RFA * CÔNG NHÂN VIỆT NAM TẠI MALAYSIA
Ngày xưa, cộng sản xúi công nhân biểu tình chống chủ bóc lột . Mục đích của cộng sản là dùng công nhân làm bia đỡ đạn, công nhân gây rối loạn trong nước để cộng sản dễ cướp chính quyền. Ngày nay, trong nước cộng sản công nhân cấm biểu tình. Cộng sản buôn người đưa công nhân xuất cảng sang Đại Hàn, Đài Loan, Malaysia. Mọi việc xảy ra là do cộng sản gian tham, mà dân ta nghèo lại dễ tin theo cộng sản dụ dỗ đã bán nhà, bán đất nộp tiền cho chúng, để rồi bỏ nước ra đi trong tình trạng bât hợp pháp, hoặc bị chủ bóc lột. Xin độc giả đọc kỹ bài này.
Sơn Trung.
Ký sự Mã Lai: Đau xót những mảnh đời công nhân VN Tình trạng công nhân xuất khẩu lao động bị bạc đãi liên tục xảy ra trong nhiều năm qua, nhưng các cơ quan hữu trách VN vẫn chưa làm hết chức năng của mình là theo dõi và bênh vực người lao động.
Tha phương cầu thực
Trên
đường phố Kuala Lumpur, chúng tôi đã gặp một phụ nữ VN mà gương mặt đã
già hơn số tuổi chị có rất nhiều. Trong chiếc rổ con lèo tèo vài thỏi
kẹo và vài mẫu khăn giấy mà chị bán với giá 1 RM. Chị bảo chúng tôi
gọi chị là “Dì Tư bán kẹo”.
Dì Tư cho biết đã theo
xe hàng đến Mã Lai để ăn xin, nhưng sau một thời gian, dì bị cảnh sát
Mã lai bắt giữ và phạt 1000 RM. Dì nói trong nước mắt: “Bây giờ Vú không dám ăn xin nữa mà Vú bán kẹo để trả nợ.”
Những
người Việt Nam mà đa số là từ miền quê, phải tha phương cầu thực để hy
vọng có một đời sống khá giả hơn. Một số ít cũng thực hiện được phần
nào giấc mơ của mình, nhưng đa số thì rơi vào những hoàn cảnh đáng
thương. Nhiều công nhân lao động xuất cảng qua đến Malaysia thì bị công ty môi giới bỏ rơi.
Phần
lớn công nhân phải làm việc trong những điều kiện không an toàn, nơi
ăn ở thiếu tiện nghi, mất vệ sinh. Có nơi, không có cả nhà cửa đàng
hoàng cho công nhân, họ phải ở trong những thùng gỗ gọi là container
vừa chật hẹp, vừa thiếu an toàn.
Trả lời chúng tôi, anh Kiên - một công nhân Việt Nam có thâm niên ở Mã Lai cho biết:“Cái
nhà đó là cái container, tức là bằng ván cả, container người ta để 1
dãy như thế này, cứ tầm mười mấy cái gì đấy, chồng lên trên nữa, con
cao như thế này là ngồi đụng đầu, cúi cúi ngồi như thế này thì được.”
Khi
được hỏi, trước khi đi mỗi người phải đóng cho công ty môi giới bao
nhiêu, rồi khi đến Mã Lai thì họ giúp gì cho các em? Kiên cho biết: “Trước
khi đi thì cũng có truyền thanh loa đài là sang Mã Lai làm việc,
chúng con cũng không biết lương bổng như thế nào. Cứ mỗi người đi là
tầm 20 triệu. Từ ngày sang đây tới giờ cũng không biết môi giới là ai
nữa cơ. Bước chân ra khỏi ngoài sân bay là chủ giữ hộ chiếu luôn.”
Hãng
gỗ nơi 1 công nhân tên Trường - em trai Kiên - làm việc đã bị cháy
nhiều lần, và lần cuối cùng vào đêm giao thừa năm Canh Dần vừa qua. Em
Trường bị cháy hơn 80%, khi chúng tôi tiếp xúc thì Trường vẫn còn
phỏng nặng, không nói chuyện được.
Kiên kể cho chúng tôi về câu chuyện của đưa em kém may mắn: “Hôm
đấy đúng hôm mùng 1 tết. Giao thừa xong tầm 2-3 giờ sáng gì đó thì nó
cháy. Container bằng ván cô ạ. Thường ván ép nó có dầu nên bốc rất
nhanh, thế em con mới mở cửa ra, lửa ập vào mắt vào mặt, nó cũng mất
bình tĩnh nên lại chạy vào trong, nó cũng không có lối ra nên lại chạy
ra ngoài. Lúc đó là cháy tóc, cháy đằng sau lưng này, quần áo là cháy
hết. Tay chân các thứ đều bị cháy hết.”
Ở một hãng khác, do điều kiện lao động không an toàn, cũng thường xảy
ra tai nạn chết người, một công nhân khác tên Minh cho biết: “Hãng
của công ty từ xưa đến giờ rất nhiều tai nạn, lúc thì cháy lò đốt, lúc
thì cháy xưởng, đủ thứ… Tới đợt của con qua, thằng Lại bạn của con lái
xe nâng gỗ, quá cũ kỹ rồi, lái xuống dốc bị dứt phanh, rẽ phải tránh.
Kêu 3,4 anh em trong xe nhảy đi không thì chết đó. Vừa mới kêu xong 3
anh em nhảy xuống thì bộ khung của xe nó đập vào đầu, chết tại chỗ
luôn.”
Kêu cứu nên có cải thiện
Tức
nước vỡ bờ, một vài công nhân tổ chức đình công tự pháp, nhưng trước
áp lực của các chủ nhân, cuộc đình công bị dập tắt nhanh chóng. Minh
tâm sự: “Tụi con thấy làm 1 tháng mà lương nó không trả đủ, tụi con
bắt đầu đình công, sau nó phạt, thằng nào nghỉ cứ 1 ngày là phạt 200,
thì tụi con không biết phải làm như thế nào, không biết nói với ai, mà
tiếng thì không biết.”
Được hỏi về sự giúp đỡ của lãnh sự quán CSVN tại Mã Lai, các công nhân cho biết:
Kiên: Những cái đấy thì… !!! Người VN mình thì chỉ có hội Thánh tới thăm thôi chứ cũng không có ai.
Minh: Đại sứ quán VN quan tâm gì tới, có khi biết được cũng bỏ lơ luôn. Có Ủy Ban Bảo Vệ Người Lao Động VN và Hội Thánh Tin Lành VN ở Mã Lai giúp đỡ, giúp đỡ rất là nhiều.
Một
tổ chức được thành lập cách đây hơn 6 năm là Ủy ban Bảo vệ Người lao
động Việt Nam đã thực hiện nhiều công tác giúp đỡ cho công nhân VN tại
Mã Lai, mục đích đòi hỏi quyền lợi cho công nhân, khuyến khích công
nhân đoàn kết lại để tự đấu tranh cho quyền lợi của chính mình, nâng
cao nhân phẩm của người lao động.
Một công tác
gần đây nhất đạt được thành quả khả quan là Ủy ban đã thuyết phục được
sự cộng tác của đài truyền hình số 7, một cơ quan truyền thông lớn ở
Úc Châu đến quay phim 1 hãng sản xuất hàng cho Nike tại Kepong, ngoại ô
Kuala Lumpur.
Vào đầu năm 2008,
UBBVNLDVN nhận được lời kêu cứu của công nhân đi lao động ở Mã lai.
Chúng tôi đã qua Malaysia để tìm hiểu tình hình đời sống và điều kiện
làm việc của hằng trăm ngàn công nhân VN tại đó.
Anh Nguyễn Đình Hùng, thành viên UBBVNLDVN
Họ
đột nhập vào hãng này và dùng máy quay phim giấu trong túi xách để
quay hình ảnh môi trường sống và làm việc tồi tệ của công nhân tại
đây, phỏng vấn 1 số công nhân. Khi phim được phổ biến rộng rãi trên
truyền hình và trên hệ thống you tube, rất nhiều phản ứng của cá nhân
và có những công ty đã ngưng đặt hàng của Nike.
Cuối
cùng, họ đã thoả thuận một số điều kiện do UB BV đưa ra như: thay đổi
chổ ở của công nhân, trả lại tiền mà công nhân đã đóng cho môi
giới…v.v…
Anh Nguyễn Đình Hùng, một thành viên ban chấp hành của Ủy ban Bảo vệ Người lao động Việt Nam cho biết:“Vào
đầu năm 2008, UBBVNLDVN nhận được lời kêu cứu của công nhân đi lao
động ở Mã lai. Chúng tôi đã qua Malaysia để tìm hiểu tình hình đời sống
và điều kiện làm việc của hằng trăm ngàn công nhân VN tại đó.
Chúng
tôi đã chứng kiến tận mắt và nghe kể lại hoàn cảnh của công nhân đã bị
lừa gạt trên danh nghĩa là đi lao động nước ngoài theo chương trình
xóa đói giảm nghèo, với hy vọng sau 3 năm lao động cực khổ sẽ được khá
hơn để giúp gia đình. Nhưng thực tế hoàn toàn khác biệt.
Anh Nguyễn Đình Hùng, thành viên UBBVNLDVN
Fact box | |
|
Trước khi đi lao động phải vay nợ để trả 2000 đôla cho nhà nước qua hình thức môi giới. Sau 3 năm trở về, may mắn thì chỉ trả được nợ và còn được chút đỉnh để mua qùa cho gia đình mà thôi. Nhiều hoàn cảnh chịu không nổi sự lường gạt và áp bức của chủ nhân, môi giới, nhiều công nhân phải về nước với hai bàn tay trắng và tiếp tục trả nợ đã vay để đi lao động.
Chúng tôi đến một công ty sản xuất hàng cho Nike. Công nhân tại đây đa số là người VN, họ phải ăn ở trong những điều kiện thật tồi tệ. Hơn 400 công nhân ở trong một nhà kho chật hẹp, nhà vệ sinh, nhà tắm, nhà bếp, giường ngủ, đều chung một chỗ.
Chúng tôi đã báo động bằng cách viết thư đến công ty Nike bên Mỹ, nhưng không đuợc sự quan tâm của họ. Sau đó, chúng tôi đã thuyết phục đài truyền hình số 7 của Úc cùng đi với chúng qua Mã Lai để thực hiện đoạn phim về đời sống công nhân tại đây.
Sau khi đoạn phim được phổ biến trên đài truyền hình số 7, thì công ty Nike đã phản ứng ngay tức khắc. Kết quả là Nike đã đồng ý:
- Chuyển công nhân đến nơi ở khác, an toàn và vệ sinh hơn.
- Trả lại hộ chiếu cho công nhân .
- Trả lại cho 20.000 công nhân, mỗi công nhân 2000 đô la Mỹ tiền lệ phí mà họ đã đóng cho môi giới.
Sau
khi đến tại chỗ để kiểm tra sự thực hiện lời hứa của Nike. Chúng tôi
nhận thấy đa số công nhân đã có một cuộc sống khá tiện nghi hơn và có
những nụ cười hơn là những giọt nước mắt trước kia.”
Chị
Chanh, dì Tư ở Mã Lai hay chị Lang mà anh Nguyễn Khanh tình cờ gặp
trong một chuyến đi Bắc Kinh chỉ là một trong những những “cành lan”
mong manh trước những khắc nghiệt của đời sống. Còn nhiều những nàng
Kiều và những mảnh đời bất hạnh khác đang lưu lạc ở Đài Loan, Nam Hàn,
Nhật bản, Kam-pu-chia để hy vọng có một đời sống khá hơn hầu giúp đỡ
cho gia đình. Tôi chia sẻ với anh Nguyễn Khanh cái tâm trạng « của một
kẻ vừa đi xa về, vứt túi xách vào 1 góc phòng và ước gì đừng có
chuyến đi »
Theo dòng thời sự:
- Ký sự Mã Lai: nỗi khổ công nhân Việt Nam
- AI cáo buộc Malaysia đã đối xử tàn tệ với di dân đến làm việc
- Malaysia tham gia chương trình chống nạn buôn người
- Nạn buôn trẻ em qua một nhân chứng và cũng là nhà họat động
- Công an giải cứu 9 cô gái sắp bị đưa sang Singapore làm điếm
- Nạn buôn người ở Nam Và Đông Nam Châu Á
- Hà Nội: phát hiện đường dây bán phụ nữ qua Trung Quốc
http://www.rfa.org/vietnamese/vietnam/xa-hoi/Vietnamese-laborers-in-malaysia-part%202-TA-05102010144553.html
SƠN TRUNG * CHÍNH TRỊ
DÂN QUYỀN VÀ NHÂN QUYỀN
Từ
trước đến nay, các nước dân chủ thường nêu cao vấn đề nhân quyền và
dân quyền. Sự thực đôi khi không phải là vậy. Trước đây, Mỹ có ý kiên
về vấn đề diệt chủng của Khmer đỏ, nhưng Mỹ im lặng trước việc Stalin,
Mao Trạch Đông, giết hàng triệu người mà không ai dám đưa Stalin, Mao,
Đặng Tiểu Bình, Hồ Chí Minh ra tòa án quốc tế vì sợ mất quyền lợi trong
việc bán buôn và ngoại giao. Ngoại trừ một số nhà báo, nhà tranh đấu
cho nhân quyền thật lòng yêu nhân loại, tranh đấu cho con người bị đàn
áp, tù đày, các chính phủ Mỹ, Pháp, Anh, Đức Ý, không dám động đến
hai con cọp Liên Xô và Trung Quốc. Như vậy là "mềm nắn, rắn buông", chẳng có công lý, công bằng chi cả!
Và
gần đây nhất, bọn tư bản bắt tay với Trung Quốc, làm giàu cho Trung
Quốc, bất chấp vấn đề nhân quyền mặc dầu họ biết sản phẩm của Trung
Quốc là do tù nhân chế tạo. Và họ cũng biết rằng đưa hãng xướng và vốn
liếng qua Trung Quốc, Việt Nam thì dân chúng Âu Mỹ sẽ thất nghiệp.
Như
vậy là bọn tư bản chỉ chú trọng nhân công rẻ, lợi nhuận cao, chẳng đếm
xĩa đến nhân quyền và dân quyền tại các các nước cộng sản và tư bản,
Khi
Mỹ bình thường hóa với Việt Nam rồi Clinton sang Việt Nam thì coi như
Mỹ không còn chú trọng nhân quyền và dân quyền nữa. Quyền lợi của Mỹ
trên hết, tiền bạc trện hết, mặc kệ nhân quyền và dân quyền tại Trung
Quốc Việt Nam có bị chà đạp đến mực nào! Vì thay đổi quan điểm, thay
đổi chính sach, Mỹ không coi cộng sản là mối hiểm nguy nên rút quân về,
bỏ mặc VNCH thảm tử, để chuẩn bị cho chính sách buôn bán, đầu tư với
Trung Cộng!
Người Mỹ đầu tư vào Trung Quốc vì nhân công rẻ
nhưng cách tính toán như vậy là sai lầm vì cán cân thương mại lệch về
Trung Quốc, và Trung Quốc gian giảo, làm hàng giả, hàng độc bán vào Âu
Mỹ. Trung Quốc nhờ buôn bán với Âu Mỹ mà mạnh lên, toan chiếm cả thế
giới, muốn hất chân Mỹ ra khỏi vũ đài chính trị, kinh tế và quân sự.Bây
giờ người Mỹ phải sắp lại bàn cờ, phải thay đổi thế trận.
