận đấu giữa phe “Đoàn thanh niên” với phe “thái tử đảng”. Phe Đoàn lànhững lãnh tụ tiến thân bằng sức mình, từ sinh hoạt ở đoàn thanh niên rồi vào đảng, “phấn đấu” để đi lên như Ôn Gia Bảo, Hồ Cẩm Đào, khác với giới lãnh đạo nhờ ” thụ thai” như Bạc Hy Lai.
Bạc Hy Lai
Bạc Hy Lai sinh năm 1949 đúng ngày khai sinh của Trung Cộng và hưởng mọi ưu đãi của một “thái tử đảng”. Nhưng khi Cách Mạng Văn Hóa (CMVH) nổ ra vào năm 1966 thì Bạc Nhất Ba bị thanh trừng và “thái tử” bị tống vào trại lao động, còn bà mẹ thì bị Hồng vệ binh đánh chết.
Sau khi Mao chết vào năm 1976 thì Đặng Tiểu Bình trở lại nắm quyền. Lúc này Bạc Nhất Ba được phục chức, trở thành Chủ nhiệm Ủy ban Kế hoạch NhàÕ nước vàÕ được liệt vào nhóm “bát tiên”, “bát bất tử” hay “bát đại nguyên lão” (Eight Immortals) cùng với Đặng Tiểu Bình,Trần Vân, Bành Chân, Dương Thượng Côn, Lý Tiên Niệm, Vương Chấn và Tống Nhiệm.
Theo cha, Bạc Hy Lai về học sử tại Đại học Bắc Kinh và sau khi tốt nghiệp lại theo đuổi bậc cao học báo chí tại Viện Hàn lâm Khoa học Xã hội.
Tuy nhiên nhờ thế cha, năm 1993 thì Bạc Hy Lai không làm báo mà trở thành thị trưởng Đại Liên ở miền đông bắc Trung Quốc, một lãnh tụ “đầu gàÕ“.
Mặt khác, nhờ vào kỹ năng báo chí đã học, Bạc Hy Lai trở thành một lãnh tụ con có nét riêng, biết cách tự quảng cáo mình.
Gia đình hạnh phúc của vợ chồng Bạc Hy Lai và cậu ấm Qua Qua |
Tại đây, Bạc Hy Lai đã tạo tiếng tăm cho mình bằng năng lực cá nhân, thí dụ có thể ứng khẩu nói chuyện, phát biểu chứ không phải cầm diễn văn đọc chán ngấy như các lãnh tụ khác.
Năm 2007 Bạc Hy Lai được cử làm bí thư Trung Khánh, đây là một trong 5 thành phố trực thuộc trung ương tại Trung Quốc.
Trùng Khánh là thành phố lớn, có dân số 31.4 triệu người, diện tích 82,300 cây số vuông và chính tại đây tiếng tăm của họ Bạc càng tăng cao theo sự lộ liễu của tham vọng cá nhân.
Bạc Hy Lai đã xây dựng một mô thức kinh tế chỉ huy song song với các sinh hoạt chính trị - xã hội kiểu “phát động phong trào” tại thành phố lớn này.
Ông ta ra lệnh các đài phát thanh và truyền hình phải sử dụng càng nhiều nhạc đỏ càng tốt. Ông ta ra lệnh học sinh và cán bộ phải đi lao động ở các nông trường như là thời CMVH.
Ông ta đầu tư rất nhiều vào những dự án phúc lợi như xây chung cư rẻ tiền cho dân nghèo và miễn hay giảm học phí cho người nghèo.
Những chính sách này đã tạo nên cái gọi là "mô hình Trùng Khánh" và được phái “Tân Ta” xem là chọn lưạ tốt nhất cho Trung Quốc.
Tuy nhiên điều naỳ làm nhiều lãnh tụ chủ trương cởi mở kinh tế e ngại. Thứ nhất là hào quang chính trị của Bạc Hy Lai. Thứ hai là chủ trương “phục hồi tinh thần Mao Trạch Đông” và kiểu “phát động phong trào” như là CMVH: nếu Bạc Hy Lai thắng thế, các đế chế kinh doanh của gia đình và dòng họ sẽ bị bóp chết.
Bạc Hy Lai cũng khét tiếng qua việc dẫn dắt chiến dịch chống mafia quyết liệt ở Trùng Khánh với hàng loạt các vụ hành quyết, bắt giữ, ép cung, xử oan.
Nhưng người đích thân thực hiện chiến dịch này là Vương Lập Quân, giám đốc công an. Nhờ công bài trừ mafia, ngoài chức giám đốc công an, Vương Lập Quân được thăng hàm “phó thị trưởng”�.
Gãy cánh
Tuy nhiên ngày 2.2.2012 Vương Lập Quân bị Bạc Hy Lai giáng chức, từ giám đốc công an chuyển sang làm giám đốc sở văn hoá, khoa học, giáo dục; một lĩnh vực mà ông ta hoàn toàn mù tịt. Mặt khác, Bạc Hy Lai đã thực hiện việc này như một lãnh chúa tối cao, không hề thông báo cho ngành dọc của Vương Lập Quân là Bộ Công an.
Không khí chính trị ở Trùng Khánh trở nên căng thẳng và ngày 6.2.2012 Vương Lập Quân chạy đến Toà lãnh sự Mỹ tại Thành Đô xin tỵ nạn. Ngay hôm sau đích thân thứ trưởng công an Tần Tấn (Qin Jin) đến tận nơi hộ tống ông ta về Bắc Kinh.
Ngày 8.2.2012 theo lệnh Bạc Hy Lai, chính quyền Trùng Khánh ra thông báo cho biết Vương Lập Quân “nghỉ phép để trị bệnh”. Chỉ một thời gian sau, ngày 15.03.2012, ĐCSTQ ra thông báo ngắn, cho biết là ông Bạc Hy Lai thôi nhiệm chức bí thư thành ủy Trùng Khánh. Thông báo cũng cho biết phó thủ tướng Trương Đức Giang sẽ đến thay thế và các thông tin bên ngoài cho hay đây là một nhân vật bảo thủ, cùng cánh với Bạc Hy Lai.
Các thông tin bên trong cho thấy Vương Lập Quân đã phanh phui các hành vi tham nhũng của gia đình họ Bạc. Ngay lập tức, Bạc Hy Lai giáng chức Vương bất kể nguyên tắc và việc này khiến Vương lo sợ cho sinh mạng của mình, do đó tức tốc lái xe bỏ trốn, chạy đến Thành Đô xin trú tại Tòa Lãnh sự Mỹ.
Tin cho biết khi chạy trốn Vương Lập Quân đã mang theo vũ khí hộ thân là hồ sơ đen về gia đình Bạc Hy Lai. Vấn đề là trong khi trú tại Toà lãnh sự Mỹ, ông ta đã cho người Mỹ sao lại hồ sơ nào hay không?
Chỉ vấn đề này thôi có thể làm tắc nghẽn đường tiến thân của Bạc Hy Lai: ĐCSTQ không thể để một nhân vật mà người Mỹ “nắm thóp” nhảy lên những vị trí quan trọng.
Mặt khác, như đã nói ở trên, “Mô hình Trùng Khánh” của Bạc Hy Lai đã trở thành biểu tượng của "tả phái", với khẩu hiệu xây dựng một xã hội quân bình hơn như dưới thời Mao Trạch Đông.
Mà điều này đã chạm tới Hồ Cẩm Đào và Ôn Gia Bảo, là phe cải cách. Ngày 14.3.2012, chỉ một ngày trước khi có quyết định bãi chức Bạc Hy Lai, Ôn Gia Bảo đã đọc diễn văn bế mạc phiên họp quốc hội, cảnh cáo về việc cấp thiết phải cải cách đất nước bằng không thì “những thảm họa như CMVH có thể sẽ xảy ra”.
Những uẩn khúc trong đời
Bạc Hy Lai hô hào chống tham nhũng, hô hào phục hồi tinh thần Mao Trạch Đông và xây dựng xã hội công bằng. Thế nhưng những cư dân mạng Trung Quốc lấy làm bất mãn vì một lãnh tụ “thanh bạch” như ông ta lại có thể cho con trai du học tại Oxford và sau đó tại Harvard. Không chỉ du học tại hai trường đại học tư đắt đỏ nhất thế giới, cậu còn lái chiếc Ferrari trị giá mấy trăm ngàn đô.
Nếu quả có chuyện Vương Lập Quân ôm hồ sơ tham nhũng khi chạy trốn, chắc hẵn hồ sơ này có thể phanh phui ra các nguồn thu nhập mà Bạc Hy Lai dùng để trả cho các chi phí ăn học và ăn chơi của con trai mình.
Nhưng vấn đề còn là chuyện ý thức hệ, chuyện lập truờng giai cấp. Trong khi con mình ăn chơi phè phỡn như thế đó thì ông bố ra lệnh cho những học sinh và các viên chức dưới quyền mình phải đi “lao động xã hội chủ nghĩa” hay “tự cải tạo mình” ở nông thôn. Đâu làÕ “công bằng”?
Và nếu “thái tử” Bạc Qua Qua hiện tại là vậy, “thái tử Bạc Hy Lai” thời trước như thế nào?
Trong tài liệu do WikiLeaks đã đưa lên mạng năm 2010 có bức điện liên quan đến Bạc Hy Lai, do Toà Đại sứ Mỹ chuyển về Bộ Ngoại giao. Nội dung cho biết Mỹ đã thu được tài liệu cho thấy trong thời CMVH, để thoát thân như là thành phần “tiến bộ” và “giác ngộ”, Bạc Hy Lai đã tố cáo cha mình. Bức điện ghi nhận xét: “Người Trung Quốc đặt mối quan hệ gia đình trên hết, vì thế mà nhiều người nhìn Bạc Hy Lai như một kẻ phản bội hèn hạ”.
Bạc Hy Lai chào đời khi bố mình làbộ trưởng nên đã hưởng mọi đặc ân, học trong trường học dành riêng cho “thái tử đảng” là Trường cấp hai số 4 tại Bắc Kinh. Chính tại đây, Bạc Hy Lai đã cùng bạn học “thái tử đảng” đề xướng những cuộc đấu tố đầu tiên của CMVH để rồi sau đó bị cảnh gậy ông đập lưng ông.
Tháng 6.1966, những tháng đầu tiên của CMVH, một bạn học của Bạc Hy Lai đặt ra bài vè như là một thứ “đảng ca” của giới “thái tử đảng”: “Cha anh hùng, con cũng anh hùng. Cha phản động, con là đồ khốn khiếp”. Trong bài ca này, những Hồng vệ binh như Bạc Hy Lai đã biến phòng ăn của nhà trường thành nhàtù để nhốt các thầy giáo có thành phần xuất thân gọi là “kẻ thù giai cấp”. Tại đây, họ đã trích máu của các nạn nhân để vẽ lên tường khẩu hiệu “Độc tài đỏ muôn năm”!
Tuy nhiên thâm ý của Mao là thanh trừng đồng chí thân thiết mà ông sợ là “nuôi ong tay áo”. Bởi thế chỉ vài tháng sau thì cha mẹ của các “thái tử” hung hăng này bị biến thành “kẻ thù giai cấp” và để làm việc này, Mao đã sử dụng các Hồng vệ binh có thành phần xuất thân kém “cách mạng” hơn. Bạc Nhất Ba bị bắt, bị tra tấn rồi đưa về miền quê cải tạo. Còn Bạc Hy Lai bị lớp Hồng vệ binh bắt rồi giam tù trong suốt 6 năm.
Năm 1976 Bạc Nhất Ba được phục chức nhưng gia đình này chịu một vết thương không bao giờ chữa khỏi. Mẹ của Bạc Hy Lai cũng bị bắt và đã bị giết chết trong CMVH, không thể nào tìm ra thi hài!
Nếu ở trên Bạc Hy Lai bị phanh phui là tố giác cha mình thì ở đây ông ta mắc tội “phát động” một phong trào để rồi gây ra cái chết của chính mẹ mình. Đến bây giờ, sau khi gia đình tan nát vì Mao, vì CMVH, nhưng Bạc Hy Lai lại cổ xúy phục hưng tinh thần Mao, phục hưng CMVH.
Bạc Hy Lai hoàn toàn trái ngược với đối thủ của mình làÕ Ôn Gia Bảo.
Ôn Gia Bảo
Ôn Gia Bảo lớn hơn Bạc Hy Lai 7 tuổi nhưng xuất thân kém “?qúy tộc” hơn vì cha chỉ là một giáo viên quèn. Tuy nhiên ông giáo viên này cũng bị thanh trừng trong CMVH, bị tước quyền dạy học và bị bắt đi chăn lợn.
Thời trẻ Ôn Gia Bảo theo học ngành địa chất. Sau nhiều chức vụ chuyên môn kiêm đảng ủy trong các cơ quan địa chất khác nhau, năm 1983 được cử làm Thứ trưởng Bộ Địa chất - Khoáng sản. Từ đây, năng lực của Ôn Gia Bảo được nguyên Tổng bí thư Hồ Diệu Bang chú ý nên năm 1985 được cất nhắc làm Phó Chủ nhiệm Văn phòng trung ương Đảng. (VPTƯĐ).
Hồ Diệu Bang tỏ ra là người khá cởi mở, đã khôi phục danh dự cho những người từng bị vu cáo trong thời CMVH. Ông cởi mở và khoan dung hơn với giới trí thức. Ông cũng nới rộng quyền tự trị của người Tây Tạng và ra lệnh rút hàng nghìn cán bộ người Hán khỏi nơi này.
Tuy nhiên những cải tổ này làm phe bảo thủ khó chịu mà nhân vật hàng đầu là Bạc Nhất Ba. Họ Bạc đã lôi kéo nhiều người, lôi kéo phó thủ tướng Tập Trọng Huân (Xi Zhongxun), cha của Tập Cận Bình hiện tại. Tập Trọng Huân từ chối nên bị ghi tên vào sổ đen và, sau đó, khi lên tiếng chỉ trích vụ đàn áp Thiên An Môn, Tập Trọng Huân đã bị cho về hưu non và tên tuổi chìm vào bóng tối.
Hồ Diệu Bang bị buộc tội vi phạm những “nguyên tắc chính trị quan trọng", để xảy ra hàng loạt vụ biểu tình của sinh viên vào cuối năm 1986. Ông bị buộc tội "có những sai lầm trong các mối quan hệ Trung-Nhật".
Ngày 16.1.1987 Hồ Diệu Bang bị buộc phải từ chức và ghế tổng bí thư về tay Triệu Tử Dương. Bất kể sự xáo trộn này, Ôn Gia Bảo vẫn không hề hấn gì và trong đại hội đảng đầu năm 1987, ông ta trở thành Chủ nhiệm VPTƯĐ.
Tháng 4.1989 Hồ Diệu Bang qua đời và đám tang của ông đã khơi mào nên vụ biểu tình Thiên An Môn. Giữa cao trào của cuộc biểu tình, nguyên tổng bí thư Triệu Tử Dương đã cùng Ôn Gia Bảo đích thân đến đây gặp gỡ và xin lỗi sinh viên vì đã đến “quá trễ”�. Hành động này bị xem là mềm yếu và tháng 5.1989 họ Triệu bị thanh trừng, bị quản thúc tại gia cho đến khi qua đời vào năm 2005.
Lớn giọng nhất trong nhóm kết án Triệu Tử Dương lại là Bạc Nhất Ba. Lúc này họ Bạc đòi hỏi phải thanh trừng cả Ôn Gia Bảo tuy nhiên bất thành. Ôn Gia Bảo đã “thành khẩn kiểm điểm” và quay ngoắt 180 độ để ủng hộ phe cứng rắn, do đó nhận được sự bao che của các lãnh tụ lão thành khác.
Bạc Nhất Ba là kẻ thù của hai ông thầy đỡ đầu của Ôn Gia Bảo. Không chỉ là đỡ đầu cho Ôn Gia Bảo, Hồ Diệu Bang còn là người đỡ đầu cho những lãnh tụ khác, trong đó có Hồ Cẩm Đào. Cha của Tập Cận Bình là người từng ủng hộ Hồ Diệu Bang và từ chối sự lôi kéo của Bạc Nhất Ba.
Bởi lẽ đó, hàng năm cứ đến ngày Tết là Hồ Cẩm Đào, Ôn Gia Bảo, Tập Cận Bình và Lý Khắc Cường (phó thủ tướng) đều đến nhà bà vợ goá của Hồ Diệu Bang để thăm hỏi chúc tết.
Bạc Nhất Ba còn là kẻ thù của chính Ôn Gia Bảo. Đã vậy, truyền nhân của Ba là Bạc Hy Lai lại chăm chăm phá vỡ những di sản của cuộc cải tổ mà Hồ Diệu Bang đã đặt nền móng, Triệu Tử Dương đã phát triển và được chính họ Ôn tiếp nối trong các năm qua.
Mặt khác, Bạc Hy Lai còn tạo uy tín cá nhân, đánh bóng hào quang của mình quá mức, đến độ khiến cả báo chí nước ngoài chú ý. Do đó Bạc Hy Lai phải bị diệt.
Cải tổ và bảo thủ: hai thứ quyền lợi
Phe bảo thủ xem Bạc Hy Lai và mô hình Trùng Khánh sẽ giữ Trung Quốc trong quỹ đạo XHCN và điều này là m phe cởi mở kinh tế lo sợ. Họ sợ rằng Bạc Hy Lai sẽ là một Mao Trạch Đông mới, một nhà độc tài có thể đe dọa họ vàÕ các quyền lợi kinh doanh của thân nhân gia đình họ.
Chỉ một ngày trước khi cách chức Bạc Hy Lai, Ôn Gia Bảo đã phát biểu trước quốc hội: “Chúng ta phải đẩy mạnh các cải cách về kinh tế vàÕ cấu trúc, trước hết là cuộc cải cách của hệ thống lãnh đạo Đảng và nhà nước, bằng không thì Trung Quốc không thể giải quyết các vấn đề của nó một cách cơ bản vàmột thảm kịch như CMVH có thể xảy ra”.
Tuy nhiên loại bỏ “người hùng Tân Tả” này không phải chuyện dễ vì Bạc Hy Lai có đồng minh hùng mạnh ở trung ương, trong đó có ủy viên thường trực Bộ chính trị Chu Vĩnh Khang, phụ trách Ủy ban các vấn đề luật pháp và chính trị.
Do đó việc Vương Lập Quân bỏ trốn đã biến thành một cơ hội vô giá cho họ ra tay.
Những hình ảnh được dư luận Trung Quốc đánh giá là phản cảm, biểu hiện cho lối sống "ăn chơi, sa đọa" của cậu hai Bạc gia |
Phạm Đức Đồng Hùng
Ôn Gia Bảo (Phải) & Thủ Tướng Thái (Trái) 17/4/12 Reuters
TRẦN NHU * TRUNG CỘNG NHẤT ĐỊNH SỤP ĐỔ
Communist China will
surely be collapsed!
Tran
Nhu
In this article, the writer analysed the
reasons why communist China has to be collapsed and after that event, what do
the Vietnamese have to do to protect the country from future’s threats of China
as well as develop the nation. Following is an outline of major points of the
writer’s original in Vietnamese:
- The civilization of humankind in the 21st century is entirely different from the civilization of China in the 20th century; during which the Communist Party of China (CPC) could have hidden everything. The whole of China looked to be brainwashed by only one communication facility: the loudspeaker of the Beijing Radio Station. Now, China has Internet, Blogs, Social Web Pages (like Facebook, T\witter, You Tube), searching engines (like Google, Yahoo) etc. They can’t hide the people of China any more. Liu Xiaobo’s Nobel Peace Prize in 2010 was as a slap in the face of the leaders in Beijing about human rights, freedom of thought and speech.
- After the Jasmine Revolution, Hillary Rodham Clinton stated (via an interview by Jeffrey Goldberg of The Atlantic) that communist China will surely be collapsed. They tried to stop history from moving, but they couldn’t. The China’s people will one day rise up to demand what they deserve. The world revolution has swept Myanmar, i.e., a country very close to VN and China. The people of China and VN will demand change! That is inevitable!
- What will Vietnam have to do after the communist China collapse? When communist China collapses, the Communist regime of VN will surely be collapsed. The new democratic regime in VN has to adopt a new immigration policy and strategy which massively returns the Chinese to China. They are the 5th Military Army that will threaten Vietnam’s independence and sovereignty. The servants for Beijing in Hanoi now have to serve their masters in Beijing to keep their positions and political protection (by the CPC).
They had to sell the country. But the new democratic regime in VN has no reason to maintain China’s domination. We should do like our ancestors did: return the Chinese to China!
For more information, please refer to the writer’s original in Vietnamese.
- The civilization of humankind in the 21st century is entirely different from the civilization of China in the 20th century; during which the Communist Party of China (CPC) could have hidden everything. The whole of China looked to be brainwashed by only one communication facility: the loudspeaker of the Beijing Radio Station. Now, China has Internet, Blogs, Social Web Pages (like Facebook, T\witter, You Tube), searching engines (like Google, Yahoo) etc. They can’t hide the people of China any more. Liu Xiaobo’s Nobel Peace Prize in 2010 was as a slap in the face of the leaders in Beijing about human rights, freedom of thought and speech.
- After the Jasmine Revolution, Hillary Rodham Clinton stated (via an interview by Jeffrey Goldberg of The Atlantic) that communist China will surely be collapsed. They tried to stop history from moving, but they couldn’t. The China’s people will one day rise up to demand what they deserve. The world revolution has swept Myanmar, i.e., a country very close to VN and China. The people of China and VN will demand change! That is inevitable!
- What will Vietnam have to do after the communist China collapse? When communist China collapses, the Communist regime of VN will surely be collapsed. The new democratic regime in VN has to adopt a new immigration policy and strategy which massively returns the Chinese to China. They are the 5th Military Army that will threaten Vietnam’s independence and sovereignty. The servants for Beijing in Hanoi now have to serve their masters in Beijing to keep their positions and political protection (by the CPC).
They had to sell the country. But the new democratic regime in VN has no reason to maintain China’s domination. We should do like our ancestors did: return the Chinese to China!
For more information, please refer to the writer’s original in Vietnamese.
UNICODE
TRUNG CỘNG CHẮC CHẮN SẼ SỤP ĐỔ !
Trần
Nhu
Cách mạng công nghệ thông tin bùng nổ mở ra một kỷ nguyên mới, công nghệ đã làm thay đổi mọi thứ, nhân loại đang sống trong một môi trường hoàn toàn khác. Không giống như thời cả nước Tầu chỉ có một cái loa. Đó là đài phát thanh Bắc Kinh, tất cả dân Trung Hoa nghe loa ấy. Vấn đề là không thể lùi lại, nền văn minh nhân loại vào đầu thế kỷ 21 đã đạt tới đỉnh cao chói lọi.
Khoa học, kỹ thuật đã bước những bước nhảy vọt thần kỳ như những phép lạ. Những máy thu hình, truyền hình, truyền tin, computer, files, memory, nó giữ lại được tiếng nói, âm thanh, hình ảnh, cho nên ta có thể ghi âm, thu hình lưu lại trong bộ nhớ computer, USB nhỏ xíu vật chất … cũng như phát hình, thu hình và nói chuyện điện thoại từ con tầu dưới lòng Đại Dương hay trên mặt trăng.
Bạn khó tưởng tượng trên trời cao trong không gian chằng chịt những
làn sóng điện từ và hoạt động của nhân loại trên khắp hành tinh diễn ra bằng
nhiều phương tiện bỏ túi.
Ta có cảm tưởng trái đất ngày nay giống như một ngôi làng. Người trong xóm, ngoài làng có thể liên lạc với nhau, họ có thể sử dụng Twitter, Facebook, họ có thể chuyển tải những đoạn video lên Youtube như một bé gái Trung Hoa ở Quảng Đông bị xe kẹp kêu cứu 7 phút người đi đường thờ ơ, rồi hình ảnh dân làng Ô Khảm đã thu hút sự chú ý không chỉ đối với dân Tầu mà cho cả thế giới xem.
Cái mà trước đây không thể, thì bây giờ cái gì cũng có thể xẩy ra.
Những vấn đề không thể như cách mạng dân chủ ở các xứ Hồi Giáo, điều không thể tưởng nổi cách đây vài ba chục năm.
Cách mạng Hoa Lài phát
xuất từ Tunisia và Ai Cập thành công chính là nhờ vai trò của các mạng xã hội
như Twitter, Facebook đã nối kết mọi người lại với nhau. Các nguồn thông tin, dự
liệu được cung cấp trên các trang Blog, Facebook, Twitter và video trên Youtube
đã hỗ trợ rất lớn trong cuộc cách mạng ở Tunisia và Ai Cập.
Ảnh hưởng của cách mạng Hoa Lài không chỉ làm chấn động Bắc Phi và Trung Đông, còn làm rung chuyển cả Á Châu nhất là Trung Hoa đại lục.
Ảnh hưởng của cách mạng Hoa Lài không chỉ làm chấn động Bắc Phi và Trung Đông, còn làm rung chuyển cả Á Châu nhất là Trung Hoa đại lục.
Bắc Kinh đang tăng cường các hoạt động kiểm soát internet.
Ngoại trưởng Hoa Kỳ bà Hillary Rodham Clinton đã không
ngần ngại nói: “Trung Quốc sẽ sụp đổ. Họ đang lo lắng và họ đang định ngăn cản
lịch sử, đó là việc làm vô ích, họ không thể làm được điều đó.
Nhưng họ đang cố duy trì kìm hãm càng lâu chừng nào có thể” (…) “Họ làm trò cười. Họ không thể làm được điều đó. Nhưng họ đang cản trở lịch sử càng lâu càng tốt.”
Nhưng họ đang cố duy trì kìm hãm càng lâu chừng nào có thể” (…) “Họ làm trò cười. Họ không thể làm được điều đó. Nhưng họ đang cản trở lịch sử càng lâu càng tốt.”
Trong
hiện thời, nhóm lãnh đạo Bắc Kinh cũng có người nhận biết xu thế của thời đại,
TT Trung Cộng Ôn Gia Bảo tuyên bố “không thể cưỡng lại tự do ”.
Ngày 9-10-2010, trong một buổi phỏng vấn CNN, TT Trung Cộng Ôn Gia Bảo tiếp tục nhấn mạnh đến sự cần thiết phải cải tổ chính trị ông nói: “Mong mỏi của mọi người, sự cần thiết cho mọi người dân chủ và tự do là không thể cưỡng lại được”.
(Buổi phỏng vấn ông Ôn Gia Bảo với CNN là buổi phỏng vấn đầu tiên của ông với nhà báo nước ngoài trong 2 năm nay được thu băng).
Trước ông Ôn Gia Bảo, đã có Thủ Tướng Triệu Tử Dương (1980-1984 Thủ Tướng nước CHNDTH), Hồ Diệu Bang chủ trương kinh tế thị trường và phóng khoáng về chính trị. Ông Hồ Diệu Bang là lãnh tụ đoàn Thanh Niên Cộng Sản từ 1952 đến 1967 và sau khi Đặng Tiểu Bình củng cố được thế lực đã chọn Hồ Diệu Bang làm TBTĐCSTC.
Ở chức vụ này với sự ủng hộ ngầm của Đặng Tiểu Bình, Ông Hồ Diệu Bang đã thực hiện nhiều cải tổ quan trọng như nới lỏng tự do ngôn luận và nhờ đó ông rất được lòng giới trẻ nhất là sinh viên.
Hồ Diệu Bang qua đời 15-4-1989, cái chết của ông là chất men xúc tác tạo nên biến cố Thiên An Môn. Dù không làm chế độ cộng sản tại Trung Cộng sụp đổ, nhưng đã biến dạng bộ mặt nước Tầu.
Các ông đều muốn làm một bậc “chính
nhân quân tử Tầu” như truyền thống của Trung Hoa cổ, nhưng giới lãnh đạo cứng
rắn bảo thủ giáo điều các ông đều “chết yểu”.
Tuy nhiên, tình thế mỗi lúc một khác, cái thời cố tình dấu nhẹm hay bóp méo sự thật đã qua rồi. Bây giờ người ta gọi nhau ở trên trời, hội họp, thảo luận thông tin, tường thuật những biến cố xẩy ra ở khắp nơi trên lục địa Trung Hoa, cũng như các nước trên thế giới.
Tất cả đều ở trên trời, đảng cộng sản ở dưới đất làm gì được nhau, nên có thể nói mà không ngại ai cho là vũ đoán.
Tuy nhiên, tình thế mỗi lúc một khác, cái thời cố tình dấu nhẹm hay bóp méo sự thật đã qua rồi. Bây giờ người ta gọi nhau ở trên trời, hội họp, thảo luận thông tin, tường thuật những biến cố xẩy ra ở khắp nơi trên lục địa Trung Hoa, cũng như các nước trên thế giới.
Tất cả đều ở trên trời, đảng cộng sản ở dưới đất làm gì được nhau, nên có thể nói mà không ngại ai cho là vũ đoán.
Đã có công nghệ thông tin mới, tất sớm muộn phải có mô hình Trung Hoa mới. Sự bùng nổ của cách mạng Hoa Lài đã diễn ra vũ bão tại khu vực Bắc Phi và Trung Đông. Vào thời điểm 2012, ngay sân sau của Trung Cộng, nước Miến Điện khai mào cho một cuộc cách mạng Hoa Lài tại Á Châu.
Trong khi giới lãnh đạo Bắc Kinh vẫn sống quẩn quanh khu vực Trung Nam Hải, triều đình xa cách đời sống thường dân. Mỗi năm xáo trộn càng tăng, trong lúc nội bộ lãnh đạo đảng mâu thuẫn đối nghịch làm rạn nứt càng lớn.
Nhưng vận mệnh chính trị của nước Tầu giờ đây không chỉ là canh bạc giữa các phe nhóm trong giới lãnh đạo Bắc Kinh, mà người dân Trung Hoa bắt đầu đóng vai trò chính trong cuộc chơi và cũng chính họ cuối cùng sẽ là những người chiến thắng trong ván bài này.
Phàm
các việc kiết hung, họa phúc tới việc quốc sự…các thày tướng số, chiêm tinh gia
từ Tây sang Đông đều có thể đoán được và những tâm hồn trầm tĩnh sáng suốt cũng
có thể biết trước được những biến cố sẽ xẩy ra.
Thần tướng học, xét đoán con người qua thần thoát ra từ phong cách, tư thế, cử chỉ, động tác, khí phách, giọng điệu… bộc lộ vui buồn, giận giữ, sợ hãi rõ nhất là ở ánh mắt.
Thần thoát, ánh mắt, sắc mặt phó chủ tịch Trung Cộng Tập Cận Bình báo hiệu rõ ràng giông bão sắp xẩy ra và đổ vỡ không thể tránh khỏi…
Tập Cận Bình “Đảng Cộng Sản Trung Quốc là nơi tập trung mọi thối nát.”
Ngày 16/ 3/ 2012 lễ bế mạc kỳ họp Quốc hội tại Đại sảnh đường Nhân dân ở Bắc Kinh trong không khí đầy căng thẳng lo âu của các đại biểu, đại diện cho nhiều nhóm quyền lực.
Hi`nh 1: Ta^.p Ca^.n Bi`nh
Phó chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình đang chờ đợi lễ bế mạc kỳ họp Quốc hội tại Đại sảnh đường Nhân dân ở Bắc Kinh ngày 14/03/2012.
Phó Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình nhận định là nhân dân Trung Quốc gần như mất hết tin tưởng vào đảng Cộng sản. Lời tuyên bố này mới được công bố hôm nay
16/03/2012 trong bối cảnh tranh giành quyền lực ở cấp thượng tầng cùng lúc với lời cảnh báo của Thủ tướng Ôn Gia Bảo về nguy cơ xảy ra một vụ « Cách mạng văn hóa » như trong thập niên 60.
Theo tuyên bố của Phó Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình thì đảng Cộng Sản mà ông sắp lên lãnh đạo vào tháng tới đây chỉ là nơi tập trung thành phần giá áo túi cơm cần phải được « trong sạch hóa ».
Những tệ nạn trong đảng cầm quyền suốt hơn 63 năm tại Trung Quốc là « thiếu lý tưởng, sa đọa, vô nguyên tắc và vô trách nhiệm đã xâm nhập mọi cấp đảng viên » với những mức độ khác nhau và làm mất uy tín trong dân chúng.
Bài phát biểu của lãnh đạo tương lai Trung Quốc được trình bày tại Trường Đảng hồi đầu tháng Ba và mới được công bố hôm nay trên báo đảng Cầu Thị, một ngày sau khi xảy ra vụ thanh trừng cách chức Bí thư Thành ủy Trùng Khánh Bạc Hy Lai, thế hệ « hoàng tử đỏ ».
Theo AFP, vào lúc tất cả
những chức vụ quan trọng tại Trung Quốc, từ cấp thấp nhất đến cấp lãnh đạo, từ
trong chính quyền đến lãnh vực kinh tế, xí nghiệp, đều nằm trong tay đảng viên,
ông Tập Cận Bình lo ngại rằng đảng Cộng sản đã biến thành nơi chia chác đỉnh
chung. Vào đảng là để có cơ hội vinh thân phì gia, chứ không phải vì lý tưởng
hay mục đích cao đẹp phụng sự đất nước và nhân dân. (…)
Nhân vật sắp lên thay
Hồ Cẩm Đào nhấn mạnh đến yếu tố mà ông gọi là « ý thức hệ trong sáng » để duy
trì « tinh thần sáng tạo và tính chiến đấu». Sở dĩ đảng viên đảng Cộng sản Trung
Quốc bị mất tín nhiệm, bị sa đọa là do « tư tưởng không trong sáng ».
Câu hỏi đặt ra là làm cách nào để kiến tạo « sự trong sáng » nơi người cộng sản Trung Quốc ?
( nguồn Reuters/ Jason Lee- Tú Anh )
Vàng, ngọc bị bụi phủ lau sáng
được. Còn cục chì sao có thể lau sáng và trở thành vàng ngọc?
Trên thực tế lịch sử chưa hề có thứ Đảng cộng sản nào trong sáng cả. Nó chỉ là một tổ chức ăn cướp đại quy mô đứng đầu bởi những tên thảo khấu đầu trâu, mặt ngựa được hóa trang hay “là nơi tập trung thành phần giá áo túi cơm” như ông Tập Cận Bình phát biểu.
Làm cách nào có thể “trong sạch hóa” được cái Đảng mà ông sắp cầm đầu gồm những thành phần bất hảo như thế?
Cái thứ Đảng cộng sản, chỉ có cách duy nhất là bắt nhốt tất cả bọn chúng lại, đào hố thật sâu, “khử trùng” chôn chặt.
…
Ông Nicholas D. Kristof và Sheryl Wudunn tác giả bài “ Trung
Quốc đi về đâu”
Dịch giả: Trương đăng Ðệ (Trích trong China Wakes của Nicholas D. Kristof và Sheryl Wudunn) Có đoạn viết:
“Những nước phát xít như Tây Ban Nha có thể tiến hóa thành dân chủ, trong khi chế độ CS hoàn toàn sụp đổ. Hơn nữa, sự tiến hóa ở Tây Ban Nha và ở Ðài Loan không phải là một sự tình cờ.
Một trong những bài học của chủ nghĩa Thị trường - Lênin là chủ nghĩa ấy là một sự phối hợp có tính chất năng động và bất ổn.
Khi thị trường lớn mạnh, nó có khuynh hướng gặm nhấm dần Lênin tính đi (chúng tôi nhấn mạnh). Quá trình đó đang bắt đầu ở TQ. Nó đơn giản chỉ là một câu hỏi công khai rằng đảng CS có để yên cho quá trình đó diễn tiến không, nếu đó có nghĩa là đảng sẽ tự chôn vùi nó.
Trong chiến tranh lạnh, một trong những tranh luận được kéo dài nhất trong các sinh viên Liên xô nằm giữa phe thấy trước sự sụp đổ của nhà nước và phe tiên đoán được sự đồng hành với thế giới không CS. Cuối cùng, phe có quan điểm đen tối nhất đã thắng.
Bây giờ cuộc tranh luận đó đang sôi nổi ở TQ. Một trong những điều được nói tới nhiều nhất về sách vở trong những năm gần đây là sự tiên đoán về sự sụp đổ của thế giới CS,
do Zbigniew Brzezinski viết trong những năm 1980, được in bằng tiếng Tàu và xuất bản lậu cho các viên chức cao cấp.”
Quan sát ở mọi góc độ:
Một cuộc thăm dò vô tiền khoáng hậu ở Tầu.
63% dân Trung Quốc muốn thể chế dân chủ kiểu Tây phương
Một người dân làng Ô Khảm đang bỏ phiếu bầu người đại diện địa phương, ngày 03/03/2012.
REUTERS/Bobby Yip
Thụy My
Bài phân tích của thông tín viên nhật báo cánh tả Libération
tại Bắc Kinh, mang tựa đề « Trung Quốc : Dân chủ được đặt lên hàng đầu ». Theo
cuộc thăm dò của tờ Hoàn Cầu Thời Báo, thì có đến 63% người dân Trung Quốc bày
tỏ mong muốn áp dụng một « thể chế dân chủ theo kiểu phương Tây ».
Libération
nhận định, khát vọng dân chủ của người dân Trung Quốc ngày càng lệch pha với
chính quyền cộng sản, theo như kết quả một cuộc thăm dò dư luận chưa từng có từ
trước đến nay, được công bố hôm qua trên bản tiếng Anh của tờ Hoàn cầu Thời báo,
tức Global Times, một nhánh của Nhân dân Nhật báo.
Có đến hơn 63% người được hỏi muốn có một « thể chế dân chủ theo kiểu phương Tây », theo cuộc điều tra được thực hiện với 1.010 đại diện cho nhiều tầng lớp trên toàn quốc.
Đại đa số nghi ngờ rằng một hệ thống bầu cử tự do và tách biệt tam quyền như thế có thể trở thành hiện thực trong điều kiện hiện nay, nhưng 15,7% cho rằng mục tiêu này có thể áp dụng được ngay từ bây giờ.
Có đến hơn 63% người được hỏi muốn có một « thể chế dân chủ theo kiểu phương Tây », theo cuộc điều tra được thực hiện với 1.010 đại diện cho nhiều tầng lớp trên toàn quốc.
Đại đa số nghi ngờ rằng một hệ thống bầu cử tự do và tách biệt tam quyền như thế có thể trở thành hiện thực trong điều kiện hiện nay, nhưng 15,7% cho rằng mục tiêu này có thể áp dụng được ngay từ bây giờ.
Kết quả độc đáo của cuộc thăm dò, cũng như
việc nó được công bố, theo Libération, là rất đáng ngạc nhiên, vì số 15,7% trên
đây mong muốn chế độ độc tài, độc đảng hiện nay cần phải nhanh chóng biến mất,
hoặc biến ngay lập tức. Hơn 49% người được hỏi cho biết đang chờ đợi một « cuộc
cách mạng » mới, 15% trong số này nghĩ rằng Trung Quốc « chắc chắn đang ở bên bờ
một cuộc cách mạng mới », và 34% cho rằng điều này là « có thể ».
Libération cho biết, cuộc thăm dò mang tính « nổi loạn » này chỉ được công bố bằng tiếng Anh. Bản tiếng Hoa của Global Times không có, và không có tờ báo chính thức nào đề cập đến.
Sự táo bạo của các nhà báo Global Times - có thể bị Ban Tuyên huấn trừng phạt - dường như biểu hiện cuộc tranh cãi nội bộ giữa hai phe ủng hộ và chống đối một công cuộc cải cách chính trị thực sự.
Hôm thứ Bảy, ông Ngô Bang
Quốc, Chủ tịch Quốc hội hiện đang họp phiên thường niên, đã khẳng định là không
có việc Trung Quốc dân chủ hóa theo kiểu phương Tây. Ông cam đoan là hệ thống
«chủ nghĩa xã hội kiểu Trung Hoa» sẽ còn tồn tại rất lâu, và kêu gọi các đại
biểu Quốc hội «bài trừ các tư tưởng và chủ thuyết sai lạc».
Ngô Bang Quốc nhấn mạnh là đảng Cộng sản duy trì quyền lãnh đạo tuyệt đối với chính phủ, với bộ máy lập pháp và tư pháp. Năm ngoái, nhân vật số hai vô cùng bảo thủ của đảng đã buộc các đại biểu phải long trọng tuyên bố «bác bỏ quan niệm đa đảng».
Ông ta nói:«Nếu chúng ta yếu đi, thì đất nước sẽ chìm vào vực thẳm của sự hỗn loạn ».
Trấn áp để tiếp tục chính sách độc đảng là con đường cùng, dẫn đến sụp đổ là
tất yếu.Ngô Bang Quốc nhấn mạnh là đảng Cộng sản duy trì quyền lãnh đạo tuyệt đối với chính phủ, với bộ máy lập pháp và tư pháp. Năm ngoái, nhân vật số hai vô cùng bảo thủ của đảng đã buộc các đại biểu phải long trọng tuyên bố «bác bỏ quan niệm đa đảng».
Ông ta nói:«Nếu chúng ta yếu đi, thì đất nước sẽ chìm vào vực thẳm của sự hỗn loạn ».
“Thủ tướng Trung Quốc cảnh báo nguy cơ một cuộc « Cách mạng văn hóa »
Hi`nh Thu Tuong On Gia Ba?o
Thủ tướng Trung Quốc Ôn Gia Bảo khi đến họp báo tại Đại lễ đường Nhân dân Bắc Kinh, Bắc Kinh, 14/03/2012
Trong một cuộc họp báo sau khi bế mạc kỳ họp toàn thể Quốc hội ngay tại Đại lễ: Lần đầu tiên, thủ tướng Trung Quốc đã nói rõ : « Một thảm họa lịch sử như Cách mạng Văn hóa có thể tái diễn » tại Trung Quốc, nếu các cải cách chính trị và kinh tế không được tiến hành. Sau khi nhắc đến tình trạng bất bình đẳng xã hội và vấn nạn tham nhũng tại Trung Quốc, thủ tưởng Ôn Gia Bảo đặt trọng tâm vào vấn đề cải cách chính trị, ông nói :
« Nếu cải cách chính trị không có kết quả thì cải cách kinh tế cũng sẽ không thể tiến hành tốt được » và « các vấn đề nảy sinh trong xã hội sẽ không không được giải quyết một cách căn bản ». ..
( REUTERS/ JASON LEE- ANH VŨ DỊCH)
Báo động đại loạn liên tục.
Ngày 27 tháng 3 TT họ Ôn lại kêu thất thanh “ tham nhũng có thể làm sụp đổ chế độ”.
Bản tin mạng của chính phủ Trung Quốc cho biết hôm qua, 26/ 3/ 2012, trong một phiên họp gồm nhiều nhân vật quan trọng trong chế độ. TT Ôn Gia Bảo cảnh báo “ tệ nạn tham nhũng là hiểm họa số một đe dọa nền tảng chế độ. Nếu vấn đề này không giải quyết thì bản chất chính trị của chế độ sẽ bị thay đổi. Đây là thách thức lớn lao đang chờ Đảng cộng sản Trung Quốc”
RFI ( Tú Anh )
Trung Hoa sẽ thay đổi như thế nào? Sụp đổ như thế nào? Trung Hoa sẽ đi về đâu? Đó là những câu hỏi lớn.
Sự sụp đổ mang tính chất lịch sử của các triều đại nước Tầu hay sự sụp đổ giống như Liên Xô cùng các chế độ cộng sản ở Đông Âu hoặc là các nước Tunisia, Ai Cập, Libya, hay đại loạn như chính TT Ôn Gia Bảo cảnh cáo.
Bằng kiểu nào thì Trung Cộng cũng phải sụp đổ, khi sự chuyên chế toàn trị đã đến thời kỳ hoang dã.
Người khổng lồ không có hồn.
Tâm hồn Trung Hoa sau gần bẩy thập niên bị cộng sản thống trị đã hầu như bị bại liệt, vô cảm.
Kiệt, Trụ giết người không gớm tay, Tần Thủy Hoàng đốt sách chôn học trò, những bạo chúa khét tiếng tàn bạo trong lịch sử Trung Hoa chưa hẳn là tội ác lớn nhất mà làm cho cả một dân tộc trở nên hèn nhát, ích kỷ và mê muội mới là tội ác đáng sợ nhất.
Mới đây, cả thế giới bàng hoàng xúc động khi chứng kiến hình ảnh bé Vương Duyệt, hai tuổi, đang thơ thẩn chơi trong khu chợ ở Quảng Đông bị một chiếc xe tải cán qua người bỏ đi, chiếc thứ hai thản nhiên cán tiếp và rồi người thứ nhất, người thứ hai, người thứ ba… cho đến người thứ 18 vẫn lạnh lùng, thản nhiên bước qua không một ai dừng lại giúp em, mặc cho em kêu khóc…Văn hào Maxim Gorki đã viết:
“Nơi lạnh lẽo nhất không phải là Bắc cực mà là nơi thiếu vắng tình người”
Trong danh ngôn cũng có một câu thật sâu sắc:
“Không có đạo đức công dân, xã hội sẽ bị diệt vong, không có đạo đức cá nhân, sự sinh tồn của con người cũng mất đi giá trị. Vì vậy, đối với thế giới tốt đẹp thì đạo đức công dân và đạo đức cá nhân đều cần thiết như nhau”. ( khuyết danh)
MỞ CỬA
Từ năm 1979, khi Đặng Tiểu Bình mở cửa, bức màn sắt được vén lên. Trở về trước tàn sát thời Mao, bức màn sắt đóng kín. Cách mạng văn hóa Hồng Vệ Binh của Mao thả sức tàn sát, giết chóc, bắt bớ tra tấn hàng trăm triệu người, thế giới không ai biết. Ngày nay, khó có thể làm thế được vì đã mở cửa làm ăn buôn bán.
Nhưng huyết thống, truyền thống Trung Hoa là đầu óc phong kiến còn nguyên. Mặc dù sau 30 năm, Trung Cộng đã vượt Nhật Bản trở thành cường quốc kinh tế năm 2010, đứng sau Hoa Kỳ. Tuy nhiên, con người Trung Hoa đã bị phá sản về đạo đức, xã hội sẽ bị tan rã vì không có đạo đức.
Ở một phương diện khác, nền kinh tế sa sút, guồng máy điều hành thiếu hữu hiệu, các quyền tư hữu không tin cậy vào một nền hành chính không lương thiện, sự giám sát hệ thống pháp lý không công minh.
Kèm theo nạn tham nhũng tự tung tự tác trong mọi lĩnh vực. Đàn áp bất công, nhà cầm quyền cảnh báo không cho phép bất cứ ai làm một điều gì có ảnh hưởng đến an ninh quốc gia. Nhưng các cuộc biểu tình, bạo động không ngừng gia tăng.
Chế độ Trung Cộng sẽ phải đối mặt với sự chống đối của đông đảo quần chúng ở khắp nước. Trong cơn tuyệt vọng, họ đang phô trương sức mạnh quân sự, cổ vũ chủ nghĩa yêu nước hiếu chiến, sử dụng tình cảm dân tộc như một toa thần dược, chiêu bài mới đe dọa ngoại bang, vẫn được dùng để cổ vũ dân Tầu đoàn kết.
Trong cuộc chiến mới và vấn đề tranh chấp trên khu vực biển Đông trực tiếp thách thức quyền lợi của Hoa Kỳ ở đây và chế độ này đang đe dọa các nước láng giềng một cách có tính toán, sự tính toán vô cùng nguy hiểm, kết quả này có thể tàn phá nước Tầu và thế giới bên ngoài.
Trong lúc các cuộc bạo loạn của nông dân nổi lên như nấm, nhà cầm quyền không kiểm soát được, chính quyền các tỉnh cũng không tuân lệnh Trung Ương.
Một cuộc biểu tình ở một ngôi làng thuộc tỉnh Quảng Đông đã tạo ra các dòng tin lớn trên toàn thế giới:
“ Những cuộc biểu tình mới làm rung động vùng bờ biển Trung Quốc (VOA).
