Tuesday, January 22, 2013
TƯỚNG NGUYỄN TRỌNG VĨNH TUYÊN BỐ
Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh:
Không cần ghi điều 4 vào Hiến pháp
NQL:Khâm phục cụ Nguyễn Trọng Vĩnh quá, 98 tuổi hảy còn rất tỉnh táo và sáng suốt.
Chiều ngày hôm nay, 22.1.2013,
Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, lão thành Cách mạng, 98 tuổi, nguyên Đại sứ đặc
mệnh toàn quyền Việt Nam tại Trung Quốc từ 1974 – 1987, nguyên Bí thư
tỉnh ủy các tỉnh Phúc Yên, Thái Bình, Thanh Hóa…đã đọc và ký tên vào Bản
Kiến nghị Sửa đổi Hiến pháp năm 1992 đăng tải trên trang Bauxite
VietNam hôm nay.
Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh ghi lên bên lề của Kiến nghị Sửa đổi Hiến Pháp 1992 đăng trên Bauxite VietNam như sau:
Trong thời kỳ vận động cách
mạng lật đổ ách thực dân Pháp giành lại độc lập tự do cho dân tộc, Đảng
Cộng sản không có chút quyền hành nào, Không điều nào quy định cho Đảng được quyền lãnh đạo,
thế mà Đảng vẫn lãnh đạo được dân, dân tự giác theo sự lãnh đạo của
Đảng làm Cách mạng tháng Tám thành công, lập nên nước Việt Nam Dân Chủ
Cộng Hòa. Trong 2 cuộc kháng chiến vì độc lập thông nhất Tổ quốc cũng
vậy. Chỉ cần Đảng có chính nghĩa, trong sạch, thực sự vì nước, vì dân,
thực thi dân chủ trong mọi lĩnh vực làm cho nước mạnh, dân giầu, thì tự
khắc dân sẽ tự nguyện theo sự lãnh đạo của Đảng, Không cần ghi điều 4 vào Hiến pháp.
Về Sở hữu đất đai: Không tước đi cái quyền “sở hữu ruộng của người cày”
Trước đây, trong thời kỳ vận động
cách mạng, Đảng đã nêu khẩu hiệu: “Người cày có ruộng” hợp với nguyện
vọng tha thiết của nông dân, đã động viên được hàng triệu, hàng triệu
nông dân thành sức mạnh to lớn cống hiến cho cách mạng thành công. Nay
lại khẳng định “đất đai thuộc sở hữu toàn dân” là tước đi cái quyền “sở
hữu ruộng của người cày”, hóa ra Đảng đã phản bội lại khẩu hiệu đã hứa
với họ hay sao?
Về lực lượng vũ trang: Điều 70 phải ghi là “Lực lượng vũ trang phải trung thành với Tổ Quốc Việt Nam”
Đối với bất kỳ quốc gia nào, lực
lượng vũ trang sinh ra là để bảo vệ độc lập, chủ quyền toàn vẹn lãnh thổ
của đất nước ấy. Bất kỳ đảng phái nào lên nắm quyền, lực lượng vũ trang
vẫn là lực lượng chung của dân của nước, không thuộc tổ chức hoặc cá
nhân nào. Đối với nước ta cũng vậy, lực lượng vũ trang nhân dân Việt Nam
từ nhân dân mà ra, nó có nhiệm vụ phục vụ nhân dân, phục vụ Tổ quốc như
lời Hồ Chủ tịch đã nói năm 1946: “Quân đội nhân dân Việt Nam trung với
Nước, hiếu với Dân…”. Chúng tôi không đồng ý với điều 70 của dự thảo, và
đề nghị phải ghi là: “Lực lượng vũ trang phải trung thành với Tổ Quốc Việt Nam”.
QUÊ CHOA
NGUYỄN QUANG LẬP * CHỐNG TRUNG QUỐC XÂM LƯỢC
Việt Nam khi mô đây?
Rứa là Philippines đưa tranh chấp biển đảo với Trung Quốc ra tòa án LHQ ( tại đây):Ngoại
trưởng Philippines hôm nay cho biết, nước ông đã đưa Trung Quốc lên tòa
án Liên hợp quốc, nhằm thách thức tuyên bố chủ quyền của nước này đối
với gần như toàn bộ Biển Đông.“Philippines sẽ dùng gần như mọi cách thức
chính trị và ngoại giao để giải quyết tranh chấp biển đảo với Trung
Quốc theo phương thức đàm phán hòa bình…
chúng tôi hi vọng rằng các tiến trình của tòa án sẽ đem vấn đề tranh
chấp này tới một giải pháp lâu dài”, Ngoại trưởng Del Rosario cho biết
trong cuộc họp báo.
Philippines đã nói là làm. Khi mà không thể tranh cãi với nhau được thì cách tốt nhất nên đưa ra LHQ, nhờ LHQ làm trọng tài. Đó là một cách đắc lợi để chúng ta bảo vệ chủ quyền bằng phương pháp hòa bình.
Câu hỏi đặt ra là khi mô Việt Nam mới đưa Hoàng Sa và Biển Đông ra tòa án quốc tế?
Nhà nước cũng
thừa biết đàm phán song phương chỉ là cách cho sói gửi chân, nó vừa đàm
vừa nịnh, vừa đàm vừa dọa nạt, dọa nạt xong rồi cho kẹo, vừa đàm vừa bảo
gác tranh chấp cùng khai thác, trước sau gì Trường Sa và Biển đông cũng
mất trắng vào tay con sói hung dữ và thâm độc có tên là TQ. Mình tin
Nhà nước ta không đến nỗi quá ngu để chấp nhận đàm phán song phương, nếu
như thực sự muốn bảo vệ chủ quyền Đất nước.
Đây là thời điểm thích hợp để VN hưởng ứng với
Philippines, và vận động cả Brunei, Malaysia nữa, đưa ” Cái lưỡi bò” TQ
ra LHQ mới tạo được sức mạnh tổng hợp nhằm chống lại âm mưu bá quyền
Biển đông của TQ. .Không làm lúc này thì khi mô làm?
Nếu Nhà nước không làm phải giải
thích rõ cho dân chúng biết lý do. Có phải vì bảo vệ chế độ mà chúng ta
phải hy sinh Hoàng Sa và Biển đông hay không, hay vì một lý do nào
khác? Có người bảo ta bây giờ há miệng mắc quai, cái
“quai” đó là gì vậy ta? Nếu cái quai đó là “16 chữ vàng”, “đồng chí 4
tốt” thì vứt lẹ đi, cái quai đó không bằng dân đâu. Có dân là có tất cả,
chớ có lo.
Chủ tịch Trương Tấn Sang đã khẳng
định: “Trước hết, với tư cách là người có trọng trách trong Đảng và là
người đứng đầu Nhà nước CHXHCN Việt Nam, tôi xin khẳng định rằng: Đảng,
Nhà nước ta không bao giờ bán nước cho các thế lực bên ngoài như những
kẻ xấu vu cáo”. Ok. Vậy thì tại sao không đưa Hoàng Sa và Biển Đông TQ
ra tòa án quốc tế, thưa Trương Chủ tịch?
Miệng thì nói phải bảo vệ chủ
quyền bằng phương pháp hòa bình, khi có cách bảo vệ chủ quyền bằng
phương pháp hòa bình hay rứa lại không làm. Thật lạ quá.
NQL
QUÊ CHOA
LƯU HIỂU BA * CÔNG LÝ TRUNG QUỐC
Lưu Hiểu Ba:
Chúng ta bị công lí của chính mình đè bẹp
Filed Under Phạm thị Hoài
Lưu Hiểu Ba
Phạm Thị Hoài dịch
Tiểu luận sau đây của Lưu Hiểu Ba được in trên tờ Central Daily News ở Đài Loan ngày 5-6-1993,
nhân 4 năm Sự kiện Thiên An Môn. Lời phê bình các khuyết điểm của giới
trí thức phản kháng Trung Quốc và phong trào sinh viên năm 1989 xuất
phát từ trải nghiệm trực tiếp của ông. Khi phong trào nổ ra, ông đã bỏ
dở chương trình nghiên cứu và giảng dạy của mình tại một số trường đại
học Hoa Kỳ, mua một tấm vé không khứ hồi bay về Bắc Kinh ngày 27-4-1989
để hỗ trợ các sinh viên của mình trên Quảng trường. Tại đây, ông hướng
dẫn và tranh luận với các sinh viên về phương pháp và mục đích đấu
tranh, tham gia những cuộc đàm phán giữa sinh viên và chính quyền, và
tham gia tuyệt thực ở giai đoạn cuối từ ngày 2-6. Ông bị coi là một
trong những kẻ “giật dây” của phong trào và bị kết án tù lần thứ nhất,
đến đầu năm 1991. Song ngay cả với tiểu sử ấy, các ý kiến phê phán của
ông vẫn gây sóng gió trong phong trào dân chủ Trung Quốc, nhất là với
những gia đình nạn nhân của vụ thảm sát 4-6.
Giới thiệu tiểu luận này trong bản dịch tiếng Việt, tôi tin rằng nó sẽ là một tham khảo bổ ích cho phong trào dân chủ Việt Nam.
Người dịch
_______________
Giới trí thức phản kháng và các lãnh tụ sinh viên Trung
Quốc, những người tự thấy mình là anh hùng và chiến sĩ dân chủ, đều chỉ
biết đến dân chủ từ sách vở. Họ không có khái niệm gì về việc thực hành
nền dân chủ đó. Họ không hề biết phải xây dựng nền dân chủ như một hệ
thống chính trị và một tòa nhà pháp lí như thế nào và phải đưa những nội
dung gì vào đó. Trước khi phong trào dân chủ năm 1989 nổ ra, nhà vật lí
thiên văn, giáo sư Phương Lệ Chi, được coi là một Sakharov của Trung
Quốc, đã bỏ qua cơ hội bảo vệ quyền con người theo đúng luật pháp. Ông
được Tổng thống Bush mời gặp nhưng bị chính quyền cản trở.
Và ông đã lặng lẽ chấp nhận, không một lời phản đối. Cả đến khi phong trào dân chủ bùng nổ, ông Lưu Tân Nhạn, nhà bất đồng chính kiến được coi là “lương tâm xã hội của Trung Hoa”, vẫn đề cao chủ nghĩa Marx và chủ nghĩa xã hội. Vẫn giữ nguyên lòng trung thành từng mất rồi lại được khôi phục của mình. Còn phong trào hiện tại thì được lãnh đạo bởi những người thậm chí không hiểu cả những nguyên lí cơ bản của dân chủ. Như thế, làm sao mà thành công được? Tình trạng đó chỉ có thể sinh ra những than vãn hời hợt về hệ tư tưởng.
Và ông đã lặng lẽ chấp nhận, không một lời phản đối. Cả đến khi phong trào dân chủ bùng nổ, ông Lưu Tân Nhạn, nhà bất đồng chính kiến được coi là “lương tâm xã hội của Trung Hoa”, vẫn đề cao chủ nghĩa Marx và chủ nghĩa xã hội. Vẫn giữ nguyên lòng trung thành từng mất rồi lại được khôi phục của mình. Còn phong trào hiện tại thì được lãnh đạo bởi những người thậm chí không hiểu cả những nguyên lí cơ bản của dân chủ. Như thế, làm sao mà thành công được? Tình trạng đó chỉ có thể sinh ra những than vãn hời hợt về hệ tư tưởng.
Khi cảm giác về nghĩa vụ gánh vác một sứ mệnh lịch sử bị
đẩy lên thái quá, các sinh viên đã đánh mất khả năng tỉnh táo để tự
nhận định và khả năng tự kiềm chế để đạt hiệu quả cao. Họ không biết
rằng những đôi vai mảnh khảnh của họ không gánh nổi một định mệnh nặng
trĩu như vậy. Họ không cưỡng được sự cám dỗ rằng mình có thể đem lại
công lí và tưởng rằng cứ lấy sinh mạng ra trả giá thì chính quyền sẽ
buộc phải nhượng bộ hơn – mà không hề nhận ra rằng điều đó rốt cuộc là
vô nghĩa. Mạng người có gây nổi một ấn tượng nào với chính quyền không?
Có đánh thức nổi đám đông đang ngủ vùi không? Cái chết có đem đổi lấy
công lí được không? Chẳng lẽ chỉ những ai sẵn sàng hi sinh tính mạng mới
có quyền bàn về công lí chăng? Người ta trách các sinh viên là chỉ đầy
lòng dũng cảm và nhiệt huyết mà không đủ lí trí. Không có gì đáng ngạc
nhiên, khi cô Sài Linh, lãnh tụ đứng đầu phong trào sinh viên, sau này
thoát được ra nước ngoài tị nạn, phát biếu: “Trên Quảng trường Thiên An
Môn khi đó, quan trọng nhất là đức hi sinh và lòng dũng cảm chứ không
phải đầu óc và lí trí. Chúng tôi là những anh hùng của phong trào dân
chủ 1989.”
Từ trên bốn thập kỉ nay Trung Quốc không hề có kinh
nghiệm gì với dân chủ. Hàng ngày chúng ta chỉ trải qua và chứng kiến
những tranh giành và thủ đoạn tàn bạo của hệ thống chuyên chế. Khi tham
gia một cuộc cách mạng, chẳng hạn như Cách mạng Văn hóa, chúng ta lập
tức thấy mình là những nhà cách mạng vĩ đại nhất. Khi gia nhập phong
trào dân chủ, chúng ta thấy mình dân chủ hơn người. Chúng ta tuyệt thực
cho dân chủ. Chúng ta hi sinh cho dân chủ.
Vì thế chúng ta đinh ninh rằng mọi hành động của mình đều bắt nguồn từ công lí cao nhất, rằng tiếng nói của mình là chân lí duy nhất, rằng mình sở hữu quyền lực tuyệt đối. Như thế, chân lí trở nên tuyệt đối, công lí trở nên tùy tiện và dẫn đến cưỡng bức, còn dân chủ thì trở thành một đặc quyền. Quảng trường Thiên An Môn đã biến thành một phòng thí nghiệm thử chân lí, thử độ cứng của bản lĩnh và độ sâu của ý thức về phẩm giá. Nó cũng đã biến thành nơi mà người ta vừa dấn thân cho công lí, vừa thực thi quyền lực. Không có mặt ở đó, không đến đó để bày tỏ con người mình, là chống lại dân chủ và chống lại công lí, là hèn nhát. Quảng trường Thiên An Môn đã biến thành hòn đá thử lửa. “Tôi đã có mặt ở đó”, “Tôi cũng từng đến đó”, những câu nói ấy đã được coi là chứng chỉ của ý thức dân chủ và lương tri xã hội.
Vì thế chúng ta đinh ninh rằng mọi hành động của mình đều bắt nguồn từ công lí cao nhất, rằng tiếng nói của mình là chân lí duy nhất, rằng mình sở hữu quyền lực tuyệt đối. Như thế, chân lí trở nên tuyệt đối, công lí trở nên tùy tiện và dẫn đến cưỡng bức, còn dân chủ thì trở thành một đặc quyền. Quảng trường Thiên An Môn đã biến thành một phòng thí nghiệm thử chân lí, thử độ cứng của bản lĩnh và độ sâu của ý thức về phẩm giá. Nó cũng đã biến thành nơi mà người ta vừa dấn thân cho công lí, vừa thực thi quyền lực. Không có mặt ở đó, không đến đó để bày tỏ con người mình, là chống lại dân chủ và chống lại công lí, là hèn nhát. Quảng trường Thiên An Môn đã biến thành hòn đá thử lửa. “Tôi đã có mặt ở đó”, “Tôi cũng từng đến đó”, những câu nói ấy đã được coi là chứng chỉ của ý thức dân chủ và lương tri xã hội.
Chúng ta làm cách mạng, chúng ta thực hành dân chủ,
chúng ta không cần hợp tác, chúng ta tùy ý kết bè kéo cánh, chúng ta lập
ra các tổ chức, chúng ta cử người lãnh đạo, chúng ta lập các hội công
nhân và sinh viên tự quản, chúng ta tuyệt thực, chúng ta tổ chức các
nhóm tranh luận, các nhóm trí thức, phóng viên, cảm tử quân, chí nguyện
quân và hướng đạo sinh. Không ai chịu nghe ai, chẳng người nào chịu dưới
trướng người nào.
Chúng ta làm cách mạng, chúng ta thực hành dân chủ,
chúng ta căm thù Đảng Cộng sản tột độ và lên án Đảng bằng những bộ quần
áo đẫm máu trên thân thể chúng ta. Chúng ta nghiến răng chửi kẻ khác,
chúng ta thỏa sức bôi nhọ, chúng ta cho phép mình nói những điều như:
chúng tao sẽ bắn vỡ sọ mày, chúng tao sẽ bỏ mày vào vạc chiên, chúng tao
sẽ chôn sống mày. Chúng ta cho phép mình chửi rủa và thậm chí hành hung
những kẻ không đi cùng chúng ta. Chúng ta cho phép mình thanh toán ân
oán giang hồ cá nhân, nhân danh công lí.
Chúng ta làm cách mạng, chúng ta thực hành dân chủ,
chúng ta ngang nhiên truyền bá những điều bịa đặt, chúng ta phao tin vịt
giữa thanh thiên bạch nhật. Ai phản bác thì chúng ta khăng khăng rằng
mình có quyền làm như thế hoặc tìm cách đánh lận rẻ tiền. Chúng ta cho
phép mình phao lên rằng Đặng Tiểu Bình đã chết, Lý Bằng đã bỏ trốn,
Dương Thượng Côn đã bị đánh đổ, Triệu Tử Dương đã được khôi phục danh
dự, Vạn Lý đã thành lập một nội các mới ở Canada. Quảng trường Thiên An
Môn, biểu tượng của phong trào dân chủ, biến thành một lò chế tin đồn,
càng ngày càng tung ra nhiều điều dối trá. Một số người tham gia sự kiện
ngày 4 tháng Sáu sau này thoát được ra nước ngoài thì đảo lộn tình
tiết, thêu dệt tin đồn và dùng miệng mà phun ngập máu ra Quảng trường.
Để có lợi cho bản thân, họ cố ý phóng đại tội ác và sự tàn bạo của Đảng
Cộng sản. Báo chí quốc tế vì thế mà bị xỏ mũi.
Chúng ta làm cách mạng, chúng ta thực hành dân chủ,
chúng ta chỉ cho riêng mình quyền tự do ngôn luận và cấm người khác được
hưởng quyền ấy. Chúng ta cũng hành xử hệt như Mao Trạch Đông và không
dung thứ một chính kiến nào khác. Hệt như đám tay sai của Đảng Cộng sản
Trung Quốc, chúng ta cũng kiểm duyệt những hình ảnh không hợp ý ta do
phóng viên chụp được, chúng ta cũng tịch thu phim và đập nát máy ảnh. Để
chính quyền hết cớ đàn áp, chúng ta đã nộp cho công an ba thanh niên Hồ
Nam, là những người đã phun mầu lên chân dung Mao, để rồi họ bị kết án
15, 18 và 20 năm đọa đày trong ngục tối.
“Công lí của phong trào dân chủ” đã trở thành một hăm
dọa, hễ ai có chính kiến khác là bị gây áp lực và đành câm miệng. Cuộc
tuyệt thực đã phong các sinh viên lên hàng những vị thánh bất khả xâm
phạm của cách mạng. Vì họ sẵn sàng hi sinh mạng sống, nên chẳng ai dám
hé răng phê bình họ nữa. Vậy là các “anh hùng” thì tắt công tắc lí trí,
những người còn lại thì lặng im.
Những điều vừa trình bày có thể giải thích, vì sao một
công lí trên giấy thì được săn lùng cuồng nhiệt, còn công lí tỉnh táo
của hiện thực thì bị gạt ra ngoài.
Nguồn: Dịch theo bản tiếng Đức trong Bei Ling, Der Freiheit geopfert, Riva, München 2011
Bản tiếng Việt © 2012 pro&contra
*****
NGUYỄN THIÊN THỤ * HỒ CHÍ MINH, MORALITY AND TRICKS
HỒ CHÍ MINH, MORALITY
AND TRICKS
I. HO CHI MINH 'S MORALITY
Following the manner of "
personality cult" of Stalinism, Vietnamese communists has propagated Hồ
Chí Minh's morality. In the University, the High school, and the Political Institution
of the Party, they recited what Ho Chi Minh taught their cadres. Hồ Chí Minh
taught a lot but the main ideas which were mentioned in his will and his book
entitled " Đường Kách Mệnh" ( The Revolutionary Way) published in 1927, are industriousness, thriftiness,
incorruptibility, righteousness, and justice.
Those ideas was not the Marxist thoughts, but Confucius' thoughts. He did not love Confucianism but he had to recite them because Marxism did not teach morality, but struggle and hostility. Moreover, they are the keywords he needed to use in the daily life of Vietnam.
Those ideas was not the Marxist thoughts, but Confucius' thoughts. He did not love Confucianism but he had to recite them because Marxism did not teach morality, but struggle and hostility. Moreover, they are the keywords he needed to use in the daily life of Vietnam.
But what he taught his comrades are very simple when Buddha,
Confucius, Lao Tsu, and Jesus taught more important things as compassion,
humanity, benevolence, intelligence, and loyalty etc. Hồ Chí Minh did not say
of compassion, humanity because these ideas are in conflict with theory
of struggle and hostility of Marxism.
Hồ Chí Minh was a professional thief when he robbed Phan Chu Trinh, Nguyễn Thế Truyền, Phan Văn Trường of their alias Nguyễn Ái Quốc and the revolutionary works. He also robbed Hồ Học Lãm of his alias Hồ Chí Minh and name Việt Nam Độc Lập Đồng Minh Hội. He told lie because he was not a school boy at the Quốc Học high school Huế, and was not a student at the Communist University of the Toilers of the East.
He had no position at the Northern Department of Comintern. He had many wives and lovers and he killed his wife Nông Thị Xuân but he said hundred times that he was a celibate. He betrayed Phan Bội Châu, he sold Vietnam to China, he also committed genocide. Such a man why do Vietnamese communists call him a saint and praise his morality?
Hồ Chí Minh was a professional thief when he robbed Phan Chu Trinh, Nguyễn Thế Truyền, Phan Văn Trường of their alias Nguyễn Ái Quốc and the revolutionary works. He also robbed Hồ Học Lãm of his alias Hồ Chí Minh and name Việt Nam Độc Lập Đồng Minh Hội. He told lie because he was not a school boy at the Quốc Học high school Huế, and was not a student at the Communist University of the Toilers of the East.
He had no position at the Northern Department of Comintern. He had many wives and lovers and he killed his wife Nông Thị Xuân but he said hundred times that he was a celibate. He betrayed Phan Bội Châu, he sold Vietnam to China, he also committed genocide. Such a man why do Vietnamese communists call him a saint and praise his morality?
II. HO CHI MINH ' S TRICKS
Mikhail Sergeyevich Gorbachev, a former Soviet statesman, said that "The Communist Party only spreads propaganda and deceives."
Mikhail Sergeyevich Gorbachev, a former Soviet statesman, said that "The Communist Party only spreads propaganda and deceives."
Following
German Chancellor Angela Merkel , we can say that the
communists always deceit their people, so they make the people
deceitful."
Studying a communist
leader is studying his deceit and his brutality. Hồ Chí Minh was a communist
leader as a result, he also had
the same characteristics with Lenin, Stalin, Mao Tsetung. Hồ Chí Minh's
life and his activities were the history of deceits. Hồ Chí Minh had many tricks but in this research, we just
recount some serious ones.
1. HỒ CHÍ MINH LIVED A SIMPLE AND HARD LIFE
(1). Eating, Smocking, and
Drinking
Hồ Chí
Minh boasted himself that he lived a simple and hard life:"
For lunch, he ate salted vegetables, occasionally meat...He dressed simply, he had only two
sets of khaki clothes , a cloth handkerchief, and two pairs of
socks. When he came back from Paris, his men saw he wore a patched khaki
cloth,
they asked him for changing a new one, he said: "If many our
countrymen have this cloth, they will be happy, Why do I
need to change for another one? ”11 * TRAN DAN TIEN II * .89)
Doctor Nguyễn Tường Bách demasked Hồ Chí Minh in his book entitled "Viêt Nam, Một thế kỷ qua. Hồi ký cuốn một, 1916-1946"( Vietnam, Last Century, Memoir I, 1916-1946), published in 1999 in USA, when he revealed Hồ Chí Minh 's tricks:
Doctor Nguyễn Tường Bách demasked Hồ Chí Minh in his book entitled "Viêt Nam, Một thế kỷ qua. Hồi ký cuốn một, 1916-1946"( Vietnam, Last Century, Memoir I, 1916-1946), published in 1999 in USA, when he revealed Hồ Chí Minh 's tricks:
The foreign
journalists realized that Hồ Chí Minh smocked the foreign aromatic
cigarette, but not the internal cigarette with the trade mark Điện Biên of
Vietnam. Before 1945, Hồ Chí Minh also smocked cigarette named Philips
Moris, putting in the box named Yellow Melia, a Vietnamese cigarette.
Professor Vũ Khắc Khoan recounted that Ho Chi Minh laughed when Hồ gave him a cigarette marked Philips Moris putting in a box of Yellow Melia... The Vietnamese Nationalists party members reported that everyday, the communists in the Northern Government Palace in Hanoi took out their lunches, the French luxurious dishes from the Metropole hotel across the street . Hồ Chí Minh and his men liked to eat French food (64 * NGUYỄN TƯỜNG BÁCH * TỐ CÁO )
Professor Vũ Khắc Khoan recounted that Ho Chi Minh laughed when Hồ gave him a cigarette marked Philips Moris putting in a box of Yellow Melia... The Vietnamese Nationalists party members reported that everyday, the communists in the Northern Government Palace in Hanoi took out their lunches, the French luxurious dishes from the Metropole hotel across the street . Hồ Chí Minh and his men liked to eat French food (64 * NGUYỄN TƯỜNG BÁCH * TỐ CÁO )
King Bảo Đại retold some
stories of Hồ Chí Minh
Before the crowd, Hồ Chí Minh became another man, as an ascetic, living in a simple life, completely sacrificing to the ideal. But in fact, he liked to smock, and to drink. He confessed that he was addicted to drink when he worked on the ship.He smocked but he only liked the American Philip Morris. In his pocket, there were two boxes of Bastos. One box contained the brown and cheap cigarette for the guests. The other box contained the American Philip Morris for him. ...” (1)
Before the crowd, Hồ Chí Minh became another man, as an ascetic, living in a simple life, completely sacrificing to the ideal. But in fact, he liked to smock, and to drink. He confessed that he was addicted to drink when he worked on the ship.He smocked but he only liked the American Philip Morris. In his pocket, there were two boxes of Bastos. One box contained the brown and cheap cigarette for the guests. The other box contained the American Philip Morris for him. ...” (1)
Professor
Nguyễn Đăng Mạnh, in his Memoir wrote: Chairman Hồ liked cigarette, but he
smocked only the American one. He was criticized by his party, and his men
forced him to use the Vietnamese cigarette, but he coughed so much, as a
result, they let him continue to smoke the American cigarette. Mr. Hoàng
Tuệ said that in the war 1945-1954, one night he saw a group of men with
communist guards transporting the cigarette from the city occupied by
French to the resistance
region for Hồ Chí Minh.
Painter Dương Bích Liên recited that when he lived with Hồ Chí Minh in the mountains of the North of Vietnam, he saw Hồ smocking foreign cigarette, drinking French wine, and fresh milk (A cow was fed to provide milk for Hồ). Trần Đăng Ninh recounted the story he heard from Tô Hoài that when living in the Chairman's Palace, sometimes Hồ Chí Minh wore suits, with ties and he walked alone with a cane in the garden -Perhaps he remembered the days he had lived in Paris. NGUYỄN ĐĂNG MẠNH * HỒI KÝ
(2).House on stilts
There are many kinds of house. But Hồ Chí Minh's house on stilts in Hanoi and his thatched house in Nghệ An are the luxurious ones. Some one described Hồ Chí Minh's house on stilts, where Ho Chi Minh lived and worked from 1958 to 1969, illustrates the importance of simplicity and modesty to this Vietnamese revolutionary. (Contrast, for example, the nearby Presidential Palace, a colonial building, erected for the General Governor of Indochina.)
Still, the building is elegantly crafted with lacquered and polished wood, following the model of a traditional communal house on stilts. Although there are only a few rooms, they are all filled with wind and fragrance from the surrounding garden. The two upstairs rooms are a study and bedroom while the ground floor level contains a meeting table. The carp pond provided opportunities for fishing http://www.bluffton.edu/~sullivanm/vietnam/hanoi/hcm/stilthouse.html
Painter Dương Bích Liên recited that when he lived with Hồ Chí Minh in the mountains of the North of Vietnam, he saw Hồ smocking foreign cigarette, drinking French wine, and fresh milk (A cow was fed to provide milk for Hồ). Trần Đăng Ninh recounted the story he heard from Tô Hoài that when living in the Chairman's Palace, sometimes Hồ Chí Minh wore suits, with ties and he walked alone with a cane in the garden -Perhaps he remembered the days he had lived in Paris. NGUYỄN ĐĂNG MẠNH * HỒI KÝ
(2).House on stilts
There are many kinds of house. But Hồ Chí Minh's house on stilts in Hanoi and his thatched house in Nghệ An are the luxurious ones. Some one described Hồ Chí Minh's house on stilts, where Ho Chi Minh lived and worked from 1958 to 1969, illustrates the importance of simplicity and modesty to this Vietnamese revolutionary. (Contrast, for example, the nearby Presidential Palace, a colonial building, erected for the General Governor of Indochina.)
Still, the building is elegantly crafted with lacquered and polished wood, following the model of a traditional communal house on stilts. Although there are only a few rooms, they are all filled with wind and fragrance from the surrounding garden. The two upstairs rooms are a study and bedroom while the ground floor level contains a meeting table. The carp pond provided opportunities for fishing http://www.bluffton.edu/~sullivanm/vietnam/hanoi/hcm/stilthouse.html
In
fact, Hồ Chí Minh's house on stilts did not illustrated the simplicity
and modesty of Hồ Chí Minh. Trần Nhu described Hồ Chí Minh's house
on stilts: Speaking of the house on stilts, many people think of the
traditional montagnard stilted structures from Vietnam's far north . It is a special and luxurious house.
-There
are many kinds of trees and flowers, especially the precious trees collected
from the provinces of Vietnam and the foreign countries.
-The ground floor was paved
with precious wood and highly polished. Here are a table with 12 chairs he used for meetings. In a
corner there are four telephones on a small table. Under ground, there is
a solid shelter. In this room, in 1958
he sat his with his Politburo and he decided to offer Hoàng
Sa (Paracel) and Truong Sa (Spratly) to
China.
Upstairs are his office and his bedroom where he could make love with the ethnic minority women, and the teenage girls of the South Vietnam. Hồ Chí Minh lived many years in the border of North Vietnam as a result he loved the beauty of the ethnic minority women. When he came back to Hanoi, Trần Đăng Ninh brought many Thái and Nùng beautiful girls to Hanoi for him. Enjoying the mountain flowers in the house on stilts is very romantic and interesting! (39 * TRẦN NHU * NHÀ SÀN )
Upstairs are his office and his bedroom where he could make love with the ethnic minority women, and the teenage girls of the South Vietnam. Hồ Chí Minh lived many years in the border of North Vietnam as a result he loved the beauty of the ethnic minority women. When he came back to Hanoi, Trần Đăng Ninh brought many Thái and Nùng beautiful girls to Hanoi for him. Enjoying the mountain flowers in the house on stilts is very romantic and interesting! (39 * TRẦN NHU * NHÀ SÀN )
(3). Mausoleum
Hồ Chí
Minh's mausoleum do not illustrate
the simplicity and modesty of Hồ Chí
Minh. On the contrary, it reflected " the personality cult" of Hồ Chí
Minh and his party. Vietnam is a poor country, but the communists wasted money of people for such a thing!
In
his testament, he wrote: After
the cremation of corpses,ashes divided into three parts, putting into
three boxes of clay for the North, Central and South...
But his
testament was deceitful because in 1967, Hồ and Vietnamese communist party sent
a group of scientists to Russian to study the science of mummification.( 125 * TRẦN VIẾT ĐẠI HƯNG * XÁC ƯỚP HCM)
2. HỒ CHÍ MINH, A SAINT SACRIFICING HIS PRIVATE LIFE FOR THE INDEPENDENCE OF VIETNAM
Vietnamese communist party spread propaganda to celebrate Hồ Chí Minh as a saint, who sacrificed
his private life for the independence of Vietnam. There are many Hồ Chí Minh's
words to boast his ideal but on the contrary, there are many stories
about his sexuality, his lovers and his wives.