Ngay
từ khi Mỹ bang giao với Trung Quốc rồi bang giao với Việt Nam, nhiều
người Việt Nam tại quốc nội và hải ngoại nhận định chua chát rằng thế
là Mỹ vuốt ve Việt Cộng, dùng Việt cộng đánh Trung Cộng.Việt cộng nay
là con cưng của Mỹ, Việt cộng mặc sức yêu sách, chỉ tội cho nhân dân
Việt Nam phải sống dưới ách độc tài, tàn bạo của cộng sản ngày càng
mạnh lên do v iệc đầu tư của tư bản, và những nhà tranh đấu cho dân
quyền, cho tôn giáo, cho miếng đất của mình nay cô thân, cô thế, không
biết kêu van, nhờ cậy vào đâu? Chỉ có tư bản mới chống cộng, nay thì tư
bản bắt tay với cộng sản rồi, phải làm sao đây? Pháp, Đức chống Mỹ,
ngay cả tòa thánh cũng muốn bắt tay với Trung Đông , và theo hùa với
Trung Quốc mong lợi hại nọ kia, chẳng ai dư sức tranh đấu cho nhân
quyền tại Trung Quốc và Việt Nam, họa may một vài cá nhân thật lòng yêu
nhân loại.
Một năm trước đây, Trung Quốc vùng lên tuyên bố
biển đông là của họ, bà Clinton họp tại Thái Lan kêu gọi Việt, Miên,
Lào Thái. ..hợp tác với Mỹ để giải quyết nhiều vấn đề, trong có vấn đề
sông Mékong nay do Trung Cộng kiềm chế và giết chết sông ngòi và đồng
bằng nơi này. Bà Clinton cũng không dám đề cập đến vấn đề nhân quyền vì
sợ đụng chạm nọ kia.
Ngưòi Âu Mỹ tỏ ra bất bình khi thấy tấm
ảnh tướng Loan bắn một tên Việt cộng. Quy định quốc tế là cấm giết tù
binh, ngược đãi tù binh nhưng trong trận mậu thân, cộng sản rất mạnh,
và trận chiến đang xảy ra quyết liệt chứ không phải như lúc tan giặc,
tù binh đem về. Thành thử việc tướng Loan giết Việt cộng là việc giết
kẻ thù ở chiên trường khác với việc tù binh bị bắt đem về giam trong
trại. Việt Cộng chôn sống nông dân trong CCRD, sát hại hàng chục ngàn
người trong tết mậu thân, và việc họ đối xử tàn bạo với sĩ quan Việt
Nam Cộng Hòa không biết được mấy người Âu Mỹ lên tiếng?
Cộng sản
rất gian trá.Họ luôn luôn lợi dụng lòng nhân đạo để giết người như
việc họ cài lựu đạn, mìn vào thương binh của họ rồi binh sĩ ta vì lòng
nhân đạo tới cứu thì bị toi mạng!
Khi Tổng thống Obama gặp Hồ Cẩm
Đào thì Obama cũng không đề cập đến nhân quyền và dân quyền cho nên ai
cũng nghĩ rằng Mỹ không dám làm phật lòng Trung Quốc.Ở đây, chúng ta
có thể hiểu là Obama phải nhượng nhịn, nhẫn nhục, mềm mỏng là tốt,
không nên gây sự ngay lúc gặp mặt buổi đầu!
Được thể, Trung Quốc
càng lộng hành, nhất là trong hội nghị về địa cầu tại Copenhagen, một
số tỏ ra nịnh bợ Trung Quốc, Mấy nước châu Phi chẳng nói làm gì, mấy
ống Ấn Độ, Đức mà cũng lên tiếng" chống Mỹ cứu nước"!Nay thì Tổng thống Pháp sang triều kiến chúa tể Trung Hoa chứng tỏ ai cũng sợ kẻ mạnh, bất chấp đạo nghĩa!
Nhưng
sau khi ở Trung Quốc về, tổng thống Obama đã có nhiều lời nói và việc
làm cương quyết chẳng sợ Trung Cộng phật lòng như việc Mỹ tiếp đức Đạt
Lai Lạt Ma, bán vũ khí cho Đài Loan và tuyên bố sẽ cương quyết về tiền
tệ và mậu dịch với Trung Quốc. Và sau một thời gian rộng rãi với Việt
Nam như cấp học bổng cho du học sinh Việt Nam sang Mỹ, đầu tư khá nhiều
vào Việt Nam, tổng thống Obama đã thẳng thắn đề cập vấn đề nhân quyền
và dân quyền với Trung Quốc và Việt Nam.
Đài VOA loan tin như sau về TRUNG QUỐC:
DÂN QUYỀN VÀ NHÂN QUYỀN
Hoa Kỳ chuẩn bị đối thoại nhân quyền với Trung Quốc
Các
giới chức của Hoa Kỳ và Trung Quốc sẽ gặp nhau trong tuần này tại
Washington để nói chuyện về vấn đề nhân quyền. Thông tín viên VOA
David Gollust cho biết các nhà hoạt động nhân quyền không đặt nhiều kỳ
vọng vào cuộc đối thoại được mở lại sau hai năm không triệu tập.
Hình: US Mission - P. Proctor
Các giới chức bộ Ngoại giao Mỹ nói rằng việc mở lại đối thoại có
thể được hiểu là quan hệ hai nước đã được ổn định trở lại sau nhiều
tháng căng thẳng.
Đứng
đầu đoàn Mỹ là ông Michael Posner, Trợ lý Ngoại trưởng đặc trách Dân
chủ, Nhân quyền và Lao động. Phía Trung Quốc là ông Trần Húc, Tổng vụ
trưởng phụ trách các tổ chức quốc tế của Bộ Ngoại giao.
Lẽ
ra hai bên đã gặp hồi tháng Hai nhưng bên Trung Quốc dời lại vì Mỹ
bán vũ khí cho Đài Loan và Tổng thống Obama tiếp Đức Đạt Lai Lạt Ma.
Phát
ngôn viên bộ Ngoại giao Mỹ P.J. Crowley nói rằng đối thoại không nhằm
lên lớp Trung Quốc về các vấn đề nhân quyền nhưng nhằm giúp Trung
Quốc hiểu tại sao các vấn đề này lại quan trọng cho Hoa Kỳ. Ông nói
tiếp:
“Các vấn đề
nhân quyền mà Hoa Kỳ mong thảo luận gồm những chuyện như tự do
Internet, tiếp cận thông tin, quyền tài sản trí tuệ. Đó là những vấn đề
cơ bản cho cuộc đối thoại này.”
Các
tổ chức nhân quyền cho rằng các cuộc đối thoại sẽ không bổ ích nếu
cuối cùng hai bên chỉ đồng ý là sẽ gặp nhau lại tại các cuộc đối thoại
kế tiếp.
Ông Scott Flipse, Trưởng ban đặc trách châu Á của Ủy ban Hoa Kỳ về Tự do Tôn giáo Quốc tế, USCIRF, nhận định:
“Lập
trường của USCIRF là tự do tôn giáo cần được mang ra bàn trong cuộc
đối thoại chiến lược và kinh tế, và cần phải tạo ra một chiến lược để
áp dụng nhất quán trên khắp chính quyền Mỹ, để người Trung Quốc đừng
hiểu rằng quan tâm của Hoa Kỳ về mặt nhân quyền dù sao cũng không liên
quan gì đến tất cả các mặt quyền lợi khác.”
USCIRF,
một cơ quan do Quốc hội Hoa Kỳ lập ra, vừa công bố phúc trình nói
rằng Trung Quốc tiếp tục vi phạm “có hệ thống và trắng trợn” quyền tự
do tôn giáo hoặc tín ngưỡng, vì đã có có một sự “xuống cấp rõ rệt” đối
với người Phật giáo Tây Tạng và người Hồi giáo Uighur.
USCIRF còn đề xuất chính phủ Hoa Kỳ nên trừng phạt những người đầu tỉnh Trung Quốc đã vi phạm quyền tự do này.
Bà Sophie Richardson, Trưởng phòng châu Á của Human Rights Watch, nhận xét:
“Một
trong những lý do nên tiếp tục đối thoại nhân quyền là vì chính quyền
Trung Quốc không thích các cuộc đối thoại như vậy. Họ không ưa chuyện
phải ngồi xuống để nói chuyện này mỗi năm một lần hay hai năm một
lần. Dù các cuộc đối thoại không mang lại kết quả xây dựng và có ý
nghĩa, chỉ riêng ngồi lại với nhau cũng đủ là lý do nên tiếp tục.”
Các cuộc đối thoại cũng là dịp để Trung Quốc tố giác những vi phạm nhân quyền của Hoa Kỳ.
Sau
khi Bộ Ngoại giao Mỹ công bố phúc trình nhân quyền thế giới hồi tháng
3, Trung Quốc tố giác Hoa Kỳ làm ngơ trước hiện tượng “leo thang” của
những tội ác bạo động, những hành vi tàn bạo của cảnh sát, và hiện
tượng chính phủ theo dõi người dân nhân danh chống khủng bố.
http://www1.voanews.com/vietnamese/news/world/us-china-human-rights-5-10-10-93351004.html
Cuộc
đối thọai giữa Mỹ và Trung Quốc khó thành tựu vì Trung Quốc sẽ cương
quyết đi theo độc tài đảng trị, hơn nữa họ còn muốn làm bá chủ hoàn cầu,
cho nên họ không bao giờ đi theo dân chủ và hòa bình. Muốn có tự do
dân chủ, nhân dân Trung Hoa phải tranh đấu, và người Mỹ phải cương
quyết hơn để bênh vực nhân quyền và quyền lợi Mỹ trên thế giới chứ
không phải chỉ nói suống hoặc cúi đầu như thời Clinton, một tổng thống
được một số người ngưỡng mộ là một "siêu playboy".
Sau đây là bản tin VOA về nhân quyền tại Việt Nam:
Việt Nam Cập nhật Thứ Hai,
10
tháng 5 2010
RSS
Lập trường của Hoa Kỳ nhân
Ngày Nhân Quyền Cho Việt Nam Đánh
dấu Ngày Nhân Quyền Cho Việt Nam, Hoa Kỳ đã cho công bố bài xã luận
phản ánh quan điểm chính thức của chính phủ Mỹ.
Thứ Hai, 10 tháng 5 2010
Hình: AP Chính phủ Việt Nam tiếp tục
đặt ra những hạn chế nghiêm ngặt đối với quyền tự do ngôn luận, tự do
báo chí
Cách
nay 16 năm, Quốc hội Hoa Kỳ đã chỉ định ngày 11 tháng 5 là Ngày Nhân
Quyền Cho Việt Nam nhằm nhấn mạnh sự ủng hộ của Hoa Kỳ trong việc bảo
vệ và phát huy các quyền tự do cơ bản tại Việt Nam.
Một
buổi lễ và một diễn đàn thảo luận được tổ chức vào ngày thứ Ba tại
trụ sở Quốc hội Hoa Kỳ để đánh dấu ngày này, với sự tham dự của các
thành viên Quốc hội, lãnh đạo lao động, các tổ chức phi chính phủ và
đại diện của cộng đồng Việt Nam trên khắp Hoa Kỳ.
Ngày này đánh dấu một trong những giai đoạn quan trọng nhất cho việc bênh vực nhân quyền bên trong Việt Nam.
Bác
sĩ Nguyễn Đan Quế Vào ngày 11 tháng 5 năm 1990, bác sĩ Nguyễn Đan Quế
và các nhà hoạt động khác phổ biến bản Tuyên ngôn về Phong trào Nhân
quyền Bất bạo động tại Việt Nam. Tuyên ngôn kêu gọi một cuộc tranh đấu
ôn hòa chống lại đàn áp và kêu gọi chính phủ tôn trọng nhân quyền cơ
bản, chấp nhận hệ thống chính trị đa đảng và cho phép bầu cử tự do và
công bằng trên cả nước.
Bác
sĩ Quế và những người cùng chí hướng đã bị bắt và bị kết tội chống
lại nhà nước. Ông bị chính quyền theo dõi chặt chẽ kể từ khi được thả
ra khỏi nhà tù vào năm 2005.
Hoa
Kỳ và Việt Nam đã thực hiện những bước lớn để bình thường hóa quan hệ
và mở rộng trao đổi thương mại, tăng trưởng kinh tế đã mang cải thiện
lớn cho cuộc sống hằng ngày của nhiều người Việt. Nhưng thành tích
nhân quyền của chính phủ Hà Nội vẫn còn một khoảng cách.
Mặc
dù đã có một số tiến bộ để nới rộng quyền tự do tôn giáo, chính phủ
tiếp tục đặt ra những hạn chế nghiêm ngặt đối với quyền tự do ngôn
luận, tự do báo chí, có thành tích bắt giữ và kết tội những ai công
khai chỉ trích các chính sách của chính quyền.
Các
điểm bất đồng về nhân quyền đã trở thành điểm tranh cãi quan trọng mà
nếu không, quan hệ song phương giữa Hoa Kỳ và Việt Nam tiếp tục nảy
nở.
Quan tâm của Hoa
Kỳ về nhân quyền xuất phát từ ước muốn chân chính, mong Việt Nam tiếp
tục ổn định và phồn vinh bền vững. Hoa Kỳ tin rằng nới rộng các quyền
và các tự do không những phù hợp với tăng trưởng và ổn định, mà về
lâu về dài, còn là điều kiện tiên quyết.http://www1.voanews.com/vietnamese/news/vietnam/vietnam-human-rights-day-05-10-10-93292519.html
Hoa
Kỳ chú trọng đến nhân quyền và dân quyền tại Việt Nam là một vấn đề
chánh nghĩa và thực tế. Nếu nước Mỹ cứ giúp tiền bạc và ích lợi cho cộng
sản mà bỏ qua nhân quyền và dân quyền nghĩa là Mỹ đã giúp kẻ ác, đi
ngược nguyện vọng của nhân dân Việt Nam. Về phía chính quyền Việt Cộng,
muốn vệ quốc và kiến quốc, họ phải được nhân dân trong nước và thế giới
ủng hộ. Cộng sản phải trả tự do cho các tù nhân chính trị, và trả
quyền tự do ngôn luận, tự do tín ngưỡng cho nhân dân, giải tán đảng
cộng sản phản quôc hại dân để xây dựng một nền tự do dân chủ thật sự.
Khi
họ cươp đất nhân dân và các giáo hội, bán nước cho Trung Quốc thì một
ngày không xa quần chúng sẽ vùng lên tiêu diệt họ. Nước Mỹ là một
nước yêu dân chủ, không thể ủng hộ một chính thể phản dân chủ như cộng
sản Việt Nam và cộng sản Trung Quốc.
***
Việt Nam
hiện có hai khuynh hướng. Một khuynh hướng tự do dân chủ và một khuynh
hướng độc tài đảng trị. Phe tự do dân chủ gồm những trí thức , văn
nghệ sĩ và nhân dân đã và đang ngồi tù, hoặc bị quản thúc. Phe bảo thủ
gồm những kẻ thân Trung Quốc, đa số là da93ng viên cầm quyền, luôn
theo mệnh lệnh Trung Quốc, sao chép trung thành các đường lối chinh
sách của Trung Quốc, muốn Trung Quốc thành mẫu quốc bảo vệ quyền lợi
của phe nhóm họ, không quan tâm đến sự tồn vong của quốc gia và dân tộc
. Như vậy, họ không quan tâm đến ý kiến của người Mỹ.Nếu họ vẫn vui vẻ
vâng vâng dạ dạ thì đó là thái độ lường đảo cốt lừa bịp Mỹ mà hưởng
lợi trong khi họ đã bán lương tâm và Việt Nam cho Trung Quốc.
Bên
cạnh một số thờ ơ, những ai là người yêu nước? Công việc của họ thập
phần nguy nan, một mặt phải chống Việt Cộng bán nước, và một mặt phải
chống Trung Cộng xâm lược. Những người này sẽ đuợc Quốc tế và quốc dân
ủng hộ.Một trận thư hùng sẽ xảy ra, chúng ta tin dân tộc và chánh nghĩa
sẽ thắng.