Bất ổn xã hội khắp Trung Quốc trong năm 2011 (VOA).
Dân Ô Khảm quyết tâm biểu tình (VOA).
Dân Ô Khảm chấm dứt biểu tình (RFI )
Những thay đổi lớn trong tương lai gần ở Trung Quốc sẽ gây sốc cho mọi người”… (SGTT Reuters, WSJ)
Người nông dân chống đối vì bị bóc lột sức lao động, bị cướp đoạt nhà cửa đất đai, sưu thuế nặng nề, bị nộp tiền hối lộ, phải sống trong môi trường ô nhiễm ngày càng trầm trọng phá hoại mùa màng, gia súc gây bệnh tật chết chóc cho con người.
Dân Trung Hoa đã nổi lên chống đối tìm con đường để sống bất chấp bị đàn áp, giết chóc, tra tấn, bỏ tù hành hạ, chống đối ngày càng nhiều. Nếu như những năm trước chỉ mang tính chất dân oan kiến nghị, thỉnh nguyện xin cho, thì thời gian gần đây mang tính chất chống đối quyết liệt như tấn công vào lực lượng công an cảnh sát bằng bom xăng, đập phá trụ sở Đảng cộng sản, cơ quan chính quyền.
Vụ Ô Khảm ở tỉnh Quảng Đông lật đổ chính quyền xã và biểu tình với những biểu ngữ nẩy lửa “Đả đảo chế độ độc tài”, “Trả lại quyền cho người dân”, “Giết chết lũ quan tham nhũng”, “Máu trả nợ máu.”
Trường hợp vụ Đoàn Văn Vươn, Tiên Lãng, tự võ trang chống lại bọn cướp nhà nước CHXHCNVN. Đích thực là một thông điệp gửi cho nông dân những người bị tước đoạt tài sản, đất đai phải tự mình võ trang vùng lên, chứ không thể xin xỏ bọn ăn cướp tài sản của mình.
Nhà thơ Đào Uyên Minh đời Tấn, có bài thơ nói về một loài chim bất khuất, kiên cường. Con người tuy đã chết, nghìn năm vẫn còn nhớ thương.
Ông viết: “Tinh vệ hàn vi mộc, tương dĩ thương hải. Hình Thiên vũ can thích, mãnh cố thường tại. Đồng vật cứ vô lự, hóa khứ bất phục hồi. Đô thiết tại tich tâm, lương thần cự khả đãi;”
Dịch nghĩa: Tinh vệ (1) ngậm cây nhỏ, mang đi lấp biển Đông.
Hình Thiên (2) múa thuần búa, chí lớn vẫn một lòng.
Cả hai không hối hận, dù hình dạng đổi thay.
Nhưng chỉ uổng chí lớn, vì đâu có cơ may.”
Tinh vệ là một loài chim nhỏ, thế mà có chí lấp biển. Hình Thiên mạc dù đã bị chém đầu nhưng vẫn tiếp tục phản kháng. Cả hai đều thể hiện tinh thần bất khuất phục trước số phận. Tuy nhiên, trước kia có chí lớn vẫn không có thời cơ để thực hiện. Bối cảnh của bài thơ này, hoàn toàn không giống như xã hội mà Đoàn Văn Vươn và cảnh ngộ của những người nông dân Việt Nam cũng như Trung Hoa đang sống. Người nông dân sống dưới chế độ độc tài dù là ở nước Việt Nam hay Trung Hoa đều khốn khổ.
Đụng độ giữa người dân và giới chức tại làng Ô Khảm, vì quyền lợi ruộng đất một thứ quyền lợi “sinh tử”.
Đây là một cuộc tranh chấp phổ biến trên toàn lục địa Trung Hoa từ nhiều năm qua mỗi lúc càng thêm quyết liệt, mỗi năm có hàng ngàn cuộc biểu tình bạo động liên quan đến đất đai tại Trung Cộng.
Đảng cộng sản tin rằng duy trì ổn định xã hội bằng cách đàn áp bất kỳ ai có thể đe dọa. Đảng cộng sản cũng tin rằng, công an là công cụ then chốt để duy trì quyền lực.
“ Chính quyền Quảng Đông đã tăng viện hàng ngàn công an võ trang bao vây làng, cắt đứt Internet, nhưng không làm nao núng những người nông dân đã mất hết ruộng cày.” (3)
Họ không còn gì để mất nữa và họ đã thắng, “Chính quyền thừa nhận dân làng Ô Khảm bị cướp đất” chiến thắng này sẽ khích lệ hàng trăm triệu nông dân trên khắp lãnh thổ Trung Hoa vùng lên.
“Dân làng ở Trung Quốc giành được sự nhượng bộ hiếm thấy trong vụ đối đầu với chính quyền- VOA- các giới chức ở miền nam Trung Quốc đã nhượng bộ trước yêu sách của dân làng biểu tình trong một thỏa thuận hiếm hoi phải phóng thích thêm những người lãnh đạo ở các thôn làng bị bắt giữ.”
Người Trung Hoa sống dưới chế độ độc tài đảng trị đã trăm bề khốn khổ thì những dân tộc bị xâm lăng và bị đồng hóa như Mãn Châu, Duy Ngô Nhĩ (gốc Thổ Nhĩ Kỳ), Nội Mông, Tây Tạng còn cơ cực đến như thế nào dưới gọng kìm và trên đe dưới búa của bọn xâm lược.
Dân bản xứ phải học tiếng Hán, sách vở, sử địa đều viết bằng chữ Hán, mặc dù các dân tộc trên đều có ngôn ngữ, văn tự chữ viết của mình, nhà trường cũng chỉ dậy một ngôn ngữ duy nhất. Mới trong vòng mấy thập niên, Bắc Kinh đưa người Hán đến định cư ở Nội Mông, Tây Tạng, Duy Ngô Nhĩ v.v… dân bản xứ trở thành thiểu số.
Các cuộc nổi dậy của người Tây Tạng, Duy Ngô Nhĩ những năm gần đây đều bị đàn áp dã man.
Thế giới làm ngơ trước những tàn bạo này vì cái lợi kinh tế, vì làm ăn với Trung Cộng. (xin xem “ Thư gửi các vị nguyên thủ các quốc gia” cùng tác giả.)
Các nhà nghiên cứu và nhiều chính khách quốc tế đều thấy rõ Trung Cộng chắc chắn sẽ sụp đổ. Dù là những khía cạnh kinh tế hay xã hội chính trị và khả năng nổi loạn tại Trung Cộng là một bài toán khó giải được đáp số chính xác. Quân đội có thể đứng lên góp thâu thiên hạ về một mối hay nước Tầu sẽ chia năm xẻ bẩy, mỗi mảnh hùng cứ một phương với tài nguyên nhân lực và kinh tế của mình.
Nhưng bằng cách nào thì Trung Cộng cũng sụp đổ. Đó là sự khẳng định của nhà nghiên cứu lịch sử và giới chính khách trong số này có ngoại trưởng Hoa Kỳ Hillary Rodham Clinton:
“Chế độ của Trung Quốc chắc chắn sẽ sụp đổ, các nhà lãnh đạo Trung Quốc giờ đây đang làm “những việc vô ích như những gã hề” (3)
* * *
NƯỚC TẦU SỤP ĐỔ.
NGƯỜI VIỆT ĐỐI MẶT VỚI VẤN NẠN NGƯỜI HOA.
Chúng ta có thể làm gì? Khi chính quyền Trung Cộng sụp đổ sẽ kéo theo sự tan rã của chế độ cộng sản Việt Nam.
Mọi vấn đề trên bất kỳ một phương diện nào, chúng ta đang phải nghĩ đến cách giải quyết. Trước tiên là vấn đề người Hoa “đội quân xâm lăng thứ 5”. Bản chất của nó không giống như các di dân nước khác nghĩa là di dân đã trở thành chính sách, hỗ trợ bằng ngoại giao, và chính sách ấy là một bộ phận, một mặt trận trong cuộc xâm lăng thay vì dùng quân sự.
Do đó, di dân là vấn đề an ninh số một, chúng là những tên lính xâm lăng, phải được giải quyết theo quy chế tù binh. Nếu không giải quyết, nó “Kẹt” trong lòng dân tộc cả ngàn năm sau.
Vì vậy, nó phải được giải quyết rốt ráo, trước khi giải quyết các vấn đề khác.
Bối cảnh quốc tế vài thập niên qua, trong thị trường tự do mậu dịch cùng với phát triển kinh tế và nhu cầu tiêu dùng năng lượng, sức mạnh mềm của Trung Cộng đang tỏa ra khắp thế giới trên mọi lĩnh vực, chính trị, ngoại giao, quân sự, kinh tế, công nghệ, bán khí giới…
riêng lĩnh vực di dân mà chúng ta đang bàn ở đây là cộng đồng di dân Trung Hoa thực sự là một đe dọa, nhưng một số nhà cầm quyền, vì lý do gì đó họ làm ngơ Miến Điện, Vương Quốc Lào, Campuchia, Việt Nam.
Tôi hạn chế vấn đề vào các nước sát nách chúng ta thôi, không bàn chuyện ở Châu Phi xa xôi, nhưng tôi phải trình bày bởi vì như đã nói, Trung Cộng di dân trên đầu chúng ta ồ ạt đến chóng mặt, có bao giờ nước Tầu ngớt di dân trong lịch sử đâu, nhưng di dân lần này không phải như trước nó đi song hành với cuộc xâm lăng toàn diện.
Người Hoa là vấn đề sinh tử, nên bất kỳ chính quyền nào của Việt Nam trong tương lai không thể chậm chạp chuyện này đừng bỏ lỡ cơ hội.
Tôi chỉ muốn nói rằng, đây không phải là vấn đề lựa chọn, hoặc này, hoặc kia. Theo tôi phải có chủ trương, một chính sách rõ ràng và phải được thực hiện nghiêm ngặt: Tất cả người Hoa phải rời khỏi Việt Nam trong thời hạn ngắn nhất. Theo truyền thống chúng ta sẵn sàng giúp đỡ họ mọi phương tiện cần thiết để họ hồi hương.
Song song với việc thu hồi các hải đảo, các khu rừng đầu nguồn, các vùng đất biên giới bị lấn chiếm, các trung tâm thương mại của người Tầu, trước khi giải quyết các vấn đề khác. (xin lưu ý tất cả các hiệp định của cộng sản Bắc Kinh ký kết với cs Hà Nội hoàn toàn không có giá trị pháp lý.)
Nên bất kể một chính quyền nào của Việt Nam trong tương lai không thể chậm chạp chuyện này. Chậm trễ, bỏ lỡ cơ hội là có tội với lịch sử.
Tôi muốn nhấn mạnh một lần nữa rằng: đây không phải là vấn đề lựa chọn này, hoặc kia. Theo tôi phải có một chính sách thực dụng và phải có một sự chuẩn bị thật chu toàn đối với người Tầu. Đây hoàn toàn không mang nghĩa “trả thù” những kẻ ngã ngựa. Chúng ta sống trong một thời đại có hệ thống dân chủ tự do, chúng ta có truyền thống nhân bản và khoan dung của ông cha ta với bọn giặc phương Bắc mỗi khi chúng thua trận.
Người Việt Nam nhất là thế hệ trẻ yêu nước đang đối mặt thời điểm sẽ đến và đang đến.
Phong trào đấu tranh cho dân chủ dù bị đàn áp dã man trong Lục địa Trung Hoa vẫn mỗi ngày mỗi phát triển mạnh.
Hiện Trung Cộng có hàng ngàn cuộc bạo loạn của nông dân, các cuộc bạo loạn như những luồng gió đang thổi, không gì có thể ngăn được những luồng gió ấy.
Điều xẩy ra có thể thật khủng khiếp, không ai ngăn được khi nó xẩy ra. Ở Trung Cộng các dân tộc thiểu số thâm thù Hán tộc, còn nông dân thì ai oán ngập trời đảng cộng sản như những con thú đói “xổ lồng”, nước Tầu chia năm xẻ bẩy cũng mất thời gian dài mới bước ra khỏi bóng tối.
Sau chót, thông điệp mà tác giả muốn gửi tới mọi người Việt Nam thông qua chương cuối cuốn sách: “Đại Họa Diệt Chủng”. Trước hết là các chiến sĩ dân chủ, thanh niên, trí thức, sinh viên những người của tương lai hãy chuẩn bị sẵn sàng, vận mệnh tổ quốc trong tay các bạn.
Trân trọng.
Trần Nhu
CHÚ THÍCH
(1)- Tên một loài chim nhỏ. Theo truyền thuyết Nữ Oa bơi ở biển Đông bị chết đuối và hóa thành con chim nên quyết lấp biển Đông để báo thù.
(2)- Tên một loài thú. Tương truyền nó tranh ngôi vị với Thượng đế bị chém đầu. Nó bèn dùng hai vú để làm mắt, dùng rốn để làm miệng, rồi tiếp tục cầm thuẫn và búa chống cự lại Thượng đế.
(3)-Trong một cuộc trả lời phỏng vấn dành riêng cho tờ Atlantic, ngoại trưởng Mỹ Hillary Rodham Clinton đã nói rằng hồ sơ nhân quyền của Bắc Kinh đang “rất tồi tệ” và Bắc Kinh đang “ra sức ngăn chặn lịch sử” bằng cách chống lại sự tiến bộ của dân chủ.
(Jeffrey Goldberg là phóng viên của tờ The Atlantic. Ông là tác giả của cuốn sách viết về Trung Đông và châu Phi có đầu đề “Những người tù: một câu chuyện về tình bạn và sự khủng bố” (Prisoners: A Story of Friendship and Terror). Cuốn sách này đã được các báo Los Angeles Times, New York Times, Washington Post, Slate Magazine, Progressive, Washingtonian Magazine và Playboy ca ngợi là cuốn sách hay nhất của năm 2006.)
Trước khi là phóng viên của tờ The Atlantic vào năm 2007, Jeffrey Goldberg là phóng viên của tờ New Yorker chuyên viết về Trung Đông và Washington. Trước đó, ông là phóng viên của tạp chí New York Times Magazine, và New York Magazine. Ngoài ra, ông còn viết cho tờ Forward và phụ trách một chuyên mục của tờ The Jerusalem Post.
Năm 2003, Goldberg nhận giải thưởng National Magazine Award vì thành tích đưa tin về khủng bố Hồi giáo. Ông còn được giải của Tổ chức Quốc tế Phóng viên Điều tra (International Consortium of Investigative Journalists), giải thưởng của Overseas Press Club vì những bài báo xuất sắc viết về nhân quyền và giải thưởng Abraham Cahan Prize về nghề làm báo. Năm 2005, ông nhận giải thưởng Daniel Pearl của Liên minh chống phỉ báng người Do Thái (Anti-Defamation League Daniel Pearl Prize). Jeffrey Goldberg
The Atlantic
Người dịch: Hiền Ba
Bản tiếng Việt © Ba Sàm 2011
(Fwd: Nhu Tran
<trannhuusa2007@yahoo.com>, 4/10/2012, 4.32PM)
Labels:
BÊN KIA BỜ ĐẠI DƯƠNG 0217
TRẺ RANH LUẬN CHÍNH
CHUYỆN NƯƠC NON
Truyện dài""Đấu đá trong hàng ngũ lãnh đạo Đảng Cộng
Sản VN""
Để đánh trả những đòn
do phe chủ tịch nước Trương Tấn Sang nhằm vào nhân vật Đinh La Thăng nhân vật thân cận
của thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng phe ông Dũng đã mở cuộc tấn công vào bà Đặng
Hoàng Yến đai biểu quốc hội tỉnh Long An em gái nhân vật Đặng Hoàng Tâm có hỗn
danh ""Tâm Tân Tạo"" người chi tiền cho ông Sang làm chánh
trị.
Bà Yến bị đánh hội đồng chịu không nổi đã xin từ nhiệm đại biểu quốc hội
nhưng phe ông Dũng không cho từ nhiệm đánh tới với quyết tâm truất phế bà Yến khỏi quốc hội cho ê mặt.Trong khi ông Dũng hạ
vây cánh ông Sang thì ông Nguyễn Phú Trọng
triệu tập hội nghị 5 khóa 11 Đảng Cộng Sản VN đặt vấn đề cách xử dụng đất
và tuyên bố phải làm sao xử dụng đất cho nhà nước nhân dân và nhà đầu tư đều có
lợi nhằm chửi xéo ông Dũng đã quá
nghiêng về Ecopark của con gái giải tỏa nhà đất của dân Văn Giang Hưng Yên quá
tàn bạo và đền bù không thỏa đáng chĩ nghĩ tới quyền lợi nhà đầu tư mà không
nghĩ tới quyền lợi của nhân dân khi giải tỏa đất ở Văn Giang Hưng Yên.
Chủ tịch nước Trương Tấn Sang lợi dụng
việc công an tỉnh Hưng Yên đánh hai nhà báo Phi Long và Ngọc Năm dùng những báo
lề phải thân với ông tung vụ việc công an Hưng Yên hành hung hai nhà báo Ngọc
Năm và Phi Long lên báo và khuyếch đại vụ việc khiến chính quyền Hưng Yên lúng
túng và dư luận sôn sao và vụ này có thể cho báo chí lề phải đươc cởi mở hơn
Cứng họng
Một vấn đề mà cả công an và các lực lượng an ninh trong vụ
đàn áp dân Văn Giang để 'cướp' đất của
dân trao cho ban dự án Ecopark là họ đánh đập hai nhà báo của đài truyền hình
nhà nước Vov[Tiếng nói VN] với những đòn chẳng khác đòn thù đã được những cái
điện thoại di động của dân ghi hình từ đầu tới cuối và những hình ảnh này đươc
chuyển tới đài truyền hình BBC đươc đài này phát tắp lự.Thế là"" chưa
đánh người mặt đỏ như vang đánh xong ngươi mặt vàng như nghệ.""Bị kẹt
ông phó chủ tịch tỉnh Hưng Yên Nguyễn khắc Hào cứng họng luôn.
Chuyện Phât đản
Năm nay nhà nước cộng sản VN không những ra mặt công khai cấm
Gíao Hội Phật Gíao Thống Nhất VN tổ chức lễ Phật Đản mà còn không cho đài truyền
hình VTV1 đưa một hình ảnh nào về lễ Phật Đản của giáo hội quốc doanh TPHCM.Hỏi
ra mới biết mấy ông ban tuyên giáo Đảng Cộng Sản VN không hài lòng hòa thượng
Trí Tịnh và Hòa Thương Trí Quảng và đang muốn đưa mấy ông sư ""đỏ""
hơn thay thế sau khi hạ bệ thiền sư Lê Mạnh
Thát.
Tiền như rác
Vinalines [công
ty hàng hải VN] làm ăn thua lỗ mua
bao nhiêu tầu biển để nằm ụ rồi bán đổ bán tháo tỷ thế mà bộ Giao Thông Vận
Tải lại đề nghị chính phủ rót cho Vinalines thêm 100.000 tỷ nữa để mua thêm tầu
biển.Tiền của dân đâu phải là rác mà bộ Giao Thông Vận Tải của ông Đinh La
Thăng sài vung vít vậy
Hai bài thơ Bùi Minh Quốc
Bùi Minh Quốc là nhà thơ "chịu chơi"" và ông
đã chơi hết mình với chính quyền toàn trị củaĐảng Cộng Sản VN một Đảng mà ông
đã nửa đời cống hiến cho nó nay thì nhìn lại và làm thơ về đai tương Võ nguyên
Gíap người mà nhân dân mô tả rất hay
Ngày xưa đại tướng cầm quân
Ngày nay đai tướng tuột quần chị em
Xin mơi bạn đọc thưởng thưc hai bài thơ Bùi Minh Quốc sáng
tác cho tướng Gíap
Nguyên Gíap phong trần Gíap chẳng nguyên
Võ công lừng lẫy quá cho nên
Vừa xong đại thắng xương thành ghế
Văn tướng đành thua máu võ biền
Ba miếng đỉnh chung đồng chí chóe
Một đời dân khổ vẫn triền miên
Những năm tháng cũ vì
dân thế
Dân chủ bao giờ có Điện biên
Và đây bài thứ hai
Gíap chẳng nguyên còn tâm trí nguyên
Tâm thành trí sáng cốt làm nên
Ai say đại thắng mình lo tiếp
Tiếp bước văn minh vượt võ biền
Sáu mặt dành ngôi, ngôi
chấp chóe
Ba hồi đục nước đục liên miên
Đời vì dân nguyện vì dân mãi
Dân chủ quyết làm có Điện biên
Nhà thơ Bùi Minh Quốc hai lần nhắc tới chữ Điện Biên và ông
tin nhân dân VN quyết làm một Điện Biên dân chủ
Thơ hay
Nhà báo Nguyễn Bác Chổi nhân vụ nhân dân huyện Văn Giang tỉnh
Hưng Yên bị chánh quyền Hưng Yên giải tỏa nhà đất đã tức cảnh sinh tình làm bốn
câu thơ tuyệt cú mèo
Ruộng vườn làng xóm
Tóm tận nghách dành tận ngõ
Đất huyệt mộ,quyết không tha
Vì tất cả của Đảng ta
Măt trơ trán bóng
Nhà cầm quyền Hànội nổi tiếng là nhà cầm quyền toàn trị nổi chuyên đánh
đập nhân dân, và cũng nổi tiếng về chuyện bắt bỏ tù những người bât
đồng
chánh kiến thế mà dám mặt trơ trán bóng nhẩy ra ứng cử vào Hội đồng nhân
quyền
Liên Hiệp quốc thật trơ trẽn hết biết luôn.Đây chính là dịp những tổ
chức bảo vệ
nhân quyền trên hành tinh này lột mặt nạ nhà cầm quyền Hà nội.
Fulro sống lại
Đài truyền hình VTV 1tối 8 tháng 5 loan tin công an tỉnh Gialai phối hợp với
trung đoàn cảnh sát cơ động số 2 của bộ Công An bắt 62 ngươi Thương lợi dụng đạo
Hà Môn hoạt động Ful ro thu nhiều dao và nỏ,Bản tin chiếu hình ảnh những ngươi
bị bắt kèm vũ khí thô sơNhư vậy rõ ràng là Fulro sống lại nhưng chỉ có vụ khí
thô sơ thôi tức là không có bàn tay đế quốc nào đàng sau cả
Chó có lương tâm hơn ngươi Cộng Sản
Theo tin tức trên mạng thì tỉnh Nam Đinh huy động tới 400
công an và lưc lương an ninh đi giải tỏa đất ở huyện Vụ Bản bị hai trăm nông
dân gồm toàn đàn bà con nít chống lại đã sua chó nghiệp vụ lên tiến công mở đường
,thật bất ngờ chó nghiệp vụ đã ngoảnh mặt làm ngơ không xông tới tấn công dân bị
giải tỏa khiến công an và lực lương an ninh phải dùng xe vòi rồng và dui cui
xông lên.Sau khi lực lựợng an ninh ra tay có 10 nông dân bị thương và nhiều người
bị đưa lên xe bịt bùng chở đi.Cái ly kỳ của vụ giải tỏa ở Vụ Bản là chó còn có
lương tâm hơn những ông công an những ông an ninh Cộng Sản
Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng cứu bồ
Ai cũng biêt Tổng Công Ty An Bình của bà Diêu Hiền ở Cần Thơ
chuyên doanh xuât khẩu cá tra là một chi nhánh kinh tài của thủ tướng Nguyễn Tấn
Dũng nên khi công ty này bên bờ vưc thẳm phá sản bà Hiền xuât cảnh qua Mỹ trốn
nợ không về chồng bà là ông Trần văn Trí lúng túng đóng cửa công ty và tuyên bố
bán công ty.Nhưng thật bất ngờ nay Bình An hoạt động trở lại vì thủ tương Dũng
cho lệnh Tổng công ty mua nơ của bộ Tài chính yểm trơ cho Bình An 500 tỷ và một
ngân hàng phe thủ tướng Dũng cho Bình An vay thêm 500 tỷ thế là Bình An hoạt động
trở lại
Nhà thơ Trương Hùng bị té gẫy chân
Nhà thơ tranh đấu Trương Hùng Thái sau một thởi gian bị tù
lên tù xuống đã về ẩn cư tại đất Củ Chi làm vườn trồng mít và đu đủ Ngày
8
tháng 5 ông bắc thang hái mít thang gẩy và ông té què chân.Trương Hùng
Thái gẩy chân nhưng không ngừng làm thơ và sắp hoàn thành một tập
thơ tranh đấu khá thú vị
Tăng 3000 đồng hạ có 500 đồng
Sau 29 ngày tăng giá săng 3000 đồng một lít này săng thế giới
hạ giá liên tục bộ Tài Chánh nhà nươc CHXHCNVN hạ giá săng 500dồng một líí với
lý do phải tăng thuế nhập khẩu thu tiền bình ổn cho nên chỉ hạ giá chút đỉnh
thôi.Đúng là láo thiên láo địa,chỉ chờ thời cơ là móc túi người tiêu dùng.
Sửa hiến pháp
Quôc Hội nươc CHXHCNVN thành lập ban sửa hiến pháp năm 1992
rồi Đảng Cộng Sản VN họp hội nghị ban chấp hành trung ương Đảng bàn chuyện sửa
hiến pháp nước CHXHCNVN năm 1992 mọi
chuyện có vẻ xôm tụ nhưng ông tổng bí thư Đảng Cộng Sản VN Nguyễn Phú Trọng lại
lên tiếng nói rằng sửa cái gì thì sửa không sửa điều 4 điêu qui định Đảng Cộng
Sản VN là Đảng lãnh đao và sửa gì thì sửa dứt khoát không có chuyên các quyền lập
pháp hành pháp tư pháp độc lập mà phải tập
trung ba quyền này trong tay Đảng Cộng Sản VN.Như vậy rõ ràng hiến pháp nươc
CHXHCNVN càng sửa càng lạc hậu hơn hiến pháp nươc VNDCCH đươc ban hành năm
1946.Đúng là láo toét.
Hội nhà báo VN ông phỗng đá
Ở nước CHXHCNVN có Hội nhà báo cầm các hội này có cả chục
ngàn hội viên nhưng thiên hạ không gọi
là Hội nhà báo mà gọi là Hội báo cáo láo.Do đócó nhà báo bị bỏ tù vì chống tham
nhũng như nhà báo Hoàng Khương[báo Tuổi Trẻ TPHCM] kêu cứu hội ,hội tảng lờ im n hư thóc hai nhà
báo bị lực lượng an ninh đánh nhừ tử như Ngọc Năm và Phi Long của đài truyền
hình Vov kêu cứu hội ông Huệ phó chủ tịch hội bảo hãy đợi đây hội
cần điều tra sác minh mới lên tiếng được dù hai nhà báo này làm báo nhà nước
làm Đài truyền hình Tiếng nói VN.Người ta bảo Hội nhà báo VN là ông phỗng đá có
cũng như không chỉ để làm kiểng quả không ngoa.
Thơ CB
CB là bút hiệu của
Hồ ChíMinh có ngươi thắc mắc hỏi Hồ Chí Minh .CB có phải là viết tắt hai chữ
cán bộ không Hồ Chí Minh cười nói C.B là Của Bác Trẻ Ranh có ông bạn làm báo
trước năm 1975 ký bút hiệu Sao Biên nhưng anh cứ gọi la CB[tức Cua Biển].Mới
đây trên mạng Internet có một bài thơ ký bút hiệu CB có những câu tuyệt cú mèo
Trẻ Ranh xin trích để quí vị gần xa thưởng lãm
Một đất nước do thằng nhóc con cai trị
Mà dân không dám làm gì
Huống hồ chúng ta
Một lũ già
Lại thua thằng nhóc Ủn
Chuyện tiêu lâm đương đai
Trên mạng Internet vừa xuât hiện một chuyện tiếu lâm đương
đai khá thu vi.Chuyện kệ rằng có ba chiệc xe trên đường tương lai đó là đường
tiến lên xã hội chủ nghĩa xe rẽ phải thì
tới xã hội chủ nghĩa rẽ trái thì tới tư bản chủ nghĩa ba xe tài xế là thủ tướng
và ngồi bên cạnh chỉ đường là Tổng bí thư Đảng Cộng Sản
Xe thư nhất do thủ tướng Liên Xô lái xe ông Thủ Tướng hỏi
ông tổng bí thư Đảng Cộng Sản Liên Xô
-Xin anh chỉ đạo rẽ trái hay rẽ phải
-Rẽ trái
Xe thứ hai do thủ tướng Trung Quốc lái xe ông thủ tướng hỏi ông tổng bí thư Đảng Cộng Sản Trung Quôc
-Xin anh chỉ đạo rẽ trái hay rẽ phải
-Ra hiệu rẽ phải nhưng rẽ trái
Xe thứ ba do thủ tương VN lái xe ông thũ tương hỏi ông tổng bí thư Đảng Cộng Sản VN
-Xin anh chỉ đạo rẽ trái hay rẽ phải
-Rẽ đâu tùy ông tớ đéo biết
thôi cho tớ xuống xe trước nhé
TRẺ RANH
SƠN TRUNG * XUNG ĐỘT GIỮA TRUNG CỘNG & PHILIPPINES
XUNG ĐỘT GIỮA TRUNG CỘNG & PHILIPPINES SẼ ĐI VỀ ĐÂU?
Sơn Trung
Hiện nay tranh chấp giữa Trung Cộng và Philippines đang lên cao điểm.
Các báo chí quốc tế và trong nước ngoài nước đua nhau bình luận, kẻ nói
tài người hô xỉu, chưa biết ai đúng ai sai. Cờ ngoài bài trong, sự đời
là thế. Xưa nay, các báo chỉ nói xung đột mà không giải thích đôi điều
về lịch sử các hòn đảo.
Như vậy, đứng về luật, Trung Quốc rõ ràng là sai, Cũng xin nói thêm,theo tin RFI,giới nghiên cứu Trung Quốc kết luận rằng Bắc Kinh đuối lý khi đòi chủ quyền ở Biển Đông.
http://www.viet.rfi.fr/chau-a/20120506-ban-than-gioi-nghien-cuu-trung-quoc-cung-thay-la-bac-kinh-duoi-ly-trong-viec-doi-chu
Tóm lại, Trung Quốc sau khi đã có đao kiếm, súng ống, họ bèn đi cướp khắp thiên hạ. Họ là thực dân, đế quốc, là ăn cướp, bất chấp luật pháp và đạo lý.Bài bình luận này chỉ là tường thuật các ý kiến trong báo giới hiện nay. Còn ai đúng ai sai, chờ mai sau sẽ rõ.
Le Figaro nhắc lại những đòi hỏi về chủ quyền của các bên liên quan, ở bãi đá Scarborough và trong vùng Biển Đông.
Bãi đá Scarborough cách đảo chính của Philippines 140 hải lý (230 km)
về phía tây, tức là nằm trong vùng đặc quyền kinh tế 200 hải lý của
Philippines, được quốc tế công nhận theo Công ước Liên Hiệp Quốc về Luật
Biển 1982. Chính vì vậy, Manila luôn luôn khẳng định chủ quyền của mình
đối với Bãi đá này.
Trong khi đó, Trung Quốc viện dẫn cái gọi là « thực tế lịch sử » để
đòi có chủ quyền đối với gần như toàn bộ Biển Đông, do đó, Bắc Kinh có
tranh chấp về chủ quyền với Philippines, Việt Nam, Malaysia, Brunei và
Đài Loan.
Như vậy, đứng về luật, Trung Quốc rõ ràng là sai, Cũng xin nói thêm,theo tin RFI,giới nghiên cứu Trung Quốc kết luận rằng Bắc Kinh đuối lý khi đòi chủ quyền ở Biển Đông.
http://www.viet.rfi.fr/chau-a/20120506-ban-than-gioi-nghien-cuu-trung-quoc-cung-thay-la-bac-kinh-duoi-ly-trong-viec-doi-chu
Tóm lại, Trung Quốc sau khi đã có đao kiếm, súng ống, họ bèn đi cướp khắp thiên hạ. Họ là thực dân, đế quốc, là ăn cướp, bất chấp luật pháp và đạo lý.Bài bình luận này chỉ là tường thuật các ý kiến trong báo giới hiện nay. Còn ai đúng ai sai, chờ mai sau sẽ rõ.
I. KHÔNG CÓ CHIẾN TRANH
Ngày 5-4-2012, Minh Anh trong bài Bắc Kinh và Washington chơi trò dọa dẫm nhau, ý cho rằng cả Trung Cộng và Mỹ đã tranh chấp nhau và gây ra cuộc xung đột hiện tại. Đấy cũng là ý kiến của ông Trầm Đinh Lập,
viện trưởng Viện nghiên cứu quốc tế và là giám đốc Trung tâm nghiên cứu
về Hoa Kỳ, thuộc trường đại học Phục Đán tại thượng Hải có bài viết nhận
định đề tựa « Bắc Kinh và Washington chơi trò hù dọa lẫn nhau », đăng trên nguyệt san Le Monde Diplomatique số ra tháng 5/2012.
RFI cho rằng :Sự phát triển như vũ bão của Trung Quốc đang thúc bách bộ máy
chính quyền và làm cho mối quan hệ với Mỹ trở nên phức tạp nghiêm
trọng. Washington phản ứng lại thông qua các biện pháp được cho trước
hết là thế dự phòng nhưng cũng có thể được hiểu là trong thế tấn công.
Các biện pháp này đang thúc đẩy Bắc Kinh lao vào cuộc đua.
Theo Trầm Đinh Lập, do RFI thuật lại, một cách tổng quát, Trung Quốc sở hữu đầy đủ các yếu tố để có thể trở
thành một siêu cường trong tương lai : tăng trưởng kinh tế cao (tăng
gấp 10 lần trong vòng một thập niên), ngân sách quốc phòng đứng hàng thứ
hai trên thế giới (cao hơn của Nhật Bản đến 80% và của Ấn Độ là 200%).
Trong lãnh vực này, cách biệt với Mỹ đã được rút ngắn xuống từ tỷ lệ là
1:20 trong năm 2000 thì nay chỉ còn có 1/7.
Như vậy, trong bối cảnh này, quan hệ Mỹ - Trung đã có nhiều thay đổi
kể từ năm 2000. Điển hình là kể từ khi xảy ra khủng hoảng tài chính năm
2008, Bắc Kinh không ngừng tự khẳng định mình trên trường quốc tế và
ngay cả trong quan hệ với Mỹ. Nhiều vụ va chạm đã xảy ra từ việc phản
đối nhau trên hồ sơ giảm khí thải carbon tại thượng đỉnh Copenhague, va
chạm nhỏ giữa hải quân hai nước trên vùng Biển Đông, cho đến hồ sơ hạt
nhân Bắc Triều Tiên và Iran..
.Ông Trầm Đinh Lập cho rằng Mỹ muốn mở rộng chiến tranh, bắt buộc các nước châu Âu tham gia cuộc chiến như tại Lybia. Và trong các cuộc họp quốc tế, các cố vấn của Nhà Trắng có ý định sẽ biến Thượng đỉnh Chicago lần này thành nơi trưng bày giới thiệu vũ khí của Hoa Kỳ.Tuy nhiên, ông cũng cho rằng Trung Quốc cũng có trách nhiệm trong vụ chạy đua này, và Trung Cộng có tội với dân họ vì chạy theo lợi nhuận, chạy đua vũ trang mà để dân đói khổ.
.Ông Trầm Đinh Lập cho rằng Mỹ muốn mở rộng chiến tranh, bắt buộc các nước châu Âu tham gia cuộc chiến như tại Lybia. Và trong các cuộc họp quốc tế, các cố vấn của Nhà Trắng có ý định sẽ biến Thượng đỉnh Chicago lần này thành nơi trưng bày giới thiệu vũ khí của Hoa Kỳ.Tuy nhiên, ông cũng cho rằng Trung Quốc cũng có trách nhiệm trong vụ chạy đua này, và Trung Cộng có tội với dân họ vì chạy theo lợi nhuận, chạy đua vũ trang mà để dân đói khổ.
Hù dọa hay dọa dẫm chỉ là một hành động có
tính cách phô trương, là nói chơi, là khủng bố bằng miệng lưỡi chứ không
đâm chém gì cả. Rất an toàn. Minh Anh, Trầm Đinh Lăp cho Trung Cộng và
Mỹ hù dọa nghĩa là hai bên đang chơi xì phé, là hư chiêu chứ không phải
thực chiêu? Nghĩa là Minh Anh và Trầm Đinh Lập cho rằng hai bên không
muốn đánh nhau sao? Phải chăng hai vị dùng chữ sai và nhận định sai?
Tôi nghĩ rằng cả hai vị lạc quan, không lẽ người ta tốn hàng tỷ mỹ kim
để chạy đua vũ khí, và Trung Cộng ra tuyên bố chủ quyền hình lưỡi bò là
nói chơi cho vui? Và Mỹ nói Mỹ trở
lại Á Châu, Mỹ đòi quyền lưu thông mặt biển là nói chơi sao? Hai bên
tuyên bố đối nghịch như thế để rồi bỏ qua xem như chẳng có việc gì ư? It
nhất trong khi đấu khẩu, hai bên sẽ hòa đàm. Nếu không chiến tranh sẽ
đi tới vì hai bên có một bên muốn dùng vũ lực.
Khi nói hù dọa là Minh Anh và Trầm Đinh
Thăng cho rằng thế giới này bất ổn là do Trung Cộng và Mỹ hù dọa nhau.
Hù dọa và đe dọa khác nhau. Hù là làm cho sợ chứ không có hành động cụ
thể tiếp theo. Đe dọa là cảnh báo trước khi có hành động. Khi nói Trung
Cộng và Mỹ hù dọa nhau là hai vị đã bỏ sót nhiều vấn đế rất to, rất rõ,
và rất nghiêm trọng. Hai vị quên rằng Trung Cộng không những đe dọa Mỹ
mà Trung Cộng cũng đe dọa Nhật, Đài Loan, Nam Hàn, trong có có Việt Nam
của Mai Anh, không biết Mai Anh có phải là người Việt Nam không. Mỹ là
kẻ bị Bắc Kinh đe dọa vai trò của họ trên Thái Bình Dương và thế giới.
Nếu công bằng mà nói, với bản đồ hình lưỡi bò, Trung Cộng rõ ràng là kẻ
gây chiến, và đe dọa toàn bộ thế giới, nhất là các quốc gia Á châu là
nạn nhân. Cách nói của hai vị là đánh bùn sang ao, không nhân rõ ai là
thủ phạm ai là nạn nhân.
Trung Cộng sau 1975 đã đánh chiếm Trường Sa và Hoàng Sa cùng biên giới miền Bắc chứ không phải hù dọa. Nếu ông / bà Minh Anh là người Việt Nam thật sự yêu nước, không như bọn Phạm Văn Đồng hân hoan chấp nhận tuyên bố chủ quyền của Trung Quốc trên biển Đông, thì ông/ bà cũng đã đau đớn, lo lắng chứ không coi đó chỉ là hù dọa, không đáng quan tâm!
Đó cũng là lý luận của Nga cho rằng căng thẳng hiện nay ở Scaborough là do Mỹ đạo diễn.
http://phunutoday.vn/xa-hoi/quoc-phong/201205/Bao-Nga-My-dao-dien-cac-cuoc-xung-dot-o-Bien-dong-2154537/
Người Nga có quyển theo Trung Quốc, chống Mỹ nhưng không nên bẻ cong sự thật. Họ ủng hộ Trung Quốc, coi như Trung Quốc vô tội! Họ quên Trung Quốc cũng đã gây chiến với Nga về lãnh thổ, về địa vị lãnh đạo trong Cộng đảng thế giới, nào có hiền lương gì cho cam! Họ không thấy Trung Quốc đã chiếm biên giới Việt Bắc và các đảo Trường Sa, Hoàng Sa? Họ không nghe Trung Quốc gào thét biển Đông là nhà của họ? Trung Quốc gào thét và đưa tàu bè ra các hải đảo xa cũng là do Mỹ giật dây ư? Và họ cũng biết Trung Quốc yêu cầu Nga tránh xa biển Đông!Đó cũng do Mỹ đạo diễn ư?
Cũng trong chiều hướng lạc quan, một số bình luận gia cho rằng Trung Quốc không dám đánh Philippines. Tờ Xã Luận của Việt Nam viết:
Trung Cộng sau 1975 đã đánh chiếm Trường Sa và Hoàng Sa cùng biên giới miền Bắc chứ không phải hù dọa. Nếu ông / bà Minh Anh là người Việt Nam thật sự yêu nước, không như bọn Phạm Văn Đồng hân hoan chấp nhận tuyên bố chủ quyền của Trung Quốc trên biển Đông, thì ông/ bà cũng đã đau đớn, lo lắng chứ không coi đó chỉ là hù dọa, không đáng quan tâm!
Đó cũng là lý luận của Nga cho rằng căng thẳng hiện nay ở Scaborough là do Mỹ đạo diễn.
http://phunutoday.vn/xa-hoi/quoc-phong/201205/Bao-Nga-My-dao-dien-cac-cuoc-xung-dot-o-Bien-dong-2154537/
Người Nga có quyển theo Trung Quốc, chống Mỹ nhưng không nên bẻ cong sự thật. Họ ủng hộ Trung Quốc, coi như Trung Quốc vô tội! Họ quên Trung Quốc cũng đã gây chiến với Nga về lãnh thổ, về địa vị lãnh đạo trong Cộng đảng thế giới, nào có hiền lương gì cho cam! Họ không thấy Trung Quốc đã chiếm biên giới Việt Bắc và các đảo Trường Sa, Hoàng Sa? Họ không nghe Trung Quốc gào thét biển Đông là nhà của họ? Trung Quốc gào thét và đưa tàu bè ra các hải đảo xa cũng là do Mỹ giật dây ư? Và họ cũng biết Trung Quốc yêu cầu Nga tránh xa biển Đông!Đó cũng do Mỹ đạo diễn ư?
Cũng trong chiều hướng lạc quan, một số bình luận gia cho rằng Trung Quốc không dám đánh Philippines. Tờ Xã Luận của Việt Nam viết:
Các chuyên gia phân tích của Philippines cho rằng Trung Quốc sẽ không làm hại đến “một sợi tóc” của Philippines. Dự luận
muốn sử dụng vũ lực tại Trung Quốc trong giải quyết vấn đề bãi cạn Hoàng
Nham đang lên cao, nhưng các chuyên gia phân tích của Philippines cho
rằng Trung Quốc sẽ không làm hại đến “một sợi tóc” của Philippines.
Ngược lại, Trung Quốc đang cân nhắc
đến những tình huống khó xử, bởi vì Trung Quốc đang muốn phát triển
kinh tế và ổn định chính trị. Trung Quốc không thể áp dụng các biện
pháp quân sự tại Biển Đông.
Tờ Philippines Daily Inquirer dẫn lời bình luận của chuyên gia quân sự Philippines Santa Villa cho hay, bản chất khó khăn trong việc giải quyết các vấn đề tranh chấp lãnh hải,
Cùng với giai đoạn nhạy cảm hiện nay khi Trung Quốc chuẩn bị thay đổi lãnh đạo là những yếu tố hạn chế việc Trung Quốc sẽ sử dụng vũ lực trong vấn đề bãi cạn Hoàng Nham hiện nay.
Mặt khác, Trung Quốc muốn điều quân đội tới vùng biển tranh chấp sẽ lại gặp bất lợi về địa lý hơn so với Philippines.
Hiện quần đảo Kalayaan mà Philippines đang kiểm soát cách căn cứ hải quân Trạm Giang của Trung Quốc đến 1000 hải lý, bởi vậy nhanh nhất phải trong 2 ngày tàu chiến của Trung Quốc mới có thể di chuyển được đến vị trí này.
Đến khi đó, quân đội Philippines và đồng minh đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ để chờ tàu chiến của Hải quân Trung Quốc.
Bài viết còn phân tích, khi Trung Quốc đã xuất binh thì nhất định cần phải giành được chiến thắng, nếu không Trung Quốc sẽ “tự làm mất mặt” trước cộng đồng quốc tế.
Tuy nhiên, cho đến nay, Trung Quốc vẫn chưa chuẩn bị gì cho việc sẽ xuất binh để giải quyết tranh chấp với Philippines, bởi vấn đề chính đối với Trung Quốc lúc này vẫn là Mỹ.
Trước việc Mỹ có thể tham gia bảo vệ Philippines nếu xung đột với Trung Quốc nổ ra thì Trung Quốc đang cảm thấy không chắc chắn về chiến thắng của mình.
Do lúc này Trung Quốc vẫn chưa dám “động thủ” với Philippines tại khu vực Biển Đông nên tác giả đã kiến nghị Philippines cần giữ một thái độ cứng rắn và phát động một phong trào phản đối Trung Quốc qua các phương tiện truyền thông để công đồng quốc tế lên án hành vi cuả Trung Quốc.
Từ đó thế chủ động của Trung Quốc tự nhiên sẽ bị thu hẹp lại.
http://www.xaluan.com/modules.php?name=News&file=article&sid=389629#ixzz1ubxJVyut
http://www.xaluan.com/
http://www.xaluan.com/
Tờ Vibay viết rằng theo tác giả Comparativist, tình hình đang diễn ra như hiện nay là bởi vì Philippines quá yếu. Chính phủ Trung Quốc có thể đe dọa chiến tranh bằng bất kỳ hình thức nào, bằng giọng lưỡi lớn tiếng ra sao hoàn toàn tùy theo ý muốn của họ nhưng họ sẽ không mở màn cho một cuộc chiến tranh nào cả. Điều đó giống như bắt nạt một người ngồi trên xe lăn mà bạn biết rằng họ không thể nào đấm trả được bạn vậy.
Tờ báo Vibay cũng cho biết Trung Quốc không dám đánh Phi Luật Tân vì e ngại Mỹ sẽ nhảy vào. http://vibay.blogspot.ca/2012/05/tai-sao-trung-quoc-khong-anh.html
Thiết tưởng ý kiến này không đúng vì Trung Quốc động nơi nào mà Mỹ chẳng nhảy vào? Nếu Trung Cộng đánh Đài Loan, Nam Hàn, Nhật bản, Philippines, Indonesia, Singapore, Úc, và ngay cả Việt Nam, Mỹ cũng có thể nhảy vào dù không có hiệp ước quân sự, vì ở đời muốn đánh nhau là đánh cần gì phải cớ nọ, cớ kia! Nếu sợ Mỹ như vậy thì trọn đời Trung Cộng không dám xuất binh ư? . ..Trung Cộng cam tâm làm nhược tiểu ư?Nên nhớ rằng dù là một nước lạc hậu, Mao vẫn coi khinh Mỹ là cọp giấy, và Marx từ lâu vẫn huyênh hoang "tư bản dẫy chết!"
Phỏng vấn cựu đại tá hải quân Quách Hải Lượng của quân đội Việt Nam xã
hội chủ nghĩa, từng là tuỳ viên quân sự của sứ quán Việt Nam tại Bắc
Kinh, chuyên gia về bang giao Việt Trung này cũng cho là các bên đều tỏ
ra cứng rắn nhưng thực ra không bên nào muốn gây chiến, và sẽ tìm ra
cách giải quyết hoà bình.
Theo thiển kiến, ông đại tá này rõ là miệng lưỡi cộng sản ngoắt ngoéo,
gian manh, nịnh bợ cốt để lấy lòng bọn Trung Cộng và bọn lãnh đạo trung
ương Việt Cộng. Cộng sản không bao giờ nói thật. Sợ xanh mặt nhưng
miệng lắp bắp tuyên bố "không có gì thay đổi", Tình hữu nghị Việt Hoa
luôn luôn thắm thiết! Nếu Trung cộng chỉ hù dọa, còn bản tâm Trung Cộng
không muốn chiến tranh thế sao Việt Cộng cúi đầu hết ký hiệp định này
đến hiệp định khác, hết nhường đất nọ đến đất kia?Nếu không sợ Trung
Quốc đánh, sao bọn Tổng bí thư, thủ tướng đại tướng Việt cộng đua nhau
sang lạy Hồ Cẩm Đào một cách hèn hạ lộ liễu? Và không sợ Trung Cộng đánh
sao Việt Cộng đánh dân biểu tình chống Trung Cộng?. Chỉ có ông Dương
Danh Di là nói thật it nhiều, ông đã nhiều lần tố cáo âm mưu xâm lược và
gây chiến của Trung Cộng.