In January of 1951, Hồ
Chí Minh visited the brigate Sông Lô.Before leaving, he asked:" Any question?"
A soldier asked: "
Why did you not have a wife? ". Hồ
answered:"
Although I do not get married yet, I have a big family, that is my people,
included your brigate." Every body clapped their hands merrily"
When moving to the North,
laywer Nguyễn Thành Vĩnh asked Hồ Chí Minh:" You went to many countries,
and met many women.Why
do you not marry? Nobody was suitable for you? ?"
Hồ said:"I kown that you have a wife and three children. Do you take care
of them? The lawyer said yes. Hồ Chí Minh replied:"
If I have a family, I do not have time for my people!"
When a son of doctor Vũ Đình Tụng died in the war against the French, Hồ sent a letter of condolence to his family. He wrote:" You know that I do not have a family, even a child. But Viet Nam is my family. All the young men are my sons, and my grand sons. I am very sad when I lost one of them.( 53* DI TICH * HÔN NHÂN HCM );(142 TRẦN VIẾT ĐAI HƯNG, MACH QUANG THẮNG * SƠN T)..
When a son of doctor Vũ Đình Tụng died in the war against the French, Hồ sent a letter of condolence to his family. He wrote:" You know that I do not have a family, even a child. But Viet Nam is my family. All the young men are my sons, and my grand sons. I am very sad when I lost one of them.( 53* DI TICH * HÔN NHÂN HCM );(142 TRẦN VIẾT ĐAI HƯNG, MACH QUANG THẮNG * SƠN T)..
Lý
Gia Trung, a Chinese Ambassador, on the World NewsPaper dated on
July 11, 2005
wrote:" Hồ Chí Minh accepted a
celibate life for the Revolution , consequently, he had no wife and no child.(Hồ Tuấn
Hùng Hú jùnxióng . Hồ Chí Minh Sinh Bình Khảo Study of Hồ Chí Minh's Life. Part V,
Ch.1)
Despite his comrades
appraised him and he boasted his celibate life hundred times with a
serious tone of a saint who sacrificed his private life for the independence of
his country, but many evidences betrayed him.
Hoàng Tranh , a Chinese professor, in his book
entitled " Hồ Chí Minh and China",
published by Tân Tinh, in Nam Ninh in 1990, wrote : When When he was still alive, Hồ Chí Minh had a
celibate life but in fact he had a wife. In October of 1926, Hồ Chí Minh
married Tăng Tuyết Minh and they organized a wedding celebration in Guǎngzhōu where they lived together until May of
1927, Hồ left Guǎngzhōu and his wife.(46 * HOÀNG TRANH * TĂNG TUYET MINH)
Hồ declared that he was a
celibate but in fact he had a dozen of wives and a number of lovers. He was a
king living with hundred or thousand imperial maids.
When Hồ Chí Minh lived in Europe, he
had some wives and a lot of lovers. In 1990, professor Nguyễn Thế Anh denounced
that when Hồ lived in Paris, he loved Ms Bourdon but she did not loved him.
Nguyễn Thế Anh also denounced that when Hồ lived in Russia, the Russian
authority gave him a wife.(2)
King Bảo Đại heard Võ
Nguyên Giáp told that Hồ Chí Minh had a Russian wife, and a girl but he never
mentioned them (3). Sophie Quinn Judge studied
carefully life of Hồ Chí
Minh, especially his love. In 1935 , Nguyễn Thị Minh Khai was his
wife:
Hồ seems
to have told the FEB of his marriage plans sometime in the winter. The
FEB informed him in their letter of 12 January that he should let them know the
date of his marriage two months before it took place. .. From other Comintern
documents from 1934 and 1935, we learn that this wife was apparently Nguyễn Thị
Minh Khai, the former Tân Việt activist from Vinh who was assigned to work in
Hong Kong after the party
unification. She was later assigned to liaison work with the Chinese
party .Whether she and Hồ remained man and wife after their arrests in April and June 1931 is not known....Nguyễn Thị Minh Khai, referred to in a
letter from Hà Văn Tập to the Comintern as "Quốc' s wife"... On the
autobiographical form which Minh Khai filled in after her arrival, she wrote
that she was married and gave her husband's name as ' Lin' Hồ latest alias (4)
Like Hoàng Tranh, Sophie Quinn
Judge recounts in her book that the young Cantonese woman whom Hồ
'married' in October 1926 know as
Tuyết Minh, was not informed of
where he had gone. ( The
Missing Years,108).
In an interview with BBC in September 2003, she confirmed that Hồ
married Tăng Tuyết Minh in 1926 and Minh Khai in 1931, but Minh Khai was
the wife of many Vietnamese communists as Lê Hồng Phong, Hồ Chí Minh, Trần Ngọc
Danh ( Trần Phú 's younger brother)
W. Duiker also recounted
some details of Hồ Chí Minh' relationship with Minh Khai and Tăng
Tuyết Minh. He wrote: " Not much is
known about Minh Khai's romantic relationship with Nguyễn Ái Quốc, or whether they ever participated in
an informal wedding cerermony. Quốc 's previous relationship with Tuyết Minh,
his Chinese wife in Canton, had apparently come to an end after his departure (5).
In a work entitled "
Study of Hồ Chí Minh's Life" (Hồ
Chí Minh Sinh Bình Khảo" 胡志明生平考)
published in Taiwan in 2008, Hồ Tuấn Hùng cited a lot of Hồ Chí Minh's
lovers and wives such as Bố Lạc Nhĩ, Bố Nhĩ Đông, Đỗ Lệ
Hoa, Nguyễn Thanh Linh,Tăng Tuyết Minh, Lâm Y Lan, Đỗ Thị Lạc, Nông
Thị Xuân 28*HỒ TUẤN HÙNG * HO CHI MINH SINH BÌNH KHẢO
In
addition to those works, some Vietnamese writers presented to us a tragic
panorama of Hồ Chí Minh' sexual life. When Hồ Chí Minh came back to Vietnam,
and lived in the Vietnam-China border where he
lived with many teenage girls. Hồ formed them into the guerrillas, who had many missions:
They guard Hồ's house in day time, they scout the area and protect Hồ when Hồ travels, and they sleep with him in night time. In these ethnic minority girls, Hồ loved two girls: Nông Thị Ngát and Nông Thị Xuân were the best. Nông Thị Ngát was Nông Đức Mạnh's mother, Nông Thị Xuân, Nguyễn Tất Trung's mother. Nông Thị Xuân demanded Hồ recognize her as his official wife, but Hồ did not accept her request.
So did the Vietnamese communist party leaders. As a result, Trần Quốc Hoàn, Hồ 's Ministry of Security, rapped her, killed her, and threw her body in the street in Hanoi. Vũ Thư Hiên, Nguyễn Minh Cần, Nguyễn Đăng Mạnh, Thép Mới, Wiliam Duiker, Đặng Chí Hùng, Wikipedia etc. also emphasized this murder.(6)
They guard Hồ's house in day time, they scout the area and protect Hồ when Hồ travels, and they sleep with him in night time. In these ethnic minority girls, Hồ loved two girls: Nông Thị Ngát and Nông Thị Xuân were the best. Nông Thị Ngát was Nông Đức Mạnh's mother, Nông Thị Xuân, Nguyễn Tất Trung's mother. Nông Thị Xuân demanded Hồ recognize her as his official wife, but Hồ did not accept her request.
So did the Vietnamese communist party leaders. As a result, Trần Quốc Hoàn, Hồ 's Ministry of Security, rapped her, killed her, and threw her body in the street in Hanoi. Vũ Thư Hiên, Nguyễn Minh Cần, Nguyễn Đăng Mạnh, Thép Mới, Wiliam Duiker, Đặng Chí Hùng, Wikipedia etc. also emphasized this murder.(6)
Moreover,
in the war time 1947-1950, the Vietnamese Communist leaders in the South as Võ
Văn Kiệt, Nguyễn Văn Linh from 1947 to 1950 had sent many Northern girls at the age of fifteen to Hanoi in order to show their loyalty to their king. Attracting
by the beauty.of a young girl, Võ Văn
Kiệt seized her, as a result he had a boy named Phan Thanh Nam, who
became a VIP in Saigon today (42 * NGUYỄN Y VÂN * ĐÀN BÀ; 44 * HUỲNH THỊ THANH XUÂN * ĐÀN BÀ )
Before a great deal of Hồ's sexual stories, Vietnamese communists grew angry. In 1992 Ms. Vu Kim Hanh general editor of Newspaper Tuổi Trẻ (Youth) in Saigon posted some unpublished material relating to the private life of Hồ Chí Minh, she was suspended from office.
104 * VŨ KIM HẠNH BỊ KỶ LUẬT
In 2002, William J. Duiker cited Hồ Chí Minh and his wife Tăng Tuyết Minh in his book " Hồ Chí Minh, a Life". According to reporter Mark Baker of the Sydney Morning Herald, The National Political Publishing of Vietnam sent a letter to Hyperion Books, the original publisher of this book, to ask for permission to remove Vietnamese translation of some information which is "inconsistent with information in the documents of Ho Chi Minh". An edition of the Far Eastern Economic Review magazine talking about Hồ 's love and marriage was banned in Vietnam. Many documents of the Vietnamese communist party also denied that the Ho Chi Minh married or loved.
Mạch Quang Thắng said that Hoàng Tranh is wrong, and the document in the Comintern archives are wrong. He wrote:" If Hồ Chí Minh had a wife and children, he could not hide them in such a long time.How they could conceal them from the view of million Vietnamese people and the world! (142 .TRẦN VIẾT ĐAI HƯNG, MACH QUANG THẮNG * SƠN T...) In defending Hồ Chí Minh, Sơn Tùng said: " Trường Chinh, Phạm Văn Đồng belong to the great mandarin family, they always respect the saint, they never get along with the playboys"!.(142 .TRẦN VIẾT ĐAI HƯNG, MACH QUANG THẮNG * SƠN T...)
Vietnamese people, especially the nationalists always respect the individual freedom, they do not emphasize much the private life of somebody. But they can not let the deceit pass easily when the deceiver was a a chairman and a party leader.. They consider Hồ Chí Minh as a simple person, he can love, he need love as everybody. Nobody demands he must be a saint,or an ascetic. They need the truthful politicians, they hate the liars and the tyrants. Why did he claim he was a celibate, he sacrificed his private life for the independence of Vietnam when he had a dozen of women? Moreover, he committed the child sexual abuse and murder. In a word, Hồ Chí Minh was not a saint, but a green bear ghost. He also committed genocide.
3. POLITICAL CHEATS
We are very sad to tell that history of Hồ Chí Minh was a history of the continuous cheats. He practiced a number of cheats but we can not know all of them. Today, Vietnamese people revealed some of them but tomorrow, Vietnamese histore will provide us more tragic stories of his life and activities.
(1). Nguyễn Tất Thành robbed Phan Chu TRinh, Phan Văn Trường, Nguyễn Thế Truyền of their alias Nguyễn Ái Quốc and their revolutionary works in order to promote himself in the political career. He also robbed Phan Bội Châu, Hồ Học Lãm of their organizations, he sold Phan Bội Châu, Vietnamese nationalists even communists to the French in order to get money and develop his communist party and destroy his rivals.
(2). He and his men always penetrated the nationalist organizations in order to divide them, and destroy them. Flattery and slander are Hồ' s main tricks. He flattered the high ranking officers of Chinese Kuomintang and slandered Vietnamese nationalists. Hồ flattered OSS and French and slandered Vietnamese nationalists. As a result, the French helped Hồ to kill Đại Việt and Vietnam Quốc Dân đảng in 1946. (3).
When delivering his Declaration of Independence with a famous statement from the Declaration of Independence of the USA: "All men are created equal", and his regime's title "Democratic Republic of Vietnam", and the motto "Independence - Freedom - Happiness," from the Sun Yatsen's "Three-People Doctrine", he want to hide his real face of a communist, and make Vietnamese people believe that he was a democrat, allying to the USA and Republic of China. (4).
He always said of Democracy, Freedom,Love of country but in fact he was not a democrat, but a communist. Like Lenin, Stalin, Mao Tsetung, he used the words "democracy", "freedom", and " equality" to deceive people. In 1945, he called on the people to unite to fight the French but he ordered his men to kill Tạ Thu Thâu, Phan Văn Hùm, Trần Văn Thạch, Huỳnh Phú Sồ, Dương Văn Giáo, Bùi Quang Chiêu, Khái Hưng, Ngô Văn Triện, Lan Khai...and a lot of the Nationalist party members, and the followers of Caodaism, Hòa Hảo Buddhism, Buddism and Christianity.
(5).He used the banner of nationalism to expel the French but after the victory of Điện Biện Phủ, he went to Moscow to receive the orders of Stalin and Mao Tsetung to open the movement of "Land Reform" in order to settle the Communism in Vietnam.
Before a great deal of Hồ's sexual stories, Vietnamese communists grew angry. In 1992 Ms. Vu Kim Hanh general editor of Newspaper Tuổi Trẻ (Youth) in Saigon posted some unpublished material relating to the private life of Hồ Chí Minh, she was suspended from office.
104 * VŨ KIM HẠNH BỊ KỶ LUẬT
In 2002, William J. Duiker cited Hồ Chí Minh and his wife Tăng Tuyết Minh in his book " Hồ Chí Minh, a Life". According to reporter Mark Baker of the Sydney Morning Herald, The National Political Publishing of Vietnam sent a letter to Hyperion Books, the original publisher of this book, to ask for permission to remove Vietnamese translation of some information which is "inconsistent with information in the documents of Ho Chi Minh". An edition of the Far Eastern Economic Review magazine talking about Hồ 's love and marriage was banned in Vietnam. Many documents of the Vietnamese communist party also denied that the Ho Chi Minh married or loved.
Mạch Quang Thắng said that Hoàng Tranh is wrong, and the document in the Comintern archives are wrong. He wrote:" If Hồ Chí Minh had a wife and children, he could not hide them in such a long time.How they could conceal them from the view of million Vietnamese people and the world! (142 .TRẦN VIẾT ĐAI HƯNG, MACH QUANG THẮNG * SƠN T...) In defending Hồ Chí Minh, Sơn Tùng said: " Trường Chinh, Phạm Văn Đồng belong to the great mandarin family, they always respect the saint, they never get along with the playboys"!.(142 .TRẦN VIẾT ĐAI HƯNG, MACH QUANG THẮNG * SƠN T...)
Vietnamese people, especially the nationalists always respect the individual freedom, they do not emphasize much the private life of somebody. But they can not let the deceit pass easily when the deceiver was a a chairman and a party leader.. They consider Hồ Chí Minh as a simple person, he can love, he need love as everybody. Nobody demands he must be a saint,or an ascetic. They need the truthful politicians, they hate the liars and the tyrants. Why did he claim he was a celibate, he sacrificed his private life for the independence of Vietnam when he had a dozen of women? Moreover, he committed the child sexual abuse and murder. In a word, Hồ Chí Minh was not a saint, but a green bear ghost. He also committed genocide.
3. POLITICAL CHEATS
We are very sad to tell that history of Hồ Chí Minh was a history of the continuous cheats. He practiced a number of cheats but we can not know all of them. Today, Vietnamese people revealed some of them but tomorrow, Vietnamese histore will provide us more tragic stories of his life and activities.
(1). Nguyễn Tất Thành robbed Phan Chu TRinh, Phan Văn Trường, Nguyễn Thế Truyền of their alias Nguyễn Ái Quốc and their revolutionary works in order to promote himself in the political career. He also robbed Phan Bội Châu, Hồ Học Lãm of their organizations, he sold Phan Bội Châu, Vietnamese nationalists even communists to the French in order to get money and develop his communist party and destroy his rivals.
(2). He and his men always penetrated the nationalist organizations in order to divide them, and destroy them. Flattery and slander are Hồ' s main tricks. He flattered the high ranking officers of Chinese Kuomintang and slandered Vietnamese nationalists. Hồ flattered OSS and French and slandered Vietnamese nationalists. As a result, the French helped Hồ to kill Đại Việt and Vietnam Quốc Dân đảng in 1946. (3).
When delivering his Declaration of Independence with a famous statement from the Declaration of Independence of the USA: "All men are created equal", and his regime's title "Democratic Republic of Vietnam", and the motto "Independence - Freedom - Happiness," from the Sun Yatsen's "Three-People Doctrine", he want to hide his real face of a communist, and make Vietnamese people believe that he was a democrat, allying to the USA and Republic of China. (4).
He always said of Democracy, Freedom,Love of country but in fact he was not a democrat, but a communist. Like Lenin, Stalin, Mao Tsetung, he used the words "democracy", "freedom", and " equality" to deceive people. In 1945, he called on the people to unite to fight the French but he ordered his men to kill Tạ Thu Thâu, Phan Văn Hùm, Trần Văn Thạch, Huỳnh Phú Sồ, Dương Văn Giáo, Bùi Quang Chiêu, Khái Hưng, Ngô Văn Triện, Lan Khai...and a lot of the Nationalist party members, and the followers of Caodaism, Hòa Hảo Buddhism, Buddism and Christianity.
(5).He used the banner of nationalism to expel the French but after the victory of Điện Biện Phủ, he went to Moscow to receive the orders of Stalin and Mao Tsetung to open the movement of "Land Reform" in order to settle the Communism in Vietnam.
Land
Reform was a deceitful and brutal policy of Communism. They said they
destroy the bourgeois class and the landlords but in reality, they killed
the poor peasants and the poor merchants. It was the way to rob people of
private property, and to terrorize people. In war
time, Hồ
promised
to provide the fields for the farmers.
After the Land Reform, Hồ provided land to the farmers but some months later, he took back the land to organize the collective farms. He sent many tractors to the collective farm, and he said from now, Vietnamese peasants escape the yoke of ox! But some months latter, the tractors disappeared, and the peasants have to continue the fate of the ox to pull the plough on the field of rice. Thus every people became the slaves of the Communist party. The best peasant will receive 400 gr rice /day at the end of the harvest time.
After the Land Reform, Hồ provided land to the farmers but some months later, he took back the land to organize the collective farms. He sent many tractors to the collective farm, and he said from now, Vietnamese peasants escape the yoke of ox! But some months latter, the tractors disappeared, and the peasants have to continue the fate of the ox to pull the plough on the field of rice. Thus every people became the slaves of the Communist party. The best peasant will receive 400 gr rice /day at the end of the harvest time.
That
were the great deceits in Vietnamese history.
(6).
Hồ followed communism, he obeyed Stalin and MaoTsetung's orders. He wanted to
win the war so he sold Vietnam to China but he always praised the
brotherhood of China and Vietnam.
(7). Like Lenin, Stalin, Mao Tsetung, Hồ built a dictatorship to govern Vietnam. Aleksandre Solzhenitsyn said: "Any man who has once proclaimed violence as his method is inevitably forced to take the lie as his principle". Indeed, lie has the relationship with violence. Hồ always told lies as consequent, he always must use violence to cover the people's mouth.
There are some problems we need to discus to make clear the difficult questions in history of Vietnam.
(1). Many politicians speak scornfully of Ngô Đình Diệm because of his refuse of the general elections in 1956. Anyway,Vietnam will go to the impasse. If Communists win, Vietnamese people will suffer the brutality of the Communism. If the Nationalists win, the war will continue.
(2). Many Vietnamese and foreign writers criticized President Truman because of his refuse to support Vietnamese communist in 1946. They reasoned that if the USA helped Ho Chi Minh, Vietnam would not be destroyed by war, and the Americans would not died in vain in Vietnam after 1963. OSS agents such as A. Patti and Charles Fenn wanted to support Hồ Chí Minh. Calling on the USA ' support is Ho's trick. He does not love the USA, he does not love the capitalism because he was a communist. He only love the US dollar. Needing the USA's help means needing weapons, food and US dollars.
Moreover, he used the USA to fight the French for him. Hồ was very tricky and ambitious, but he underestimated the Americans. Under the Vietnamese communists' eyes, the Americans are only the milky cows and stupid giants. Because they consider the Americans as the cows, they always ask them for money.
In 1946, Hồ asked the Americans to give him money, in 1976, Lê Duẩn also asked them to pay money. Today, although they surrender the Communist Chinese, they still ask the American for money.
President Truman refused Ho Chi Minh's request for help against the French because Truman viewed France as a vital ally in the struggle against the spread of communism in postwar Europe.
He also was unwilling to back the Vietminh because of Ho's Communist Party connections. A. Patti, Charles Fenn are the soldiers, they do not read Karl Marx. Lenin, Stalin and Hồ Chí Minh, so they do not know that the communists have two majors aims: destroy capitalism and spread the war in order to seize the world.
Capitalism is the enemy of Communism , and the USA is the enemy of Russia and China. Before 1945, the USA and the USSR are friends, but after the World War II, it is the cold war between Capitalism and Communism. How Truman can help Vietnamese communists in this situation? How the Americans can rob the Frenchs of their colony? How the Americans can betray their friends?
Because the Communists consider the Americans as the stupid giants, Karl Marx said "Capitalism is dead ", and Mao Tsé tung said:"American is a paper tiger". Before 1945, Hồ Chí Minh criticized President Thomas Woodrom Wilson, and he said that what the capitalist politicians declared about fredoom in the war is the lie (TRẦN DÂN TIÊN I, 19 ) .
Now Vietnam is in the grips of China, some Vietnamese communists state that Vietnam need the help of the USA, but some pro- China officers as Trần Đăng Thanh, Nguyễn Chí Vịnh declared that Vietnamese people had to thank Chinese communists for their support in the war, and the protests against Chinese invaders will cause the disturb in the relationship between China and Vietnam (7).
Hồ Chí Minh thinks that the Americans will fall into his trap like the French authorities helping the Vietnamese communists to kill Vietnamese nationalists in 1946. If President Truman helped Hồ Chí Minh, Hồ would use their weapons to kill Vietnamese people and expand the war to Thailand, Indonesia... When Hồ is strong enough, he will say goodbye to the Americans. Being controlled strictly by Chinese and Russian, Hồ Chí Minh cannot betray his masters. If he does that, he will be killed by his comrades. Flattering OSS group and luring Truman are Hồ's tricks.
(3). When Hồ Chí Minh accused Bảo Đại and Ngô Đình Diệm of being the lackeys of French and American, but so was Hồ Chí Minh, a slave of Stalin and Mao Tsétung. Mao Tsé tung want to govern the world. Stalin and Mao replaced Nguyễn Tất Thành with Hồ Tập Chương, a Chinese in order to occupy Vietnam easily. Therefore, Hồ sold Vietnam to China. Vietnam is the Chinese outpost, and Vietnamese communists are their mercenary troops.
Before 1975, Chinese communist leaders want two sides of Vietnam coexisting, and the Americans stayed in Vietnam. They want the war lengthening indefinitely, and Vietnam will be destroyed completely, Chinese can provide two million soldiers and some billion $US dollars to Vietnam war in exchange for land and island.
Getting along with the Chinese communists, Hồ declared that he will sacrifice until the last Vietnamese. In a word, Chinese and Hồ want to prolong the war to weaken Vietnam, and to destroy Vietnam. At last, Chinese communists will occupy Vietnam. That is a trap prepared for the Americans and Vietnamese nationalists
Perhaps about 1968, the Americans realized the tricks of the Chinese communists, therefore they changed their strategy by retreating from Vietnam. Perhaps the Americans had their plan in many decades ago, and 1975 is the time of withdrawing their troops from Vietnam.
Afterward it is the next periods for the next strategies. That is the the trick of retreat ( không thành kế, making the citadel empty by retreat). In applying this trick, the Americans have to stand sacrifices, hardships, shame and sufferings a long time. Although the Americans are unfamiliar with the Asian culture, they know Zhuge Liang and Lao Tsé very much.
Lao Tsé said:
Before shortening, you must widen; before weakening, you must strengthen; before destroying, you must nominate; before robbing, you must give. (Tao Te Ching, chapter 36)
(將欲歙之, 必固張之. 將欲弱之. 必固强之. 將欲廢之, 必固舉之. 將欲奪之, 必固與之. 是謂微明. 柔弱勝剛强. (道德经 Chapter 36).
(7). Like Lenin, Stalin, Mao Tsetung, Hồ built a dictatorship to govern Vietnam. Aleksandre Solzhenitsyn said: "Any man who has once proclaimed violence as his method is inevitably forced to take the lie as his principle". Indeed, lie has the relationship with violence. Hồ always told lies as consequent, he always must use violence to cover the people's mouth.
There are some problems we need to discus to make clear the difficult questions in history of Vietnam.
(1). Many politicians speak scornfully of Ngô Đình Diệm because of his refuse of the general elections in 1956. Anyway,Vietnam will go to the impasse. If Communists win, Vietnamese people will suffer the brutality of the Communism. If the Nationalists win, the war will continue.
(2). Many Vietnamese and foreign writers criticized President Truman because of his refuse to support Vietnamese communist in 1946. They reasoned that if the USA helped Ho Chi Minh, Vietnam would not be destroyed by war, and the Americans would not died in vain in Vietnam after 1963. OSS agents such as A. Patti and Charles Fenn wanted to support Hồ Chí Minh. Calling on the USA ' support is Ho's trick. He does not love the USA, he does not love the capitalism because he was a communist. He only love the US dollar. Needing the USA's help means needing weapons, food and US dollars.
Moreover, he used the USA to fight the French for him. Hồ was very tricky and ambitious, but he underestimated the Americans. Under the Vietnamese communists' eyes, the Americans are only the milky cows and stupid giants. Because they consider the Americans as the cows, they always ask them for money.
In 1946, Hồ asked the Americans to give him money, in 1976, Lê Duẩn also asked them to pay money. Today, although they surrender the Communist Chinese, they still ask the American for money.
President Truman refused Ho Chi Minh's request for help against the French because Truman viewed France as a vital ally in the struggle against the spread of communism in postwar Europe.
He also was unwilling to back the Vietminh because of Ho's Communist Party connections. A. Patti, Charles Fenn are the soldiers, they do not read Karl Marx. Lenin, Stalin and Hồ Chí Minh, so they do not know that the communists have two majors aims: destroy capitalism and spread the war in order to seize the world.
Capitalism is the enemy of Communism , and the USA is the enemy of Russia and China. Before 1945, the USA and the USSR are friends, but after the World War II, it is the cold war between Capitalism and Communism. How Truman can help Vietnamese communists in this situation? How the Americans can rob the Frenchs of their colony? How the Americans can betray their friends?
Because the Communists consider the Americans as the stupid giants, Karl Marx said "Capitalism is dead ", and Mao Tsé tung said:"American is a paper tiger". Before 1945, Hồ Chí Minh criticized President Thomas Woodrom Wilson, and he said that what the capitalist politicians declared about fredoom in the war is the lie (TRẦN DÂN TIÊN I, 19 ) .
Now Vietnam is in the grips of China, some Vietnamese communists state that Vietnam need the help of the USA, but some pro- China officers as Trần Đăng Thanh, Nguyễn Chí Vịnh declared that Vietnamese people had to thank Chinese communists for their support in the war, and the protests against Chinese invaders will cause the disturb in the relationship between China and Vietnam (7).
Hồ Chí Minh thinks that the Americans will fall into his trap like the French authorities helping the Vietnamese communists to kill Vietnamese nationalists in 1946. If President Truman helped Hồ Chí Minh, Hồ would use their weapons to kill Vietnamese people and expand the war to Thailand, Indonesia... When Hồ is strong enough, he will say goodbye to the Americans. Being controlled strictly by Chinese and Russian, Hồ Chí Minh cannot betray his masters. If he does that, he will be killed by his comrades. Flattering OSS group and luring Truman are Hồ's tricks.
(3). When Hồ Chí Minh accused Bảo Đại and Ngô Đình Diệm of being the lackeys of French and American, but so was Hồ Chí Minh, a slave of Stalin and Mao Tsétung. Mao Tsé tung want to govern the world. Stalin and Mao replaced Nguyễn Tất Thành with Hồ Tập Chương, a Chinese in order to occupy Vietnam easily. Therefore, Hồ sold Vietnam to China. Vietnam is the Chinese outpost, and Vietnamese communists are their mercenary troops.
Before 1975, Chinese communist leaders want two sides of Vietnam coexisting, and the Americans stayed in Vietnam. They want the war lengthening indefinitely, and Vietnam will be destroyed completely, Chinese can provide two million soldiers and some billion $US dollars to Vietnam war in exchange for land and island.
Getting along with the Chinese communists, Hồ declared that he will sacrifice until the last Vietnamese. In a word, Chinese and Hồ want to prolong the war to weaken Vietnam, and to destroy Vietnam. At last, Chinese communists will occupy Vietnam. That is a trap prepared for the Americans and Vietnamese nationalists
Perhaps about 1968, the Americans realized the tricks of the Chinese communists, therefore they changed their strategy by retreating from Vietnam. Perhaps the Americans had their plan in many decades ago, and 1975 is the time of withdrawing their troops from Vietnam.
Afterward it is the next periods for the next strategies. That is the the trick of retreat ( không thành kế, making the citadel empty by retreat). In applying this trick, the Americans have to stand sacrifices, hardships, shame and sufferings a long time. Although the Americans are unfamiliar with the Asian culture, they know Zhuge Liang and Lao Tsé very much.
Lao Tsé said:
Before shortening, you must widen; before weakening, you must strengthen; before destroying, you must nominate; before robbing, you must give. (Tao Te Ching, chapter 36)
(將欲歙之, 必固張之. 將欲弱之. 必固强之. 將欲廢之, 必固舉之. 將欲奪之, 必固與之. 是謂微明. 柔弱勝剛强. (道德经 Chapter 36).
Indeed,
Americans make a total withdrawing. The Amercans retreat from Vietnam and from
Pacific Ocean. The Americans give the Chinese the important posion in the
UN and give them money by investment in China. Thus the Americans make the
Chinese communists strong and wealthy. The Chinese economy and army
develop so much, and their pride, their ambition also develop terribly. In
2000, the Chinese communists declare that 80% of the Pacific Ocean belong
to China. This declaration makes the world , especially the Asian countries
angry.
And
2012 was time the Americans came back to Asia. Thus, the Americans' widthrawing
from Vietnam in 1975 is a good way to escape from Hồ and Chinese's tricks and
traps. After the retreat is time of advance and attack, and after the storm,
the sky will be clean and bright.
________
(1).Bảo Đại, Con rồng Việt Nam – Hồi ký chính trị 1913-1987, Nguyễn Phước tộc xuất bản. 1990, tr. 205.
(2). Nguyễn Thế Anh, "Hành trình chính trị của Hồ Chí Minh", đăng trong Hồ Chí Minh, sự thật về thân thế và sự nghiệp, một nhóm tác giả, Nxb. Nam Á, Paris, 1990, tr. 25.
(3).Bảo Đại, Con rồng Việt Nam – Hồi ký chính trị 1913-1987, Nguyễn Phước tộc xuất bản. 1990, 205.
(4). Sophie Quinn Judge. The Missing Years, University of California Press, 2002, p.182-183,202-203.
(5).William J. Duiker. Hồ Chí Minh. Hyperion, NewYork, 2000, 198-199.
(6).37 * VŨ THƯ HIỆN * NÔNG THỊ XUÂN; 38 * NGUYỄN MINH CẦN * NÔNG THỊ XUÂN & PHƯƠNG MAI.; 45 * NGUYỄN ĐĂNG MẠNH * HỒ CHÍ MINH * ĐÀN BÀ.; 71 * ĐẶNG CHÍ HÙNG * NGƯỜI CHỒNG NGƯỜI CHA
(7). http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/opinion-of-usdipl-about-trdthanhs-lect-ml-12232012103827.html
(1).Bảo Đại, Con rồng Việt Nam – Hồi ký chính trị 1913-1987, Nguyễn Phước tộc xuất bản. 1990, tr. 205.
(2). Nguyễn Thế Anh, "Hành trình chính trị của Hồ Chí Minh", đăng trong Hồ Chí Minh, sự thật về thân thế và sự nghiệp, một nhóm tác giả, Nxb. Nam Á, Paris, 1990, tr. 25.
(3).Bảo Đại, Con rồng Việt Nam – Hồi ký chính trị 1913-1987, Nguyễn Phước tộc xuất bản. 1990, 205.
(4). Sophie Quinn Judge. The Missing Years, University of California Press, 2002, p.182-183,202-203.
(5).William J. Duiker. Hồ Chí Minh. Hyperion, NewYork, 2000, 198-199.