Sơn Trung
*
Monday, May 10, 2010
VÔ DANH * BÀI THƠ LẠ
*
Bài Thơ Lạ
Đất nước tôi bây giờ rất Lạ,
Phim Lạ lên ngôi, tiếng Lạ đổi đời
Đất nước tôi bây giờ rất Lạ,Từ Bao Giờ Thói Hèn Hạ Thành Quen
Tàu nước Lạ đi vào vùng “nhạy cảm”
Tàu nước tôi bỏ bãi cá than trời
Ngư dân tôi cúi đầu nhẫn nhục
Hải quân Lạ ngang dọc khắp biển khơi
Công ty Lạ lên Tây Nguyên đào quặng
Dân xứ Lạ đến đập núi phá rừng
Cao nguyên ơi đâu rồi tiếng trống
Tiếng sáo buồn trôi tiếng đàn t’rưng
Đất nước tôi bây giờ rất Lạ
Phim Lạ lên ngôi, tiếng Lạ đổi đời
Hàng xứ Lạ khắp hang cùng ngõ hẻm
Em gái theo chồng Lạ kiếp đời trôi
Ôi lạ thật cái gì cũng Lạ
Đâu mất rồi con cháu Rồng Tiên
Trải bao đời lưu danh Lạc Việt
Mà bây giờ thói hèn hạ thành quen?
*
RFA * BÁO CHÍ VIỆT NAM
*
Nhà nước răn đe báo chí vượt rào
Nam Nguyên, phóng viên RFA
2010-05-07
Dù
báo chí Việt Nam đều là quốc doanh, nhưng Nhà nước vẫn luôn lo ngại
những đứa con của mình đi chệch hướng. Vấn đề này lại được nhấn mạnh
trong hội nghị báo chí toàn quốc tại Hà Nội hôm 5/5.
Ông
Nguyễn Quốc Thái, nguyên Tổng Thư Ký Báo Doanh Nghiệp xác định với
chúng tôi, ở Việt Nam không nhìn nhận quan niệm về tự do báo chí theo
kiểu phương tây: “Báo chí ở Việt Nam có qui chế khác với
báo chí ở các nước khác có những tờ báo của tư nhân. Tất cả báo chí
Việt Nam đều là một cơ quan nào đó của nhà nước.”
Việt
Nam hiện có 706 cơ quan báo chí in, bao gồm 178 báo và 528 tạp chí.
Ngoài ra có 21 báo điện tử, 160 báo in có thêm trang điện tử, chưa kể
hàng ngàn trang tin điện tử của các tổ chức, cơ quan, đơn vị. Về phát
thanh truyền hình có 67 đài. Số lượng nhà báo có thẻ là 17 ngàn người,
chưa nói tới lực lượng đông đảo cộng tác viên và những người làm báo
không được cấp thẻ nhà báo.
Xu hướng báo chí thương mại
Báo
chí ở Việt Nam có qui chế khác với báo chí ở các nước khác có những
tờ báo của tư nhân. Tất cả báo chí Việt Nam đều là một cơ quan nào đó
của nhà nước.
Ô. Nguyễn Quốc Thái
Theo
báo điện tử VnExpress, phát biểu tại hội nghị 5/5 ông Trương Tấn Sang
Thường trực Ban bí thư Trung ương Đảng cho rằng, báo chí hiện nay đang
chạy theo xu hướng thương mại hóa, ít tuyên truyền giới thiệu những
yếu tố tích cực mà thiên về tô đậm những yếu kém, tiêu cực, mặt trái
của xã hội.
Cũng tại hội nghị, ông Tô Huy Rứa,
Trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương nói thêm: “Viết về cái xấu, cái tiêu
cực không thể chỉ là sự liệt kê, phô bày một cách giản đơn, tự nhiên
chủ nghĩa. Càng không thể lợi dụng nó để tạo xì-căng-đan, tạo thành
tiêu điểm giật gân, câu khách trên báo chí.”
Theo
báo SGGP Online, hội nghị xoay quanh vấn đề định hướng báo chí trong
quá trình thông tin tuyên truyền các vấn đề lớn, nhạy cảm; yếu tố kinh
tế thị trường và đạo đức nhà báo; các khuôn khổ pháp lý để xử lý sai
phạm cũng như bảo vệ nhà báo trong quá trình tác nghiệp; việc phát
triển kinh tế báo chí thời kỳ mới.
Chúng tôi nêu câu hỏi về ý
nghĩa định hướng báo chí ở Việt Nam, ông Nguyễn Trung Dân, nguyên phó
tổng biên tập phụ trách Báo Du Lịch, người bị cách chức vì đưa tin
phản ánh lòng yêu nước sớm hơn chỉ đạo đưa ra nhận định:
“Ví
dụ như kinh tế thị trường có định hướng xã hội chủ nghĩa. Khi còn đảng
cộng sản lãnh đạo thì chắc chắn phải có cái định hướng đó. Điều 4
hiến pháp đã qui định như vậy, nếu không có gì thay đổi thì vẫn phải
đi con đường đó thôi. Báo chí được thông tin nhiều chiều nhưng phải có
định hướng thì tôi nghĩ là cái kiểu định hướng xã hội chủ nghĩa đó
thôi.”
Tường thuật hội nghị báo chí, báo điện
tử Vietnamnet trích lời ông Trương Tấn Sang Thường trực Ban Bí thư, chỉ
đạo báo chí phải phản ánh và góp phần tạo không khí dân chủ, tin
tưởng vào Đảng, Nhà nước, chế độ xã hội chủ nghĩa, triển vọng phát
triển của đất nước.
Siết mạng xã hội-blog
Báo chí được thông tin nhiều chiều nhưng phải có định hướng thì tôi nghĩ là cái kiểu định hướng xã hội chủ nghĩa đó thôi.
Ô. Nguyễn Trung Dân
Theo
SGGP Online, tại hội nghị ông Nguyễn Quang Thông tổng biên tập Báo
Thanh Niên và ông Nguyễn Anh Tuấn tổng biên tập báo điện tử Vietnamnet
cho rằng xu hướng phát triển truyền thông qua các mạng xã hội, blog
là sự tất yếu hiện nay. Hai ông tổng biên tập cho rằng, vấn đề quan
trọng là phải có những biện pháp kịp thời, hiệu quả để định hướng thông
tin trên lĩnh vực này và cần xem đó là một kênh truyền thông quan
trọng với sức tác động lớn trong xã hội nhất là đối với lớp trẻ Việt
Nam.
Những biện pháp kịp thời vừa nêu có thể lý
giải cho những đợt bắt giam, tạm giữ các nhà dân báo blogger hồi tháng
ba vừa qua. Cũng như sự đánh phá bằng kỹ thuật cao, làm tê liệt các
trang mạng của cá nhân và tổ chức, được cho là bất đồng ý kiến với Nhà
nước như Bauxite Việt Nam, X-càphê… Ngay cả Báo Tia Sáng Online, cơ
quan chủ quản Bộ Khoa Học và Công Nghệ, một diễn đàn nổi tiếng của
giới chuyên gia trí thức Việt Nam, cũng bị đình bản xóa tên miền ngày
27/10/2009. Nguyên nhân xa là có nhiều bài viết không theo định hướng.
Nguyên nhân gần là một bài về giáo dục của GS Hoàng Tụy với tựa đề
“Xin cho tôi nói thẳng”. Trong bài GS Hoàng Tụy nhận định rằng, giáo
dục sa sút không phải vì Nhà nước thiếu tiền mà vì quản lý kém, Việt
Nam cần cải cách giáo dục có hệ thống chứ không phải đổi mới vụn vặt
và sau hết gíao dục không phải là phòng thí nghiệm. Vào thời gian đó,
GS Hoàng Tụy đã phát biểu với Đài RFA:
“Đúng là bị thu hồi tên miền tờ báo bị đình bản. Lý do là vì báo đăng
bài của tôi. Nhưng lý do đó thì người ta không nói chính thức, người
ta nói sau bài báo thì có những bình luận của người khác chen vào mà
ban quản trị báo không biết…Nhưng mà thôi, những chuyện ấy thì không
phải là khó hiểu.”
Có blogger nói Báo Tia Sáng được tục bản cuối tháng 4 vừa rồi, tuy nhiên chúng tôi không vào được địa chỉ www.tiasang.com.vn.
Không
phải ngẫu nhiên, hội nghị định hướng báo chí Việt Nam được tổ chức
ngay sau khi các nước đánh dấu 17 năm Ngày Tự Do Báo Chí Thế giới.
Chúng tôi xin trích phát biểu của blogger anh ba Saigon với Đài RFA:
“Một
khi báo chí còn là công cụ của chính quyền hoặc là của bất cứ thiết
chế quyền lực nào đó, thì báo chí không thể nào tự do được. Có thể nói
là dân báo và blog trong nước là giải pháp duy nhất hiện nay.”
Bút đã tà
Trở
lại hội nghị toàn quốc triển khai nhiệm vụ trọng tâm của các cơ quan
báo chí năm 2010, ông Phạm Đức Hải Tổng biên tập báo Tuổi Trẻ được
chính tờ báo của ông trích thuật nói rằng, hiện nay báo chí có ba nguy
cơ, thứ nhất thiếu những bài báo hay, những bài báo bình luận sâu sắc,
dự báo chính xác. Theo lời ông Hải “qua khảo sát một số độc giả cho
thấy nhiều tờ báo chỉ mất khoảng hai phút là đọc xong vì không có gì
để đọc”, thứ hai là thiếu những cây bút thu hút được bạn đọc, thứ ba
là lúng túng về chiến lược để tăng sự phát triển của báo chí, “bối
cảnh chung là có sự sụt giảm của báo chí thế giới, nhưng nhìn lại thì
báo chí một số nước chung quanh vẫn có sự phát triển mạnh mẽ. Ông Phạm
Đức Hải dẫn số liệu báo in ở Thái Lan tăng 1,5 lần, riêng tờ Bangkok
Post tăng gấp bốn lần số phát hành.
Theo sự đánh
giá của những người am hiểu, Tuổi Trẻ báo in từng có số phát hành và
thu quảng cáo thuộc vào hàng cao nhất Việt Nam, trước kia tờ báo có
nhiều phóng sự điều tra hấp dẫn và công phu, đặc biệt phanh phui các
vụ tham nhũng của ngành công an, từ ‘Đường Sơn Quán’ cuối thập niên 80
gây chấn động dư luận cả nước, cho tới “những cung đường mãi lộ” của
cảnh sát giao thông hay “nạn cơm tù xe cướp trên QL.1A”. Nhưng Tuổi
Trẻ và Thanh Niên là hai tờ báo gặp nạn trong vụ án PMU18, thông tin
của các báo làm tiêu tan sự nghiệp của một vị thứ trưởng. Khi ông này
trở về từ trại giam là lúc nhà báo Nguyễn Văn Hải của Tuổi Trẻ và
Nguyễn Việt Chiến tờ Thanh Niên bị bắt và khởi tố. Nguồn tin của họ là
một vị tướng cảnh sát cũng bị khởi tố dù đã bị cho nghỉ hưu trước đó.
Ngày 14/5/2008 tờ Thanh Niên dưới sự cai quản của nguyên Tổng biên
tập Nguyễn Công Khế đã từng giật tít lớn “ Phải trả tự do cho các nhà
báo chân chính”. Lúc ấy dư luận những tưởng báo chí Việt Nam đang được
cởi trói, cả hai tờ báo đã có một chiến dịch ngoạn mục tạo ra một
luồng dư luận đồng cảm với các nhà báo gặp nạn vì bị cuốn vào ma trận
của tranh chấp quyền lực. Một thời gian sau cả hai tổng biên tập Tuổi
Trẻ và Thanh Niên đều bị thay thế.
Nhận định của
Tổng biên tập tờ Tuổi Trẻ Phạm Đức Hải là báo chí hiện nay thiếu những
bài báo hay, thiếu những cây bút thu hút bạn đọc quả là có nhiều ý
nghĩa.
Theo dòng thời sự:
- Quyền tự do báo chí ở Việt Nam
- Tôn trọng người đọc và tôn trọng chính mình
- Tự do báo chí ở Việt Nam?
- Vì sao tự do báo chí trên thế giới bị suy giảm?
- Tạp chí Phía Trước tròn 3 tuổi
- Việt Nam không thể “chặn” mạng xã hội phát triển
- Tạo môi trường tự do và dân chủ cho giới trí thức
- Trăn trở của giới trí thức trước thềm năm mới – Phần 1
- Trăn trở của giới trí thức trước thềm năm mới – Phần 2
*
Đ.Ô. CAO MINH DUNG TAY SAI CSVN TẠI VATICAN
*
TS. NGUYỄN PHÚC LIÊN * CHÍNH LUẬN
*
Giáo sư Tiến sĩ NGUYỄN PHÚC LIÊN, Kinh tế
Geneva, 04.05.2010
Giám
mục Việt Nam cúi đầu nhận lệnh ĐƯỜNG LỐI Vatican, nhưng ĐƯỜNG LỐI ấy
bị khuynh đảo như thế nào do Đ.Ô.CAO MINH DUNG, thân CSVN và nhất là có
sự mờ ám đàn bà liên hệ mật thiết với Linh mục ĐỖ THÀNH NHÂN (đang
sống ở Hoa Kỳ) mà CSVN xử dụng như chìa khóa bắt ép Đ.Ô. CAO MINH DUNG
pải tuân theo chỉ thị của chúng.
Đức Ông Francesco CAO
MINH DUNG thay thế Đức Ông NGUYỄN VĂN PHƯƠNG trong việc cố vấn việc bổ
nhiệm Giám mục ở Việt Nam. Chúng tôi nhận đựơc Bản Tin sau đây về Đức
Ông CAO MINH DUNG:
(Bản Tin viết dưới dạng VietNet (VIQR) được chuyển sang UNICODE, do Nguyễn Phúc Liên, để độc giả dễ đọc)
« Anh ....... thân mến,
Xin cảm ơn Anh đã hồi âm. Chúng tôi sẽ cầu nguyện theo ý của Anh.
Về
Dức Ông Dung (dưới tôi 6 lớp) thì quả thật từ lâu chúng tôi đã rất
thất vo.ng. Bản thân cũng như gia đình Dung rất được CS o bế và ngược
lại Dung cũng rất thân thiết với cán bộ CS. Mỗi lần về Huế (đặc biệt
qua hai đám tang thân mẫu và thân phụ), Dung bao giờ cũng gặp mặt, tặng
quà (hàng triệu đồng) cho mấy tên Công an tôn giáo (như trung tá Phạm
Đức Thuận và trung tá Nguyễn Hồng Lam...). Lần đám tang thân mẫu của
Dung, Đức Cha Thể ban đầu không muốn chủ sự lễ an táng (như ý Dung
mời), nhưng khi nghe Dung nói là chính quyền và công an tôn giáo tỉnh
đã đến phân ưu, Đức Cha liền thay đổi thái độ, nhân làm chủ tế.
Lần
Dung về Hà Nội ngày 15-02-2009 cùng với Đức Ông Parolin và Đức Ông
Nguyễn Văn Phương, chúng tôi đã nghe rằng Dung có lập trường đẩy Đức
Cha Kiệt khỏi Hà Nộị Lần đó phái đoàn không ở Tòa Giám mục mà ở nhà
khách chính phủ, và CS đã cho xe vào Huế chở mấy em của Dung ra Hà Nội
cho Dung gặp, ở lại nhà khách chính phủ cùng với Dung.
Mỗi
lần về Huế, Dung chỉ gặp Đức Cha Thể và gặp những cha nào có lập
trường thỏa hiệp với CS thôi, không bao giờ gặp cha Giải (thầy dạy),
cha Lý và ..... (cùng cha bảo trợ, cùng giáo xứ, cùng chủng viện). Thậm
chí hôm đám tang thân phụ (ông Cao Minh Hiếu), Dung cũng không mời cha
Giải và ...... đồng tế vì sợ liên lụỵ
……….
(Tôi, Nguyễn Phúc Liên, cắt đi hai hàng của Bản Tin quá tế nhị chưa tiện đưa lên Diễn Đàn lúc này. Xin xem thêm CHÚ THÍCH)
.............
Tôi
đồng ý với Anh là một nhân viên ngoại giao của Tòa Thánh phải luôn giữ
lập trường trung lập. (đặc biệt là khi liên hệ mới một chính quyền
gian trá như CS), và nên để một chức sắc nước ngoài phụ trách Việt Nam
thì tốt hơn ».