Trong bài Liệu có xảy ra chiến tranh tại Biển Đông?, Đức Vũ của tờ Dân Trí viết:Vì rằng chiến tranh sẽ đưa nước Mỹ can dự sâu hơn vào khu vực (điều Trung Quốc không bao giờ mong muốn); chiến tranh cũng sẽ khiến Trung Quốc để tuột mất tham vọng trở thành cường quốc thực sự trong tương lai không xa và cuối cùng, chiến tranh sẽ chỉ càng làm tình hình tại Biển Đông vốn đã nóng càng thêm phức tạp.
Lý
do thứ nhất, Mỹ có thể sẽ can dự sâu hơn vào khu vực: Đây là điều chắc
chắn sẽ xảy ra nếu như Bắc Kinh chọn giải pháp khai hỏa. Sau khi công bố
chiến lược tái can dự trở lại ở khu vực châu Á – Thái Bình Dương hồi đầu
năm nay, Washington đã liên tục tăng cường các hoạt động hợp tác quân
sự cũng như ngoại giao với các nước trong khu vực, đặc biệt là
Philippines, Nhật Bản, Hàn Quốc và Australia. Tuy không tuyên bố thẳng,
song Mỹ không ít lần úp mở sẽ không bao giờ bỏ rơi các đồng minh trong
hoạn nạn.
Vì
vậy, trong tuyên bố mới đây nhất hôm 10/5, Bộ trưởng Quốc phòng
Philippines Voltaire Gazmin khẳng định đã nhận được đảm bảo từ phía Mỹ
trong trường hợp xảy ra đối đầu quân sự với Trung Quốc ở Biển Đông.
“Ngoại
trưởng Mỹ Hillary Clinton và Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Leon Panetta đã
nhấn mạnh rằng họ không đứng về bên nào trong cuộc tranh chấp, nhưng Mỹ
sẽ tôn trọng Hiệp ước phòng thủ tương trợ mà hai nước ký năm 1951”, Bộ
trưởng Gazmin cho biết.
Theo
ông Gazmin, Hiệp ước phòng thủ tương trợ Mỹ – Philippines có điều khoản
quy định rõ Washington sẽ hỗ trợ Manila “trong trường hợp xảy ra tấn
công vũ trang… trên vùng lãnh hải biển đảo ở Thái Bình Dương”. Đây chính
là sự bảo đảm chắc chắn cho việc Mỹ sẽ không “khoanh tay đứng nhìn” khi
có đụng độ quân sự ở Biển Đông.
Tất
nhiên, không ai có thể phủ nhận sức mạnh của Trung Quốc ở châu Á đang
gia tăng cả về mặt kinh tế, quân sự và ngoại giao. Nhưng mặt trái của
tấm huy chương là, khi sức mạnh của Trung Quốc càng tăng, sự can dự của
Mỹ vào khu vực càng lớn và càng trở nên quan trọng.
Giới lãnh đạo Trung Quốc không thể không tính đến điều này
Lý
do thứ hai, chiến tranh sẽ khiến Trung Quốc rời xa hơn mục tiêu trở
thành cường quốc lớn. Mặc dù Trung Quốc đang có khoản dự trữ ngoại hối
khổng lồ (gần 3.000 tỷ USD), song phần lớn số tiền này là tiền trái
phiếu chính phủ châu Âu và Mỹ. Trong khi đó, kinh tế Trung Quốc tuy tăng
trưởng nhanh song lại không bền vững, phụ thuộc phần lớn vào các thị
trường tiêu thụ ở phương Tây. Vì thế, khi chiến tranh xảy ra, kinh tế
Trung Quốc sẽ bị ảnh hưởng nặng nề do phải đối mặt với làn sóng tẩy chay
của Mỹ và châu Âu.
Đó
là chưa kể tới hậu quả của việc “kiếm củi 3 năm, đốt 1 giờ” nếu như
Trung Quốc quyết định chi ngân sách cho cuộc chiến đã được nhìn thấy
trước đã rất “hao người, tốn của”.
Lý
do thứ ba không cần nói ai cũng biết là, chiến tranh chỉ càng làm tình
hình Biển Đông vốn đã phức tạp càng thêm rắc rối. Hiện tại, Trung Quốc
yêu sách sở hữu đối với gần 90% diện tích ở vùng biển này, trong khi
thực chất chỉ kiểm soát chưa tới 10%. Điều này vốn đã và đang gây bất
bình rất lớn với các nước trong khu vực. Vì vậy, việc Bắc Kinh tìm cách
“giễu võ, giương oai” hơn nữa tại Biển Đông sẽ chỉ càng làm gia tăng tâm
lý chống Trung Quốc và không muốn Trung Quốc tiếp tục trỗi dậy.
http://dantri.com.vn/c36/s36-594839/lieu-co-xay-ra-chien-tranh-tai-bien-dong.htm
http://dantri.com.vn/c36/s36-594839/lieu-co-xay-ra-chien-tranh-tai-bien-dong.htm
Ngoài ra, một số nhà nghiên cứu cho rằng Trung Cộng không dám đánh Philippines và Việt Nam vì sợ Mỹ nhảy vào.
Philippines tuyên bố: Mỹ sẽ nhập cuộc nếu có xung đột ở Biển Đông.
Tờ Dân trí của Việt Nam cho biết Bộ
trưởng Quốc phòng Philippines đã nhận được đảm bảo từ phía Mỹ trong
trường hợp xảy ra đối đầu
quân sự với Trung Quốc ở Biển Đông.Thông tin trên được đưa ra trong bối
cảnh căng thẳng tại Scarborough/Hoàng Nham có dấu hiệu leo thang mới.http://dantri.com.vn/c728/s728-594198/philippines-my-se-nhap-cuoc-neu-co-xung-dot-o-bien-dong.htm
"Mỹ nhảy vào" cũng là luận cứ cho rằng chiến tranh sẽ xảy ra.
II.NƯỚC ĐÔI
Một số bình luận gia không dám khẳng định chiến hay hòa. Họ nói Trung Quốc hăm he đe dọa làm cho không khí căng thẳng, đem nguy cơ chiến tranh lại gần kề. Một số bảo rằng Mỹ và các nước tập trận ở biển đông làm tăng cơ nguy chiến tranh. Một số khác nói rằng Trung Cộng và Mỹ tăng cường binh bị, các nước khác chạy đua vũ trang gây nên bất ổn trong vùng. Có kẻ nói chiến tranh có thể xảy ra nhưng khả năng nổ ra chiến tranh trong tương lai gần là không lớn.Đó là lý luận của những bình luận gia nước đôi.
Comparativist cho rằng Trung quốc không dám gây chiến tranh nếu Trung Quốc đe dọa chiến tranh quá lớn tiếng với những nước như Việt Nam hay Nhật Bản, thì tình hình có thể sẽ trở nên nguy hiểm và vượt ra ngoài tầm kiểm soát.
Ông cho rằng hai bên có thể đi đến chiến tranh và nếu Trung Quốc có hành động quân sự với Philippines, nước này sẽ tự tay phá bỏ thành quả 30 năm ngoại giao đầy thận trọng của mình.
Có thể Trung Quốc đã bắn súng, hoặc tên lửa để ngăn chặn một chiếc tàu tuần tra của Philippines do sau đó chính phủ Philippines bày tỏ sẽ rút tàu trong tranh chấp trên bãi cạn Scarborough.
Nhưng đó sẽ không phải là một “cuộc chiến tranh” hay “chiến đấu”. Nếu tình hình leo thang đến mức "chiến tranh" thì nó sẽ là sự “nhấn chìm” và toàn bộ biến cố đó sẽ chỉ kéo dài chưa đầy 5 phút. Một động thái như vậy có thể sẽ giống một vụ giết người máu lạnh và sẽ là biến cố quốc tế ngang hàng với vụ Triều Tiên bắn chìm tàu Cheonan của Hàn Quốc năm 2010.
http://vibay.blogspot.ca/2012/05/tai-sao-trung-quoc-khong-anh.html
Lê Dung trên tờ Infonet viết:
Cũng theo nhà báo Grammaticas, mặc dù về cơ bản nguy cơ xảy ra chiến tranh trên Biển Đông là rất thấp, nhưng cũng có rất nhiều mối nguy tại khu vực này khi tổng thống Philippines tuyên bố rằng Philippines tin Hoa Kỳ sẽ giúp nước này tự vệ trước bất kỳ hành động khiêu chiến nào của Trung Quốc. Vì thế, một cuộc tranh chấp có thể phát triển thành tình hình hết sức nghiêm trọng.
http://infonet.vn/the-gioi/tai-sao-trung-quoc-khong-the-danh-philippines-tren-bien-dong/a21094.html
III. CHIẾN TRANH
Một số bình luận gia không dám khẳng định chiến hay hòa. Họ nói Trung Quốc hăm he đe dọa làm cho không khí căng thẳng, đem nguy cơ chiến tranh lại gần kề. Một số bảo rằng Mỹ và các nước tập trận ở biển đông làm tăng cơ nguy chiến tranh. Một số khác nói rằng Trung Cộng và Mỹ tăng cường binh bị, các nước khác chạy đua vũ trang gây nên bất ổn trong vùng. Có kẻ nói chiến tranh có thể xảy ra nhưng khả năng nổ ra chiến tranh trong tương lai gần là không lớn.Đó là lý luận của những bình luận gia nước đôi.
Comparativist cho rằng Trung quốc không dám gây chiến tranh nếu Trung Quốc đe dọa chiến tranh quá lớn tiếng với những nước như Việt Nam hay Nhật Bản, thì tình hình có thể sẽ trở nên nguy hiểm và vượt ra ngoài tầm kiểm soát.
Ông cho rằng hai bên có thể đi đến chiến tranh và nếu Trung Quốc có hành động quân sự với Philippines, nước này sẽ tự tay phá bỏ thành quả 30 năm ngoại giao đầy thận trọng của mình.
Có thể Trung Quốc đã bắn súng, hoặc tên lửa để ngăn chặn một chiếc tàu tuần tra của Philippines do sau đó chính phủ Philippines bày tỏ sẽ rút tàu trong tranh chấp trên bãi cạn Scarborough.
Nhưng đó sẽ không phải là một “cuộc chiến tranh” hay “chiến đấu”. Nếu tình hình leo thang đến mức "chiến tranh" thì nó sẽ là sự “nhấn chìm” và toàn bộ biến cố đó sẽ chỉ kéo dài chưa đầy 5 phút. Một động thái như vậy có thể sẽ giống một vụ giết người máu lạnh và sẽ là biến cố quốc tế ngang hàng với vụ Triều Tiên bắn chìm tàu Cheonan của Hàn Quốc năm 2010.
http://vibay.blogspot.ca/2012/05/tai-sao-trung-quoc-khong-anh.html
Lê Dung trên tờ Infonet viết:
Cũng theo nhà báo Grammaticas, mặc dù về cơ bản nguy cơ xảy ra chiến tranh trên Biển Đông là rất thấp, nhưng cũng có rất nhiều mối nguy tại khu vực này khi tổng thống Philippines tuyên bố rằng Philippines tin Hoa Kỳ sẽ giúp nước này tự vệ trước bất kỳ hành động khiêu chiến nào của Trung Quốc. Vì thế, một cuộc tranh chấp có thể phát triển thành tình hình hết sức nghiêm trọng.
http://infonet.vn/the-gioi/tai-sao-trung-quoc-khong-the-danh-philippines-tren-bien-dong/a21094.html
III. CHIẾN TRANH
Trái với quan điểm trên, một số tạp chí nghĩ rằng sẽ có chiến tranh. Từ 1974, chiến tranh trên Hoàng Sa, Trường Sa đã cho các nhà nghiên cứu bình luận. Đa số đã nhận thấy dã tâm của Trung Cộng thực dân với Châu Phi, Miến Điện, Việt Nam. Họ cho rằng có nhiều nguyên nhân khiến Trung Cộng cần chiếm đất đai và tài nguyên các nước.Tài liệu thì nhiều, tôi chỉ tóm tắt lại các điểm sau đây:
+TrungCộng phải giải quyết nạn nhân mãn
+Trung Cộng phải giải quyết công ăn việc làm, thực phẩm, nhà cửa, đất đai...
+Trung Cộng nay có vũ khí, tiền bạc, việc này củng cố cho tham vọng bá quyền truyền thống của Tần, Hán, Mông và Mao.
+Trung Cộng nay là một quốc gia phát triển công nghiệp, cần xăng dầu. Biển Đông là mỏ dầu cạnh nhà Trung Cộng.
Trong tháng ba năm 2012, ông Yamaguchi, một nhà nghiên cứu Nhật Bản đã nhấn mạnh nhu cầu xăng dầu là một trong ba nhu cầu chiến lược của Trung Cộng.Ông Yamaguchi cho rằng Trung Quốc có ít nhất ba mục tiêu chiến lược từ trung đến dài hạn ở Biển Đông.
Mục tiêu thứ nhất - giúp giải thích sự cứng rắn
hơn của Bắc Kinh – là bảo đảm các lợi ích, đặc biệt là kinh tế, trên
Biển Đông. Nhu cầu năng lượng của Trung Quốc ngày càng lớn, khi mà phụ
thuộc vào dầu thô nhập khẩu đã lên đến 55.2% năm ngoái, cao hơn cả Mỹ
(53.5%). Bắc Kinh ngày càng tin rằng sẽ tuyệt vời nếu khai thác được tài
nguyên dưới lòng Biển Đông....Mục tiêu thứ hai là bảo đảm tuyến đường vận tải trên Biển Đông, trong
bối cảnh kinh tế Trung Quốc ngày càng gắn chặt với kinh tế toàn cầu.
Trung Quốc đặc biệt phụ thuộc vào các tuyến đường vận chuyển đi qua eo
biển Malacca - khoảng 60% tàu bè đi qua nút thắt cổ chai này treo cờ
Trung Quốc hoặc là đang vận chuyển hàng cho Trung Quốc...
...Mục tiêu thứ ba xa hơn là đối chọi với quân lực Mỹ mà một dẫn chứng là căn cứ tàu ngầm ở đảo Hải Nam.
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/world/2012/03/120328_japan_security_scs.shtml Nhạn Thạch của Petro Times nhân định chíến tranh có thể xảy ra do:
-Cuộc tập trận Mỹ Phi làm cho Trung
Quốc tức giận. Để dằn mặt Mỹ Phi và cũng để nắn gân Mỹ! (Chơi kiểu này
nguy hiểm quá, nếu Mỹ đánh tới thì làm sao nếu Trung Quốc yếu hơn?)
-Do sự đấu đá trong hậu trường chính
trị Trung Quốc nhất là gần đây nổ ra vụ Bạc Hy Lai. Các nước độc tài và
bất ổn thường gây chiến để che lấp nội loạn.Nhạn Thạch nhận định:
Nhưng
theo nhiều nhà phân tích thì có lẽ nguyên nhân thật sự dẫn đến leo
thang căng thẳng giữa Philippines và Trung Quốc (vốn xuất phát điểm chỉ
là những xô sát nhỏ ở bãi đá ngầm tranh chấp mà Manila gọi là
Scarborough, còn Trung Quốc kêu là Hoàng Nham đảo) lại đến từ tình hình
nội bộ của Trung Quốc, mà nói trắng ra là do sự đấu đá giữa các phe cánh
trong bộ máy chính quyền Bắc Kinh trước thềm Đại hội 18 của đảng Cộng
sản Trung Quốc.Ngày 23-4, Tổ chức Khủng hoảng Quốc tế (ICG) – một viện nghiên cứu chính sách có uy tín – cảnh báo rằng trong bối cảnh Philippines tăng cường tuần tra tại các vùng lãnh hải nhằm bảo vệ chủ quyền trước thái độ độc đoán của Trung Quốc, sự “đấu đá” trong nội bộ chính quyền Trung Quốc liên quan đến các chính sách lãnh thổ và ngân sách có khả năng làm leo thang căng thẳng ở biển Đông.
Trong một báo cáo được công
bố cùng ngày, ICG cho rằng sự phối hợp “lỏng lẻo” trong nội bộ các cơ
quan chính phủ Trung Quốc chịu trách nhiệm về chính sách biển Đông đã
cản trở các nỗ lực trỗi dậy hòa bình của Trung Quốc.
Báo cáo của ICG viết: “Căng thẳng bắt đầu leo thang từ năm 2009 đã gây ảnh hưởng không nhỏ đến mối quan hệ giữa Bắc Kinh và các láng giềng Đông Nam Á khác, đồng thời hủy hoại nghiêm trọng hình ảnh của Trung Quốc trong con mắt của khu vực và quốc tế. Mặc dù Bắc Kinh đã có một số nỗ lực nhằm sửa chữa các mối quan hệ ngoại giao từ khoảng giữa năm 2011, song tình hình biển Đông trong dài hạn vẫn đầy biến động do các vấn đề liên quan đến sự phối hợp trong nội bộ Trung Quốc”.
Theo ICG, có ít nhất 11 cơ quan chính phủ cấp bộ và 5 cơ quan hành pháp trực thuộc tham gia vào việc xử lý các vấn đề biển Đông. Cũng theo ICG, Hải quân Trung Quốc thường viện cớ tranh chấp lãnh hãi để tiến hành các kế hoạch hiện đại hóa lực lượng.
Báo cáo của ICG viết: “Căng thẳng bắt đầu leo thang từ năm 2009 đã gây ảnh hưởng không nhỏ đến mối quan hệ giữa Bắc Kinh và các láng giềng Đông Nam Á khác, đồng thời hủy hoại nghiêm trọng hình ảnh của Trung Quốc trong con mắt của khu vực và quốc tế. Mặc dù Bắc Kinh đã có một số nỗ lực nhằm sửa chữa các mối quan hệ ngoại giao từ khoảng giữa năm 2011, song tình hình biển Đông trong dài hạn vẫn đầy biến động do các vấn đề liên quan đến sự phối hợp trong nội bộ Trung Quốc”.
Theo ICG, có ít nhất 11 cơ quan chính phủ cấp bộ và 5 cơ quan hành pháp trực thuộc tham gia vào việc xử lý các vấn đề biển Đông. Cũng theo ICG, Hải quân Trung Quốc thường viện cớ tranh chấp lãnh hãi để tiến hành các kế hoạch hiện đại hóa lực lượng.
Báo cáo
viết: “Trong khi một số cơ quan tranh giành ‘miếng bánh’ ngân sách thì
một số khác lại mở rộng các hoạt động kinh tế trên các khu vực tranh
chấp, do chỉ ‘chăm chăm’ nghĩ tới tăng trưởng kinh tế. Ngay cả khi chưa
tính đến sự cồng kềnh của bộ máy chính quyền thì vấn đề lớn nhất trong
việc phối hợp hoạt động giữa các cơ quan này chính là ở chỗ họ vốn chỉ
được thành lập để thực thi các chính sách đối nội, song nay lại phải
‘cáng đáng’ vai trò đối ngoại”.
http://www.petrotimes.vn/home-sticky/2012/05/quan-he-trung-quoc-philippines-ngay-cang-cang-vi-sao
Lý do chiến tranh là cuộc tranh chấp đã lên cao điểm.
Lý do chiến tranh là cuộc tranh chấp đã lên cao điểm.
Theo Hoàn cầu thời báo thì lý do Trung Quốc cần có hành động chiến tranh
với Philippines là vì đối với Trung Quốc thế đối đầu ở Đảo Hoàng Nham
‘là vấn đề chủ quyền’ và đã đến lúc ‘Philippines cần bị đánh bại’.
“Nếu không thì sự quấy nhiễu của các tàu Philippines sẽ không bao giờ
chấm dứt vì họ nghĩ rằng sẽ không mất mát gì cả để làm nhục Trung Quốc
chỉ để phục vụ ý đồ đoàn kết người dân của họ,” bài xã luận viết.
"Philippines cần được dạy một bài học về tinh thần dân tộc quá hung hăng."
Hoàn cầu thời báo
Tờ báo này nhận định “tình hình đã leo thang đến giai đoạn mà Trung Quốc cần phải giành được chiến thắng”.
Thậm chí, ngay cả khi “cái giá mà Trung Quốc phải trả vượt quá sự mường
tượng” thì hành động chiến tranh vẫn cần thiết vì, theo Hoàn cầu thời
báo, “kéo dài cuộc khủng hoảng (ở Scarborough/Hoàng Nham) chỉ làm tổn
thương đến sự đoàn kết của Trung Quốc”.
“Hòa bình là xa xỉ nếu căng thẳng tiếp tục gia tăng.”
“Ngay bây giờ, Manila rất muốn khuấy động tình hình với việc dư luận
người dân nước này đang thể hiện một tinh thần dân tộc quá khích và nhà
cầm quyền (Philippines) hiện nay đang lợi dụng tình cảm này để củng cố
quyền lực,” bài báo viết.
“Trong tình hình đó, Philippines cần được dạy một bài học về tinh thần dân tộc quá hung hăng.”
IV. CHIẾN TRANH TO HAY NHỎ?
Về chiến tranh sẽ xảy ra làm sao thì đa số nhà bình luận cho rằng sẽ xảy ra cấp tốc ở quy mô nhỏ.
BBC Hoa ngữ cũng đã hỏi ý kiến một nhà bình luận chính trị ở Singapore
và người này trả lời rằng vào lúc này không thể loại trừ một cuộc xung
đột quy mô nhỏ kiểu như cuộc chiến ngắn ở Quần đảo Hoàng Sa vào năm
1974.
|
10.5.12
Trước đó, Thời báo Hoàn Cầu, cơ quan ngôn luận của Đảng Cộng sản Trung Quốc cũng đã lên tiếng cảnh báo những xung đột quy mô nhỏ trên biển với Philippines để giải quyết vấn đề chủ quyền giữa khu vực tranh chấp.
http://www.zing.vn/news/the-gioi/truyen-thong-trung-quoc-de-doa-chien-tranh-voi-philippines/a249368.html
Ngày 25-4, nhật báo Global Times của nhà nước Trung Quốc cho biết Bắc Kinh nên chuẩn bị tiến hành một cuộc “chiến tranh quy mô nhỏ” với Manila, ngoài những lệnh trừng phạt sẽ được áp dụng.
http://vn.news.yahoo.com/b-o-trung-qu-c-d-chi-n-040900271.html
Theo thiển kiến, dự đoán này có lẽ đúng vì Trung Cộng đã xài chiến thuật này nhiều lần: Tại Hoàng Sa, Trường, tại Lạng Sơn, và như vụ Bắc Hàn đành tàu Cheonan của Hàn Quốc năm 2010.... Đánh xong rồi chiếm rồi hòa đàm, rồi đánh nhau... Đả đả đàm đàm nhưng biết đâu đốm tro tàn chẳng đốt cháy ngọn núi? Và biết đâu vì say mê chiến thắng,quyết tâm tiêu diệt đế quốc Mỹ mà Trung Cộng sẽ dùng bom hạt nhân?
Chỉ có các thầy bói mù, bói sáng, và những ông già, anh hai, anh tư lo trời sập mà sợ thế chiến xảy ra. Còn những chính trị gia, chiến lược gia, lý thuyết gia hàng đầu thì không thấy nói năng gì về thế chiến. Họ thận trọng là phải. Vì nói sai thì mất uy tín, bị gọi là thầy "bói nhầm" thì xấu hổ lắm.(Bị dân Bắc Kỳ gọi là "bói nhầm" thì độc hại lắm đấy).
Chiến hay hòa, thật ra ở trong lòng Trung Cộng và Mỹ, chúng ta chỉ là những người mù sờ voi!
Trước đó, Thời báo Hoàn Cầu, cơ quan ngôn luận của Đảng Cộng sản Trung Quốc cũng đã lên tiếng cảnh báo những xung đột quy mô nhỏ trên biển với Philippines để giải quyết vấn đề chủ quyền giữa khu vực tranh chấp.
http://www.zing.vn/news/the-gioi/truyen-thong-trung-quoc-de-doa-chien-tranh-voi-philippines/a249368.html
Ngày 25-4, nhật báo Global Times của nhà nước Trung Quốc cho biết Bắc Kinh nên chuẩn bị tiến hành một cuộc “chiến tranh quy mô nhỏ” với Manila, ngoài những lệnh trừng phạt sẽ được áp dụng.
http://vn.news.yahoo.com/b-o-trung-qu-c-d-chi-n-040900271.html
Theo thiển kiến, dự đoán này có lẽ đúng vì Trung Cộng đã xài chiến thuật này nhiều lần: Tại Hoàng Sa, Trường, tại Lạng Sơn, và như vụ Bắc Hàn đành tàu Cheonan của Hàn Quốc năm 2010.... Đánh xong rồi chiếm rồi hòa đàm, rồi đánh nhau... Đả đả đàm đàm nhưng biết đâu đốm tro tàn chẳng đốt cháy ngọn núi? Và biết đâu vì say mê chiến thắng,quyết tâm tiêu diệt đế quốc Mỹ mà Trung Cộng sẽ dùng bom hạt nhân?
Chỉ có các thầy bói mù, bói sáng, và những ông già, anh hai, anh tư lo trời sập mà sợ thế chiến xảy ra. Còn những chính trị gia, chiến lược gia, lý thuyết gia hàng đầu thì không thấy nói năng gì về thế chiến. Họ thận trọng là phải. Vì nói sai thì mất uy tín, bị gọi là thầy "bói nhầm" thì xấu hổ lắm.(Bị dân Bắc Kỳ gọi là "bói nhầm" thì độc hại lắm đấy).
Chiến hay hòa, thật ra ở trong lòng Trung Cộng và Mỹ, chúng ta chỉ là những người mù sờ voi!
Thursday, May 10, 2012
MOTHER'S DAY
Mother's Day Nhớ MẸ
Hoàng Nam Trần Việt Hải
Ngày mai là ngày lễ Mẹ, tôi xem bài của người bạn
văn Trần Trung Đạo trong ý nghĩ tán đồng và tâm tư rung động qua dòng văn của
anh. Tôi nghe kể anh không may mắn như nhiều người. Me. anh mất khi anh còn
tấm bé. Vì thế nên khi anh mô tả sự bao la của tình mẹ trong nỗi niềm cần
thiết một bóng hình người mẹ đi bên cạnh cuộc đời. Anh dẫn nhập bài viết bằng
câu ngạn ngữ ví hình ảnh người mẹ như sau:
"Một danh ngôn mà chúng ta thường
nghe “thế giới có rất nhiều kỳ quan, nhưng kỳ quan tuyệt vời và vĩ đại nhất
vẫn là trái tim người mẹ” Thật vậy, bao nhiêu thơ viết về mẹ cũng không đủ,
bao nhiêu nhạc hát về mẹ cũng không vừa.Biển Thái Bình bao la, nước sông Hằng cuồn cuộn nhưng không sao có thể so sánh được với tấm lòng của mẹ. Bản nhạc nào viết về mẹ cũng hay, bài thơ nào viết về mẹ cũng cảm động bởi vì ngôn ngữ dành cho mẹ là ngôn ngữ của trái tim. Mẹ là biểu tượng trọn vẹn và tuyết đối của tinh thần Chân Thiện Mỹ. Nếu có một người để chúng ta có thể san sẻ những điều thầm kín, riêng tư nhất, thì người đó phải là mẹ. Nếu có một người có thể tha thứ cho chúng ta dù phạm phải bất cứ một lỗi lầm gì, người đó sẽ là người mẹ. Tôi tin, nếu chúng ta biết dành ý nghĩ đầu tiên của một ngày, thay vì để nghĩ đến chuyện hơn thua, danh lợi nhưng là để nghĩ về mẹ, nghĩ về khuôn mặt của mẹ, tiếng cười của mẹ, lời dặn dò của mẹ hay thậm chí chỉ để gọi tiếng mẹ thôi, chúng ta sẽ có một ngày an lành và hạnh phúc. Mẹ là người mang ta đến cuộc đời, và cũng là nơi ta trở về. Người đàn bà chân mang đôi dép ngược, khoát chiếc mền rách, như trong một câu chuyện thiền mà chúng ta có thể đã từng nghe kể, dù bao mùa mưa nắng vẫn không than van, không oán trách, vẫn chờ đơi ngày về của đứa con mãi mê trên đường đi tìm chân lý. Nếu chân lý mà chàng trai trẻ kia đi tìm là tình thương và sự thật thì chân lý sẽ không ở đâu xa mà trái lại vô cùng gần gủi. Trong tấm thân gầy yếu nhỏ nhoi của người mẹ chứa đựng cả một đại dương của hy vọng, tình yêu, sự thật và lòng vị tha sâu thẳm." Mọi người nói chung dễ dàng đồng thuận một kỳ quan vĩ đại nhất của thiên nhiên vẫn là người hiền mẫu, như Trần Trung Đạo viết dáng mẹ hiền dù có nhỏ bé, gầy guộc, nhưng lòng của mẹ thương con cái chứa đựng cả một đại dương của hy vọng, tình yêu, sự thật và lòng vị tha sâu thẳm.Trần Trung Đạo là một nhà văn, anh chọn viết về những đề tài thuộc khuynh huớng xã hội và nhân bản. Anh còn là một nhà thơ. Tôi còn nhớ bài thơ gây nhiều xúc động là "Đứa bé và viên sỏi", về chuyện vượt biên buồn thảm, cha mẹ mất, cháu bơ vơ, nhạc được nhạc sĩ Phan Văn Hưng phổ nhạc. Bài thơ khác của Đạo được giới văn học chú ý là "Đổi Cả Thiên Thu Lấy Tiếng Mẹ Cười", được nhạc sĩ Võ Tá Hân phổ nhạc.
Lời thơ sâu sắc thắm đượm tình mẹ, trích dẫn:"Buổi ấy con đi chẳng hẹn thề
Ngựa rừng xưa lạc dấu sơn khê
Mười năm tóc mẹ màu tang trắng
Trắng cả lòng con lúc nghĩ về
Mẹ
vẫn ngồi đan một nỗi buồn
Bên
đời gió tạt với mưa tuôn
Con
đi góp lá nghìn phương lại
Ðốt
lửa cho đời tan khói sương"
Rồi cuối bài, anh cho 2 câu kết như một câu nói bất
hủ trong văn chương hay đời sống:
"Ví mà tôi
đổi thời gian được
Đổi cả thiên thu tiếng mẹ
cười."
Trích bài "Happy Mother's Day 2009: Mẹ và Quê Hương", rồi Đạo tâm sự thêm:"Bài thơ ra đời trong một đêm mưa, sau lần điện thoại đầu tiên với mẹ tôi từ Việt Nam. Giọng của mẹ như vọng lại từ một thế giới khác xa xôi. Tôi viết rất nhanh, nhanh hơn khi viết những bài thơ khác nhiều. Những dòng chữ, những câu thơ đúng ra là từ mơ ước, thao thức đã ấp ủ trong tâm thức tôi từ lâu lắm, chỉ chờ dịp để tuôn ra.
Tôi không làm thơ, tôi chỉ chép như có một người nào đang nhắc nhở bên tai mình. Nguyên văn bài thơ như thế này:« Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng ngườiTiếng ai như tiếng lá thu rơiMười năm mẹ nhỉ, mười năm lẻChỉ biết âm thầm thương nhớ thôiBuổi ấy con đi chẳng hẹn thềNgựa rừng xưa lạc dấu sơn khêMười năm tóc mẹ màu tang trắngTrắng cả lòng con lúc nghĩ vềMẹ vẫn ngồi đan một nỗi buồnBên đời gió tạt với mưa tuônCon đi góp lá nghìn phương lạiĐốt lửa cho đời tan khói sươngTiếng mẹ nghe như tiếng nghẹn ngàoTiếng Người hay chỉ tiếng chiêm baoMẹ xa xôi quá làm sao vóiBiết đến bao giờ trông thấy nhauĐừng khóc mẹ ơi hãy ráng chờNgậm ngùi con sẽ dấu trong thơĐau thương con viết vào trong láHơi ấm con tìm trong giấc mơNhấc chiếc phone lên bỗng lặng ngườiGiọng buồn hơn cả tiếng mưa rơiVí mà tôi đổi thời gian đượcĐổi cả thiên thu tiếng mẹ cười.”
Bài thơ đơn giản và dể hiểu, không có gì phải cần bình giải. Tất cả chỉ để nói lên tâm trạng của một người con xa mẹ, bay đi như chiếc lá xa cành, mười năm chưa về lại cội. Năm tôi viết bài thơ, mẹ tôi, đã ngoài 60 tuổi và đang sống trong căn nhà tôn nghèo nàn ở Hòa Hưng Sài Gòn. Căn nhà nhỏ có giàn hoa giấy đỏ đó là nơi tôi đã sống 8 năm.Nhớ lại đêm cuối cùng ở Sài Gòn, tôi đón xe xích-lô từ cửa sông về chào mẹ. Trời mưa lớn. Nhưng khi gặp mẹ, với tâm trí ngàn ngập những lo âu, hồi hộp cho chuyến đi, tôi không kịp nói một câu cho trọn vẹn ngoài ba tiếng “con đi nghe”. Và như thế tôi đi, đi không ngoảnh lại, đi như chạy trốn.
Để rồi hai ngày sau, khi chiếc ghe nhỏ của chúng tôi được hải quân Mỹ cứu vớt trên biển Đông vào khuya ngày 13 tháng 6 năm 1981, đứng trên boong chiến hạm USS White Plains nhìn về phía Nam, tôi biết quê hương và mẹ đã ngoài tầm tay vói của mình. Đời tôi từ nay sẽ như chiếc lá, bay đi, bay đi, chưa biết ngày nào hay cơ hội nào trở về nguồn cội."Bạn bè của Đạo biết bà mẹ Hòa Hưng là mẹ nuôi, nhưng trong cái tâm đạo của người con, Đạo rất qúy bà như mẹ ruột.
"Tôi nhớ đến mẹ, người mẹ Hòa Hưng vất vả nuôi nấng bảy đứa con, trong đó tôi là con lớn nhất, trong một hoàn cảnh hết sức khó khăn. Mẹ tôi bán bánh bèo ở đầu đường để nuôi chúng tôi ăn học. Mẹ tôi tình nguyện đi kinh tế mới ở Sông Bé để các em tôi còn được phép ở lại Sài Gòn học hết bậc phổ thông. Mẹ tôi đi mót lúa, mót khoai gởi về nuôi nấng chúng tôi trong những ngày đói khổ.
Trong tâm trí tôi, hình ảnh bà mẹ Hòa Hưng, đêm đầu tiên trong căn nhà không vách trên vùng Kinh Tế Mới, khoảng 20 cây số phía Nam thị trấn Đồng Xoài vào năm 1976. Cánh rừng vừa được khai hoang vội vã này không ai nghĩ một ngày sẽ được gọi bằng một cái tên rất đẹp, khu Kinh Tế Mới. Kinh Tế Mới là những căn nhà lá mỗi chiều chỉ hơn mười mét do những bàn tay học trò của thanh niên xung phong dựng lên, nối nhau chạy dọc theo cánh rừng hoang.
Tôi kính yêu mẹ. Mẹ Hòa Hưng là người săn sóc tôi trong những tháng ngày khó khăn nhất của tôi và người đã thôi thúc tôi viết nên bài thơ Đổi Cả Thiên Thu Tiếng Mẹ Cười trong đêm mưa hơn mười năm trước. Tuy nhiên, mẹ của Đổi Cả Thiên Thu Tiếng Mẹ Cười không phải là người đã mang tôi vào cuộc đời này.
Người mẹ sinh ra tôi đã chết khi tôi còn rất nhỏ. Nhỏ đến nỗi tôi gần như không biết mặt mẹ mình. Trong tuần hoàn của vũ trụ, giọt nước còn biết mẹ mình là mây, chiếc lá còn biết mẹ mình là cây, còn tôi thì không. Tôi là đứa bé cô độc, một con người cô độc, không anh em, không chị em. Tôi lớn lên một mình với cha tôi trong cảnh gà trống nuôi con trong căn nhà tranh nhỏ ở làng Mã Châu, quận Duy Xuyên. Đêm đêm nằm nghe cha kể chuyện thời trai trẻ buồn nhiều hơn vui của đời ông. Những ngày tản cư lên vùng núi Quế Sơn.
Những ngày sống trong túp lều tranh dưới hàng tre Nghi Hạ. Và dưới hàng tre Nghi Hạ nắng hanh vàng đó, cha mẹ tôi đã gặp nhau, đã chia nhau ly nước vối chua chua thay cho chén rượu tân hôn nồng thắm. Dù sao, bên khung cửi vải, bên lò ươm tơ, họ đã cùng nhau dệt một ngày mai đầy hy vọng. Mặt trời rồi sẽ mọc bên kia rặng tre già, mặt trăng rồi sẽ tròn bên kia giòng sông Thu, những ngày chiến tranh, tản cư cực khổ sẽ qua đi nhường bước cho hòa bình sẽ đến.
Nhưng rồi chiến tranh như một định nghiệp, đeo đuổi theo số phận của đất nước chúng ta, đeo đuổi theo số phận của đời tôi. Năm tôi 13 tuổi, chiến tranh đã cướp đi cha tôi, người thân yêu cuối cùng của tôi. Chiến tranh lan tràn đến làng Mã Châu, đẩy tôi ra khỏi xóm lụa vàng thân quen để làm người du mục trên quê hương đổ nát của mình. Từ đó tôi ra đi. Từ chặng đường đầu tiên trên căn gác hẹp trong con hẻm 220 Hùng Vương Đà Nẵng, đến chùa Viên Giác Hội An, xóm nghèo Hòa Hưng, trại tỵ nạn Palawan và hôm nay trên nước Mỹ, nơi cách chặng đầu tiên trong hành trình tỵ nạn của tôi hàng vạn dặm."Nói về hình ảnh mẹ, điển hình qua âm nhạc, nhạc sĩ Y Vân sáng tác cho mẹ mình bài ca bất tử mà đời sống và văn học biết ơn cho tác phẩm thật tuyệt vời này:
"Lòng Mẹ chan chứa trên bao xóm làng gần xa.Tình Mẹ dâng tới trăng ngàn đứng lặng để nghe,Lời ru xao xuyến núi đồi suối rừng rặng tre.Sóng ven Thái Bình im lìm khi tiếng Mẹ ru.Một lòng nuôi nấng vỗ về những ngày còn thơ.Một tình thương mến êm như tiếng đàn lời ca.Mẹ hiền sớm tối khuyên nhủ bao lời mặn mà.Khắc ghi bên lòng con trẻ muôn bước đường xa.Thương con Mẹ hát câu êm đềm,Ru lòng thơ ấu quản gì khi thức trắng đêm.Bao năm nước mắt như suối nguồn.Chảy vào tim con mái tóc trót đành đẫm sương.Dù ai xa vắng trên đường sớm chiều về đâu.Dù khi mưa gió tháng ngày trong đời bể dâu.Dù cho phai nắng nhưng lòng thương chẳng lạt mầu.Vẫn mong quay về vui vầy dưới bóng mẹ yêu"(Lòng Mẹ)
Tôi có cô bạn khi theo chồng sang định cư tại Paris, Hải Yến xúc động mỗi khi cô ca đoạn cuối của bài hát này vì câu hát nói về ước muốn gặp mẹ, nhớ mẹ từ xa: “Vẫn mong quay về vui vầy dưới bóng mẹ yêu".Một bài ca khác tôi muồn nói đến là bài Khóc Mẹ Đêm Mưa của nhạc sĩ Anh Bằng, mà nội dung nhớ người mẹ đã quá vãng với lời nhạc thật xót xa như sau:"Có những lần con khóc giữa đêm mưaKhi hình mẹ hiện về năm khói lửaGiặc đêm đêm về quê ta vây khốnBắt cha đi mẹ khóc suốt đêm buồnÔi thương mẹ vất vả sống nuôi conĐi vội về sợ con thơ ngóng chờNhưng mẹ đi không bao giờ về nữaNgã trên đường tức tưởi chết trong mưaMẹ ơi mẹ ơi tan chiêm bao nước mắt thành dòngCon gọi mẹ một mình trong đêm vắngMẹ ơi mẹ ơi có nghe chăng lời con vang vọngTới mộ phần trên vuông đất quê hươngCon lang thang giữa đời quạnh hiu quáĐâu cũng sống nhưng không đâu là nhàCòn quê mẹ xa nửa vòng thế giớiCon không về từ ngày mẹ ra điĐêm tha hương con gục đầu tưởng nhớTrên đời này mẹ con không gặp nữaTrên đời này không bao giờ gặp nữaMẹ ơi mẹ con khóc giữa đêm mưa"
Nhạc sĩ Anh Bằng tâm sự với tôi khi ông tiễn đưa mẹ của một người bạn trẻ, bạn ông thương, khóc mẹ như mưa. Tối về khi cơn mưa đến bên ngoài, ông dâng nguồn thơ ý nhạc từ sự kiện người mẹ của người bạn qua đời, ông nhớ đến thân mẫu của mình trong ray rứt nhớ thương, để rồi bài hát này đóng góp tích cực vào kho tàng những bài ca về mẹ. Trở lại với Trần Trung Đạo, anh sáng tác bài thơ "Đổi Cả Thiên Thu Lấy Tiếng Mẹ Cười" vào một đêm mưa nhớ mẹ Hòa Hưng.
Trong đoạn văn khác anh tâm sự về mẹ ruột ở làng Mã Châu, anh nhớ đến ngôi mộ chôn cất mẹ trong hoang phế, khi ấy anh còn bé lắm với bao suy tư về cuộc đời và về thân phận của mình, tôi hiểu tư tưởng và lòng anh lắm. Bài viết này tôi xin gửi đến Trần Trung Đạo, Anh Bằng, Võ Tá Hân, Hải Yến, Thụy Trinh, Bạch Hạc, Vân Khanh, Mỹ Hạnh, Vương Hà, Mai Ngọc Lý, Khánh Trang, cũng như Quỳnh Giao và Thúy Anh,... nhiều nguời bạn mà tôi có dịp trao đổi ý tưởng về mẹ.
Hãy nghe tiếp lời của Trần Trung Đạo:"Hình ảnh duy nhất của tôi về mẹ là ngôi mộ đầy cỏ mọc dưới rặng tre già ở làng Mã Châu. Ngày tôi còn nhỏ, mỗi buổi chiều khi tan trường tiểu học, trên đường về tôi thường ghé thăm mộ mẹ. Nhổ những bụi cỏ hoang, trồng thêm những chùm hoa vạn thọ. Tôi ưu tư về cuộc đời và về thân phận của mình ngay từ thuở chỉ vừa năm, bảy tuổi. Tại sao tôi chỉ có một mình? Tại sao mọi người đều lần lượt bỏ tôi đi? Nếu mai mốt ba tôi cũng đi thì tôi sẽ sống với ai? Lớn lên tôi sẽ làm gì? Tại sao đất nước tôi lại có chiến tranh? Những người du kích bên kia sông là ai? Và ở đó những buổi chiều vàng, bên ngôi mộ nhỏ của mẹ, tôi để lòng tuôn chảy những suy tư, dằn vặt đang bắt đầu tích tụ. Từ khi năm bảy tuổi tôi đã linh cảm cuộc đời tôi sẽ là những ngày đầy biến cố. Tôi đã nghĩ đến chuyện một ngày nào đó tôi sẽ đi xa khỏi rặng tre già, khỏi ngôi làng tơ lụa Mã Châu dường như thôn làng nhỏ bé này sẽ không đủ lớn để chứa hết những buồn đau, u uất của tôi. Nếu tuổi thơ là tuổi hồn nhiên với những cánh diều bay, với những con bướm vàng thơ mộng thì tôi đã không có tuổi thơ. Tuổi thơ tôi là một chuổi ngày ưu tư và chờ đợi một điều gì sắp đến.
Mẹ tôi qua đời vì bịnh trong một xóm nhà quê nghèo khó nên không có ngay cả một tấm hình để lại cho tôi. Cha tôi thường bảo, tôi giống cha nhiều hơn giống mẹ. Tôi cũng chẳng có cậu hay dì nên tôi lại càng không thể tìm đâu ra được một nét nào của mẹ trong những người thân còn sống. Vì không biết mẹ, nên mẹ trở thành tuyệt đối. Khi nhìn ánh trăng tròn trong ngày rằm tháng Bảy, tôi nghĩ đó là khuôn mặt dịu dàng của mẹ, nhìn nước
chảy ra từ dòng suối mát tôi nghĩ đến dòng sữa mẹ, nhìn áng mây trắng bay trên nền trời tôi nghĩ đến bàn tay mẹ, nhìn những vì sao trên dải thiên hà tôi nghĩ đến đôi mắt mẹ. Nói chung, hình ảnh nào đẹp nhất, tinh khiết nhất, thiêng liêng nhất, đều được tôi nhân cách hóa nên hình ảnh mẹ. Vẻ đẹp của mẹ tôi là vẻ đẹp không những tuyệt vời mà còn tuyệt đối.
Tôi về thăm mộ mẹ lần cuối vào năm 1980 trước ngày vượt biển. Ngôi mộ đầy cỏ mọc hoang vu. Sau 1975, ngay cả người sống cũng không ai chăm nom đừng nói gì chuyện chăm nom cho người đã chết. Hôm đó, tôi ngồi nơi tôi đã từng ngồi trong thời thơ ấu và kể cho mẹ nghe đoạn đời chìm nổi của mình. Tôi nói với mẹ rằng tôi sẽ ra đi khỏi nước và hứa sẽ về dù biết nói như thế chỉ để an ủi hương hồn mẹ mà thôi. Tôi cầu mong mẹ phò hộ cho đứa con duy nhất của mẹ được bình an trong những ngày sóng gió sắp xảy ra."
Đại thi hào Nga Aleksandr Sergeyevich Pushkin là người có những đóng góp to lớn trong việc phát triển ngôn ngữ văn học Nga hiện đại và toàn châu Âu. Ông mất khi mới 37 tuổi nhưng đã để lại nhiều kiệt tác như "Evgeny Onegin", "Con gái viên đại úy", "Con đầm pích", "Boris Godunov",... Ông được coi là biểu tượng của dòng văn học lãng mạn và tả chân của nước Nga và châu Âu thế kỷ 19. Pushkin làm thơ gửi mẹ nuôi mà ông thương, kính trọng như nhũ mẫu của mình:
"Mẹ thân thiết trong những ngày cơ cựcNguồn mến thương nâng bước đời con!Rừng thông thăm thẳm cô đơnNgóng con ngày tháng mỏi mòn mẹ trôngTrong phòng khách bên song cửa sổNhư người canh, thương nhớ mênh mangTay già lần mũi kim đan,Như đang đếm bước thời gian chậm buồnMẹ thẫn thờ nhìn đường thăm thẳmLối cổng vào bỏ vắng từ lâuBuồn thương, linh cảm, lo âuLại càng chất nặng thắt đau ngực già..."(Gửi mẹ nuôi - Thúy Toàn dịch từ Nga ngữ)
Từ Aleksandr Sergeyevich Pushkin đến Trần Trung Đạo đều có mẫu số chung, dù dưỡng mẫu hay nhũ mẫu, hai nhà thơ đã dành những tâm tư trang trọng nhất cho 2 mẫu người mẹ trong văn học, thực vậy từ Âu sang Á, sự xúc cảm về mẹ cho văn chương mẹ mãi mãi thăng hoa."Ôi đời mẹ như một vầng trăng khuyếtVẫn nghìn năm le lói ở đầu sông.Vâng, vầng trăng bên dòng sông Thu Bồn từ đó không còn tròn như trước nữa.