(6).37 * VŨ THƯ HIỆN * NÔNG THỊ XUÂN; 38 * NGUYỄN MINH CẦN * NÔNG THỊ XUÂN & PHƯƠNG MAI.; 45 * NGUYỄN ĐĂNG MẠNH * HỒ CHÍ MINH * ĐÀN BÀ.; 71 * ĐẶNG CHÍ HÙNG * NGƯỜI CHỒNG NGƯỜI CHA
(7). http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/opinion-of-usdipl-about-trdthanhs-lect-ml-12232012103827.html
Labels:
BÊN KIA BỜ ĐẠI DƯƠNG 246
NGỤY VĂN THÀ - THƠ XƯỚNG HỌA -TRUNG CỘNG
Tuesday, January 22, 2013
TƯỞNG NIỆM NGỤY VĂN THÀ
Ngụy Văn Thà bất diệt!
Thư gửi bà Huỳnh Thị Sinh, vợ cố trung tá Ngụy Văn Thà
Kính gửi Bà quả phụ Huỳnh Thị Sinh, vợ cố Trung tá Ngụy Văn Thà;
Thưa Bà;
Chúng tôi những người con nước
Việt, trong những ngày này, lòng đang hướng về Hoàng Sa và Trường Sa
thân yêu của Tổ quốc xin gửi đến Bà cùng gia đình lời thăm hỏi ân cần và
lời chúc an lành, hạnh phúc!
Cách đây 39 năm, ngày
19/1/1974, trong một cuộc chiến không cân sức với quân xâm lược Trung
Cộng để bảo vệ Hoàng Sa, Trung tá Ngụy Văn Thà, Hạm trưởng Chiến hạm
Nhật Tảo HQ-10 đã tử trận cùng 73 đồng đội của Ông. Từ đó, toàn bộ quần
đảo Hoàng Sa đã rơi vào tay quân xâm lược.
Chúng tôi vô cùng xúc động trước sự hy sinh anh dũng của Ông nhà. Ông đã hiến thân vì Tổ quốc – một sự hy sinh vẻ vang nhất, hơn bất cứ một sự hy sinh nào. Sự hy sinh ấy là một tấm gương cho các thế hệ sau noi theo trong sự nghiệp bảo vệ Tổ quốc của người Việt Nam.
Thưa Bà;
Chúng tôi rất vui vì những năm
gần đây, sự kiện Hoàng Sa được nhắc lại và lần đầu tiên, nhiều người mới
biết đến. Các giá trị dần dần được trả lại đúng bản chất của nó.
Ngày 24/7/2011, một cuộc biểu
tình tại Hà Nội đã tôn vinh Ông nhà cùng những chiến sĩ đã ngã xuống
Hoàng Sa và những chiến sĩ đã ngã xuống Trường Sa 14 năm sau đó.
Ngày 27/7/2011, Lễ tưởng niệm
chiến sĩ Việt Nam hy sinh trong các cuộc chiến đấu bảo vệ Tổ Quốc đã
được tổ chức tại Sài Gòn mà bà là nhân vật được mời dự. Buổi lễ đã tri
ân tất cả các chiến sĩ hy sinh trong các cuộc chiến chống xâm lược tại
biên giới phía Bắc, biên giới Tây Nam, tại Hoàng Sa và Trường Sa.
Những người đã ngã xuống vì Tổ
Quốc đều chung trong người dòng máu Lạc Hồng, không có lý do nào để phân
biệt người của chế độ này hay chế độ khác.
Chúng tôi tin rằng sớm muộn rồi
Tổ Quốc sẽ vinh danh xứng đáng Ông nhà cùng đồng đội của Ông đã ngã
xuống trong cuộc Hải chiến Hoàng Sa.
Trung tá Ngụy Văn Thà và nhiều
đồng đội của Ông còn nằm lại nơi biển cả. Nhưng dù sao, Ông và đồng đội
vẫn được nằm trong lòng Đất Mẹ, dù nơi ấy đang bị kẻ thù chiếm đóng.
Trong ngày giỗ của Ông, chúng
tôi sẽ hướng về Biển Đông cầu mong cho linh hồn Ông cùng đồng đội được
siêu thoát, để bày tỏ lòng tri ân những người đã ngã xuống trong cuộc
Hải chiến Hoàng Sa.
Dù đảo không giữ nổi nhưng dân
tộc ta, đời này và các đời sau sẽ tìm mọi cách lấy lại quần đảo Hoàng
Sa, thu hồi về với đất Mẹ thân yêu.
Thưa Bà;
Chúng tôi được biết sau khi Ông
nhà mất đi, dù tuổi đời còn rất trẻ, bà đã ở vậy nuôi ba con gái, cuộc
sống của Bà hiện còn nhiều khó khăn. Lại nghe nói căn nhà chung cư nơi
Bà ở đã phá đi làm lại, không biết bây giờ thế nào. Nhưng dù sao, chúng
tôi luôn mong Bà sống thanh thản. Bà hãy tự hào vì Bà là vợ của một
người anh hùng.
Ký lá thư này là những người
yêu Tổ Quốc Việt Nam, yêu đồng bào Việt Nam đến cháy bỏng, trong đó có
cả những người lính từng là những người khác chiến tuyến với Ông nhà lúc
sinh thời. Nhưng tất cả những người lính chỉ đơn thuần làm nghĩa vụ
công dân trong chế độ mà họ sống, dù bên này hay bên kia trong giai đoạn
đau thương của lịch sử dân tộc không bao giờ có lỗi và giờ đây, khi ngộ
ra, họ không coi những người ở bên kia chiến tuyến là kẻ thù.
Kính chúc Bà sang năm mới bình an, có nhiều sức khỏe để làm những việc hữu ích phụng sự cho Tổ quốc Việt Nam.
Chúng tôi nhờ Bà chuyển lời
thăm hỏi, lời chúc mừng năm mới đến ba con gái của Bà, do sự hiến thân
cao cả của Ông nhà mà sớm mồ côi cha.
Xin cùng Bà hô lên một câu khẩu hiệu mà chúng tôi
từng hô trên đường phố Hà Nội trong ngày 24/7/2011:
NGỤY VĂN THÀ BẤT DIỆT!
Kính thư
Nguyễn Tường Thụy
Phạm Thị Lân
Phạm trọng Khang
Nguyễn Thị Dương Hà
Hoàng Cường
Hoàng Hà
Văn Dũng
Ngô Duy Quyền
Trương Văn Dũng
Nguyễn Lân Thắng
Lê Thị Bích Vượng
Lã Việt Dũng
Nguyễn Thành Tiến
Một số hình ảnh tại lễ kỉ niệm
đồng bào chiến sĩ hy sinh bảo vệ biên cương, hải đảo do nhân sĩ trí thức
Sài Gòn tổ chức ngày 27 tháng 7 năm 2011
Nhà nghiên cứu Nguyễn Đình Đầu (bìa trái), kế bên là BS Huỳnh Tấn Mẫm, GS Tương Lai (bìa phải
Nhà thơ Đỗ Trung Quân
GS-PTS Nguyễn Phương Tùng
QUÊ CHOA
TS.ĐẶNG HUY VĂN * NGỤY VĂN THÀ
Tuần lễ Hoàng Sa, thân mời đọc một bài thơ hay,
chân thành và xúc động:
LỜI THƯƠNG TỪ
BÀ QUẢ PHỤ NGỤY VĂN THÀ
Ts. Đặng Huy Văn
Anh ơi nhớ chăng?
Hôm đó ra đi anh đã quay về mấy bận
Nói đang sửa tàu hư, rồi anh gọi em hoài!
Từ chung cư Nguyễn Kim ngó xuống nhìn
Em đã thấy anh xách va li quay lại
Và gọi với lên “Tàu còn sửa đến mai!”
Hôm đó ra đi anh đã quay về mấy bận
Nói đang sửa tàu hư, rồi anh gọi em hoài!
Từ chung cư Nguyễn Kim ngó xuống nhìn
Em đã thấy anh xách va li quay lại
Và gọi với lên “Tàu còn sửa đến mai!”
Nhưng tàu sửa xong ngay và anh đi, đi mãi
Đi đến tận bây giờ rồi ở mãi “Chốn Bồng Lai”!
Em đã quen với những cuộc ra đi như vậy
Nay Vũng Tàu, Nha Trang mai Đà Nẵng, Hoàng Sa
Được ở nhà mươi hôm anh chăm sóc ba con gái
Đứa chín tuổi, đứa sáu năm còn bé út lên ba
Nay Vũng Tàu, Nha Trang mai Đà Nẵng, Hoàng Sa
Được ở nhà mươi hôm anh chăm sóc ba con gái
Đứa chín tuổi, đứa sáu năm còn bé út lên ba
Các con cũng đã quen với những chuyến xa ba
Nên mỗi lần chia tay không đứa nào dám khóc
Chỉ bé lớn một lần ngồi cầu thang lau nước mắt
Bị bé út “lêu lêu” làm chị nó phải cười xòa
Nên mỗi lần chia tay không đứa nào dám khóc
Chỉ bé lớn một lần ngồi cầu thang lau nước mắt
Bị bé út “lêu lêu” làm chị nó phải cười xòa
Nhưng cái lần cuối này anh đi em thấy điềm rất lạ
Anh đứng dưới sân nhìn lên mắt như đẫm lệ nhòa
Anh đi rồi làm suốt đêm em không sao chợp mắt
Vì có tin quân mình đang đụng giặc tại Hoàng Sa!
Anh đứng dưới sân nhìn lên mắt như đẫm lệ nhòa
Anh đi rồi làm suốt đêm em không sao chợp mắt
Vì có tin quân mình đang đụng giặc tại Hoàng Sa!
Chiều hôm sau tin báo về
Anh đã bị giặc bắn chìm cùng tàu HQ10 – Nhật Tảo!
Sau khi đã phá tan hai chiến hạm của giặc Tàu
Anh đã bị giặc bắn chìm cùng tàu HQ10 – Nhật Tảo!
Sau khi đã phá tan hai chiến hạm của giặc Tàu
Nhưng trừ con lớn, hai đứa sau vẫn không hề hay biết
Ngày nào chúng cũng ngồi chờ: “Ba của chúng con đâu?”
Em khôn xiết khổ đau tháng ngày ngồi ngóng đợi
Và hy vọng thời nay Trời còn có phép màu
Giúp kéo tàu Hộ Tống Hạm lên đưa anh về một buổi
Thăm lại các con thơ cho chúng vợi buồn đau!
Và hy vọng thời nay Trời còn có phép màu
Giúp kéo tàu Hộ Tống Hạm lên đưa anh về một buổi
Thăm lại các con thơ cho chúng vợi buồn đau!
Anh ơi!
Ba mươi chín năm rồi! Anh đã tròn tuổi bảy mươi
Các con của chúng ta nay cũng đã thành gia thất
Nhưng em không thể nào tin là anh yêu đã mất
Vì đêm nào em cũng nghe tiếng anh gọi: “Em ơi!”
Ba mươi chín năm rồi! Anh đã tròn tuổi bảy mươi
Các con của chúng ta nay cũng đã thành gia thất
Nhưng em không thể nào tin là anh yêu đã mất
Vì đêm nào em cũng nghe tiếng anh gọi: “Em ơi!”
Khi đươc trở về trời, ai cũng cần nấm đất
Để vợ con ngày tết, ngày mất còn có chỗ cắm nhang
Nay anh nằm dưới biển sâu nơi giặc Tàu cưỡng chiếm
Ba mươi chín năm trời hồn xác dạt lang thang!
Để vợ con ngày tết, ngày mất còn có chỗ cắm nhang
Nay anh nằm dưới biển sâu nơi giặc Tàu cưỡng chiếm
Ba mươi chín năm trời hồn xác dạt lang thang!
Không có anh nhưng vì còn các con, em phải sống!
Rồi bán dần thứ nọ thứ kia để nuôi chúng trưởng thành
Nay nhà ở cũng đang phải chờ, mấy năm liền thuê trọ
Nên chưa có chỗ đặt bàn thờ để treo ảnh của anh!
Rồi bán dần thứ nọ thứ kia để nuôi chúng trưởng thành
Nay nhà ở cũng đang phải chờ, mấy năm liền thuê trọ
Nên chưa có chỗ đặt bàn thờ để treo ảnh của anh!
Anh Thà ơi!
Em nhớ lắm ngày xưa mỗi lần về nghỉ phép
Anh đưa cả bốn mẹ con em tới phố Nguyễn Tri Phương
Ăn ốc luộc chấm mắm gừng mồm út cay bật khóc
Anh cười hiền ôm dỗ con ngó phụng phịu mà thương!
Em nhớ lắm ngày xưa mỗi lần về nghỉ phép
Anh đưa cả bốn mẹ con em tới phố Nguyễn Tri Phương
Ăn ốc luộc chấm mắm gừng mồm út cay bật khóc
Anh cười hiền ôm dỗ con ngó phụng phịu mà thương!
Ôi ước gì em và các con được một lần ra đảo
Để thả 74 vòng hoa tang trên biển cả bao la
Nguyện cầu hương hồn 74 các anh được về quê ăn tết
Để các anh thôi bị giặc Tàu xéo dày giữa Hoàng Sa!
Để thả 74 vòng hoa tang trên biển cả bao la
Nguyện cầu hương hồn 74 các anh được về quê ăn tết
Để các anh thôi bị giặc Tàu xéo dày giữa Hoàng Sa!
Đến mùa bão, ngư dân ta hay vào Hoàng Sa lánh nạn
Vẫn thường bị quân Trung Quốc đuổi ra giữa biển khơi
Hồn các anh có thiêng xin hãy cứu đồng bào gặp nạn
Vì dân Việt Nam mình còn khổ lắm, các anh ơi!
Vẫn thường bị quân Trung Quốc đuổi ra giữa biển khơi
Hồn các anh có thiêng xin hãy cứu đồng bào gặp nạn
Vì dân Việt Nam mình còn khổ lắm, các anh ơi!
Ôi giá em đưa được anh về Trảng Bàng như anh từng ao ước
-Nếu anh hi sinh, xin em để xác anh được về lại quê nhà!
-Để được nằm gần má, gần ba, gần ông bà nội ngoại!
Có ai ngờ xác anh nay trôi dạt mãi Hoàng Sa!
-Nếu anh hi sinh, xin em để xác anh được về lại quê nhà!
-Để được nằm gần má, gần ba, gần ông bà nội ngoại!
Có ai ngờ xác anh nay trôi dạt mãi Hoàng Sa!
Em không dám mơ các anh sẽ được vinh danh, tạc tượng
Mà chỉ ước biển đảo quê hương không còn giặc xâm lăng!
Cho đất nước bớt lầm than, dân thôi phải bị lao tù oan trái
Để Hoàng Sa sớm trở về Đất Mẹ Cửu Long Giang!
Mà chỉ ước biển đảo quê hương không còn giặc xâm lăng!
Cho đất nước bớt lầm than, dân thôi phải bị lao tù oan trái
Để Hoàng Sa sớm trở về Đất Mẹ Cửu Long Giang!
Hà
Nội, 18/1/2013
Ts. Đặng Huy
Văn
THƠ XƯỚNG HỌA
Hồn Nước
Nguyên xướng
Cảm khái còn chăng chỉ túi
thơ,
Quê Hương đất tổ thật không
ngờ,
Bài ca đem nhốt vào tù
tội,
Tiếng hát cùm chân giữa
mộng mơ.
Biển mặn có miên man ngóng
đợi ?
Cao nguyên vẫn tha thiết
trông chờ.
Có ai trổi khúc hồn non
nước,
Ngọn gió xuân sang xoá bóng
mờ.
TTT
(2012)
Họa
Cuộc đời không phải một bài thơ
Vinh nhục thăng trầm lắm bất ngờ.
Cả nước phải nằm trong ngục tối,
Toàn dân đã tỉnh một cơn mơ!
Tự do độc lập còn trông ngóng,
Hạnh phúc hòa bình phải đợi chờ.
Mong một ngày mai trời hửng nắng,
Non sông rủ sạch đám mây mờ.
Sơn Trung
Họa
Nghe nói cách tu tốt nhất : Thiền!
Để cho tâm lặng- lòng bình yên
Tiêu tan sầu muộn nơi trần thế
Tích cóp an lành ở cõi Tiên
Khó hiểu Vô Thường do nặng Nghiệp
Làu thông Đạo Pháp bởi dày Duyên
"Ta Bà " khổ nạn - nhiều bi lụy
Nhờ phép hành Thiền... hết đảo điên.
Có
Một
Ngày
Vui thay! đã có nhạc và thơ,
Yểm trợ đấu tranh thật bất ngờ.
Tuổi trẻ dấn thân-không sợ chết,
Người già liều mạng-hết nằm mơ.
Lạy cha phù hộ mau thành đạt,
Xin mẹ yêu thương rán đợi chờ.
Có một ngày thâu về đất, biển,
Rạng danh dân Việt - chẳng lu mờ!
CHÁNH MINH
23 Jan 2013
CHÁNH MINH
HÀNH
THIỀN
Nguyên xướng
Thảnh thơi từng bước nhẹ hành thiền,
Tự tại thân tâm tĩnh lặng yên .
Hãy sống bây giờ - đây Cực Lạc,
Đừng mơ mai mốt - đó Thần Tiên .
Kiếp người khó thoát vòng sinh tử,
Vạn pháp không rời, lý hữu duyên .
Tinh tấn tu hành hầu chuyển nghiệp,
Tâm hồn trong sáng hết cuồng điên .
Tự tại thân tâm tĩnh lặng yên .
Hãy sống bây giờ - đây Cực Lạc,
Đừng mơ mai mốt - đó Thần Tiên .
Kiếp người khó thoát vòng sinh tử,
Vạn pháp không rời, lý hữu duyên .
Tinh tấn tu hành hầu chuyển nghiệp,
Tâm hồn trong sáng hết cuồng điên .
Họa
Nghe nói cách tu tốt nhất : Thiền!
Để cho tâm lặng- lòng bình yên
Tiêu tan sầu muộn nơi trần thế
Tích cóp an lành ở cõi Tiên
Khó hiểu Vô Thường do nặng Nghiệp
Làu thông Đạo Pháp bởi dày Duyên
"Ta Bà " khổ nạn - nhiều bi lụy
Nhờ phép hành Thiền... hết đảo điên.
Họa:
HÀNH THIỀN
Tâm
viên được tẩm bởi hương thiền,
Ý
mã in tuồng được ngủ yên.
Lòng
dạ phút giây xa thế tục,
Tâm
hồn chốc lát nhập thần tiên.
Vui
buồn cảm đậm mùi nhân quả,
May
rủi thấm nhuần vị nghiệp
duyên.
Đôi
mắt lim nhim nhìn giữa trán,
Quan
hoài chi nữa tỉnh hay điên.
Văn
Anh
Họa
Theo Phật thì nên học tọa thiền
Để cho tâm thể được khinh yên
Đừng mong mai mốt lên thiên giới
Chớ vọng chóng chầy hóa thánh tiên.
Mặc kệ cuộc đời sinh với tử
Đừng lo cõi thế nghiệp cùng duyên.
Tam thiên thế giới mênh mông lắm
Phân biệt làm chi tỉnh với điên!
Sơn Trung
TIN TỨC GẦN XA
Tranh chấp Senkaku/Điếu Ngư
và quan hệ Mỹ - Nhật - Trung
Mặc Lâm, biên tập viên RFA
2013-01-22
Tranh chấp quần đảo Senkaku/Điếu Ngư giữa Nhật và TQ hiện là đề tài ngoại giao căng thẳng không những giữa hai nước mà còn ảnh hưởng cả tới Mỹ khi vai trò đồng minh với Nhật không cho phép Washington im lặng khi hiệp ước an ninh hai nước vẫn còn hiệu lực.
AFP
Mặc Lâm phỏng vấn GS Nguyễn Mạnh Hùng hiện giảng dạy môn bang giao quốc tế tại đại học George Madison nhằm lấy ý kíên của một chuyên gia trong lĩnh vực này:
Lời cảnh cáo Trung Quốc
Mặc Lâm: Thưa giáo sư trong tuần trước khi
ngoại trưởng Nhật sang Washington để chuẩn bị cho chuyến đi của Thủ
tướng Nhật thì Ngoại trưởng Hillary Clinton tuyên bố rằng Mỹ nhìn nhận
quần đảo Sensaku thuộc quyền quản lý của Nhật Bản và nhắc lại rằng Hiệp
ước an ninh Mỹ-Nhật vẫn còn giá trị. Theo giáo sư thì tuyên bố này có ý
nghĩa như thế nào trong tình hình hiện nay?
Điều này thật ra là một lời cảnh cáo Trung Quốc. Bởi vì gần đây có những động thái gay gắt giữa Trung Quốc và Nhật Bản.
GS Nguyễn Mạnh Hùng
GS Nguyễn Mạnh Hùng: Điều này thật ra là
một lời cảnh cáo Trung Quốc. Bởi vì gần đây có những động thái gay gắt
giữa Trung Quốc và Nhật Bản. Những vụ như Trung Quốc mang tàu đến rồi
Nhật đuổi tàu Trung Quốc ra. Rồi Trung Quốc mang máy bay đến, Nhật lại
mang máy bay lên đuổi ra. Từ những việc như vậy người Mỹ sợ những sự cố
này có thể leo thang biến thành chiến tranh, thành ra họ xác nhận sự cam
kết của họ để ngăn chặn Trung Quốc có thể leo thang thêm nữa tạo ra
phản ứng của Nhật sẽ gây ra xung đột thì buộc Mỹ phải tham dự vào cuộc
xung đột đó.
Chính người Tàu, một ông Tàu tên là Chang Yong Ninhan có
một bài báo trong Global Times ông ấy nói rằng bởi vì Mỹ-Nhật có Hiệp
ước an ninh nên việc Trung Quốc bành trướng trên biển Hoa Đông sẽ trở
nên khó khăn.
Mặc Lâm: Thế nhưng Trung Quốc chứng tỏ họ
không lùi bước cho nên ngay sau lời tuyên bố của ngoại trưởng Hoa kỳ thì
tàu hải giám của họ xâm nhập vùng biển Senkaku/Điếu Ngư và hôm nay họ
tiếp tục lập lại hành động khiêu khích này, theo giáo sư họ làm như vậy
có mục đích gì?
GS Nguyễn Mạnh Hùng: Tôi nghĩ rằng Trung
Quốc làm những hành động đó để chứng tỏ mình không lùi bước nhưng một
mặt khác thì tôi không nghĩ rằng Trung Quốc sẵn sàng đi vào chiến tranh
với Nhật, với Mỹ.
Thứ nhất bởi vì lực lượng không tương đồng với nhau. Thứ hai chính
các nhà học giả, những nhà bình luận Trung Quốc cũng thấy rõ vấn đề
biển Đông ( không phải Biển Đông theo cách nói của Việt Nam mà là East
Sea, vùng biển Bắc Á) thì Trung Quốc khó bành trướng ra được.
Nhật sẽ không chùn tay
Mặc Lâm: Giáo sư có nghĩ rằng trong một lúc
nào đó khi Nhật chểnh mãng hay dư luận trong nước của phe dân túy chính
muồi thì Trung Quốc sẽ chớp nhoáng gây một cuộc chiến ngắn ngủi và sau
đó là léo dài nguyên trạng .... cách này họ đã từng làm đối với Hoàng sa
của Việt Nam.
GS Nguyễn Mạnh Hùng: Trước hết tôi nghĩ
trường hợp ấy sẽ gần như không bao giờ xảy ra bởi vì hai lý do. Lý do
thứ nhất là ông Shinzo Abe thuộc thành phần cứng rắn của Nhật. Trong
thời gian ông ấy làm thủ tướng ông đã nâng cấp cơ quan Phòng vệ trở
thành Bộ Quốc phòng. Tức là lập trường của ông ấy đã có và Trung Quốc
cũng biết sẵn như thế rồi. Điểm thứ hai về thực lực riêng việc tấn công
Nhật thôi thì cũng rất khó vì Nhật có lực lượng tầu ngầm để phòng thủ
rất mạnh. Thứ ba nữa là Nhật có 40 ngàn binh sĩ Mỹ đang đóng ở đó nên
rất khó cho Trung Quốc vì khi đánh Nhật dĩ nhiên họ sẽ phản ứng. Với
những tính toán như vậy thì không một nhà quân sự nào chấp nhận một cuộc
chiến tranh mà mình sẽ thua.
Việc tấn công Nhật thôi thì cũng rất khó vì Nhật có lực lượng tầu ngầm để phòng thủ rất mạnh và có 40 ngàn binh sĩ Mỹ đang đóng ở đó nên rất khó cho TQ.
GS Nguyễn Mạnh Hùng
Khi Trung Quốc mang tàu ra thì hành động chỉ mang tính
biểu tượng mà người Mỹ gọi là brinkmanship tức là đi đến vực thẳm mà
không vào vực thẳm… để xem anh nào nhắm mắt trước.
Trong một bài viết của tôi về vấn đề Biển Đông, tức là
biển Nam Trung Hoa thì người Nhật biết rõ Trung Quốc muốn dùng chính
sách nào để khiến các bên đối lực với họ bị mệt đi, mệt quá phải buông
lúc ấy thì anh Mỹ phải buông theo. Tức là “fatigue”, nó cứ ấn mãi khiến
mình chùn tay thì nó tiến lên. Tuy nhiên trong trường hợp của Nhật thì
có lẽ họ sẽ không chùn tay.
Mặc Lâm: Đối với kinh nghiệm của nước Nhật thì
Việt Nam lãnh hội được gì và áp dụng ra sao khi nội lực phân tán, mất
đoàn kết và vũ khí lại quá yếu so với Trung Quốc?
GS Nguyễn Mạnh Hùng: Tình trạng Việt Nam
thì khó hơn. Trong bài báo tôi vừa nói trong Global Times nhà bình luận
Trung Quốc người ta vạch rõ, thứ nhất Trung Quốc ngày xưa không nghĩ
đến biển, ngày nay họ là quốc gia lớn rồi nên sự phát triển của họ cần
nhiên liệu nên do đó phải cần đến biển. Việc này là điều tự nhiên thôi.
Nếu nhìn về phía Bắc vùng biển Hoa Đông (East Sea) thì
vùng này có Nhật Bản, Cao Ly (Hàn Quốc), liên minh giữa Nhật với Mỹ cho
nên con đường này rất khó mà ra. Thứ hai nhìn về phía Ấn Độ dương thì
vùng biển này xa Trung Quốc mà Ấn Độ thì rõ ràng không chịu Trung Quốc
đe dọa. Chỉ còn đường đi qua Miến Điện thì nước này đã đổi ý rồi… Ông
tác giả này kết luận chỉ còn một con đường ra được là Biển Nam Trung Hoa
thôi. Vì thế vùng biển này bị chặn mạnh nhất là Việt Nam và
Philippines. Nhất là Việt Nam cho nên nếu nó ấn Việt Nam theo giải pháp
“fatigue” để cho mệt rồi buông tay thì họ sẽ có thể chiếm được. Đó là
chính sách họ áp dụng cho Việt Nam ngày nay.
Việt Nam muốn chống lại thì dĩ nhiên phải có chiến thuật
mềm dẻo, nhượng bộ họ họăc là phải tìm cách đối lực. Mà đối lực thì họ
vẫn còn nghi ngờ Mỹ. Giữa Việt Nam và Mỹ hiện nay quan hệ quốc phòng
chưa đi tới mức độ đó. Ngoài ra phải có nội lực thì nội lực hiện nay
Việt Nam rất yếu.
Mặc Lâm: Xin cám ơn giáo sư.
Kiến nghị Dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992
Quỳnh Chi, phóng viên RFA, Bangkok
2013-01-22
Các nhân sĩ, trí thức vừa có bản Kiến nghị về Dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992 trong đó đề nghị 7 nội dung. Bản kiến nghị được 72 người ký tên đầu tiên và tiếp tục kêu gọi ý kiến của người Việt Nam trong và ngoài nước.
Photo courtesy of chinhphu.vn
Tải xuống - download
Kiến nghị nằm trong việc thực hiện tinh thần của Nghị quyết Quốc hội về việc góp ý kiến vào Dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992, với sự tham gia của các thành phần trí thức, lãnh đạo, cố vấn ở nhiều lĩnh vực khác nhau từ tôn giáo, pháp luật đến xã hội. Một trong những cái tên được chú ý từ Kiến nghị là TS Nguyễn Đình Lộc, nguyên Bộ trưởng Bộ Tư pháp Việt Nam. Nói với đài RFA, ông cho biết lý do ký tên vào bản Kiến nghị:
“Việc sửa đổi HP lần này không phải là bí mật mà đưa ra toàn dân để tham gia ý kiến. Chúng tôi là những công dân Việt Nam thì chúng tôi tham gia. Y´ kiến chúng tôi có thể đúng, có thể sai nhưng với tư cách là một công dân thì chúng tôi cũng quan tâm đến vấn đề, suy nghĩ và có ý kiến”.
Quyền lập hiến là của toàn dân
Kiến nghị về sửa đổi Hiến pháp 1992 cho rằng Dự thảo “chưa thấu suốt bản chất của một hiến pháp dân chủ, chưa thể hiện sự tin cậy, tín nhiệm của nhân dân với chính quyền theo tinh thần thỏa thuận kiến tạo một môi trường có sự kiểm soát bên trong và bên ngoài đối với quyền lực”.
Kiến nghị nhấn mạnh có ba tiêu chí tạo ra sự chính đáng cho một hiến pháp. Thứ nhất, là mục tiêu bảo vệ độc lập chủ quyền, kiến tạo tự do, dân chủ. Thứ hai là phải thể hiện ý chí chung của nhân dân. Và thứ ba, là phải được xây dựng theo các nguyên tắc pháp luật phổ biến của thế giới văn minh, phù hợp với các cam kết quốc tế mà Việt Nam đã tham gia.
Từ lý do đó, Kiến nghị đưa ra bảy điểm bao gồm đề nghị về lời nói đầu và về Chương I; về quyền con người; về sở hữu đất đai; về tổ chức Nhà nước; về lực lượng vũ trang; về trưng cầu dân ý đối với Hiến pháp; và về thời hạn góp ý kiến sửa đổi Hiến pháp. Theo linh mục Phaolô Nguyễn Thái Hợp, Giám mục
Giáo phận Vinh, mỗi điểm trong Kiến nghị có một tầm quan trọng riêng:
Theo bản Kiến nghị, phần lời nói đầu của Dự thảo “không làm rõ mục tiêu của hiến pháp và chủ thể quy định hiến pháp” và nói rõ rằng quyền lập hiến phải thuộc về toàn dân, không thể thuộc về bất kỳ một tổ chức hay cơ quan nào, kể cả Quốc hội“Mỗi điểm có một vị trí thế. Nhưng cái đầu tiên là cái định hướng của hiến pháp – quyền thuộc về toàn dân không phải của một đảng phái chính trị. Vấn đề nữa là sự phân biệt giữa ba quyền hành pháp, lập pháp, tư pháp. Rồi qua cuộc trưng cầu dân ý để nhân dân nói lên tiếng nói của mình về hiến pháp. Đó là ba nguyên tắc căn bản của một chế độ trong tiến trình dân chủ”.
Theo bản Kiến nghị, phần lời nói đầu của Dự thảo “không làm rõ mục tiêu của hiến pháp và chủ thể quy định hiến pháp” và nói rõ rằng quyền lập hiến phải thuộc về toàn dân, không thể thuộc về bất kỳ một tổ chức hay cơ quan nào, kể cả Quốc hội.
Đặc biệt, Kiến nghị còn nhắc tới vai trò làm chủ của nhân dân trong việc bầu chọn “chủ thể lãnh đạo xã hội”, nói thêm rằng “Việc đảng cầm quyền chấp nhận cạnh tranh chính trị là phù hợp với xu thế lịch sử, là điều kiện cho sự phát triển của đất nước”. Mặc dù là một góp ý khá mạnh dạn và nhạy cảm vì liên quan đến điều 4 HP, đây được cho là nhằm thực hiện điều “không cấm kỵ” trong góp ý HP mà ông Phan Trung Lý (Chủ nhiệm UB Pháp luật QH) đã nói trước đó.