CHÚ THÍCH
(của Nguyễn Phúc Liên về hai dòng cắt đi trong Bản Tin) :
Hai
dòng này liên hệ đến vấn đề đàn bà liên quan đến một người rất thân
của Đức Ông CAO MINH DUNG. Đây là phạm vi mà Công sản xử dụng như một
chìa khóa bắt ép đối thủ phải chấp nhận những điều kiện. Vấn đề này
liên hệ đến Linh mục ĐỖ THÀNH CHÂU (đang sống ở Hoa kỳ). Chúng tôi muốn
liên lạc với Cha ĐỖ THÀNH CHÂU để chính Ngài khẳng định hay liên lạc
với Đức Ông CAO MINH DUNG thì tốt hơn.
Vậy thì :
1)
MỘT LÀ Linh mục ĐỖ THÀNH NHÂN liên lạc với Đ.Ô. CAO MINH DUNG
nói rằng Đ.Ô. CAO MINH DUNG phải rút khỏi vị trí khuyên Vatican về việc
bổ nhiệm Giám Mục Việt Nam theo ý muốn của CSVN.
2)
HAI LÀ chúng tôi vạch trần cho công chúng biết về việc đồi tệ với
đàn bà mà Linh mục ĐỖ THÀNH NHÂN và ĐÔ CAO MINH DUNG giữ kín.
CSVN
đã xử dụng việc đồi tệ về đàn này để bắt ép ĐÔ. CAO MINH DUNG phải
nghe CSVN làm hại Giáo Hội, thì nay chúng tôi cũng xử dụng việc đàn bà
này để bắt ép ĐÔ.CAO MINH DUNG phải từ bỏ việc làm hại Giáo Hội.
Giáo sư Tiến sĩ NGUYỄN PHÚC LIÊN, Kinh tế
Geneva, 04.05.2010
****
NGĂN CHẶN VIỆC QUỐC DOANH HÓA GIÁM MỤC VIỆT NAMGiáo sư Tiến sĩ NGUYỄN PHÚC LIÊN, Kinh tế
UNICODE: http://viettudan.net
Geneva, 06.05.2009
Đã
nhiều chục năm nay, hàng Giám mục VN yên tiếng như khiếp nhược. Mấy
năm gần đây, từ vụ việc Tòa Khâm sứ Hà Nội, Xứ Thái Hà, Tam Tòa đến
Đồng Chiêm, người Công giáo hãnh diện thấy Phong trào Giáo dân cùng với
những Linh mục quản xứ và những Nam Nữ Tu sĩ sống liền với Giáo dân đã
cùng nhau can đảm đứng lên công khai bầy tỏ ĐỨC TIN và nhất quyết hành
động theo LƯƠNG TÂM của mình: ĐÒI CÔNG LÝ ĐỂ CÓ HÒA BÌNH. Phong trào
này có được hai Vị Giám mục hưởng ứng và chấp nhận đứng ở đầu sóng ngọn
gió cùng với Giáo dân và những Linh mục, Nam Nữ Tu sĩ sống với hiện
trường. Đó là Đức TGM NGÔ QUANG KIỆT và Giám mục CAO ĐÌNH THUYÊN. Qúy
hóa và hãnh diện thay cho Giáo Hội Công Giáo Việt Nam.
Không
những riêng cho Giáo Hội Công Giáo, mà Dân Tộc VN đang HY VỌNG vào sự
lớn mạnh này của người Công Giáo để cùng với DÂN OAN, CÔNG NHÂN, NÔNG
DÂN bị bóc lột ĐẤU TRANH ĐÒI CÔNG LÝ.
CSVN, những con người làm BẤT CÔNG, sống trong BÓNG TỐI, nên sợ Phong trào lớn mạnh này đòi CÔNG LÝ, nói thẳng lên SỰ THẬT.
Vì
vậy, CSVN đang thực hiện việc quốc doanh hóa Hàng Giám mục Việt Nam
nhằm phân tán LỰC LƯỢNG GIÁO DÂN, LINH MỤC, NAM NỮ TU SĨ. Chúng thực
hiện ý đồ ấy bằng những việc sau đây:
=> Quyết tâm lọai bỏ TGM NGÔ QUANG KIỆT ra khỏi địa bàn Hà Nội
=>
Xử dụng những Giám mục Giáo gian quốc doanh hiện có để khuynh đảo Hàng
Giám mục và đưa về Hà Nội Gm.NGUYỄN VĂN NHƠN, một Giám mục đã từng
tích cực cùng với Phan Khắc Từ, Nguyễn Tấn Khóa ca tụng Pháp Lệnh Tín
Ngưỡng Tôn Giáo.
=> CSVN vẫn giữ quyền ưng thuận hay không
việc bổ nhiệm Giám mục. Với quyền này, chúng chỉ ưng thuận cho lên làm
Giám mục những ai đã thuần thục theo Chính trị của đảng CSVN.
=> Nhưng nguy hại hơn hết là CSVN xử dụng những ai Cố vấn về việc Bổ nhiệm hay Thuyên chuyển Giám mục từ Vatican.
Thực vậy:
Giám
mục Việt Nam cúi đầu nhận lệnh ĐƯỜNG LỐI Vatican, nhưng ĐƯỜNG LỐI ấy
bị khuynh đảo như thế nào do Đ.Ô.CAO MINH DUNG, thân CSVN và nhất là có
sự mờ ám đàn bà liên hệ mật thiết với Linh mục ĐỖ THÀNH CHÂU (đang
sống ở Hoa Kỳ) mà CSVN xử dụng như chìa khóa bắt ép Đ.Ô. CAO MINH DUNG
pải tuân theo chỉ thị của chúng để cố vấn việc Bổ nhiệm và Thuyên
chuyển Giám mục VN.
Đức Ông Francesco CAO MINH DUNG thay thế Đức
Ông NGUYỄN VĂN PHƯƠNG trong việc cố vấn bổ nhiệm và thuyên chuyển
Giám mục ở Việt Nam. Chúng tôi nhận đựơc Bản Tin sau đây về Đức Ông CAO
MINH DUNG.
Bản Tin dưới đây do một Linh mục đã trọng tuổi từ
Huế gửi. Khi cần Linh mục này sẵn sàng đưa tên tuổi của mình ra để chịu
trách nhiệm về Bản Tin.
(Bản Tin viết dưới dạng VietNet (VIQR) được chuyển sang UNICODE, do Nguyễn Phúc Liên, để độc giả dễ đọc)
« Anh ....... thân mến,
Xin cảm ơn Anh đã hồi âm. Chúng tôi sẽ cầu nguyện theo ý của Anh.
Về
Dức Ông Dung (dưới tôi 6 lớp) thì quả thật từ lâu chúng tôi đã rất
thất vo.ng. Bản thân cũng như gia đình Dung rất được CS o bế và ngược
lại Dung cũng rất thân thiết với cán bộ CS. Mỗi lần về Huế (đặc biệt
qua hai đám tang thân mẫu và thân phụ), Dung bao giờ cũng gặp mặt, tặng
quà (hàng triệu đồng) cho mấy tên Công an tôn giáo (như trung tá Phạm
Đức Thuận và trung tá Nguyễn Hồng Lam...). Lần đám tang thân mẫu của
Dung, Đức Cha Thể ban đầu không muốn chủ sự lễ an táng (như ý Dung
mời), nhưng khi nghe Dung nói là chính quyền và công an tôn giáo tỉnh
đã đến phân ưu, Đức Cha liền thay đổi thái độ, nhân làm chủ tế.
Lần
Dung về Hà Nội ngày 15-02-2009 cùng với Đức Ông Parolin và Đức Ông
Nguyễn Văn Phương, chúng tôi đã nghe rằng Dung có lập trường đẩy Đức
Cha Kiệt khỏi Hà Nộị Lần đó phái đoàn không ở Tòa Giám mục mà ở nhà
khách chính phủ, và CS đã cho xe vào Huế chở mấy em của Dung ra Hà Nội
cho Dung gặp, ở lại nhà khách chính phủ cùng với Dung.
Mỗi lần
về Huế, Dung chỉ gặp Đức Cha Thể và gặp những cha nào có lập trường
thỏa hiệp với CS thôi, không bao giờ gặp cha Giải (thầy dạy), cha Lý và
..... (cùng cha bảo trợ, cùng giáo xứ, cùng chủng viện). Thậm chí hôm
đám tang thân phụ (ông Cao Minh Hiếu), Dung cũng không mời cha Giải và
...... đồng tế vì sợ liên lụỵ
……….
(Tôi, Nguyễn Phúc Liên, cắt đi hai hàng của Bản Tin quá tế nhị chưa tiện đưa lên Diễn Đàn lúc này. Xin xem thêm CHÚ THÍCH)
.............
Tôi
đồng ý với Anh là một nhân viên ngoại giao của Tòa Thánh phải luôn giữ
lập trường trung lập. (đặc biệt là khi liên hệ mới một chính quyền
gian trá như CS), và nên để một chức sắc nước ngoài phụ trách Việt Nam
thì tốt hơn».
CHÚ THÍCH
(của Nguyễn Phúc Liên về hai dòng cắt đi trong Bản Tin) :
Hai
dòng này liên hệ đến vấn đề đàn bà liên quan đến một người rất thân
ruột thịt của Đức Ông CAO MINH DUNG. Đây là phạm vi mà Công sản xử dụng
như một chìa khóa bắt ép đối thủ phải chấp nhận những điều kiện. Vấn
đề này liên hệ đến Linh mục ĐỖ THÀNH CHÂU (đang sống ở Hoa kỳ). Chúng
tôi muốn liên lạc với Lm. ĐỖ THÀNH CHÂU để chính Ngài khẳng định hay
liên lạc với Đức Ông CAO MINH DUNG thì tốt hơn.
Vậy thì :
1)
MỘT LÀ Linh mục ĐỖ THÀNH CHÂU liên lạc với Đ.Ô. CAO MINH DUNG nói rằng
Đ.Ô. CAO MINH DUNG phải rút khỏi vị trí khuyên Vatican về việc bổ
nhiệm hay thuyên chuyển Giám Mục Việt Nam theo ý muốn của CSVN.
2)
HAI LÀ chúng tôi vạch trần cho công chúng biết về việc đồi tệ với đàn
bà mà Linh mục ĐỖ THÀNH CHÂU và ĐÔ. CAO MINH DUNG giữ kín.
CSVN
đã xử dụng việc đồi tệ về đàn bà này để bắt ép ĐÔ. CAO MINH DUNG phải
nghe CSVN làm hại Giáo Hội, thì nay chúng tôi cũng xử dụng việc đàn bà
này để bắt ép ĐÔ.CAO MINH DUNG phải từ bỏ việc làm hại Giáo Hội.
Nếu
chúng ta không hành động tối thiểu ngăn chặn ĐÔ.CAO MINH DUNG cố vấn
tại Vatican, thì với quyền chấp nhận hay không của CSVN cho ai lên làm
Giám mục, thì Hàng Giám Mục Việt Nam sẽ bị CSVN quốc doanh hóa mau
chóng.
Xin qúy Giáo dân, qúy Linh mục, Nam Nữ Tu sĩ có cơ hội
liên hệ trực tiếp với Vatican, hãy tìm mọi cách ngăn cản ĐÔ.CAO MINH
DUNG tiếp tay cho CSVN quốc doanh hóa Hàng Giám mục VN.
Trong những ngày gần đây, một số anh em Công giáo tại Hải ngọai đang làm những việc sau đây:
1) Tại nội bộ Vatican
Một
Giáo sư đã học nhiều năm tại Roma và dậy học tại Ý, vốn là “thổ địa”
nơi Giáo đô Vatican, sẽ tìm gặp một số Giám mục, Tổng Giám mục gốc
người Ý để chính họ nói chuyện với Vatican về trường hợp ĐÔ.Cao Minh
Dung để chuyển ĐÔ.DUNG sang làm nhiệm vụ khác, chứ đừng làm về việc góp
ý chọn hay thuyên chuyển Giám mục VN nữa.
2) Xử dụng áp lực (chìa khóa đàn bà) mà chính CSVN đã dùng
Tôi
viết và phổ biến trên Diễn Đàn về ĐÔ.Cao Minh Dung và gửi thẳng đến
địa chỉ E-Mail của ĐÔ.Cao Minh Dung để Đức Ông biết rằng vụ việc bí mật
giữa ĐÔ.DUNG và Lm ĐỖ THANH CHÂU (đang sống tại Hoa-kỳ) sẽ bị phanh
phui trước công luận nếu Lm.ĐỖ THANH CHÂU không khuyên nổi ĐÔ.DUNG bỏ
công việc góp ý với Vatican về việc chọn hay thuyên chuyển Giám mục ở
Việt Nam. Tôi sẵn sàng viết thư thẳng cho hai người, ĐÔ.Cao Minh Dung
và Lm ĐỖ THANH CHÂU, để nói rằng ĐÔ.Cao Minh Dung phải bỏ hẳn nhiệm vụ
góp ý với Vatican về lựa chọn hay thuyên chuyển Giám mục VN. Nếu không,
tôi sẽ phổ biến bí mật của hai người lên công luận.
Xin qúy
Giáo dân Công giáo, nhất là anh hem Tu xuất (Pater Mundi), những Linh
mục, Nam Nữ Tu sĩ ở Hải ngọai hãy giúp tìm ra ĐỊA CHỈ của Linh mục ĐỖ
THANH CHÂU
Giáo sư Tiến sĩ NGUYỄN PHÚC LIÊN, Kinh tế
Geneva, 06.05.2010
*
BBC * STALIN
*
Ông Medvedev nói về 'tội ác của Stalin'
Kỷ
niệm 65 chiến thắng chống phát xít, Tổng thống Nga nói ‘tội
ác của Stalin là không thể biện minh được' và cho rằng
thắng lợi là nhờ hy sinh to lớn của nhân dân.
Trong Bấm dịp kỷ niệm lớn tại Moscow
với sự tham gia của nhiều quan khách quốc tế từ Tây Âu và có
cả Trung Quốc và Việt Nam, phát biểu của Tổng thống Medvedev
được cho là một nỗ lực mạnh mẽ nhận diện lại lịch sử
thời Liên Xô.
Trong
bài trả lời phỏng vấn báo Izvestia hai hôm trước ngày lễ tại
Hồng trường 9 tháng 5 vừa qua, ông Dmitry Medvedev nói rằng dù
từng cá nhân có quyền đánh giá khác nhau về Stalin, quan
điểm của nhà nước Nga nay cho rằng Stalin “là nhà độc tài đã
phạm các tội ác chống nhân dân”.
Nhân dân và sự thật
Ông
Medvedev cũng nhắc đến tội ác của công an Liên Xô trong vụ
thảm sát các tù binh Ba Lan tại rừng Katyn năm 1940, và cho
rằng “trang đen tối của lịch sử".
Trong
nhiều năm thời Liên Xô, vụ Katyn bị cấm nói đến ở toàn vùng
Đông Âu dưới quyền Moscow, và vai trò của Stalin cho đến gần
đây vẫn được cho là ‘công nhiều hơn tội”.
Sách
giáo khoa Nga xuất bản lại dưới thời Tổng thống Vlamidir
Putin có có ý “phục hồi vai trò nhà quản trị tài ba” Stalin
trong quá trình tái thiết Liên Xô thời hậu chiến.
Nhưng nay, ông Bấm Medvedev, người có cha chiến đấu trong Hồng quân Liên Xô nói rằng:
“Chiến
tranh Vệ quốc Vĩ đại là chiến thắng của nhân dân, và cả
Stalin hay các tướng lĩnh cũng không làm những gì quan trọng
hơn điều họ đã làm được. Đúng là họ có vai trò rất nghiêm
túc nhưng chính nhân dân đã làm nên chiến thắng bằng hy sinh vĩ
đại, bằng vô số sinh mạnh.”