Ai cũng có một cuộc đời để sống. Nỗi bất hạnh nào rồi cũng nguôi ngoai. Vết thương nào cũng lành đi với thời gian. Tuy nhiên có một nỗi bất hạnh sau bao nhiêu năm dài vẫn còn, đó là bất hạnh của dân tộc Việt Nam. Điều làm tôi đau xót nhiều hơn cả, không phải vì tôi mất mẹ, không phải vì tôi xa mẹ nhưng chính là sự chịu đựng của hàng triệu bà mẹ Việt Nam triền miên suốt mấy chục năm qua, từ chiến tranh sang đến cả hòa bình.
Trên thế giới này, bà mẹ Nga, mẹ Ý cũng thương con như một bà mẹ Việt Nam. Trong lúc tình yêu của một bà mẹ ở quốc gia nào cũng bao la, cũng rộng lượng, cũng vô bờ bến, tôi vẫn tin một bà mẹ Việt Nam thì khác hơn nhiều. Bà mẹ Việt Nam, ngoài là biểu tượng cho tất cả những nét đẹp của quê hương, đất nước, tình thương, còn là những hình ảnh đầy thương tích, tủi buồn nói lên sự chịu đựng, gian nan, khổ cực không thể nào đo lường hết được. Hình ảnh bà mẹ giăng tấm vải dầu trên một góc đường Trần Hưng Đạo để che nắng che mưa cho bầy con thơ dại đang đói khát.
Hình ảnh bà mẹ chết đói sau khi ghe của mẹ đi lạc nhiều tuần trên biển. Hình ảnh bà mẹ chết trong mỏi mòn tuyệt vọng dưới gốc me già trên góc phố Sài Gòn vào một ngày mưa bão. Hình ảnh bà mẹ chết cô đơn trong chiếc thuyền chài nghèo nàn. Tất cả hình ảnh đau thương đó đã trở thành mối ám ảnh thường xuyên trong tâm trí tôi. Ám ảnh nhiều đến nổi, dù viết về bất cứ chủ đề gì, thể loại gì, văn hay thơ, cuối cùng tôi cũng trở về với hình ảnh mẹ. Mỗi bước chân tôi đi trên đường đời mấy chục năm qua vẫn còn nghe vọng lại tiếng khóc của những người phụ nữ Việt Nam bất hạnh, đã khóc trong chiến tranh, khóc trong hòa bình, khóc trong bàn tay hải tặc giữa biển Đông và khóc trên xứ người hiu quạnh.
Mơ ước lớn nhất của tôi, vì thế, không phải cho tôi mà cho những người mẹ đang chịu đựng, để các mẹ có cơ hội được sống trong một đất nước không còn hận thù, rẻ chia, ganh ghét, một đất nước chan chứa tình đồng bào, một đất nước thật sự tự do, ấm no, hạnh phúc. “Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười” trong một ý nghĩa rộng hơn là ước mơ của tôi, của anh chị, của cô chú và của tất cả những ai còn nghĩ đến sinh mệnh của dân tộc, về một ngày đẹp trời cho đất nước mình. Quá nhiều máu và nước mắt đã đổ trên mảnh đất linh thiêng và thống khổ Việt Nam. Mỗi người Việt Nam, hơn bao giờ hết hãy trở về với mẹ như trở về với chính cội nguồn uyên nguyên của dân tộc mình. Trong đêm rằm tháng Bảy này, xin hãy cùng nhau thắp lên những ngọn nến, dù nhỏ, dù đơn sơ nhưng được làm bằng chất liệu dân tộc, nhân bản và khai phóng đã được tổ tiên chúng ta hun đúc sau hơn bốn ngàn năm lịch sử.
Đời tôi là những cơn mưa dài. Mưa khi tôi rời làng Mã Châu, mưa trong đêm đầu tiên trong căn gác trên đường Hùng Vương Đà Nẵng, mưa dưới gốc đa già ở Chùa Viên Giác, mưa khi tôi vừa đặt chân đến Sài Gòn lần đầu tiên và mưa lớn trong đêm tôi rời đất nước ra đi. Nhưng tôi chưa bao giờ tuyệt vọng, chưa bao giờ cảm thấy cuộc đời là hố thẳm. Tôi không sống trong hôm qua, trái lại mỗi ngày là một chặng đường mới của đời mình. Tôi bình tĩnh đến độ hồn nhiên khi đón nhận những khắc nghiệt đến với đời tôi và tôi rất lạc quan trong khả năng chuyển hóa hoàn cảnh của chính mình."
Tôi xin dùng kết luận của Trần Trung Đạo để chấm dứt bài viết "Mother's Day Nhớ Mẹ" này vì chính lời văn và thơ của anh tạo cho tôi nguồn suy tư về Trần Trung Đạo và Alexander Pushkin chia sẻ những ẩn ý về Mẹ trong văn học:
"Trong cuộc đời này, tôi đã nhiều lần vấp ngã nhưng nhiều người cũng đã giúp vực tôi dậy, lau khô những vết thương trên thân thể và trong cả tâm hồn. Tôi mang ơn xã hội nhiều đến nỗi biết mình sẽ không bao giờ trả hết. Tôi biết ơn những người đã che chở cho tôi và cũng cám ơn cả những người đã dạy tôi hiểu giá trị của gian lao, thử thách. Cám ơn đất nước đã cho tôi được làm người Việt Nam, cám ơn mẹ Duy Xuyên mang tôi đến thế gian nầy, cám ơn mẹ Hòa Hưng nuôi nấng tôi trong những ngày bà con thân thuộc đã ruồng bỏ tôi, cám ơn cây đa già chùa Viên Giác che mát cho tôi suốt năm năm dài mưa nắng. Nếu một mai tôi ra đi không kịp viết điều gì, thì đây, những kỷ niệm của một lần ghé lại. Trần Trung Đạo".VHLA
Happy Mother's Day- Music Video NM: Me. Coi Nguon 1
TO: 1 recipient
"Mẹ và cho con những chén tình
thương,
Mẹ và cho con chiếc bánh cội
nguồn..
Mẹ dìu con qua hầm hố mìn chông
Mẹ dìu con qua chủ nghĩa ngục
tù...
Mẹ cầu nguyện con xa cách bình an
Mẹ cầu nguyện con TRỞ-VỀ-MẸ-CÒN!"
Xin chia sẻ đến quý bạn chút tâm tư về Mẹ nhân tuần lễ
Hiền Mẫu.
Trân trọng
NM
MẸ CỘI
NGUỒN
nhạc lời
NGHIÊU MINH
tiếng hát KHẮC DŨNG
Mẹ Cội Nguồn
NGÀY CHO
MẸ
thơ NGHIÊU MINH
diễn ngâm LÝ BẠCH HUỆ
MẸ TỪ
BI
nhạc lời NGHIÊU MINH
NGUYỄN VĂN CHÁNH * NHỮNG NHẠC SĨ GỐC HUẾ
|
Monday, 07 May 2012 09:48 |
Đa số người VN biết Huế không chỉ vì Huế có nhiều cảnh đẹp, có nhiều di tích lịch sử như đền đài, lăng tẩm, thành quách cổ kính mà còn vì những bài thơ trữ tình của các thi nhân nổi tiếng, những câu hò êm ái đượm tình quê hương và nhất là những bản tân nhạc ca tụng xứ Huế thơ mộng đã được phổ biến đến khắp mọi miền trên đất nước. Có những người chưa bao giờ đặt chân đến Huế nhưng qua các bài hát lại thuộc lòng tên những danh lam thắng cảnh của đất cố đô như sông Hương, núi Ngự, cầu Trường Tiền, chùa Thiên Mụ, đài Nam Giao, thôn Vĩ Dạ, v.v…
Huế là cái nôi văn hóa của miền Trung, là nguồn cảm hứng của các văn nhân, nghệ sĩ, là nơi dừng chân của các tao nhân mặc khách . Người ta biết đến Huế nhiều nhưng ít ai biết đất cố đô đã sản sinh ra bao nhiêu nhạc sĩ sáng tác tài hoa . Khi người Pháp đặt chân lên đất nước VN họ mang theo vào cả nền âm nhạc Tây phương và đem truyền bá trong dân chúng . Những nhạc sĩ của đất Thần Kinh cũng dần dần làm quen với ký âm pháp ph ơng Tây và từ đó các nhạc sĩ sang tác tân nhạc đầu tiên ra đời.
1 - NHẠC SĨ NGUYỄN VĂN THƯƠNG
Người nhạc sĩ tiền phong của nền tân nhạc VN ở cố đô Huế là nhạc sĩ Nguyễn Văn Thương. Ông sinh ngày 22 - 05 – 1919 và mất ngày 06 – 12 – 2002 tại Saigon, hưởng thọ 84 tuổi. Ông sinh ra trong một gia đình yêu thích âm nhạc. Năm lên 9 tuổi, ông bắt đầu học đàn nguyệt sau đó qua sách vở của người Pháp ng tự học ký âm pháp. Năm 1936, ông tốt nghiệp bậc trung, học tại trường Khải Định Huế và cũng năm này, ông sáng tác bản nhạc đầu tay “Tiếng sông Hương” là bài tân nhạc đầu tiên của xứ Huế. Lúc ấy ông mới 17 tuổi nhưng tên của ông đã bắt đầu đi vào làng âm nhạc VN.
Năm 1939 ông lại cho ra đời bản “Đêm đông” là một kiệt tác của tân nhạc VN thời bấy giờ. Bài hát với nét nhạc trữ tình êm ái tiềm ẩn một nỗi buồn man mác, lời ca trau chuốt, mượt mà, đã đi vào lòng người VN qua bao thế hệ. Nữ ca sĩ Bạch Yến là người hát bài “Đêm đông” hay nhất. Bài ca này, lúc đ u được viết theo thể điệu Tango, nhưng khi Bạch Yến trình diễn thì chuyển qua Slow Rock nghe hay hơn. Trong thập niên 60, cô cũng đã trình bày nhạc phẩm này trong sô Ed Sullivan của Mỹ. Năm 1942 nhạc sĩ Nguyễn Văn Thương sang tác thêm ca khúc “Bướm hoa” cũng được nhiều người ưa thích nhưng không bằng “Đêm đông”..
Sau đó, ông theo kháng chiến tập kết ra Bắc. Ở ngoài Bắc trong thời
gian chống Pháp, ông viết bản “Bình Trị Thiên khói lửa”, soạn nhạc cho
các điệu múa của các vở kịch “Chim gâu”, “Tấm Cám”, “Múa ô”, “Chàm
rông”. Nhạc phẩm “Bài ca trên núi” ông viết cho phim “Vợ chồng A Phủ”.
Sau một thời gian tu nghiệp tại CHDC, Đức, ông trở về nước làm giám đốc
Nhạc viện Hà Nội và tiếp tục sáng tác. Ông có những tác phẩm về khí
nhạc như “Lý hoài nam”, “Buôn làng vào hội”, “Quê hương”. Trong thời
gian ở Đức ông có sáng tác khí nhạc như “Ngày hội non sông”, “Rhapsodie
2”, “Trở về đất mẹ”. Bản giao hưởng “Đ ồng khởi” của ông được trình diễn
ở Leipzig (CHDC Đức) năm 1971.
Cho dù các tác phẩm của nhạc sĩ Nguyễn Văn Thương có uyên bác đến đâu
đi nữa rất ít người biết đến . Đa số người VN chỉ biết đến ông qua nhạc
phẩm “Đêm đông ” mà thôi .
Đêm đông xa trông cố hương buồn lòng chinh phu
Đêm đông bên sông ngẩn ngơ kìa ai mong chồng
Đêm đông thi nhân lắng nghe tâm hồn tương tư
Đêm đông ca nhi đối gương ôm sầu riêng bóng
Đêm đông ta lê bước chân phong trần tha hương
Có ai thấu tình cô lữ đem đông không nhà .
Hoàn cảnh đưa đẩy nhạc sĩ Nguyễn Văn Thương sáng tác bài ca bất hủ này
đã được chính tác giã kể lại cho nhạc sĩ Trương Quang Lục như sau :
“Sau khi đỗ Thành Chung ở Huế tôi ra Hà Nội học để thi Tú Tài. Dịp Tết
Nguyên đán năm 1939, không có đủ tiền để về quê ăn Tết, đêm giao thừa
tôi đi lang thang khắp phố phường Hà Nội dưới trời mưa phùn lạnh buốt,
không một bóng người qua lại trên đường. Qua ga Hàng Cỏ nghe tiếng còi
vang lên trong đêm khuya càng thêm nhớ nhà da diết.
Dọc phố Khâm Thiên một v i căn nhà vẫn còn sáng đèn. Nghe tiếng chân qua đường, một cô gái bước ra nhìn, thất vọng quay vàoh soi gương treo cạnh cửa, đưa tay vuốt mái tóc. Trời đã khuya, tôi trở về phòng trọ, gió lùa qua khe cửa rít lên từng hồi suốt đêm. Tôi trăn trở không ngủ được, nghĩ đến cuộc đời bất hạnh của những người nghèo khổ, tha hương trong đêm đông lạnh lẽo. Và bài hát “Đêm đông” ra đời trong đêm ấy.
2 - NHẠC SĨ NGUYỄN HỮU BA
Ông sinh năm 1914 tại làng Đạo Đầu, huyện Triệu Phong, tỉnh Quảng Trị
và mất năm 1997 tại Saigon, hưởng thọ 83 tuổi. Tuy sinh ra tại Quảng Trị
nhưng suốt cuộc đời và sự nghiệp của ông đã gắn liền với cố đô Huế.
Với bút hiệu Đạo Tâm, ngoài tân nhạc ra ông là một nhà nghiên cứu, một
nhạc sư cổ nhạc VN. Ông biết sử dụng nhiều loại nhạc khí cổ truyền khác
nhau, là người có công phát triển và bảo tồn nền cổ nhạc miền Trung. Năm
lên 8 tuổi ông bắt đầu học đàn. Năm 16 tuổi ông đã hòa nhạc cổ thu
vào dĩa Beka của Đức.
Năm 1932 ông áp dụng ký âm pháp Tây phương vào cổ nhạc VN ở Huế. Công
trình của ông rất được nhiều người tán thưởng. Năm 1938 ông đậu thủ khoa
đàn nhị. Tháng 8 năm 1945, sau khi Việt Minh lên nắm chính quyền, ông
về quê Quảng Trị. Nhưng cuộc đời của ông chỉ có duyên nợ với đất Thần
Kinh, nên năm 1950, ông trở lại Huế. Cũng năm này ông thành lập Viện T
Bà nhằm phục hưng quốc nhạc VN, bảo tồn nhiều loại nhạc khí cổ truyền,
tàng trữ sách vở về âm nhạc cũng như những tài liệu thu thanh quí giá.
Chỉ cần vào cửa Thượng Tứ, rẽ trái khoảng một trăm thước ta sẽ thấy Viện
Tỳ Bà của nhạc sĩ Nguyễn Hữu Ba.
Ông được triều đình Huế tặng thưởng huy chương Long Bội Tinh và vinh tặng chức Hàn lâm viện Đãi chiếu. Sau 1954, ông vào Nam, dạy tại trường Quốc Gia Âm Nhạc Saigon, làm khoa trưởng lý thuyết các trường đại học Vạn Hạnh, Saigon, Huế. Sau đó, ông trở về làm giám đốc trường Quốc Gia Âm Nhạc Huế. Sau biến cố Tết Mậu Thân (1968) Viện Tỳ Bà bị tàn phá, gia đình ông dời vào Saigon. Sau năm 1975, gia đình ông thành lập một cơ sở nhỏ chuyên sản xuất các l oại đàn cổ rất tinh vi ở quận Phú Nhuận, đồng thời ông cùng người con gái lớn là nhạc sĩ Tuệ Quang mở lớp dạy đàn tranh, học sinh theo học rất đông. Nhạc sĩ Nguyễn Hữu Ba là người có công truyền bá cái tinh hoa của nền quốc nhạc về nhiều phương diện như trình diễn, khảo cứu, cổ động và giáo dục. Ông đã đào tạo được nhiều học trò nổi tiếng trong ngành cổ nhạc như
Phạm Thúy Hoan (Saigon), Phương Oanh (Paris), Quỳnh Hạnh (Paris).
Tác phẩm ông để lại cho hậu thế cũng khá nhiều . Về tân nhạc gồm có các
nhạc phẩm như : “Quảng đường mai (1940)”, “ Xuân xuân (1947)”, “Lửa
rừng đêm (1947)” , “Thu khói lửa (1950)”, “Tiếng hát quân Nam (1950)”,
“Ánh dương trời Nam (1951)”. Về các tác phẩm nghiên cứu và giáo dục gồm
có : “Tự học đàn nguyệt (1940)”, “Vài thiên ki=E 1n về âm nhạc
(1950)”, “Bản đàn tranh (1951)”, Nhạc pháp quốc học (1960)”, “Đàn tỳ
bà (1962)”, “Đàn độc huyền (1962)” “Đàn nhị huyền (1962)”, “Bài ca
Huế (1962)”, “Phương pháp học đàn tranh (1962)”, “Dân ca VN (1961)”. Năm
1966, thu thanh tài liệu nhạc Huế (nhạc Cung đình và nhạc Phật giáo)
cùng với Ca Huế cho cơ quan UNESCO vào dĩa 33 vòng đặt tên là VIETNAM
1. Năm 1971, thu thanh VIETNAM 2 do ông cung cấp tài liệu, với sự trợ
giúp của nhạc sĩ Trần Văn Khê. Năm 1998, cả hai dĩa VN1 và VN2 được
hãng đĩa Rounder Records ở Mỹ tái bản dưới hình thức CD.
3 - NHẠC SĨ VĂN GIẢNG
Nhạc sĩ Văn Giảng sinh ngày 12 tháng 05 năm 1924 tại Huế, trong một gia
đình có truyền thống âm nhạc. Ông nội của ông là một nhạc sĩ cổ nhạc.
Lúc còn nhỏ ông học đàn mandoline. Khi lên trung học thấy người ta đàn
guitare ông rất thích. Có giai thoại kể rằng, thuở đó, trong khu phố của
ông có một người biết đàn guitare, ông đến xin học; nhưng ông thầy này
ra điều kiện lA 0 phải mua tặng cho ông ta một cây đàn guitare mới. Nhà
nghèo làm sao có tiền mua đàn để tặng, ông phải đành ở nhà tự học.
Nhưng sau môt thời gian, tài nghệ sử dụng đàn guitare cùng kiến thức về
âm của ông đã vượt qua ông thầy, và chính ông này lại đến nhờ ông chỉ
bảo thêm. Năm 1949, ông sáng tác bài “Thúc quân”, một bản nhạc hùng rất
được nhiều người ưa thích. Cùng năm này, ông cho ra đời bài “Ai về sông
Tương” với bút hiệu Thông Đạt. Nhạc phẩm này được thính gìả cả nước
tiếp đón một cách nồng nhiệt qua các đài phát thanh, riêng đài Pháp Á
chọn làm bài hát hay nhất trong năm 1949, và được tái bản 6 lần không k
những lần in tại hải ngoại sau 1975.
Hiện nay, nhạc phẩm này được đánh
giá là một trong 10 bài hát hay nhất trong âm nhạc VN. Có một giai thoại
khác về nhạc sĩ Văn Giảng với bài “Ai về sông Tương” như sau : “Trong
các thập niên 40, 50 ở Huế có nhà xuất bản Tinh Hoa nổi tiếng, chuyên
xuất bản các nhạc phẩm của các nhạc sĩ trong nước. Một hôm, ông Tăng
Duyệ t, giám đốc nhà xuất bản, nói với nhạc sĩ Văn Giảng đại khái rằng,
ông chỉ biết làm nhạc hùng chứ không biết làm nhạc trữ tình như các nhạc
sĩ khác; vì trước đó, Văn Giảng chỉ sáng tác nhạc hùng mà thôi. Ông im
lặng không nói gì cả. Về nhà, ông lặng lẽ sáng tác bài “Ai về sông
Tương” và gởi đến các đài phát thanh trong nước. Ông Tăng Duyệt nghe bài
hát hay quá muốn xuất bản nhưng không biết Thông Đạt là a i. Một hôm
nhạc sĩ Đỗ Kim Bãng và nhà văn Lữ Hồ đến nhà Văn Giảng chơi , thấy
bản thảo của bài hát này và nói cho ông Tăng Duyệt biết. Ông này liền
lái xe chạy đến nhà nhạc sĩ thương lượng ký hợp đồng xuất bản. Thời đó,
các thanh niên đều thuộc bài này và thường hay hát nghêu ngao :
“ Ai có về bên bến sông Tương,
nhắn người duyên dáng tôi thương,
sao đành nỡ dứt tơ vương….”
Trong hai thập niên 50-60, ông là giáo sư âm nhạc tại các trường trung
học ở Huế như Quốc Học, Hàm Nghi, Trường đào tạo giáo viên tiểu học và
trưởng ban nhạc đài phát thanh Huế. Trong thời gian này ông cho xuất
bản tập nhạc “Hát mà học” gồm 10 bài hát dành cho thiếu nhi. Ông được
học bổng du học ngành nhạc tại Hawai và Bloomington.
Năm 1956 ông thành lập ban hoà tấu Việt Thanh gồm các nhạc cụ cổ truyền
như tỳ, nhị, độc huyền, nguyệt , sáo, vv… và ông sáng tác cho ban này
bản hòa tấu “ Ai đưa con sáo sang sông” dài 60 phút. Ngoài ra ông còn
cho xuất bản sách “Kỹ thuật hòa âm” dày 350 trang .
Năm 1969, ông vào Nam, dạy tại trường QGAN Saigon và soạn hòa âm cho
hai hãng dĩa Asia và Sóng nhạc. Ông được Bộ Văn Hóa cử làm Trưởng phòng
học vụ Nha Mỹ thuật, đảm trách học vụ các trường âm nhạc Saigon, Huế và
các trường Cao đẳng Mỹ thuật.
Năm 1970, ông được Huy chương vàng giải Văn học Nghệ thuật của Tổng
thống VNCH với bản “Ngũ tấu khúc” (Quintet for flute and strings). Ông
còn được đề cử làm giám đốc nghệ thuật điều hành Đoàn văn nghệ VN gồm
100 nghệ sĩ tân, cổ nhạc và vũ do nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ phụ trách, cùng
ban vũ cổ truyền do nhạc sĩ Nguyễn Hữu Ba đảm trách, tham dự Hội Chợ
Quốc T ế ở Osaka Nhật Bản.
Ngoài tên Văn Giảng với các bài ca hùng tráng như “Thúc quân”, “Lục
quân VN” ( bài hát này dược các quân trường ở miền Nam chọn làm bài ca
nhịp bước cho các tân binh mới nhập ngũ ) , “Đêm Mê Linh ” , “ Quân hành
ca ”, “ Qua đèo ”, “ Nhảy lửa ” , ông còn có bút hiệu Thông Đạt với các
nhạc phẩm trữ tình như “ Ai về sông Tương ” , E2Đôi mắt huyền ”, “
Hoa cài mái tóc ”, “ Thương tà áo bay ” , “ Tình em biển rộng sông dài ”
, “ Xin đừng bỏ nhau ” , “ Xin đừng chờ em nữa ” , “ Năm nay em mấy
tuổi ” và bút hiệu Nguyên Thông với các ca khúc Phật giáo như “ Từ Đàm
quê hương tôi ” , “ Mừng Đản sanh ” , “ Ca Tỳ La Vệ ” , “ Vô thường ” , “
Hoa cài áo lam ” , “ Bao la vô tận ” ,” Bờ mê bến giác ” , “ Buông xả ”
,” Dòng sinh diệt ”, “Đời sống Đức Phật ” ,” Giả hợp ” , “ Hãy tự giác ”
, “ Mong tỉnh ngộ ” , “ Tâm bệnh ” , “ Tìm đâu xa ” , “ Vũ khí chơn tâm
” .
Sau 1975 ông kẹt lại ở Saigon và có mở lớp dạy nhạc tại đường Phạm Văn
Hai , gần chợ Ông Tạ , quận Tân Bình . Năm 1981 ông vượt biên đến đươc
Natuna của Nam Dương và để cám ơn hòn đảo đã cho ông dừng chân trên
đường đi tìm tự do ông sáng tác bản “ Natuna người tình đầu ”. Hiện giờ
ông đang định cư tại Thành phố Foolscray , bang Victoria , nư c Úc .
Ông là một nhạc sĩ có tài , nhạc phẩm của ông phong phú , đa dạng . Ông
đã đóng góp nhiều cho nền âm nhạc VN nhưng không hiểu tại sao các Trung
Tâm sản xuất DVD ca nhạc lại nỡ quên đi không làm DVD về sư nghiệp âm
nhạc của ông .
4 - NHẠC SĨ ƯNG LANG
Người nhạc sĩ đầu tiên của đất Thần Kinh mang dòng máu hoàng tộc là Ưng
Lang . Ông tên thật là Nguyễn Phước Ưng Lang , sinh năm 1919 tại Huế .
Ông chuyên về Hạ uy cầm ( guitare hawaienne ) một loại đàn rất thông
dụng thời bấy giờ . Ông là tác giả những nhạc phẩm như “ Chiều về
thôn Vỹ ” , “ Nhạc lòng ” , “ Chiều tiễn biệt ” và nhất là ca kh C3c “
Mưa rơi ” viết chung với Châu Kỳ đã đưa tên tuổi ông đến với những
người yêu nhạc VN . Tác phẩm “ Mưa rơi ” là kết quả của mối tình đầu
đau thương của tác giả . Sau khi tốt nghiệp Trường Công chánh Huế ông
được bổ nhiệm về Sở Lục Lộ tỉnh Nghệ An đặt ngay tại thị xã Vinh . Lúc
ấy ông 21 tuổi .
Ông được gia đình bà chị có cửa hàng buôn bán tại
Vinh cho một căn phòng để ở . Phòng ông có cửa sổ nhìn sang dãy nhà đối
diện bên kia đường . Chiều chiều sau khi đi làm về ông thường mở cửa
sổ cho mát và lấy đàn ra lả lướt vái bài cho đỡ buồn . Không ngờ tiếng
đàn Hạ Uy cầm du dương của ông lại lọt đến tai của cA 1c nghệ sĩ của
thị xã . Họ mời ông gia nhập “ Ban Nhạc Mang Hưng ” mà đa số nhạc sĩ là
người Việt gốc Hoa . Nhưng đối với ông tiếng đàn lọt vào tai các nhạc
sĩ của thị xã không quan trọng bằng lọt vào tim của một hoa khôi sống
với cha mẹ trong căn nhà đối diện với nhà chị ông . Ta hãy nghe nhạc sĩ
Lê hoàng Long nói về giai nhân , người yêu đầu tiên của nhạc sĩ Ưng
Lang như sau : “ Ưng Lang đưọc biết mỹ danh người đẹp là Ch.L. tuổi
vừa đôi chín . Từ đó , hàng ngày khi màn đêm buông xuống , Ưng Lang lại
lấy đàn ra nắn phím buông tơ . Tiếng đàn Hạ Uy cầm réo rắt , ngân nga
vọng sang tận bên kia đường rồi vang trong nhà người đẹp .
Ngày nào như ngày ấy , đúng giờ là tiếng đàn lại nỉ non , thánh
thót khiến mỹ nhân nhẹ nhàng thướt tha , uyển chuyển , lúc ẩn , lúc hiện
sau tấm màn cửa đong đưanhư đang uốn lượn trong vũ khúc trước làn gió
nhẹ . Tay nắn phím , tay buông tơ nhưng mắt Ưng Lang vẫn kín đáo nhìn
nên thấy cảnh đẹp như Hằng Nga trong vũ khúc Nghê Thường . Tức cảnh sinh
tình , tiếng đàn Ưng Lang lại càng thêm thánh thót và nghe thấy buồn
man mác hơn . Nếu ai nhìn thấy được cảnh ấy , khách quan cũng nhận định
giai nhân và nghệ sĩ tình trong như đã , mặt ngoài còn e . Ưng Lang
mừng thầm cho rằng đây là mối lương duyên tiền định nên ngày ngày chải
chuốt từ y phục đến tiếng đàn ” .
Sau đó hai người yêu nhau bằng một mối tình thật đằm thắm và thơ mộng . Họ cùng thề non hẹn biển sống với nhau đến hết cuộc đời . Nhưng có ai biết được chữ ngờ . Đôi tình nhân đâu biết cuộc tình nồng thắm của họ sẽ phải tan vỡ vì chiến tranh . Tháng 3 năm 1945 Nhật đảo chánh Pháp và ra lệnh cho tất cả các công chức phải trở về nguyên quán . Ưng Lang cũng không thoát khỏi cái lệnh quái ác ấy nên phải khăn gói trở về làm việc tại Sở Công Chánh Thừa Thiên . Buổi tiễn đưa đôi tình nhân bịn rịn chia tay lòng đau như cắt . Về đến quê nhà lại gặp cảnh mưa rơi rả rich suốt ngày , bầu trời u ám , nỗi buồn càng thêm da diết . Trong hoàn cảnh đó Ưng Lang sang tác nhạc phẩm “ Mưa rơi ” vA0 bài hát này đã trở thành ca khúc vượt thời gian :
Mưa rơi , chiều nay vắng người
Bên thềm gió lơi , mơ bóng ngàn khơi
Mưa rơi , màn đêm xuống rồi
Mây sầu khắp nơi , thương nhớ đầy vơi
Mưa rơi , đìu hiu giữa trời
Đêm dài vắng ai , thương nhớ nào nguôi .
Sau ngày chia tay hai người thường xuyên viết thư cho nhau và chờ ngày
sum họp . Nhưng tháng 8 năm 1945 chiến tranh nổ ra , không biết gia
đình của Ch.L. trôi giạt phương trời nào và từ đó đôi tình nhân mất hẳn
liên lạc . Vài năm sau Ưng Lang lập gia đình , sống và làm việc tại Huế .
Trước 1975 ông là giáo sư trường Quốc Gia Âm Nhạc Huế . Mãi đến 20
năm sau ông mới đư c tin Ch.L. ,người yêu cũ , đã chết trong chiến tranh
.
5 - NHẠC SĨ CHÂU KỲ
Nhạc sĩ Châu Kỳ sinh ngày 05 – 11 – 1923 tại làng Dưởng Mong , tỉnh
Thừa Thiên trong một gia đình sống bằng nghề cổ ca nên ông rất am hiểu
về cổ nhạc miền Trung . Học xong chương trình tiểu học tại trường Tiểu
học Dưởng Mong , ông lên Huế học tại trường Pháp Việt . Ông có giọng
hát rất hay nên bạn bè rất thích nghe ông hát .
Thấy ông hay hát những bài do Tino Rossi ca trong các dĩa của Pháp
nên ông đưọc sư huynh Pétrus Thiều dạy cho nhạc lý Tây phương . Khởi
đầu ông học đàn mandoline. Câu chuyện vui ông kể trên sân khấu Thúy Nga
là mối tình đầu lãng mạn của lứa tuổi dậy thì thiếu suy nghĩ khi ông
muốn dùng tiếng đàn mandoline để chinh phục trái tim người đẹp Kim Anh ,
con gái của vị thượng thư , để rồi bị giai nhân từ trên lầu tạt nước
xuống khiến ông phải ôm đàn chạy trốn . Nhưng thế sự thăng trầm , cuộc
đời dâu biển , mười mấy năm sau ông gặp lại người đẹp tại Saigon trong
cảnh nghèo khổ , xác xơ trong khi ông đang là một ca,nhạc sĩ nổ i tiếng .
Sự gặp gỡ mang nhiều kịch tính này làm ông ngậm ngùi nghĩ đến những đổi
thay của đời người và ông viết nên nhạc phẩm “ Giọt lệ đài trang ” .
Lúc ông còn theo học bậc trung học thì chị của ông là Châu Thị Minh
thành lập đoàn ca kịch Huế lấy tên là Hồng Thu . Đoàn rất cần ca sĩ trẻ
nên bà chị tha thiết yêu cầu ông giúp . Vì gia đình nghèo ông do dự
không biết nên tiếp tục học hay là đi giúp chị . Cuối cùng ông bỏ học đi
theo chị , trước là để giúp chị trong lúc khó khăn , sau là có tiền
giúp cha mẹ . T đó ông theo đoàn đi lưu diễn khắp nơi . Thoạt đầu đoàn
sang Lào trình diễn tại Savannakhet đến Thakhet rồi thủ đô Vạn Tượng.
Sau khi gặt hái đưọc kết quả tốt đẹp ở Lào, đoàn làm một vòng lưu diễn
các tỉnh VN. Đoàn ra Bắc xong trở lại Huế rồi vào Nha Trang. Tại đây,
trong số khán giả thường trực, có một nữ sinh tuyệt đẹp, con nhà tử tế
được nhiều chàng trai trong tỉnh theo đuổi, cô vẫn dửng dưng như không.
Nhưng khi thấy chàng ca sĩ Châu Kỳ đẹp trai với giọng hát trầm ấm,
quyến rũ, tim cô rung động rồi si mê chàng ca sĩ. Châu Kỳ cũng ngất ngây
trước vẻ đẹp của cô nữ sinh lãng mạn và hai người yêu nhau.
Nhưng thuở
ấy, cái thành kiến “xướng ca vô loại vẫn bám r=E 1 trong đa số gia đình
VN nên cha mẹ của Đoàn Thị Sum, tên cô nữ sinh , cấm không cho cô gặp
Châu Kỳ nữa. Thất vọng vì tình, cô uống thuốc độc tự tử và chết ngày
10-12-1942. Ông quá đau khổ muốn chết theo người yêu, nhưng các nghệ sĩ
trong đoàn ra sức an ủi, can ngăn, nhắc cho ông biết còn bổn phận đối
với cha mẹ và gia đình, nên ông mới khuây khỏa phần nào. Do đó, ta mới
biết được chút ít tại sao những bản tình ca của ông hồi đó đều là nhạc
buồn như “Khúc ly ca”, “ Xin làm người tình cô đơn”, v.v… Nghe tin Huế
bị bão lụt, ông trở về Huế thăm gia đình. Nhưng khi về đến quê mẹ Thanh
Hà, ông thấy quang cảnh xác xơ, ruộng đồng bị tàn phá, ngô i nhà cũ đã
bị san bằng và mẹ ông bị lũ lụt cuốn trôi đi mất. Hoàn cảnh khổ đau này
khiến ông viết lên bài “Trở về”, bài hát tiêu biểu cho sự nghiệp âm nhạc
của Châu Kỳ :
Về đây buồn trông cánh chim bay
Về đây buồn nghe gió heo may
Về đây đâu còn phút sum vầy
Đâu còn thắm niềm say
Lạnh lung ngắm trời mây….
Năm 1947, ông vào Saigon hát cho đài phát thanh Pháp Á trong ban “Thần
Kinh” của nhạc sĩ Mạnh Phat với các ca sĩ thời đónhư Minh Diệu, Minh Tần, Mộc Lan, Linh Sơn, Phan Đức… và ban “Tiếng
Thùy Dương” do chính ông làm trưởng ban. Trong thời gian này ông và ca
sĩ Mộc Lan yêu nhau và trở nên vợ chồng. Cặp danh ca Mộc Lan – Châu Kỳ
rất nổi tiếng thường xuất hiện trong các chương trình đại nhạc hội và
chương trình phụ diễn tân nhạc tại các rạp chiếu bóng.
Cuối năm 1949, cặp ca sĩ Châu Kỳ - Mộc Lan được ông Thái Văn Kiểm,
lúc ấy là Giám đốc Thông tin Huế, mời về hát cho Đài phát thanh Huế.
Tình nghệ sĩ thường hay mong manh, năm 1952 cặp vợ chồng Châu Kỳ - Mộc
Lan chia tay nhau. Ông buồn bã một mình trở lại Saigon. Đây cũng là thời
gian buồn khổ khác của Châu Kỳ và ông đã viết lên những bản nhạc buồn
như “Từ giã kinh thành”, “Mưa rơi” (viết chung với Ưng Lang) và ông định
cư tại Saigon cho đến ngày nay.
Ông tiếp tục hát cho các Đài phát
thanhQuốc Gia, Pháp Á và đi trình diễn trong các đại nhạc hội khắp nơi
trong nuớc. Sau đó, ông bị động viên và phục vụ trong đoàn Văn nghệ
quân đội.
Năm 1955, Châu Kỳ kết hôn với Kha Thị Đàng, một cô gái miền Nam. Hôn lễ
được cử hành tại nhà hang Trương Ký ở Chợ Lớn. Trong số khách tham dự
có rất nhiều ca, nhạc sĩ như Phạm Duy, Phạm Dình Chương, Hoài Trung,
Thái Thanh, Thái Hằng, Khánh Ngọc, Dương Thiệu Tước, Trần Văn Trạch, Thu
Hồ, Văn Phụng, Châu Hà, Hoàng Trọng, Thẩm Oánh… Đôi vợ chồng sống rất
hạnh phBAc và có bốn người con, ba trai, một gá . Tất cả đều lập gia
đình.
Ngoài những bản nhạc nêu trên, Châu Kỳ còn có những nhạc phẩm sau :
Khi ánh trăng vàng lên khơi, Chiều trên đồi thông, Cố đô yêu dấu, Đừng
nói xa nhau, Em không buồn nữ chị ơi, Khuya nay anh đi rồi, Lá vàng khóc
lá xanh rơi, Miền Trung thương nhớ, Giữa lòng đất mẹ, Tôi chưa có mùa
xuân, Đón xuân này nhớ xuân xưa, Sao chưa thấy hồi âm, Cánh nhạn hồi âm,
Con đường xưa em đi, Cuối đường kỷ niệm, Nước mắt quê hương, Em sắp về
chưa, Vào mộng cùng em, Được tin em lấy chồng…
Sau 1975, ông bán căn nhà cũ và chiếc xe Vespa dọn qua Tân Qui, Nhà Bè
trong căn nhà ọp ẹp với chiếc xe đạp cũ. Tại đây, ông đã sáng tác bài
“Bóng mát Tân Qui” lời ca Của Kiên Giang , “Một mình với ghi-ta”, “Giọt
đàn với giọt lệ”, "Bỏ phố lên rừng” , “Đôi dép ngược”…
6 - NHẠC SĨ LÊ MỘNG BẢO
Nhạc sĩ Lê Mộng Bảo sinh năm 1923 tại Huế, trong một gia đình nho giáo
gốc Minh Hương. Năm 1940 lúc lên 17 tuổi, ông đã bắt đầu sống tự lập.
Ông ra Bắc làm việc cho tờ báo Tiếng Dân của cụ Huỳnh Thúc Kháng.. Ông
học chữ Hán với cụ Phan Bội Châu, học nhạc với nhạc sĩ Đặng Thế Phong và
Nguyễn Văn Thương.
Năm 1944, ông trở về Huế và làm việc tại Sở Bưu điện Huế.
Năm 1945, ông thôi việc và mở một tiệm bán sách trên đường Trần Hưng
Đạo. Ông xuất bản nhạc phẩm “Quảng dường mai” của Nguyễn Hữu Ba và từ
đó, ông đi luôn vào ngành xuất bản âm nhạc.. Vì công việc làm ăn nên ông
thường hay đi Hà Nội, do đó ông quen biết nhiều nhạc sĩ sống ở miền Bắc
như Văn Cao, Phạm Duy, Nguyễn Xuân Khoát, Bùi Công Kỳ, Lưu Hữu Phước,
Nguyễn Đình Phúc, v.v… Trong thời gian này, theo phong trào chống Pháp
ông sáng tác bản nhạc đầu tay “Không làm nô lệ”.
Name 1948 ông cộng tác với nhà xuất bản Tinh Hoa của ông Tăng duyệt, và
chính ông đã giúp ông Tăng Duyệt phát triển thành nhà xuất bản nhạc
phẩm uy tín nhất VN.
Năm 1952, ông Tăng Duyệt cử ông vào Saigon lập chi nhánh nhà xuất bản
Tinh Hoa 2 để xuất bản những nhạc phẩm của các nhạc sĩ miền Nam.
Năm 1956, nhà xuất bản Tinh Hoa Huế ngưng hoạt động, vì tình hình
chính trị thay đổi. Tại Saigon, một mình Lê Mộng Bảo khai trương nhà
xuất bản lấy tên là Tinh Hoa Miền Nam. Ông có tài kinh doanh nên ngoài
việc xuất bản ông còn phân phối nhạc phẩm đến tận các nhà sách và các
nhà dù bán nhạc trên các lề đường Saigon. Nhà xuất bản nhạc phẩm của ông
là nhà xuất bản VN C4ầu tiên có tên trong danh mục các nhà xuất bản
nhạc quốc tế “Worldwide music trade directory”.
Ông có nhiều nhạc phẩm sáng tác như “Đổi thay”, "Mùa ve sầu”, “Phận
nghèo”, “Thân phận”, “Bọt bèo”, “Xa anh rồi”, “Không hiểu tại sao”, “Sao
lừa dối em”. Ông có sáng tác chung với các nhạc sĩ khác như Văn Phụng,
Mạnh Phát, Tô Kiều Ngân, Phạm Mạnh Cương… Ông cũng có bài tân cổ giao
duyên “Thân phận” soạn chung với soạn giả c E1i lương Quế Chi. Bản này
được thu thanh vào dĩa, qua giọng ca của Minh Vương và Thanh Kim Huệ.
Ông cùng các nhạc sĩ Lê Thương, Nguyễn Hữu Ba, Phạm Duy, Xuân Phát… thành lập Hội nhạc sĩ VN.
Năm 1973, ông cùng với nhac sĩ Văn Giảng, các ca sĩ Mộc Lan, Kim Tước
phụ trách lớp nhạc lý tại Viện khoa học giáo dục. Ông cùng với nhạc sĩ
Song Ngọc phụ trách chương trình “Hoa tình thương” trên Đài truyền hình
VN và đi lưu diễn tại các tiền đồn xa xôi. Ông cũng là chuyên viên báo
chí, thời Hoàng Đức Nhã làm Bộ trưởng Thông tin và Dân vận. Ông phụ
trách tờ báo =E 2Lẽ sống” ở Saigon.
Sau 1975, ông đi học tập cải tạo đến 1981. Năm 1993 ông sang Hoa Kỳ theo diện HO và đang định cư tại Cali.
7 - NHẠC SĨ LÊ MỘNG NGUYÊN
Nhạc sĩ Lê Mộng Nguyên sinh năm 1930 tại Huế, trong một gia đình trí thức và yêu văn học, nghệ thuật.
Ông có người anh tên Lê Mộng Hoàng, là một ca sĩ có giọng ca Ténor nổi
tiếng trong thập niên 40 của Đài phát thanh Huế. Nhưng ông anh thích làm
diễn viên điện ảnh hơn làm ca sĩ. Sau khi du học ở Pháp về ngành điện
ảnh, ông trở về VN đạo diễn phim “Bụi đời” và Lê Mộng Nguyên viết nhạc
cho phim.
Nhạc sĩ Lê Mộng Nguyên sáng tác nhạc hồi còn rất trẻ, nhưng mãi đến năm
1948 ông mới cho ra mắt nhạc phẩm “Mừng Khánh Đản” nhân dịp khánh
thành chùa Từ Đàm Huế, “Vó ngựa giang hồ”, “Mùa lúa mới”, “Trường ca
quân tiến”…
Khi ông 19 tuổi ông yêu tha thiết một cô gái Huế tên M. và chính người
đẹp này là nguồn cảm hứng để ông viết bài “Trăng mờ bên suối” (1949).
Sáng tác xong, ông gởi ngay cho nhạc sĩ Thu Hồ, lúc ấy đang là một ca
sĩ nổi danh của đài phát thanh Pháp Á, mặc dù trước đó hai người chưa hề
quen biết nhau. Thu Hồ đã thu thanh bản nhạc này với ban nhạc Trần Văn
Lý. Từ Huế, nhạc sĩ Lê Mộng Nguyên nghe giọng hát cũa Thu Hồ trình bày
nhạc phẩm của mình, với cái radio của người hàng xóm tên Lê Văn Hy, qua
làn sóng điện của đài Pháp Á. Từ đó ông tiếp tục gởi thêm những bài khác
cho Thu Hồ, và hai người trở nên đôi bạn thân cho đến cuối cuộc đời.
Năm 1950, ông sang Pháp du học về ngành luật. Sau khi đỗ tiến sĩ ông
dạy tại Đại học Paris về Luật hiến pháp, Khoa học Chính trị và kinh
tế.
Năm 1996, ông về hưu và được bầu vào Hàn Lâm Viện Khoa học hải ngoại Pháp.
Những nhạc phẩm của Lê Mộng Nguyên gồm có :
1948 - Mừng Khánh Đản, Mùa lúa mới, Vó ngựa giang hồ
1949 - Trăng mờ bên suối, Một chiều thương nhớ, Trọng Thủy Mỵ Châu, Chiều thu Mưa Huế.
1950 - Hoàng Hoa Thôn, Nhớ Huế, Bài thơ Huế, Cô gái Huế, Về chơi thôn Vỹ Dạ, Đôi mắt nhung, Mơ Đà Lạt, Ly hương.
1951 - Bên dòng sông Seine, Xuân tha hương , Lá thư cho mẹ, Trời Âu.
1957 - Bụi đời Người đã trở về. 1980 – Xuân về nhớ mãi quê hương .
1988 - Chiề vàng trên chợ Đông Ba . 1991 – Quê tôi . 1992 - Kiếp giang
hồ.
8 - NHẠC SĨ THU HỒ
Nhạc sĩ Thu Hồ tên thật là Hồ Thu sinh ngày 14-10-1919 tại làng Tân
Mỹ (gần Thuận An), tỉnh Thừa Thiên. Ông có khiếu về âm nhạc và thơ lúc
mới 12 tuổi. Ông là ca sĩ đầu tiên đưa những bài hát VN đầu tiên đến với
thính giả, là gạch nối giữa những bài hát Pháp lời Việt do cô Kim Thoa,
Thanh Tùng, Tư Chơi khởi xướng và c ác bài hát hoàn toàn VN. Thời gian
theo học tại trường trung học Pellerin, ông ở trọ tại nhà ông bác của
nhạc sĩ Trần Văn Lý và được nhạc sĩ truyền dạy cho nhạc lý Tây phương.
Ông rất thích hát những bài mà Tino Rossi hay hát. Ông cũng là ca sĩ đầu
tiên hát trước công chúng tại Hội Chợ Huế bài “La chanson du
gondolier”.
Năm 1943 ông làm trưởng ga xe lửa Dầu Giây.. Xa quê , xa gia đình, ông
nhớ nhà, rồi nhớ đến hai câu ca dao “Chiều chiều ra đứng ngõ sau /
Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều” khiến ông nhớ đến mẹ và viết nên
bài “Quê mẹ”. Tuy là tác phẩm đầu tay, nhưng lại là bài hát tiêu biểu
trong sự nghiệp âm nhạc của ông.
Năm 1947 ông tham gia vào ban “Thần Kinh nhạc đoàn ” với ban nhạc của
nhạc sĩ Trần Văn Lý và các ca sĩ như Châu Kỳ, Mộc Lan, Minh Diệu, Minh
Tần, Kim Nguyên, Mạnh Phát, Thu Thu, Vĩnh Lợi, vv …
Năm 1948 đài Pháp Á mở thêm chương trình tân nhạc VN và mời ông cộng
tác. Từ đó, tiếng hát cũng như tên tuổi của ông đã vang đi khắp nước.
Ngoài đài Pháp Á, sau này đổi tên thành Đài phát thanh Saigon ông còn
hát cho đài Quân Đội. Thu Hồ không chỉ là ca sĩ mà còn là nhà soạn kịch
và diễn viên sân khấu. Ô ng đã soạn trên một trăm vở kịch và cũng là
diễn viên trong các vở kịch như “Hai chàng một áo”, “Thầy lang bất đắc
dĩ”, vv… Thẩm Thúy Hằng đã mua những kịch bản của ông để diễn trên Đài
truyền hình.
Năm 1954 ông đi quân dịch, làm Trưởng ban tuyên truyền lưu động Đệ I
Quân khu đi ủy lạo binh sĩ ở các tiền đồn biên giới. Trong dịp này ông
làm bài “Khúc ca Đồng Tháp”.