Người từng tham gia soạn thảo HP 1980 và 1992, ông Nguyễn Đình Lộc cũng khẳng định thêm:
“Xã hội chúng tôi ngày càng dân chủ hóa, dân chủ chân chính chứ không phải hời hợt. Bản thân tính chất HP 1992 hiện nay là được ban hành từ đầu có một ý nghĩa rất lớn là đổi mới. HP 1992 thay HP 1980 – là một HP thực hiện cơ chế rất cũ. Cho nên HP 1992 đã làm được một điều là thay cơ chế cũ đó. Nhưng từ HP 1980 đến 1992 thì thời gian còn ngắn quá nên việc thay đổi không đơn giản. Cho nên
bây giờ vẫn tiếp tục sữa đổi. Việc này cũng nằm trong cùng một chiều hướng đối với HP 1992”. Quyền con người trong Hiến Pháp
Quyền con người là một trong những điều được nhắc đến đầu tiên trong bản Kiến nghị. Trước đó, đã có ý kiến của luật gia cho rằng quyền con người và quyền công dân cần được liệt kê một cách tách bạch trong Dự thảo sửa đổi HP. Ngoài ra, các vị trí thức kiến nghị quyền con người cần được ghi theo đúng tinh thần của Tuyên ngôn về Quyền Con người năm 1948 và các công ước quốc tế mà Việt Nam là thành viên. Linh mục Nguyễn Thái Hợp cho rằng Việt Nam cần tiến đến xu thế chung của quốc tế:
“Tự do tôn giáo nằm trong quyền con người – một quyền được công ước QT công nhận. Thực hiện điều này thì chế độ “xin-cho” dần dần sẽ không còn nữa hoặc giảm thiểu. Việt Nam đang trong tiến trình hội nhập và ký rất nhiều văn bản với các cơ quan quốc tế. Nếu luật Việt Nam không phù hợp với bản Tuyên ngôn QT Nhân quyền chẳng hạn, thì lúc đó Tuyên ngôn này vẫn có giá trị hơn luật pháp Việt Nam. Chúng tôi nghĩ là sửa đổi HP thì Việt Nam mới đi vào hội nhập QT, cũng như hòa nhập vào công ước mà Việt Nam đã ký kết”.
Ngoài chữ ký của những người tham gia cách mạng nhiệt thành, Kiến nghị còn có chữ ký của những nhân vật từng là thành viên nghiên cứu, tổ tư vấn và trợ lý của các Thủ tướng Chính phủ Phan Văn Khải, Võ Văn Kiệt. GS-TS khoa học Hoàng Xuân Phú cũng là một trong những người ký tên vào Kiến nghị. Trong thời gian vừa qua, các bài viết của ông về Hiến pháp 1992 thu hút sự chú của dư luận. Theo đó, ông cho rằng hai huyệt tử của chế độ là quy định về quyền lãnh đạo của ĐCSVN và qui định đất đai thuộc sở hữu toàn dân, do Nhà nước quản lý.
Quyền con người là một trong những điều được nhắc đến đầu tiên trong bản Kiến nghị. Trước đó, đã có ý kiến của luật gia cho rằng quyền con người và quyền công dân cần được liệt kê một cách tách bạch trong Dự thảo sửa đổi HPĐất đai là một trong những nguyên nhân chính gây ra nhiều vụ khiến kiện và mâu thuẩn giữa người dân và chính quyền. Từ HP 1980, đất đai được quy định thuộc sở hữu toàn dân. Theo Kiến nghị, qui định này “hoàn toàn xa lạ với nhân dân Việt Nam và đã gây ra rất nhiều bất ổn xã hội”. Kiến nghị cho rằng quyền sở hữu tư nhân về đất đai cần được tôn trọng. Trong Kiến nghị này, một cơ chế Tòa Bảo hiến và hệ thống tam quyền phân lập cùng với việc phúc quyết Hiến pháp được nói đến như một yêu cầu cần thiết. Đây là một trong những điểm được cho là gút mắc lớn nhất liên quan đến Hiến pháp Việt Nam. Từ khi hiến pháp đầu tiên của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa ra đời năm 1946, qua nhiều lần sửa đổi nhưng HP Việt Nam chưa từng được phúc quyết. Theo nhà văn Võ Thị Hảo, Hiến pháp cần được tất cả mọi người quan tâm:
“Hiến pháp là điều cần phải được bảo vệ như là giữ con ngươi của mắt mình. Bởi vì đó là một khế ước quan trọng nhất để giữ quyền tự do và dân chủ của người dân. Tôi cho rằng ai cũng phải quan tâm đến HP chứ không phải chỉ nhà văn, nhà làm luật hay nhà quản lý. Mỗi một người góp chút sức đốt thêm một ngọn lửa để đánh thức lương trì, làm mọi người nhìn lại những gì mình làm, và để cuộc sống được tốt hơn, cho sự bạo tàn biến mất”.
Theo thông báo của UB Dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992, thời gian lấy ý kiến đóng góp sẽ kéo dài 3 tháng, bắt đầu từ ngày 2 tháng 1. Từ ngày 23 tháng 1, cơ quan truyền thông các cấp cũng sẽ bắt đầu đăng tải toàn văn nội dung Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992. Theo Kiến nghị trên của giới trí thức, thời gian góp ý cho Dự thảo cần được kéo dài đến hết năm nay.
Copyright © 1998-2011 Radio Free Asia. All rights reserved.
http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/peti-for-new-contitu-01222013062851.html
Tranh chấp Biển Đông : Philippines điệu Trung Quốc ra trước tòa án Liên Hiệp Quốc
Ngoại
trưởng Philippines Albert Del Rosario thông báo với báo giới quyết định
của Manila đưa tranh chấp với Trung Quốc ra tòa án quốc tế, Manila,
22/01/2013.
REUTERS/Department of Foreign Affairs
Trong một cuộc họp báo vào hôm nay, 22/01/2013, Ngoại trưởng
Philippines Albert del Rosario cho biết là nước ông đã khiếu nại trước
một tòa án trọng tài Liên Hiệp Quốc về các đòi hỏi chủ quyền của Trung
Quốc tại vùng Biển Đông. Các yêu sách của Bắc Kinh đã phạm vào các vùng
mà Manila tuyên bố chủ quyền. Đại sứ Trung Quốc tại Philippines đã được
thông báo về sự kiện này.
Giải thích về quyết định của Philippines, Ngoại trưởng Albert del Rosario xác định : « Philippines
đã sử dụng gần như cạn kiệt mọi con đường chính trị và ngoại giao nhằm
giải quyết một cách hòa bình các tranh chấp biển đảo với Trung Quốc...
Chúng tôi hy vọng rằng các thủ tục trọng tài sẽ đạt tới một giải pháp
lâu bền ».
Ông del Rosario cho biết là Manila đã thông báo cho đại sứ Trung Quốc tại Philippines về việc chính quyền Manila đã kiện Trung Quốc trước tòa án trọng tài trong khuôn khổ Công ước Liên Hiệp Quốc về Luật Biển năm 1982 (UNCLOS 1982) mà cả hai nước đều đã phê chuẩn.
Theo Ngoại trưởng Philippines, đơn khiếu nại do nước ông đệ trình trước tòa án Liên Hiệp Quốc đã xác định tính chất hoàn toàn bất hợp pháp của cái gọi là « đường chín đoạn » của Bắc Kinh, phác họa chủ quyền lãnh thổ của Trung Quốc trên Biển Đông, gộp luôn các vùng biển và hải đảo sát cạnh các nước láng giềng.
Văn kiện này đồng thời yêu cầu Trung Quốc "chấm dứt các hoạt động phi pháp, vi phạm quyền chủ quyền và quyền tài phán của Philippines trong khuôn khổ công ước UNCLOS 1982 ».
Ông del Rosario cho biết là Manila đã thông báo cho đại sứ Trung Quốc tại Philippines về việc chính quyền Manila đã kiện Trung Quốc trước tòa án trọng tài trong khuôn khổ Công ước Liên Hiệp Quốc về Luật Biển năm 1982 (UNCLOS 1982) mà cả hai nước đều đã phê chuẩn.
Theo Ngoại trưởng Philippines, đơn khiếu nại do nước ông đệ trình trước tòa án Liên Hiệp Quốc đã xác định tính chất hoàn toàn bất hợp pháp của cái gọi là « đường chín đoạn » của Bắc Kinh, phác họa chủ quyền lãnh thổ của Trung Quốc trên Biển Đông, gộp luôn các vùng biển và hải đảo sát cạnh các nước láng giềng.
Văn kiện này đồng thời yêu cầu Trung Quốc "chấm dứt các hoạt động phi pháp, vi phạm quyền chủ quyền và quyền tài phán của Philippines trong khuôn khổ công ước UNCLOS 1982 ».
Xin nhắc lại là, Trung Quốc hiện đòi hỏi chủ quyền trên hầu như toàn bộ vùng Biển Đông, nhân danh những cái gọi là « thực tế và bằng chứng lịch sử
», bất chấp tuyên bố chủ quyền trong cùng khu vực của các láng giềng
như Philippines cũng như Việt Nam, Brunei, Malaysia, và Đài Loan.
Để xác lập chủ quyền của mình, Trung Quốc không ngần ngại dùng võ lực
đánh chiếm các hòn đảo do nước khác kiểm soát. Vào năm 1974, họ thôn
tính toàn bộ quần đảo Hoàng Sa từ tay Việt Nam, đến năm 1988, họ đánh
chiếm thêm một số đảo khác cũng của Việt Nam tại vùng Trường Sa.
Philippines cũng là nạn nhân của chính sách đó. Vào giữa thập niên
1990, Trung Quốc đã thành công trong việc lần lần chiếm hữu bãi Vành
Khăn (Mischief Reef) ngoài Trường Sa mà Philippines kiểm soát. Sau nhiều
thất bại liên tiếp trong việc vận động ngoại giao để đòi lại, Manila đã
đành phải chấp nhận tình trạng đã rồi.
Kể từ tháng Tư năm 2012, Bắc Kinh như lại áp dụng chính sách gặm nhắm
đó đối với bãi Scarborough ở khu vực Macclefiels Bank ngoài Biển Đông –
tên Philippines là Panatag, nhưng tên Trung Quốc là Hoàng Nham. Lần
này, Philippines có dấu hiệu phản ứng quyết liệt hơn, không ngừng tố
cáo, trên các diễn đàn quốc tế và khu vực, hành vi bành trướng của Bắc
Kinh.
Trong thời gian gần đây, Manila đã đe dọa là sẽ điệu Bắc Kinh ra
trước Tòa án Quốc tế về các hành động lấn lướt chủ quyền tại vùng Biển
Đông. Với quyết định được loan báo hôm nay, Philippines cho thấy là họ
không chỉ nói suông.
Theo lời Ngoại trưởng Albert del Rosario vào hôm nay, sở dĩ
Philippines phải viện đến biện pháp này, đó là vì thái độ thiếu hợp tác
của Trung Quốc : « Trong nhiều dịp kể từ năm 1995, Philippines đã
thảo luận với Trung Quốc để giải quyết các tranh chấp (biển đảo) một
cách hòa bình, (nhưng) cho đến ngày nay, triển vọng đạt được một giải
pháp vẫn xa vời ».
tags: Biển Đông - Châu Á - Chủ quyền - Liên Hiệp Quốc - Philippines - Quốc tế - Tranh chấp - Trung Quố
http://www.viet.rfi.fr/chau-a/20130122-tranh-chap-bien-dong-philippines-dieu-trung-quoc-ra-truoc-toa-an-lien-hiep-quoc
Philippines đã đưa Trung Quốc ra một tòa án của Liên Hiệp Quốc với hy
vọng giải quyết tranh chấp lãnh hải kéo dài trên vùng biển Đông.
Ngoại trưởng Albert del Rosario cho biết Manila đã đưa vụ tranh chấp ra Tòa án Quốc tế về Luật Biển bởi vì chính quyền nước này đã ‘cạn kiệt gần như tất cả các giải pháp chính trị và ngoại giao nhằm giải quyết tranh chấp thông qua đàm phán với Trung Quốc’.
Ông del Rosario cho biết Philippines yêu cầu tòa án trọng tài của Liên Hiệp Quốc tuyên bố rằng các tuyên bố đòi chủ quyền của Trung Quốc ở biển Đông dựa trên đường 9 đoạn hay còn được người Việt Nam gọi là đường lưỡi bò, đường chữ U, là trái với Công ước Liên Hiệp Quốc về Luật biển và vô giá trị.
Philippines tuyên bố vùng biển nằm trong quy định của một điều khoản thuộc công ước LHQ mà hai nước đã ký, theo đó cho phép các nước tuyên bố một khu vực đặc quyền kinh tế kéo dài 370 km tính từ bờ biển nước họ.
Trung Quốc tuyên bố có chủ quyền gần như toàn bộ 3.5 triệu km vuông ở vùng biển Đông, gây mâu thuẫn không chỉ với Philippines mà còn với Việt Nam, Malaysia, Brunei và Đài Loan.
Hiện chưa có phản ứng tức thời từ Trung Quốc về hành động của Philippines.
Bắc Kinh lâu nay luôn nhấn mạnh rằng tranh chấp lãnh hải ở biển Đông cần phải được giải quyết thông qua các cuộc đối thoại song phương.
Các tranh chấp đang ngày càng trở nên căng thẳng trong những tháng gần đây vì các nước gia tăng khai thác nguồn dầu lửa và khí đốt được cho là có trữ lượng lớn ở biển Đông.
Năm ngoái, các tàu của Trung Quốc và Philippines đã đối đầu nhau trong nhiều tuần quanh bãi cạn không người ở Scarborough mà hai nước cùng tuyên bố chủ quyền.
Nguồn: AP, VOA, Philippine Star
Philippines đưa tranh chấp Biển Đông với Trung Quốc ra tòa LHQ
Tin liên hệ
- Tàu hải giám Trung Quốc tiếp tục tuần tra Biển Đông
- Công ty Philippines: dự án ở Biển Đông cần sự hậu thuẫn của Trung Quốc hay Mỹ
- Việt Nam ủng hộ lập trường của Ấn Độ về vấn đề Biển Đông
- Công ty mạng TQ tìm cách xâm nhập Việt Nam bất chấp căng thẳng Biển Đông
- Đài Loan tái khẳng định chủ quyền ở Biển Đông
CỠ CHỮ
22.01.2013
Ngoại trưởng Albert del Rosario cho biết Manila đã đưa vụ tranh chấp ra Tòa án Quốc tế về Luật Biển bởi vì chính quyền nước này đã ‘cạn kiệt gần như tất cả các giải pháp chính trị và ngoại giao nhằm giải quyết tranh chấp thông qua đàm phán với Trung Quốc’.
Ông del Rosario cho biết Philippines yêu cầu tòa án trọng tài của Liên Hiệp Quốc tuyên bố rằng các tuyên bố đòi chủ quyền của Trung Quốc ở biển Đông dựa trên đường 9 đoạn hay còn được người Việt Nam gọi là đường lưỡi bò, đường chữ U, là trái với Công ước Liên Hiệp Quốc về Luật biển và vô giá trị.
Philippines tuyên bố vùng biển nằm trong quy định của một điều khoản thuộc công ước LHQ mà hai nước đã ký, theo đó cho phép các nước tuyên bố một khu vực đặc quyền kinh tế kéo dài 370 km tính từ bờ biển nước họ.
Trung Quốc tuyên bố có chủ quyền gần như toàn bộ 3.5 triệu km vuông ở vùng biển Đông, gây mâu thuẫn không chỉ với Philippines mà còn với Việt Nam, Malaysia, Brunei và Đài Loan.
Hiện chưa có phản ứng tức thời từ Trung Quốc về hành động của Philippines.
Bắc Kinh lâu nay luôn nhấn mạnh rằng tranh chấp lãnh hải ở biển Đông cần phải được giải quyết thông qua các cuộc đối thoại song phương.
Các tranh chấp đang ngày càng trở nên căng thẳng trong những tháng gần đây vì các nước gia tăng khai thác nguồn dầu lửa và khí đốt được cho là có trữ lượng lớn ở biển Đông.
Năm ngoái, các tàu của Trung Quốc và Philippines đã đối đầu nhau trong nhiều tuần quanh bãi cạn không người ở Scarborough mà hai nước cùng tuyên bố chủ quyền.
Nguồn: AP, VOA, Philippine Star
Quân đội TQ 'sẵn sàng chiến đấu'
Cập nhật: 04:27 GMT - thứ ba, 22 tháng 1, 2013
Phó Chủ tịch Quân ủy Trung
ương Trung Quốc Hứa Kỳ Lượng vừa có chuyến đi kiểm tra và úy
lạo quân sỹ, trong đó ông kêu gọi "sẵn sàng chiến đấu và chiến
thắng".
Thượng tướng Hứa, 63 tuổi, người vừa được
bầu chọn vào Quân ủy Trung ương sau đại hội Đảng 18 cùng với
Tướng Phạm Tường Long, cũng là ủy viên Bộ Chính trị và được
cho và nhân vật hết sức quyền lực trong quân sự của Trung Quốc.Các bài liên quan
Chủ đề liên quan
Trong khuôn khổ chuyến thị sát này, Tướng Hứa đã thăm hai đơn vị chủ lực Giải phóng quân Trung Quốc ở Lạc Dương, tỉnh Hà Nam, và Thanh Đảo, tỉnh Sơn Đông, hai đơn vị này đều thuộc Quân khu Tế Nam.
Ông Hứa Kỳ Lượng kêu gọi Giải phóng quân Trung Quốc thực hiện chỉ thị của tân Tổng bí thư Tập Cận Bình, người cũng giữ chức Chủ tịch Quân ủy Trung ương, "sẵn sàng chiến đấu và chiến thắng trong chiến tranh".
Ông Tập, ngay sau khi nhậm chức, hồi đầu tháng 12/2012 đã có chuyến thị sát và làm việc tại Đại Quân khu Quảng Châu và hạm đội Nam Hải. Đây là chuyến công tác miền Nam đầu tiên của ông trên cương vị mới, cho thấy tầm quan trọng của quân đội trong các chính sách hướng về phía Nam của Đảng CSTQ.
Khi ở thăm Quân khu Quảng Châu, ông Tập Cận Bình đã nhấn mạnh tầm quan trọng của việc diễn tập nhằm chuẩn bị cho tình huống có chiến tranh.
Sẵn sàng cho chiến tranh
Trong chuyến thăm quân khu Tế Nam, Tướng Hứa Kỳ Lượng yêu cầu binh sỹ nâng cao khả năng tác chiến và tăng cường các cánh quân chủ lực nhằm "bảo vệ chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ và an ninh khi cần thiết".Lãnh đạo Đảng CSTQ đã chỉ thị cho quân đội đào tạo binh sỹ trong điều kiện gần sát với chiến đấu, đồng thời cân nhắc lại thực tế tác chiến.
Báo chí nhà nước Trung Quốc gần đây cũng đưa ra nhiều lời kêu gọi tăng tính sẵn sàng chiến đấu của các đơn vị bộ đội.
Song song, Trung Quốc tiếp tục tăng mạnh ngân sách quân sự và hiện đại hóa quốc phòng.
Dường như đây là các tín hiệu cảnh báo gửi đến các đối thủ của Trung Quốc, trong bối cảnh căng thẳng tiếp tục gia tăng ở Biển Hoa Đông với Nhật Bản, và Biển Đông với một số quốc gia Đông Nam Á, trong đó có Việt Nam.
Hai quân khu Quảng Châu và Tế Nam trên thực tế là tiền đồn trực tiếp bảo vệ lợi ích của Trung Quốc ở Biển Đông (Trung Quốc gọi là Nam Hải) và Biển Hoa Đông.
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/world/2013/01/130122_china_army_xuqiliang.shtml
Labels:
BÊN KIA BỜ ĐẠI DƯƠNG 246
TRẺ RANH - THẾ TRÂN - CHIẾN SĨ HOÀNG SA
Thursday, January 24, 2013
TRẺ RANH LUẬN CHÍNH
CHUYỆN NƯỚC NON
Truyên dài đâu đá trong hàng ngũ lãnh đao Đảng Công Sản VN
Sau khi phe Trong và Sang tổ chức hôi nghị 6 với ý
đô""bứng"" Nguyễn Tấn Dũng ra khỏi ghế Thủ Tướng Chánh Phủ
thất bại, phe Trọng và Sang bèn tính tới chuyện trói chân trói tay Nguyễn Tấn
Dũng bằng cách tái lâp lại hai ban Nôi chính và ban Kinh tế. Như vây là bô
chánh trị sẽ thêm hai người nữa pheSang Trọng coi như nắm đa số tuyệt đốii
trong bộ chánh trị tha hồ làm mưa làm gió Nhưng phe Nguyễn Tấn Dũng cũng đâu chịu
kém vì bên cạnh Nguyễn Tấn Dũng có Tâp Cân Bình Tổng bí Thư Đảng Công Sản Trung
Quôc và tòa đai sư Mỹ ở Hà nôi cùng bà
quả phụ cố Thủ Tướng Võ Văn Kiêt nữa đâu
có lép vế..Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng chơi ngay đòn phủ đầu ông Nguyễn Bá Thanh
tân trưởng ban Nội Chính kiêm bí thư TPĐà Nẵng bằng cách cho lệnh Ban Thanh Tra Chánh Phủ công bố
kêtt quả Thanh Tra những bê bối trong việc xử dụng đất ở Đà Năng qua ba đời chủ
tịch dưới quyền bí thư Nguyễn Bá Thanh với kêt quả Đà Năng đã làm thât thoát
ngân sách 3400 tỷ đồng..Đòn của thủ tương Dũng đã làm ông tân trương ban Nội
Chính Nguyễn Bá Thanh lúng
Nhà văn Hoàng Cát tác giả truyện ngắn Cây táo nhà ông Lành
đươc báo Văn Nghệ ca ngợi
Hoàng Cát tác giả truyện ngắn Cây Táo Nhà Ông Lành là nhà văn cầm ""các ""từng tốt nghiệp
lớp bồi dưỡng sáng tác của Hội Nhà Văn cầm các ở VN từ năm 1972 và là nhà văn
thương binh từ năm 1969[Hoàng Cát mất một chân ở chiến trường Quảng Nam]nhưng
chỉ vì viết truyện ngăn Cây Táo Nhà Ông Lành đăng trên báo Văn Nghệ năm 1973 mà
bị Tố Hữu treo bút vì Tố Hữu tên khai sinh là Lành.Do vụ án văn nghệ này mà mấy
nhà văn xứ Nghệ [quê hương Hoàng Cát] làm đôi câu đối nổi tiếng:
Thằng Cát viết điều hung/
Ông Lành làm điều dữ
Thằng Cát viết điều hung/
Ông Lành làm điều dữ
Bị treo bút nhiều chục năm mãi tới thời đổi mới Hoàng Cát mới
đươc xóa án nhưng thiên hạ vẫn ngại Hoàng Cát.Nay bỗng nhiên báo Văn Nghệ cơ
quan ngôn luận của Hội Nhà Văn số ra ngày 22 tháng 12 năm 2012 đăng bài viêt của nhà thơ VươngTrọng đồng
hương xứ Nghệ của Hoàng Cát hết lời ca ngợi Hoàng Cát nhận định rằng Hoàng Cát
là lửa nên chỉ biết cháy
Phòng chống""""tự diễn biến'""'tự
chuyểnhóa""
Tạpchí Cộng Sản cơ quan lý luận của Đảng Cộng Sản Viêt Nam
phối hợp với Đảng ủy cáccơ quan trung ương và Tổng Cục Chánh Trị Quân Đội Nhân
VN vừa tổ chức cuộc hội thảo phòng chống""tự diễn biền""""tự
chuyển hóa""trong cán bộ đảng viên.Ông Vũ Đức Phúc Tổng biên tập Tap
chí Cộng Sản trong bài đề dẫn hội thảo đã cho rằng '""tư diễn biến""""tự
chuyển hóa"" là những vấn đề phưc tạp muốn chống những hiện tương này
phải dựa vào dân cũng như xây dựng Đảng cũng phải dựa vào dân..Đúng là nói như
Việt cộng.Dân muôn thay đổi dân muốn đổi mới mà thay đổi thì phải diễn biến và
chuyển hóa Như vậy sự tư diễn biến tư chuyển hóa là tự đổi mới chống các hiện
tương này là chống đổi mới rồi.Đảng Cộng Sản VN
""hết đừong "" rồi mới chống tự diễn biến chống tự
chuyển hóa chống đổi mới
Ly kỳ hơn ông đai tướng Phùng Quang Thanh bộ trưởng quốc
phòng còn viết một bài ""đai luận"" đăng trên tạp chi Quôc
Phòng Toàn Dân nói rằng nếu diễn biến hòa bình diễn ra ở VN thì VN sẽ bị môt cường quốc tấn công quân
sư.Ông đại tướng Thanh không nói cường quôc đó là nước nào nhưng ai cũng thấy
ông Thanh ám chỉ Trung Quôc.Vây đã rõ viêc VN chống tư diễn biến tư chuyên hóa
là theo yêu câu của ai rồi
Thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh:biểu tình chống Trung Quôc chỉ
gây bất ổn
Trong một cuộc phỏng vấn của báo Tuổi Trẻ thương tướng Nguyễn
Chí Vịnh[ con trai trên giấy tờ là của đại tướng Nguyễn Chí Thanh nhưng thưc tế là con""chợ
đen"" của ông Sáu búa Lê Đưc Thọ nhân vật nổi tiếng khát máu trong Đảng
Cộng Sản VN và cũng là tay sai số 1 của
Trung Quốc]sau khi ba hoa chích chòe về chiến lựợc chiến thuật đã lên án những
ngươi dân VN biểu tình chống Trung Quốc xâm lăng quần đảo Hoàng Sa và lấn chiếm
quần đảo Trường Sa là gây bất ổn.Ôi ông
thượng tướng nổi tiếng chôm chĩa và lẻo mép,ông làm tay sai cho Tầu thì cứ nói
mẹ nó ra quanh co rồi lên án người yêu nước chống quân xâm lăng thì cái mặt chuột
kẹp của ông nó đã chình ình ra khiến cho thiên hạ cười ngất thôi
Nhà báo đại tá công an Nguyễn Như Phong chụp mũ nhà báo JB Nguyễn hữu Vinh là kẻ đội lốt tôn
giáo
Nhà báo đai tá công an Nguyễn Như Phong Tổng biên tập báo
Năng Lương Mới của Tập đoàn dâu khí VN theo lệnh của tướng công an Nguyễn Văn
Hưởng viết bài chụp mũ nhà báo JBNguyễn
hữu Vinh là kẻ đội lốt tôn giáo.Nhà báo
Vinh viết bài đáp lễ trên internet nói rằng ông chỉ viết báo rao giảng phúc âm và sư thật chứ không viết báo
lươn lẹo như nhà báo đạitá công an Nguyên Như Phong khi tầu hải giám Trung
Quôc cắt ""cáp""
thăm dò của tầu Bình Minh thụôc tâp đòan dâu khí VN thành tầu
hải giám Trung Quôc làm đưt cáp thăm dò tầu Bình Minh
Chung quanh viêc sửa hiên pháp năm 1992
Ơ cái nước CHXHCNVN này nó kỳ cục lắm hiến pháp càng sưa thì
càng tồi đi, cái bản hiên pháp năm 1946
làm gì có điều 4 qui định Đảng Công Sản VN là Đảng lãnh đao đôc quyên chánh trị cũng như
các điều kinh tê nhà nước là kinh tê chủ đạo đất đai thuôc sở hữu tòan dân
do nhà nước quản lý..Qúai đản nhất là
cái điều 4 chửi bố điêu 2 vì điều 2 qui định tất cả quyền lưc thuộc về nhân dân
Nguyên Bá Thanh trưởng ban Nôi Chính Trung ương Đảng Công Sản VN
Ông Nguyên Bá Thanh bí thư thành ủy Đà Năng vừa đươc Bô
Chánh Trị Đảng Cộng Sản VN bổ nhiêm làm
Trương ban Nôi ChínhTrung ương Đảng môt chức siêu quyền lưc mặc dù ông còn ở ngòai bô chánhtrị nhưng chắc ông sẽ đươc bổ
xung thêm vào bô chánh trị đê trở thành nhân vât không thua gì tổng bí thư.Ngay
khi ông Thanh lên chức và với tư cách này ông Thanh chủ tọa hôi nghị tổng kết công tác ngành công an Thành phố Đà
Năng ông đã tuyên bố không đồng tình với việc ngăn cấm các trang web bất đồng
chánh kiến.Theo ông Thanh mình có cái xấu phải cho người ta nói người ta nói
sai thì mình lên tiếng chứ sao lại cấm .Theo dư luân thì ông Thanh nhận chưc
trưởng nan Nội Chính hơi phiêu liêu và đây là dịp cho ông Thanh chưng tỏ khả
năng và phơi bầy bản lĩnh
Thư của nhà văn Hòang
Lai Giang gưi""đông môn"" Nguyên Phu Trọng
Nhà văn Hòang Lại Giang vốn là môt Đảng viên Đảng Công Sản
VN thuộc lọai""rặc'"" ông theocha đi tâp kết từ Bình Đinh ra Bắc vơi học lưc I tờ
và đươc học trường miền Nam rồi sau đó tốt nghiệp trung học và vào học khoaVăn
trường Đại học Tông Hơp Hà nôi trước Tổng bí thư Đảng Công Sản VN Nguyễn Phú Trọng
hai khóa do đó ông gửi thư ngỏ cho Tổng bí thư Nguyên Phú Trọng với tư cách môt
ngưoi ""đông môn"" đàn anh gửi cho đàn em..Mở đầu thư ông
Giang nói ông theo chủ nghĩa xã hôi dân chủ của Lassall còn ông Trọng theo chủ
nghĩa xã hôi bạo lưc của Lê nin và ông rất buồn khi nghe bạn bè nói từ ngày ông
Trọng lên làm Tổng bí thư Đảng Cộng Sản VN có tới 50 trí thức nhân sĩ bị làm
khó dễ bắt bơ giam cầm.Nay ông rất buồn thấy ông Trọng phát đông chiến dịch chống
tư diễn biến tư chuyển hóa.Ông Giang khuyên ông Trọng nên theo gương ông cốTổng
bí thư Đảng Công Sản VN Trưòng Chinh người nổi tiêng bảo thủ và theo Mao Trạch
Đông đã tư diễn biến tự chuyển hóa bỏ nên kinh tê bao cấp sang nền kinh tê thị
trường cơi trói cho văn nghê sĩ
Nhà thơ Hòang Nhuân Câm súyt ăn đạn
Theo blog của nhà văn Phạm viêt Đào thì nhà thơ Hòang Nhuân
Câm lúc 12 giơ ngày 2 tháng 1 vừa ăn uống với
hai ngươi bạn đứng lên thì nghe tiếng nổ và thấy cửa kính trươc măt lủng
môt lỗ to tổ bố.Nhà thơ Hòang Nhuận Cầm đã đem viêc này trình cơ quan an ninh
và đươc biết môt viên đạn tư xa băn vào phía ông nhưng rât may viên đạn đã
không trúng ông.Đươc biêt nhà thơ Hoàng Nhuận Cầm là con trai nhạc sị tiền chiến
Hoàng Gíac
Nư nghê sĩ Kim Chi chơi bạo
Nư nghê sĩ Kim Chi là diễn viên điên ảnh và vơ đầu đời của
đao diễn Lâm Tới và bạn cùng khóa vơi nghê sĩ nhân dân Trà Giang vừa chơi bạo từ
chối băng khen của thủ tướng chánh phủNữ
Nghệ sĩ.Kim Chi tuyên bố rằng Kim Chi không muốn trong nhà có chữ ký của người
làm nghèo đất nước
Phạm Cung xuât bản môt lúc hai tâp thơ
Họa sĩ thiên tài Phạm Cung sau khi sang Hàn Quốc triển lãm
tranh bán đươc bộn bạc đã mua một lúc hai giấy phép xuất bản thơ của nhà xuất bản
Hội Nhà Văn để in hai tập thơ Tình Lận Đận và Khúc Ca Quê Hương.Ly kỳ hơn là Phạm
Cung chỉ in bản có kiểm duyệt để nộp lưu chiểu và nhà xuất bản Hội Nhà Văn còn
mấy ngàn bản đem phát hành thì Phạm Cung in theo bản chính của tác giả không kiểm
duyệt gì cả nên những bài nói về chia đôi đât nước ngày quân lực còn nguyên.Phạm
Cung ngươi tạc tương Lý Tống chơi ngon
thât
Tiên sĩ Phan Hông Giang dám nói thât
Trong môt bài trả lời phỏng vân của nhà thơ Hông Thanh
QuangPhó Tổng Biên Tâp nhât báo Công An Nhân Dân nhà văn tiến sĩ Phan Hông
Giang con trai thứ tư của nhà phê bình văn học
Hòai Thanh và là chồng nhà thơ Nguyên thị Hông Ngát tuyên bô VN chỉ khá
đươc khi xây dưng đươc ""bô ba"" Nhà nươc pháp quyên,Kinh
tê thị trương văn minh và xã hôi dân sư lành mạnh.Ông Giang nói hay lắm nhưng Đảng
Cộng Sản VN còn chìnbh ình ra đó với chế độ toàn trị thì cái bộ ba mơ ước của
ông Giang còn mãi là ước mơ.Đều đáng ca ngợi là ANTG tháng dám đăng những ý hay
của tiến sỉ Giang
Mẹ hát con khen hay
Hai nhà văn Y Ban và Pham
Ngọc Cảnh Nam vừa công khai từ chối bằng khen của Hội Nhà Văn với lý do ban giám khảo không đủ tâm đủ tầm
làm giám khảo của giải thưởng văn chương Hội Nhà Văn.Nhà văn Y Ban một ngươi có chân trong ban giám khảo đã mói thẳng ban giám khảo giải năm nay là
ban giám khảo lợi ich nhóm và cho biết giải gì mà có tới 4 ủy viên ban chấp
hành lãnh giải đúng là mẹ hát con khen hay
Chuế
Thăng Long Hà nội vốn là
Cổ Loa của nước Việt thờiAn Dương Vương có lịch sử trên hai nghìn năm thế
mà mấy thằng Việt Cộng sợ Tầu quá chỉ dám kỷ niệm một nghìn năm ăn cắp của lich
sử hơn một nghìn năm .Trước hiện tượng này nhà thơ Vương Tân có 4 câu thơ như
sau
Cổ Loa Thăng Long rồi Hà nội
Kinh đô hai nghìn năm có lẻ
Sao kỷ niệm một ngàn năm
thôi
Sơ Tầu quá nên thật
là chuế
Nơ xấu
Ngân hàng ở VN đang điên đầu vì nợ xấu khó đòi.Bây giờ thiên
hạ mới biết mấy tập đoàn nhà nước nợ tới một triệu hai trăm nghìn tỷ.Mà những tập
đoàn nhà nước nợ nhiều nhất là Vinasin,Vinaline.Thép,Sông Đà lại trên bờ vưc thẳm
phá sản.Tập đoàn kinh tế nhà nước điêu đứng thì ngân hàng cũng lao đao cả nước
vỡ nợ đến nơi rồi
TRẺ RANH
Wednesday, January 23, 2013
THẾ TRÂN * NGƯỜI NHÁI HẢI QUÂN
Đi vào
lòng địch
Thế Trân
(Theo lời kể của ông Nguyễn Văn Kiệt và dữ kiện trong các trang web)
Lời ngỏ: Cuối năm 2001 người xem TV các
chương trình “Suicide Missions” (History
Channel), “Navy SEALs: Untold stories”
(TLC - The Learning Channel) sẽ thấy một
nhân vật Việt Nam tên Kiệt được nhắc đến
trong những chuyến công tác chưa bao giờ
được kể lại. Nhân vật này là ai? Tình
tiết trong các phim tài liệu đó có chính
xác không? Mời đọc giả đi ngược thời
gian….