Điều quan trọng hơn, ông Medvedev nói về việc không ai muốn phục hồi chủ nghĩa Stalin:
Dù có nhiều người ngưỡng mộ ông ta, không ai nói về việc để chủ nghĩa Stalin phục sinh.
Tổng thống Dmitry Medvedev
“Nếu chúng ta có nói về sự kính trọng dành cho Stalin hoặc một số nhà lãnh đạo khác, thì trong cả 90 năm (Bấm thời cộng sản),
dù có nhiều người ngưỡng mộ ông ta, không ai nói về việc để
chủ nghĩa Stalin phục sinh.”
Như
một biểu hiện của việc dùng hào quanh quá khứ để đoàn kết
châu Âu trong một tinh thần hướng bề tương lai, nước Nga đã
mời cả các quốc gia cựu Đồng minh chống phát xít như Anh, Mỹ
và Ba Lan dự lễ đánh dấu ngày chấm dứt Thế chiến 2.
Báo
Anh khen ngợi việc đội Vệ binh xứ Wales được mời diễn hành
lần đầu tiên tại Hồng trường hôm Chủ nhật vừa qua.
Tờ
Times of London, cũng chú ý đến phần ông Medvedev hứa sẽ mở
các hồ sơ quân sự thời Liên Xô để có thêm sự thật về Thế
chiến 2.
Trước đó, ông Medvedev đã ra
lệnh mở kho hồ sơ liên quan đến vụ giết 22 nghìn sĩ quan Ba
Lan tại Katyn và gọi “đây là một trang sử rất đen tối”.
Tổng
thống Nga thừa nhận “chúng ta đã để cho lịch sử bị bóp
méo” và hứa sẽ để sự thật được “trình bày ra trước nhân
dân”.
Góc độ châu Á
Báo
chí ở Việt Nam, nước hiện vẫn giữ quan điểm ít thay đổi về
Liên Xô, đưa tin về chuyến thăm đến Moscow của chủ tịch nước
Nguyễn Minh Triết dự lễ hôm 9/5.
Trước
chuyến đi, ông Triết đã trả lời phỏng vấn của Hãng tin Nga
ITAR-TASS, ca ngợi rằng “sự hiện diện của nhiều nhà lãnh đạo nước
ngoài tại lễ kỷ niệm ở Moscow cho thấy sự đánh giá cao của cộng đồng
quốc tế đối với giá trị chiến thắng của Liên Xô trong Thế chiến 2.”
Ông
cũng nói: “Thế giới có rất nhiều thay đổi, nhưng chiến thắng trước
chủ nghĩa phát xít và vai trò quyết định của Liên Xô mãi mãi là một sự
thật không thể thay đổi, là một trang sáng ngời trong lịch sử nhân
loại."
“Chiến thắng vĩ đại của Liên Xô và
liên minh chống Hitler đã tạo điều kiện thuận lợi cho các dân tộc bị áp
bức, trong đó nhân dân Việt Nam, bắt đầu cuộc đấu tranh cho tự do. “
Các
báo Việt Nam như Sài Gòn Giải Phóng, Lao Động v.v. chưa nhắc
gì đến phát biểu quan trọng của Tổng thống Medvedev về tội
ác của Stalin.
Truyền thông Trung Quốc,
như Tân Hoa Xã thì chỉ nhắc đến lời ông Medvedev "phản đối
một số chính trị gia tìm cách làm sai lệch lịch sử".
Một số tờ báo chí Việt Nam khi đưa tin về vụ rơi máy bay của Bấm Tổng thống Ba Lan, ông Kaczynski xuống vùng rừng Katyn gần Smolenski thời gian qua có nhắc đến “tội ác của Stalin”.
Tuy
nhiên, vai trò của nhà độc tài này, và cơ chế quyền lực
tàn bạo thời Liên Xô nói chung vẫn là đề tài không được bàn
thảo công khai tại Việt Nam.
Anna Malpas
của AFP trong bài về "Bóng đen Stalin phủ dài lên lịch sử
Nga", nói dịp kỷ niệm 65 năm Thế chiến 2 là lúc người Nga
nhìn lại thời Stalin.
Vẫn theo bài
báo này, Stalin đã đưa các lực lượng Xô Viết đến thắng lợi 65
năm về trước nhưng "chế độ độc tài tàn khốc ông ta lãnh đạo
đã làm hàng triệu người chết trong các trại cải tạo và
trong các đợt tập thể hóa vội vã".
Ông Medvedev nói về 'tội ác của Stalin'
Kỷ
niệm 65 chiến thắng chống phát xít, Tổng thống Nga nói ‘tội
ác của Stalin là không thể biện minh được' và cho rằng
thắng lợi là nhờ hy sinh to lớn của nhân dân.
Trong Bấm dịp kỷ niệm lớn tại Moscow
với sự tham gia của nhiều quan khách quốc tế từ Tây Âu và có
cả Trung Quốc và Việt Nam, phát biểu của Tổng thống Medvedev
được cho là một nỗ lực mạnh mẽ nhận diện lại lịch sử
thời Liên Xô. Trong bài trả lời phỏng vấn báo Izvestia hai hôm trước ngày lễ tại Hồng trường 9 tháng 5 vừa qua, ông Dmitry Medvedev nói rằng dù từng cá nhân có quyền đánh giá khác nhau về Stalin, quan điểm của nhà nước Nga nay cho rằng Stalin “là nhà độc tài đã phạm các tội ác chống nhân dân”.
Nhân dân và sự thật
Ông Medvedev cũng nhắc đến tội ác của công an Liên Xô trong vụ thảm sát các tù binh Ba Lan tại rừng Katyn năm 1940, và cho rằng “trang đen tối của lịch sử".
Trong nhiều năm thời Liên Xô, vụ Katyn bị cấm nói đến ở toàn vùng Đông Âu dưới quyền Moscow, và vai trò của Stalin cho đến gần đây vẫn được cho là ‘công nhiều hơn tội”.
Sách giáo khoa Nga xuất bản lại dưới thời Tổng thống Vlamidir Putin có có ý “phục hồi vai trò nhà quản trị tài ba” Stalin trong quá trình tái thiết Liên Xô thời hậu chiến.
Nhưng nay, ông Bấm Medvedev, người có cha chiến đấu trong Hồng quân Liên Xô nói rằng:
“Chiến tranh Vệ quốc Vĩ đại là chiến thắng của nhân dân, và cả Stalin hay các tướng lĩnh cũng không làm những gì quan trọng hơn điều họ đã làm được. Đúng là họ có vai trò rất nghiêm túc nhưng chính nhân dân đã làm nên chiến thắng bằng hy sinh vĩ đại, bằng vô số sinh mạnh.”
Điều quan trọng hơn, ông Medvedev nói về việc không ai muốn phục hồi chủ nghĩa Stalin:
Dù có nhiều người ngưỡng mộ ông ta, không ai nói về việc để chủ nghĩa Stalin phục sinh.
Tổng thống Dmitry Medvedev
Như một biểu hiện của việc dùng hào quanh quá khứ để đoàn kết châu Âu trong một tinh thần hướng bề tương lai, nước Nga đã mời cả các quốc gia cựu Đồng minh chống phát xít như Anh, Mỹ và Ba Lan dự lễ đánh dấu ngày chấm dứt Thế chiến 2.
Báo Anh khen ngợi việc đội Vệ binh xứ Wales được mời diễn hành lần đầu tiên tại Hồng trường hôm Chủ nhật vừa qua.
Tờ Times of London, cũng chú ý đến phần ông Medvedev hứa sẽ mở các hồ sơ quân sự thời Liên Xô để có thêm sự thật về Thế chiến 2.
Trước đó, ông Medvedev đã ra lệnh mở kho hồ sơ liên quan đến vụ giết 22 nghìn sĩ quan Ba Lan tại Katyn và gọi “đây là một trang sử rất đen tối”.
Tổng thống Nga thừa nhận “chúng ta đã để cho lịch sử bị bóp méo” và hứa sẽ để sự thật được “trình bày ra trước nhân dân”.
Báo chí ở Việt Nam, nước hiện vẫn giữ quan điểm ít thay đổi về Liên Xô, đưa tin về chuyến thăm đến Moscow của chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết dự lễ hôm 9/5.
Trước chuyến đi, ông Triết đã trả lời phỏng vấn của Hãng tin Nga ITAR-TASS, ca ngợi rằng “sự hiện diện của nhiều nhà lãnh đạo nước ngoài tại lễ kỷ niệm ở Moscow cho thấy sự đánh giá cao của cộng đồng quốc tế đối với giá trị chiến thắng của Liên Xô trong Thế chiến 2.”
Ông cũng nói: “Thế giới có rất nhiều thay đổi, nhưng chiến thắng trước chủ nghĩa phát xít và vai trò quyết định của Liên Xô mãi mãi là một sự thật không thể thay đổi, là một trang sáng ngời trong lịch sử nhân loại."
“Chiến thắng vĩ đại của Liên Xô và liên minh chống Hitler đã tạo điều kiện thuận lợi cho các dân tộc bị áp bức, trong đó nhân dân Việt Nam, bắt đầu cuộc đấu tranh cho tự do. “
Các báo Việt Nam như Sài Gòn Giải Phóng, Lao Động v.v. chưa nhắc gì đến phát biểu quan trọng của Tổng thống Medvedev về tội ác của Stalin.
Truyền thông Trung Quốc, như Tân Hoa Xã thì chỉ nhắc đến lời ông Medvedev "phản đối một số chính trị gia tìm cách làm sai lệch lịch sử".
Một số tờ báo chí Việt Nam khi đưa tin về vụ rơi máy bay của Bấm Tổng thống Ba Lan, ông Kaczynski xuống vùng rừng Katyn gần Smolenski thời gian qua có nhắc đến “tội ác của Stalin”.
Tuy nhiên, vai trò của nhà độc tài này, và cơ chế quyền lực tàn bạo thời Liên Xô nói chung vẫn là đề tài không được bàn thảo công khai tại Việt Nam.
Anna Malpas của AFP trong bài về "Bóng đen Stalin phủ dài lên lịch sử Nga", nói dịp kỷ niệm 65 năm Thế chiến 2 là lúc người Nga nhìn lại thời Stalin.
Vẫn theo bài báo này, Stalin đã đưa các lực lượng Xô Viết đến thắng lợi 65 năm về trước nhưng "chế độ độc tài tàn khốc ông ta lãnh đạo đã làm hàng triệu người chết trong các trại cải tạo và trong các đợt tập thể hóa vội vã".
RFA * BS. PHẠM HỒNG SƠN
*
Sự thật về những kẻ quấy phá nhà Bác sĩ Phạm Hồng SơnQuỳnh Như, phóng viên RFA
2010-03-24
Thêm
một nhân vật đấu tranh cho dân chủ tại Hà Nội bị những kẻ hung bạo đến
nhà quấy phá. Là người từng ngồi tù vì bày tỏ những quan điểm khác với
chính phủ, Bác sĩ Phạm Hồng Sơn.
Photo courtesy of Free News Agency
Gia đình Bác sĩ Phạm Hồng Sơn, hình chụp năm 2006.
Bác
sĩ Phạm Hồng Sơn vừa gởi thư tường trình và kiến nghị khẩn đến các cơ
quan chính quyền trình bày về sự việc một đám đông tự xưng là thuộc Hội
Cựu Chiến Binh đến nhà ông với thái độ hung hãn và lời lẽ hăm doạ nếu
ông Sơn vẫn tiếp tục phổ biến những bài viết của ông. Đài Á Châu Tự Do
có cuộc phỏng vấn với Bác sĩ Phạm Hồng Sơn về vấn đề này.
Hội viên cựu chiến binh?
Sự
việc vừa xảy ra khoảng hơn 8 giờ sáng hôm qua, thứ Ba, khi ấy Bác sĩ
Phạm Hồng Sơn còn đang ở nhà. Bác sĩ Sơn kể lại sự việc như sau:
Có
rất nhiều người mà bộ dạng có thể nói là mô tả dáng vẻ bên ngoài không
được hiền lành lắm. Họ đi luôn vào trong nhà với thái độ rất là hung dữ.
BS Phạm Hồng Sơn
Tôi
thấy có một vài người lạ vào trong cửa nhà tôi rồi một số người đó có
gọi tên tôi và giới thiệu là các người đấy là hội viên cựu chiến binh và
muốn gặp tôi để nói chuyện, thì tôi mời hai ba người đó vào nhưng khi
hai ba người đó vào xong thì chỉ trong vài giây thôi rất nhiều người
khác ùa vào và rất lộn xộn. Vào trong nhà thì có rất nhiều người mà bộ
dạng có thể nói là mô tả dáng vẻ bên ngoài không được hiền lành lắm. Họ
đi luôn vào trong nhà với thái độ rất là hung dữ.
Và sau đó một
anh trung niên, anh ta lên tiếng luôn. Anh ta nói rằng là “Chúng tôi là
cựu chiến binh trên chiến trường Tây Nguyên xưa, hôm nay vào đây hỏi anh
vì anh có những bài viết trên mạng”. Họ nói là tôi nói xấu đảng, nói
xấu bác Hồ, phủ nhận công lao hy sinh xương máu của những người đã hy
sinh trong cuộc chiến tranh này. Thì tôi cũng bình tĩnh nói chuyện với
họ nhưng mà nói chung những lời nói của mình hầu như bị họ át đi. Và
nhất là có 3 người rất là dữ dằn, họ luôn luôn có động thái xỉa xói một
cách rất dung tục, có những hành động mang tính chất hăm dọa, bạo lực.
Trong
đám đông đến nhà ông toàn những người lạ mặt, Bác sĩ Phạm Hồng Sơn nhận
ra một phụ nữ ông đã thấy trước đó khoảng 45 phút cùng với bà tổ trưởng
dân phố đi loáng thoáng trước ngỏ nhà ông.
Bác sĩ Phạm Hồng Sơn. Photo courtesy of Free News Agency.
Bác sĩ Phạm Hồng Sơn. Photo courtesy of Free News Agency.
Theo
ông Sơn, khi nói chuyện với một số người này qua cách nói của họ thì
thấy rõ họ chưa hề đọc qua những bài viết của ông. Bác sĩ Sơn cho biết:
Trong
khi nói chuyện thì tôi cũng đặt những câu hỏi ngược lại cho mọi người,
về chi tiết này, chi tiết kia, đôi khi là họ ngớ người ra. Ví dụ như khi
tôi hỏi họ là “Xin hỏi các bác là nhà nước là do ai tạo dựng nên?” thì
họ ngồi im. Thế tôi nói nhà nước là do chúng ta, do các bác, do tôi, do
con cái tôi và những người nhà của các bác đóng tiền để nuôi nhà nước.
Thế nhà nước bây giờ xấu hay tốt thì chúng ta phải có ý kiến chứ.
Cũng
như đảng, đảng bây giờ, các bác nói đảng là người dẫn dắt lãnh đạo của
dân tộc thì đấy là quan điểm của các bác thôi, còn những quan điểm của
người khác thì các bác phải lắng nghe. Theo lịch sử đất nước mình có 4
nghìn năm, còn đảng mới sinh ra mấy chục năm thôi, mà đảng đâu phải là
một cái gì bất biến, nó có thể hôm nay tốt và mai xấu, thì khi nó xấu
thì mình phải phê phán nó để cho nó tốt lên. Ngay cả đảng cũng là do
chúng ta nuôi nấng đảng mới có được vật chất để mà hoạt động.
Thứ
hai là họ nói rất nhiều về vấn đề Bác Hồ, thì họ nói là Bác Hồ anh
không được động đến. Tôi thì tôi nghĩ cũng phải thông cảm với dân chúng
hiện nay, rất nhiều người được thông tin một chiều nên mình phải ôn tồn.
Nói chuyện với họ cuối cùng họ bắt là “Anh Sơn không được viết trên
mạng và không được công bố như thế nữa”. Họ lộ ra ý này “Bài viết của
anh như thế làm cho thanh niên người ta hiểu sai về đảng, làm cho giới
trẻ họ sẽ không yêu đảng”. Thì tôi có nói là “Không phải. Thế bây giờ
chúng ta có yêu đảng hay không? Thì cái đảng phải tốt thật sự thì tình
yêu đấy mới là đúng.”