Năm 1957, mãn hạn quân dịch, ông gia nhập ban văn nghệ “Vì dân” của Tổng nha Cảnh sát Quốc gia.
Từ 1959 đến 1970, ông là giáo sư âm nhạc các trường trung học ở Saigon
như Nguyễn Trường Tộ, Nguyễn Bá Tòng, Thiên Phước, Thánh Thomas… Ông là
thành viên của SACEM, hội âm nhạc của Pháp, trụ sở đặt tại Paris.
Thu Hồ còn là nhà thơ đưọc nhiều người mến mộ. Ông cho ra mắt tập thơ mang tên “Ánh bình minh” năm 1965.
Sau năm 1975, ông kẹt lại ở Saigon. Năm 1990, Mỹ Hà con gái lớn của ông
và chồng là tài tử điện ảnh Trần Quang bảo lãnh gia đìng ông sang Hoa
Kỳ. Ông sống tại Santa Ana với người con thứ là ca sĩ Mỹ Huyền cho đến
cuối đời.
Năm 1993 ông và nhà thơ luật sư Ðỗ Đức Hậu được Hội Thi sĩ quốc tế
(International Society Of Poets) bầu là “Đại sứ thi ca hòa bình” trong
hội nghị thi ca họp tại Hoa Thịnh Đốn.
Để đánh dấu nhạc phẩm “Quê mẹ” tròn 50 tuổi, một đêm ca nhạc mang tên
“Đêm quê mẹ” được tổ chức tại vũ trường Ritz tối 14-10-1993 tại
Anaheim. Trong dịp này ông cho ra mắt tuyển tập nhạc “Hoa bốn mùa” gồm
22 bản nhạc ưng ý nhất của ông như “Quê mẹ”, “Tiếng sáo chiều quê”, “Sầu
ly biệt”, “Nhớ nhau”, “Tím cả r E1ng chiều”, “Cô nữ sinh Đồng Khánh”,
“Tà áo Trưng Vương”, “Mái tóc em gái Gia Long”, “Trăng huyền diệu” vv…
Một tuần trước khi ông từ giã cõi đời, các bạn bè đã tổ chức một đêm dạ
vũ tương trợ dành cho ông tại Vũ trường Ritz. Theo ý nguyện của ông
các bạn trích ra 567$ góp vào quỹ tượng đài Chiến sĩ tự do.
Ông mất ngày 19-05-2000, hưỏng thọ 81 tuổi.
9 - NHẠC SĨ NGÔ GANH
Nhạc sĩ Ngô Ganh chuyên về đàn Piano. Ông không để lại gì nhiều về sự
nghiệp âm nhạc của ông, chỉ vỏn vẹn vài ba bài nhạc như “Con chim non”,
“Chu Văn An”, “Trần Quốc Toản”, “Mưa dầm”, “Hương Bình”, “Hương Giang
dưới trăng”… Người dân xứ Huế chỉ biết ông là một nhà giáo và nhất là
lối sống bình dân,giản dị, hoạt bát, lạc quan mang tính khôi hài của
ông. “Thầy Ganh đi mô rứa hè ?” Đó là câu chào hỏi chân tình mà người
dân Huế dành cho ông.
Mọi người đều gọi ông là “thầy Ganh” vì ông là
giáo sư âm nhạc trường Đồng Khánh và Khải Định, hai trường Trung học lớn
tiêu biểu cho đất Thần Kinh thời bấy giờ. Dưới thời Tổng thống Ngô Đình
Diệm ông giữ chức Giám đốc Đài phát thanh Huế. Ông là người có công
thành lập một đội ngũ nhạc sĩ tân và cổ nhạc cho đài.
Ông còn là nhà hoạt động chính trị kín đáo. Ban đầu ông gia nhập những
tổ chức theo khuynh hướng của cụ Phan Bội Châu. Một thời ông là hội viên
của nhóm Tinh Thần do Bác sĩ Nguyễn Tăng Nguyên lãnh đạo. Khi ông Trần
Văn Lý lên nắm chánh quyền thì nhạc sĩ Ngô Ganh có mặt trong danh sách
đảng Cần lao Cách mạng, ở Huế do ông Nguyễn Chí Kỉnh lãnh đạo (không
phải đảng Cần lao Nhân vị của ông Ngô Đình Nhu). Hai nhóm Nguyễn Tăng
Nguyên và Nguyễn Chí Kỉnh đã bí mật quyên góp tiền bạc giúp ông Ngô Đình
Diệm trên đường bôn ba hải ngoại.
Người dân xứ Huế sống thân mật với Nhạc sĩ Ngô Ganhvì ông không ham
danh lợi và nhất là cái lối sống khác người của ông. Lối sống này đã ảnh
hưởng đến những người sống cận kề ông. Ta hãy nghe ông Tôn Thất Lan,
học trò cũ của Nhạc sĩ Ngô Ganh nói về cách sống và làm việc của ông :
“Tôi kẻ những dòng nhạc và viết lên đấy những nốt đen, trắng, tròn…
đầu tiên lên bảng đen bằng phấn trắng vào năm 1950, lúc tôi theo học
lớp Nhất (lớp 5 bây giờ) trường Thượng Tứ, Huế. Thầy dạy nhạc của chúng
tôi bấy giờ là nhạc sĩ Ngô Ganh. Đầu thầy cắt ngắn, đã len lỏi nhiều đốm
trắng, bạc.
Thầy vui tươi, hoạt bát va rất hóm hỉnh. Đó là phong cách
rất “lạ lùng” của thầy cô giáo thời đó. Dạy và học là hai việc làm song
song tuyệt đối nghiêm chỉnh, không hề có chút đùa nghịch hay dí dỏm nào.
Thầy, trò nhìn ngắm nhau bằng những đôi mắt “đứng tròng” trong thế
người thẳng đứng. Trong không khí khá nặng nề u uất đó - ảnh hưởng còn
vang vọng lại của một quan niệm phong kiến xa xưa, sự xuất hiện linh
hoạt, đầy ấn tượng của thầy Ganh quả là một sự kiện lạ lung làm tất cả
những cậu bé phải “làm mặt nghiêm” chúng tôi ngỡ ngàng và vô cùng… sung
sướng. Một vài chúng tôi mơ hồ cảm nhận rằng đời thật sự là hồn nhiên,
là vui tuơi mà sao chúng tôi lại bị bắt phải quên nụ cười !
…Trên bục giảng, thầy Ganh không giảng mà hát, vừa đi vừa làm điệu
bộ…. Sau thời gian “quen biết” ngắn ngủi, thầy trò xa nhau và chúng tôi
cũng quên mất thầy. Rồi sau đó nghe thầy làm Quản đốc Đài phát thanh
Huế. Ở đây, thầy lại cũng rất dí dỏm, thầy dùng chữ “deux couleurs” (hai
màu) để phê bình một giọng ca không rõ ràng tự nhiên, khi khan khan khi
the thé. ĐB7c biệt là thầy có minh họa rất tài tình và độc đáo “36 nụ
cười”, trong đó có nụ cười “rửa đọi”, nụ cười “mở nút chai”, nụ cười
“Xé áo” thật độc đáo mà ai nghe cũng cười.
Có nhiều giai thoại về thầy Ganh, hay đúng hơn về tính hay diễu
cợt, châm biếm mà nhiều người không quên. Lối đặt tên của thầy thật
ngẳng đời làm người nghe - những người trong cuộc - rất khó chịu, bị
“chơi” mà không nói được. Thầy nuôi hai con chó, một con mang tên “Ỷ
thế” , một con “Ba láp” (bậy bạ). Khi có những người khách là quan viên
chức khB4ng được mời… , thầy thường kêu hai con chó ra la rầy “Đồ ỷ
thế” (cậy quyền), “Đồ ba láp”.
Nhà thầy có hai người giúp việc đều mang tên rất đẹp, rất khuê các
như Tuyết Mai, Kim Ngọc, hay đại loại như thế trong khi con gái của thầy
thì lại mang những tên rất bình dị, dân dã như Xoài, Mít, Ổi… khách rất
đỗi ngạc nhiên khi được giới thiệu con gái và người giúp việc của thầy,
tình thế thật tréo cẳng ngỗng……
Món quà thầy Ngô Ganh biếu cho các thế hệ mai sau là một lối sống
bình dị, lạc quan, một phong cách tự nhiên hài hước giúp cho mọi người
vào thập niên 40, 50 quên đi, bỏ đi một quan niệm sai lầm của xã hội
phong kiến, trong đó người nghệ sĩ - người làm đẹp cuộc đời – là “xướng
ca vô loại”. Đáng buồn và đáng giận thay!”
Ông mất năm 1980 trong cảnh nghèo khổ, trong sự quên lãng của nhiều người.
10 - NHẠC SĨ ĐỖ KIM BẢNG
Nhạc sĩ Đỗ Kim Bảng gốc Quảng Nam, sinh năm 1932 tại Huế.
Ông là bạn đồng khoá với nhạc sĩ Phạm Mạnh Cương từ trường trung học
Khải Định cho đến trường Cao đẳng Sư phạm và Đại học Văn khoa Hà Nội.
Ông học đàn với nhạc sĩ Lê Quang Nhạc, học lóm nhạc lý Tây phương với
nhạc sĩ Văn Giảng và học thêm cổ nhạc với nhạc sĩ Nguyễn Hữu Ba. Những
năm học trung học ông tham gia sinh hoạt văn nghệ trong trường và
trong Gia đình Phật tử với các bạn như Phạm Mạnh Cương, Hồ Đăng Tín,
Hoàng Nguyên, Kiêm Đạt, Diên Nghị, Tạ Ký (thơ), Minh Tuyền (nhiếp ảnh),
Lữ Hồ (văn học)…
Năm 1949, ông sáng tác ca khúc “Mục Kiền Liên” và trình bày trong mùa Vu Lan tại Huế.
Năm 1951, ông làm bài “Mùa thi ” được ban hợp ca Thăng Long dựng thành nhạc cảnh và trình diễn nơi ở trong nước.
“Hôm nay mùa thi , bao nhiêu người đi
Xe rộn ràng, lớp ồn ào, niềm vui vấn vương.
Thi ơi là thi, sinh mi làm chi ,
“bay” nghẹn ngào, “bám” ồn ào, buồn vui vì mi” .
Sau đó được ban Gió Nam của nghệ sĩ Trần Văn Trạch cùng ban Thăng Long
trình diễn “Mùa thi” tại Hà Nội năm 1954. Ban Thăng Long đã làm bài hát
này nổi tiếng và đưa tên tuổi ông đến giới hâm mộ nhạc VN.
Năm 1953, ông ra Hà Nội học tại Đại học Văn khoa và Cao đẳng Sư phạm.
Trong thời gian này ông học thêm âm nhạc với nhạc sĩ Hùng Lân. Cuối năm
1954, ông di cư vào Saigon .
Năm 1955, ông tốt nghiệp Cao đẳng Sư Phạm, được bộ Giáo dục biệt phái
sang bộ Quốc phòng và dạy tại trường Võ bị Quốc Gia Đà Lạt từ 1955 đến
1960. Trong thời gian này ông sáng tác bản “Khúc hát ngày mai” được ban
Thăng Long trình bày trên đài phát thanh Saigon và đài Quân đội.
Năm 1960 về lại bộ Giáo dục ông dạy tại trường Trần Lục rồi Nguyễn Du.
Trong năm này ông cho ra đời bài “Mưa đêm ngoại ô” và năm 1963 bài “Bước
chân chiều Chủ nhật” do Thanh Thúy hát.
Năm 1965 ông nhập ngũ khóa 21 trường Võ bị Thủ Đức. Ra trường với cấp
bậc chuẩn úy, ông làm việc dưới quyền của thi sĩ Tô Kiều Ngân, lúc ấy là
đại úy Trưởng phòng và thi sĩ Tô Thùy Yên, trung úy phụ tá Trưởng phòng
của Phòng Văn nghệ Cục Tâm lý chiến. Tại đây ông cùng làm việc với các
nhạc sĩ khác như Lam Phương, Duy Khánh, Trầm Tử Thiêng, Song Ngọc, Ph m
Minh Cảnh, Anh Việt Thu, vv…
Cùng phục vụ trong Cục Tâm lý chiến ông
cũng đã gặp và quen biết các nhạc sĩ cùng các văn, nghệ sĩ như Trần
Trịnh, Trần Thiện Thanh, Mai Trung Tỉnh, Tường Linh, Du Tử Lê, Phạm Lê
Phương, Tạ Tỵ….Cũng trong thời gian này ông viết bản trường ca “Những
người đi giữ quê hương” được Ban hợp ca Quân đội trình bày tại rạp Thống
Nhất nhân ngày Quân lực VNCH năm 1969, dưới sự điều khiển của nhạc sĩ
Vũ Minh Tuynh và Ngô Mạnh Thu .
Năm 1969 ông được biệt phái về lại bộ Giáo dục và tiếp tục dạy học cho
đến tháng 4-1975. Sau đó, ông đi học tập cải tạo đến năm 1978.
Năm 1980, ông vượt biên rồi được định cư tại Hoa Kỳ. Ông đi học lại
nghề cũ và dạy học ở Boston cho đến 1999 th2 về hưu. Trong thời gian ở
Mỹ ông phổ nhạc bài thơ “Tháng ba đi hành quân” của Trần Hoài Thư.
Ngoài những nhạc phẩm nêu trên ông còn những sáng tác khác như : Mưa đêm ngoại ô, Sương đêm, Vòng tay giữ trọn ân tình, Vui dựng gia đình, Xin dìu nhau đến tình yêu.
11 - NHẠC SĨ HOÀNG NGUYÊN
Nhạc sĩ Hoàng Nguyên tên thật là Cao Cự Phúc sinh ngày 03-01-1932 tại
Quảng Trị, nhưng lớn lên và học hành tại Huế. Ông mất ngày
21-08-1973 tại Saigon trong một tai nạn xe cộ lúc ông 41 tuổi là lúc
tài năng sáng tác đang lên.
Ông học trung học tại trường Quốc Học Huế, đậu Cử nhân Anh văn tại Đại
học Saigon, dạy anh văn và âm nhạc tại Đà Lạt, Vĩnh Long, Saigon.
Ông phụ trách ban nhạc đại hòa tấu “Hương thời gian” trên Đài truyền
hình VN và chương trình “Tiếng thời gian” trên Đài phát thanh Saigon.
Ông có nhiều kỷ niệm với Đà Lạt và hai nhạc phẩm nói về miền cao nguyên
này là “Ai lên xứ hoa đào”, “Bài thơ hoa đào” trở thành tác phẩm tiêu
biểu của ông. Hai tác phẩm này hiện nay được nữ ca sĩ Ánh Tuyết trình
bày rất thành công, đã làm rung động những tâm hồn yêu nhạc. Nhạc đã hay
mà lời lại như thơ.
Ai lên xứ hoa đào dừng chân bên hồ nghe chiều rơi
Nghe hơi gió len vào hồn người chiều xuân mây êm trôi
Thông reo bên suối vắng lời dặt dìu như tiếng tơ
Xuân đi trong mắt biếc lòng dạt dào nên ý thơ
Nghe tâm tư mơ ước chuyện Đào nguyên đẹp như chuyện ngày xưa …
Về xứ Huế, ông đã để lại cho đất Thần Kinh nhạc phẩm “Tà áo tím”, một
bài hát trữ tình lãng mạn, êm đềm, thơ mộng và đã được ca sĩ Hà Thanh
ru vào lòng người :
Một chiều lang thang bên dòng Hương Giang
Tôi gặp một tà áo tím nhẹ thấp thoáng trong nắng vương
Màu áo tím sao luyến thương, màu áo tím sao vấn vương
Rồi lòng bâng khuâng theo màu áo ấy, màu áo tím hôm nào
Tình quyến luyến ban đầu, chập chờn tâm tư màu áo thoáng chiêm bao…
Những ca khúc khác của Hoàng Nguyên gồm có : Anh đi mai về, Anh đi về
đâu, Bài Tango riêng cho em, Cho người tình lỡ, Đường nào em đi, Đường
nào lên Thiên thai, Duyên nước tình trăng, Em chờ anh trở lại, Lá rụng
ven sông, Lời dặn dò, Sao em không đến, Thuở ấy yêu nhau.
12 - NHẠC SĨ NHỊ HÀ
Nhạc sĩ Nhị Hà tên thật là Lê Quang Mại, sinh ngày 24-08- 1935 tại
Quảng Bình, nhưng lớn lên tại Huế và học trường trung học Khải Định. Sau
khi đỗ Tú tài 2, ông vào Saigon. Sáng tác của ông không nhiều, nhưng
mọi người đều biết tên ông qua nhạc phẩm “Mẹ tôi”, và nhất là từ khi ca
sĩ Như Quỳnh hát bài này trên sân khấu Thúy Nga.
Mẹ tôi tóc xanh nhuộm bạc tháng ngày
Mẹ tôi đau buồn nặng trĩu đôi vai
Bao năm nuôi đàn trẻ thơ nhỏ dại
Cầu mong con mình có một ngày mai…
Nhạc phẩm thứ hai của Nhị Hà được nhiều người biết đến lá bài “Trở về
thôn cũ” nói lên cảnh quê hương điêu tàn đổ nát vì sự tàn phá của chiến
tranh trong thời chống Pháp :
Nhưng sao hôm nay tôi trở lại quê xưa
Tuy con sông xưa vẫn êm đềm uốn quanh
Còn đâu đồng xanh, còn đâu gia đình
Còn đâu bóng hình mẹ già mến yêu…
Ngoài hai tác phẩm tiêu biểu trên, ông còn sáng tác các bài như : Đừng trách người đi, Lá thư xuân, Nhớ một mùa hoa…
13 - NHẠC SĨ LÊ CAO PHAN
Nếu không có bài hát “Phật giáo Việt Nam” được dùng làm bài ca chính
thức cho Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất, thì rất ít người VN
biết đến nhạc sĩ Lê Cao Phan.
Phật giáo Việt Nam thống nhất Bắc, Nam, Trung từ đây
Một lòng chúng ta tiến lên vì Đài Sen…
Trước đây, ông chỉ sáng tác những ca khúc vui tươi dành cho thiếu nhi,
cho học sinh, nên thường những ai làm nghề nhà giáo mới biết đến ông.
Các bài hát vui của ông dành cho thiếu nhi gồm có : Bài ca tình bạn, Ca
múa học vui, Hai chú gà con, Nhi đồng múa ca, Ra chơi, Tập tầm vông,
Tiếng còi đánh thức, Vui đi học.
14 - NHẠC SĨ LÊ QUANG NHẠC
Hiện nay người ta chỉ biết nhạc sĩ Lê Quang Nhạc là người Huế. Ông là
giáo sư âm nhạc của vài trường trung học ở cố đô, đồng thời là nhạc sĩ
dương cầm trong ban nhạc của Đài phát thanh Huế trong thập niên 50. Tác
phẩm duy nhất của ông còn lại đến bây giờ là nhạc phẩm “Xa quê”.
15 - NHẠC SĨ PHẠM MẠNH CƯƠNG
Nói đến nhạc sĩ Phạm Mạnh Cương , người yêu nhạc nhớ đến “Thu ca”, một
trong những ca khúc được thu thanh nhiều nhất từ trong nước đến hải
ngoại, và cũng là nhạc hiệu quen thuộc của những chương trình ca nhạc
của ông tại các Đài phát thanh và truyền hình Saigon trước năm 1975.
Nhạc sĩ Phạm Mạnh Cương sinh quán tại Huế, tỉnh Thừa Thiên. Ông theo
học bậc trung học tại trường Khải Định, đỗ Tú tài 2 năm 1953. Sau đó,
ông ra Hà Nội tiếp tục việc học, tốt nghiệp Cao đẳng Sư phạm và Cử nhân
Văn khoa 1955.
Từ 1955 đến 1958, ông là giáo sư tại trường trung học Nguyễn Đình Chiểu, Mỹ Tho.
Từ 1958 đến 1975, ông là giáo sư môn triết và môn văn tại trường trung
học công lập Pétrus Ký và các trường tư thục lớn ở Saigon như Văn Học,
Nguyễn Văn Khuê, Bồ Đề, Hưng Đạo, Văn Lang, Lê Bảo Tịnh, Huỳnh Thị Ngà,
Thượng Hiền…
Từ 1960 đến 1975, ông vừa dạy học vừa hoạt động âm nhạc. Ông là trưởng
ban các chương trình “Hoa thời đại” của Đài Phát thanh Saigon, “Tiếng
hát hậu phương”, “Nghệ sĩ và chiến sĩ” của Đài Tiếng nói Quân đội,
“Chương trình Phạm Mạnh Cương” của Đài truyền hình. Ông còn là giám đốc
trung tâm “Tú Quỳnh”, một trung tâm băng nhBAc quy mô đầu tiên tại
Saigon.
Năm 1980, ông rời Việt Nam và định cư tại thành phố Montreal, tỉnh
Quebec, Canada. Ông tiếp tục hoạt động văn nghệ : thành lập ban nhạc
Phạm Mạnh Cương với hai người con là nhạc sĩ Phạm Mạnh Quỳnh và Phạm Lê
Diễm Phúc. Đồng thời ông là chủ biên nguyệt san Thẩm Mỹ từ năm 1994 đến
nay.
Một số nhạc phẩm nổi tiếng của ông đã xuất bản và thu thanh tại VN
trước 1975 : Thung lũng hồng, Mắt lệ cho người tình, Tóc em chưa úa nắng
hè, Thương hoài ngàn năm, Tình yêu đã mất, Giã từ cố đô, Về thăm cố đô,
Loài hoa không vỡ, Tháng bảy mưa ngâu, Sầu ly biệt, Nhạc khúc mừng
xuân, Thu về trong mắt em…
Tháng 04-2003, nhạc sĩ Phạm Mạnh Cương đã được trung tâm Thúy Nga mời
xuất hiện trên băng Vidéo “Paris By Night 70”, chủ đề “Thu ca” cùng với
hai nhạc sĩ Lê Dinh và Trường Sa.
…
17 - NHẠC SĨ DUY KHÁNH
Nhạc sĩ Duy Khánh tên thật là Nguyễn Văn Diệp, sinh năm 1936 tại làng
An Cư, huyện Triệu Phong, tỉnh Quảng Trị. Ông thuộc dòng họ quan phụ
chánh đại thần Nguyễn Văn Tường triều Nguyễn. Tuy không sống ở Huế nhưng
Quảng Trị rất gần với cố đô, nên ông thường lui tới với các bạn bè ở
đây. Ông rất nặng t C3nh với xứ Huế và là người nhạc sĩ có nhiều nhạc
phẩm nói về quê hương miền Trung của ông như : Ai ra xứ Huế, Sầu cố đô,
Nén hương yêu, Sao không thấy anh về, Thương về miền Trung, Bao giờ em
quên, Biết trả lời sao, Lối về đất mẹ, Huế đẹp Huế thơ.
Những ngày cuối đời, ông sống tại Hoa Kỳ và cho xuất bản hai tập nhạc
gồm những nhạc phẩm được sáng tác từ trước đến nay. Tập 1 mang tựa đề
“Huế đẹp và thơ”, tập 2 “Nỗi niềm riêng”.
Ngày 10-01-2003, một buổi dạ vũ mang tên “Tạ tình tiếng hát và dòng
nhạc Duy Khánh” được tổ chức tại vũ trường Majestic, thành phố
Huntington Beach, quận hạt Orange County, để nhớ công lao của ông đã
đóng góp cho nền âm nhạc VN.
18 - NHẠC SĨ HOÀNG THI THƠ
Nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ sinh ngày 01 – 07 – 1928 tại làng Bích Khê,
phủ Triệu Phong, tỉnh Quảng Trị. Ông học trung học tại Huế. Ông theo
kháng chiến một thời gian, sau đó vào Saigon lập nghiệp và sinh hoạt âm
nhạc cho đến 1975.
Sự đóng góp to tát của ông cho nền âm nhạc VN mọi người đều biết. Vì
quê ở miền Trung, nên nhạc c a ông cũng mang âm hưởng tiếng hò giọng hát
miền Trung. Riêng về xứ Huế, ông có những nhạc phẩm như “, Chiều cố
đô”, Tâm tình gửi Huế, ”…
Năm 1975, khi biến cố 30-04 xảy ra, lúc đó, ông đang hướng dẫn đoàn văn
nghệ VN trình diễn ở Nhật. Sau đó ông định cư tại Hoa Kỳ và mất ngày
23 – 09 – 2001 tại Glendale , Nam Cali , thọ 74 tuổi .
19 - NHẠC SĨ DƯƠNG THIỆU TƯỚC
Ông là nhạc sĩ gốc miền Bắc nhưng nổi danh qua hai bản nhạc miền Trung :
‘Tiếng xưa” và “Đêm tàn Bến Ngự”. Ông sinh ngày 15 – 05 – 1915 tại
làng Vân Đình , huyện Sơn Lãng , phủ Ứng Hòa , tỉnh Hà Đông, trong một
gia đình nho học truyền thống. Năm 1930 ông gia nhập nhóm Myosotis, là
nhóm nhạc sĩ đầu tiên khởi xư ng tân nhạc VN. Ông chủ trương viết “nhạc
Tây theo điệu ta”. Trong thời gian ông và vợ, là ca sĩ Minh Trang, vào
Huế thăm bạn bè đồng thời nghiên cứu về dân ca Huế và cổ nhạc miền
Trung, ông đã dùng ký âm pháp Tây phương ghi lại một cách chính xác
những câu hò, điệu hát của địa phương như hò mái đẩy, ca Huế, nhạc cung
đình…
Cái âm hưởng buồn mênh mông của cổ nhạc Huế bắt nguồn từ tiếng hát
ai oán của người dân Chàm mất nước đã ảnh hưởng đến người nhạc sĩ miền
Bắc, và ông đã sáng tác bản “Tiếng xưa”. Rồi trong một đêm trăng ông
cùng các bạn nghệ sĩ tổ chức đi thuyền ca hát trên sông Hương, một thú
vui tao nhã của c ác văn nhân, nghệ sĩ lúc bấy giờ. Đêm về khuya, mọi
người đều đã an giấc trong khoang thuyền. Không ngủ được, ông ra mũi
thuyền ngồi ngắm trăng. Giữa cảnh im lặng trời nước mênh mông, nhìn
những con đò cập bến sát bên nhau khiến ông bâng khuâng, cảm hứng dạt
dào, ông liền lấy sổ tay ra ghi chép và viết nên nhạc phẩm “Đêm tàn Bến
Ngự”. Hai ca khúc bất hủ này trở thành tác phẩm tiêu biểu ông. .
NGUYỄN VĂN CHÁNH
Montréal
Khóc bạn tù
Trại tù chiều nay đong đầy nước mắt Khóc người bạn tù vừa chết đêm qua Xác nằm lạnh lùng chỉ thấy xương da Còn đọng trên mi ngấn lệ nhạt nhòa Người bạn tù ơi sao nằm yên đó Nói một vài lời rồi hãy ra đi Đời tù cô đơn còn lại riêng tôi Tỉnh dậy anh ơi ta nói chuyện đời Tình dậy anh ơi tỉnh dậy anh ơi Anh kể tôi nghe chuyện đời công chức Tỉnh dậy anh ơi tỉnh dậy anh ơi Tôi kể anh nghe chuyện đời chiến binh Ta kể nhau nghe những chuyện Sài Gòn Chuyện từ đoạn đường ngập lá me bay Ta kể nhau nghe những chuyện sa trường Chuyện đêm quân hành bạn cùng có phương Trại tù chiều nay tôi ngồi cạnh xác Xác người bạn tù tưởng xác thân tôi Chốn tù đày này dòng máu tanh hôi Loài cộng tàn khu ác thú mặt người Người bạn tù ơi sao nằm yên đó Nói một vài lời lần cuối đi anh Tỉnh dậy anh ơi đừng vội ra đi Vài lời cho nhau anh tiếc làm gì Tỉnh dậy anh ơi đừng vội ra đi Vài lời cho nhau... đừng tiếc mà chi...!
Khoc Ban Tu.pps
6044K Tải xuống |
Last Updated on Wednesday, 09 May 2012 10:08 |
CỘNG SẢN ĐÀN ÁP CAO ĐÀI
Tình hình Đạo
Cao Đài quốc nội:
"Nữ tướng" Võ Thị Nguyên trả lời phỏng
vấn
Kính quý đồng đạo,
Vào ngày 07/4/2012, phóng viên Tâm Đông từ DIỄN
ĐÀN TIẾNG NÓI TỰ DO CỦA NGƯỜI DÂN VIỆT NAM tại Hoa Kỳ đã có một buổi phỏng vấn
"nữ tướng" Võ Thị Nguyên về những thành tích bảo vệ Đạo Cao Đài trước sự cướp
đoạt các cơ ngơi của Hội Thánh Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ Tòa Thánh Tây Ninh được lập
thành từ năm 1926, do chi phái Nguyễn Thành Tám thực hiện.
Hiền Tỷ Nguyên đã tường thuật trung thực các
diễn biến của các lần cướp đoạt và sự chống trả của hiền tỷ cùng với các đồng
đạo, từ việc Nguyễn Thành Tám bán đất Đạo ở Dĩ An - Bình Dương (hiền tỷ bị bỏ tù
2 năm 9 tháng 8 ngày - từ ngày 22/11/2002 đến ngày 30/8/2005 -
vì quyết tâm bảo vệ mảnh đất này), đến việc chính quyền cướp vườn cao su của Trí Huệ Cung năm 2006 và việc quân đội cướp đất năm 2011 để trồng cao su ở Trí Huệ Cung cũng như việc chi phái Nguyễn Thành Tám tiến chiếm Thánh Thất và Điện Thờ Phật Mẫu ở Hương Đạo An Ninh ngày 16/3/2012.
vì quyết tâm bảo vệ mảnh đất này), đến việc chính quyền cướp vườn cao su của Trí Huệ Cung năm 2006 và việc quân đội cướp đất năm 2011 để trồng cao su ở Trí Huệ Cung cũng như việc chi phái Nguyễn Thành Tám tiến chiếm Thánh Thất và Điện Thờ Phật Mẫu ở Hương Đạo An Ninh ngày 16/3/2012.
Tấm gương thực hiện làm con tế vật để Đức Chí
Tôn sử dụng của hiền tỷ đáng được lưu danh muôn thuở, đáng cho những ai còn mê
muội chạy theo danh-lợi-quyền mà đánh mất thiên lương, tình nguyện làm tay sai
cho bọn cướp mang màu áo tôn giáo suy nghĩ mà hồi tâm hướng thiện.
Kính mời quý đồng đạo vào Trang Chính PHỤCQUYỀN
HỘI THÁNH nơi Nữ Tướng VÕ THỊ NGUYÊN trả lời phỏng vấn để nghe nội dung
cuộc phỏng vấn.
Nay kính,
Hiền Tài Nguyễn Thanh Liêm
Nay kính,
Hiền Tài Nguyễn Thanh Liêm
Thánh thất Cao Đài An Ninh Tây bị đàn áp
Thanh Quang, phóng viên RFA
2012-05-08
Gần nửa đêm 5 tháng 5 vừa rồi, đông đảo công an xã, huyện và tỉnh ở Long An, có phóng viên tháp tùng, kéo tới đàn áp Thánh Thất An Ninh Tây trong tỉnh và đe doạ, hành hung tín đồ ở đó.
AFP PHOTO
Công an khám xét tùy tiện
Theo tín đồ Cao Đài ở xã An Ninh Tây, huyện Đức Hòa, tỉnh Long An thì cuộc đàn áp Thánh Thất An Ninh Tây hồi cuối tuần rồi khiến tín đồ Nguyễn Thị Nữ đã ngoại lục tuần bị ngất xỉu, như Thông sự Nguyễn Thuý Liễu của Thánh Thất An Ninh Tây cho biết:"Họ đàn áp tôi quá, tôi chịu hết nổi. Và khiến hiền tỷ Nguyễn Thị Nữ ngất xỉu, tiểu tiện tại chỗ."
Trong khi đó, công an đá em Trần Minh Vĩ, xô ngã các em Tuấn và Thông vốn cư ngụ trong Thánh Thất để đi học, như Thông sự Nguyễn Thuý Liễu mô tả:
"Em Vĩ nói là công an tên Sáu Hưng của xã An Ninh Tây đạp cho em Vĩ một đạp lộn nhào, đau bên hông."
Chúng tôi điện thoại cho công an xã An Ninh Tây để tìm hiểu sự việc:
Công an: A lô!
Thanh Quang: Xin gặp trưởng CA Văn Bon của xã An Ninh Tây.
Công an: Dạ, ai vậy ?
Thanh Quang: Dạ, phải công an Tư Bon không ?
Công an: Dạ phải, ai đó ?
Thanh Quang: Chúng tôi là Thanh Quang của Đài ACTD bên Mỹ. Chúng tôi được tin tối thứ Bảy vừa rồi đông đảo CA tràn vào Thánh Thất An Ninh Tây và đàn áp. Lý do nào mà CA hành động như vậy, thưa ông?
Công an cúp máy.
Theo các tín đồ thì khi sự việc xảy ra, Chánh Trị Sự Lê Minh Châu của Thánh Thất An Ninh Tây không có mặt tại Thánh Thất vì đang đi hành đám ở Tây Ninh. Chánh Trị Sự Lê Minh Châu cho biết:
Đêm thứ Bảy ấy, tôi đi đám xác ở Tây Ninh thì công an Bon có điện thoại cho tôi, nói là bây giờ anh mở cửa cho chúng tôi vô kiểm tra Thánh Thất."Đêm thứ Bảy ấy, tôi đi đám xác ở Tây Ninh thì công an Bon có điện thoại cho tôi, nói là bây giờ anh mở cửa cho chúng tôi vô kiểm tra Thánh Thất. Lúc đó tôi đang đi đám xác nên tôi mới điện thoại cho Thông sự Liễu tại Thánh Thất để mở cửa cho vô kiểm tra. Công an vô không kiểm tra, mà lại buộc tôi và cô Liễu cùng toàn thể đồng đạo ở Thánh Thất đều rời khỏi Thánh Thất An Ninh Tây, và khi nào có chữ ký của ông Nhường Thanh (Lễ Sanh Thượng Nhường Thanh) thì mới được quyền ở nơi đây.
Chánh Trị Sự Lê Minh Châu
Ông Thượng Nhường Thanh là người của Hội Đồng Chưởng Quản bổ nhiệm về đây trong khi nhơn sanh ở đây chưa tín nhiệm ông ấy. Như vậy ông Thượng Nhường Thanh đâu có quyền nào mà phụ trách ở Thánh Thất này. Nhưng họ cứ buộc chúng tôi phải theo ông Thượng Nhường Thanh. Như vậy đâu có đúng."
Theo lời kể của Thông sự Nguyễn Thuý Liễu thì khoảng 22 giờ 40 phút đêm thứ Bảy vừa rồi, bà từ phòng trong Thánh Thất bước ra thì thấy công an tỉnh, huyện, xã khoảng ba mươi mấy người, đồng thời công an biên phòng của xã An Ninh Tây, của ấp An Hòa rất đông. Trong khi đó dân cũng thật đông. Và khi cửa Thánh Thất mở thì phó Ban CA xã An Ninh Tây không cho người dân vô theo, nhưng Thông sự Thuý Liễu giải thích chính vì có sự hiện diện của người dân nên bà mới mở cửa Thánh Thất.
Buộc đồng đạo rời thánh thất
Khi vào Thánh Thất, công an nạt nộ Thông sự Thúy Liễu, bảo bà phải đưa họ đi khám Thánh Thất, dẫn họ lên Điện Thờ Phật Mẫu để kiểm tra dù bà cho biết vừa trải qua cuộc giải phẫu, không đi xa được. Nhờ người dân can thiệp và đứng ra hướng dẫn, từng phòng bị khám xét và hoàn toàn không tìm thấy điều gì sai trái cả. Thông sự Nguyễn Thuý Liễu kể tiếp:"Công an tỉnh, huyện, xã mời tôi lại nói chuyện và yêu cầu Chánh Trị Sự Lê Minh Châu, Thông sự Nguyễn Thuý Liễu cùng tất cả đồng đạo Thánh Thất An Ninh Tây phải rời khỏi Thánh Thất ngày hôm nay, vì, theo công an, Thánh Thất này thuộc quyền sở hữu của Lễ Sanh Thượng Nhường Thanh thuộc Hội đồng Chưởng Quản Cao Đài được nhà nước công nhận, từ Hội Thánh Tây Ninh đưa về.
Tôi mới hỏi lại ông Thượng Nhường Thanh ở đâu vậy ? Sao nói từ Hội Thánh đưa về nhưng ở đây chúng tôi không biết ? Người dân hiện diện cũng nói là không biết ông Nhường Thanh là ai. Nhưng công an nhấn mạnh họ đã quyết định mọi người phải ra đi. Trong khi đó, nhóm quay phim, khi công an làm dữ, nạt nộ tôi, họ không quay phim, không ghi âm.
Tôi hỏi danh tánh, chức vụ công an thì công an không cho biết. Họ bảo tôi ký tên vào biên bản, tôi không ký. Vì tôi là công dân VN, mang trái tim VN thì tôi không sai phạm với luật pháp VN. Còn đối với Hội đồng Chưởng Quản Nguyễn Thành Tám thì tôi không chống, tôi cũng không theo."
Chánh Trị Sự Lê Minh Châu nhận xét về hành động vừa nói của công an:
Công an tỉnh, huyện, xã mời tôi lại nói chuyện và yêu cầu Chánh Trị Sự Lê Minh Châu, Thông sự Nguyễn Thuý Liễu cùng tất cả đồng đạo Thánh Thất An Ninh Tây phải rời khỏi Thánh Thất ngày hôm nay."Dạ tôi thấy chuyện này không đúng, vì nhà nước đã đưa ra Pháp Lệnh Tín Ngưỡng, Điều 70 của Hiến pháp nước CHXHCNVN, qua đó, công dân có quyền tự do tín ngưỡng và tôn giáo các nơi trong nước được quyền thờ tự. Tôi thấy đồng đạo và nhơn sanh tới đây cúng kiếng, công an cấm đoán như vậy là không đúng. Chúng tôi ở đây là người gìn giữ luật lệ của Hội Thánh, bảo thủ luật pháp chơn truyền của Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ Toà Thánh Tây Ninh, Đạo khai năm 1926 do Đức Chí Tôn chủ quản.
Thông sự Nguyễn Thúy Liễu
Chúng tôi chỉ biết Đạo Cao Đài năm 1926. Còn Đạo Cao Đài của ông Nguyễn Thành Tám, đó chỉ là một chi phái của Hội Đồng Chưởng Quản nay trá hình là Hội Thánh. Tôi thấy như vậy không đúng nên chúng tôi không theo. Vì chúng tôi có quyền tự do tín ngưỡng của công dân mà công an bắt tôi phải theo như vậy là không đúng, vì như vậy họ xam phạm quyền tự do tín ngưỡng của công dân VN."
Chánh Trị Sự Lê Minh Châu khẳng định là ông cùng tín đồ Cao Đài địa phương sẵn sàng tử thủ để bảo vệ cơ sở thờ tự, bảo vệ luật lệ của Hội Thánh. Tín đồ Cao Đài chân chính sẽ không tiếp Hội Đồng Chưởng Quản của nhà nước, và chỉ biết cầu nguyện Ơn Trên che chở. Chánh Trị Sự Lê Minh Châu nhân tiện yêu cầu chính quyền xã An Ninh Tây phải làm đúng theo Pháp Lệnh Tín Ngưỡng của nước CHXHCNVN, yêu cầu giới cầm quyền địa phương đừng nhúng tay vào chuyện nội bộ tôn giáo. Ông nhân tiện nhắc lại sắc lệnh của Chủ tịch Hồi Chí Minh, Chương 4, Điều 13, ban hành vào ngày 24 tháng 6 năm 1955, rằng “chính quyền không can thiệp vào chuyện nội bộ của tôn giáo”.
http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/cao-dai-temple-crack-down-tq-05082012133358.html
TIN MẬT TRONG NƯỚC TRUYỀN RA
PHÓNG
SỰ ÐẶC BIỆT TỪ VIỆT NAM : TIN NỘI BỘ: GIA ÐÌNH NGUYỄN TẤN DŨNG HỐI THÚC VIỆC
THÁO CHẠY
Tin mật từ nội bộ Cộng sản Việt Nam phát đi và đang loan nhanh trên các trang mạng, cho biết rằng nội bộ Cộng sản Việt Nam đang rất rối ren, và người cầm đầu nhà cầm quyền là Nguyễn Tấn Dũng có thể đang nghĩ đến việc tháo chạy khỏi hệ thống này, nhưng làm sao mà vẫn giữ được mạng sống và tài sản. Tin có vẻ như thất thiệt, tuy nhiên tiết lộ từ một cuộc họp của tổng cục an ninh 1 phía nam cho biết Hà Nội đang ráo riết chuẩn bị giành lại quyền lực từ Dũng, và Bộ chính trị thì chia năm xẻ bảy với các vấn đề quốc nội và quốc ngoại.
Việc tài sản của Dũng càng ngày càng lớn và quyền lực nắm trọn như một nhà độc tài đang làm cho nhiều phe cánh trong Bộ chính trị điên tiết và quyết giành lại, đặc biệt là cánh đang lợi dụng sự hậu thuẫn từ Trung Cộng. Việc đem đứa con trai út tên Nguyễn Minh Triết đang du học từ Anh quốc về Việt Nam làm cán bộ Ðoàn, theo nhiều người nói, là một cách Bộ chính trị Cộng sản Việt Nam muốn buộc Dũng phải đem con trai mình về như một thứ con tin giam lỏng, tránh việc Dũng tuồn tài sản qua Anh thông qua đứa con này.
Một tin tức khác, từ một nhân vật thân cận của gia
đình Nguyễn Tấn Dũng kể lại trong một cuộc họp mặt gia đình kín đáo, 2 đứa con
của Nguyễn Tấn Dũng là Nguyễn Thanh Nghị và Nguyễn Thanh Phượng đã nhắc Dũng
chuyện tính đến một nước cờ hạ cánh an toàn khi hết nhiệm kỳ sắp tới, nếu
không sẽ gặp rất nhiều nguy hiểm vì nội bộ thù ghét và chuẩn bị nhiều kế hoạch
triệt hạ. Phượng là con gái cưng của Dũng và người được Dũng tin cậy nhất,
cũng có ý trách móc rằng Dũng đừng quá tham danh tiếc quyền, phải bỏ bớt để
tính chuyện tháo chạy, vì khi Dũng đang tại chức thì có vẻ an toàn, nhưng khi
hết thì rất nguy hiểm.
Dũng đang mất lòng Hà Nội rất nhiều vì can thiệp
vào miếng bánh đã được phân chia. Do áp lực báo chí và dân chúng về vụ Tiên
Lãng, Hải Phòng, Dũng đành phải ra lệnh điều tra và xử phạt các quan chức địa
phương, một điều tối kỵ cho Dũng vì đây là lãnh địa không thuộc vùng kiểm soát
của đương sự, cách làm này đã phá luật chơi ngầm của hệ thống lãnh đạo Cộng
sản Việt Nam.
Vì vậy phóng lao phải theo lao, Dũng đành sẽ phải xử phạt các quan chức Hải Phòng, đồng thời sẽ kêu án nông dân Ðoàn Văn Vươn ở mức án khoảng 3 năm tù để xoa dịu phe cánh ngoài đó, nhưng không quá nặng để dân chúng không phản ứng. Nông dân Ðoàn Văn Vươn là người đã chống lại công an, quân đội và nhà cầm quyền Hải phòng vì việc xông vào nhà ông cướp đất, phá tài sản.
Tin tức lan nhanh không biết thực hư thế nào, và cũng khó có được các nguồn kiểm chứng, tuy nhiên qua phân tích thì quả đúng là Nguyễn Tấn dũng đang rơi vào thế khó, vận mệnh của dân tộc Việt Nam đang đứng trước một bối cảnh điêu linh bởi nội bộ đảng Cộng sản Việt Nam đang tranh giành xâu xé lẫn nhau từng ngày vì quyền lợi và tham vọng.(SBTN)
Thủ Tướng
NGUYỄN TẤN DŨNG, trùm tham nhũng và bất lương nhất Việt Nam
.
Thủ
đô Hà-Nội, ngày 17 tháng 04 năm 2011.
Thư
Ngỏ
Về việc
cả nước đều bị “Tập đoàn Nguyễn Tấn Dũng” lường gạt.
Kính gửi: Toàn thể đồng bào
trong nước và ở nước ngoài.
Tôi, Nguyễn Thứ Lữ, bí danh Hồng-Hà, nguyên chính trị viên Trung Đoàn Tây-Bắc, 50 tuổi Đảng, trân trọng có đôi lời thưa cùng đồng bào, nhất là các cán bộ, đảng viên, những quân nhân trong QĐNDVN, những công an trong CAND đang ra sức bảo vệ chế độ hãy thức tĩnh vì chúng ta đã và đang bị “Tập đoàn Nguyễn Tấn Dũng lường gạt”. Những mồ hôi nước mắt và tiền bạc của chúng ta và nhân dân Việt Nam đã và đang chảy vào túi tham của “Tập đoàn Nguyễn Tấn Dũng” lấy làm của riêng. Công nợ của quốc gia Việt Nam mà “Tập đoàn Nguyễn Tấn Dũng” làm cho hao hụt đến đời cháu của chúng ta chắc gì sẽ trả hết?
Với một con Người, máu rất có hữu ích dùng để nuôi thân thể người ta.
Với một quốc gia, kinh tế cũng như máu vậy. Kinh tế dùng để nuôi quân, nuôi dân. Người ta ví kinh tế là yết hầu của một nước. Ai nắm giữ kinh tế trong một nước là người đó có thể như một ông vua, sai khiến được thiên hạ một cách dễ dàng.
Quốc dân đồng bào, trong đó gồm có TW Đảng, toàn thể đảng viên, toàn thể QĐNDVN, toàn thể CAND … qúy vị và các bạn có biết ai đang nắm giữ vận mạng nước Việt chúng ta không ?
Đó là ”Tập đoàn Nguyễn Tấn Dũng” đang nắm giữ kinh tài của cả nước và điều khiển 20 doanh nghiệp Quốc Doanh quan trọng cốt lõi gồm có :
1-Tập đoàn Dệt May; 2- Tập đoàn Điện Lực Việt Nam; 3- Tập đoàn Dầu Khí Quốc gia Việt Nam; 4- Tập đoàn Công nghiệp Than (Khoáng sản Việt Nam); 5- Tập đoàn Công nghiệp Cao su Việt Nam; 6- Tập đoàn Bưu chính Viễn thông Việt Nam; 7- Tổng công ty Xăng Dầu Việt Nam ( đổi thành Tập đoàn Xăng Dầu Quốc gia Việt Nam); 8- Tập đoàn Công nghiệp Hoá chất Việt Nam; 9- Tổng công ty Giấy Việt Nam; 10- Tổng công ty Thuốc lá Việt Nam (đổi thành Tập đoàn Thuốc lá Việt Nam); 11- Tổng công ty Sông Đà; 12- Tổng công ty Thép Việt Nam (đổi thành Tập đoàn Thép Việt Nam); 13- Tổng công ty Hàng Không Việt Nam; 14- Tổng công ty Công nghiệp Xi-măng Việt Nam; 15- Tổng công ty Lương thực miền Bắc (Đang kế hoạch sát nhập Tổng công ty Lương thực miền Nam làm một); 16- Tổng công ty Lương thực miền Nam; 17- Tổng công ty Cà phê Việt Nam; 18- Tổng công ty Đường Sắt Việt Nam; 19- Tổng công ty Hàng hải Việt Nam (đổi thành Tập đoàn Hàng Hải Việt Nam); 20- Tập đoàn Viễn Thông Quân Đội Viettel.