Cách đây gần 30 năm về trước, vào mùa hè năm 72 được biệt danh là “Mùa Hè Đỏ Lửa”. Cộng sản Bắc Việt (CSBV) mở cuộc tấn công xâm lăng miền Nam Việt Nam ở ba mặt trận: Quảng Trị, Cao Nguyên, An Lộc. 30 ngàn quân CSBV trang bị vũ khí tận răng, tràn qua vùng phi quân sự (DMZ) ở vĩ tuyến 17, vượt tràn qua sông Bến Hải. Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) và đồng minh ở trong thế giằng co với kẻ địch…
.
Phi cơ thám thính điện tử EB-66.
Trong một chuyến thám thính thâu lượm
tin tức, chiếc máy bay EB-66 của không
lực Hoa Kỳ bất thình lình bị hỏa tiễn
SAM bắn hạ. Vừa kịp tung ra khỏi máy
bay, Trung Tá Iceal “Gene” Hambleton
kinh hãi chứng kiến cảnh chiếc máy bay
bùng nổ làm thiệt mạng 5 người còn lại
trong phi hành đoàn. Chiếc dù từ từ lượn
xuống, dù bị mây mù che phủ không thấy
đất, Trung Tá Hambleton biết chắc là 30
ngàn địch quân đang chờ mình dưới đất.
Thế là guồng máy quân sự của đồng minh
bắt đầu một cuộc “tìm kiếm và giải cứu”
(search and rescue) đắt giá và tổn hại
nhất trong cuộc chiến. Hai chiếc trực
thăng Bộ Binh vừa nhào đến địa điểm giải
cứu liền bị bắn hạ. Phi hành đoàn 4
người của chiếc Blueghost 39 thiệt mạng
tại chỗ. Chiếc trực thăng thứ nhì ráng
“lết” đến một địa điểm an toàn và phi
hành đoàn được một chiếc trực thăng khác
đến giải cứu.
Trung tá Không quân Hoa Kỳ Hambleton.
Màn đêm buông xuống, Trung Tá Hambleton
trơ trọi một mình dưới đất trong sự che
chở của rừng rậm, bủa vây tứ bề bởi một
lực lượng địch quân lớn nhất trong cuộc
chiến VN. Hôm đó là ngày Phục Sinh, chủ
nhật 2 tháng 4, 1972. Không quân Hoa Kỳ
(HK) biết vị trí của Trung Tá Hambleton
nhưng không tài nào với tới nổi ông ta
vì địch quân bủa vây dầy đặc. Tối đó họ
chỉ có thể thả mìn xung quanh ông ta để
ngăn cản địch quân tới gần. Sáng hôm sau,
chiếc trực thăng “Jolly Green 65″ bay
tới gần vị trí của Trung Tá Hambleton
thì lập tức bị “dàn chào” bởi một trận
mưa đạn tàn khốc. Lại phải “lết” về.
Chuyến kế của “Jolly Green 66″ cũng
không khấm khá. Đạn bắn rát từ tứ phía
như xé nát chiếc trực thăng. Và cũng
phải “lết” về lại căn cứ. Trước khi màn
đêm phủ xuống vào ngày Thứ Hai, một
chiếc máy bay hỗ trợ cho cuộc giải cứu
bị hỏa tiễn SAM bắn hạ. Đại Uý William
Henderson và Trung Úy Mark Clark nhảy dù
thoát hiểm, đáp xuống đất gần vị trí của
Trung Tá Hambleton. Cuộc giải cứu bây
giờ không phải cho một người nữa, mà cho
3 sĩ quan Hoa Kỳ, mỗi người lạc một lối.
Dưới đất, 3 người phi công HK chứng kiến
tận mắt trong nỗi niềm thất vọng khi
thấy các loạt giải cứu kế tiếp bị đẩy
lui bởi hỏa lực tàn khốc của địch. Chỉ
trong vòng 24 tiếng đồng hồ, 3 máy bay
bị bắn hạ, 5 chiếc bị thiệt hại nặng nề,
4 người thiệt mạng. Và xui xẻo thay tối
đó Đại Úy Henderson bị CSBV lùng bắt
được. Trong khi đó, quân đội HK khám phá
ra rằng Trung Tá Hambleton từng phục vụ
với Bộ Tư Lệnh Chiến Lược Không Quân
(Strategic Air Command). Ông ta giữ
trong đầu một kho kiến thức về hệ thống
hỏa tiễn nguyên tử, cái loại dữ kiện
không thể để rơi vào tay kẻ địch. Bằng
mọi giá phải giải cứu cho được Trung Tá
Hambleton.
Phóng đồ hành quân Bat 21 Bravo và Nail
38 Bravo giải cứu Trung tá Không quân
Hoa Kỳ Hambleton từ ngày 2 đến ngày 14
tháng 4 năm 1972. Những ngày kế tiếp,
không lực HK mở nhiều cuộc tấn công xung
quanh cầu Cam Lộ. Vì hỏa lực địch quá
mạnh, không chiếc máy bay nào có thể
xuyên thủng vòng vây được. Trái lại hầu
hết đều bị bắn hư hại nặng. Mọi người
đều nhận ra là kẻ địch đang dùng hai phi
công Hoa Kỳ làm mồi để nhử các chuyến
giải cứu vào để tiêu diệt. Đến ngày 6
tháng 4, tổng cộng có đến 52 chiếc máy
bay và 4 chiếc B-52 oanh tạc liên tục
chung quanh vùng Cam Lộ. Trong lúc đó,
chuyến phi hành “Jolly Green 67″ chuẩn
bị để thực hiện cú “chộp” lấy Trung Tá
Hambleton. Chiếc trực trăng “Jolly Green
67″ gần đáp xuống vị trí của Trung Tá
Hambleton giữa khói lửa mịt mù, giữa
những lằn đạn của địch cào nát phi cơ.
Bị bắn quá rát, trực thăng rút lên không
kịp, rơi sầm xuống đất nổ tung. Thiệt
mạng tất cả phi hành đoàn 6 người. Trung
Tá Hambleton gục khóc khi thấy biết bao
nhiêu người thiệt mạng chỉ để giải cứu
lấy mình. Bằng mọi giá ông ta tự nhủ
cũng phải sống còn…. Ngày 7 tháng 4, một
chiếc máy bay khác hỗ trợ cuộc giải cứu
lại bị bắn hạ. Trung Úy Bruce Walker và
Trung Úy Larry Potts bị thất tung. Ngày
9 tháng 4, quân lực HK nhận thấy cuộc
giải cứu kết hợp nỗ lực của nhiều binh
chủng không thành công. 5 phi cơ bị bắn
hạ, 9 quân nhân bị thiệt mạng, 2 người
là tù binh, mất tung tích 2 sĩ quan khác.
Không lực Hoa Kỳ gần như bó tay chưa
biết tính toán như thế nào. Lúc bấy giờ,
Đại Tá Thủy Quân Lục Chiến Al Gray đưa
ra một đề nghị khác: một cuộc giải cứu
âm thầm bằng đường bộ. Ai thực hiện công
tác này? Câu trả lời: Biệt kích Mỹ và
Việt. Đại Úy Thomas Norris - (hình trái)
- US Navy SEAL cùng 5 Người Nhái
(Frogmen) Việt Nam từ căn cứ Đà Nẵng đến
để chuẩn bị. Cùng lúc đó, không lực HK
ra tín hiệu cho hai phi công HK kẹt
trong lòng địch tìm cách tới điểm hẹn.
Trung Úy Clark đang ở gần sông Cam Lộ,
chảy về hướng Đông ra Cửa Việt. Tối ngày
10 tháng 4 sẽ men theo ven sông đến điểm
hẹn. Còn Trung Tá Hambleton cách giòng
sông gần 2 cây số cần phải được hướng
dẫn để len lỏi qua vòng đai địch quân
dầy đặc để đến bờ sông. Toán biệt kích
tập trung tại một tiền đồn (forward
operating base) nằm trên một ngọn đồi
thấp cạnh sông Miếu Giang, quận Cam Lộ.
Nhóm Người Nhái Việt Nam gồm có một Đại
Úy trưởng toán, hai Hạ Sĩ Nhất, và hai
Hạ Sĩ. Kiệt, 27 tuổi, lúc bấy giờ là Hạ
Sĩ Nhất Trọng Pháo, thuộc sở Phòng Vệ
Duyên Hải, và cũng là một Biệt Hải được
huấn luyện theo mô hình của US Navy
SEALs. Từ tiền đồn, Norris cùng với nhóm
Biệt Hải đi ngược dòng sông để giải cứu
cho Trung Úy Clark trước, rồi Hambleton
sau đó. Khi màn đêm buông phủ ngày 10
tháng 4, đội biệt kích khởi hành. 6
người trơ trọi trong bóng đêm đối đầu
với một lực lượng địch quân đã bất chấp
sức mạnh của không lực HK. Thoạt đầu,
toán biệt kích dự tính bơi ngược dòng
sông để gặp Trung Úy Clark trôi xuôi
dòng xuống. Nhưng vì dòng nước chảy mạnh
quá nên cả toán đành phải xâm nhập bằng
đường bộ theo ven bờ sông. Toán biệt
kích chậm rãi tiến từng bước trong màn
đêm, vượt qua mặt từng đoàn thiết giáp,
xe hàng, và các toán tuần tiểu thường
xuyên canh phòng. Đây là một việc chậm
rãi, nguy hiểm và có thể trở thành chết
người trong nháy mắt. Nhóm điều hành
chuyến giải cứu biết là nguy hiểm nên đã
dặn cả toán là đừng đi quá một cây số
vào cứ địa của địch ở thượng nguồn.
Nhưng toán biệt kích biết là như vậy
không đủ nên tiếp tục âm thầm vượt qua
tai mắt kẻ địch để cuối cùng dừng lại và
chờ … 2 cây số ở thượng nguồn.
Trực trăng Jolly Green HH-53 cấp cứu phi công lâm nạn. Gần 3 giờ sáng, toán biệt kích phát hiện một vật di động xuôi dòng sông. Đó chính là Trung Úy Clark. Trước khi cả toán bắt đầu cuộc giải cứu thì một toán tuần tiểu của địch xuất hiện. Cả toán lặng yên chờ đợi trong khi Trung Úy Clark cứ trôi xuôi dòng sông. Đến khi kẻ địch đã đi qua thì Trung Úy Clark cũng biến dạng trên dòng sông nước chảy mạnh. Cả toán biệt kích rút lui đi dọc theo bờ sông để truy lùng Clark. Cuối cùng toán phát hiện ông ta đang ẩn núp ở ven sông. Trời đã hừng sáng, tuy đã tìm được Trung Úy Clark nhưng cả nhóm vẫn còn ở sâu trong vùng địch. Hết sức chậm rãi và cẩn trọng, toán biệt kích tiếp tục chuyến hành trình đào tẩu khỏi vùng địch. Trưa hôm đó, cả toán về đến vùng an toàn. Trung Úy Clark được bốc về Đà Nẳng. Toán biệt kích còn ở lại tiền đồn. Công tác của họ chưa xong vì vẫn còn một phi công HK cần giải cứu. Ngày hôm sau, 11 tháng 4, toán biệt kích chuẩn bị lên đường. Trong chuyến giải cứu hôm trước cả toán đã chứng kiến tận mắt lực lượng địch quân dầy đặc. Vì thế trước khi toán biệt kích lên đường, không lực HK đã dội bom phủ đầu các vị trí địch để dọn đường. Địch quân liền trả đũa với hàng loạt mọt chê bắn phủ đầu lên tiền đồn quân lực VNCH. Thật là xui xẻo, người Đại Úy Biệt Hải Việt Nam và Trung Tá Anderson (cố vấn cho nhóm biệt kích) bị thương. Một Biệt Hải hộ tống hai người trở lại hậu cứ. Nhóm biệt kích chỉ còn lại 4 người: Tom Norris và 3 Biệt Hải VN. Nhóm biệt kích 4 người còn lại vẫn tiếp tục nhiệm vụ giải cứu. Họ lên đường rạng tối ngày 12 tháng 4. Lần này cả toán mạo hiểm gần 4 cây số sâu vào lòng địch. Càng vào sâu, nhìn thấy địch quân dầy đặc tứ bề, 2 người trong toán biệt kích e ngại và không muốn tiến thêm. Nhưng rồi cuối cùng cả nhóm vẫn tiến tới để truy tìm Trung Tá Hambleton. Trời đã hừng sáng mà không thấy tăm tích ông ta đâu cả, toán biệt kích đành thất vọng rút lui. Trung Tá Hambleton, 53 tuổi, sau 10 ngày trốn tránh, đói khát sức khoẻ kiệt quệ, đầu óc mụ mẫm đi, phương hướng lẫn lộn. Thời gian không còn bao lâu trước khi ông ta gục ngã chết lịm trong rừng già. Hôm sau trong khi toán biệt kích nghỉ dưỡng sức thì không lực HK liên lạc bằng tín hiệu với Trung Tá Hambleton, động viên tinh thần ông ta cố gắng gượng sức để ra đến chỗ hẹn. Sức khoẻ của ông đã đến hồi nguy kiệt. Nếu toán biệt kích không “chộp” được ông tối nay thì có lẽ đó sẽ là cơ hội cuối cùng. Họ cũng lượng định rằng trong tình trạng sức khoẻ như vậy, Trung Tá Hambleton khó mà đến chỗ hẹn. Nếu muốn thành công, toán biệt kích phải đi tìm cho ra được ông ta.
Người
Nhái Hải Quân VNCH Nguyễn Văn Kiệt và
Người Nhái Hải Quân Hoa Kỳ Tom Norris.
Trong chuyến đi này, 2 Biệt Hải VN từ
chối không tham dự. Người duy nhất tình
nguyện đi là Hạ Sĩ Nhất Nguyễn Văn Kiệt,
Liên Đoàn Người Nhái, Hải Quân Việt Nam
Cộng Hòa. Đối diện với hiểm nguy, Kiệt
vẫn tình nguyện đi vì yêu chuộng sự hào
hùng của ngành Biệt Hải, và cũng vì lòng
nhân đạo không nỡ thấy người sắp chết mà
không cứu. Hai biệt kích, một Mỹ, một
Việt. Tom Norris và Kiệt mặc quân phục
ngụy trang như bộ đội chính quy Bắc Việt,
trang bị súng AK-47. Họ quyết định dùng
xuồng đi ngược dòng sông lên hướng Bắc.
Như thế sẽ lẹ hơn đi đường bộ và mới có
đủ thời giờ để truy tìm Trung Tá
Hambleton. Trong màn đêm, tay chèo, tay
súng, họ nghe rõ mồn một tiếng trò
chuyện của địch quân canh gác ven sông,
tiếng gầm rú của xe tăng T-54, tiếng di
động của cả đoàn quân hùng hậu. Họ chèo
chậm rãi để tránh tai mắt kẻ địch. Một
màn sương mù phủ lấp dòng sông che chở
họ khỏi sự dòm ngó của kẻ thù nhưng đồng
thời lại làm cho họ chậm tay chèo. Và họ
cũng không ngờ là họ chèo gần đến cầu
Cam Lộ, nơi địch quân đóng giữ. Khi nghe
tiếng chân bộ đội Bắc Việt tuần tiểu đi
lại trên cầu, họ mới biết là đi lố. May
mắn là sương mù che phủ khắp vùng nên
Tom và Kiệt không bị phát hiện. Họ chèo
trở ngược lại, xuôi dòng sông và tìm
kiếm Trung Tá Hambleton. Rồi cuối cùng
Tom và Kiệt cũng tìm ra Trung Tá
Hambleton, một thân hình tong teo gục
ngã gần bờ sông. Ông ta chỉ còn thoi
thóp thở. Tom và Kiệt đem Trung Tá
Hambleton lên dấu dưới đáy xuồng, lấy lá
chuối che phủ thân hình ông ta. Họ bắt
đầu cuộc hành trình rút lui khỏi vùng
địch, thoát khỏi gọng kềm của tử thần,
vẫn một cách chậm rãi như mọi khi. Lúc
bấy giờ hừng đông đã ló dạng. Bất thình
lình, Kiệt nghe tiếng gọi “Ê, lại đây!”.
Cả hai người cùng quay đầu lại và bắt
gặp 3 tên lính Bắc Việt xa xa trên bờ.
Tên đi giữa là sĩ quan, vắt khẩu K54.
Hai tên cận vệ kè kè AK-47 hai bên.
Khoảnh khắc đó thật dài như thế kỷ. Kiệt
cảm thấy ớn lạnh dọc theo xương sống.
Nhưng cả hai người đều bình tĩnh quay
đầu trở lại, tiếp tục chèo xuồng xuôi
huớng Nam. Vừa chèo, Kiệt đã bắt đầu đếm
thời gian và lắng nghe tiếng súng của
bọn chúng sẽ bắn theo. Nhưng chúng hoàn
toàn im lặng. Một cái im lặng đáng nghi
ngờ và hồi hộp vô cùng. Kiệt ráng lắng
nghe tiếng chân rầm rập đuổi chạy theo.
Nhưng tất cả không gian lúc ấy hoàn toàn
trở lại bình thường im lặng. Một sự tĩnh
mịch khó hiểu. Có thể chúng sẽ liên lạc
máy để chận xuồng ở một đoạn sông sắp
đến? Hay chúng đang chỉ điểm để pháo
kích theo? Bấy giờ là giờ phút hết sức
căng thẳng trong tâm não của Kiệt. Bao
nhiêu giác quan của Kiệt được tận dụng
tập trung quan sát để phản ứng kịp thời
… Tom lập tức báo cáo bằng radio là đã
giải cứu được Trung Tá Hambleton. Tuy
thế chuyến giải cứu chưa xong vì họ vẫn
còn sâu trong lòng địch và khi trời hừng
sáng, sự ngụy trang của họ không qua mặt
được kẻ địch. Vì thế, không lực HK được
điều động sẵn để hỗ trợ bất cứ lúc nào.
Đúng như Kiệt dự đoán, kẻ địch đã báo
động về sự xâm nhập của chiếc xuồng biệt
kích. Tiếng la hét, tri hô vang dậy cả
bầu không khí tĩnh mịch. Cuộc truy đuổi
bắt đầu. Tom và Kiệt chèo hối hả, mượn
dòng nước chảy mạnh để đưa con xuồng đi
thật lẹ, cũng như nhờ cậy vào các tàng
cây dầy đặc ven sông che dấu bớt hình
ảnh chiếc xuồng mong manh. Trong khi đó
đạn của địch không ngừng bắn xối xả
ngang sông. Thấy hỏa lực địch quá mạnh,
Tom và Kiệt tấp xuồng vào một bụi cây
ven sông và gọi không lực yểm trợ ngay
lập tức. Không gian yên lặng của đoạn
sông bị xé nát bởi những lằn đạn bắn tứ
phía. Đạn từ trên không bắn xuống, đạn
từ dưới đất bắn lên, đạn từ hai bên bờ
nhả xuống sông lia lịa. Và cũng nhờ sự
yểm trợ không lực mạnh mẽ và liên tục,
Tom và Kiệt cuối cùng cũng đưa con xuồng
xuôi dòng an toàn. Khi gần đến tiền đồn
của quân lực VNCH, quân đội hai bên dàn
trận ra “tiếp đón” lần nữa. Cộng Sản Bắc
Việt bên bờ Bắc, quân đội VNCH bên bờ
Nam. Hai bên nhả đạn bắn qua lại dữ dội.
Dưới cơn mưa đạn đó, Tom và Kiệt dìu
Trung Tá Hambleton khỏi xuồng và chạy
chặng nước rút nguy hiểm cuối cùng vào
hầm trú ẩn
….
Người nhái Nguyễn Văn Kiệt và Thomas Norris cứu sống được Trung Tá Hambleton đưa về phòng tuyến Việt Nam Cộng Hoà. Cuộc giải cứu đã thành công vượt sức tưởng tượng của mọi người. Khi mà cả không lực Hoa Kỳ bó tay thì những biệt kích Mỹ, Việt gan dạ cùng mình đi vào trong lòng địch, chộp các phi công ra khỏi gọng kềm của tử thần. Câu chuyện trên, người ta có viết thành sách, Hollywood có chuyển thành phim với những tài tử quen thuộc thủ vai các nhân vật chính trong câu chuyện. Vậy mà 2 nhân vật “CHÍNH” nhất trong truyện là Đại Úy Hải Quân (Navy SEAL) Hoa Kỳ Thomas Norris và Hạ Sĩ Nhất Nguyễn Văn Kiệt, Liên Đoàn Người Nhái, Hải Quân VNCH không hề được nhắc đến. Hành vi dũng cảm, gan dạ phi thường này chỉ có một số người được biết để bảo vệ các dữ kiện quân sự liên hệ đến các chuyến giải cứu đường bộ. Đại Úy Thomas Norris được trao tặng huân chương “Medal of Honor”. Huân chương cao quý nhất của quân đội Hoa Kỳ trao cho những chiến sĩ đã có hành động dũng cảm phi thường. Hạ Sĩ Nhất Nguyễn Văn Kiệt, người Nhái anh dũng của Hải Quân VNCH, được trao tặng huân chương “Navy Cross”. Huân chương cao nhất có thể trao tặng cho quân đội đồng minh. Kiệt là người chiến sĩ Hải quân VNCH duy nhất nhận huân chương “Navy Cross” trong cuộc chiến Việt Nam.
Người nhái Nguyễn Văn Kiệt và Thomas Norris cứu sống được Trung Tá Hambleton đưa về phòng tuyến Việt Nam Cộng Hoà. Cuộc giải cứu đã thành công vượt sức tưởng tượng của mọi người. Khi mà cả không lực Hoa Kỳ bó tay thì những biệt kích Mỹ, Việt gan dạ cùng mình đi vào trong lòng địch, chộp các phi công ra khỏi gọng kềm của tử thần. Câu chuyện trên, người ta có viết thành sách, Hollywood có chuyển thành phim với những tài tử quen thuộc thủ vai các nhân vật chính trong câu chuyện. Vậy mà 2 nhân vật “CHÍNH” nhất trong truyện là Đại Úy Hải Quân (Navy SEAL) Hoa Kỳ Thomas Norris và Hạ Sĩ Nhất Nguyễn Văn Kiệt, Liên Đoàn Người Nhái, Hải Quân VNCH không hề được nhắc đến. Hành vi dũng cảm, gan dạ phi thường này chỉ có một số người được biết để bảo vệ các dữ kiện quân sự liên hệ đến các chuyến giải cứu đường bộ. Đại Úy Thomas Norris được trao tặng huân chương “Medal of Honor”. Huân chương cao quý nhất của quân đội Hoa Kỳ trao cho những chiến sĩ đã có hành động dũng cảm phi thường. Hạ Sĩ Nhất Nguyễn Văn Kiệt, người Nhái anh dũng của Hải Quân VNCH, được trao tặng huân chương “Navy Cross”. Huân chương cao nhất có thể trao tặng cho quân đội đồng minh. Kiệt là người chiến sĩ Hải quân VNCH duy nhất nhận huân chương “Navy Cross” trong cuộc chiến Việt Nam.
|
The President of the United
States
takes pleasure in presenting the Navy Cross to
NGUYEN VAN KIET
Petty Officer Third Class Republic of Vietnam Navy |
for service as set forth in the
following:
Citation:
For extraordinary heroism while serving with friendly forces engaged in armed conflict against the North Vietnamese and Viet Cong communist aggressors in the Republic of Vietnam. On 13 April 1972, Petty Officer Kiet participated in an unprecedented recovery operation for a downed United States aviator behind enemy lines in Quang Tri Province, Republic of Vietnam. He courageously volunteered to accompany a United States SEAL Advisor in an extremely hazardous attempt to reach the aviator, who was physically unable to move toward friendly positions. Using a sampan and traveling throughout the night, they silently make their way deep into enemy territory, past numerous major enemy positions, locating the pilot at dawn. Once, after being spotted by a North Vietnamese patrol, he calmly continued to keep the enemy confused as the small party successfully evaded the patrol. Later, they were suddenly taken under heavy machinegun fire. Thinking first of the pilot, he quickly pulled the sampan to safety behind a bank and camouflaged it while air strikes were called on the enemy position. Due to Petty Officer Kiet's coolness under extremely dangerous conditions and his outstanding courage and professionalism, an American aviator was recovered after an eleven-day ordeal behind enemy lines. His self-discipline, personal courage, and dynamic fighting spirit were an inspiration to all; thereby reflecting great credit upon himself and the Naval Service. |
For the President,
Secretary of the Navy |
Đến nay đã gần 30 năm. Hồ sơ quân sự
cũng đã được tiết lộ (declassify). Rồi
cuối cùng những hành động dũng cảm, anh
hùng này đã được mọi người biết đến.
( Tân Sơn Hòa chuyển )
CHXHCN CHỬI THỀ
Cả Nước Xả Hơi Đéo hết !