Nhân viên an ninh?
Bác sĩ Phạm Hồng Sơn cho biết thêm:
Họ
lảng vảng ngoài ngõ, họ đứng ở sân với tính chất là cảnh giới. Tôi hỏi
họ thì họ trả lời với thái độ rất là bất cần.Tôi nghĩ những người đấy
rất giống như những nhân viên an ninh mà tôi đã từng gặp.
BS Phạm Hồng Sơn
Tôi
cảm thấy có lẽ là những nhân vật này đến đây với tôi thì không phải là
do ngẫu nhiên, tôi có thể nói là 99% không phải là do ngẫu nhiên. Vì
sao? Vì khi tôi hỏi danh tính mọi người thì mọi người đều lãng tránh. Và
khi tôi hỏi người mang tính chất là lãnh đạo cuộc gặp đó, anh ta tên
gì, thì anh xua tay bảo “không, không, không!”. Anh lật túi ra cho tôi
xem, không mang gì theo cả. Tôi nghĩ cái này cũng là một chi tiết nói
lên là, họ cũng đã có chuẩn bị trước làm sao để giấu danh tính một cách
kỹ nhất. Mà tôi nghĩ điều đấy cũng không quan trọng lắm, cái quan trọng
là thái độ quý vị ấy đến nhà tôi trong một tinh thần, thái độ thiếu lịch
sự và hoàn toàn có tính chất đe dọa, hăm dọa và chụp mũ. Những người đó
đến thì có sự chứng kiến của bà tổ trưởng dân phố. Về mặt pháp lý thì
bà ấy cũng không có chức vụ gì, nhưng bà là người có thể nói là luôn
luôn cộng tác chặt chẽ với cơ quan chính quyền địa phương.
Trong kiến nghị gởi cho các cơ quan, cũng như trong phần trao đổi với Đài Á Châu Tự Do, Bác sĩ Phạm Hồng Sơn nêu ý kiến:
Đối
với kiến nghị của tôi, để tìm hiểu chính xác có ai xúi giục hay tổ chức
việc này, tôi nghĩ là các cơ quan chức năng của chính quyền Việt Nam
hiện nay có trách nhiệm tìm hiểu. Nhưng đối với riêng tôi, căn cứ vào
những gì xảy ra, tôi nghĩ rằng những người này không phải tự dưng đến,
vì nếu những người tự dưng đến thì bao giờ họ cũng đàng hoàng, nhưng mà ở
đây thì họ giấu danh tính. Ngoài những người già lão, những người tự
xưng là cựu chiến binh hay thương binh gì đó, còn có những thanh niên
trẻ mà họ lảng vảng ngoài ngõ, họ đứng ở sân với tính chất là cảnh giới.
Tôi hỏi họ thì họ trả lời với thái độ rất là bất cần.Tôi nghĩ những
người đấy rất giống như những nhân viên an ninh mà tôi đã từng gặp.
Vợ chồng Bác sĩ Phạm Hồng Sơn - Vũ Thúy Hà, hình chụp hôm 30-8-2006. Photo courtesy of Free News Agency.
Vợ chồng Bác sĩ Phạm Hồng Sơn - Vũ Thúy Hà, hình chụp hôm 30-8-2006. Photo courtesy of Free News Agency.
Và
một điểm nữa là tại sao người nhà tôi báo ngay mà công an không đến.
Đến khi mọi người về hết rồi, tan hết rồi thì anh công an khu vực mới
lửng thửng đi vào, rất là bình tĩnh, bình thường. Tôi có nói với anh nếu
xảy ra sự cố gì thì có lẽ là anh đến cũng quá muộn.
Tôi nghĩ
hiện nay vấn đề nghi vấn của tôi đặt ra ở đây cũng như những vấn đề tôi
tường trình và đề nghị, nếu một nhà nước thật sự vì dân, một nhà nước
thật sự là của dân và lo lắng cho dân, nhà nước công chính thì cần phải
có những biện pháp tức thời điều tra làm rõ danh tính và xử lý nghiêm
khắc những hành vi vi phạm pháp luật đe dọa cuộc sống cũng như sự an
toàn của cá nhân tôi và gia đình tôi, thì cái đấy mới thể hiện là nhà
nước quang minh chính đại. Và đấy cũng là cơ hội chứng minh là Đảng CSVN
vẫn đang đứng ở phía dân chúng, vẫn đang bảo vệ dân chúng, và mới có
thể chứng minh là những người đó là những người không phải do chính
quyền xúi giục, đưa đến.
Năm 2002, Bác sĩ Phạm Hồng Sơn đã bị
bắt, bị cáo buộc là có hoạt động gián điệp, và bị kết án 13 năm tù, sau
đó phiên xử phúc thẩm giảm mức án xuống còn 5 năm tù. Đến năm 2006 ông
được trả tự do và bị quản chế 3 năm. Tuy nhiên, ông Sơn vẫn cảm thấy
chưa thật sự được tự do. Ông nói:
Từ khi ra tù đến giờ tôi luôn
luôn nghĩ là tôi vẫn không có tự do đầy đủ, mà đấy chỉ là rời khỏi một
cái nhà tù mà thôi. Và từ đó đến bây giờ thì có rất nhiều những sự sách
nhiễu khác nhau với những tính chát khác nhau, nhưng mà lần này là lần
sách nhiều có tính chất khác biệt nhất, có những người đến tận nhà và có
những hành vi hăm dọa, đe dọa, có những hành vi xúc xiểm như thế. Tất
nhiên tôi cũng chia sẻ đây không phải là riêng một mình tôi bị mà đã có
rất nhiều người khác đã bị tương tự như thế này. Và tôi nghĩ rằng đây là
một hành vi có tính chất hệ thống trong bối cảnh xã hội Việt Nam hiện
nay, và chính quyền Việt Nam thì phải có trách nhiệm trong vấn đề này.
Quỳnh Như: Quỳnh Như xin cảm ơn Bác sĩ Phạm Hồng Sơn đã dành thời gian cho buổi nói chuyện hôm nay.
BS Phạm Hồng Sơn: Cảm ơn chị Quỳnh Như và cảm ơn các độc giả của Đài RFA.
Theo dòng thời sự:
* Vợ bác sĩ Phạm Hồng Sơn bị tông xe trên đường đến tư gia Đại sứ Hoa Kỳ
* Vợ nhà báo Nguyễn Vũ Bình nói về cuộc gặp gỡ mới với Đại sứ Michael Marine hôm 23-4
* Nhà báo Nguyễn Vũ Bình trả lời phỏng vấn RFA ngay sau khi được trả tự do
* Vợ các nhà bất đồng chính kiến bị ngăn chặn không cho vào tư gia Ðại sứ Mỹ
* Vợ bác sĩ Phạm Hồng Sơn bị tông xe trên đường đến tư gia Đại sứ Hoa Kỳ
* Phong trào Dân chủ Việt Nam trước chiến dịch đàn áp của nhà cầm quyền
Copyright © 1998-2010 Radio Free Asia. All rights reserved.
http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/Interview-dr-Pham-hong-son-an-activist-in%20Hanoi-who-sentenced-5-yrs-in-prison-QNhu%20%20%20-03242010203630.html?searchterm=None
*
Sự thật về những kẻ quấy phá nhà Bác sĩ Phạm Hồng SơnQuỳnh Như, phóng viên RFA
2010-03-24
Thêm một nhân vật đấu tranh cho dân chủ tại Hà Nội bị những kẻ hung bạo đến nhà quấy phá. Là người từng ngồi tù vì bày tỏ những quan điểm khác với chính phủ, Bác sĩ Phạm Hồng Sơn.
Photo courtesy of Free News Agency
Gia đình Bác sĩ Phạm Hồng Sơn, hình chụp năm 2006.
Bác sĩ Phạm Hồng Sơn vừa gởi thư tường trình và kiến nghị khẩn đến các cơ quan chính quyền trình bày về sự việc một đám đông tự xưng là thuộc Hội Cựu Chiến Binh đến nhà ông với thái độ hung hãn và lời lẽ hăm doạ nếu ông Sơn vẫn tiếp tục phổ biến những bài viết của ông. Đài Á Châu Tự Do có cuộc phỏng vấn với Bác sĩ Phạm Hồng Sơn về vấn đề này.
Hội viên cựu chiến binh?
Sự việc vừa xảy ra khoảng hơn 8 giờ sáng hôm qua, thứ Ba, khi ấy Bác sĩ Phạm Hồng Sơn còn đang ở nhà. Bác sĩ Sơn kể lại sự việc như sau:
Có rất nhiều người mà bộ dạng có thể nói là mô tả dáng vẻ bên ngoài không được hiền lành lắm. Họ đi luôn vào trong nhà với thái độ rất là hung dữ.
BS Phạm Hồng Sơn
Tôi thấy có một vài người lạ vào trong cửa nhà tôi rồi một số người đó có gọi tên tôi và giới thiệu là các người đấy là hội viên cựu chiến binh và muốn gặp tôi để nói chuyện, thì tôi mời hai ba người đó vào nhưng khi hai ba người đó vào xong thì chỉ trong vài giây thôi rất nhiều người khác ùa vào và rất lộn xộn. Vào trong nhà thì có rất nhiều người mà bộ dạng có thể nói là mô tả dáng vẻ bên ngoài không được hiền lành lắm. Họ đi luôn vào trong nhà với thái độ rất là hung dữ.
Và sau đó một anh trung niên, anh ta lên tiếng luôn. Anh ta nói rằng là “Chúng tôi là cựu chiến binh trên chiến trường Tây Nguyên xưa, hôm nay vào đây hỏi anh vì anh có những bài viết trên mạng”. Họ nói là tôi nói xấu đảng, nói xấu bác Hồ, phủ nhận công lao hy sinh xương máu của những người đã hy sinh trong cuộc chiến tranh này. Thì tôi cũng bình tĩnh nói chuyện với họ nhưng mà nói chung những lời nói của mình hầu như bị họ át đi. Và nhất là có 3 người rất là dữ dằn, họ luôn luôn có động thái xỉa xói một cách rất dung tục, có những hành động mang tính chất hăm dọa, bạo lực.
Trong đám đông đến nhà ông toàn những người lạ mặt, Bác sĩ Phạm Hồng Sơn nhận ra một phụ nữ ông đã thấy trước đó khoảng 45 phút cùng với bà tổ trưởng dân phố đi loáng thoáng trước ngỏ nhà ông.
Bác sĩ Phạm Hồng Sơn. Photo courtesy of Free News Agency.
Bác sĩ Phạm Hồng Sơn. Photo courtesy of Free News Agency.
Theo ông Sơn, khi nói chuyện với một số người này qua cách nói của họ thì thấy rõ họ chưa hề đọc qua những bài viết của ông. Bác sĩ Sơn cho biết:
Trong khi nói chuyện thì tôi cũng đặt những câu hỏi ngược lại cho mọi người, về chi tiết này, chi tiết kia, đôi khi là họ ngớ người ra. Ví dụ như khi tôi hỏi họ là “Xin hỏi các bác là nhà nước là do ai tạo dựng nên?” thì họ ngồi im. Thế tôi nói nhà nước là do chúng ta, do các bác, do tôi, do con cái tôi và những người nhà của các bác đóng tiền để nuôi nhà nước. Thế nhà nước bây giờ xấu hay tốt thì chúng ta phải có ý kiến chứ.
Cũng như đảng, đảng bây giờ, các bác nói đảng là người dẫn dắt lãnh đạo của dân tộc thì đấy là quan điểm của các bác thôi, còn những quan điểm của người khác thì các bác phải lắng nghe. Theo lịch sử đất nước mình có 4 nghìn năm, còn đảng mới sinh ra mấy chục năm thôi, mà đảng đâu phải là một cái gì bất biến, nó có thể hôm nay tốt và mai xấu, thì khi nó xấu thì mình phải phê phán nó để cho nó tốt lên. Ngay cả đảng cũng là do chúng ta nuôi nấng đảng mới có được vật chất để mà hoạt động.
Thứ hai là họ nói rất nhiều về vấn đề Bác Hồ, thì họ nói là Bác Hồ anh không được động đến. Tôi thì tôi nghĩ cũng phải thông cảm với dân chúng hiện nay, rất nhiều người được thông tin một chiều nên mình phải ôn tồn. Nói chuyện với họ cuối cùng họ bắt là “Anh Sơn không được viết trên mạng và không được công bố như thế nữa”. Họ lộ ra ý này “Bài viết của anh như thế làm cho thanh niên người ta hiểu sai về đảng, làm cho giới trẻ họ sẽ không yêu đảng”. Thì tôi có nói là “Không phải. Thế bây giờ chúng ta có yêu đảng hay không? Thì cái đảng phải tốt thật sự thì tình yêu đấy mới là đúng.”
Nhân viên an ninh?
Bác sĩ Phạm Hồng Sơn cho biết thêm:
Họ lảng vảng ngoài ngõ, họ đứng ở sân với tính chất là cảnh giới. Tôi hỏi họ thì họ trả lời với thái độ rất là bất cần.Tôi nghĩ những người đấy rất giống như những nhân viên an ninh mà tôi đã từng gặp.
BS Phạm Hồng Sơn
Tôi cảm thấy có lẽ là những nhân vật này đến đây với tôi thì không phải là do ngẫu nhiên, tôi có thể nói là 99% không phải là do ngẫu nhiên. Vì sao? Vì khi tôi hỏi danh tính mọi người thì mọi người đều lãng tránh. Và khi tôi hỏi người mang tính chất là lãnh đạo cuộc gặp đó, anh ta tên gì, thì anh xua tay bảo “không, không, không!”. Anh lật túi ra cho tôi xem, không mang gì theo cả. Tôi nghĩ cái này cũng là một chi tiết nói lên là, họ cũng đã có chuẩn bị trước làm sao để giấu danh tính một cách kỹ nhất. Mà tôi nghĩ điều đấy cũng không quan trọng lắm, cái quan trọng là thái độ quý vị ấy đến nhà tôi trong một tinh thần, thái độ thiếu lịch sự và hoàn toàn có tính chất đe dọa, hăm dọa và chụp mũ. Những người đó đến thì có sự chứng kiến của bà tổ trưởng dân phố. Về mặt pháp lý thì bà ấy cũng không có chức vụ gì, nhưng bà là người có thể nói là luôn luôn cộng tác chặt chẽ với cơ quan chính quyền địa phương.
Trong kiến nghị gởi cho các cơ quan, cũng như trong phần trao đổi với Đài Á Châu Tự Do, Bác sĩ Phạm Hồng Sơn nêu ý kiến:
Đối với kiến nghị của tôi, để tìm hiểu chính xác có ai xúi giục hay tổ chức việc này, tôi nghĩ là các cơ quan chức năng của chính quyền Việt Nam hiện nay có trách nhiệm tìm hiểu. Nhưng đối với riêng tôi, căn cứ vào những gì xảy ra, tôi nghĩ rằng những người này không phải tự dưng đến, vì nếu những người tự dưng đến thì bao giờ họ cũng đàng hoàng, nhưng mà ở đây thì họ giấu danh tính. Ngoài những người già lão, những người tự xưng là cựu chiến binh hay thương binh gì đó, còn có những thanh niên trẻ mà họ lảng vảng ngoài ngõ, họ đứng ở sân với tính chất là cảnh giới. Tôi hỏi họ thì họ trả lời với thái độ rất là bất cần.Tôi nghĩ những người đấy rất giống như những nhân viên an ninh mà tôi đã từng gặp.
Vợ chồng Bác sĩ Phạm Hồng Sơn - Vũ Thúy Hà, hình chụp hôm 30-8-2006. Photo courtesy of Free News Agency.
Vợ chồng Bác sĩ Phạm Hồng Sơn - Vũ Thúy Hà, hình chụp hôm 30-8-2006. Photo courtesy of Free News Agency.