Kể từ ngày ĐCSVN nắm chính quyền đến nay cộng lại là 65 năm, chưa có vị thủ tướng nào có đầy quyền uy như Nguyễn Tấn Dũng. Theo như điều lệ của Đảng CS, Nguyễn Tấn Dũng không được quyền gả con gái cho thành phần Ngụy. Nhưng vì Dũng đã khinh miệt chẳng xem ai ra gì; cà đến Tổng Bí thư là người có quyền lãnh đạo tối cao trong Đảng. Vì những người nắm giữ giếng mối quốc gia không ít thì nhiều đã được Dũng chia chác tiền bạc cho. Vì mối lợi cá nhân đó mà họ quên mất đại sự là “an ninh quốc gia”.
Sau khi Dũng gã con gái rượu là Nguyễn Thanh Phượng cho Henry Nguyễn (tên Việt Nam là Nguyễn Bảo Hoàng) con của ông Nguyễn Bang, một cựu quan chức của chính quyền miến Nam . Khi gia đình Nguyễn Bang di cư sang Mỹ, Hoàng mới 2 tuổi. Henry Nguyễn đến Việt Nam làm việc với tư cách Tổng Giám Đốc IDG Venture VietNam . Nghe nói chuyện hai bên xáp lại gần nhau đều có sự sắp xếp của bàn tay kín đáo. Ngày 16/11/2008 là ngày thành hôn giữa Nguyễn Thanh Phượng (con gái của Dũng) và Henry Nguyễn. Nguyễn Tấn Dũng với sự cố vấn không công khai của ông Nguyễn Bang qua người con dâu. Dũng thực hiện theo kế hoạch tóm thâu tất cả các Công ty Quốc Doanh thu về một mối; đặt dưới quyền kiểm soát của thủ tướng. Và cũng từ đó mới xẩy ra vụ Vinashin làm thất thoát số tiền kếch sù lên đến hơn 4 tỷ USD; và vụ đang xẩy ra mới đây là vụ thất thoát một số tiền lớn lên đến 3 tỷ USD ở Ngân hàng Phát triển Nông nghiệp? Xin đồng bào hãy nhớ rằng số tiền bị thất thoát là tiền vay nợ nước ngoài mà đồng bào phải trả chứ không phải tiền từ trên Trời rơi xuống?
Tại sao lại có vụ “chìm xuồng Vinashin”. Vì Nguyễn Tấn Dũng có liên quan chặt chẽ với Vinashin từ việc bố trí nhân sự.… Nếu mang ra xử thì đương nhiên Dũng không thoát khỏi lưới pháp luật. Nếu trường hợp Vinashin xẩy ra tại bất kỳ một nước Á châu nào khác như: Nhật, Thái Lan hay Mã Lai Á thì nhất định Thủ tướng đã xin từ chức. Và nội vụ sẽ được mang ra xử công khai xem thủ tướng có dính líu gì tới tham nhũng ?
Nắm trong tay các Doanh Nghiệp Nhà Nước là có quyền ban phát ân huệ cũng như chức tước, lương bổng …. Quyết định cho phép đặt nhà máy ở đâu? Cho ai được vay tiền và vay bao nhiều tiền đều do thủ tướng quyết định. Các bí thư tỉnh, thành đếu phải chạy chọt hay nhờ người vận động công việc mới đến tay thủ tướng. Và khi đã đến rồi, công việc chắc gì đã xong. Một lần nữa, phải chờ quyết định của thủ tướng.
Như đã có người viết trên Blog rằng là trong kỳ bầu cử
vừa qua người trong nước đinh ninh rằng Nguyễn Tấn Dũng phải ra đi vì thủ
tướng Dũng đã phạm nhiều sai lầm trong chính sách kinhtế quốc gia như: trưng
thu đất của dân, bồi thường tiền đất làm mất lòng dân; vụ Vinashin; lạm phát
phi mã, cho Tàu khai thác Bauxite ở Tây nguyên. Cho thuê rừng v.v… Nhưng cuối
cùng Nông Đức Mạnh và Nguyễn Minh Triết phải ra đi; chứ Nguyễn Tấn Dũng không
hề hấn gì và dĩ nhiến chức Thủ tướng lại về tay Dũng. Vì sao ? Vì đa số trong
các đại biểu bỏ phiếu tại Đại hội Đảng vừa qua đã thọ ân Dũng hay được Dũng
ban phát ân huệ cho? Nay phải bầu cho Nguyễn Tấn Dũng để trả ơn !
Với số dự trữ ngoại tệ không đủ để trả một tháng hàng nhập cảng, tất cả các nhà cung cấp nước ngoài khi bán hàng cho người Việt Nam sẽ rất dè dặt không dám bán chịu, và các nhà nhập cảng trong nước sẽ khó đi vay nợ quốc tế để mua hàng. Ông Kim Eng Tan ở Singapore mô tả là các doanh nghiệp Việt Nam đang “chiến đấu vất vả” để có ngoại tệ cho họ tiếp tục làm ăn! Tất nhiên hàng hóa nhập khẩu sẽ tăng giá; thêm một nguyên nhân khiến giá sinh hoạt lên cao, ngoài những lý do dễ thấy là điện, xăng tăng giá, hối suất đô la Mỹ lên cao, dân lo đổi tiền mặt lấy hàng hóa để ngừa lạm phát.
Tỷ lệ lạm phát ở Việt Nam đã tăng lên tới 14% trong tháng 3 vừa qua đúng như đã được tiên đoán.
Nhìn vào các con số đó, phải kết luận “Tập đoàn Nguyễn Tấn Dũng” đang cho Nhà Nước ăn vào vốn, loay hoay không thấy đường thoát! Trong khi đó, tập đoàn này lại càng ngày càng cho Nhà Nước sa lầy trong các vụ xì-căng- đan (scandal) không thể bưng bít được. Vụ Vinashin thua lỗ hàng tỷ Mỹ kim chưa biết sẽ giải quyết ra sao? Lại thêm một cái “lỗ thủng lớn” mới được khui ra, là vụ công ty tài chánh ALC II, tức Công ty Cho thuê Tài chính II thuộc Ngân hàng Nông Nghiệp và Phát Triển Nông Thôn, còn gọi la Agribank.
Nên nhớ rằng, những vụ thua lỗ đó Nhà Nước phải trả tức là nhân dân cả nưóc phải trả chứ “Tập đoàn Nguyễn Tấn Dũng” chỉ biết rửa tiền, không hế hấn gì, nhờ nước đục nên họ càng dễ kiếm tiền và càng giàu thêm.
Ðúng là tiêu tiền chùa!
Theo báo Tiền phong, công ty ALC II được thành lập năm 2006, đã đưa quá nhiều tiền cho các công ty ít vốn và mới thành lập vay; tiền đầu tư tập trung vào ngành vận tải biển quá lớn (chiếm 56.6% tổng số nợ), là ngành mà họ không có kinh nghiệm! Kinh khủng hơn nữa là công ty ALC II đã mua những thứ máy móc từ các công ty không có quyền sở hữu trên các máy móc đó! Blog của Ðào Tuấn kể chuyện: “Công ty ALC II mua một xe cẩu thủy lực 250 tấn của công ty Quang Vinh với giá 65 tỉ đồng. Trong khi đó, chỉ 7 ngày trước, Quang Vinh mua chiếc xe này với giá chỉ chưa tới 32 tỉ đồng!” Quang Vinh được lời 33 tỷ trong một tuần, đúng là tiền trên trời rớt xuống! Thế mới Vinh Quang !
Tiêu tiền chùa như thế, nhưng tiền chùa ở đâu ra? Báo Tiền Phong cho biết: “ALC II còn rất mạnh tay trong huy động vốn với mức huy động vượt trần lãi suất, thậm chí thoát ra khỏi ‘hạn mức bảo lãnh của Agribank’ tức là ngân hàng mẹ đẻ!” Ông Nguyễn Thế Bình, chủ tịch Hội Ðồng Quản Trị Agribank chỉ biết nói: “Chúng tôi cũng có trách nhiệm!”
Ðây là một thủ thuật ăn cướp giữa ban ngày: Công ty ALC II, một thứ ngân hàng thuộc “Tập đoàn Nguyễn Tấn Dũng”, đã nhân danh “lợi ích chung” đi vay tiền của các ngân hàng quốc doanh cũng thuộc “Tập đoàn Nguyễn Tấn Dũng”, lãi suất cao bao nhiêu cũng chịu. Sau đó, đem tiền đi mua máy móc, thí dụ cái cần cẩu, với giá bao nhiêu cũng trả. Thế là 33 tỷ đồng của nước VN, của 85 triệu người Việt Nam được “đánh bùn sang ao” chuyển vào tay một nhóm tư nhân tài phiệt ! Có bao nhiêu nhóm đã hưởng lộc trời như vậy? Những ai đứng đằng sau họ? Chỉ có “Tập đoàn Nguyễn Tấn Dũng” biết với nhau mà thôi!
Những thành viên trong “Tập đoàn Nguyễn Tấn Dũng” có đủ cách moi tiền công quỹ. Blog của Ðào Tuấn cho biết: “Tổng công ty xăng dầu lỗ 3,600 tỷ chỉ trong 3 tháng.” Làm thế nào để khỏi bị lỗ? Họ đã có cách: “Họ xin có một tỷ giá riêng!” Tức là người thường muốn đổi lấy một đô la Mỹ phải trả 18 đến 21 ngàn đồng Việt Nam . Ví dụ chỉ cần 12,000 đồng đổi được một đô la, thì coi như “nhân dân” Việt Nam vừa mới trợ cấp cho công ty xăng dầu 6,000 đồng. Ðổi một lần độ 100 triệu đô la thì toàn dân Việt Nam đã đóng góp cho “Tập đoàn Nguyễn Tấn Dũng” độ 600 ngàn tỷ đồng!
Toàn dân Việt Nam đang bị rút ruột một cách tinh vi như thế! Nhưng cũng có một số người sẽ chịu tai nạn trực tiếp vì vụ ALC II này. Blog của nhà báo Bút Lông báo tin rằng nếu ALC II phá sản thì “Quỹ Hưu Bổng Xã Hội của các công chức về hưu có thể mất 610 tỉ đồng vì đã đầu tư 1,010 tỉ đồng vào ALC II. Ngân hàng mẹ, tức là Ngân hàng NN&PTNT chỉ bảo lãnh đến mức 400 tỉ đồng mà thôi!”
Quý vị công chức nghỉ hưu nếu mất tiền hưu bổng có thể được an ủi: Trong tai nạn lớn của toàn dân thì những mất mát của mình còn quá nhỏ! Quý vị đã hy sinh cả đời phục vụ cho một tập đoàn thống trị; nay chịu hy sinh thêm một chút nữa cũng được. Có thể “Tập đoàn Nguyễn Tấn Dũng” sẽ tặng cho mỗi vị một huy chương anh hùng kinh tế!
Với số dự trữ ngoại tệ không đủ để trả một tháng hàng nhập cảng, tất cả các nhà cung cấp nước ngoài khi bán hàng cho người Việt Nam sẽ rất dè dặt không dám bán chịu, và các nhà nhập cảng trong nước sẽ khó đi vay nợ quốc tế để mua hàng. Ông Kim Eng Tan ở Singapore mô tả là các doanh nghiệp Việt Nam đang “chiến đấu vất vả” để có ngoại tệ cho họ tiếp tục làm ăn! Tất nhiên hàng hóa nhập khẩu sẽ tăng giá; thêm một nguyên nhân khiến giá sinh hoạt lên cao, ngoài những lý do dễ thấy là điện, xăng tăng giá, hối suất đô la Mỹ lên cao, dân lo đổi tiền mặt lấy hàng hóa để ngừa lạm phát.
Tỷ lệ lạm phát ở Việt Nam đã tăng lên tới 14% trong tháng 3 vừa qua đúng như đã được tiên đoán.
Nhìn vào các con số đó, phải kết luận “Tập đoàn Nguyễn Tấn Dũng” đang cho Nhà Nước ăn vào vốn, loay hoay không thấy đường thoát! Trong khi đó, tập đoàn này lại càng ngày càng cho Nhà Nước sa lầy trong các vụ xì-căng- đan (scandal) không thể bưng bít được. Vụ Vinashin thua lỗ hàng tỷ Mỹ kim chưa biết sẽ giải quyết ra sao? Lại thêm một cái “lỗ thủng lớn” mới được khui ra, là vụ công ty tài chánh ALC II, tức Công ty Cho thuê Tài chính II thuộc Ngân hàng Nông Nghiệp và Phát Triển Nông Thôn, còn gọi la Agribank.
Nên nhớ rằng, những vụ thua lỗ đó Nhà Nước phải trả tức là nhân dân cả nưóc phải trả chứ “Tập đoàn Nguyễn Tấn Dũng” chỉ biết rửa tiền, không hế hấn gì, nhờ nước đục nên họ càng dễ kiếm tiền và càng giàu thêm.
Ðúng là tiêu tiền chùa!
Theo báo Tiền phong, công ty ALC II được thành lập năm 2006, đã đưa quá nhiều tiền cho các công ty ít vốn và mới thành lập vay; tiền đầu tư tập trung vào ngành vận tải biển quá lớn (chiếm 56.6% tổng số nợ), là ngành mà họ không có kinh nghiệm! Kinh khủng hơn nữa là công ty ALC II đã mua những thứ máy móc từ các công ty không có quyền sở hữu trên các máy móc đó! Blog của Ðào Tuấn kể chuyện: “Công ty ALC II mua một xe cẩu thủy lực 250 tấn của công ty Quang Vinh với giá 65 tỉ đồng. Trong khi đó, chỉ 7 ngày trước, Quang Vinh mua chiếc xe này với giá chỉ chưa tới 32 tỉ đồng!” Quang Vinh được lời 33 tỷ trong một tuần, đúng là tiền trên trời rớt xuống! Thế mới Vinh Quang !
Tiêu tiền chùa như thế, nhưng tiền chùa ở đâu ra? Báo Tiền Phong cho biết: “ALC II còn rất mạnh tay trong huy động vốn với mức huy động vượt trần lãi suất, thậm chí thoát ra khỏi ‘hạn mức bảo lãnh của Agribank’ tức là ngân hàng mẹ đẻ!” Ông Nguyễn Thế Bình, chủ tịch Hội Ðồng Quản Trị Agribank chỉ biết nói: “Chúng tôi cũng có trách nhiệm!”
Ðây là một thủ thuật ăn cướp giữa ban ngày: Công ty ALC II, một thứ ngân hàng thuộc “Tập đoàn Nguyễn Tấn Dũng”, đã nhân danh “lợi ích chung” đi vay tiền của các ngân hàng quốc doanh cũng thuộc “Tập đoàn Nguyễn Tấn Dũng”, lãi suất cao bao nhiêu cũng chịu. Sau đó, đem tiền đi mua máy móc, thí dụ cái cần cẩu, với giá bao nhiêu cũng trả. Thế là 33 tỷ đồng của nước VN, của 85 triệu người Việt Nam được “đánh bùn sang ao” chuyển vào tay một nhóm tư nhân tài phiệt ! Có bao nhiêu nhóm đã hưởng lộc trời như vậy? Những ai đứng đằng sau họ? Chỉ có “Tập đoàn Nguyễn Tấn Dũng” biết với nhau mà thôi!
Những thành viên trong “Tập đoàn Nguyễn Tấn Dũng” có đủ cách moi tiền công quỹ. Blog của Ðào Tuấn cho biết: “Tổng công ty xăng dầu lỗ 3,600 tỷ chỉ trong 3 tháng.” Làm thế nào để khỏi bị lỗ? Họ đã có cách: “Họ xin có một tỷ giá riêng!” Tức là người thường muốn đổi lấy một đô la Mỹ phải trả 18 đến 21 ngàn đồng Việt Nam . Ví dụ chỉ cần 12,000 đồng đổi được một đô la, thì coi như “nhân dân” Việt Nam vừa mới trợ cấp cho công ty xăng dầu 6,000 đồng. Ðổi một lần độ 100 triệu đô la thì toàn dân Việt Nam đã đóng góp cho “Tập đoàn Nguyễn Tấn Dũng” độ 600 ngàn tỷ đồng!
Toàn dân Việt Nam đang bị rút ruột một cách tinh vi như thế! Nhưng cũng có một số người sẽ chịu tai nạn trực tiếp vì vụ ALC II này. Blog của nhà báo Bút Lông báo tin rằng nếu ALC II phá sản thì “Quỹ Hưu Bổng Xã Hội của các công chức về hưu có thể mất 610 tỉ đồng vì đã đầu tư 1,010 tỉ đồng vào ALC II. Ngân hàng mẹ, tức là Ngân hàng NN&PTNT chỉ bảo lãnh đến mức 400 tỉ đồng mà thôi!”
Quý vị công chức nghỉ hưu nếu mất tiền hưu bổng có thể được an ủi: Trong tai nạn lớn của toàn dân thì những mất mát của mình còn quá nhỏ! Quý vị đã hy sinh cả đời phục vụ cho một tập đoàn thống trị; nay chịu hy sinh thêm một chút nữa cũng được. Có thể “Tập đoàn Nguyễn Tấn Dũng” sẽ tặng cho mỗi vị một huy chương anh hùng kinh tế!
Hết cái lỗ hổng Vinashin lại đến cái lỗ ALC II! Ðã bao năm khai thác tài sản của nước Việt Nam, sức lực của người Việt Nam, không biết bao giờ đến lượt cái “tập đoàn Nguyễn Tấn Dũng” mới về hưu?
Nói cho cùng, ông Tổng Bí Thư Nông Đức Mạnh rồi đến ông Nguyễn Phú Trọng có biết mô tê gì về kinh tế đâu ? Ngồi không, được Nguyễn Tấn Dũng chia cho bằng nào thì biết bằng đó. Nghe nói nếu làm ăn được 10 phần thì cùng lắm Nguyễn Tấn Dũng chì bỏ ra 5 phần chia cho các đồng chí lãnh đạo ở TW Đảng, ở Bộ Quốc Phòng trong đó đ/c Nguyễn Chí Vịnh được đặc biệt hơn cả rồi Bộ Công An v.v… Thế là còn lại 5 phần, Dũng chia cho đàn em thân tín trong tập đoàn 2 phần. Còn lại 3 phần Dũng bỏ túi làm của riêng.Tại sao các cán bộ cách mạng lão thành, các tướng lãnh kháng chiến ký tên vào những kiến nghị: Bauxite, yêu cầu trả tự do cho Cù Huy Hà Vũ, con trai của ông Cù Huy Cận ? Người có công với kháng chiến không phải họ theo nhóm Nguyễn Huệ Chi, nhưng vì bất mãn với chế độ. Chế độ đã đi trật đường xã hội chủ nghĩa. Xã hội Việt Nam giở đây như những bong bóng màu mè, xã hội chủ nghĩa không ra XHCN, tư bản không ra TB; phong kiến không ra PK; độc tài không ra ĐT. Nó là thứ bong boong đầu gà đít vịt … Thằng dốt nắm đầu thằng khôn nhờ có Công An và Quân Đội hậu thuẫn.
Nhà Nước mị dân bằng cách cho tổ chức nhiểu cuộc thi hoa hậu ở khắp nơi, festival ở Huế, những ban nhạc địa phương, những trò múa rối cho vui để cho dân tình quên đi những lo âu nhọc nhằn trong cuộc sống hiện tại để không còn tinh thần chống chính phủ. Với triệu chứng thiếu lòng tự trọng, xem thường công chúng, sẵn sàng loè bịp công chúng với bất cứ giá nào, đang có nguy cơ lan rộng trong đời sống văn hóa của người Việt Nam hôm nay. Lạm phát quá cao ở Việt Nam là sự nguy hiểm cho việc ổn định kinh tế và nhiều phần sẽ vượt chỉ tiêu kềm chế của nhà cầm quyền Hà Nội, theo nhận định của tập đoàn ngân hàng Australia & New Zealand Banking Group Ltd (ANZ).
Bây giờ thì Nguyễn Tấn Dũng không còn lo việc cất giấu hay
chuyển ngân ra nước ngoài như trước nữa. Đã có con gái và chàng rể lo cho tất
cả. Con gái của Dũng thế nào cũng trở thành công dân Mỹ vì lấy chồng là người
Mỹ. Một mai nếu có xẩy ra biến cố ở Việt Nam thì đã có con gái là công dân Mỹ
bảo trợ cho Dũng vào nước Mỹ dễ dàng.
Chúng tôi xin lặp lại, chúng ta cả nước từ TW Đảng đến các cấp ủy điạ phương; từ Quân Đội đến Công An; Quốc hội cũng như đồng bào cả nước đã bị “Tập đoàn Nguyễn Tấn Dũng” lường gạt. Tiền lường gạt có được chúng mang ra gửi ở nước ngoài như Ngân hàng Thụy sĩ và Ngân hàng Mỹ. Đi xa hơn nữa, nếu nói về đức tin thì có vay, có trả hoặc gieo nhân nào thì gặt quả đó. Đạo Phật gọi là “Luật Nhân Quả” . Có nghĩa là lưới Trời lồng lộng …. ?
Kết luận là tại sao chúng ta bị “Tập đoàn Nguyễn Tấn Dũng” lừa bịp một cách dễ dàng ? Vì cấp lãnh đạo Đất Nước quá bết, không có khả năng, thiếu kiến thức, tự cao tự đại vì họ đã có quân đội, công an hậu thuẫn. Họ có chính sách “thờ Bụt để ăn oản”. Tôn thờ Hồ Chí Minh nhưng không noi gương HCM. Họ xa rời quần chúng nhân dân, xem nhân dân Việt Nam như nô lệ. Như vậy họ đã phản bội nhân dân (trong đó có quân đội và công an hàng ngày bảo vệ họ), phản bội các đồng chí từng hy sinh thân mình đế Vioệt Nam mới có ngày nay. Nói chung, người CS ăn ở không tình nghĩa, thiếu thủy chung.
Chúng ta cứ xem những cán bộ cách mạng lão thành, các tướng lãnh trong QĐNDVN đã hy sinh thân mình trong hai cuộc kháng chiến. Nhưng đến lúc nước nhà độc lập, thống nhất, hết bị cấm vận, ăn nên làm ra … thì những người như Nông Đức Mạnh, Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Tấn Dũng …. là hậu sinh, có hy sinh, đóng góp cái con mẹ gì đâu? Thế mà khi có được địa vị, tiền bạc (ngồi mát ăn bát vàng) thì họ không xem những người có công với cách mạng, những người đi trước không ra cái thể thống gì ? Đại tướng Võ Nguyên Giáp là một trường hợp. Trái lại, họ còn khinh bỉ, cho những công thần có công với Đất Nước là ngu si.
Đảng CSVN đã sai lầm khi chọn Nguyễn Tấn Dũng làm thủ tướng vì một khi Dũng đã xé rào, bất chấp điều lệ của Đảng thì bất cứ việc gì Dũng cũng làm được, kể cả việc phản bội. Nhìn vào sự việc Dũng tôn Nguyễn Bang (xuôi gia) làm cố vấn “tập đoàn” thì biết ngay Nguyễn Tấn Dũng đang đi hàng hai. Với bản chất đấy tham vọng và thủ đoạn Nguyễn Tấn Dũng đã hình thành được một nhóm tài phiệt phục vụ tư bản dưới trướng và tạo mọi điều kiện để nhóm này tóm thâu nền kinh tế VN từng bước một, thực hiện âm mưu sâu độc của bọn tài phiệt.
Chúng tôi tha thiết kêu gọi các sĩ quan trong QĐNDVN hãy thức tĩnh, hãy nhận xét sự việc và hãy nhận chân sự thật. Chúng tôi không theo ai hết, kể cả Mỹ. Chúng tôi chỉ muốn nói lên sự thật được che giấu mà ít người dám nói.
Chúng tôi xin lặp lại, chúng ta cả nước từ TW Đảng đến các cấp ủy điạ phương; từ Quân Đội đến Công An; Quốc hội cũng như đồng bào cả nước đã bị “Tập đoàn Nguyễn Tấn Dũng” lường gạt. Tiền lường gạt có được chúng mang ra gửi ở nước ngoài như Ngân hàng Thụy sĩ và Ngân hàng Mỹ. Đi xa hơn nữa, nếu nói về đức tin thì có vay, có trả hoặc gieo nhân nào thì gặt quả đó. Đạo Phật gọi là “Luật Nhân Quả” . Có nghĩa là lưới Trời lồng lộng …. ?
Kết luận là tại sao chúng ta bị “Tập đoàn Nguyễn Tấn Dũng” lừa bịp một cách dễ dàng ? Vì cấp lãnh đạo Đất Nước quá bết, không có khả năng, thiếu kiến thức, tự cao tự đại vì họ đã có quân đội, công an hậu thuẫn. Họ có chính sách “thờ Bụt để ăn oản”. Tôn thờ Hồ Chí Minh nhưng không noi gương HCM. Họ xa rời quần chúng nhân dân, xem nhân dân Việt Nam như nô lệ. Như vậy họ đã phản bội nhân dân (trong đó có quân đội và công an hàng ngày bảo vệ họ), phản bội các đồng chí từng hy sinh thân mình đế Vioệt Nam mới có ngày nay. Nói chung, người CS ăn ở không tình nghĩa, thiếu thủy chung.
Chúng ta cứ xem những cán bộ cách mạng lão thành, các tướng lãnh trong QĐNDVN đã hy sinh thân mình trong hai cuộc kháng chiến. Nhưng đến lúc nước nhà độc lập, thống nhất, hết bị cấm vận, ăn nên làm ra … thì những người như Nông Đức Mạnh, Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Tấn Dũng …. là hậu sinh, có hy sinh, đóng góp cái con mẹ gì đâu? Thế mà khi có được địa vị, tiền bạc (ngồi mát ăn bát vàng) thì họ không xem những người có công với cách mạng, những người đi trước không ra cái thể thống gì ? Đại tướng Võ Nguyên Giáp là một trường hợp. Trái lại, họ còn khinh bỉ, cho những công thần có công với Đất Nước là ngu si.
Đảng CSVN đã sai lầm khi chọn Nguyễn Tấn Dũng làm thủ tướng vì một khi Dũng đã xé rào, bất chấp điều lệ của Đảng thì bất cứ việc gì Dũng cũng làm được, kể cả việc phản bội. Nhìn vào sự việc Dũng tôn Nguyễn Bang (xuôi gia) làm cố vấn “tập đoàn” thì biết ngay Nguyễn Tấn Dũng đang đi hàng hai. Với bản chất đấy tham vọng và thủ đoạn Nguyễn Tấn Dũng đã hình thành được một nhóm tài phiệt phục vụ tư bản dưới trướng và tạo mọi điều kiện để nhóm này tóm thâu nền kinh tế VN từng bước một, thực hiện âm mưu sâu độc của bọn tài phiệt.
Chúng tôi tha thiết kêu gọi các sĩ quan trong QĐNDVN hãy thức tĩnh, hãy nhận xét sự việc và hãy nhận chân sự thật. Chúng tôi không theo ai hết, kể cả Mỹ. Chúng tôi chỉ muốn nói lên sự thật được che giấu mà ít người dám nói.
Các bạn trong QĐ, chỉ có các bạn mới có hoàn cảnh làm nên lịch sử!
Ở bất kỳ nước nào mà chúng tôi đã đọc qua lịch sử của những cuộc chính biến hay đảo chính không phải, phải có địa vị tướng tá mới làm nên lịch sử. Nước kề cận ta là Thái-Lan những người cầm đầu đảo chính chỉ là sĩ quan cấp úy như cố thống chế Phibul Songkram lúc làm đảo chính ông ấy chỉ là một Trung úy Pháo binh. Bạn nào có chí, có đảm lược thì nhất định thành công. Nếu giờ đây, tôi đang ở trong quân ngũ, có một đại đội trong tay là tôi nhất định làm một cuộc cách mạng. Cách mạng thành công là làm nên lịch sử !
Các bạn thân mến, nhất
là các bạn trí thức nên bắt chưóc nhà Toán học Nguyễn Bảo Châu tuy được chế độ
CS chiếu cố đặc biệt nhưng không vì thế mà a-dua với chế độ. Các bạn có biết
Nguyễn Tấn Dũng làm gì không và học đến lớp mấy? Nguyễn Tấn Dũng là anh Ba
Dũng chỉ học đến tiểu học, làm Y tá rồi sang làm Công An …. Sau leo lên chức
Bí Thư tỉnh Kiên Giang. Cũng nhở chức Bí Thư, Dũng đã âm mưu tước đoạt “Đất”
của dân Rạch Giá mới trở nên giàu có.
Chưa bao giờ chúng ta đã sai lầm như khi chọn Nguyễn Tấn Dũng đặt hắn vào ghế Thủ Tướng.
Chúng ta chưa bao giờ có thủ tướng đầy tham vọng quyền lực và nặng về vật chất như hắn. Chưa đầy một năm kể từ khi hắn nắm quyền hắn đã làm gì được cho đất nước? Hắn chỉ giở mọi thủ đoạn để củng cố quyền lực nhằm tạo thêm vây cánh để thực hiện quyết tâm theo gót Yetsin đưa VN từ Chủ nghĩa Cộng Sản sang Chủ nghĩa Tư bản. Nguyễn Tấn Dũng đã hình thành được một nhóm tài phiệt dưới trướng và tạo mọi điều kiện để nhóm này thâu tóm nền kinh tế VN từng bước một, thực hiện âm mưu sâu độc của “tập đoàn Nguyễn Tấn Dũng”. Tài sản mà hắn có hiện nay đã đưa hắn trở thành một người giầu nhất Châu Á.
Chưa bao giờ chúng ta đã sai lầm như khi chọn Nguyễn Tấn Dũng đặt hắn vào ghế Thủ Tướng.
Chúng ta chưa bao giờ có thủ tướng đầy tham vọng quyền lực và nặng về vật chất như hắn. Chưa đầy một năm kể từ khi hắn nắm quyền hắn đã làm gì được cho đất nước? Hắn chỉ giở mọi thủ đoạn để củng cố quyền lực nhằm tạo thêm vây cánh để thực hiện quyết tâm theo gót Yetsin đưa VN từ Chủ nghĩa Cộng Sản sang Chủ nghĩa Tư bản. Nguyễn Tấn Dũng đã hình thành được một nhóm tài phiệt dưới trướng và tạo mọi điều kiện để nhóm này thâu tóm nền kinh tế VN từng bước một, thực hiện âm mưu sâu độc của “tập đoàn Nguyễn Tấn Dũng”. Tài sản mà hắn có hiện nay đã đưa hắn trở thành một người giầu nhất Châu Á.
Bọn bá quyền Bắc Kinh có lời
khuyên TW Đảng ta rằng: “Chớ có dại mà hợp tác với Mỹ”. Bọn đế quốc sẽ thừa cơ
thực hiện âm mưu “Diễn Biến Hoà Bình” đó. Các đồng chí không nghe lời chúng
tôi là các đồng chí mất cả địa vị lẫn tiền bạc.
NHƯNG NẾU NGHE LỜI CÁC ĐỒNG CHÍ ĐẠI HÁN, CHÚNG TÔI SẼ MẤT TẤT CẢ. NƯỚC VIỆT NAM SẼ MẤT MÀ MẠNG SỐNG CHẮC CŨNG KHÔNG CÒN.
Theo chỗ chúng tôi phán đoán thì “Diễn biến Hoà bình” sẽ không xẩy ra. Trước kia còn chiến tranh nên bất đắc dĩ phải độc Đảng. Bây giờ hoà bình và yên ổn rồi thì mở rộng Dân Chủ, đa đảng thì có nhiều cái lợi. Tất nhiên sẽ có được lãnh đạo có thực tài do dân trực tiếp bầu lên. Có nhiều nhân tài ra đóng góp việc nước, nước mới mau tiến bộ, giàu mạnh. Dân mới đích thực có được hạnh phúc ấm no.
Việc "Diễn biến hoà bình” không bao giờ có, nhưng chúng ta cừ ví dụ cho là có như mấy ông lãnh đạo Đảng phất phơ nói đi. Mấy ông ấy không được học hành, không đọc sách nhiều nên có tầm nhìn rất hạn hẹp. Cứ ví dụ nếu lần nầy bọn Đại Hán lấy được nước ta một lần nữa thì lần nầy chúng ta sẽ bị đồng hoá là cái chắc vì màu da giống nhau, phong tục tập quán gần giống nhau; chỉ khác biệt tiếng nói. Ở Trung quốc có những nơi tiếng noí khác nhau như: Quảng Đông, Phúc Kiến, Triều Châu, Hải Nam … học nói một ngôn ngữ thì mấy hồi. Sẵn âm mưu thâm độc, bọn lãnh đạo Bắc Kinh chỉ bỏ tiền ra cho 5 triệu thanh niên Hán tộc lấy con gái Việt thì còn gì là Việt Nam nữa ?
NHƯNG NẾU NGHE LỜI CÁC ĐỒNG CHÍ ĐẠI HÁN, CHÚNG TÔI SẼ MẤT TẤT CẢ. NƯỚC VIỆT NAM SẼ MẤT MÀ MẠNG SỐNG CHẮC CŨNG KHÔNG CÒN.
Theo chỗ chúng tôi phán đoán thì “Diễn biến Hoà bình” sẽ không xẩy ra. Trước kia còn chiến tranh nên bất đắc dĩ phải độc Đảng. Bây giờ hoà bình và yên ổn rồi thì mở rộng Dân Chủ, đa đảng thì có nhiều cái lợi. Tất nhiên sẽ có được lãnh đạo có thực tài do dân trực tiếp bầu lên. Có nhiều nhân tài ra đóng góp việc nước, nước mới mau tiến bộ, giàu mạnh. Dân mới đích thực có được hạnh phúc ấm no.
Việc "Diễn biến hoà bình” không bao giờ có, nhưng chúng ta cừ ví dụ cho là có như mấy ông lãnh đạo Đảng phất phơ nói đi. Mấy ông ấy không được học hành, không đọc sách nhiều nên có tầm nhìn rất hạn hẹp. Cứ ví dụ nếu lần nầy bọn Đại Hán lấy được nước ta một lần nữa thì lần nầy chúng ta sẽ bị đồng hoá là cái chắc vì màu da giống nhau, phong tục tập quán gần giống nhau; chỉ khác biệt tiếng nói. Ở Trung quốc có những nơi tiếng noí khác nhau như: Quảng Đông, Phúc Kiến, Triều Châu, Hải Nam … học nói một ngôn ngữ thì mấy hồi. Sẵn âm mưu thâm độc, bọn lãnh đạo Bắc Kinh chỉ bỏ tiền ra cho 5 triệu thanh niên Hán tộc lấy con gái Việt thì còn gì là Việt Nam nữa ?
Còn ví dụ Mỹ có âm mưu “Diễn biên hoà bình” ư ? Cùng lắm là họ
khuyến cáo ta thực hiện dân chủ, tự do và nhân quyền. Cứ ví dụ cho đi là giới
lãnh đạo của ta theo Mỹ đi. Nhưng đi với Mỹ mình học được văn minh và nhiều
cái hay. Và điều chắc chắn là ta không bị đồng hoá vì màu da khác nhau, phong
tục tập quán không giống nhau? Nước Việt Nam chắc chắn là vẫn còn trên bản đồ
thế giới. So ra, khác với bọn Tàu phù một trời một vực?
Vì sự tồn vong của Đất Nước nên chúng tôi thành thật viết Lá Thư Ngỏ nầy kính gửi toàn thể đồng bào trong và ngoài nước. Kính mong những vị nào có đảm lược và trí tuệ hãy mau mau tìm cách diệt trừ Nguyễn Tấn Dũng ra khỏi chính quyền và lập một Ủy ban để điều tra hành vi tẩu tán tài sản bất chính mà hắn đã có từ khi hắn làm Bí Thư tỉnh ủy Kiên Giang và khi hắn trở thành Thủ tướng Việt Nam. Lập Toà Án Đặc biệt mang Nguyễn Tấn Dũng ra xét xử.
Kính mong các sĩ quan có binh lính và vũ khí trong tay hãy tùy theo hoàn cảnh để làm nên lịch sử.
Kính mong các nhà báo Việt hãy bắt chước nhà báo phương Tây điều tra sư kiện về Nguyễn Tấn Dũng và Tập đoàn, tố cáo trước quốc dân đồng bào vể tham nhũng và âm mưu của “Tập đoàn Nguyễn Tấn Dũng” đưa nước ta vào qũy kế mất nước. Một nhà báo Mỹ đã có chiến công hiển hách về việc điều tra hành vi của tổng thống Nixon làm ông ấy phải từ chức, đám bộ hạ phải vào tù.
Vì sự tồn vong của Đất Nước nên chúng tôi thành thật viết Lá Thư Ngỏ nầy kính gửi toàn thể đồng bào trong và ngoài nước. Kính mong những vị nào có đảm lược và trí tuệ hãy mau mau tìm cách diệt trừ Nguyễn Tấn Dũng ra khỏi chính quyền và lập một Ủy ban để điều tra hành vi tẩu tán tài sản bất chính mà hắn đã có từ khi hắn làm Bí Thư tỉnh ủy Kiên Giang và khi hắn trở thành Thủ tướng Việt Nam. Lập Toà Án Đặc biệt mang Nguyễn Tấn Dũng ra xét xử.
Kính mong các sĩ quan có binh lính và vũ khí trong tay hãy tùy theo hoàn cảnh để làm nên lịch sử.
Kính mong các nhà báo Việt hãy bắt chước nhà báo phương Tây điều tra sư kiện về Nguyễn Tấn Dũng và Tập đoàn, tố cáo trước quốc dân đồng bào vể tham nhũng và âm mưu của “Tập đoàn Nguyễn Tấn Dũng” đưa nước ta vào qũy kế mất nước. Một nhà báo Mỹ đã có chiến công hiển hách về việc điều tra hành vi của tổng thống Nixon làm ông ấy phải từ chức, đám bộ hạ phải vào tù.
Kính chào Đoàn Kết.
Nay kính,Nguyễn Thứ Lữ b/d Hồng-HàPHỤ-CHÚ:
Tài Sản Nổi của Nguyễn Tấn Dũng.
Từ khi CSVN bịa ra chuyện kê khai tài sản cán bộ chưa ai đề cập đến ở đâu mà Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng có nhiều tài sản như nhà hàng, khách sạn, đất đai, đoàn xe taxi vài trăm chiếc, tậu đất, mua nhà, gởi nhà băng nước ngòai.
Nhà thờ họ
của Nguyễn Tấn Dũng sang trọng hơn 100 lần
nhà thờ họ Hồ (Hồ Chí Minh ở Làng Sen, Nghệ An). |
Nhà thờ họ của Nguyễn Tấn
Dũng. To, đẹp, sang trọng hơn cả đền thờ anh hùng Nguyễn Trung Trực. “Nhà thờ
họ” này đã và đang là “bia miệng” trong dân chúng Việt Nam
.
Nguyễn Tấn Dũng hô hào chống tham nhũng “Quyết Liệt”!?? Vậy AI … chống AI ….khi sự thật là:
Nguyễn Tấn Dũng hô hào chống tham nhũng “Quyết Liệt”!?? Vậy AI … chống AI ….khi sự thật là:
Khu đất rộng hơn 3.000 m2 này tọa lạc tại đường Nguyễn Trung Trực, phường An Hòa - Rạch Gía , nguồn gốc lấy ruộng của dân với cái cớ là Quy hoạch ….thời 3 Dũng còn làm bí thư tỉnh ủy Kiên Giang , nay 3 Dũng lên chức thủ tướng được thêm nhà mới ở SàiGòn ,còn ngôi nhà này cho công ty bảo hiểm thuê lại.
Cây xăng
này của mẹ ruột Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng (cách nhà của Ba Dũng chưa đầy
50m) ngay đầu cầu Quay - An hòa - Rạch Gía. Đây là cây xăng chỉ bán trá
hình thôi chứ thực sự là nơi chứa xăng cung cấp cho Đòan xe taxi hàng
trăm chiếc của Tư Thắng (em của Ba Dũng) và Ba Dũng đang ngang dọc khắp
các nẻo đường Miền Tây.
|
Đoàn xe
Taxi của tập đòan Ba Dũng + Tư Thắng có mặt khắp các tỉnh miền Nam có
các tên như Gia Thảo, Phương Trinh, Hoàn Mỹ…. Đậu ngổn ngang chiếm lòng
lề đường trong thành phố nhưng chẳng có anh công an giao thông nào dám
đến hỏi thăm như những chiếc xe khác… Đây là những lợi thế kinh doanh
“Quyền Lực“.
|
Ông KHAI đã dùng quyền lực
tham nhũng hàng chục tỷ đồng từ các “phi vụ” mua Tàu Hải âu kê khống gía, đục
khóet gian lận trong xây dựng công viên An Hòa Kiên Giang. Ông Khai đã cấu kết
với nhiều cán bộ trong tỉnh ủy xẽ quãng Trường Lạc Hồng để bán nền nhà, đồng
thời dùng thủ đọan chiếm đọat nhiều nền có vị trí “ngon “ như hình trên. Trong
các vụ này đều có sự nhúng tay của Tư Thắng (em ruột N.T. DŨNG ). Dư luận rất
phẩn nộ và trông chờ đưa vụ án này ra ánh sáng. Nhưng tất cả đã được N.T. Dũng
về “dàn xếp” ổn thỏa. Thế là vụ án ông Khai bị chìm xuồng ….. Nay ông Khai đã
được định cư ở Mỹ???
Bệnh viện Bình An – Rạch Gía mới được xây thêm khi đảng viên làm kinh tế tư nhân?!! Theo tin được biết từ nội bộ trong hội đồng quản trị thì có đến 80% cổ đông là cán bộ cao cấp của tỉnh Kiên Giang có phần hùn không dưới 5 tỷ đồng, như hai ông : Ba Tân 05 tỷ (Phó Chủ tịch Tỉnh ), Trần Lam 10 tỷ…. ..(Nguyên Phó Chủ tịch Tỉnh )………
Đây là những cơ hội tốt cho các quan rửa tiền .
Bệnh viện Bình An – Rạch Gía mới được xây thêm khi đảng viên làm kinh tế tư nhân?!! Theo tin được biết từ nội bộ trong hội đồng quản trị thì có đến 80% cổ đông là cán bộ cao cấp của tỉnh Kiên Giang có phần hùn không dưới 5 tỷ đồng, như hai ông : Ba Tân 05 tỷ (Phó Chủ tịch Tỉnh ), Trần Lam 10 tỷ…. ..(Nguyên Phó Chủ tịch Tỉnh )………
Đây là những cơ hội tốt cho các quan rửa tiền .
Bệnh viện có tên Bình An …nhưng người bệnh khi lọt vào đây thì không “bình an” chút nào, bởi những toa thuốc do bác sĩ của Bệnh viện này kê toa mua ở ngoài không có … chỉ có bán trước cổng bệnh viện Bình An mà thôi !!!…. Nói chung tập đòan Quan tham lập ra cái bệnh viện này để hút máu người bệnh, từ việc khám chữa bệnh cho đến việc bán thuốc …
Đây là bệnh viện 11 tầng của
tư nhân “ Quan Tham” vừa được xây thêm ….
Từ khi “Đảng” cho phép đảng viên làm kinh tế tư nhân các quan chức của Kiên Giang đã “Rửa Tiền” bằng cách xây bệnh viện tư nhân, nhà hàng, khách sạn , Kinh doanh bất động sản, Kinh doanh công ty xe tắcxi , tàu Biển , xăng dầu ..v.v….. Tiền các quan tham như núi …….Mới đây có vài tờ báo Quốc doanh có đưa tin ông bí thư tỉnh ủy tỉnh Kiên Giang là Trương quốc Tuấn tự tay ký xuất ngân quỷ nhà nước cho con mình đi học nước ngòai hơn 700 triệu VNĐ ….nhưng đến nay ông ta vẩn bình an , trái lại còn được cán bộ TW giới thiệu là ứng cử viên sáng gía làm đại biểu Quốc hội khóa 12 tới !!!
Thông tin từ nội bộ chóp bu của tỉnh này cũng cho biết “Anh Ba Dũng …mình” sẽ nâng đỡ tất cả đàn em Ra Hà Nội …. để tạo phe cánh cho cái ghế Thủ tướng của Ba Dũng vửng chắc hơn .
Các cơ quan truyền thông trong và ngòai nước cần đưa những tin này để người Dân điểm mặt những tên CSN tham nhũng ..rửa tiền …bóc lột đồng bào không thương xót !..
Từ khi “Đảng” cho phép đảng viên làm kinh tế tư nhân các quan chức của Kiên Giang đã “Rửa Tiền” bằng cách xây bệnh viện tư nhân, nhà hàng, khách sạn , Kinh doanh bất động sản, Kinh doanh công ty xe tắcxi , tàu Biển , xăng dầu ..v.v….. Tiền các quan tham như núi …….Mới đây có vài tờ báo Quốc doanh có đưa tin ông bí thư tỉnh ủy tỉnh Kiên Giang là Trương quốc Tuấn tự tay ký xuất ngân quỷ nhà nước cho con mình đi học nước ngòai hơn 700 triệu VNĐ ….nhưng đến nay ông ta vẩn bình an , trái lại còn được cán bộ TW giới thiệu là ứng cử viên sáng gía làm đại biểu Quốc hội khóa 12 tới !!!
Thông tin từ nội bộ chóp bu của tỉnh này cũng cho biết “Anh Ba Dũng …mình” sẽ nâng đỡ tất cả đàn em Ra Hà Nội …. để tạo phe cánh cho cái ghế Thủ tướng của Ba Dũng vửng chắc hơn .
Các cơ quan truyền thông trong và ngòai nước cần đưa những tin này để người Dân điểm mặt những tên CSN tham nhũng ..rửa tiền …bóc lột đồng bào không thương xót !..
Nguyễn Tấn Dũng
Bán Nước Mua Lâu Đài
Theo
nguồn tin
chưa
được
kiểm chúng thì
Ông Nguyễn
tấn Dũng là
chủ sở hữu
một tòa lâu đài
ở Ả Rập (không
biết ai
đứng tên) cùng
vô số tài
sản chìm
nổi ở nước ngoài. Cũng
theo nguồn tin trên thì
TT Dũng được 150
triệu dollars, TBT
Nông đức
Mạnh 300
triệu dollars lúc
đương
quyền
từ dự án khai thác
bauxite ở tây nguyên,
nhìn ở góc
độ kinh
tế thì Trung
cộng
bỏ
tiền ra mua tây
nguyên để
trấn
giữ nóc nhà đông
dương
hơn là
đầu
tư để khai thác
bauxite. Nhân sĩ trí thức nhìn
thấy rõ
mưu
đồ thâm
độc
của
giặc
Tầu
đồng lên
tiếng
kiến
nghị
phản
đối
với hàng ngàn
chữ ký
cả trong
lẫn ngoài
nước, khi đó thì
TT Dũng công bố trên báo chí
truyền thông
rằng cho TQ khai
thác bauxite là chủ
trương
lớn
của
đảng,
bất
chấp
sự phân tích
công khai minh bạch
của
tầng
lớp trí
thức
rằng bauxite
chỉ đem
lại
sự nguy
hiểm
quốc phòng và lý
do khai thác BX chỉ là
bức bình phong
cho ý đồ đen
tối
của
giặc
ngoại xâm. Chúng
đưa quân (lính)
vào Tây nguyên làm náo loạn dân
cư địa
phương
bằng
việc ấu
đả
như báo chí đã
đưa tin
dạo
trước, sau đó
dưới áp
lực
của lãnh
đạo
đương
quyền
đứng
đầu là TT csVN
Nguyễn
tấn Dũng
nhằm
bịt
miệng trí
thức
dẫn
đến
việc
viện nghiên
cứu phát
triển IDS
phải
tự
giải
thể mặc dù nhà
nước và
đảng csVN không
tài trợ cho
viện IDS do
tầng
lớp trí
thức
lập nên
chỉ để
phục
vụ Tổ
quốc, an sinh xã
hội.