Hàn Lệ Nhân01/21/2013Hàn Lệ Nhân (sưu tầm)1.Anh Phan Văn Khải có biệt danh cả lớp đặt cho là ‘Khải đờ mờ’ (vì anh có tật khi nói hay chêm tiếng đệm hai chữ viết tắt của tên ông Đỗ Mười: Đ.M. mà những anh em người gốc nông dân Nam Bộ tập kết thường mắc phải). Năm ấy, anh Khải được nhà trường cấp bằng khen vì thành tích rất lớn là bỏ được hai tiếng ‘đù má’ chêm vào trước bất cứ câu gì khi anh nói; nên hôm anh Sáu Thọ (tức Sáu Búa Lê Đức Thọ,tên thật là Phan Đình Khải) đến dự lễ khai mạc khóa chính trị Mác-Lê cao cấp do thầy Hoàng Minh Chính giảng, anh được vinh dự đảng uỷ nhà trường phân công lên hô chào cờ. Có lẽ vì anh Phan Văn Khải xúc động quá, khi lần đầu được gặp anh Sáu Thọ, thần hồn nát thần tính, giữa không khí cực thịnh, cực nghiêm trang của tôn giáo Mác -Lê, trên có đảng kỳ, kèm chân dung 5 lãnh tụ vĩ đại: Mác, Lê Nin, Stalin ở giữa, hai bên là Bác Mao và Bác Hồ, dưới nữa là cờ đỏ sao vàng, dưới nữa là anh Sáu Thọ. Thế mà giữa ba quân ngất trời thiêng liêng ấy, anh Phan Văn Khải đứng cực nghiêm, hô chào cờ bằng giọng Củ Chi Nam Bộ, hệt như Trương Phi hét trước cầu Trường Bản; anh Khải hô (hét) cực vang, cực to, cực nhanh, rằng:“Đ. M. nghiêm! Chào cờ, chào!”Cả hàng quân ngót trăm người tí nữa ngã đùng ra đất, vội đưa tay bụm miệng, vừa bịt mồm vừa hát quốc ca, nên âm vang hùng tráng của bài Tiến quân ca nghe như tiếng ếch nhái ho, như thể chó vừa ăn vụng bột vừa hát (sủa), khiến có vài tên ngã lăn đùng ra như trúng gió vì sặc cười, phải khiêng đi cấp cứu ngay.] (Lê Nhân: Thư ngỏ gửi thủ tướng Phan Văn Khải)2.Nhân buổi họp báo của Phan Thủ tướng trên nước Mỹ (21/06/2005), có một người trẻ đặt câu hỏi:- Như thế thì ngài Thủ tướng nghĩ sao về nền giáo dục của ta?Suy nghĩ thật nghiêm túc một hồi lâu, Phan thủ tướng trả lời:- Nghĩ đéo được, đuổi nó ra ngoài.Báo của Tổng Tuấn (Nguyễn Anh Tuấn, VietNamNet) đã ‘trung thực’ thuật lại buổi họp báo: “Đéo có đuổi!” (trang 1, tựa lớn chiếm hết cả trang).Thủ tướng than phiền với đàn em về chuyến đi Mỹ:- Đ. M. bọn Mỹ, hổng biết bọn nó làm ăn cái đéo gì mà để cho bọn Việt kiều phản động đéo đủ tư cách,đéo bằng con chó sỉ nhục quốc khách của Mỹ. Đéo hiểu.Đàn em của Thủ tướng liền phụ vào:- Chuyến đi nầy thật là...đéo sướng!] (xin lỗi, quên ghi nguồn trong tài liệu lưu trữ)3.Lần đầu tiên, mới tới Hà Nội, tôi không khỏi bỡ ngỡ, khi tìm nhà của một người quen làm trưởng một khu phố văn hóa. Vào một con hẻm, tôi gặp một ông cụ đi ngược chiều, tôi lễ phép hỏi thăm nhà bạn tôi, ông cụ nghễnh ngãng nghe tôi nhắc lại câu hỏi hai ba lần, ông lấy tay nghiêng một bên tai và lắc đầu trả lời: “Tôi...đéo hiểu ông nói gì cả! ” Tôi không buồn, đi tiếp. Thấy có mấy đứa trẻ con đang nô đùa ngoài ngõ, tôi hỏi: Này các cháu có biết nhà ông trưởng khu phố văn hóa ở đâu không?Một đứa bé trai, trạc trên dưới 10 tuổi, ngước nhìn tôi bằng ánh mắt xấc láo, ranh mãnh, đáp gọn lỏn: “Biết, nhưng đéo chỉ!”Tôi lắc đầu đi sâu vào ngõ văn hóa, gặp một thanh niên hỏi: “Anh ơi, anh có biết nhà ông trưởng khu phố văn hóa này ở chỗ nào không anh?.Gã trẻ tuổi này chẳng thèm dòm ngó gì đến tôi, trả lời cộc lốc: “Đéo biết!”Khi gặp ông trưởng khu phố văn hóa, tôi đem chuyện này kể cho ông ta nghe với lời than thở: Anh ạ, các bậc phụ huynh ở đây đã không dạy dỗ con em hay sao mà để chúng nó ăn nói với người khách lạ, thô bỉ đến thế hả anh?!Chẳng cần suy nghĩ gì, ông trưởng khu phố văn hóa đã thuận miệng trả lời tôi ngay: “Có dạy đấy chứ, nhưng chúng nó đéo nghe!”Lúc ấy cô con gái của ông bạn tôi là cô giáo, dạy môn văn, vừa đi dạy về và tôi đem chuyện ấy ra kể lại. Thay vì trả lời trực tiếp cho tôi, cô giáo xin phép thuật lại một chuyện như sau:- Hôm ấy cháu giảng bài văn, có đoạn kể thành tích anh hùng và dũng cảm của nhân dân ta đã đánh gục Tây, đánh nhào Mỹ v.v... Cuối cùng, cháu kêu một em học trò trai lớn nhất lớp, bảo nó cắt nghĩa hai chữ: dũng cảm là gì? Nó đứng lên suy nghĩ một lúc rồi đáp gọn lỏn: “Nghĩa là... là...đéo sợ!”Sau đó cháu lại có cuộc tiếp xúc với ông thứ trưởng về định hướng giáo dục XHCN, liền đem chuyện thằng bé học trò đã cắt nghĩa 2 chữ Dũng cảm là: đéo sợ, cho ông nghe. Nghe xong, ông thứ trưởng tỏ vẻ đăm chiêu, ra điều suy nghĩ lung lắm. Cuối cùng, ông nghiêm nghị nhìn cháu, rồi gật gù như một triết gia uyên bác vừa khám phá ra một chân lý, chậm rãi đáp:- Ừ, mà nó cắt nghĩa như thế cũng đéo sai!- !!!- Ðấy, bây giờ luân lý, đạo đức của con người XHCN như thế đấy. Đất nước kiểu nầy thật là đéo khá!] (Đãi được từ trên Net).4.«Xuân đi làm vắng, cô tôi bảo Xuân làm ở sở chế biến liên hiệp, tôi chưa quen với những danh từ mới nên nhiều khi chữ nọ xọ chữ kia. Thằng Tường (15 tuổi, con Xuân) đang ngồi trên phản phì phò điếu thuốc, tôi cũng chẳng biết gọi là thuốc gì, thuốc lá hay thuốc rê. Thấy nó hút thuốc tôi để ý nhìn lũ trẻ chơi trong xóm, nhiều đứa nhỏ hơn nó cũng phì phèo hút lách như thế cả. Đang chuyện trò với cô tôi thì một đứa bạn đến gọi nó ơi ới:- Đ.. mẹ thằng Tường có lên Đồng Xuân bây giờ không đấy hả? Để bố mày chờ mãi, muộn đéo nó rồi còn gì?Thằng Tường đủng đỉnh trả lời:- Thủng thẳng ông lấy cái xe đạp ông ra ngay, có động mồ động mả cha mày đâu mà rối lên thế?Rồi nó lững thững kiểng chân lên giường, nghễn cổ, với cái xe đạp cũ treo trên trần bằng sợi dây thừng khá chắc, gọn gàng và nhẹn lắm, nó tháo dây thừng, lôi chiếc xe xuống, lí nhí chào tôi rồi đi. Cô tôi dặn với:- Đừng la cà, về ngay con nhá!Hai thằng bạn lại cười nói như không, câu chuyện lại nổ như pháo rang, mỗi câu lại mang mồ mả, cha ông làm chấm phẩy. Hình như tôi không thấy cô tôi thở dài.»] (Thụy Khuê: Cô tôi)5.«Tôi chỉ xin kể chuyện ở những quán cóc ngày nay. Đa số (nếu không muốn nói hầu hết) khách là thanh niên. Trong số thanh niên, thì đa số là mới lớn, thậm chí ở tuổi vị thành niên. Họ ăn mặc rất diện, luôn đúng ‘mốt’. Đầu tóc thật... phong phú. Thôi thì nhuộm đủ màu nâu, vàng, đỏ. Thậm chí có cậu thanh niên mà tóc trắng phớ như ông già. Họ vào hàng, gọi nước trà, nước ngọt, hút thuốc phì phèo. Và, đặc biệt nhất là nói cười như pháo nổ.- Này! Đ.. mẹ, thằng Cường bọt vừa sắm con ‘ét hát’, mày biết chưa?Quả thật tôi thấy rùng mình vì câu chuyện của mấy cậu, mấy cô choai choai này. Xin phép độc giả, tôi không dám ghi tiếp lời thoại của họ. Nói một câu độ mươi cụm từ, thì họ đệm tới vài chục câu chửi thề. Nghĩa là ‘chất độn’ nhiều hơn ‘nguyên chất’. Một điều hết sức ngạc nhiên, là kể cả những cô gái choai, quần áo rất mốt, cũng đệm nhiều cụm từ chửi thề, thường thì chỉ có nam giới dùng. Họ đều ở tuổi 8x, 9x. Cũng có nghĩa họ sinh ra và lớn lên ở một môi trường mới, đời sống nâng cao, văn hoá cũng nâng cao. Gia đình họ - có thể nói - hầu hết khá giả. Đặc biệt, họ đều là người Hà Nội. Thậm chí gia đình đã sống lâu đời ở Hà Nội.Chúng tôi thường nói một cách hài hước và cay đắng rằng, cái lớp thanh niên với ‘Nền văn hoá không rõ nguồn’ này, không thấy xấu hổ đã đành, lại còn phô diễn cái văn hoá rất ...thiếu văn hoá ấy, ở chỗ đông người, nơi có cả các bậc cha chú của mình. Và, xin hãy coi chừng, nếu bạn có một câu góp ý, dù chỉ nhẹ nhàng từ tốn, không những không nhận được sự tiếp thu, mà còn bị gây sự lại, thậm chí chuốc hoạ vào thân. Nhẹ, ‘được’ ném vào mặt vài câu chửi thề. Nặng, thì dùng đao búa...Hình như ở nước ta, chưa có luật nào xử phạt những người văng tục, chửi thề ở nơi công cộng. Chẳng lẽ đó không phải làm ô nhiễm đó sao?»] (Đỗ Bảo Châu: Văn hoá không rõ nguồn, ANTĐ 05/10/2012)6.Quốc hội sáng 14/11/2012. ĐBQH Dương Trung Quốc chất vấn đồng chí Ếch:(…) «Thủ tướng có tán thành là sẽ khởi đầu cho một sự tiến bộ của chính phủ, hướng tới một Văn hóa từ chức, để từng bước đoạn tuyệt với lời xin lỗi hay không?Đồng chí Ếch trả lời:«Xin thưa với đại biểu, là đồng chí đại biểu Dương Trung Quốc có nêu một cái ý là có nghĩ đến cái từ chức không? Thì tôi xin trình bày ý kiến thế này.Đối với tôi đó thì, hôm nay còn 3 ngày nữa là tròn 51 năm tôi theo đảng hoạt động cách mạng, chịu sự lãnh đạo quản lý trực tiếp của đảng trong 51 năm qua đó tôi không có xin với đảng cho tôi làm, cho tôi đảm nhiệm một chức vụ này hay một chức vụ khác.Và mặt khác thì tôi cũng không có từ chối, không có thoái thác bất cứ nhiệm vụ gì mà đảng, Nhà nước giao phó cho tôi.Là một cán bộ đảng viên của đảng thì cũng báo cáo Quốc hội là tôi cũng có nghiêm túc báo cáo đầy đủ với đảng về bản thân mình, báo cáo với Bộ Chính trị, báo cáo với Ban Chấp hành Trung ương một cách nghiêm túc, đầy đủ về bản thân mình.Và đảng, Bộ Chính trị, Ban Chấp hành Trung ương đã hiểu rõ về tôi cả về ưu điểm, khuyết điểm, cả về phẩm chất đạo đức, cả về năng lực, khả năng, cả về sức khỏe thương tật, cả về tâm tư nguyện vọng của tôi.Và đảng đã lãnh đạo, quản lý trực tiếp tôi, hiểu rất rõ về tôi. Và đảng ta cũng là đảng cầm quyền, đảng lãnh đạo Nhà nước và toàn xã hội. Đảng đã quyết định phân công tôi ứng cử làm nhiệm vụ Thủ tướng Chính phủ, tiếp tục làm nhiệm vụ Thủ tướng Chính phủ, Trung ương phân công.Và Quốc hội đã bỏ phiếu bầu tôi làm nhiệm vụ Thủ tướng Chính phủ thì tôi sẵn sàng chấp nhận, sẵn sàng chấp hành nghiêm túc mọi quyết định của đảng, của Ban Chấp hành Trung ương đảng, của Quốc hội – cơ quan quyền lực cao nhất đối với tôi.Tóm lại là có thể nói là gần suốt cả cuộc đời tôi đi theo đảng hoạt động cách mạng, dưới sự lãnh đạo trực tiếp quản lý của đảng, tôi cũng không có chạy, tôi cũng không có xin và tôi cũng không có thoái thác, từ chối bất cứ nhiệm vụ gì mà đảng, Nhà nước quyết định phân công, giao phó cho tôi. Tôi sẽ tiếp tục thực hiện và nghiêm túc thực hiện như tôi đã làm trong suốt 51 năm qua…»ĐB họ Dương:- Xin thủ tướng cụ thể hơn cho…- Nghĩa là…là tôi sẽ…đéo từ chức! Xin cám ơn đại biểu!7.Việt Nam sau ngày 30/04/1975, có rất nhiều chuyện, nhiều thứ để nói ra nhưng vì đã được các chú, các bác tận tâm định hướng, chỉ đạo nên khi có dịp thường chỉ dám tranh thủ lén lút xả hơi với nhau, còn nếu phải tóm tắt cực cực gọn hiện tượng lắm chuyện kia thì là thế này: Kể ra đéo hết.Việt nam ngày nay với những vẻ đẹp như thế này thì tớ ...đéo thích và đéo về!Tớ đéo về, song đéo có tớ chợ vẫn đông. Và từ ngày có làn sóng người Việt về thăm bà con họ hàng, bồ đoàn Vẹm dùng mọi khoé chiêu dụ về (như tung chiêu ban cho cái Visa 5 năm), có điều bà con nói: về thì về chớ đéo ở.Những Việt kiều về quê ăn Tết, nghe lãnh đạo Vẹm nói: “Quê hương là chùm khế ngọt…, đồng bào ở nước ngoài là khúc ruột, là bộ phận không thể tách rời…”, ai nghe qua cũng đều văng chữ trong bụng: Đéo ham.] (theo TTM)Hàn Lệ Nhân (sưu tầm)
TIN QUỐC TẾ NHÂN QUYỀN
Bản Tin Liên Hội Nhân Quyền Việt Nam ở Thụy Sĩ
Liên Hội Nhân Quyền Việt Nam ở Thụy Sĩ
kính chuyển quý Vị, quý Diễn Đàn
Bản tin điện tử mới nhận được từ Ủy Ban Bênh Vực Nhà Văn bị Đàn Áp và Cầm Tù của Trung Tâm Văn Bút Anh.
Khi biết tin lãnh tụ Cộng sản Việt Nam sắp đặt chân đến nước Anh, Ủy Ban Văn Bút Anh đã viết thư yêu cầu Thủ tướng David Cameron lên tiếng về tình trạng Nhân Quyền tồi tệ dưới chế độ độc tài khắc nghiệt và nhũng lạm nổi tiếng đó. Đồng thời, thỉnh cầu Thủ tướng Anh thúc giục nhà cầm quyền Cộng Sản trả tự do tức khắc và vô điều kiện cho tất cả những tù nhân ngôn luận và lương tâm Việt Nam, gồm có nhiều người cầm bút đối kháng, yêu sách dân chủ và bênh vực Nhân Quyền. Văn Bút Anh cũng gởi thư với lời yêu cầu tương tự đến các thành viên của Nhóm Dân biểu Liên đảng về Việt Nam thuộc hai Viện Quốc Hội Anh (All-Party Parliamentary Group for Vietnam ).
Ủy Ban Văn Bút Anh có viện dẫn nguồn tài liệu liên hệ của nhiều tổ chức quốc tế quan tâm đến Việt Nam . Có thể kể như Phóng Viên Không Biên Giới, Ủy Ban Bênh Vực Nhà Văn bị Đàn Áp và Cầm Tù của Văn Bút Quốc Tế, tổ chức Điều 19 (Article 19/ICCPR), Mạng Lưới Quốc Tế Trao Đổi Quyền Tự Do Ngôn Luận và Bày Tỏ Quan Điểm (IFEX Action Alert Network/International Freedom of Expression Exchange), v.v. Nói rõ hơn, đó là những tổ chức bất vụ lợi, thường trực quan tâm đến thảm kịch của quyền Tự Do Ngôn Luận và Bày Tỏ Quan Điểm. Đó cũng chính là thảm kịch lớn của những nhà văn, nhà thơ, nhà dân chủ đối kháng, luật sư Nhân Quyền, những vị tu sĩ và tín hữu hoạt động vì Công Lý và Sự Thật, vì Nhân Ái và Nhân Phẩm, những tác giả nhựt ký điện tử, nhà báo độc lập Việt Nam, đủ mọi từng lớp Người Việt Nam Yêu Nước, Thương Đồng Bào. Những nạn nhân của cái gọi là chế độ CHXHCNVN bị hành hung tàn nhẫn, bắt nhốt tùy tiện, tra tấn và biệt giam, áp đặt bất công những bản án tù giam và tù quản chế kéo dài thật nhiều năm nhục hình.
Xin mời quý Vị và quý Diễn Đàn tiếp phổ biến toàn văn tài liệu dưới đây.
Genève ngày 23 tháng giêng năm 2013
Liên Hội Nhân Quyền Việt
Nam ở Thụy Sĩ
Ligue
Viêtnamienne des Droits de l’Homme en Suisse
Vietnamese League for Human Rights in
Switzerland
--------------------------------------------------------------
Ảnh nhà văn và nhà thơ Nguyễn Xuân Nghiã (6
năm tù giam và 3 năm tù quản chế)
hiện bị
giam trong những điều kiện lao lung bất nhân tại trại tập trung số 6
xã
Hạnh Lâm huyện Thanh Chương, tỉnh Nghệ An
HOÀNG SA TRƯỜNG SA
Cập nhật: 16:37 GMT - thứ năm, 19 tháng 1, 2012
Câu hỏi về việc vinh danh
các chiến sỹ Việt Nam Cộng hòa hy sinh tại Hoàng Sa lại nổi
lên nhân ngày 38 năm quần đảo này vào tay Trung Quốc.
Đúng 38 năm trước, 58 lính hải quân Việt Nam
Cộng hòa đã hy sinh trong trận hải chiến Hoàng Sa kéo dài từ
17/1-19/1, nhưng không bảo vệ được quần đảo này.
Các bài liên quan
Chủ đề liên quan
Một số nguồn tin trên mạng nay nói con số người thiệt mạng phía Việt Nam là 74.
Tuy quân số hai bên không khác nhau nhiều,
nhưng các chiến hạm của Trung Quốc tối tân hơn hẳn của Việt Nam
Cộng hòa.
Hạm đội 7 của hải quân Hoa Kỳ đóng gần
đó đã không có sự trợ giúp nào, ngay cả khi nghe cầu cứu.
Những người chỉ huy hải quân VNCH thời đó tin rằng Trung Quốc
đã nổ súng giao tranh vì biết rằng Mỹ sẽ không can dự.
Các chiến hạm của VNCH tham gia hải chiến
Hoàng Sa bao gồm tuần dương hạm Lý Thường Kiệt (HQ-16), hộ tống hạm
Nhật Tảo (HQ-10), tuần dương hạmTrần Bình Trọng (HQ-5) và khu trục hạm
Trần Khánh Dư (HQ-4).
Thủy thủ đoàn trên hộ tống hạm Nhật Tảo
do hạm trưởng Ngụy Văn Thà chỉ huy đã bị thương vong nhiều
nhất. Bản thân ông Ngụy Văn Thà hy sinh theo tàu khi tàu này bị
bắn chìm.
Những năm gần đây, trong nỗ lực hòa giải
dân tộc đã có kêu gọi nhà nước Việt Nam vinh danh các chiến sỹ
tham gia hải chiến Hoàng Sa.
Thay đổi thái độ
Từ giữa năm ngoái, báo chí chính thống
trong nước đã có bài nói về trận đánh này, mà họ gọi là
trận 'quyết tử của người Việt để bảo vệ chủ quyền dân tộc'.
Báo Đại Đoàn Kết hồi tháng 7/2011 công
khai đăng ý kiến kêu gọi "cần vinh danh những người con đất Việt đã
hy sinh trong trận hải chiến bảo vệ chủ quyền Hoàng Sa của Việt Nam năm
1974”.
"Nếu người ta nghĩ đến công lao của chồng tôi mà có sự vinh danh, thì tôi rất vui mừng. Thật sự tôi không biết nói sao, ngoài một điều là ông ấy đã hy sinh để bảo vệ Tổ quốc."
Bà quả phụ Ngụy Văn Thà
Thái độ về Hoàng Sa của chính quyền trong
nước dường như đã thay đổi mạnh, nhất là khi Thủ tướng Việt
Nam Nguyễn Tấn Dũng phát biểu trước Quốc hội về chủ đề từng
được coi là nhạy cảm trong quan hệ Việt-Trung này.
Hôm 25/11, ông Dũng nói trước các nhà lập
pháp của Việt Nam, rằng "chủ trương của Việt Nam là đàm phán
để đòi hỏi chủ quyền tại quần đảo Hoàng Sa".
Ngoài việc chỉ rõ Trung Quốc đã chiếm
Hoàng Sa bằng vũ lực, ông thủ tướng nói thêm Việt Nam cũng chủ
trương "đàm phán giải quyết, đòi hỏi chủ quyền với quần đảo Hoàng Sa
bằng biện pháp hòa bình".
Phát biểu của ông Nguyễn Tấn Dũng được đánh giá là có 'dịch chuyển về chính sách'.
Thế nhưng, kêu gọi vinh danh những người lính
thuộc phía bên kia của 'cuộc chiến chống Mỹ' dường như chưa có diễn
biến gì mới.
"Hy sinh vì Tổ quốc"
Bà Huỳnh Thị Sinh, tức bà quả phụ Ngụy
Văn Thà, nói không nhận được thông tin gì liên quan tới sự kiện
gắn với cái chết của chồng bà.
Từ TP Hồ Chí Minh, bà quả phụ nói với
BBC trong nước mắt: "Nếu người ta nghĩ đến công lao của chồng
tôi mà có sự vinh danh, thì tôi rất vui mừng".
"Thật sự tôi không biết nói sao, ngoài một điều là ông ấy đã hy sinh để bảo vệ Tổ quốc."
"Ở chỗ này, tôi cũng không có chỗ nào để lập bàn thờ cho ông ấy."
Trong khi đó, ở Hoa Kỳ, lễ tưởng niệm hải chiến Hoàng Sa đã được tổ chức cuối tuần qua.
Báo Người Việt cho hay hôm 15/1, "hàng trăm đồng hương Việt ở Nam California đã tập trung tại Tượng đài Chiến sỹ Việt Mỹ tại Westminster để làm lễ tưởng niệm" những người ngã xuống trong trận chiến 1974.
Báo này viết: "Trước tình trạng bành trướng của Trung Quốc tại Biển Ðông, kỷ niệm trận hải chiến Hoàng Sa nay là một biểu tượng yêu nước, quyết giữ gìn bờ cõi của dân tộc Việt Nam".
Được biết đây là hoạt động hàng năm của cộng đồng Việt Nam ở Nam California.
Báo VN nói nên 'vinh danh' chiến sỹ Hoàng Sa
Báo Đại Đoàn Kết vừa có
loạt bài viết về Hoàng Sa và Trường Sa trong đó có bài nêu chi tiết trận
hải chiến Hoàng Sa giữa miền Nam Việt Nam và hải quân Trung Quốc và
nhắc tới việc vinh danh tử sỹ.
Báo viết: "Trên thực tế khi ra tiếp quản quần đảo Hoàng Sa tháng 4/1956 từ quân đội Pháp, Hải quân Việt Nam Cộng Hòa phát hiện Trung Quốc đã bí mật chiếm đóng trái phép các đảo phía đông của quần đảo này.
"Kể từ đó cho đến khi diễn ra trận hải chiến 1974, vùng biển Hoàng Sa của Việt Nam không còn bình yên truớc những diễn biến làm phức tạp tình hình từ phía Trung Quốc.
"Từ năm 1956, Hải quân VNCH đã phát hiện ngư dân Trung Quốc nhiều lần xâm nhập trái phép các đảo phía đông quần đảo Hoàng Sa do chính quyền VNCH quản lý."
'Lệnh Tổng thống'
Đại Đoàn Kết nói kế hoạch chiếm Hoàng Sa của Trung Quốc mở đầu với tuyên bố ngày 11/1/1974 trong đó Bắc Kinh phản đối miền nam Việt Nam sát nhập quần đảo Trường Sa vào xã Phước Hải, quận Đất Đỏ thuộc tỉnh Vĩnh Tuy.
Trung Quốc cũng nhắc lại yêu sách về chủ quyền đối với toàn bộ quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa.
Bên cạnh đó, báo này nói, Trung Quốc đã đưa quân ra chiếm một số đảo thuộc quần đảo Hoàng Sa.
Theo Đại Đoàn Kết, Bắc Kinh đã cho tàu chiến tới vùng đảo này và nổ súng trước vào lúc 8:30 sáng 19/1/1974.
Còn trong một cuộc Bấm phỏng vấn trước đây với BBC, Cựu phó đề đốc Hải quân Việt Nam Cộng Hòa Hồ Văn Kỳ Thoại nói ông chính là người đã ra lệnh khai hỏa vào ngày 19/1/1974 trong trận hải chiến Hoàng Sa vào lúc 10h sáng.
Quân Việt Nam Cộng hòa phải dùng võ lực theo đúng chỉ thị của tổng thống và khai hỏa lúc khoảng 10 giờ sáng 19/1/1974.
Cựu phó đề đốc hải quân Việt Nam Cộng Hòa Hồ Văn Kỳ Thoại
"Lúc đầu chúng tôi làm đúng chỉ thị của tổng thống là mời họ ra khỏi lãnh hải một cách ôn hòa, thế nhưng họ nhất định không chịu ra.
"Cho tới sáng 19/1, tình hình hai bên cùng chĩa súng không thể kéo dài hơn được nữa.
"Quân Việt Nam Cộng hòa phải dùng võ lực theo đúng chỉ thị của tổng thống và khai hỏa lúc khoảng 10 giờ sáng 19/1/1974.
Phó đề đốc Hồ Văn Kỳ Thoại cho biết tuy quân số hai bên không khác nhau nhiều, các chiến hạm của Trung Quốc tối tân hơn hẳn của Việt Nam Cộng hòa.
"Chúng tôi phải quyết định rút lui khi cố vấn Hoa Kỳ cho biết 17 chiến hạm của Trung Quốc đang trên đường tới khu vực và khả năng là sẽ có phi cơ phản lực tới từ đảo Hải Nam."
Đại Đoàn Kết trong khi đó nói "Việt Nam Cộng Hòa có hơn 50 binh sỹ tử trận. Trung Quốc bắt giữ 48 binh sỹ VNCH và một người Mỹ, sau đó trao trả cho Việt Nam và Hoa Kỳ tại Hồng Kông."
'Vinh danh'
Sau bài tường thuật chi tiết về trận hải chiến Hoàng Sa, Đại Đoàn Kết lại có tiếp bài với tựa đề Bấm "Ký ức Hoàng Sa trong nhiều thế hệ người Việt Nam".
Bài báo nhắc tới sự xuất hiện của Hoàng Sa trong sử sách Việt Nam trong nhiều thế kỷ cho tới đầu năm 1974.
Vinh danh những người con đất Việt đã ngã xuống để bảo vệ chủ quyền Hoàng Sa cũng là một cách để khắc ghi ký ức Hoàng Sa vào tâm thức dân tộc mãi mãi không phai mờ.
Đại Đoàn Kết
"Trong khi thực hiện loạt bài này, chúng tôi nhận được rất nhiều ý kiến động viên, khích lệ của độc giả, trong đó có những ý kiến rất tâm huyết, trăn trở về việc thực hiện sự nghiệp đại đoàn kết dân tộc.
"Có độc giả đề nghị nên bắt đầu bằng việc vinh danh xứng đáng những người con đất Việt đã quên thân mình để bảo vệ chủ quyền của Tổ quốc."
Đại Đoàn Kết cũng trích thư của một độc giả gửi tới về việc "cần vinh danh những người con đất Việt đã hy sinh trong trận hải chiến bảo vệ chủ quyền Hoàng Sa của Việt Nam năm 1974”.
Báo này bình luận: "Vinh danh những người con đất Việt đã ngã xuống để bảo vệ chủ quyền Hoàng Sa cũng là một cách để khắc ghi ký ức Hoàng Sa vào tâm thức dân tộc mãi mãi không phai mờ."
Báo viết: "Nhìn nhận sự hy sinh của ông Ngụy Văn Thà – Hạm trưởng tàu Nhật Tảo (HQ10) cùng gần 60 đồng đội khác của ông trong trận quyết tử để bảo vệ Hoàng Sa ngày 19-1-1974, ông Nguyễn Thiện [độc giả Đại Đoàn Kết] bày tỏ: "Vinh danh những người con đất Việt hy sinh trong cuộc hải chiến Hoàng Sa 1974 là minh chứng sâu sắc rằng Tổ quốc là của mọi con dân nước Việt, là thể hiện sâu sắc sự công bằng với lịch sử, có tác dụng khuyến khích mạnh mẽ lòng yêu nước và tinh thần sẵn sàng bảo vệ, xây dựng Tổ quốc, là bước đột phá quan trọng trong sự nghiệp đoàn kết dân tộc.”.
Đây là một trong những lần hiếm hoi báo chính thống của Việt Nam không những đề cập chi tiết tới trận hải chiến vốn được coi là nhạy cảm mà còn công khai nói về chuyện vinh danh những người lính thuộc phía bên kia của 'cuộc chiến chống Mỹ'.
Mặc dù Việt Nam vẫn nêu nguyên tắc 3C tức "công khai, công luận và công pháp quốc tế" trong vấn đề giải quyết tranh chấp biển đảo với Trung Quốc nhưng đây là một trong số ít thời điểm chính quyền Hà Nội áp dụng đầy đủ nguyên tắc này.
Labels:
BÊN KIA BỜ ĐẠI DƯƠNG 246
VIỆT CỘNG - TRUNG CỘNG - OBAMA
Thursday, January 24, 2013
THÙY DƯƠNG * ĐÀ NĂNG QUAN ĐÁNH QUAN
Bài Viết
Đà Nẵng phản pháo. Hai tướng quần thảo.
Thùy Dương
23/01/2013
Hiệp một: hai tướng ra quần thảo (UBND Đà Nẵng , TTCP), hai chủ soái (NBT và NTD) ngồi chờ tin thắng trận.
Nguyễn Bá Thanh
Từ trước đến nay, khi nói về tham nhũng khiếu kiện đất
đai người ta thường thấy một bên là quan tham và bên kia là dân oan. Đây
là lần đầu tiên quan đối quan.
Trong vòng 10 năm, thành phố Đà Nẵng từ một “tỉnh lẻ”
nay trở thành một thành phố năng động, phát triển, thu hút được nhiều
nhân tài, được cả nước ca tụng và mong đợi.
Công lao này có được nhờ ông Nguyễn Bá Thanh (làm chủ tịch UBND 1 năm), cùng 2 đời chủ tịch UBND: ông Hoàng Tuấn Anh (hiện là bộ trưởng Bộ Văn hóa – thể thao và du lịch) và ông Trần Văn Minh (hiện là phó trưởng Ban Tổ chức trung ương), mà trước hết là do ông Nguyễn Bá Thanh, với vị trí Bí thư Thành ủy Đà Nẵng là người đứng mũi chịu sào.
Công lao này có được nhờ ông Nguyễn Bá Thanh (làm chủ tịch UBND 1 năm), cùng 2 đời chủ tịch UBND: ông Hoàng Tuấn Anh (hiện là bộ trưởng Bộ Văn hóa – thể thao và du lịch) và ông Trần Văn Minh (hiện là phó trưởng Ban Tổ chức trung ương), mà trước hết là do ông Nguyễn Bá Thanh, với vị trí Bí thư Thành ủy Đà Nẵng là người đứng mũi chịu sào.
Thanh Tra Chính Phủ (TTCP) dưới quyền của Thủ tướng
Nguyễn Tấn Dũng, nguyên Trưởng ban Chỉ đạo phòng chống tham nhũng, đã
không phát hiện một vụ tham nhũng nào đáng kể, có người nói chỉ bắt được
mèo con, vì thế mà tham nhũng ngày càng lên cao và tinh vi, có tính bè
phái, bầy đàn, nói văn vẻ hơn là “nhóm lợi ích”.
Nguyễn Tấn Dũng
Vì lý do đó nên Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã mất chức
Trường ban chỉ đạo vì vừa đá bóng vừa thổi còi, lại nữa, bị Bộ chính trị
đề nghị Trung ương kỷ luật.
Ban chỉ đạo phòng chống tham nhũng được chuyển về Bộ chính trị và đặt dưới quyền điều khiển của Ban nội chính trung ương mà ông Nguyễn Bá Thanh vừa được đề cử làm Trưởng ban, vừa nhậm chức.
Ban chỉ đạo phòng chống tham nhũng được chuyển về Bộ chính trị và đặt dưới quyền điều khiển của Ban nội chính trung ương mà ông Nguyễn Bá Thanh vừa được đề cử làm Trưởng ban, vừa nhậm chức.
Người ta đang chờ đợi sự quyết tâm chống tham nhũng qua
cá nhân ông Nguyễn Bá Thanh, một ngưòi quyết đoán, mặc dù ai cũng biết
rằng muốn chống tham nhũng hữu hiệu thì toàn hệ thống phải vào cuộc,
trong đó có vai trò báo chí tự do là quan trọng. Tuy nhiên, cỗ xe dù
mạnh đến đâu mà tài xế tồi, e ngại không dám đạp ga thì cũng không thắng
cuộc được.
Mọi người đều hiểu tầm ngắm dễ thấy nhất của Ban nội chính trung ương là quan chức cao cấp có quyền, đang nắm trong tay tài sản đất nước. Tham nhũng bu vào chỗ có tiền chứ bọn quan tham đâu thèm ngồi nơi đèo heo hút gió. Hiển nhiên.
Mọi người đều hiểu tầm ngắm dễ thấy nhất của Ban nội chính trung ương là quan chức cao cấp có quyền, đang nắm trong tay tài sản đất nước. Tham nhũng bu vào chỗ có tiền chứ bọn quan tham đâu thèm ngồi nơi đèo heo hút gió. Hiển nhiên.
Chủ tịch UBND TP Đà Nẵng từ 2003-2011
2003: Ông Nguyễn Bá Thanh. Hiện là trưởng Ban Nội chính trung ương, bí thư Thành ủy Đà Nẵng.
2004-2006: Ông Hoàng Tuấn Anh. Hiện là bộ trưởng Bộ Văn hóa – thể thao và du lịch.
2006-2011: Ông Trần Văn Minh. Hiện là phó Ban Tổ chức trung ương.
2011 đến nay: Ông Văn Hữu Chiến.
Rồi đùng một cái, ngày 17/1 vừa qua TTCP công khai chi
tiết trước bàn dân thiên hạ những “sai phạm” trong quản lý đất đai của
TP Đà Nẵng, đồng thời Thủ tướng vội vã vào cuộc ra lịnh “kiểm điểm và có
hình thức xử lý kỷ luật Giám đốc các sở: Tài chính, Xây dựng, Tài
nguyên và Môi trường, Nội vụ, Hội đồng thẩm định giá đất thành phố,
Chánh Văn phòng UBND thành phố, Giám đốc Văn phòng đăng ký quyền sử dụng
đất, Giám đốc công ty Quản lý và khai thác đất thành phố, Giám đốc Ban
quản lý dự án công trình đường Bạch Đằng Đông và “các cá nhân có liên quan” (thời kỳ 2003 – 2011) trước khi có kết quả điều tra của Bộ công an.
Người ta nói rằng, ở VN chỉ có các quan tham bị lộ và
chưa bị lộ. Dường như quan nào tay cũng dính chàm, nhiều hoặc ít. Muốn
vạch lá tìm sâu thế nào cũng có, nhất là Thủ tướng đã có 5 năm làm
Trưởng ban chỉ đạo nên hồ sơ ối ra đấy. Chưa đem ra ánh sáng vì còn dùng
để dọa nhau thôi.
Nhiều dư luận cho rằng Thủ tướng đánh phủ đầu ông
Trưởng ban nội chính, nhưng đây là con dao hai lưỡi, vì nếu không KO
được thì ông Trưởng ban nội chính sẽ có những đòn trả đũa, và trường hợp
Thủ tướng thì những đòn này không thiếu.