Và một điểm nữa là tại sao người nhà tôi báo ngay mà công an không đến. Đến khi mọi người về hết rồi, tan hết rồi thì anh công an khu vực mới lửng thửng đi vào, rất là bình tĩnh, bình thường. Tôi có nói với anh nếu xảy ra sự cố gì thì có lẽ là anh đến cũng quá muộn.
Tôi nghĩ hiện nay vấn đề nghi vấn của tôi đặt ra ở đây cũng như những vấn đề tôi tường trình và đề nghị, nếu một nhà nước thật sự vì dân, một nhà nước thật sự là của dân và lo lắng cho dân, nhà nước công chính thì cần phải có những biện pháp tức thời điều tra làm rõ danh tính và xử lý nghiêm khắc những hành vi vi phạm pháp luật đe dọa cuộc sống cũng như sự an toàn của cá nhân tôi và gia đình tôi, thì cái đấy mới thể hiện là nhà nước quang minh chính đại. Và đấy cũng là cơ hội chứng minh là Đảng CSVN vẫn đang đứng ở phía dân chúng, vẫn đang bảo vệ dân chúng, và mới có thể chứng minh là những người đó là những người không phải do chính quyền xúi giục, đưa đến.
Năm 2002, Bác sĩ Phạm Hồng Sơn đã bị bắt, bị cáo buộc là có hoạt động gián điệp, và bị kết án 13 năm tù, sau đó phiên xử phúc thẩm giảm mức án xuống còn 5 năm tù. Đến năm 2006 ông được trả tự do và bị quản chế 3 năm. Tuy nhiên, ông Sơn vẫn cảm thấy chưa thật sự được tự do. Ông nói:
Từ khi ra tù đến giờ tôi luôn luôn nghĩ là tôi vẫn không có tự do đầy đủ, mà đấy chỉ là rời khỏi một cái nhà tù mà thôi. Và từ đó đến bây giờ thì có rất nhiều những sự sách nhiễu khác nhau với những tính chát khác nhau, nhưng mà lần này là lần sách nhiều có tính chất khác biệt nhất, có những người đến tận nhà và có những hành vi hăm dọa, đe dọa, có những hành vi xúc xiểm như thế. Tất nhiên tôi cũng chia sẻ đây không phải là riêng một mình tôi bị mà đã có rất nhiều người khác đã bị tương tự như thế này. Và tôi nghĩ rằng đây là một hành vi có tính chất hệ thống trong bối cảnh xã hội Việt Nam hiện nay, và chính quyền Việt Nam thì phải có trách nhiệm trong vấn đề này.
Quỳnh Như: Quỳnh Như xin cảm ơn Bác sĩ Phạm Hồng Sơn đã dành thời gian cho buổi nói chuyện hôm nay.
BS Phạm Hồng Sơn: Cảm ơn chị Quỳnh Như và cảm ơn các độc giả của Đài RFA.
Theo dòng thời sự:
* Vợ bác sĩ Phạm Hồng Sơn bị tông xe trên đường đến tư gia Đại sứ Hoa Kỳ
* Vợ nhà báo Nguyễn Vũ Bình nói về cuộc gặp gỡ mới với Đại sứ Michael Marine hôm 23-4
* Nhà báo Nguyễn Vũ Bình trả lời phỏng vấn RFA ngay sau khi được trả tự do
* Vợ các nhà bất đồng chính kiến bị ngăn chặn không cho vào tư gia Ðại sứ Mỹ
* Vợ bác sĩ Phạm Hồng Sơn bị tông xe trên đường đến tư gia Đại sứ Hoa Kỳ
* Phong trào Dân chủ Việt Nam trước chiến dịch đàn áp của nhà cầm quyền
Copyright © 1998-2010 Radio Free Asia. All rights reserved.
http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/Interview-dr-Pham-hong-son-an-activist-in%20Hanoi-who-sentenced-5-yrs-in-prison-QNhu%20%20%20-03242010203630.html?searchterm=None
*
PHAM TRƯƠNG LONG * PHẠM HỒNG SƠN
PHẠM TRƯƠNG LONG * PHẠM HỒNG SƠN
*
Liên Hội Nhân Quyền Việt Nam ở Thụy Sĩ
Phạm Trương Long
viết sau khi được tin ông Phạm Hồng Sơn bị bắt giam ngày 27 tháng 3 năm 2002*.
Phạm Hồng Sơn**
Tôi
cũng như nhiều người chỉ mới biết Phạm Hồng Sơn khoảng thời gian gần
đây, qua bài viết "Những Tín Hiệu đáng mừng cho Dân Chủ tại VN" của anh
trên mạng internet. Tôi có trao đổi điện thư với anh với tư cách một
người Việt hải ngoại lưu tâm đến vấn đề dân chủ tại VN. Trong thời gian
tiếp xúc ngắn ngủi nhưng khá xúc tích đó tôi đã có nhiều thiện cảm với
anh. Phản hồi của anh đầy chân tình, đúng là của một người có suy nghĩ
độc lập. Ðến khi đọc bản dịch Thế Nào là Dân Chủ anh gửi tặng thì không
nghi ngờ gì nữa, đây là một người thật sự suy tư trăn trở về đất nước.
Chưa kịp góp ý về bản dịch thì được tin anh bị công an mời làm việc hôm
25/26 tháng 3, 2002. Tôi bàng hoàng như được tin một người thân mắc nạn.
Tôi gọi điện thoại. Cả 2 số thường lẫn di động đều bị cúp (28/03/2002).
Sau
đó được thêm tin anh bị bắt và gia đình bị mất tin tức. Tôi hãi hùng
tưởng như mình đi ngược thời gian hơn 50 năm và đang sống trong thế giới
"đêm giữa ban ngày" của Arthur Koestler. Một lực lượng công an 8 người,
có cả cấp tá, lục xét nhà anh, tịch thu tài liệu, máy tính. Tôi nghĩ
đến những màn truy bức quen thuộc xảy ra thời gian qua đối với Hòa
Thượng Thích Quảng Ðộ, LM Nguyễn Văn Lý và người bạn trẻ Lê Chí Quang
... Quyền tự do hiển nhiên với chúng ta ở hải ngoại xem ra người dân
trong nước không hề được biết đến. Ở Việt Nam nội chỉ nói đến dân chủ
cũng đủ bị đi tù rồi.
Một lần nữa, chế độ CSVN cho thấy nó không
hề thay đổi bản chất sta-li-nít và luôn đi ngược trào lưu tiến hóa của
loài người. Trong khi toàn thế giới từ Âu sang Á đến Châu Mỹ La-tinh
chuyển hóa theo xu thế thời đại là dân chủ, nhà nước pháp quyền không
dùng bạo lực với công dân, CSVN trái lại vẫn duy trì chế độ nhà nước
công an trị hoàn toàn lỗi thời, đi ngược lợi ích dân tộc. Khi một chế độ
chỉ biết dùng bạo lực để tự cứu lấy nó thì rõ ràng nó không có chính
nghĩa và không còn khả năng nào khác để tồn tại. Sau 27 năm cai trị toàn
quốc, cũng như Trung Cộng sau Thiên An Môn, chế độ cộng sản cho thấy nó
chỉ tồn tại được bằng đàn áp, qua họng súng và guồng máy công an đi đôi
với một chính sách ngu dân triệt để.
Phạm Hồng Sơn đã làm gì để phải bị chế độ đàn áp? Câu đề tặng chung trong bản dịch Thế nào là Dân chủ anh viết như sau:
"Xin kính tặng tất cả những người khao khát Tự Do, Hòa bình và mưu cầu một cuộc sống đầy đủ trên đất nước Việt Nam."
Anh
nói lên tâm trạng ý hướng của mình nhưng cũng là một sự thật: trên đất
nước Việt Nam có những người khao khát Tự Do. Sự thật này chính là vấn
nạn lớn nhất của dân tộc.
Anh quảng bá dân chủ trong nước, ngay
trong lòng một chế độ cực kỳ phản dân chủ. An h lại nói đến Hòa bình,
một bóng ma đang ngày đêm ám ảnh chế độ với gương diễn biến hòa bình ớ
Liên Xô và Ðông Âu.
Anh lại dùng Internet, phương tiện nhanh chóng hữu hiệu nhất để quảng bá đưa tin đến nhiều người nhất, kể cả hải ngoại.
Dân
chủ, Hòa bình và Internet là các thứ CSVN hiện sợ nhất. Chính những thứ
này đang đe dọa trực tiếp sự tồn tại của chế độ. Và đó là lý do chính
khiến họ muốn dập tắt tiếng nói của anh như dập tắt một đám cháy rừng.
Những cáo buộc của công an như anh có liên lạc tiếp xúc với những người
tranh đấu cho dân chủ trong nước cũng như một số người Việt ở hải ngoại
chỉ là lý cớ vặt vãnh.
Cái gì đã thôi thúc anh làm? Tôi nghĩ là
tâm thức. Người không có tâm thức thôi thúc không làm chuyện như anh.
Với khả năng dịch thuật của anh (và sau thấy tin tức cho biết anh là bác
sĩ, ở lứa tuổi 30), theo tôi nghĩ, muốn sống yên thân đầy đủ vật chất
không phải là chuyện khó. Nhưng anh không chọn con đường yên thân. Những
bài viết của anh tôi được đọc sau này cho thấy anh hiểu biết rộng cũng
như suy tư có chiều sâu. An h có suy nghĩ độc lập, hành xử theo lương
tri, và đó là giá trị của con người Phạm Hồng Sơn.
Hiểu được thế
nào là dân chủ tất phải thấy cái quý giá của Tự Do. Tự Do đi đôi với Dân
chủ. Không có dân chủ không thể có tự do thực sự. Dân tộc Việt Nam suốt
hơn cả trăm năm qua không có được cái cơ may theo kịp trào lưu tiến hóa
của thế giới vì không hề được biết đến tự do theo đúng nghĩa của nó.
Hết bị thực dân đến cộng sản đè đầu cưỡi cổ, người dân bị tước đoạt tự
do. Cái họ biết đến chỉ là thứ tự do ban phát từ trên. Phạm Hồng Sơn tất
phải cảm nhận sự mất mát to lớn này của dân tộc, không những trong quá
khứ mà còn cho nhiều thế hệ tương lai. Có lẽ đó là lý do thôi thúc anh
quảng bá dân chủ.
Anh nói những gì anh cần nói, không lách quanh
co. Ðịa chỉ, điện thoại, địa chỉ e-mail anh để công khai. An h báo thẳng
cho lãnh đạo cộng sản về việc làm của anh. Tôi không nghĩ Phạm Hồng Sơn
ngây thơ tin rằng anh có thể cải hóa những đầu óc hủ hóa trong đám lãnh
đạo cộng sản, hoặc không thấy trước những khó khăn nguy hiểm chờ chực
anh.
Tai họa đã đến với anh vì những người cầm quyền không muốn
nghe đến sự thật anh nói đến. Những chế độ độc tài đều sợ sự thật. Phản
ứng uy hiếp nhanh chóng cho thấy sự sợ hãi của họ. Dưới mắt CSVN, Tự Do
có nghĩa là trả quyền lại cho người dân, điều đi ngược với lý do tồn tại
của chế độ. Vì đầu óc xơ cứng, không có khả năng suy nghĩ độc lập như
anh, họ cảm thấy quyền lực bị động chạm trước hết. Họ cho thấy thêm lợi
ích dân tộc không phải là mối quan tâm của chế độ và việc họ làm thành
thuộc nhất là dùng bạo lực.
Nói về dân chủ với người cộng sản
không những chỉ tổ phí công vô ích, lại mang họa vào thân, như gương Hà
Sĩ Phu hoặc BS Nguyễn Ðan Quế trong nước. Phạm Hồng Sơn lại thêm nói về
dân chủ theo kiểu Mỹ, một mô hình người cộng sản không ngớt vu vạ nói
xấu để biện minh cho giáo điều Mác-xít Lê-ni-nít và sự tồn tại của họ.
Có lẽ anh cũng biết những điều đó. Nhưng anh vẫn làm.
Phải nói
đây là một việc làm đầy can đảm và ý nghĩa. Một người trong nước vì tấm
lòng dám làm chuyện như anh rất đáng để chúng ta quý trọng. Việc dịch
thuật và quảng bá dân chủ như Phạm Hồng Sơn làm đáp ứng một nhu cầu
thiết thực, có ích và cấp bách hàng đầu đối với xã hội VN. Nó lại thuộc
phạm trù tư duy, học thuật, không ai có thể vì bất cứ một danh nghĩa nào
có quyền ngăn chận việc làm này. Những người quảng bá dân chủ, đặc biệt
là ở trong nước, thực ra đáng được biễu dương là những người tiên phong
can đảm đất nước rất cần.
Việc truy bức Phạm Hồng Sơn là một
việc làm xuẫn động để lộ sự hèn nhát của chế độ. Nó không chỉ là một sự
vi phạm trắng trợn quyền tự do của cá nhân anh trong lãnh vực tư duy. Nó
còn ngăn chận người dân nói chung không được tiếp cận với những kiến
thức tư tưởng tiến bộ của loài người để xã hội có thể phát triển và theo
kịp đà văn minh của thế giới. Khống chế suy nghĩ độc lập của một cá
nhân hoặc từ khước tước đoạt con người quyền căn bản về mở mang kiến
thức là hành động không chấp nhận được đối với xã hội văn minh loài
người.
Một chế độ không mở mang dân trí lại còn ngăn cản việc này
như CSVN đang làm là mang một trọng tội với đất nước. CSVN đã theo đuổi
chính sách ngu dân trong suốt hơn 50 năm qua. Kết quả tai hại cho đất
nước là đại bộ phận con người sống dưới chế độ cộng sản mất hết khả năng
tư duy độc lập, từ người dân bình thường đến giai cấp lãnh đạo, trí
thức, đại diện các tôn giáo v.v. Não trạng chỉ biết phục tùng này càng
thể hiện rõ theo nấc thang xã hội: càng lên cao càng u tối, hèn nhát.
Chỉ cần nhìn vào kiến trúc thượng tầng của xã hội Việt Nam hiện nay để
thấy điều này. Từ cấp lãnh đạo bám víu loanh quanh định hướng xã hội chủ
nghĩa, tư tưởng HCM, đến hiện trạng các nhà tu hành quốc doanh làm công
cụ cho đảng và Nhà Nước, đến trí thức "mang tim chó" (Dương Thu Hương)
... tất cả đều là sản phẩm của chính sách ngu dân lâu ngày của cộng sản
VN.
Chính sách ngu dân ngoài ra còn là cả một sự điếm nhục cho
dân tộc, nhất là trong thời đại ngày hôm nay. Người dân Việt Nam phải
chịu tủi nhục hai cấp: một mặt thua kém các quốc gia tự do dân chủ trong
vùng như Nam Hàn, Ðài Loan, Nam Dương ..., mặt khác lại bị xếp xuống
ngang hàng các dân tộc không có tự do, sống tăm tối do bọn ngu dân cai
trị như Bắc Triều Tiên, Cuba, Irak, Afghanistan dưới chế độ Taliban Cũng
là con người, nhưng có dân tộc được sống tự do, có nhân phẩm, dân tộc
Việt Nam lại phải sống dưới ách một chế độ chuyên chế ngu dân. Người
Việt chân chính không ai không ý thức thấm thía nỗi nhục này của dân
tộc. Suất diễn hãi hùng quen thuộc đã xảy ra với Phạm Hồng Sơn.
Việc
Phạm Hồng Sơn bị lao lý đặt anh vào hàng ngũ những người can đảm trong
nước đi trước đã trở thành những biểu tượng cho công cuộc tranh đấu cho
tự do dân quyền tại Việt Nam như LM Nguyễn văn Lý, anh Lê Chí Quang. An h
cũng như họ là những cánh én báo hiệu mùa xuân vĩnh hằng cho đất nước.