Lâu
đài của
TT csVN Nguyễn
tấn
Dũng cùng tài sản
hiện
tại
do đâu mà có?!
Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và phu nhân tại
sân bay quốc tế Hải Khẩu
Sau lệnh cấm báo chí tư nhân của TT cs Nguyễn tấn Dũng để csVN độc quyền thông tin thì giặc Tầu tràn ngập từ nam chí bắc dưới danh nghĩa lao động phổ thông hay khách du lịch. theo báo chí trong nước thì “khách du lịch” người Hoa dẫn đầu bảng nhập cảnh vào VN trong năm 2011,
được ưu tiên miễn thị thực visa dẫn đến việc ảnh hưởng trầm trọng đến tầng lớp dân nghèo nhất là giới lao công từ các tỉnh lẻ vào thành thị để mưu sinh và nhiều cuộc đình công đòi tăng lương vì giới chủ bóc lột đã nổ ra trung bình mỗi tháng một đôi lần, điều đáng nói là đa số thành phần “nhập cư” nhập cảnh người Hoa chỉ làm lao động phổ thông trừ một số trí thức “cố vấn chuyên môn” khi cần, trong khi người VN
thì thất nghiệp tràn lan quay về nông thôn cũng chẳng còn ruộng đất mà làm vì không ít đất đai đã hóa thành sân gôn cho tầng lớp giàu có. Sự bế tắc trong cuộc sống kéo theo hàng loạt vụ án cướp của giết người gần đây gây tâm lý bất an cho người dân khi ra đường nhấ
http://sbtn.net/D_1-2_2-95_4-59501/phong-su-dac-biet-tu-viet-nam-tin-noi-bo-gia-dinh-nguyen-tan-dung-hoi-thuc-viec-thao-chay.html
SƠN TRUNG * CUỘC CỜ ĐÔNG HẢI
SƠN TRUNG
Trong tháng 4-2012, cả đám đông tàu Trung Quốc đánh cá ở đảo gần
Philippines, tàu Philippines ra chận bắt, hai bên găng nhau. Cuối cùng
hai bên đều rút nhưng khi tàu Phi bỏ đi thì tàu Trung Quốc quay trở lại
(1) . Nay Trung Quốc lại điều thêm tàu sản xuất cá và một số tàu hộ tống
(2).
Hôm nay, báo chí Trung Quốc đưa tin : Giàn khoan dầu khí nước sâu đầu tiên do chính họ thiết kế và chế tạo sẽ bắt đầu hoạt động kể từ ngày 09/05/2012. Địa điểm thăm dò là một khu vực thuộc Biển Đông biển cách Hồng Kông 320 km về phía đông nam, ở một độ sâu khoảng 1.500 mét.(3).. Thế là Trung Quốc quyết tâm bám trụ tại đảo Scaboroug và biển đông.
Mới nhất, một người dẫn chương trình của Đài truyền hình Trung ương Trung Quốc (CCTV) nửa tỉnh nửa say, nửa đùa nửa thực, ỡm ờ nói Philippines là 'một phần lãnh thổ của Trung Quốc" (4). Còn báo chí Trung Quốc ngày hôm nay 10/05/2012, khẳng định là Bắc Kinh không ngần ngại tiến hành chiến tranh. Hoàn Cầu Thời Báo viết:
Hôm nay, báo chí Trung Quốc đưa tin : Giàn khoan dầu khí nước sâu đầu tiên do chính họ thiết kế và chế tạo sẽ bắt đầu hoạt động kể từ ngày 09/05/2012. Địa điểm thăm dò là một khu vực thuộc Biển Đông biển cách Hồng Kông 320 km về phía đông nam, ở một độ sâu khoảng 1.500 mét.(3).. Thế là Trung Quốc quyết tâm bám trụ tại đảo Scaboroug và biển đông.
Mới nhất, một người dẫn chương trình của Đài truyền hình Trung ương Trung Quốc (CCTV) nửa tỉnh nửa say, nửa đùa nửa thực, ỡm ờ nói Philippines là 'một phần lãnh thổ của Trung Quốc" (4). Còn báo chí Trung Quốc ngày hôm nay 10/05/2012, khẳng định là Bắc Kinh không ngần ngại tiến hành chiến tranh. Hoàn Cầu Thời Báo viết:
“Tình hình đã leo thang đến giai đoạn mà Trung Quốc cần phải giành được chiến thắng”.
Thậm chí, ngay cả khi “cái giá mà Trung Quốc phải trả
vượt quá sự mường tượng” thì hành động chiến tranh vẫn cần
thiết vì, theo Hoàn cầu thời báo, “kéo dài cuộc
khủng hoảng (ở Scarborough/Hoàng Nham) chỉ làm tổn thương đến
sự đoàn kết của Trung Quốc”.
“Hòa bình là xa xỉ nếu căng thẳng tiếp tục gia tăng.”
“Ngay bây giờ, Manila rất muốn khuấy động
tình hình với việc dư luận người dân nước này đang thể hiện
một tinh thần dân tộc quá khích và nhà cầm quyền (Philippines)
hiện nay đang lợi dụng tình cảm này để củng cố quyền lực,”..
“Trong tình hình đó, Philippines cần được dạy một bài học về
tinh thần dân tộc quá hung hăng.”
Theo đánh giá của Hoàn cầu thời báo thì một hành động
đáp trả quyết đoán của Trung Quốc vào lúc này sẽ nhận được
“sự ủng hộ rộng rãi của người dân Trung Quốc” và rằng nếu
thế đối đầu hiện tại leo thang thành một cuộc xung đột quân sự
thì “cộng đồng quốc tế cũng đừng lấy làm ngạc nhiên”(5)
Chính sách Trung Quốc là tằm ăn dâu, là "trước ngoài sân sau lân vào
nhà". Ban đầu Trung Quốc muốn tổ chức công cuộc xâm lược cho "hoành
tráng" với hàng không mẫu hạm nhưng cái tàu sân bay chết tiệt này cứ nằm
vạ hoài. Thua keo này bày keo khác. Không có tàu sân bay thì làm kiểu
Trung Quốc, Việt Nam. Trong khi chưa có xi măng, đá gạch xây nhà thì họ
đưa lều chiếu, giường ghế, mùng màn bày khắp nơi xí phần. Ai có gan thì
bước qua đi! Nhật Bản, Mỹ, Philippines sẽ im lặng hay đạp mà đi? Hay
tịch thu tất cả rồi đem liệng xuống sông? Vậy thì Mỹ làm sao?
- Mỹ im lặng cúi đầu? Trung Cộng sẽ xông tới chiếm thế giới.
-Hoặc Mỹ cho đàn em ra đánh trước, sau Mỹ mới ra mặt?
- Hoặc sau mấy lần cảnh cáo, Mỹ phải ra tay.
Thiên hạ lại đồn ầm lên về câu sấm cũ:
"Long vĩ xà đầu khởi chiến tranh,
Can qua xứ xứ khởi đao binh...
Mã đề dương cước anh hùng tận
Thân dậu niên lai kiến thái bình!"
Còn phía Đồng minh chống Trung Cộng thì làm gì?
- Sau trận bắt giữ tàu Trung Cộng, Philippines yêu cầu Mỹ tăng viện trợ gấp ba, và Mỹ đã đồng ý (13). Trước sự hung hăng của Trung Cộng, nhân dân Philippines sẽ biểu tình chống Trung Quốc (14). Hôm nay 10-5-2012, Mỹ tuyên bố sẽ điều tàu đến Singapore để sẵn sàng can thiệp.(15).Tin đáng chú ý là ngày 8-5-2012,Nhật-Hàn quốc loan tin sắp ký hiệp ước quân sự.(16)
_____
(1)."http://www.bbc.co.uk/vietnamese/world/2012/04/120412_phil_standoff_escalates.shtml. BBC Vietnamese - Thế giới - TQ điều tàu thứ ba ra đọ với Philippines.12 Tháng 4 2012 – Đây là diễn biến căng thẳng mới nhất trên Biển Đông. Ngoại trưởng Philippines Albert del Rosario cho biết Trung Quốc đã điều tàu hải giám ...
Philippines rút soái hạm, TQ điều tàu thứ ba ra đọ với Philippines
(2).Trung Quốc đưa tàu công xưởng khổng lồ đến Biển Đông.
http://www.viet.rfi.fr/chau-a/20120506-trung-quoc-dua-tau-cong-xuong-khong-lo-den-bien-dongMã đề dương cước anh hùng tận
Thân dậu niên lai kiến thái bình!"
Việt cộng xưa nay vẫn cúi đầu. Nay Trung Quốc yêu cầu tàu Nga lui khỏi
biển Đông thì Việt Cộng lớn tiếng tuyên bố bảo vệ tàu Nga. (6). Nếu
Trung Cộng xua đuổi tàu Nga, Việt Cộng dám bắn lại không?
Việc chiến tranh là điều bất đắc dĩ, đáng ra Đài Loan nên im lặng. Tại
sao Đài Loan lại nhảy vào? Mới đầu; chúng ta tưởng Đài Loan theo ý Mỹ
dàn quân ra biển Đông để tạo ra chiến tranh giữa hai nước Trung Quốc.
Người ta cũng nghi là Đài Loan lập công với Trung Cộng, theo Trung Cộng
để chiếm biển Đông. Nhưng Đài Loan là đồng minh của Mỹ lẽ nào nay theo
Trung Cộng?
Nay thì người Mỹ đặt ra vấn đề này và tướng Đài Loan ngó bộ phải chối
đây đẩy(7)
.Bên trong thực sự Đài Loan tính gì? Chống Mỹ cứu nước ư?Hòa hợp hòa
giải với Trung Cộng ư. Trong chính quyền Đài Loan, không thiếu kẻ muốn "
hợp tác hợp te" với Trung Cộng!Những kẻ trở mặt e khó an toàn!
Còn Ấn Độ nữa. Cuối năm 2011, Ấn Độ và Mỹ thân thiết nhưng đầu năm 2012,
Ấn Độ theo Nga và Trung Cộng để theo đường lối tài chính của Brics ( 8 )
là tạo thanh thế cho đồng nhân dân tệ, và đối lập với đồng dollar Mỹ.
Phải chăng Ấn Độ muốn theo Nga và Trung Cộng? Phải chăng Ấn bị Trung
Cộng hay Pakistan chơi một đòn dùng người Việt đem tiền giả vào Ấn Độ
(9) và bị Trung Quốc hù dọa về dầu khí(10) mà phải đổi chính sách ? Ấn
Độ bảo rằng họ chỉ làm kinh tế mà thôi (11). Tin giờ chót: OVL của Ấn
Độ rút khỏi lô 128 tại biển đông thuộc Việt Nam(12). Phải chăng Ấn
Độ được Nga hứa hẹn gì? Sắp tới bà Clinton sang Ấn Độ để thuyết phục Ấn
Độ về việc Ấn mua dầu hỏa Iran nhưng không biết sự thể thế nào.
Tại sao Đài Loan và Ấn Độ lại chơi trò trẻ con thế?
Còn phía Đồng minh chống Trung Cộng thì làm gì?
- Sau trận bắt giữ tàu Trung Cộng, Philippines yêu cầu Mỹ tăng viện trợ gấp ba, và Mỹ đã đồng ý (13). Trước sự hung hăng của Trung Cộng, nhân dân Philippines sẽ biểu tình chống Trung Quốc (14). Hôm nay 10-5-2012, Mỹ tuyên bố sẽ điều tàu đến Singapore để sẵn sàng can thiệp.(15).Tin đáng chú ý là ngày 8-5-2012,Nhật-Hàn quốc loan tin sắp ký hiệp ước quân sự.(16)
_____
(1)."http://www.bbc.co.uk/vietnamese/world/2012/04/120412_phil_standoff_escalates.shtml. BBC Vietnamese - Thế giới - TQ điều tàu thứ ba ra đọ với Philippines.12 Tháng 4 2012 – Đây là diễn biến căng thẳng mới nhất trên Biển Đông. Ngoại trưởng Philippines Albert del Rosario cho biết Trung Quốc đã điều tàu hải giám ...
Philippines rút soái hạm, TQ điều tàu thứ ba ra đọ với Philippines
(3). Giàn khoan dầu nước sâu đầu tiên của Trung Quốc sắp hoạt động ở Biển Đông. http://www.viet.rfi.fr/chau-a/20120508-gian-khoan-dau-khi-nuoc-sau-dau-tien-cua-trung-quoc-chuan-bi-hoat-dong-tai-bien-dong >
(4).http://www.bbc.co.uk/vietnamese/world/2012/05/120509_china_philippines.shtml
(5). http://www.viet.rfi.fr/chau-a/20120510-trung-quoc-lai-de-doa-chien-tranh-voi-philippines
(6). Việt Nam nói việc ký hợp đồng dầu khí với tập đoàn Gazprom là 'phù hợp luật pháp quốc tế' và cam kết bảo vệ quyền lợi của đối tác. http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2012/04/120412_vietreax_gasdeal.shtml .TQ yêu cầu Nga rút khỏi Biển Đông
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2012/04/120411_china_reax_russia_oil.shtml
(7). Đài Loan tuyên bố không có sự hợp tác với Trung Quốc tại Biển Đông http://www.voanews.com/vietnamese/news/vietnam/taiwan-no-tie-up-with-china-in-disputed-sea-5-4-12-150160695.html
(8). Khối Brics phản đối châu Âu dẫn dắt IMF.10 giám đốc của IMF đã luôn là người châu Âu Các nước đang phát triển bày tỏ lo ngại quanh quá trình chọn lựa người dẫn dắt Quỹ Tiền tệ Quốc tế (IMF). Brazil, Nga, Ấn Độ, Trung Quốc và Nam Phi nói việc lựa chọn tân giám đốc dựa trên quốc tịch khiến uy tín của quỹ bị tổn hại.
Giới chức châu Âu vẫn tin rằng cần có một người của châu lục này thay thế ông Dominique Strauss-Kahn trong cương vị lãnh đạo IMF.
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/business/2011/05/110525_imf_debate.shtml
Trung Quốc cung cấp tín dụng Nhân dân tệ cho khối BRICS
Đăng ngày: 9/3/12 Trung Quốc dự định sẽ mở rộng các khoản tín dụng bằng Nhân dân tệ đối với các quốc gia trong khối BRICS trong một bước tiến mới để quốc tế hóa đồng tiền của Trung Quốc. http://nganhangonline.com/trung-quoc-cung-cap-tin-dung-nhan-dan-te-cho-khoi-brics-44215.html (9).Pakistan thuê người Việt phá Ấn Độ? 10:46 GMT - thứ sáu, 6 tháng 4, 2012 Tiền giả là một trong những căng thẳng của quan hệ Ấn Độ - Pakistan
Truyền thông Ấn Độ dẫn
nguồn tình báo nước này cáo buộc Pakistan 'đổi mới' cách tuồn tiền giả
vào Ấn Độ bằng việc thuê người từ các nước Đông Nam Á như Việt Nam.
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2012/04/120406_viet_india_fakenotes.shtml
(10).TQ không muốn Ấn Độ vào Biển Đông?
(10).TQ không muốn Ấn Độ vào Biển Đông?
PetroVietnam đã cùng các đối tác nước ngoài khai thác khí tại Nam Côn Sơn từ nhiều năm nay
Bắc Kinh cảnh cáo
các công ty dầu khí nước ngoài không được 'can dự vào cuộc
tranh chấp Biển Đông' sau khi có tin trên báo Ấn Độ nêu ra chuyện
tập đoàn ONGC Videsh Ltd của Ấn Độ vào khai thác lô 127 và 128
ở Biển Đông.
(11).Ấn Độ: Hợp tác dầu khí với Việt Nam ở Biển Đông thuần túy thương mại
http://www.voanews.com/vietnamese/news/vietnam/india-says-oil-exploration-in-south-china-sea-with-Vietnam-purely-commercial-5-4-12-150158205.html(12).http://www.bbc.co.uk/vietnamese/business/2012/05/120510_india_vn_oil_withdraw.shtml
(13). Manila muốn Mỹ tăng hỗ trợ quốc phòng. Cập nhật: 05:48 GMT - thứ năm, 3 tháng 5, 2012 Mỹ hứa hỗ trợ Philippines đảm bảo an ninh nhưng không đứng về ai trong vấn đề Biển Đông. Philippines đề nghị Mỹ cung cấp thêm vũ khí với lập luận rằng sự hỗ trợ cũng nằm trong lợi ích chiến lược của Washington.ww.bbc.co.uk/vietnamese/world/2012/05/120503_manila_seeks_us_support.shtml.Philippines : Hoa Kỳ cam kết bảo vệ nếu bị tấn công tại Biển Đông.http://www.viet.rfi.fr/chau-a/20120509-philippines-cho-biet-duoc-hoa-ky-cam-ket-bao-ve-trong-truong-hop-bi-tan-cong-tai-bie
(14). Người Philippines 'sẽ biểu tình chống TQ'.http://www.bbc.co.uk/vietnamese/world/2012/05/120509_china_philippines.shtm
(15). Nay Mỹ đã điều tàu đến Singapore. http://www.bbc.co.uk/vietnamese/world/2012/05/120510_lcs_deployed_singapore.shtml.
(16).http://www.rfa.org/vietnamese/internationalnews/skorea-japan-step-up-talks-on-first-military-accord-05082012163209.html
LÃO HỦ * CHUYỆN QUÊ NHÀ
CHUYỆN QUÊ NHÀ
Bể tùm lum
Thanh Tra chánh phủ vừa
công bố kết quả thanh tra Tập đòan dầu
khí VN với con số tiền bạc tập đòan này
lem nhem lên tới 18.000 tỷ đồng làm mọi
người sững sờ tự hỏi lại một Vinashin nữa hay sao.Sau khi Thanh Tra chánh phủ
công bố kêt quả thanh tra tập đòan dầu khí ông Phùng Đình Thục chủ tịch Hội Đồng
quản trị Tập Đòan Dầu Khi VN đã tổ chưc họp báo ''""thanh minh thanh
nga"""" rằng những lem nhem của tậpđòan về tiền bạc thuộc về thời kỳ ông Đinh La Thăng là chủ tịch Hội
đồng quản trị tập đòan chứ không phải thời kỳ ông làm[thời kỳ từ năm 2006 tới
2010] việc này ông Thăng sẽ được mời kiểm điểm và báo cáo thủ tướng
Ông Thăng người nổi tiếng giầu nhất nhì nước lại rất to họng
không biết sẽ ăn nói thế nào trong vụ Tập đòan dấu khí lem nhem 18 000 tỷ đồng
đây
Những nhân vật quyền lực
ở VN
Trên mạng internat thiên hạ sì sào ông Nguyễn Thế Thảo ủy viên trung
ương Đảng Cộng Sản VN chủ tịch TPHànội muốn ngồi thêm một nhiệm kỳ
nữa đã phải nhờ ""đại gia"" Thắng""mượt' người từng
có tiền án hiếp dâm chạy cho mới làm chủ tịch Hà nội được hai nhiệm kỳ
Chủ tịch nước Trương tấn
Sang""bắt"" đươc
chân chủ tịch nước là nhờ đai gia Tâm ""Tân Tạo"".Tổng bí
thư Nguyễn Phú Trọng cũng phải nhớ đai gia Hùng""ken"" mới
trúng Tổng bí thư đấy.
Nguyễn Phú Trong ba hoa chích chòe
Tổng bí thư Đảng Cộng Sản VN sang Cu ba tới trường Đảng của
đám Fidel Castro ba hoa chích chòe về con đường tiến lên xã hội chủ nghĩa của VN đã thú thực sau khi các nước xã hội chủ
nghĩa Liên xô và Đông Âu sụp đổ Đảng Cộng Sản VN không còn con đường nào khác
hơn là phải xét lại và đổi mới đường lối chính sách đi theo đường lối kinh tế
thị trường thêm cái đuôi định hướng xã hội
chủ nghĩa và từ bỏ con đường đấu tranh giai cấp giương cao khẩu hiệu tranh đấu
cho dân giầu nươc mạnh xã hội dân chủ công bằng văn minh.
Con đường đổi mới của
Đảng Cộng Sản VN là con đương tự mầy mò nên có những vấp váp luôn phải sửa sai.Hiện tại
Đảng Cộng Sản VN đang phải chỉnh đốn vì có không ít đảng viên biến chất thoài
hóa kể cả cấp lãnh đạo đã thành tư bản bản đỏ.Ông Trọng ca sáu câu khá mùi mẫm nhưng ông quên hiện
nay số người nghèo ở VN đã leo thang tới
22 phần trăm và 70 phần trăm dân số là nông dân thì sống khá lao đao và
có không ít tỉnh ở VN nhà nước đang phải
cấp mấy trăm ngàn tấn gạo cứu đói mỗi năm đó là chưa kể mỗi tháng có cà chục
ngàn doanh nghiệp ngưng kinh doanh vì hết vốn.
Ông Trọng ba hoa chích chòe ông
trưởng ban đối ngoại Hoàng bình Quân ngươi nổi tiếng lem nhem về bằng cấp lên tiếng ''nịnh" tổng bí thư nói hay
quá ông Vũ văn Hiến nguyển tổng giám đốc đài truyền hình mất chức vì bê bối tiền
bạc về làm phó chủ tich Hội đồng lý luận trung ương khen Tổng bí thư nói cứ như
sách vậy
Giầu như Phú ,Lú như Trọng, Lật lọng như Nghiên
Thời ông Nguyễn Phú Trọng làm bí thư thành ủy Hà nội dân Hà thành
có câu vè,Giầu như Phú ,Lú như Trong,Lật lọng như Nghiên ông Phú trongcâu vè
này là Phùng hữu Phú phó bí thư trực Thành ủy Hà nội giầu quá nên bị ông Phạm
Quang Nghi hạ bệ phải về làm Phó ban
tuyên giáo ông Nghiên là chủ tịch thành phố Hà nội bị ông Nghị đá văng luôn về
hưu và còn bị đòi nhà nữa chỉ có ông Trọng Lú nhờ các"" sếng
sáng"" ở Trung Nam Hải đỡ đầu lên ngôi Tổng bí thư Đảng Cộng Sản VN
mũ áo sênh sang nhưng quên luôn tổ quốc nhân dân mà lại luôn nhờ bổn phận
là'tôi đòi' của tháithú Tầu
Con ông cháu cha
Cô Tô Linh Hương
24 tuổi con gái ông Tô Huy Rứa trưởng
ban tổ chức trung ương Đảng Cộng Sản VN vừa được bầu làm chủ tịch hội đồng quản
trị Tổng công ty Vinaconex một công ty cổ phần
nhà nước vào loại""bự"" dù cô Hương chỉ là cử nhân
tuyền truyền và báo chí thôi nhưng cô thuộc loại con ông cháu cha nên được""cưng"".Thế
là lại một con ông cháu cha lên đời còn bảnh hơn cả """"đại
tướng Un"" vì Un tới 27 tuổi cònHương mới 25 tuổi mà lãnh đao tổng công ty
Vinaconex tiền bạc như nước
Du tử Lê đươc báo
ANTG cuối tháng 5 bốc thơm
Báo ANTG cuối
tháng 5 phụ san của nhật báo CAND cơ quan ngôn luận của bộ Công An nước
CHXHCNVN vừa đăng bài bốc thơm nhà thơ Việt kiều Du Tử Lê.Bài báo kể chuyện tác
giả đi ăn đi uốngvới Du Tử Lê có kèm theo Đoàn Thạch Hãn và Lê Thiếu Nhơn và
Phan Vũ tác giả thấy Du Tử Lê ngồi ăn ngồi uống lúc nào cũng nhớn nhác e dè hỏi
ra mới biết Du Tử Lê sợ chuyện đi đêm với công an bị anh em văn nghệ sĩ hải ngoại
biết thì phiền phức.
Tác giả bài bốc thơm Du Tử Lê bảo Du Tử Lê rằng cứ
thoải mái đi nhớn nhác sợ sệt gì đi đêm văn nghệ với công an là
chuyện bình thường của nhiều nhà văn nhà thơ Việt kiều chẳng việc
gì phải sợ.
Ông Lê Hiếu Đàng
chịu chơi
Ông Lê Hiêu Đằng
là sinh viên tranh đấu trước ngày 30
tháng tư năm 1975 và sau đó làm phó chủ tịch Mặt Trận Tổ Quôc TPHCM và
bây giớ
thì ông là nguyên Phó ChủTịch Mặt Trận Tổ Quốc TP HCM và ông đã viết
báo""mạng"" nói rằng sau ngày 30 tháng tư năm 1975 thì tất
cả các quyền tự do dân chủ ghi trong hiến pháp của nước VNDCCH dành cho
công dân đã bị nhà nước CHXHCNVN tước
sạch và nước CHXHCNVN thành một nhà nước
có chánh quyền toàn trị.Ly kỳ hơn cả cái
cái chính quyền tòan trị ấy đã để choTrung Quốc lấn chiếm lãnh thổ chiếm
đóng
toàn bộ quần đảo Hòang Sa một phần quần đảo Trường Sa mà chỉ phản ứng
lấy lệ một cách rất hụ hợ nhân dân biểu tình phản đối Trung Quốc
xâm lược thì bị đàn áp thẳng tay bắt đi tù không thương tiếc.
Qúai đản
Bộ Giao Thông Vận
Tải của ông bộ trưởng hung hăng con bọ xít Đinh La Thăng làm đường cao tốc đắt
hơn cả bên Mỹ và đường vừa làm xong đã
hư thế mà lại dám lên kế hoạch xin chính phủ chi cho 223.000 tỷ đồng để hiện đại
hóa trụ sở mua tầu bay tầu thủy và đào tạo viên chức cho hợp với thời đại thật
bố láo hết biết.Láo hơn nữa bộ này con đòi thu phí xe hơi mỗi chiếc cả mấy chục
triệu một năm xe máy thì cả triệu đồng năm
Tất cả vì gia
đình thủ tướng
Tỉnh Hưng Yên huy
động nhiều ngàn công an quân đội và lực lượng an ninh giải tỏa nhà đất của dân
huyện Văn Giang chỉ vì nhà đất của dân Văn Giang nằm trong dự án Éco park một dự
án có liên quan tới bà Phượng con gái cưng của thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng mà
không chịu nhận đền bù rẻ mạt và di dời .Việc làm của tỉnh Hưng Yên khiến ông
Nguyễn Khoa Điềm nguyên ủy viên bộ chánh trị Đảng
Cộng Sản VN phải lên tiếng phản đối và các ông Bùi Kiến Thành Lê Đăng Doanh những
người từng làm cố vấn cho thủ tướng
chánh phủ thì cho rằng tỉnh Hưng Yên quá
đáng với dân đền bù không thỏa đáng khi giải tỏa dân phản đối lại dùng bạo lưc
đối phó là không nên coi chừng sẽ ""loạn"".Lời tiên đoán của
hai ông Thành và Doanh đã khiến thủ tướng
Dũng hoảng sợ phải họp các tỉnh xét lại
vấn đề đền bù giải tỏa
Nhà thơ Thanh Thảo
nhập cuộc
Chuyện bất ngờ là
nhà thơ Thanh Thảo một nhà thơ quan phương từng làm chủ tịch Hội Văn Nghệ Quảng
Ngãi đã vừa lên tiếng về vụ giải tỏa đất đầy bạo lực của chính quyền tỉnh Hưng
Yên ở Văn Giang bằng một bài thơ khá gay
gắt.
Lời khuyên
Nhà biên tập Đào
Tiến Thi của nhà xuất bản Gíao Dục thấy
ông phó chủ tịch tỉnh Hưng Yên Nguyễn Khắc Hào một nhà giáo[nguyên là một người
làm thơ có thẻ hội viên hội nhà văn VN cầm cạc đàng hoàng] vì bon chen đã chỉ
huy vụ giải tỏa nhà đất dân huyện Văn Giang lại còn vụ vạ nói dân Văn Giang chống
giải tỏa vì nghe lời súi của bên ngoài đã viết thư ngỏ khuyên ông Hào ngoảnh đầu
lại may con kịp chứ bon chen làm việc ác để tiến thân thì sẽ chẳng đi đến đâu
cuối thư ông Thi trích mấy câu thơ của thi hào Nguyễn Du viết trong bài Văn tế
thập loại chúng sinh
Kìa những kẻ bài
binh bố trận
Đem mình vào cướp
ấn nguyên nhung
Gió mưa sấm sét
đùng đùng
Dãi thây trăm họ
làm công một người
Ngàn vàng khôn đổi
được mình
Lầu ca viện hát
tan tành còn đâu
Ông cựu bộ trưởng
xã hội VNCH Trần Quang Thuận về nước xuất bản sách
Ông Trần Quang
Thuận nguyên là Đai Đức Thích Trí Không ông làm gia sư cho gia đình ông Đai biểu
Chính Phủ Tôn Thất Hối đã mê con gái ông Hối
nên rời chùa hoàn tục để làm con rể ông Tôn thất Hối.Trong vụ Phật Gíao
tranh đấu năm1963 ông Thuận có công tổ chức cho
Hòa Thương Thích QuảngĐức tự thiêu cúng dường cuộc tranh đấu của Phật giáo ông Thuận đã dùng chiếc xe hơi
hiệu Austin của ông Tôn Thất Hối chở Hòa
Thương Thích Quảng Đứcđến ngã tư Lê văn Duyệt Phan Đình Phùng để Hòa Thương
Thích Quảng Đức tự thiêu.Nhờ công lênh như vậy ông Thuận được Phật Giao cử tham
gia chánh phủ VNCH với chức vụ bộ trưởng xã hội và sau tham gia liên danh Hoa
sen của Phật Gíao làm Thượng Nghị Sĩ
ngày 30 tháng 4 năm 1975 diễn ra ông Thuận di tản qua Mỹ và mới đây ông Thuận trở về VN đi đêm với Công Sản làm cộng
tác viên tờ báo Phật giáo quốc doanh Văn hóa Phật Gíáo và xuất bản sách Hành
Trình Tâm Linh .Ôi thấy tu xuất lợi hại thật
125 nhà văn nhà
thơ nhà giáo nhà báo nhà trí thưc lên tiếng vụ Văn Giang
Trang BauxitVN vừa
phổ biến bản kiến nghị do nhà giáo Nguyễn Huệ Chi khởi xướng đòi chánh quyền và
nhà nước CHXHCNVN phải trả lời dư luận về việc dùng bạo lưc cưỡng chế giải tỏa
đất ở huyện Văn Giang Hưng Yên vì vụ này vừa vi hiến vừa trái luật vừa vi phạm
nhân quyền vừa tàn bạo.Bản kiến nghị đòi
phải sửa luật đất đai và chấm dứt ngay việc dùng các lực lương trị an giải tỏa đất
đai nhà của dân xin lỗi dân và xin lỗi gia đình những người đã chêt mồ mả bị
san ủi.Bản kiến nghị mở này đang được thêm nhiều thức giả ký tên tiếp theo
Chuyện cứ như đùa
Ông phó chủ tịch
tỉnh Hưng Yên Nguyễn khắc Hào không những tố cáo có bàn tay nước ngoài can thiệp
vào vụ giải tỏa đất ở Văn Giang mà còn lớn tiếng nói rằng có video clip giả về
vụ giảo đất ở Văn Giang.Nhưng thật bất ngờ đài truyền hình VOV[Đài truyền hình
của đài phát thanh tiếng nói VN] đã lên
tiếng nói cái video clip mà ông Hào nói là giả là của chính ông trưởng phòng
kinh tế của đài này tên Ngọc Năm quay với sự trợ giúp của phóng viên Phi Long
hai nhà báo hình này quay xong Video clip trên thì bị hành hung.Sau khi hai nhà
báo này bị hành hung trọng thương ông phó giám đốc dự án Ecopark đã tới gặp xin bồi thường thiệt hại với số bạc
khá lớn nhưng cả hai đã cương quyêt từ
chối và đưa video clip lên sóng đài Vov cho ban dân thiên hạ thây cái dã man và
tàn nhẫn của nhà cầm quyền Hưng Yên đối với dân Văn Giang bị giải tỏa nhà đất.Hội
nhà báo Viêt Nam trước vụ hai hội viên bị hành hung đã lên tiếng nói rằng sẽ điều
tra và đưa ra kết luận khi điều tra xong còn xếp của ông Ngọc Năm và ông Phi
Long là nhà thơ Trần Đăng Khoa lúc lên tầu bay đi Ấn độ đã tuyên bố ông về sẽ lên tiếng cho ra ngô ra khoai vụ nhân viên của
ông đang hành nghề bị bị hành hung
Ngân hàng
""bể"" vì dân rút vàng
không gữi nữa
Theo nhật báo
Pháp luật thì ngân hàng Habubank ở Hà nội
đã ''bể'''' vì khách hàng gửi vàng rút tới 5000 tỷ đồng vàng gửi khiến ngân
hàng này không còn khả năng thanh toán.Hiện tượng này báo hiệu hệ thống ngân
hàng ở VN đang chao đảo vì khách hàng gửi
vàng rút vàng về kinh doanh kiểu khác không còn kinh doanh vàng nữa chuyện này sẽ khiến nhiều ngân hàng ở VN lâm
vào tình trạng khủng hoảng và ""bể"" hàng loạt
Chuyện ghi quanh
chuyến đi Đà nẵng của Lão Hủ
Con Lão Hủ ở nước
ngoài về đãi Lão Hủ đi chơi Đà Nẵng Hôi An Bà Ná Huế.Tới Đà Nẵng Lão Hủ đươc
nghe hướng dẫn viên du lịch của công ty du lich Saigontourist ca sự phát triển
của Đà nẵng như có tới 60 khu nghỉ dưỡng hai sòng bài casino và khẳng định ông Nguyễn bá Thanh bí thư thành ủy
Đà Nẵng là ngươi mê tín Singapore nên đã quyết biến Đà nẵng thành Singapore thứ
hai dù biết phải một trăm năm nữa Đà nẵng mới đuổi kịp Singapore.Cha con ông
Thanh[ông Nguyễn Bá Thanh và con trai là tiến sĩ Nguyễn bá Cảnh] làm cho Đà nẵng""bảnh""
họ cũng trở thành tỷ phú.Theo hướng dẫn viên du lịch Saigontourist thì làm được
việc có chấm mút chút đỉnh không thành vấn đề tuy nhiên để Tầu mở sòng bài
Casino và biến sòng bài này thành đài quan sát bờ biển và hải đảo Việt Nam thì
không thể tha thứ được
Laõ Hủ
SƠN TRUNG * KINH TẾ CỘNG SẢN VIỆT NAM
KINH TẾ CỘNG SẢN VIỆT NAM
Nghiên cứu về cộng sản thì rất khó vì tài liệu luôn giữ bí mật, và nếu
công bố thì toàn là đồ giả.Nếu không có kinh nghiệm về cộng sản, và nếu
không tinh tế thì dễ bị lừa. Như tài liệu Việt Nam cho biết 90% dân biết
đọc, biết viết. Trong khi dân Bắc hay Quảng Nam, Quảng Ngãi vào Saigon
làm ăn, không có hộ khẩu thì làm sao cho con đi học?
Dân Việt Nam cha mẹ nghèo, con cái phải đi bới rác, Nếu có hộ khẩu, cô
giáo, thầy giáo, viên chức hạng trung, lương chưa đầy một triệu mỗi
tháng nếu có ba, bốn con thì tiền đâu mà nộp học phí cho con mỗi đứa vài
trăm ngàn mỗi tháng? Ngay tiền ký sổ vàng đầu năm mỗi gia đình học sinh
phải cúng hàng triệu mà chưa chắc đã có chỗ học. Như vậy làm sao mà 90%
biết đọc biết viết?Việt Cộng rêu rao hàng năm Việt kiều gửi về bảy tỷ,
chín tỷ, có thật không? Một blog nói rằng trình độ ở bộ Việt Nam cao hơn
Mỹ, Úc vì hầu hết cán bộ Việt Nam là tiến sĩ, Thạc sĩ!Vấn đề kinh tế
Việt Nam càng bí hiểm hơn.
-Kinh tế thế giới khủng hoảng
-Kinh tế Việt Nam bị ảnh hưởng
-nguyên liệu không ngừng tăng vọt
- giá vàng và ngoại tệ lên xuống bất thường
- hàng hóa làm ra không bán được,
-hoặc buộc phải hạ giá, khiến doanh nghiệp bị thua lỗ liên tục, thiếu tiền trả nợ ngân hàng, không đủ trả lương công nhân, cộng với phương tiện sản xuất thô sơ, kỹ thuật thấp, nên dễ rơi vào tình cảnh bị phá sản..
Những nguyên nhân trên đều đúng cả nhưng chưa phải là trọng điểm. Cái nguyên nhân chính mà Việt Cộng làm kinh tế thì không phải vì kinh tế, vì kinh doanh, vì phát triển mà mục tiêu của họ là chiếm tài sản quốc gia. Họ làm mọi cách để cướp công khai hay bí mật các nguồn tài trợ ngoại quốc, các ngân hàng và các thủ đoạn trắng trợn hoặc tinh vi nhờ có phe đảng che chở nhau của tập thể Mafia.
Họ tổ chức các doanh nghiệp ma, sau đó mượn tiền bạc ngân hàng chia chác
nhau rồi úm ba la, chúng ta cùng biến. Đô la, vàng sẽ được gửi sang
các ngân hàng Thụy Sĩ và Âu Mỹ để mua nhà cửa, cho cậu ấm, cô chiêu vui
chơi, và để chờ ngày tháo chạy cho nên trong nước cạn tiền!
Thí dụ: Chúng bày ra chương trình trồng sen Đồng Tháp Mười ,kế hoạch rất
vĩ đại, sau khi nhận tiền xong thì sen chết, ruộng bỏ hoang, còn các
nhà kinh doanh Việt Cộng thì béo ra! Hoặc chúng tổ chức các công ty ma
giới thiệu việc làm, đưa người đi lao động nước ngoài. Chúng ăn tiền hai
đầu.
Chúng xin ngân hàng tài trợ để trả trước cho gia đình công nhân, một mặt
chúng bắt công nhân mỗi người nộp 15 ngàn, 20 ngàn đô la cho chúng. Khi
công nhân lên tàu, hay là chúng gắng làm vài đợt là chúng đóng cửa công
ty, cao chạy xa bay, trời cao đất rộng biết đâu mà tìm! !Việc kinh
doanh cũng đều như thế, đó là kế sách Ba Giai Tú Xuất do đảng Cộng sản
đỡ đầu cho con em họ làm ăn như vụ Vinashin, E VietNam, Tập Đoàn Dầu Khi
VN... Chưa bao giờ tham nhũng bị trừng phạt. Chỉ bị đưa ra xử lý nội
bộ, bị làm kiểm điểm, xong đâu lại vào đấy! Sau mấy tháng lại lên
chức... Ôi việc đảng thì xử lý nội bộ, còn ăn cắp tài sản quốc gia sao
cũng xử lý nội bộ? Hành động như vậy là coi thường luật pháp, khuyến
khích đảng viên tham nhũng, trộm cướp. Vì vậy nạn tham nhũng không bao
giờ dứt. Đây là buổi chợ chiều, họ tranh đoạt vào giờ thứ 25!
Tại sao ra nông nỗi này? Quân chủ kinh doanh, tư bản kinh doanh, ông bà ta kinh doanh mấy đời mà đâu có "sự cố" như vậy đâu? Tại sao bây giờ, thời đại mở cửa, thời đại kinh tế thị trường mà tệ nạn tham nhũng, gian dối lộng hành như thế? Có mấy nguyên nhân to lớn đàng sau :
-Vì xã hội quân chủ và tư bản trong người chuyên môn. Lenin, Stalin, Mao, Hồ, PolPot không phải là những kinh tế gia mà cứ ra lệnh cho dân hết thi hành kế hoạch năm mười năm này, đến kế hoạch năm, mười năm khác. Kết quả kinh tế lụn baị, dân chết vì đói khổ.
-Quân chủ và tư bản trong người có đức, có tài, còn cộng sản dùng hồng hơn chuyên, dùng vô sản và lưu manh để chém giết và trị dân.
-Cộng sản không có dân chủ, quốc hội là bù nhìn, Tổng bí thư là vua chuyên chế, các bộ trưởng, bộ chính trị là tay sai, là bù nhìn, dân không có quyền phát biểu, không được lập đảng,không có tự do báo chí để bày tỏ ý kiến cho nên cộng đảng mặc tình hoành hành bá đạo.
-Cộng sản không tuân pháp luật, chúng ngồi trên pháp luật, chúng chém giết và bỏ tù dân chúng vô tội vạ. Trong khi dân chúng bị khủng bố, con em chúng lộng quyền, ra sức cướp tài sản dân chúng mà không bị trừng phạt. Cứ như vậy mãi thì nước mất nhà tan, và dân chúng mãi mãi đói khổ. Phải diệt trừ cộng sản thì dân ta mới độc lập, tự do và thịnh vượng.
Sơn Trung
Sự sụp đổ dây chuyền
của các doanh nghiệp Việt Nam
Đỗ Hiếu, phóng viên
RFA
2012-05-07
Những năm gần đây số doanh nghiệp bị phá sản hàng loạt, chỉ riêng trong
4 tháng đầu năm nay, đã có gần 50 ngàn doanh nghiệp ngưng hoạt động
hoặc giải thể.
AFP
Trong tháng 4, 2012 đã có gần 50 nghìn doanh nghiệp ngưng hoạt động hoặc giải thể
Tình trạng khó khăn này có hy vọng được cải thiện trong thời gian tới hay không?
Theo một số chuyên gia kinh tế và quan chức nhà nước thì nhìn chung những nguyên
nhân chính dẫn đến việc hàng loạt doanh nghiệp phá sản dồn dập là do
tình trạng khủng hoảng, suy trầm, trì trệ của nền kinh tế trong nước,
cộng với những tác động trực tiếp của nền kinh tế thế giới cũng gặp khó
khăn không kém.
Nguyên nhân xa gần
Một số yếu tố được dẫn chứng cho thấy vì
sao doanh nghiệp Việt Nam bị những “cú sốc” giây chuyền, đó là giá
nguyên liệu không ngừng tăng vọt, giá vàng và ngoại tệ lên xuống bất
thường, hàng hóa làm ra không bán được, hoặc buộc phải hạ giá, khiến
doanh nghiệp bị thua lỗ liên tục, thiếu tiền trả nợ ngân hàng, không đủ
trả lương công nhân, cộng với phương tiện sản xuất thô sơ, kỹ thuật
thấp, nên dễ rơi vào tình cảnh bị phá sản.
Phân tích về một số yếu tố dẫn tới tình trạng doanh nghiệp trong nước
phá sản hàng lọat thời gian gần đây, giáo sư Vũ Ngọc Xuân, giảng viên
khoa kinh tế, tài chánh, trường đại học kinh tế quốc dân Hà Nội giải
thích thêm, đồng thời cũng nói đến sự hỗ trợ tích cực của nhà nước:
“Doanh nghiệp có khó khăn thì chính phủ cũng nắm được tình hình thực tế
với con số chính thức phá sản lên tới một trăm, một trăm hai mươi nghìn,
để giúp đỡ họ, trước mắt, sắp tới chính phủ có một số giải pháp
Ngân hàng nhà nước Việt Nam
Ngân hàng nhà nước Việt Nam.
RFA
chẳng hạn như là giảm thuế, một số doanh nghiệp được giảm nộp thuế thu
nhập.
Việt Nam bị những “cú sốc” giây chuyền, đó là giá nguyên liệu không
ngừng tăng vọt, giá vàng và ngoại tệ lên xuống bất thường, hàng hóa làm
ra không bán được, hoặc buộc phải hạ giá, khiến doanh nghiệp bị thua lỗ
liên tục, thiếu tiền trả nợ ngân hàng, không đủ trả lương công nhân,
cộng với phương tiện sản xuất thô sơ, kỹ thuật thấp
Trong quá trính tái cấu trúc hệ thống tài chính, ngân hàng thì nhà nước
và ngân hàng nhà nước chủ trương miễn thuế một số doanh nghiệp và ngân
hàng bị thua lỗ, bị ảnh hưởng bởi khủng hoảng vừa rồi.
Trước mắt là do ngân sách hiện nay không được dồi dào như các năm 2007,
2008, cho nên những biện pháp chủ yếu vẫn là giảm thuế cho doanh nghiệp,
nói chung là mang tính chất về tài khóa nhiều hơn, còn về chính sách
tiền tệ thì từ giờ đến cuối năm, ngân hàng nhà nước sẽ hạ lãi suất bây
giờ là 12%, nhưng vài tháng tới sẽ hã xuống còn 8%.”
Qua câu chuyện với RFA, giáo sư Vũ Ngọc Xuân cũng trình bày về lề lối
kinh doanh, quản lý thiếu trách nhiệm của một số doanh nghiệp, khiến họ
phải bỏ cuộc, nên chính phủ phải tìm phương cách để giải tỏa:
Phương cách cứu chữa và hỗ trợ
“Vấn đề đặt ra là sau một giai đoạn lạm phát kéo dài, cùng với những
hoạt động kém hiệu quả của một số tập đòan nhà nước, gây ra nhiều hệ lụy
đến nền kinh tế, chẳng hạn như trong ngành thủy sản là một ngành mũi
nhọn, được khuyến khích xuất khẩu sản phẩm sang thị trường Châu Âu và
thị trường Mỹ, cụ thể là đối với vụ phá sản của công ty Bianfishco, Bộ
Tài chính mua lại một số khoản nợ của Bianfishco, đồng thời cũng hỗ trợ
các ngân hàng để đảo nợ, tức là với những khoản vay ngắn hạn thì chuyển
thành dài hạn.
Nhà xưởng của Bianfishco. RFA
Cơ xưởng của Bianfishco. tienphong.vn
Theo thông tin mới nhất thì công ty Bianfishco sẽ hoạt động lại bình
thường vào ngày mồng 9 tháng 5 này, vì nếu công ty thủy sản này đổ vỡ
thì sẽ ảnh hưởng đến đời sống người công nhân, có mấy nghìn người phục
vụ trong một công ty lớn như vậy.
Nói chung là chính phủ vẫn luôn hỗ trợ những doanh nghiệp xuất khẩu nông
sản, thủy sản, dệt may, được ưu đãi nhiều hơn, nếu đang vay tiền lãi
suất cao, từ ba đến sáu tháng thì sẽ chuyển sang trung hạng với thời
gian từ 3 đến 5 năm.
Trước đây, nếu lải suất là 25 hay 30% thì nay ngân hàng nhà nước sẽ phối
hợp với ngân hàng thương mại để xét hạ lãi suất cho vay.
Tuy nhiên, lần này nhà nước sẽ không có những gói hỗ trợ lãi suất như
hồi thời kỳ khủng hoảng 2007, 2008, do nguồn dự trữ ngoại tệ trong ngân
sách không được tốt như đợt ấy.
Doanh nghiệp cần phải xác định là tình trạng khó khăn này còn tiếp tục
kéo dài, giải pháp mà chính phủ hay Bộ Tài chính hỗ trợ sẽ mang tính
chất nặng về kỷ thuật nhiều hơn vì ngân sách đang gặp khó khăn.
Trước mắt là từ đây đến cuối năm, doanh nghiệp Việt Nam vẫn gặp khó
khăn, đặc biệt là doanh nghiệp về bất động sản, vì thị trường nhà đất
đang bị vỡ bong bóng.
GS Vũ Ngọc Xuân
Trước mắt là từ đây đến cuối năm, doanh nghiệp Việt Nam vẫn gặp khó
khăn, đặc biệt là doanh nghiệp về bất động sản, vì thị trường nhà đất
đang bị vỡ bong bóng.”
Sau khi được tin cho hay, công ty thủy sản Bianfishco sẽ hoạt động lại
bình thường vào ngày mồng 9 tháng 5 này, một công nhân từng lâu năm gắn
bó với nhà máy này , ông Ba Lê, một công nhân ngành thủy sản ở Cần Thơ,
hiện lâm cảnh khó khăn, chật vật, như hàng ngàn công nhân khác, tỏ ra
hòai nghi:
“Cũng nghe tin đó, nhưng không rành lắm, lâu rồi không có quan hệ với
công ty, hôm trước mấy ảnh nói là chờ cái công ty nào đó, mua lại những
nợ nần, chờ hòai tới giờ, không biết kết quả.