Nếu trận đấu bất phân thắng bại liệu ông Nguyễn Bá
Thanh có chấp nhận thí tốt không khi ông khẳng định “những kết luận sai
phạm về quản lý đất đai gây thất thoát nguồn ngân sách nhà nước của TTCP
là không có cơ sở, thiếu tính thuyết phục và không đi
sát với thực tế”. Ông còn cho rằng “việc phê duyệt giá đất để thu tiền
sử dụng đất thuộc thẩm quyền của UBND TP, Hội đồng thẩm định giá đất TP
gồm đại diện Sở Tài chính, Sở Tài nguyên – môi trường, Sở Xây dựng, Cục
Thuế TP. Việc đồng ý giảm, tăng hoặc giữ nguyên theo đề nghị của Hội
đồng thẩm định giá đất TP là việc làm bình thường và đúng thẩm quyền của
UBND TP.”
Nếu ông chịu thí tốt (xử lý kỷ luật Giám đốc các sở) để “cá nhân có liên quan” bình thân như vại thì con người Nguyễn Bá Thanh sẽ không còn là ông Nguyễn Bá Thanh Đà Nẵng được ca ngợi một thời.
Xem hồi sau sẽ rõ.
Thùy Dương
*****
Nguồn:
TRẦN MINH THẢO * HIẾP PHÁP
HIẾN PHÁP CỦA ĐẢNG VÀ HIẾN PHÁP CỦA DÂN
Posted by chuyenhoavietnam ⋅
Trần Minh Thảo24-01-2013
Có những mâu thuẫn giữa nhà nước và nhân dân vốn không phải là đối kháng lại trở thành đối kháng “mày còn tao mất, tao có mày không” là tại sao? Do đâu? Khi nào thì giữa nhà nước và nhân dân có mâu thuẫn đối kháng về các vấn đề thuộc phạm vi quốc gia dân tộc như vấn đề chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ? Khi nào thì giữa nhà nước và nhân dân có mâu thuẫn đối kháng về các quyền cơ bản của con người như quyền sở hữu, quyền tự do, dân chủ…? Các mâu thuẫn đối kháng giữa nhà nước và nhân dân đó có dây mơ rễ má với nhau thế nào?
Hiện nay các mâu thuẫn đó tập trung vào việc sửa đổi hiến pháp. Đảng cai trị và người dân Việt nam có gặp nhau ở mục tiêu phải sửa đổi hiến pháp để thủ tiêu quan hệ đối kháng giữa nhà nước và nhân dân vì những lợi ích cơ bản của quốc gia, dân tộc, nhân dân?
1- HIẾN PHÁP CỦA ĐẢNG
Người viết tán thành nhận định của nhiều học giả, trí thức: Việt nam chưa có một hiến pháp văn minh tiến bộ, Hiến pháp hiện hành (1992) và dự thảo sửa đổi của đảng có nhiều khiếm khuyết dẫn đến rối loạn xã hội, mất nước, nô lệ ngoại bang:
- Quyền lực cai trị không có cơ chế kiểm soát, chế tài
- Các quyền cơ bản của người dân bị cưởng đoạt
- Đặc quyền đặc lợi núp bóng ý thức hệ dẫn đến lệ thuộc nước ngoài
- Nói thì hay; làm thì dở, tệ do coi nhẹ chế độ trách nhiệm vì độc quyền, phe đảng…
(các điều 4, điều 57 hiến pháp 1992 và được lập lại trong dự thảo sửa đổi hiến pháp, trích một đoạn dự thảo: “Đảng Cộng sản Việt Nam, đội tiên phong của giai cấp công nhân, đồng thời là đội tiên phong của nhân dân lao động và của dân tộc Việt Nam, đại biểu trung thành lợi ích của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và của cả dân tộc, lấy chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh làm nền tảng tư tưởng, là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội” –vietnamnet)
Đã có nhiều tranh cãi về nguyên nhân mất nước vào tay bành trướng Trung nam hải. Ý kiến này thì cho là do chủ nghĩa Cộng sản (chủ nghĩa xã hội kiểu Mác-Lê-Mao). Ý kiến khác thì cho là do ý chí chính trị giử chặt đặc quyền đặc lợi của quyền lực cai trị độc tôn. Nhận định này dẫn ra hai trường hợp Trần ích Tắc và Lê chiêu Thống đã quì gối xưng tôi thần với Phương Bắc khi chưa có chủ nghĩa Mác Lênin. Do đó nhận định này cho rằng bỏ chủ nghĩa Mác Lênin nhưng vẫn cứ độc quyền (điều 4) thì vẫn phải dựa vào ngoại bang (bán nước cầu vinh).
Dự thảo sửa đổi hiến pháp cho thấy đảng, nhà nước vẫn trung thành với cam kết Thành đô. Cam kết Thành đô là cam kết bất bình đẳng, nước nhỏ cần nước lớn bảo hộ quyền cai trị độc tôn bất chấp quyền lợi quốc gia, dân tộc nhân danh chủ nghĩa xã hội Mác Lênin (CNXH). Do đó cũng cho thấy những phản đối của đảng, nhà nước Việt nam thường là nhỏ nhẹ, chậm trể đối trước các vi phạm rất trắng trợn của Trung quốc đến chủ quyền, lãnh thổ Việt nam là nhằm ‘diễn kịch’ với dân.
Như vậy hiến pháp 1992 và dự thảo sửa đổi có thể gọi là hiến pháp vong quốc, hiến pháp ‘nước mất nhà tan’ được không? Đúng vậy, vì những điều khoản tạo ra mâu thuẫn đối kháng giữa nhà nước và nhân dân, những “cam kết ô nhục Thành đô” vẫn cứ giử nguyên.
Việt nam giàu lên là do kinh tế thị trường, không phải do ‘định hướng XHCN’. Định hướng quái dị đó đã dâng tổ quốc Việt nam cho Bành trướng phương Bắc, chẳng phải vậy sao?
2- HIẾN PHÁP CỦA DÂN
Hiện nay, trong các “yêu sách” của dân tộc Việt nam thứ gì là ưu tiên hàng đầu: độc lập chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ, dân chủ giàu mạnh hay chủ nghĩa xã hội? Nhiều đảng viên kỳ cựu đã thấy ra hiến pháp xã hội chủ nghĩa không làm cho dân giàu nước mạnh, xã hội công bằng văn minh trái lại nước càng ngày càng yếu, dân càng ngày càng nghèo, lãnh thổ, chủ quyền ngày càng teo tóp, mất vào tay bành trướng.
Ưu tiên hàng đầu của dân Việt là độc lập dân tộc, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ. Đó là điều kiện tiên quyết của mục tiêu dân giàu nước mạnh, xã hội dân chủ, công bằng, văn minh.
KIẾN NGHỊ 7 ĐIỂM CỦA 72 NHÂN SĨ TRÍ THỨC KHỞI XƯỚNG VÀ DỰ THẢO HIẾN PHÁP 2013 tạo ra bước ngoặt, tách khỏi con đường nô lệ, đói nghèo.
Có một số ý kiến cho là kiến nghị và dự thảo đã tham khảo và giống với hiến pháp nước này, nước nọ kể cả hiến pháp Việt nam Cộng Hòa trước 1975. Có thể và nhất định phải tham khảo Hiến pháp các nước, tham khảo ngược và tham khảo xuôi. Tham khảo ngược là loại bỏ khỏi hiến pháp các điều khoản làm cho một số quốc gia lâm cảnh dân nghèo nước yếu, xã hội rối loạn kiểu Trung quốc, Nga, Triều tiên, Cu ba… mà hiến pháp 1992 đã tiếp thu và dự thảo sửa đổi của đảng hiện nay vẫn duy trì. Tham khảo xuôi là tiếp thu những qui định đã làm cho nhiều quốc gia giàu mạnh, công bằng, văn minh như hiến pháp Đại hàn, Nhật bản, Hoa kỳ, Anh, Pháp, Israel, các nước Bắc âu kể cả của Việt nam cộng Hòa vì lẽ hiến pháp đó cũng tiếp thu nhiều điểm hay tốt của các quốc gia dân chủ, văn minh. Kiến nghị và dự thảo của 72 người đã làm được điều đó.
Do đó, Hiến pháp của đảng và hiến pháp của dân chỏi nhau như nước với lửa. So sánh như vậy là gần đúng với thực trạng xã hội Việt nam ngày nay. Tuy là nước với lửa nhưng cả hai cũng thành ra đối chứng cho một cuộc trưng cầu dân ý có giám sát.
Nếu những vấn đề cốt lõi nêu trong kiến nghị và đã chuyển vào dự thảo hiến pháp 2013 sau khi tranh luận rộng rãi, trở thành bản hiến pháp chính thức thì có thể đặt tên cho nó là: HIẾN PHÁP THOÁT HÁN. Chỉ có con đường thoát Hán (thủ tiêu cam kết Thành đô, không làm chư hầu nữa) thì Việt nam mới giử được độc lập chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ, dân chủ, giàu mạnh, văn minh tiến bộ. Thoát Hán không mâu thuẫn với đường lối đối ngoại làm bạn, thân thiện với tất cả các quốc gia trên thế giới, trước hết vẫn là với CHND Trung Hoa.
Kiến nghị 7 điểm và dự thảo hiến pháp 2013 đã loại bỏ các điều khoản tạo ra mâu thuẫn đối kháng cai trị-bị trị và nguy cơ nước mất nhà tan. Hiểu một cách nào đó, thì kiến nghị của 72 người không chỉ là lập công với nước với dân mà còn với cả đảng cầm quyền, làm cho đảng cầm quyền nếu chịu tiếp thu sẽ giủ sạch bùn ‘Thành đô’ đứng lên cùng đất nước. Nhiều người nói đã khóc rất hạnh phúc khi đọc dự thảo hiến pháp của dân.
“Hãy khóc lên đi hởi đồng bào ruột thịt”?
Làm cách nào để có được bản hiến pháp thoát Hán như nguyện vọng của các tầng lớp nhân dân?
Có ý kiến nói Việt nam cần phải có một hội nghị Diên hồng thứ hai.
3- QUỐC HỘI LẬP HIẾN –HỘI NGHỊ DIÊN HỒNG THẾ KỶ 21
Cuộc vận động sửa đổi, thực chất là đổi mới hoàn toàn bản hiến pháp để Việt nam có một Hiến pháp thoát Hán, gia nhập vào thế giới văn minh tiến bộ chính là cơ hội tạo ra khối đoàn kết toàn dân như hội nghị Diên hồng thời nhà Trần chống Nguyên Mông đã tạo ra.
Hội nghị Diên hồng thời hiện đại phải qui tụ đại biểu của mọi tầng lớp, sắc dân, chính kiến, tôn giáo…của người Việt trong ngoài nước, kể cả người Việt đang ngồi tù vì điều 88,79 của bộ luật hình sự. Thông lệ quốc tế gọi đó là QUỐC HỘI LẬP HIẾN.
Đảng cộng sản, nhà nước Việt nam là quyền lực đang quản lý xã hội nghĩ thế nào về hội nghị Diên Hồng thế kỷ 21 và một quốc hội lập hiến để có một hiến pháp Thoát Hán làm cho dân giàu nước mạnh xã hội dân chủ,công bằng, văn minh? (Quốc hội hiện nay của nước CHXHCN Việt nam không đủ tư cách, phẩm chất “lập hiến”) Hay vẫn cứ hô hào suông về một khối đoàn kết toàn dân không thể nào nào có được vì tệ độc quyền và luôn quì gối trước ngoại bang do cam kết ‘tương thông’, ‘tương đồng’…gì đấy đã ghi trong hiến pháp 1992 và dự thảo sửa đổi?
Nên chăng cần có “một tiền hội nghị Diên hồng”, thành phần tham dự như nói ở trên để thống nhất lịch trình cho một Hiến pháp thoát Hán ra đời trong vòng 2 năm trở lại.
Ai triệu tập, tổ chức tiền hội nghị Diên hồng là vấn đề không thể bàn trong bài viết ngắn này, cũng không thể chỉ là ý kiến của một vài cá nhân.
Trước mắt cần một phong trào quần chúng rộng rãi với phương châm “tự do hay nô lệ” và nhà cai trị có ý chí chính trị quay đầu về với lợi ích của quốc gia, dân tộc.
*****
Nguồn:
http://anhbasam.wordpress.com/2013/01/24/hien-phap-cua-dang-va-hien-phap-cua-dan/#more-90839
http://changevietnam.wordpress.com/
DÂN LÀM BÁO * GIA ĐÌNH LỪA
Công ty sui gia Thủ tướng bị rút giấy phép
Bảng Đỏ (Danlambao) -
Bộ Thông Tin Truyền Thông đã chính thức thu hồi giấy phép cung cấp dịch
vụ viễn thông di động của công ty Cổ phần Viễn thông Đông Dương Telecom
(Indochina Telecom). Đông Dương Telecom có nguồn vốn và chi phối thực
tế bởi ông Nguyễn Bang. Ông Nguyễn Bang là sui gia với Thủ tướng Nguyễn
Tấn Dũng.
Được cấp giấy phép hoạt động tại Việt Nam vào tháng 8/2009, tuy nhiên
sau 3 năm không triển khai cung cấp dịch vụ, đến nay Đông Dương Telecom
đã chính thức bị loại khỏi sân chơi di động béo bở.
Đông Dương Telecom là mạng di động thứ 8 được cấp phép hoạt động tại Việt Nam, cũng là nơi đang sở hữu đầu số 'vàng' 099.
Đông Dương Telecom còn được gọi là 'mạng di động ảo', bởi mô hình hoạt
động của nó là đi thuê lại cơ sở hạ tầng của các mạng khác, không có
băng tần riêng và cũng không tốn chi phí đặt trạm phát sóng, mua máy
móc...
Vào tháng 3/2009, trang blog Change We Need được cho là của ông Trần
Huỳnh Duy Thức tiết lộ: Đông Dương Telecom có nguồn vốn và chi phối thực
tế bởi ông Nguyễn Bang. Ông Nguyễn Bang là sui gia với Thủ tướng
Nguyễn Tấn Dũng.
Bên cạnh đó, Đông Dương Telecom còn có sự tham gia của ông Đỗ Trung Tá –
cựu Bộ trưởng Bộ Bưu Chính Viễn Thông (Nay là Bộ Thông Tin & Truyền
Thông).
Dưới đây là bài viết 'Chuyện về gia đình phò mã và sui gia Thủ tướng'
liên quan được đăng trên Blog Change We Need. Đây là bài viết từng thu
hút sự chú ý của dư luận lúc bấy giờ, và có lẽ bài viết này là một trong
những nguyên nhân khiến tác giả của nó bị trả thù khủng khiếp qua mức
án 16 năm tù giam.
Chuyện về gia đình phò mã và sui gia Thủ tướng
Change We Need
- Chắc trong chúng ta sẽ có lần thắc mắc sao lại không có mã di động
099 mà chỉ có 090, 091, 092, 093, 094, 095, 096, 097, 098. Năm trước
thấy Bộ Thông Tin Truyền Thông nói hết kho số 09 cho di động nên mới ra
kho số 012… Sắp tới mọi người sẽ có câu trả lời vì sẽ thấy một “chú” di
động mới ra đời, có dịch vụ di động mang mã số 099-xxx-xxxx. Nhà cung
cấp dịch vụ này mang tên Indochina Telecom. Chắc ai cũng sẽ đang thắc
mắc Indochina Telecom của ai mà lại được dành cho mã di động đẹp nhất
Việt Nam như thế.
Indochina Telecom được thành lập dưới danh nghĩa của Tổng cục II Bộ Quốc
Phòng nhưng nguồn vốn và chi phối thực tế từ ông sui của anh 3 Thủ
Tướng – ông Nguyễn Bang (cha của Nguyễn Bảo Hoàng hay Henry) và con rễ
của ông ấy (Thomas O’Cornor, tức anh rễ của Hoàng), có sự tham gia của
ông Đỗ Trung Tá – nguyên Bộ trưởng Bộ BCVT. Ngoài ưu tiên được dành mã
số đẹp, công ty viễn thông này còn có một đặc tính khác lạ hơn so với
các công ty di động khác hiện nay, đó là nó không phải bỏ ra hàng trăm
triệu Đô-La để đầu tư nhà trạm phát sóng, máy móc thiết bị đắt tiền tốn
kém, mà tất cả các công ty di động của Tập Đoàn Bưu chính Viễn Thông
VNPT bao gồm Vinaphone, Mobifone và một phần của Viettel Mobile sẽ phải
“phát sóng thay” cho nó. Mà nó cũng chẳng phải bỏ tiền ra mua các sóng
này, thay vào đó nó chơi rất “cha” bằng cách khi nào nó bán được dịch
vụ, tức là khách hàng 099 mà có gọi và phát sinh doanh thu thì nó ăn
chia phần trăm lại cho các công ty di động này. Đúng là một hợp trong
trong mơ cũng không thể có được. Chẳng phải bỏ tiền ra đầu tư ban đầu
tốn kém, cũng chẳng phải chịu rủi ro nếu mua sóng theo dung lượng nào đó
mà chưa biết bán tới đó hay không. Ấy vậy mà một công ty di dộng có mã
đẹp như thế chỉ cần vài chục triệu Đô-La Mỹ là hoạt động được rồi. Dự
kiến là siêu lợi nhuận vì di động bình thường (phải đầu tư lớn) đã lời
rất nhiều, còn cái này thì chẳng phải đầu tư gì đáng kể.
Mấy chục triệu Đô-La này phía Tổng cục II không phải bỏ ra mà gia đình
ông sui anh 3 lo hết. Nhưng trên thực tế, khoản tiền này cũng chẳng phải
là tiền túi của gia đình này mà nó có nguồn gốc thật đáng xấu hổ. Những
ai đọc các loạt bài ca ngợi phò mã Henry cách đây hơn một tháng trên
các báo lề phải thì chắc vẫn còn nhớ các bồi bút nhắc tới VITC là một
công ty được vị phò mã (tức là lúc đó chưa phải phò mã) Henry thành lập
và phát triển nó lớn mạnh đến mức doanh số cả chục triệu Đô. Doanh số
lên cả chục triệu là thật nhưng sự thật đầy đủ thì hãy đọc tiếp dưới
đây.
Nguyễn Bang khi mới sang VN móc nối được với Đỗ Trung Tá và mua chuộc
tay quan tham này cho một kế hoạch mà nhiều người tin là được toan tính
từ đó đến nay. VITC do con rễ của ông Bang là Thomas O’Cornor thành lập,
đang buôn linh tinh đủ thứ từ xử lý môi trường, PVC, xuất khẩu ở VN thì
đột ngột nhảy vào lĩnh vực viễn thông và có ngay hợp đồng với công ty
Viễn thông Quốc tế VTI (trực thuộc VNPT) để chuyển lưu lượng điện thoại
từ nước ngoài về VN với trị giá cả triệu Đô-La Mỹ một tháng. Điều kỳ lạ
là nếu như các công ty khác làm ăn tương tự với VTI (như AT&T,
France Telecom, …) đều phải thanh toán trước thì VITC luôn được thanh
toán sau với trị giá có thời điểm lên đến gần 50 triệu Đô. Việc làm ăn
này bắt đầu từ 2002 và lúc đó Henry đang làm Giám đốc kinh doanh cho
VITC, anh rễ Thomas làm Tổng Giám Đốc, ông bố Nguyễn Bang làm Chủ Tịch.
Ai cũng thắc mắc tại sao những tay Việt kiều này lại có thể chiếm dụng
một số lượng vốn hàng chục triệu Đô thường xuyên và lâu dài như vậy. Có
một số quan chức VNPT muốn đưa vấn đề này ra nhưng đều thất bại vì lúc
đó ông Đỗ Trung Tá đã trở thành Bộ Trưởng Bộ BCVT từ cái ghế Chủ Tịch
HĐQT VNPT.
Số vốn chiếm dụng này gia đình Nguyễn Bang dùng đầu tư vào chứng khoán,
bất động sản và mở một nhà hàng tên Vine ở số 1 Xuân Diệu, Hà Nội. Đến
tháng 3/2008 VITC tuyên bố đóng cửa VPĐD tại VN với số nợ VTI lúc đó lên
tới 23 triệu Đô-La Mỹ, và giải tán toàn bộ nhân viên đang làm việc ở
đây. Tuy nhiên sau đó, theo đề nghị của ông Tá và lãnh đạo VTI nên VITC
duy trì một văn phòng giả, lẳng lặng chuyển hết máy móc về số 1 Xuân
Diệu, cho thiết bị chạy không tải, không có lưu lượng để qua mắt các nhà
chức trách để duy trì cái hợp đồng với VTI nhằm chiếm dụng 23 triệu lâu
dài. Kế hoạch của gia đình Nguyễn Bang cấu kết với Đỗ Trung Tá (dù giờ
đây không còn làm Bộ Trưởng nhưng vẫn còn ảnh hưởng mạnh trên chính
trường, đặc biệt là với ông 3 Dũng) là VTI sẽ xóa nợ 23 triệu này bằng
những thủ đoạn như đối soát cước, mua lại cổ phần của VITC bên Mỹ, … Tuy
nhiên việc này đến hiện nay đang gặp phản đối của nhiều người trong
VNPT nên đến giờ vẫn không thực hiện được. Nhưng số tiền 23 triệu Đô thì
vẫn nằm trong túi gia đình Nguyễn Bang và bây giờ được tiếp tục đầu tư
vào Indochina Telecom.
Trong quá trình lừa đảo trên, có một số nhân viên VITC, người nước ngoài
lẫn người Việt cũng bị gia đình Nguyễn Bang lừa đảo và lợi dụng nên rất
bất bình. Họ đang tìm cách đưa vấn đề này ra ánh sáng. Donald Berger
(người Canada) đầu tiên hùn hạp với Thomas làm nhà hàng Vine, mới đây bị
Thomas hất văng khỏi nhà hàng này. Hay như Larry Grace, một luật sư ở
Chicago và là bạn học đại học của Hoàng phò mã, có thời được Thomas
(thường gọi là Tom) mời sang tư vấn vụ bán một phần cổ phần của VITC cho
VNPT (25%). Tuy nhiên chỉ sau 1 thời gian ngắn làm việc với gia đình
này thì Larry phát hiện ngay ra đây là một công ty lừa đảo và ngay lập
tức bỏ dở dự án và rút về nước làm Thomas và Hoàng vô cùng cay cú. Larry
đã nhận ra bản chất lừa đảo của Tom và gia đình Nguyễn Bang từ rất sớm
đã có một lần khởi kiện Tom ở Singapore liên quan đến việc lừa đảo và sử
dụng vốn sai mục đích. Tom đã phải tốn khá nhiều tiền để lo lót vụ này
êm xuôi. Larry cách đây vài năm đã gửi thư đến VNPT tố cáo bản chất lừa
đảo của VITC và dụng ý xấu của Tom nhưng chả ai quan tâm. Nhưng Larry
tuyên bố sẽ không bỏ cuộc trong việc vạch mặt việc chiếm dụng 23 triệu
Đô tiền của nhà nước (tức của nhân dân).
Tôi tin là câu chuyện này sẽ bị lôi ra ánh sáng, không sớm thì muộn. Anh
4 cũng đã nắm được thông tin này, hy vọng sẽ là một bằng chứng tốt để
trừng trị Đỗ Trung Tá – thân tính của anh 3.
QUAN LÀM BÁO * TƯỚNG HƯỞNG MẶT DẦY
Wednesday, January 23, 2013
Tướng Hưởng bị đuổi khỏi Văn phòng Bộ Công An!
Thực ra không phải 'lỳ' mà vì 'cố đấm ăn xôi'! Hưởng đã nổi tiếng trong toàn lực lượng về sự bẩn thỉu và tàn ác. Đến ngay Tướng, tá ngay tại Văn phòng Bộ Công An, dù biết ông ta đã về hưu, vậy mà nhìn thấy mặt Hưởng hàng ngày ra vào vẫn còn run 'lẩy bẩy', có người còn tránh mặt, nhìn thấy từ xa đã phải lảng, có người đóng chặt cửa, đố dám tiếp ai....
Nhìn Hưởng 'giả trí thức' đố ai biết được bộ mặt thật của y! Nhưng cứ gặp bất cứ một ai của lực lượng Công an, kể cả đệ tử ruột của y, nếu 'thân' sẽ nghe 100 người thì cả một trăm "Ông ấy kinh lắm.... không từ thủ đoạn nào đâu... Tàn bạo vô cùng... Nhưng vì mấy chục năm làm ở vị trí đó nắm được phốt đủ mọi người nên chẳng ai làm gì được ông ấy cả!"....
Cho dù Tướng Trần Đại Quang đã lên ngôi, nhưng thực chất Hưởng vẫn điều hành gần như 60% hoạt động của Bộ Công An....
Ông Bộ trưởng mới đã quen học chữ 'Nhẫn' nhà phật tưởng rằng sẽ cảm hoá được Quỷ dữ, ai dè Quỷ dữ càng được nước!
TƯỚNG HƯỞNG GIÀ: "PHẢI TRÊN CẢ PHẢN ĐỘNG"!
Khủng bố sau HNTW 6
Tướng Hưởng muốn giết ai thì đều biến ... thành CIA!
Giống quái thai nào được sản sinh trong xã hội loài người?
Nghe đâu lợi
dụng ông Bộ Trưởng đi sang Nga ở nhà Hưởng ra lệnh cho Ngọ bắt bớ cả gia
đình nhà ông Đặng Văn Thành để hoàn tất việc cướp Sacombank, thay vì
bảo vệ nạn nhân thì lại giết cho nhanh để bịt miệng! Khi về đến nhà ông
Bộ Trưởng hết chịu nổi, tức khí đuổi Hưởng ra khỏi Bộ Công An....Khủng bố sau HNTW 6
Tướng Hưởng muốn giết ai thì đều biến ... thành CIA!
Giống quái thai nào được sản sinh trong xã hội loài người?
Anh em toàn lực lượng mừng như thoát được sao quả tạ mà không dám ăn mừng vì khi Hưởng cuốn gói còn hầm hè, gờm gờm đe doạ "Tụi bay rồi biết tay tao..."
Bà con có dịp đến Văn phòng Bộ Công an kiểm tra xem Hưởng đã 'cuốn gói' hết chưa nhé, hay vẫn còn để lại 'rận, rệp' để "Đâm sau lưng" ông Bộ Trưởng!
Thám tử quan
QUAN LÀM BÁO* NGUYỄN BÁ THANH
Lời mẹ dặn khi Nguyễn Bá Thanh: HÃY RÁNG LÊN CON Ạ!
Đấy là lời mẹ dặn khi Nguyễn Bá Thanh đang học ở Trường học sinh miền Nam trên đất Bắc, lúc người cha, một Tỉnh ủy viên, trực tiếp cầm súng chiến đấu đến viện đạn cuối cùng, anh dũng hy sinh trên quê hương xứ Quảng.Hãy ráng lên con ạ!
Đó là lời mẹ dặn khi Nguyễn Bá Thanh từ anh chủ nhiệm hợp tác xã Hòa Nhơn, khoác ba lô rời thành phố, đi làm giám đốc nông trường chè Quyết Thắng, ở nơi khỉ ho cò gáy không ai muốn dấn thân.
Hãy ráng lên con ạ!
Đó là lời mẹ dặn khi Nguyễn Bá Thanh được giao nhiệm vụ làm Chủ tịch thành phố Đà Nẵng vừa tách ra khỏi tỉnh Quàng Nam - Đà Nẵng.
Đúng 16 năm, kể từ ngày 6-11-1996 đó, với một mốc son lịch sử là ngày 15-7-2003, Đà Nẵng trở thành Đô thị loại một, là Trung tâm kịnh tế, văn hóa của miền Trung.
Mười sáu năm, kể từ ngày đó, Nguyễn Bá Thanh đã gắn bó với thành phố núi xanh, sông Hàn xanh, biển xanh đầy nắng và gió, nhưng rất ít tài nguyên thiên nhiên nằm giữa miền Trung này. Nguyễn Bá Thanh đã làm theo lời mẹ dạy, mang hết tâm lực, góp phần biến Đà Nẵng từ một thành nghèo xơ xác, nhem nhuốc, thành một đô thị sạch đẹp, khang trang, văn minh, an toàn nhất Việt Nam, đồng thời là thành phố năng động trong khu vực và cả nước về phát triển kinh tế.
So với 16 năm trước, Đà Nẵng đã mở rộng 3,4 lần, ngoài huyện đảo Hoàng Sa đang bịTrung Quốc chiếm đóng, hầu như đã đô thị hóa hết diện tích cấu trúc cơ sở hạ tầng bền vững, theo quy hoạch tổng thể bài bản, với những con đường vành đai rộng mở, những cây cầu có tầm vóc quốc tế, và hệ thống giao thông hợp lý.
Mười sáu năm, Đà Nẵng tăng trường kinh tế liên tục ở mức hai con số, thu nhập bình quân đầu người từ 250 đôla lên 1.100 đôla, và đã hoàn thành được 80% chương trình 5 không mà Nguyễn Bá Thanh đã đề xướng:“Không có hộ đói, không có người mù chữ, không có người lang thang ăn xin, không có người nghiên ma túy, không có giết người cướp của”. Và chương trình ba có: “Có nhà ờ, có việc làm, có nếp sống văn hóa- văn minh đô thị”.
Adam Smith, cha đẻ của kinh tế học và kinh tế thị trường, đã từng chu du gần khắp thế giới, có một câu nói khát quát để đánh giá về một thành phố đẹp, có môi trường sống tốt, có sức hấp dẫn đầu tư và anh sinh xã hội: “Hãy nhìn vào bảng thống kê khách du lịch trước khi đặt bút ký kết một hợp đồng đầu tư với bất kỳ một thành phố nào!”.
Năm 2012, khi ngành công nghiệp không khói cả nước èo uột, thì Đà Nẵng đón 2,6 triệu lượt khách du lịch, tăng 12% so với 2011, doanh thu 6.000 tỷ đồng, tăng 36 % so với 2011, trong đó có 610.000 khách quốc tế. Có lẽ các nhà đầu tư vẫn nhớ lời khuyên cùa Adam Smith, nhìn vào con số có vẻ khô khan đó, nên trong một thời gian ngắn, đã đầu tư vào Đà Nẵng 60 dự án, với tổng số vốn lên tới 84.088 tỷ đồng, trong đó nước ngoài chiếm 2.546 triệu đô la.
Mười sáu năm trước, người dân Đà Nẵng tìm mọi cách vào lập nghiệp ở Sài Gòn, bây giờ ngược lại, muốn quay về sống ở Đà thành. Không chỉ dân xứ Quảng, người Hà Nội, Hải Phòng và nhiều nơi khác cũng rủ nhau tới đây ngày một đông, tạo nên một thành phố đa dạng bản sắc văn hóa, người dân hòa đồng trong một môi trường xã hội khá yên bình.
"Đất lành, chim đậu"! Con chim còn biết phân biệt như thế, con người chả nhẽ nhầm ư?
Một người dân Đà Nẵng nói với tôi, cũng bằng cấu âm phương ngữ bộc trực đến thô kệch theo kiểu Nguyễn Bá Thanh: “Dân toa đao có ngu chi? Có sỏ troong đào nì! Choa Theng mần đẹc chớ không dễ gì tụi toa để yên cho rứa?”
Tôi nghĩ Nguyễn Bá Thanh không cảm thấy phải xấu hổ khi nghe những câu nói như vậy.
Khi có quyết định điều Nguyễn Bá Thanh ra Trung ương, dân Đà Nẵng hẫng hụt, nhiều người đã khóc.
Người ta chỉ khóc khi thật sự thương, tiếc phải xa, phải mất một ngưởi đáng thương, đáng quý, không ai rỗi hơi nhỏ nước mắt vì một anh tham lam hứa hão.
Ấy thế nhưng lại có những người ra đòn giáng thẳng vào Nguyễn Bá Thanh, khi ông ta vừa chớm ngồi vào ghế Trưởng Ban Nội chính Trung ương.
Người ra đòn ấy là ai nhỉ? Báo chí chính thống đã bạch hóa rồi : Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc.
Cái kết luận của Thanh tra Chính phủ có từ hai tháng trước, đóng dấu “tuyệt mật”, xếp ngăn tủ rồi đùng một cái, không có cái gì hơn, đem ra “giải mật”, rồi đóng dấu “ hỏa tốc”, vội vàng phát hành ngay trong ngày nghỉ lễ, giống hệt như sự gấp gáp cưỡng chế đất Đoàn Văn Vươn giáp tết năm ngoái của nhóm lợi ích Lê Văn Hiền!