Hoặc những đợt sóng bắt đầu dậy để quét sạch những rác rưởi tích lũy hơn
50 năm qua do chế độ cộng sản để lại trên đất nước chúng ta. Dân chủ là
xu thế lịch sử thời đại, không một thế lực phản động nào đảo ngược
được.
Dân tộc Việt Nam, dẫu bị cộng sản làm bạc nhược ý chí và
dìm vào ngu tối như Nguyễn Chí Thiện và Hà Sĩ Phu từng nhận xét, vẫn
tiếp tục sản sinh ra những người con có tâm thức, không u tối hèn nhát.
Phạm Trương Long
Tháng 5/2002
-------------------------------
*
Ghi chú của LHNQVN-TS: ông Phạm Hồng Sơn bị bắt ngày 27 tháng 3 năm
2002 và bị phạt 13 năm tù giam ngày 18 tháng 6 năm 2003 vì đã dịch và
phổ biến bài ‘’Thế Nào Là Dân Chủ’’ từ bản tiếng An h trên Trang Thông
tin điện tử của tòa Đại sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam. Công luận thế giới đã
đồng thanh phản đối bản án tù bất công và phi nhân đó vì hành vi của nhà
cầm quyền CSVN vi phạm điều 19 Công Ước Quốc Tế về các Quyền Dân Sự và
Chính Trị. Áp lực quốc tế đã buộc nhà cầm quyền CSVN giảm án tù giam còn
5 năm.
** Bài phỏng vấn Bs. Phạm Hồng Sơn của đài Tiếng Nói Hoa
Kỳ VOA, trong đó, nhà dân chủ và nguyên tù nhân ngôn luận dưới chế độ
độc tài CSVN trình bày một số nhận định của ông về vấn đề Dân chủ Việt
Nam tiếp theo những tin tức về biến động chính trị ở Thái Lan và Phong
trào Dân chủ ở Việt Nam’’:
http://www1.voanews.com/vietnamese/news/thailand-vietnam-05-06-2010-92955624.html
De : Liên Hôi Nhân Quyên Viêt Nam
Envoyé : samedi, 8. mai 2010 15:03
Objet : Đài Tiếng Nói Hoa Kỳ phỏng vấn Bs Phạm Hồng Sơn về vấn đề Dân Chủ Việt Nam và tình hình chính trị Thái Lan
******************************************
*
Liên Hội Nhân Quyền Việt Nam ở Thụy Sĩ
Phạm Trương Long
viết sau khi được tin ông Phạm Hồng Sơn bị bắt giam ngày 27 tháng 3 năm 2002*.
Phạm Hồng Sơn**
Tôi cũng như nhiều người chỉ mới biết Phạm Hồng Sơn khoảng thời gian gần đây, qua bài viết "Những Tín Hiệu đáng mừng cho Dân Chủ tại VN" của anh trên mạng internet. Tôi có trao đổi điện thư với anh với tư cách một người Việt hải ngoại lưu tâm đến vấn đề dân chủ tại VN. Trong thời gian tiếp xúc ngắn ngủi nhưng khá xúc tích đó tôi đã có nhiều thiện cảm với anh. Phản hồi của anh đầy chân tình, đúng là của một người có suy nghĩ độc lập. Ðến khi đọc bản dịch Thế Nào là Dân Chủ anh gửi tặng thì không nghi ngờ gì nữa, đây là một người thật sự suy tư trăn trở về đất nước. Chưa kịp góp ý về bản dịch thì được tin anh bị công an mời làm việc hôm 25/26 tháng 3, 2002. Tôi bàng hoàng như được tin một người thân mắc nạn. Tôi gọi điện thoại. Cả 2 số thường lẫn di động đều bị cúp (28/03/2002).
Sau đó được thêm tin anh bị bắt và gia đình bị mất tin tức. Tôi hãi hùng tưởng như mình đi ngược thời gian hơn 50 năm và đang sống trong thế giới "đêm giữa ban ngày" của Arthur Koestler. Một lực lượng công an 8 người, có cả cấp tá, lục xét nhà anh, tịch thu tài liệu, máy tính. Tôi nghĩ đến những màn truy bức quen thuộc xảy ra thời gian qua đối với Hòa Thượng Thích Quảng Ðộ, LM Nguyễn Văn Lý và người bạn trẻ Lê Chí Quang ... Quyền tự do hiển nhiên với chúng ta ở hải ngoại xem ra người dân trong nước không hề được biết đến. Ở Việt Nam nội chỉ nói đến dân chủ cũng đủ bị đi tù rồi.
Một lần nữa, chế độ CSVN cho thấy nó không hề thay đổi bản chất sta-li-nít và luôn đi ngược trào lưu tiến hóa của loài người. Trong khi toàn thế giới từ Âu sang Á đến Châu Mỹ La-tinh chuyển hóa theo xu thế thời đại là dân chủ, nhà nước pháp quyền không dùng bạo lực với công dân, CSVN trái lại vẫn duy trì chế độ nhà nước công an trị hoàn toàn lỗi thời, đi ngược lợi ích dân tộc. Khi một chế độ chỉ biết dùng bạo lực để tự cứu lấy nó thì rõ ràng nó không có chính nghĩa và không còn khả năng nào khác để tồn tại. Sau 27 năm cai trị toàn quốc, cũng như Trung Cộng sau Thiên An Môn, chế độ cộng sản cho thấy nó chỉ tồn tại được bằng đàn áp, qua họng súng và guồng máy công an đi đôi với một chính sách ngu dân triệt để.
Phạm Hồng Sơn đã làm gì để phải bị chế độ đàn áp? Câu đề tặng chung trong bản dịch Thế nào là Dân chủ anh viết như sau:
"Xin kính tặng tất cả những người khao khát Tự Do, Hòa bình và mưu cầu một cuộc sống đầy đủ trên đất nước Việt Nam."
Anh nói lên tâm trạng ý hướng của mình nhưng cũng là một sự thật: trên đất nước Việt Nam có những người khao khát Tự Do. Sự thật này chính là vấn nạn lớn nhất của dân tộc.
Anh quảng bá dân chủ trong nước, ngay trong lòng một chế độ cực kỳ phản dân chủ. An h lại nói đến Hòa bình, một bóng ma đang ngày đêm ám ảnh chế độ với gương diễn biến hòa bình ớ Liên Xô và Ðông Âu.
Anh lại dùng Internet, phương tiện nhanh chóng hữu hiệu nhất để quảng bá đưa tin đến nhiều người nhất, kể cả hải ngoại.
Dân chủ, Hòa bình và Internet là các thứ CSVN hiện sợ nhất. Chính những thứ này đang đe dọa trực tiếp sự tồn tại của chế độ. Và đó là lý do chính khiến họ muốn dập tắt tiếng nói của anh như dập tắt một đám cháy rừng. Những cáo buộc của công an như anh có liên lạc tiếp xúc với những người tranh đấu cho dân chủ trong nước cũng như một số người Việt ở hải ngoại chỉ là lý cớ vặt vãnh.
Cái gì đã thôi thúc anh làm? Tôi nghĩ là tâm thức. Người không có tâm thức thôi thúc không làm chuyện như anh. Với khả năng dịch thuật của anh (và sau thấy tin tức cho biết anh là bác sĩ, ở lứa tuổi 30), theo tôi nghĩ, muốn sống yên thân đầy đủ vật chất không phải là chuyện khó. Nhưng anh không chọn con đường yên thân. Những bài viết của anh tôi được đọc sau này cho thấy anh hiểu biết rộng cũng như suy tư có chiều sâu. An h có suy nghĩ độc lập, hành xử theo lương tri, và đó là giá trị của con người Phạm Hồng Sơn.
Hiểu được thế nào là dân chủ tất phải thấy cái quý giá của Tự Do. Tự Do đi đôi với Dân chủ. Không có dân chủ không thể có tự do thực sự. Dân tộc Việt Nam suốt hơn cả trăm năm qua không có được cái cơ may theo kịp trào lưu tiến hóa của thế giới vì không hề được biết đến tự do theo đúng nghĩa của nó. Hết bị thực dân đến cộng sản đè đầu cưỡi cổ, người dân bị tước đoạt tự do. Cái họ biết đến chỉ là thứ tự do ban phát từ trên. Phạm Hồng Sơn tất phải cảm nhận sự mất mát to lớn này của dân tộc, không những trong quá khứ mà còn cho nhiều thế hệ tương lai. Có lẽ đó là lý do thôi thúc anh quảng bá dân chủ.
Anh nói những gì anh cần nói, không lách quanh co. Ðịa chỉ, điện thoại, địa chỉ e-mail anh để công khai. An h báo thẳng cho lãnh đạo cộng sản về việc làm của anh. Tôi không nghĩ Phạm Hồng Sơn ngây thơ tin rằng anh có thể cải hóa những đầu óc hủ hóa trong đám lãnh đạo cộng sản, hoặc không thấy trước những khó khăn nguy hiểm chờ chực anh.
Tai họa đã đến với anh vì những người cầm quyền không muốn nghe đến sự thật anh nói đến. Những chế độ độc tài đều sợ sự thật. Phản ứng uy hiếp nhanh chóng cho thấy sự sợ hãi của họ. Dưới mắt CSVN, Tự Do có nghĩa là trả quyền lại cho người dân, điều đi ngược với lý do tồn tại của chế độ. Vì đầu óc xơ cứng, không có khả năng suy nghĩ độc lập như anh, họ cảm thấy quyền lực bị động chạm trước hết. Họ cho thấy thêm lợi ích dân tộc không phải là mối quan tâm của chế độ và việc họ làm thành thuộc nhất là dùng bạo lực.
Nói về dân chủ với người cộng sản không những chỉ tổ phí công vô ích, lại mang họa vào thân, như gương Hà Sĩ Phu hoặc BS Nguyễn Ðan Quế trong nước. Phạm Hồng Sơn lại thêm nói về dân chủ theo kiểu Mỹ, một mô hình người cộng sản không ngớt vu vạ nói xấu để biện minh cho giáo điều Mác-xít Lê-ni-nít và sự tồn tại của họ. Có lẽ anh cũng biết những điều đó. Nhưng anh vẫn làm.
Phải nói đây là một việc làm đầy can đảm và ý nghĩa. Một người trong nước vì tấm lòng dám làm chuyện như anh rất đáng để chúng ta quý trọng. Việc dịch thuật và quảng bá dân chủ như Phạm Hồng Sơn làm đáp ứng một nhu cầu thiết thực, có ích và cấp bách hàng đầu đối với xã hội VN. Nó lại thuộc phạm trù tư duy, học thuật, không ai có thể vì bất cứ một danh nghĩa nào có quyền ngăn chận việc làm này. Những người quảng bá dân chủ, đặc biệt là ở trong nước, thực ra đáng được biễu dương là những người tiên phong can đảm đất nước rất cần.
Việc truy bức Phạm Hồng Sơn là một việc làm xuẫn động để lộ sự hèn nhát của chế độ. Nó không chỉ là một sự vi phạm trắng trợn quyền tự do của cá nhân anh trong lãnh vực tư duy. Nó còn ngăn chận người dân nói chung không được tiếp cận với những kiến thức tư tưởng tiến bộ của loài người để xã hội có thể phát triển và theo kịp đà văn minh của thế giới. Khống chế suy nghĩ độc lập của một cá nhân hoặc từ khước tước đoạt con người quyền căn bản về mở mang kiến thức là hành động không chấp nhận được đối với xã hội văn minh loài người.
Một chế độ không mở mang dân trí lại còn ngăn cản việc này như CSVN đang làm là mang một trọng tội với đất nước. CSVN đã theo đuổi chính sách ngu dân trong suốt hơn 50 năm qua. Kết quả tai hại cho đất nước là đại bộ phận con người sống dưới chế độ cộng sản mất hết khả năng tư duy độc lập, từ người dân bình thường đến giai cấp lãnh đạo, trí thức, đại diện các tôn giáo v.v. Não trạng chỉ biết phục tùng này càng thể hiện rõ theo nấc thang xã hội: càng lên cao càng u tối, hèn nhát. Chỉ cần nhìn vào kiến trúc thượng tầng của xã hội Việt Nam hiện nay để thấy điều này. Từ cấp lãnh đạo bám víu loanh quanh định hướng xã hội chủ nghĩa, tư tưởng HCM, đến hiện trạng các nhà tu hành quốc doanh làm công cụ cho đảng và Nhà Nước, đến trí thức "mang tim chó" (Dương Thu Hương) ... tất cả đều là sản phẩm của chính sách ngu dân lâu ngày của cộng sản VN.
Chính sách ngu dân ngoài ra còn là cả một sự điếm nhục cho dân tộc, nhất là trong thời đại ngày hôm nay. Người dân Việt Nam phải chịu tủi nhục hai cấp: một mặt thua kém các quốc gia tự do dân chủ trong vùng như Nam Hàn, Ðài Loan, Nam Dương ..., mặt khác lại bị xếp xuống ngang hàng các dân tộc không có tự do, sống tăm tối do bọn ngu dân cai trị như Bắc Triều Tiên, Cuba, Irak, Afghanistan dưới chế độ Taliban Cũng là con người, nhưng có dân tộc được sống tự do, có nhân phẩm, dân tộc Việt Nam lại phải sống dưới ách một chế độ chuyên chế ngu dân. Người Việt chân chính không ai không ý thức thấm thía nỗi nhục này của dân tộc. Suất diễn hãi hùng quen thuộc đã xảy ra với Phạm Hồng Sơn.
Việc Phạm Hồng Sơn bị lao lý đặt anh vào hàng ngũ những người can đảm trong nước đi trước đã trở thành những biểu tượng cho công cuộc tranh đấu cho tự do dân quyền tại Việt Nam như LM Nguyễn văn Lý, anh Lê Chí Quang. An h cũng như họ là những cánh én báo hiệu mùa xuân vĩnh hằng cho đất nước. Hoặc những đợt sóng bắt đầu dậy để quét sạch những rác rưởi tích lũy hơn 50 năm qua do chế độ cộng sản để lại trên đất nước chúng ta. Dân chủ là xu thế lịch sử thời đại, không một thế lực phản động nào đảo ngược được.
Dân tộc Việt Nam, dẫu bị cộng sản làm bạc nhược ý chí và dìm vào ngu tối như Nguyễn Chí Thiện và Hà Sĩ Phu từng nhận xét, vẫn tiếp tục sản sinh ra những người con có tâm thức, không u tối hèn nhát.
Phạm Trương Long
Tháng 5/2002
-------------------------------
* Ghi chú của LHNQVN-TS: ông Phạm Hồng Sơn bị bắt ngày 27 tháng 3 năm 2002 và bị phạt 13 năm tù giam ngày 18 tháng 6 năm 2003 vì đã dịch và phổ biến bài ‘’Thế Nào Là Dân Chủ’’ từ bản tiếng An h trên Trang Thông tin điện tử của tòa Đại sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam. Công luận thế giới đã đồng thanh phản đối bản án tù bất công và phi nhân đó vì hành vi của nhà cầm quyền CSVN vi phạm điều 19 Công Ước Quốc Tế về các Quyền Dân Sự và Chính Trị. Áp lực quốc tế đã buộc nhà cầm quyền CSVN giảm án tù giam còn 5 năm.
** Bài phỏng vấn Bs. Phạm Hồng Sơn của đài Tiếng Nói Hoa Kỳ VOA, trong đó, nhà dân chủ và nguyên tù nhân ngôn luận dưới chế độ độc tài CSVN trình bày một số nhận định của ông về vấn đề Dân chủ Việt Nam tiếp theo những tin tức về biến động chính trị ở Thái Lan và Phong trào Dân chủ ở Việt Nam’’: http://www1.voanews.com/vietnamese/news/thailand-vietnam-05-06-2010-92955624.html
De : Liên Hôi Nhân Quyên Viêt Nam
Envoyé : samedi, 8. mai 2010 15:03
Objet : Đài Tiếng Nói Hoa Kỳ phỏng vấn Bs Phạm Hồng Sơn về vấn đề Dân Chủ Việt Nam và tình hình chính trị Thái Lan
******************************************
No comments:
Post a Comment