Cũng nghe nói ngày 9 tây này làm việc lại vậy thôi, nhưng tin đó không
chính xác.”
Trình bày về chính sách của nhà nước đối với những công nhân bị mất
việc, hòan cảnh sinh sống hạn hẹp, gia đình túng thiếu, giáo sư Vũ Ngọc
Xuân cho biết:
“Giải pháp trước mắt là công nhân từng bước được tăng lương cơ bản, tuy
nhiên trong tình trạng doanh nghiệp phá sản đồng loạt, tỷ lệ công nhân
thất nghiệp có xu hướng tăng cao, nên chính phủ cần phải làm sao để hỗ
trợ cho những lao động bị thất nghiệp.
Giải pháp trước mắt là công nhân từng bước được tăng lương cơ bản,
tuy nhiên trong tình trạng doanh nghiệp phá sản đồng loạt, tỷ lệ công
nhân thất nghiệp có xu hướng tăng cao, nên chính phủ cần phải làm sao để
hỗ trợ cho những lao động bị thất nghiệp
GS Vũ Ngọc Xuân
Ở Việt Nam có một số được trợ cấp thất nghiệp, hưởng bảo hiểm thất
nghiệp, nhưng không được như bên Mỹ, hay Châu Âu, vì so với họ, Việt Nam
có nền kinh tế thị trường chưa phát triển lắm, vì vậy sự hỗ trợ của nhà
nước ở mức độ rất hạn chế.”
Dư luận cho rằng, tham nhũng lớn nhỏ, từ dưới lên cao vẫn là một trong
những nguyên nhân tất yếu tạo ra tình trạng làm ăn, buôn bán, sản xuất
bị thua lỗ, mà số tiền bị thất thoát lên tới hàng tỷ đô la, như với
công ty đóng tàu biển Vinashin chẳng hạn.
Chính phủ đã đưa ra những biện pháp như tái cấu trúc các tập đoàn Nhà
Nước, tái cơ cấu nền kinh tế để các doanh nghiệp hoạt động hiệu quả hơn.
Tuy nhiên, một trong những biện pháp căn bản nhất là phải có một hệ
thống luật pháp chặt chẽ, một máy quản lý hành chánh, công quyền trong
sạch và gương mẫu. Như thế mới có thể loại trừ nạn nhũng nhiễu doanh
nghiệp khiến phát sinh các khoản ‘bôi trơn’, ăn vào chi phí sản xuất làm
cho giá thành cao lên…
Tại sao kinh tế Việt Nam sẽ phải sụp đổ?
Lưu ý: bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của tác giả, một thành viên
trong nhóm, và không nhất thiết trùng khớp với quan điểm chung của nhóm
biên tập.
Bài viết này nhằm nêu lên nguyên nhân gốc gây ra thực trạng khủng hoảng
kinh tế Việt Nam hiện nay và cách giải quyết nó.
Cách đây 25 năm, khi đứng trước khủng hoảng kinh tế-xã hội toàn diện thì Đảng Cộng Sản Việt Nam đã phải nhường bước cho các cải cách kinh tế thị trường, chuyển từ nền kinh tế quan liêu tập trung bao cấp sang kinh tế thị trường được gắn thêm cái đuôi Xã Hội Chủ Nghĩa. Thực chất thì cái đuôi này chỉ là một cách thức để giữ vững sự tồn tại của Đảng Cộng Sản Việt Nam khỏi sự đào thải của tiến trình lịch sử.
Trong 3 năm 1989, 1990, 1991, các cuộc cách mạng tại Đông Âu và Liên Xô cũ đã xóa bỏ hệ thống các nước Xã Hội Chủ Nghĩa tồn tại gần nửa thế kỷ tại Châu Âu. Tại đó, toàn xã hội trong đó có những Đảng viên Đảng Cộng Sản đã đồng lòng đập tan chính Nhà nước Cộng sản mà họ đã dựng lên cách đó gần nửa thế kỷ. Tất cả người dân tại Đông Âu và Nga đã bừng tỉnh rằng họ không thể tiếp tục duy trì một ý thức hệ không tưởng được nữa.
Kết quả của những cải cách kinh tế thị trường của Đảng Cộng Sản Việt Nam là chế độ Xã Hội Chủ Nghĩa được duy trì đến năm 2011 này. Tuy nhiên họ đang đối diện với một cuộc khủng hoảng kinh tế tồi tệ hơn so với 25 năm trước kia khi cả thế giới chuẩn bị bước vào giai đoạn suy thoái kinh tế. Những cải cách kinh tế thị trường trước kia dường như đã phát huy hết tác dụng của nó. Về mặt chính trị, họ vẫn nắm giữ độc quyền chính trị bằng cách xây dựng hệ thống an ninh, mật vụ dày đặc hòng bóp nghẹt mọi nguy cơ thay đổi chính trị có hại cho họ từ trong trứng nước. Họ đưa ra điều 4 hiến pháp để đảm bảo duy trì quyền lực lãnh đạo đất nước Việt Nam vĩnh viễn cho Đảng Cộng Sản Việt Nam.
Thế nhưng, mọi cố gắng của họ đều vô ích. Đảng Cộng Sản Việt Nam đang cố gắng làm việc không thể làm, đó là cứu vãn một ý thức hệ ĐÃ bị văn minh nhân loại đào thải. Họ cố gắng cai trị 90 triệu dân không thích họ, không phục họ, không cộng tác với họ. Làm tôi nhớ lại bài học sinh vật trong đại học: Liệu Jurassic Park có thể nuôi sống khủng long, cho dù tái tạo được chúng? Câu trả lời là KHÔNG. Việc tái tạo genes tuy khó, nhưng theo lý thuyết có thể làm. Nhưng khủng long không đủ “khỏe“ để tồn tại. Chúng ăn quá nhiều, cây cỏ không thể đủ cho chúng ăn. Một Jurassic Park sẽ cần hàng triệu tấn cây cỏ hàng năm, đang khi chất thải ra từ các con khủng long sẽ quá nhiều, tự làm chúng bệnh mà chết.
Đừng thương xót chúng, chúng đã qua “thời oanh liệt”, và bị đào thải do không thể tiến hóa đúng hướng, đó là thay vì nhỏ lại, thì chúng lớn ra và vụng về, cục mịch. Chủ nghĩa Cộng Sản không khác, một thời từng là các con khủng long khổng lồ, máy bay Liên Xô lớn nhất thế giới, phi thuyền hiện đại nhất (vài năm đầu, từ Spunik), hùng mạnh nhất thế giới (Liên Xô, Trung Quốc đông dân hơn và nhiều vũ khí hơn NATO + Mỹ). Nhưng Chủ nghĩa Cộng Sản không thể tiến hóa đúng hướng, mà như các con khủng long, nó không đủ “khỏe“ để tồn tại. Thứ nhất, nền kinh tế Việt Nam giờ không thể còn cạnh tranh nổi với nền kinh tế thế giới.
Gạo, cá, tôm, gia công giày dép, dệt vải làm sao đem lại nhiều ngoại tệ bằng những món hàng công nghệ kỹ thuật cao như máy ảnh, máy vi tính … Những món đồ tại Việt Nam làm ra đều có giá trị thấp, đơn giản, nặng về gia công, lao động mà thiếu đi chất xám, công nghệ. Chính vì vậy, Việt Nam chỉ được biết đến như một đất nước có nhân công giá rẻ và khi lợi thế này mất đi thì các nhà đầu tư sẽ lũ lượt bỏ sang đất nước khác kiếm lợi thế này thôi.
Bằng chứng rõ rệt nhất cho chúng ta thấy là số vốn FDI đổ vào Việt Nam năm 2011 giảm gần 50% trong 6 tháng đầu năm 2011 (Vietstock, 30/06/2011) Đi kẻm với nền kinh tế kém cạnh tranh là hệ thống giáo dục lỗi thời, nặng về định hướng chính trị. Hệ quả của hệ thống giáo dục này là số người trẻ được đào tạo ra không có đủ các kỹ năng nghề nghiệp, kỹ năng sống để tìm việc và thích ứng trong một thế giới toàn cầu hóa đầy cạnh tranh này.
Khi xây dựng nhà máy kiểm định và lắp ráp chip của Intel tại Sài Gòn, hãng này cho biết họ chỉ có thể tuyển được 40 nhân sự phù hợp mặc dù chỉ tiêu tuyển dụng lên tới 3.000 người. Hiện tại, tỷ lệ người thất nghiệp độ tuổi 15-29 chiếm đến 2/3 tổng số người thất nghiệp (Doanh nhân Sài Gòn, 22/08/2011) Thứ hai, nền kinh tế Việt Nam sụp đổ từ khu vực kinh tế quốc doanh mà ra. Để có thể tiếp tục tồn tại, Đảng Cộng Sản Việt Nam tự đặt ra một khái niệm mới về nền kinh tế thị trường định hướng Xã Hội Chủ Nghĩa với nguyên tắc cơ bản là kinh tế quốc doanh làm chủ lực nền kinh tế.
Đảng Cộng sản sợ kinh tế tư doanh làm áp lực phải thay đổi chính trị, nên muốn bảo vệ chính họ bằng cách tạo lập nền kinh tế quốc doanh bao bọc xung quanh, làm “chủ lực”. Nhưng họ quên rằng còn phải nuôi nền kinh tế này, và phải nuôi rất nhiều, do nó LUÔN LUÔN đói ăn! Hiện nay có không dưới 3 triệu đảng viên hoàn toàn không có khả năng, và không xứng đáng nhận lương quốc doanh. Vì họ không có giá trị gì cả, có chăng là con số âm.
Nhưng họ rất đói ăn trong khi tài nghệ không ra gì cả. Mà 3 triệu đảng viên ai cũng đòi kiếm tiền cho “bằng chị bằng em”, ai cũng đòi kiếm về cả tỉ VND là ít nhất/ năm, nhân lên cho 3 triệu đảng viên thì ít nhất phải 3 triệu tỉ VND, bằng 150 tỉ USD. Đó là một con số cực kỳ lớn so với GDP 100 tỉ USD hiện nay của Việt Nam. Đảng Cộng Sản Việt Nam ngoài việc xài tiền trong việc quản trị, hành chính, mà còn phải NUÔI hàng trăm cty, tập đoàn quốc doanh, trong đó có hàng triệu đảng viên, gia đình dòng họ của họ. Không nuôi đám này thì họ làm loạn, như nay PHẢI nuôi tàn dư VINASHIN vì họ có Ủy viên TW Đảng bao che, nhưng nếu nuôi họ thì phải tung ra THÊM hàng triệu tỉ VND trong 12 tháng tới gây lạm phát kinh hoàng như chúng ta đang chứng kiến hiện nay.
Kinh tế Việt Nam sẽ sập giống như kinh tế Liên Xô cũ từng sập, đó là do THIẾU NGOẠI TỆ mà ra. Liên Xô thiếu ngoại tệ, không đủ xăng dầu, dân đói khổ, không có hàng ngoại nhập, lúa mì thiếu thốn không có USD nhập thêm về, nên lòng dân chán ghét cộng sản, quân lính mất tinh thần, KGB lo kiếm tiền mua bánh mì, Vodka, hơn là lo bắt các thành phần “phản động”; Smerch, GRU lo đào tị làm việc cho xã hội đen, mafia, buôn vũ khí kiếm tiền chứ hết còn vì Kremlin. Một tình trạng không khác SẼ xảy ra, Đảng Cộng Sản Việt Nam đơn giản là không đủ tiền nuôi 3 triệu đảng viên. Thứ ba, chế độ Cộng Sản Việt Nam là chế độ độc tài vậy nên không có khả năng tự sửa chữa lỗi hệ thống của chính nó gây ra.
Bản chất chế độ độc tài cộng sản không hề có LUẬT PHÁP hay cơ chế điều phối và kiểm soát, tam quyền phân lập để hạn chế quyền lực, kiềm chế lòng tham của những đảng viên. LUẬT PHÁP là do chính Đảng Cộng Sản viết ra, thi hành, thì làm sao nghiêm minh, làm sao công chính, vì chính những người viết luật, thi hành luật, là những người Cộng Sản, những người đang ăn hối lộ ngập đầu. Kinh tế Việt Nam PHẢI SẬP vì nó không thể không sai lầm, không thể không sập.
Nó sai từ các thành tố (chỉ lấy 3% dân chúng vào đảng, theo lý lịch, không tôn giáo, v.v…), từ cấu trúc tổ chức, từ ý thức hệ, từ lý luận nền tảng, lý luận phát triển, lý luận tồn tại. Vì vậy, Kinh tế Việt Nam sập, Chủ nghĩa Cộng sản Việt Nam sập, không khác các con khủng long bị diệt chủng. Đã qua thời có thể thích ứng, tiến hóa, nay quá vụng về, cục mịch để có thể thay đổi và tồn tại. Cách duy nhất để tiến hóa là DÂN CHỦ HÓA
Cách đây 25 năm, khi đứng trước khủng hoảng kinh tế-xã hội toàn diện thì Đảng Cộng Sản Việt Nam đã phải nhường bước cho các cải cách kinh tế thị trường, chuyển từ nền kinh tế quan liêu tập trung bao cấp sang kinh tế thị trường được gắn thêm cái đuôi Xã Hội Chủ Nghĩa. Thực chất thì cái đuôi này chỉ là một cách thức để giữ vững sự tồn tại của Đảng Cộng Sản Việt Nam khỏi sự đào thải của tiến trình lịch sử.
Trong 3 năm 1989, 1990, 1991, các cuộc cách mạng tại Đông Âu và Liên Xô cũ đã xóa bỏ hệ thống các nước Xã Hội Chủ Nghĩa tồn tại gần nửa thế kỷ tại Châu Âu. Tại đó, toàn xã hội trong đó có những Đảng viên Đảng Cộng Sản đã đồng lòng đập tan chính Nhà nước Cộng sản mà họ đã dựng lên cách đó gần nửa thế kỷ. Tất cả người dân tại Đông Âu và Nga đã bừng tỉnh rằng họ không thể tiếp tục duy trì một ý thức hệ không tưởng được nữa.
Kết quả của những cải cách kinh tế thị trường của Đảng Cộng Sản Việt Nam là chế độ Xã Hội Chủ Nghĩa được duy trì đến năm 2011 này. Tuy nhiên họ đang đối diện với một cuộc khủng hoảng kinh tế tồi tệ hơn so với 25 năm trước kia khi cả thế giới chuẩn bị bước vào giai đoạn suy thoái kinh tế. Những cải cách kinh tế thị trường trước kia dường như đã phát huy hết tác dụng của nó. Về mặt chính trị, họ vẫn nắm giữ độc quyền chính trị bằng cách xây dựng hệ thống an ninh, mật vụ dày đặc hòng bóp nghẹt mọi nguy cơ thay đổi chính trị có hại cho họ từ trong trứng nước. Họ đưa ra điều 4 hiến pháp để đảm bảo duy trì quyền lực lãnh đạo đất nước Việt Nam vĩnh viễn cho Đảng Cộng Sản Việt Nam.
Thế nhưng, mọi cố gắng của họ đều vô ích. Đảng Cộng Sản Việt Nam đang cố gắng làm việc không thể làm, đó là cứu vãn một ý thức hệ ĐÃ bị văn minh nhân loại đào thải. Họ cố gắng cai trị 90 triệu dân không thích họ, không phục họ, không cộng tác với họ. Làm tôi nhớ lại bài học sinh vật trong đại học: Liệu Jurassic Park có thể nuôi sống khủng long, cho dù tái tạo được chúng? Câu trả lời là KHÔNG. Việc tái tạo genes tuy khó, nhưng theo lý thuyết có thể làm. Nhưng khủng long không đủ “khỏe“ để tồn tại. Chúng ăn quá nhiều, cây cỏ không thể đủ cho chúng ăn. Một Jurassic Park sẽ cần hàng triệu tấn cây cỏ hàng năm, đang khi chất thải ra từ các con khủng long sẽ quá nhiều, tự làm chúng bệnh mà chết.
Đừng thương xót chúng, chúng đã qua “thời oanh liệt”, và bị đào thải do không thể tiến hóa đúng hướng, đó là thay vì nhỏ lại, thì chúng lớn ra và vụng về, cục mịch. Chủ nghĩa Cộng Sản không khác, một thời từng là các con khủng long khổng lồ, máy bay Liên Xô lớn nhất thế giới, phi thuyền hiện đại nhất (vài năm đầu, từ Spunik), hùng mạnh nhất thế giới (Liên Xô, Trung Quốc đông dân hơn và nhiều vũ khí hơn NATO + Mỹ). Nhưng Chủ nghĩa Cộng Sản không thể tiến hóa đúng hướng, mà như các con khủng long, nó không đủ “khỏe“ để tồn tại. Thứ nhất, nền kinh tế Việt Nam giờ không thể còn cạnh tranh nổi với nền kinh tế thế giới.
Gạo, cá, tôm, gia công giày dép, dệt vải làm sao đem lại nhiều ngoại tệ bằng những món hàng công nghệ kỹ thuật cao như máy ảnh, máy vi tính … Những món đồ tại Việt Nam làm ra đều có giá trị thấp, đơn giản, nặng về gia công, lao động mà thiếu đi chất xám, công nghệ. Chính vì vậy, Việt Nam chỉ được biết đến như một đất nước có nhân công giá rẻ và khi lợi thế này mất đi thì các nhà đầu tư sẽ lũ lượt bỏ sang đất nước khác kiếm lợi thế này thôi.
Bằng chứng rõ rệt nhất cho chúng ta thấy là số vốn FDI đổ vào Việt Nam năm 2011 giảm gần 50% trong 6 tháng đầu năm 2011 (Vietstock, 30/06/2011) Đi kẻm với nền kinh tế kém cạnh tranh là hệ thống giáo dục lỗi thời, nặng về định hướng chính trị. Hệ quả của hệ thống giáo dục này là số người trẻ được đào tạo ra không có đủ các kỹ năng nghề nghiệp, kỹ năng sống để tìm việc và thích ứng trong một thế giới toàn cầu hóa đầy cạnh tranh này.
Khi xây dựng nhà máy kiểm định và lắp ráp chip của Intel tại Sài Gòn, hãng này cho biết họ chỉ có thể tuyển được 40 nhân sự phù hợp mặc dù chỉ tiêu tuyển dụng lên tới 3.000 người. Hiện tại, tỷ lệ người thất nghiệp độ tuổi 15-29 chiếm đến 2/3 tổng số người thất nghiệp (Doanh nhân Sài Gòn, 22/08/2011) Thứ hai, nền kinh tế Việt Nam sụp đổ từ khu vực kinh tế quốc doanh mà ra. Để có thể tiếp tục tồn tại, Đảng Cộng Sản Việt Nam tự đặt ra một khái niệm mới về nền kinh tế thị trường định hướng Xã Hội Chủ Nghĩa với nguyên tắc cơ bản là kinh tế quốc doanh làm chủ lực nền kinh tế.
Đảng Cộng sản sợ kinh tế tư doanh làm áp lực phải thay đổi chính trị, nên muốn bảo vệ chính họ bằng cách tạo lập nền kinh tế quốc doanh bao bọc xung quanh, làm “chủ lực”. Nhưng họ quên rằng còn phải nuôi nền kinh tế này, và phải nuôi rất nhiều, do nó LUÔN LUÔN đói ăn! Hiện nay có không dưới 3 triệu đảng viên hoàn toàn không có khả năng, và không xứng đáng nhận lương quốc doanh. Vì họ không có giá trị gì cả, có chăng là con số âm.
Nhưng họ rất đói ăn trong khi tài nghệ không ra gì cả. Mà 3 triệu đảng viên ai cũng đòi kiếm tiền cho “bằng chị bằng em”, ai cũng đòi kiếm về cả tỉ VND là ít nhất/ năm, nhân lên cho 3 triệu đảng viên thì ít nhất phải 3 triệu tỉ VND, bằng 150 tỉ USD. Đó là một con số cực kỳ lớn so với GDP 100 tỉ USD hiện nay của Việt Nam. Đảng Cộng Sản Việt Nam ngoài việc xài tiền trong việc quản trị, hành chính, mà còn phải NUÔI hàng trăm cty, tập đoàn quốc doanh, trong đó có hàng triệu đảng viên, gia đình dòng họ của họ. Không nuôi đám này thì họ làm loạn, như nay PHẢI nuôi tàn dư VINASHIN vì họ có Ủy viên TW Đảng bao che, nhưng nếu nuôi họ thì phải tung ra THÊM hàng triệu tỉ VND trong 12 tháng tới gây lạm phát kinh hoàng như chúng ta đang chứng kiến hiện nay.
Kinh tế Việt Nam sẽ sập giống như kinh tế Liên Xô cũ từng sập, đó là do THIẾU NGOẠI TỆ mà ra. Liên Xô thiếu ngoại tệ, không đủ xăng dầu, dân đói khổ, không có hàng ngoại nhập, lúa mì thiếu thốn không có USD nhập thêm về, nên lòng dân chán ghét cộng sản, quân lính mất tinh thần, KGB lo kiếm tiền mua bánh mì, Vodka, hơn là lo bắt các thành phần “phản động”; Smerch, GRU lo đào tị làm việc cho xã hội đen, mafia, buôn vũ khí kiếm tiền chứ hết còn vì Kremlin. Một tình trạng không khác SẼ xảy ra, Đảng Cộng Sản Việt Nam đơn giản là không đủ tiền nuôi 3 triệu đảng viên. Thứ ba, chế độ Cộng Sản Việt Nam là chế độ độc tài vậy nên không có khả năng tự sửa chữa lỗi hệ thống của chính nó gây ra.
Bản chất chế độ độc tài cộng sản không hề có LUẬT PHÁP hay cơ chế điều phối và kiểm soát, tam quyền phân lập để hạn chế quyền lực, kiềm chế lòng tham của những đảng viên. LUẬT PHÁP là do chính Đảng Cộng Sản viết ra, thi hành, thì làm sao nghiêm minh, làm sao công chính, vì chính những người viết luật, thi hành luật, là những người Cộng Sản, những người đang ăn hối lộ ngập đầu. Kinh tế Việt Nam PHẢI SẬP vì nó không thể không sai lầm, không thể không sập.
Nó sai từ các thành tố (chỉ lấy 3% dân chúng vào đảng, theo lý lịch, không tôn giáo, v.v…), từ cấu trúc tổ chức, từ ý thức hệ, từ lý luận nền tảng, lý luận phát triển, lý luận tồn tại. Vì vậy, Kinh tế Việt Nam sập, Chủ nghĩa Cộng sản Việt Nam sập, không khác các con khủng long bị diệt chủng. Đã qua thời có thể thích ứng, tiến hóa, nay quá vụng về, cục mịch để có thể thay đổi và tồn tại. Cách duy nhất để tiến hóa là DÂN CHỦ HÓA
CỘNG SẢN VIỆT NAM VÀ TRUNG CỘNG NHẤT ĐỊNH BỊ SỤP ĐỔ
HLTL TRONG NƯỚC
5/27/2011
Ngày hôm nay, trước cao trào đấu tranh đòi tự do, dân chủ, nhân quyền
trên thế giới, từ Tunisie, qua Ai cập, tới Lybie, Syrie, Jordanie,
Barhein, Algérie v.v.., có người nói chế độ cộng sản VN, độc đảng, độc
khuynh, phản nhân quyền, nhất định sớm muộn, sẽ sụp đổ, như tất cả mọi
chế độ độc tài khác.
Chúng ta hãy tìm hiểu nguyên do, và suy nghĩ về tiến trình sụp đổ của
nó.
I ) Nguyên do
Đại để, chúng ta có thể tìm thấy 3 nguyên do chính sau đây: Chế độ đi
ngược lại lòng dân, là một chế độ buôn dân, bán nước ; đi ngược chiều
tiến bộ của văn minh nhân loại ; cộng thêm có chiến lược đánh tất cả
những nước độc tài trong đó có độc tài cộng sản, của Hoa Kỳ và những
nước tự do, dân chủ.
1) Chế độ phản dân, bán nước:
Ngày hôm nay, không cần đào sâu, tìm xa, tất cả phần lớn dân Việt đều nhìn thấy chế độ cộng sản là một chế độ đi ngược lại lòng dân. Con ông cháu cha, đảng đoàn cán bộ thì giầu kếch sù, có những ông trong Bộ Chính Trị, Trung ương đảng, có cả tỷ $, tiêu tiền vứt qua cửa sổ ; trong khi đó thì đại đa số dân không có 1$ một ngày để sống. Xã hội xuống cấp, tụt hậu trên mọi phương diện, đĩ điếm đầy đường, chỉ cần câu vè :
« Chiều chiều tới bến Ninh kiều, dưới chân tượng « bác », đĩ nhiều hơn dân « , cũng đủ nói lên hiện trạng Việt Nam. Giáo dục, y tế thì xuống cấp, đạo đức thì băng hoại, con chửi cha, giết mẹ chỉ vì một vài trăm $ ; người ta sẵn sàng đánh nhau, giết nhau vì tiền. Hơn thế nữa, chế độ này còn là một chế độ bán nước, những hành động dâng đất, nhượng biển cho Trung Cộng càng ngày người dân càng thấy rõ. 2) Chế độ này còn là một chế độ độc tài, đi ngược lại trào lưu tiến bộ của văn minh nhân loại.
Thật vậy, chế độ cộng sản Việt Nam hiện nay là một trong 4 chế độ đàn áp dân và báo chí nhiều nhất ở Á châu. Nguyễn phú Trọng, người mới được bầu làm Tổng bí thư, được Hội Phóng Viên không biên giới ( Journalistes sans frontière) coi là hung thần của việc đàn áp báo chí. Chế độ này, cũng như bất cứ mọi chế độ độc tài, đều cai trị dân qua cái loa, cái súng và cái còng. Cái loa đó chính là tuyên truyền bịp bợm, cho dân ăn bánh vẽ.
Cái súng và cái còng, tiêu biểu cho quân đội và công an, để đàn áp dân, giết dân hay bỏ tù dân. Chế độ này hoàn toàn đi ngược lại với trào lưu tiến bộ của lịch sử nhân loại, đó là đi đến tự do, dân chủ và tôn trọng nhân quyền. Không những nó đi ngược lại trào lưu tiến bộ của văn minh nhân loại, mà nó còn đi ngược lại lời dạy của Marx và những nguyên tắc cộng sản. Theo nguyên tắc, xã hội cộng sản phải là một xã hội công bằng, nhưng xã hội cộng sản Việt Nam, Trung Cộng, Bắc Hàn, Cu ba là 4 xã hội bất công nhất, riêng Việt Nam và Trung cộng, người thợ và ngay cả người nông dân, bị bóc lột nhiều nhất thế giới, không những bởi các ông tư bản trắng từ nước ngoài vào để tìm kiếm giá nhân công rẻ, do chính sách kìm lương người thợ bởi ngay chính quyền cộng sản, mà còn bởi những ông tư bản đỏ là cán bộ, đảng đoàn, con ông cháu cha, trở nên giàu có là vì cướp đất, đuổi nhà của dân, để chiếm hữu, bán cho ngoại quốc, và là nhờ vào tham nhũng.
Hai xã hội tham nhũng nhất Á châu hiện nay phải kể tới Việt Nam và Trung cộng. Đã từ lâu, từ ngay thời Lénine, giới lãnh đạo cộng sản luôn kêu gào là đồ đệ trung thành của Marx, nhưng trên thực tế hoàn toàn đi ngược lại. Không bao giờ Marx chủ trương độc khuynh và độc đảng. Theo nguyên tắc triết lý và tư tưởng của Marx, thì biện chứng pháp chính là đa khuynh, vì Đề luôn luôn phải có Phản đề, 2 cái đối chọi với nhau, để đưa ra Tổng Đề.
Đây là nguyên tắc áp dụng cho tất cả, từ vật chất tới tư tưởng. Marx cũng không bao giờ chủ trương độc đảng như Lénine và những đảng cộng sản sau đó rêu rao. Chính Marx viết trong Tuyên Ngôn Thư Đảng Cộng Sản : « Những người cộng sản không bao giờ thành lập một đảng tách rời và chống đối lại những đảng thợ thuyền khác « ( Les communistes ne forment pas un parti distinct opposé aux autres partis d’ouvriers ) ( K. Marx – Manifeste du Parti communiste – trang 42 – Edition : www.librio.net- 1998). Điều này chứng tỏ Marx chủ trương đa đảng, hoàn toàn trái với những thực hành của những chế độ cộng sản từ ngày Lénine thành lập độc đảng tới nay.
Ngày hôm nay, không cần đào sâu, tìm xa, tất cả phần lớn dân Việt đều nhìn thấy chế độ cộng sản là một chế độ đi ngược lại lòng dân. Con ông cháu cha, đảng đoàn cán bộ thì giầu kếch sù, có những ông trong Bộ Chính Trị, Trung ương đảng, có cả tỷ $, tiêu tiền vứt qua cửa sổ ; trong khi đó thì đại đa số dân không có 1$ một ngày để sống. Xã hội xuống cấp, tụt hậu trên mọi phương diện, đĩ điếm đầy đường, chỉ cần câu vè :
« Chiều chiều tới bến Ninh kiều, dưới chân tượng « bác », đĩ nhiều hơn dân « , cũng đủ nói lên hiện trạng Việt Nam. Giáo dục, y tế thì xuống cấp, đạo đức thì băng hoại, con chửi cha, giết mẹ chỉ vì một vài trăm $ ; người ta sẵn sàng đánh nhau, giết nhau vì tiền. Hơn thế nữa, chế độ này còn là một chế độ bán nước, những hành động dâng đất, nhượng biển cho Trung Cộng càng ngày người dân càng thấy rõ. 2) Chế độ này còn là một chế độ độc tài, đi ngược lại trào lưu tiến bộ của văn minh nhân loại.
Thật vậy, chế độ cộng sản Việt Nam hiện nay là một trong 4 chế độ đàn áp dân và báo chí nhiều nhất ở Á châu. Nguyễn phú Trọng, người mới được bầu làm Tổng bí thư, được Hội Phóng Viên không biên giới ( Journalistes sans frontière) coi là hung thần của việc đàn áp báo chí. Chế độ này, cũng như bất cứ mọi chế độ độc tài, đều cai trị dân qua cái loa, cái súng và cái còng. Cái loa đó chính là tuyên truyền bịp bợm, cho dân ăn bánh vẽ.
Cái súng và cái còng, tiêu biểu cho quân đội và công an, để đàn áp dân, giết dân hay bỏ tù dân. Chế độ này hoàn toàn đi ngược lại với trào lưu tiến bộ của lịch sử nhân loại, đó là đi đến tự do, dân chủ và tôn trọng nhân quyền. Không những nó đi ngược lại trào lưu tiến bộ của văn minh nhân loại, mà nó còn đi ngược lại lời dạy của Marx và những nguyên tắc cộng sản. Theo nguyên tắc, xã hội cộng sản phải là một xã hội công bằng, nhưng xã hội cộng sản Việt Nam, Trung Cộng, Bắc Hàn, Cu ba là 4 xã hội bất công nhất, riêng Việt Nam và Trung cộng, người thợ và ngay cả người nông dân, bị bóc lột nhiều nhất thế giới, không những bởi các ông tư bản trắng từ nước ngoài vào để tìm kiếm giá nhân công rẻ, do chính sách kìm lương người thợ bởi ngay chính quyền cộng sản, mà còn bởi những ông tư bản đỏ là cán bộ, đảng đoàn, con ông cháu cha, trở nên giàu có là vì cướp đất, đuổi nhà của dân, để chiếm hữu, bán cho ngoại quốc, và là nhờ vào tham nhũng.
Hai xã hội tham nhũng nhất Á châu hiện nay phải kể tới Việt Nam và Trung cộng. Đã từ lâu, từ ngay thời Lénine, giới lãnh đạo cộng sản luôn kêu gào là đồ đệ trung thành của Marx, nhưng trên thực tế hoàn toàn đi ngược lại. Không bao giờ Marx chủ trương độc khuynh và độc đảng. Theo nguyên tắc triết lý và tư tưởng của Marx, thì biện chứng pháp chính là đa khuynh, vì Đề luôn luôn phải có Phản đề, 2 cái đối chọi với nhau, để đưa ra Tổng Đề.
Đây là nguyên tắc áp dụng cho tất cả, từ vật chất tới tư tưởng. Marx cũng không bao giờ chủ trương độc đảng như Lénine và những đảng cộng sản sau đó rêu rao. Chính Marx viết trong Tuyên Ngôn Thư Đảng Cộng Sản : « Những người cộng sản không bao giờ thành lập một đảng tách rời và chống đối lại những đảng thợ thuyền khác « ( Les communistes ne forment pas un parti distinct opposé aux autres partis d’ouvriers ) ( K. Marx – Manifeste du Parti communiste – trang 42 – Edition : www.librio.net- 1998). Điều này chứng tỏ Marx chủ trương đa đảng, hoàn toàn trái với những thực hành của những chế độ cộng sản từ ngày Lénine thành lập độc đảng tới nay.
Chính điều này đã được bà Rosa Luxembourg, bạn của Lénine, người đã hoạt
động mạnh trong Đệ Nhị Quốc Tế Cộng Sản, một trong những người có công
trong việc sáng lập, giúp đỡ đảng Dân Chủ Xã hội Đức hiện nay, vào năm
1919, mặc dầu đang nằm trong tù, bà có viết thư cho Lénine, trong đó có
câu :
«Cái Đảng và cái Nhà nước độc tài mà Anh thành lập ra, Anh bảo nó phục
vụ thợ thuyền và nhân dân ; nhưng trên thực tế nó chẳng phục vụ một ai
cả, vì nó đã đi ngược lại những nguyên tắc căn bản của chủ nghĩa xã hội :
Đó là tôn trọng tự do, dân chủ.»
Chế độ cộng sản từ ngày Lénine thành lập, và được sao y bản chính bởi
các đàn em, chỉ là một chế độ độc tài, dựa trên cái loa, cái súng và
cái còng: Cái loa để tuyên truyền bịp bợm, cho dân ăn bánh vẽ; cái súng
và cái còng để dọa nạt, giết dân hay cho vào nhà tù.
Đảng cộng sản Việt Nam, sau Đại hội XI vừa qua, chỉ nhìn qua thành phần
Bộ Chính Trị và Trung Ương đảng, thì chúng ta thấy rõ chủ trương dùng
cái loa, cái súng và cái còng để trị dân, vì có thêm 2 tướng lãnh mới
vào Bộ chính trị, cộng thêm với 3 tướng lãnh cũ, Nguyễn tấn Dũng là
tướng công an, Phùng quang Thanh và Lê hồng Anh là tướng quân đội và
công an, 5 người tướng trong số 14 người trong Bộ Chính Trị. Trong Trung
Ương đảng thì có 26 tướng lãnh, 16 tướng quân đội và 10 tướng công an.
Nguyễn phú Trọng, người được bầu vào chức Tổng Bí thư, tiêu biểu cho cái
loa, vì ông ta đã từng giữ chức Tổng biên tập Tạp chí Cộng sản, cơ quan
tuyên truyền bịp bợm và cho dân ăn bánh vẽ cao nhất của Đảng Cộng Sản
VN.
3)
Thêm vào đó có chiến lược đánh những nước cộng sản bởi Hoa Kỳ và những
nước tự do. Một điều nghịch lý, đó là mặc dầu Marx chủ trương hạ tầng cơ
sở kinh tế, gồm sức sản xuất, phương tiện sản xuất và kỹ thuật sản xuất
quyết định thượng tầng chính trị, văn hóa, triết học ; nhưng ở những
nước cộng sản, thì chính thượng tầng chính trị, gồm bộ máy tuyên truyền
bịp bợm, cho dân ăn bánh vẽ, tiêu biểu bằng cái loa ; và bộ máy kìm kẹp,
tiêu biểu bằng cái súng, cái còng, quyết định.
Ngược lại, chính Hoa kỳ lại dùng kinh tế để giật sập đế quốc cộng sản,
nếu chúng ta theo dõi tình hình Chiến tranh Lạnh.
Thật vậy, người Hoa kỳ đã tới Liên sô và các nước Đông Âu, đầu tiên bằng
quần Jeans, Coca Cola, sau đó mới tới đầu tư các hãng xưởng và ngân
hàng, nhằm biến kinh tế quốc doanh thành tư doanh, biến kinh tế cộng sản
có tính cách độc lập ( l’économie autarcique), ngành này độc lập với
ngành kia, vùng này độc lập với vùng kia, thành kinh tế tương thuộc,
ngành này lệ thuộc ngành kia, vùng này liên quan đến vùng kia, thành
kinh tế tiền tệ và ngân hàng, trong đó tiền tệ được coi như máu, và ngân
hàng được coi như trái tim.
Và chỉ cần khủng hoảng tài chánh hay ngân hàng là có thể làm tê liệt
kinh tế.
Đó chính là tiến trình sụp đổ các chế độ cộng sản Liên sô và Đông Âu :
từ khủng hoảng kinh tế bước sang khủng hoảng xã hội, rồi lan sang khủng
hỏang chính trị, gây ra sự chia rẽ ngay trong chính nội bộ cộng sản.
I I ) Tiến trình sụp đổ
Nếu chúng ta nhìn từ bên trong, từ nội tình của những nước cộng sản đã
bị sụp đổ, thì ta thấy : Đó là một cuộc khủng hoảng, có thể là tài
chánh, đến từ những thị trường chứng khoán bị xụt giá, ngân sách quốc
gia bị thâm thủng, chính quyền phải in tiền ra để chi tiêu, cộng thêm
với lòng dân không còn tin vào đồng tiền quốc gia, đổ đi mua đồ hay mua
ngoại tệ hoặc mua vàng, làm cho lạm phát phi mã, từ đó dẫn đến khủng
hoảng kinh tế.
Từ khủng hoảng kinh tế, bước sang khủng hoảng xã hội, vì hãng xưởng
phải sa thải nhân công, đời sống mắc mỏ. Từ khủng khoảng xã hội kéo sang
khủng hoảng chính trị. Trước tình trạng xã hội bị bế tắc, những phe
phái trong đảng chia rẻ. Ngày xưa thì đảng bằng bất cứ giá nào cũng phải
dẹp sự nổi dậy của dân, nay chính những phe phái trong đảng lại cần đến
dân để gây sức mạnh, hầu trấn áp phe khác.
Chính vì lẽ đó mà ngày nay các phe phái trong đảng tìm cách liên hợp với
những phe phái đối lập, cùng đi tìm sự hậu thuẫn của dân, ngõ hầu có
thể trấn áp phe phái khác trong đảng, có thể đưa đến một cuộc đảo chính.
Hay cũng có thể khủng hoảng kinh tế, xã hội lên quá cao, dân chúng quá bất mãn, xuống đường biểu tình hàng loạt, từ ngày này qua ngày khác, quân đội và công an ngả về phía dân, đưa đến một cuộc cách mạng. Nếu chúng ta nhìn từ phía chiến lược của Hoa Kỳ và thế giới tự do, thì chúng ta thấy tiến trình được diễn ra, theo như câu nói của một nhà tư tưởng quân sự đông phương : «Phàm cách dùng binh, thứ nhất là công tâm, thứ nhì công lương, thứ ba mới tới công thành.»
(1) Công tâm đây chính là dùng đến chính trị và chiến tranh tâm lý chính trị. Xét thời Chiến tranh lạnh, thì đầu tiên Hoa Kỳ và những nước tự do mở những đài phát thanh hướng về những nước cộng sản, nói lên những tin tức trung thực, nhằm phá vỡ bức tường sắt hay bức tường tre, do thông tin tuyên truyền và sự cấm đoán cộng sản dựng lên; đồng thời giúp đỡ những nhà đấu tranh cho tự do, dân chủ, cho những giải thưởng về nhân quyền, như sự kiện trao giải thưởng Nobel văn chương cho 2 nhà văn Liên sô, ông Pasternak và Soljennytsine, giải Nobel Hoa bình cho nhà bác học Sakharov. Ngày hôm nay thì họ trao giải thương văn chương cho nhà văn Trung Cộng, Cao hành Kiện, và giải Nobel Hòa bình cho nhà đấu tranh dân chủ, đã từng tham gia biến cố Thiên An Môn 1989, Ông Luu hiểu Ba.
Hay cũng có thể khủng hoảng kinh tế, xã hội lên quá cao, dân chúng quá bất mãn, xuống đường biểu tình hàng loạt, từ ngày này qua ngày khác, quân đội và công an ngả về phía dân, đưa đến một cuộc cách mạng. Nếu chúng ta nhìn từ phía chiến lược của Hoa Kỳ và thế giới tự do, thì chúng ta thấy tiến trình được diễn ra, theo như câu nói của một nhà tư tưởng quân sự đông phương : «Phàm cách dùng binh, thứ nhất là công tâm, thứ nhì công lương, thứ ba mới tới công thành.»
(1) Công tâm đây chính là dùng đến chính trị và chiến tranh tâm lý chính trị. Xét thời Chiến tranh lạnh, thì đầu tiên Hoa Kỳ và những nước tự do mở những đài phát thanh hướng về những nước cộng sản, nói lên những tin tức trung thực, nhằm phá vỡ bức tường sắt hay bức tường tre, do thông tin tuyên truyền và sự cấm đoán cộng sản dựng lên; đồng thời giúp đỡ những nhà đấu tranh cho tự do, dân chủ, cho những giải thưởng về nhân quyền, như sự kiện trao giải thưởng Nobel văn chương cho 2 nhà văn Liên sô, ông Pasternak và Soljennytsine, giải Nobel Hoa bình cho nhà bác học Sakharov. Ngày hôm nay thì họ trao giải thương văn chương cho nhà văn Trung Cộng, Cao hành Kiện, và giải Nobel Hòa bình cho nhà đấu tranh dân chủ, đã từng tham gia biến cố Thiên An Môn 1989, Ông Luu hiểu Ba.
Đó là giai đoạn đầu, giai đoạn thứ nhì là đánh về kinh tế. Cũng có thể
cả 2 giai đoạn này hổ tương lẫn nhau, không nhất thiết là cái trước và
cái sau.
Hoa kỳ ý thức rất rõ rằng dù mình là đại cường quốc về đủ mọi mặt, nhưng
nếu Trung cộng và Việt Nam đi theo chính sách kinh tế bế quan tỏa cảng
như Bắc Hàn, thì Hoa Kỳ cũng đành phải bó tay.
Vì vậy, nên phải dụ Trung Cộng và Việt Nam đi vào kinh tế thị trường.
Giai đoạn đầu phải giành cho họ một vài đặc ân, như khi đi câu cá, thì
phải biết đưa ra những mồi giả, thơm ngon, thì cá mới đến, sau đó nó mới
ăn mồi thật. Ngay khi biết nó cắn câu, mắc lưỡi câu thật rồi, thì phải
biết để cho nó quẫy quặng, giòng cá cho nó mệt, sau đó mới giật, hay dụ
nó vào gần, dùng vợt hay lưới vớt nó, chứ chưa chi đã giật, lại giật
mạnh, thì có thể nó bị đứt môi, không bắt được nó.
Có người nói hiện nay con cá Trung Cộng và Cộng sản Việt Nam đã cắn câu,
mắc lưỡi, tại vì kinh tế Trung cộng và Việt Nam đã đi từ kinh tế độc
lập (autarcique) qua kinh tế tế tương thuộc, hơn thế nữa kinh tế tiền
tệ, ngân hàng, và quá lệ thuộc vào xuất cảng, nhất là xuất cảng sang Hoa
kỳ, tại sao Hoa Kỳ không giật 2 con cá này.
Thưa Hoa Kỳ chưa giật mà mới giòng cá, để xem phản ứng của cá.
Đó là việc khi đi dự Hội Nghị G20, 20 nước phát triển kinh tế nhất thế
giới, ở Nam Hàn năm 2010 vừa qua, Tổng thống Hoa Kỳ Obama, đã cho tháo
khoán 600 tỷ $ để mua chứng khoán trên thị trường, để nhằm giảm giá đồng
$, so với các ngoại tệ khác, nhất là đồng Nhân Tệ Trung Cộng, vì Trung
Cộng đi theo chính sách tiền tệ là làm thế nào để đồng tiền của mình bám
sát đồng $, nhưng luôn rẻ hơn ít nhất từ 15 đến 20% theo giá thị
trường, thêm vào đó Trung Cộng cũng như Việt Nam, mặc dầu đảng cầm quyền
tự nhận là đảng của người lao động, nhưng giá lao động bị chính đảng
này kìm ở mức độ thấp nhất, để giá thành rẻ, cộng thêm với đồng Nhân dân
tệ và tiền Đồng Việt Nam, rẻ theo giá thị trường, nên đã có thể xuất
cảng dễ dàng.
Hiện nay Hoa kỳ và các nước tự do chưa giật con cá Trung Cộng và Việt
Nam, nhất là con cá Trung Cộng, vì họ biết rõ rằng khi bắt được con cá
Trung Cộng, thì sẽ bắt được con cá Việt Nam, vì nó chỉ là cá con trong
bầy rồng rồng theo cá mẹ, mà Hoa kỳ mới giòng cá.
Nếu con cá Trung Cộng ngoan ngoãn nghe theo, tức chấp nhận theo mô hình
tổ chức nhân xã dân chủ, tự do và kinh tế thị trường, chấp nhận hòa nhập
vào cộng đồng quốc tế, thì Hoa Kỳ và các nước tự do sẵn sàng mở 2 vòng
tay đón nhận. bằng không, thì đối đế Hoa Kỳ mới dùng đến phương pháp
quân sự là «Đánh thành", vì Hoa Kỳ, qua kinh nghiệm Chiến tranh Lạnh,
như chúng ta đã thấy, hạ được thành người mà không làm bể thành, lấy
được nước người mà không tốn một viên đạn, như vào năm 1989, 1990; vì
vậy ngày nay họ cũng chủ trương ưu tiên dùng chính trị để đánh địch;
theo kiểu người xưa nói:
«Phàm cách dùng binh, lành nước là hạng trên, vỡ nước là hạng kém, lành
quân là hạng trên, vỡ quân là hạng kém… Ấy cho nên trăm trận đánh, trăm
trận thắng, không phải là người giỏi trong những người giỏi. Cách dùng
binh, hạng nhất là dụng mưu…
Cho nên người giỏi dùng binh, đuổi quân người mà không phải chiến, hạ
thành người mà không phải đánh.»
Những chế độ cộng sản, không riêng gì ở Việt Nam, mà còn ở
Trung Cộng, Bắc Hàn, Cu Ba, chắc chắn sẽ sụp đổ bằng cách này hay cách
khác, vì nó phản lòng dân, đi ngược chiều tiến bộ của văn minh nhân
loại, đồng thời nó bị tấn công gián tiếp hay trực tiếp bởi Hoa Kỳ và
những nước tự do ; thêm vào đó, nó còn đi ngược lại lời dạy của Marx:
Đó là nguyên tắc triết lý duy vật sử quan và chủ trương đa đảng, viết
ngay trong Tuyên Ngôn Thư Đảng Cộng Sản.
Nói như vậy không có nghĩa là những người đấu tranh cho tự
do, dân chủ, nhân quyền ngồi khoanh tay chờ xung rụng, mà phải tăng
cường nỗ lực đấu tranh, để chấm dứt chế độ quái thai của lịch sử nhân
loại, mà chính Đại Hội Đồng các nước Âu châu đã chấp nhận Nghị quyết
1481, lên án chế độ cộng sản là một chế độ diệt chủng. (1)
Paris ngày
23/05/2011
Chu chi Nam
(1) Xin xem thêm những bài về chiến lược Hoa Kỳ, về cách mạng và về Marx trên:
http://hoilatraloi.blogspot.ca/2011/05/cong-san-viet-nam-va-trung-cong-nhat.html
No comments:
Post a Comment