Đất cát đâu còn đó, Chủ tịch Đà Nẵng và những người liên quan còn đó, đâu phải như tiền tuồn từ ngân hàng này sang ngân hàng khác chỉ bằng một cú nhắp chuột trên máy tính, đâu phải như Dương Chí Dũng có kẻ dẫn đường đào tẩu?
Vậy mà sự kiện kết luận thanh tra của Đà Nẵng lại làm gấp gáp như chữa cháy!
Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã tự hạ thấp hơn cái tâm và cái tầm của mình trong quyết định này xuống một bậc, còn Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc thỉ bộc lộ một khuôn mặt hầu huynh trơ trẽn.
Trong khi các ban ngành chưa vào cuộc theo chỉ đạo của Thủ tướng, Nguyễn Xuân Phúc đã quyết liệt: “Yêu cẩu kiểm điểm Chủ tịch, Phó Chủ tịch thành phố Đà Nẵng, các tổ chức cá nhân liên quan trong thời kỳ 2003-2011”.
Nguyễn Xuân Phúc từng làm Tổng thanh tra chính phủ 2 tháng, từ tháng 3 -2006 đến 5-2006. Quãng thời gian đó quá ngắn, đề một kỹ sư kinh tế như ông hiểu về nghiệp vụ thanh tra.
Ông lại là người ôm đồm rất nhiều trọng trách, như Phó Chủ nhiệm Văn phòng chính phủ, Uỷ viên ban cán sự đảng chính phủ, Bộ trưởng - Chủ nhiệm Văn phòng chính phủ, Tổ trưởng công tác chuyên trách cải cách thủ tục hành chính của chính phủ, Uỷ viên Ban chấp hành Đảng bộ khối cơ quan Trung ương, Phó Thủ tướng Chính phủ... Nhưng hình như ông chưa gây được ấn tượng nào như Nguyễn Bá Thanh để người ta biết về tài năng và đức độ của ông? Nó vẫn cứ nhạt nhòa như thời ông làm Chủ tịch UBND tỉnh Quảng Nam vậy.
Nhẽ ra để bảo vệ uy tín cho bản thân mình nói riêng, đảng chính phủ nói chung, Nguyễn Xuân Phúc đã phải ra lệnh thanh tra xác minh ngay cái thông tin ông liên quan đến “đồ bành” Thân Đức Nam, mà tờ báo mạng Dân Luận đã đưa tin: “Bây giờ Thân bảo Bộ trưởng Phúc đứng là đứng, ngồi là ngồi, bảo đi phải đi, bào ỉa là phải rặn ra mà ỉa!”(Http://danluan grg).
Quả thực thiên hạ chả lạ gì Nguyễn Xuân Phúc, và rất ngán nhìn khuôn mặt bự xự dưới cái trán hói bóng rợn nhưng méo vẹo của ông, chán nghe những lời nói bao đồng như: “Mỗi một thất thoát, một hiện tượng nào không tốt trong xã hội, từ một con tàu bị chìm đến những máy bay bị nổ, đều liên quan đến trách nhiệm của chính phủ? (Trả lời chất vấn trước Quốc hội ngày 15-6-2012). Nói thế ai chả nơi được, u u chung chung, không trugs ai, không làm cũng đâu có sao?
Ấy thế mà ông lại đóng vai Bao Chửng, vung thượng phương bảo kiếm đòi trị tội cả bộ máy chính quyền một thành phố có nhiều năng động sáng tạo và được lòng dân như Đà Nẵng?
Chưa bao giờ một quyết định của Chính phủ, tưởng được dân đồng thuận lại vấp phải sự phản đối dữ dội như vậy? Nhưng lại trở thành hiệu ứng ngược mà có lẽ người ra quyết định "hỏa tốc" tung ra thông báo thanh tra này cùng không thể ngờ tới. Nó làm cho những người trước kia ghét hoặc ít biết Nguyễn Bá Thanh nay thay đổi thái độ, nhiều người yêu mến, tin cậy ông hơn. Dư luận lại có dịp bung xé những liên quan: Vậy, các vụ Vinashin, Vinalines, rồi nhóm lợi ích, nợ xấu ngân hàng...làm thất thoát cả triệu tỉ, làm xiêu điêu nền tài chính, kinh tế quốc gia sao không thanh tra và "hỏa tốc" xử lý cho đến đầu đến đũa?
Cú ra đòn đối với Nguyễn Bá Thanh có lẽ để bịt cái miệng hay nói thẳng nói thật, để dằn mặt, để răn đe, dọa dẫm, trói tay không cho đụng những nhóm lợi ích, tham nhũng hối lộ phá nát dất nước, đến những kẻ chà đạp lên dân trong những vụ cưỡng chế bất hơp pháp ở Tiên Lãng, Văn Giang... Và sâu xa hơn, để cố tình bôi nhọ, nhuốm chàm vào một gương mặt trung nghĩa, có bản lĩnh chí quyết, khả dĩ gây được niềm tin cho dân, nếu được cơ cấu vào chỗ cao hơn?
Mỉa mai thay vụ việc này lại xảy ra ngay sau khi Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng vừa ngụy biện về "phép biện chứng, tính khách quan" trong tình đồng chí thương yêu nhau giữa cuộc “tắm rửa vĩ đại” của đảng cộng sản Việt Nam!
Hình như họ đã đạt được ý muốn. Mới đây Nguyễn Bá Thanh đã phải thốt lên: “ Địch mà ở trong lòng thì đánh đấm gì nữa?”.
Hãy ráng lên con ạ!
Lời của người mẹ lúc này lại vang lên trong tâm khảm Nguyễn Bá Thanh.
Và có lẽ không phải chỉ dành riêng cho Nguyễn Bá Thanh. Đó là lời người MẸ VIỆT NAM nói với tất cả chúng ta, hãy ráng lên, vì lẽ phải, vì dân vì nước, không khuất phục bất cứ thế lực nào ! Không chùn bước, ngả nghiêng trước bất kỳ kế sách bày binh bố trận đầy mưu ma chước quỷ lợi dung quyền bính, hoặc của phe nhóm nào! Đó là sự cần thiết phải ráng lên vì nghĩa lớn, vì dân, vì nước.
MINH DIỆN
TRẦN THANH TÙNG * TRUNG QUỐC
TRUNG QUỐC “SẬP BẪY” BÍ THƯ ĐÀ NẴNG NGUYỄN BÁ THANH…
Trần Thanh Hùng
Một câu chuyện rất hay về ông Nguyễn Bá Thanh, đăng trên trang Facebook của Lịch Nguyên. Xin coppy nguyên văn:
Tôi luôn dành cho ông NBT sự ngưỡng mộ, đặc biệt là cách
ông “đối đãi” với TQ càng làm tôi phục cái tầm và sự tinh tế trong quan
hệ ngoại giao hơn..! Ông đúng là một chính khách mà có lẽ quá lâu rồi
VN mới xuất hiện…
Vụ việc sau đây tôi tạm đặt tít:
“TRUNG QUỐC “SẬP BẪY” BÍ THƯ ĐÀ NẴNG NGUYỄN BÁ THANH…”
Những ngày đầu năm 2013, khi giới truyền thông trong và
ngoài nước bắt đầu “dậy sóng” theo “hiện tượng Nguyễn Bá Thanh”- Ủy viên
TW Đảng, Trưởng Ban Nội chính TW, Bí thư Thành ủy Đà Nẵng thì dư luận
rõ hơn về bản lĩnh quyết đoán, dám nghĩ dám làm…của vị bí thư nổi tiếng
này. Nhưng ít ai lại biết rằng, đằng sau cá tính nổi trội đó của vị tân
Trưởng ban Nội chính TW còn là một con người tinh tế, mưu trí và góc
cạnh trong công tác đối ngoại, lắm lúc làm cho đối phương rơi vào “bẫy”
việt vị…
Một trong những sự kiện mà vị Bí thư Đà Nẵng đã làm cho
phái đoàn ngoại giao cấp cao của Trung Quốc phải “dở khóc, dở cười”
chính là tình huống khi Đà Nẵng đón tiếp phái đoàn do ông Vương Gia
Thụy- Trưởng Ban liên lạc Đối ngoại Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc
dẫn đầu làm việc tại Đà Nẵng. Lúc này, Đà Nẵng chủ động bố trí cho phái
đoàn của ông Thụy ở tại một khách sạn trên tuyến đường Trường Sa và tổ
chức Hội nghị tại đó (Trường Sa, tên quần đảo của Việt Nam khẳng định
chủ quyền và Trung Quốc đang tranh chấp)…khi ông Thụy phát hiện ra địa
điểm tổ chức quá “nhạy cảm” và la làng đòi thay đổi nhưng thành phố giải
thích là hết chổ nên phái đoàn Trung Quốc đành phải miễn cưỡng chấp
nhận.
Bên lề Hội nghị, ông Nguyễn Bá Thanh không quên tận dụng
thời cơ hiếm hoi này để nói về chủ quyền biển đảo của Việt Nam đối với
vị lãnh đạo cơ quan đối ngoại TW của ĐCS Trung Quốc đầy quyền thế này,
rồi thẳng thắn đề nghị: Tôi (ông Thanh-PV) với anh (ông Thụy) bỏ hai
chức vụ ra đề nói chuyện với tư cách bạn bè quen biết và nói chuyện theo
văn hóa Á Đông, ông chịu không?
- Vương Gia Thụy hỏi lại: “Thế văn hóa Á Đông là gì?”
- Nguyễn Bá Thanh trả lời và ví von: Ông còn hỏi câu đó làm gì. Văn hóa Á Đông là trong gia đình hai anh em mâu thuẫn, thì người anh sẽ luôn nhường cho người em hết, chứ không hề hơn thua…
- Vương Gia Thụy: Tôi không hiểu rõ các đồng chí, trước Mỹ xâm lược gây bao nhiêu đau thương tan tác ở đây (Việt Nam), giờ Mỹ đưa tàu sân bay đến, các đồng chí vẫn ra nâng cốc chúc mừng là tôi không hiểu nỗi..?
- Nguyễn Bá Thanh trả lời và ví von: Ông còn hỏi câu đó làm gì. Văn hóa Á Đông là trong gia đình hai anh em mâu thuẫn, thì người anh sẽ luôn nhường cho người em hết, chứ không hề hơn thua…
- Vương Gia Thụy: Tôi không hiểu rõ các đồng chí, trước Mỹ xâm lược gây bao nhiêu đau thương tan tác ở đây (Việt Nam), giờ Mỹ đưa tàu sân bay đến, các đồng chí vẫn ra nâng cốc chúc mừng là tôi không hiểu nỗi..?
Nguyễn Bá Thanh: Xem ra tình báo Hoa Nam của các anh hóa ra cũng yếu quá..?!
- Vương Gia Thụy: Yếu ra sao?
- Nguyễn Bá Thanh: Đại sứ quán Mỹ có đến đây (Đà Nẵng- PV) mời tôi đi nhưng tôi đâu có đi. Tôi chỉ đạo cử các lãnh đạo cấp Sở ra với họ tí chứ lãnh đạo có ai đi đâu?
- Vương Gia Thụy: Hảo, hảo (Tốt, tốt-PV), có gì thì anh em trong nhà nói chuyện chứ làm gì phải quốc tế hóa ầm ĩ lên thì lý lẽ là sao?
- Nguyễn Bá Thanh: Thực ra nhà có hai anh em nhưng khốn nổi là ông anh “hơi” tham quá, thằng em chỉ chỗ này thì thằng anh bảo của ổng, chỗ kia thì của tao, chỗ khác thì cũng của tao nốt… nên nó tức quá mới gọi “hàng xóm” đến để chứng giám cách xử sự của anh có được không chứ không phải gọi đến để đánh nhau..!
- Vương Gia Thụy: Yếu ra sao?
- Nguyễn Bá Thanh: Đại sứ quán Mỹ có đến đây (Đà Nẵng- PV) mời tôi đi nhưng tôi đâu có đi. Tôi chỉ đạo cử các lãnh đạo cấp Sở ra với họ tí chứ lãnh đạo có ai đi đâu?
- Vương Gia Thụy: Hảo, hảo (Tốt, tốt-PV), có gì thì anh em trong nhà nói chuyện chứ làm gì phải quốc tế hóa ầm ĩ lên thì lý lẽ là sao?
- Nguyễn Bá Thanh: Thực ra nhà có hai anh em nhưng khốn nổi là ông anh “hơi” tham quá, thằng em chỉ chỗ này thì thằng anh bảo của ổng, chỗ kia thì của tao, chỗ khác thì cũng của tao nốt… nên nó tức quá mới gọi “hàng xóm” đến để chứng giám cách xử sự của anh có được không chứ không phải gọi đến để đánh nhau..!
Đến đây, ông Thanh không quên nhắc thêm: “Tôi nói cho
ông biết, nhà phải có cái hiên, cái sân rồi mới tới cái gì đó… nhưng ông
(Trung Quốc- PV) vẽ cái đường lưỡi bò chi mà ôm sát cái bức tường không
còn hiên nữa chứ đừng nói sân…thế thì ai chịu nổi(?) Ở Đà Nẵng ni chỉ
cần mấy người bơi giỏi thì sải mấy sải là tới đường lưỡi bò của ông ngay
thì ông giải thích kiểu chi…(?)
Tranh thủ lúc này, ông Thanh không quên “ngăm” ông Thụy:
“Ông nói lại với ông Đào (Hồ Cẩm Đào- PV), bữa sau nếu
đến một lúc nào đó mà thế hệ con cháu chúng tôi theo Mỹ mà chống lại
Trung Quốc thì có lỗi của các ông…vì do ông đẩy nó tới chỗ đó! Ông nhớ
đừng nhầm lẫn nghe, đừng nghĩ theo Mỹ, theo Nga…không ảnh hưởng đến
chúng ta…ông không nhận thức điều đó là ông trả giá đắt thôi, bởi sau
này tên lửa mang đầu đạn hạt nhân nó đặt ở Lạng Sơn chĩa thẳng vào nhà
ông thì khi đó ông mới giật mình..?”
- Vương Gia Thụy “khích” lại: “Sao họ không đưa ông (Thanh-PV) vào Bộ ngoại giao để công tác nhỉ…”
- Nguyễn Bá Thanh: Con người tôi không có khả năng ngoại giao..!
- Vương Gia Thụy “khích” lại: “Sao họ không đưa ông (Thanh-PV) vào Bộ ngoại giao để công tác nhỉ…”
- Nguyễn Bá Thanh: Con người tôi không có khả năng ngoại giao..!
Hoàng Lịch lược ghi
(Trích lược thuật nội dung câu chuyện mà ông Nguyễn Bá
Thanh kể lại lúc nhận Kỷ niệm chương “Vì sự nghiệp sử học Việt Nam” do
GS. Phan Huy Lê- Chủ tịch Hội Khoa học Lịch sử Việt Nam trao tặng vào
ngày 19-8-2012 tại Đà Nẵng).
*****
Nguồn:
TRẦN KỲ TRUNG * NGUYỄN BÁ THANH
MỘT BÀI THƠ CỦA ÔNG XÍCH LÔ TẶNG ÔNG NGUYỄN BÁ THANH
Ông Nguyễn Bá Thanh
Một người bạn thân gửi bức thư này đến tôi. Tôn trọng ý kiến độc giả, Trankytrung.com đăng toàn văn bức thư và bài thơ này.
————————
“ Anh Trung thân!
Đầu kiệt nhà tôi có ông xích lô nghèo hay đậu xe chờ khách.
Tôi biết, đã mấy lần đón tết, ông cùng rất nhiều người
có cùng hoàn cảnh như ông, được ông Nguyễn Bá Thanh mời đến hỏi thăm,
cho quà tết. Với ông xích lô nghèo này, ông Nguyễn Bá Thanh là thần
tượng. Có thể nói xấu ai thì được, nhưng nói xấu ông Nguyễn Bá Thanh,
ông xích lô này phản ứng tức thì, tranh cãi đến cùng để bảo vệ thần
tượng của mình. Tôi cũng nghe một chuyện, không biết có đúng hay không?
Đã một lần ông mời khách xuống xe, không thèm lấy tiền chỉ vì ông khách
này “ … Nói không đúng về ông Nguyễn Bá Thanh, tức không chịu được.”.
Tôi cũng tưởng tính cách “Quảng Nam” của ông xích lô
nghèo này, hơi cố chấp, cũng có thể vì học thức, vì văn hóa… Té ra tôi
nhầm, ông xích lô nghèo cố đạp xe, kiếm ăn cho đủ ngày hai bữa, có suy
nghĩ, không phải như tôi nghĩ. Ông rất quan tâm đến thời cuộc, quan tâm
đến nhân tình thế thái, nhận xét thấu đáo. Hình như…mọi lời nói, việc
làm của cán bộ lãnh đạo không thể qua nổi con mắt người dân, họ có thể
phân biệt việc đó đâu là “chính”, đâu là “tà”, như câu chuyện tôi kể
dưới đây.
Sáng nay, vẫn như mọi lần, tôi gặp ông xích lô nghèo
đang ngồi chờ khách. Biết tôi có quen biết một vài nhà báo, ông chuyển
bài thơ vừa sáng tác, nhờ đăng, với yêu cầu đừng đề tên tác giả, mà chỉ
cần đề “ tiếng nói người dân Đà Nẵng”.
Đọc bài thơ, tôi giật mình.
Trước hết đây là vấn đề “nhạy cảm”, hình như đã có chỉ
thị của Ban tuyên giáo yêu cầu báo chí, ti vi, đài… ngừng thông tin về
việc này. Điều nữa, tôi tưởng,về vấn đề “nhạy cảm” này, cũng chỉ một bộ
phận trí thức còn quan tâm đến vận mệnh Dân tộc, Tổ quốc, đảng là bàn
tán hoặc viết bài, còn dân nghèo mải lo kinh tế, còn đâu thì giờ, hoặc
nữa, bị hạn chế thông tin, họ không biết… Tôi lại nhầm lần nữa, khi ông
xích lô đưa bài thơ này ra.
Tất cả mọi chuyện thời sự nóng bỏng liên quan đến vận
mệnh sống còn của dân tộc, người dân biết tất cả, rõ tất cả. Có điều họ
phát biểu như thế nào thôi.
Tôi biết, bài thơ này gửi các báo giấy trong nước, chắc
chắn không báo nào dám đăng. Để bảo đảm tính thời sự, tôi mạn phép tác
giả, gửi đến anh bài thơ của một ông xích lô nghèo, người Đà Nẵng, đề
nghị đăng vào trang trankytrung.com.
Tôi nghĩ, đây cũng là một tiếng nói của người dân gửi
đến ông Nguyễn Bá Thanh. Một tiếng nói tuy còn “ thô”, nhưng là sự tin
tưởng của người dân vào ông Nguyễn Bá Thanh, ông Nguyễn Bá Thanh sẽ làm
được những điều mà người dân kỳ vọng.
Còn không phải như thế…! Ông Nguyễn Bá Thanh chỉ đứng
số …5…số 6…bài thơ của người xích lô nghèo, tôi tin, chắc chắn sẽ có nội
dung khác.
Dưới đây là nội dung của bài thơ:
“ …Hoan hô anh Nguyễn Bá Thanh
Lãnh đạo cũng giỏi, đá banh cũng tài
Ra ngoài chẳng sợ chi ai
Chơi anh, anh chơi lại, không sứt tai cũng vỡ đầu
Quy hoạch làm tốt như xây cầu
Nhà “ chồ” (1) xóa sạch, thêm chầu pháo hoa
Mọi việc đều đã tính xa
Thanh tra chính phủ chẳng qua trò đùa
Đã làm quyết không chịu thua
Bá Thanh số MỘT, đừng đùa với anh.”
- Tiếng nói người dân Đà Nẵng -
——————-
(1) – Nhà chồ: Trước đây, dọc bờ đông sông Hàn (
Đà Nẵng) rất nhiều dãy nhà lụp xụp, mái lợp bằng tôn, chật chội, bẩn,
nhếch nhác… gọi là “nhà chồ”, nơi ở, sinh hoạt của các hộ nghèo, không
có việc làm. Chính quyền thành phố Đà Nẵng có những quyết sách tốt, hợp
lòng dân, tạo công ăn việc làm, chỗ ở tốt hơn cho các hộ ở đây. Nhà chồ
đã xóa sạch, trả lại một hình ảnh đẹp, phong quang cho bờ đông sông Hàn.
Mọi người dân Đà Nẵng, nhất là các hộ nghèo từng ở nhà
chồ rất hoan nghênh việc làm này của chính quyền Đà Nẵng, mà người đứng
đầu là ông Nguyễn Bá Thanh – trankytrung.com
*****
Nguồn:
DIỄN VĂN CỦA TỔNG THỐNG OBAMA
Tin tức / Hoa Kỳ
Tổng thống Obama kêu gọi đoàn kết cho một nước Mỹ chia rẽ
CỠ CHỮ
21.01.2013
Ông đã làm lễ tuyên thệ trước công chúng hôm thứ Hai tại bậc thềm của tòa nhà Quốc hội trước sự chứng kiến của hàng trăm ngàn người tụ tập trước quảng trường chính của Washington, tay cầm cờ và hoan hô vị tổng thống thứ 44.
Trong bài diễn văn nhậm chức, ông nhắc lại các quyền quyền lâu bền của Hiến pháp về “cuộc sống, tự do, và mưu cầu hành phúc.” Nhưng ông nói đất nước cần thích nghi với các thách thức mới để mọi công dân đều có một “phương tiện cơ bản về an ninh và phẩm giá.”
Tổng thống cũng nói rằng Hoa Kỳ không tin sẽ có “hòa bình lâu bền” trong một thế giới có “chiến tranh triền miên.”
Ông nhắc lại Hoa Kỳ sẽ ủng hộ dân chủ trên khắp thế giới.
Chấp nhận lời thề của tổng thống là Chủ tịch Tòa Án Tối Cao John Roberts. Lời thề đã có từ hai thế kỷ nay nói rằng tổng thống hứa sẽ mang hết năng lực để “gìn giữ, bảo vệ và bênh vực Hiến pháp.”
Trước khi đến Quốc hội tuyên thệ, Tổng thống Obama đã dự một lễ tại nhà thờ.
Số người chứng kiến lễ tuyên thệ hôm thứ Hai chỉ ở mức dưới một triệu, không đông bằng lần đầu vào năm 2009 có gần 2 triệu người.
Hôm Chủ nhật ông cũng làm lễ tuyên thệ trong một buổi lễ riêng tư ở Tòa Bạch Ốc, theo đúng quy định của Hiến pháp là tổng thống phải tuyên thệ vào ngày 20 tháng Giêng. Nhưng vì ngày đó rơi vào Chủ nhật nên mọi buổi lễ trước công chúng phải dời sang ngày thứ Hai, trùng với ngày lễ đánh dấu sinh nhật của Mục sư tranh đấu dân quyền Martin Luther King Jr.
http://www.voatiengviet.com/content/tong-thong-obama-keu-goi-doan-ket-cho-mot-nuoc-my-chia-re/1588070.html
Phát biểu trong lễ tuyên thệ nhậm chức nhiệm kỳ 2 của Tổng thống Obama
Ðường dẫn
CỠ CHỮ
21.01.2013
“Chúng ta xem những chân lý sau đây là hiển nhiên, đó là tất cả mọi người sinh ra đều bình đẳng, rằng họ được Ðấng tạo hóa ban cho một số quyền bất khả xâm phạm, trong số đó có quyền sống, quyền được tự do và quyền mưu cầu Hạnh phúc.”
Tổng thống Obama phát biểu trong buổi lễ tuyên thệ nhậm chức nhiệm kỳ 2
Trong hơn hai trăm năm qua, chúng ta đã làm được điều đó.
Qua xương máu đã đổ ra vì roi vọt và đao kiếm, chúng ta đã hiểu được rằng không có liên minh nào được xây dựng trên các nguyên tắc tự do và bình đẳng có thể sống còn với tình trạng một nửa nô lệ và một nửa tự do. Chúng ta đã tự làm mới chúng ta, và quyết tâm cùng nhau tiến lên phía trước.
Cùng nhau, chúng ta đã xác quyết rằng một nền kinh tế hiện đại đòi hỏi phải có các đường hỏa xa và các xa lộ để đẩy nhanh sự đi lại và thương mại; phải có các trường ốc và đại học để đào tạo công nhân của chúng ta.
Cùng nhau, chúng ta đã nhận ra rằng một thị trường tự do chỉ có thể thịnh vượng khi có các quy luật để bảo đảm sự cạnh tranh và công bằng.
Dân Mỹ từ khắp nơi trong nước đến thủ đô Washington xem lễ tuyên thệ nhậm chức
Cùng nhau, chúng ta đã xác quyết rằng một đất nước vĩ đại phải chăm sóc cho những người dễ bị tổn thương, và bảo vệ người dân tránh được những rủi ro và bất hạnh tệ hại nhất trong cuộc sống.
Qua tất cả mọi biến cố, chúng ta chưa bao giờ từ bỏ sự hoài nghi của
chúng ta về quyền lực trung ương, chúng ta cũng chưa bao giờ bị rơi vào
ảo tưởng cho rằng mọi căn bệnh của xã hội đều có thể được một mình chính
phủ chữa trị. Vinh danh sáng kiến và kinh doanh; đặt trọng tâm vào sự
lao động cần cù và trách nhiệm cá nhân là những yếu tố hằng cửu trong
bản chất của chúng ta.
Thế hệ người Mỹ ngày nay từng được trắc nghiệm qua các cơn khủng hoảng
đã giúp củng cố quyết tâm và chứng tỏ sự bền bỉ của chúng ta. Một thập
niên chiến tranh sắp kết thúc. Một cuộc phục hồi kinh tế đã bắt đầu. Các
khả năng của nước Mỹ là vô hạn, bởi lẽ chúng ta có tất cả các phẩm chất
mà thế giới không biên cương này đòi hỏi: tuổi trẻ và sự thúc đẩy; sự
đa dạng và cởi mở; khả năng vô hạn chấp nhận rủi ro và biệt tài làm
mới...
Nhưng chúng ta luôn hiểu rằng khi thời buổi thay đổi thì chúng ta cũng
phải thay đổi; rằng sự trung thành với các nguyên tắc kiến tạo của chúng
ta đòi hỏi phải có những cách đáp ứng mới cho những thách thức mới;
rằng bảo toàn các quyền tự do cá nhân chung cuộc đòi hỏi phải có hành
động tập thể. Vì nhân dân Mỹ không thể đáp ứng được các nhu cầu của thế
giới hôm nay bằng cách đơn phương hành động, cũng giống như quân nhân Mỹ
không thể nào đối phó được với các lực lượng của chủ nghĩa phát xít hay
cộng sản bằng súng hỏa mai và các đội dân quân. Không ai có thể một
mình đào tạo được tất cả các giáo viên toán và khoa học mà chúng ta cần
có để trang bị cho trẻ em chúng ta đối phó với tương lai, hay xây dựng
các đường sá và mạng luới và các phòng thí nghiệm để mang công ăn việc
làm và doanh nghiệp mới vào đất nước của chúng ta. Ngày nay, hơn bao giờ
hết, chúng ta phải cùng nhau làm những việc này, trong tư cách một đất
nước, một dân tộc.
Thế hệ người Mỹ ngày nay từng được trắc nghiệm qua các cơn khủng hoảng
đã giúp củng cố quyết tâm và chứng tỏ sự bền bỉ của chúng ta. Một thập
niên chiến tranh sắp kết thúc. Một cuộc phục hồi kinh tế đã bắt đầu. Các
khả năng của nước Mỹ là vô hạn, bởi lẽ chúng ta có tất cả các phẩm chất
mà thế giới không biên cương này đòi hỏi: tuổi trẻ và sự thúc đẩy; sự
đa dạng và cởi mở; khả năng vô hạn chấp nhận rủi ro và biệt tài làm mới.
Thưa quốc dân đồng bào, chúng ta được chuẩn bị cho giờ phút này, và
chúng ta sẽ nắm bắt được thời cơ – bao lâu mà chúng ta cùng nhau làm
điều đó.
Bởi lẽ, người dân chúng ta hiểu rằng đất nước chúng ta không thể thành công khi một số người càng ít làm ăn rất khá giả trong khi một số người càng đông phải chật vật để kiếm sống. Chúng ta tin rằng sự thịnh vượng của nước Mỹ phải được đặt trên những đôi vai rộng của giới trung lưu ngày càng đông. Chúng ta biết rằng nước Mỹ thịnh vượng khi mỗi một người có thể tự lập và tự hào về công việc của mình; khi lương hướng nhờ lao động lương thiện giải phóng các gia đình ra khỏi cảnh khốn cùng. Chúng ta trung thành với tín điều của chúng ta rằng khi một em bé gái sinh ra trong cảnh nghèo khó nhất biết rằng em cũng có cơ may thành công như bất cứ ai khác, bởi vì em là người Mỹ, em được tự do, bình đẳng, không phải trong mắt Thượng Ðế mà cả trong mắt của chính chúng ta.
Đám đông dự lễ tuyên thệ nhậm chức của Tổng thống Obama, nghe bài phát biểu
Chúng ta, những người dân, vẫn tin rằng mọi công dân đều xứng đáng được
hưởng một mức độ cơ bản về an ninh và phẩm giá. Chúng ta phải có những
chọn lựa khó khăn là giảm thiểu chi phí về chăm sóc y tế và mức thâm hụt
ngân sách. Nhưng chúng ta bác bỏ niềm tin cho rằng nước Mỹ phải chọn
lựa giữa việc chăm lo cho thế hệ đã xây dựng đất nước này và việc đầu tư
cho thế hệ sẽ xây dựng tương lai của đất nước. Vì chúng ta nhớ những
bài học của quá khứ, khi những năm cuối đời phải sống trong cảnh nghèo
khổ, và phụ huynh của một đứa trẻ bị khuyết tật không tìm được nơi nương
tựa. Chúng ta không tin rằng ở đất nước này, tự do được dành riêng cho
những người may mắn, hay hạnh phúc chỉ dành cho một số ít người. Chúng
ta thừa nhận rằng cho dù chúng ta sống một cách có trách nhiệm tới đâu,
bất cứ ai trong chúng ta, bất cứ lúc nào, cũng có thể bị mất việc, hay
đau ốm bất chợt, hay nhà cửa bị cuốn đi vì một cơn bão. Những điều chúng
ta cam kết với nhau – qua các chương trình Medicare, Medicaid và An
sinh Xã hội - những thứ này không làm hao mòn sáng kiến của chúng ta; mà
thật ra chúng đem lại sức mạnh cho chúng ta. Chúng không biến chúng ta
thành một đất nước của những người chỉ biết dón nhận; chúng khai phóng
chúng ta để chấp nhận những rủi ro giúp làm cho đất nước này vĩ đại.
Ðiều làm chúng ta khác biệt – điều làm chúng ta thành người Mỹ - là sự
trung thành với một ý niệm, được ghi rõ vào bản tuyên ngôn cách đây hơn
2 thế kỷ: “Chúng ta xem những chân lý sau đây là hiển nhiên, đó là tất
cả mọi người sinh ra đều bình đẳng, rằng họ được Ðấng tạo hóa ban cho
một số quyền bất khả xâm phạm, trong số đó có quyền sống, quyền được tự
do và quyền mưu cầu Hạnh phúc”...
Chúng ta, những người dân, vẫn vững tin rằng những nghĩa vụ của chúng
ta trong tư cách là nguời Mỹ không phải chỉ là đối với bản thân chúng ta
mà còn đối với cả hậu thế. Chúng ta sẽ đối phó với nguy cơ biến đổi khí
hậu, vì chúng ta biết rằng nếu không làm như thế thì chúng ta sẽ phản
bội con cháu chúng ta và thế hệ tương lai. Một số người vẫn phủ nhận sự
phán xét đầy thuyết phục của khoa học, nhưng không một ai có thể tránh
khỏi tác động khủng khiếp của các đám cháy dữ dội, của nạn hạn hán làm
tê liệt sản xuất, của những trận bão dữ dội. Con đường đi tới các nguồn
năng lượng bền vững sẽ dài và đôi khi khó khăn. Nhưng nước Mỹ không thể
cưỡng lại sự chuyển tiếp này; chúng ta phải lãnh đạo nó. Chúng ta không
thể nhường cho các quốc gia khác loại công nghệ sẽ cung cấp năng lượng
cho công ăn việc làm mới và các công nghiệp mới – chúng ta phải đòi cho
được sự hứa hẹn của nó. Ðó là cách thức chúng ta sẽ duy trì sức sống
kinh tế và kho tàng quốc gia của chúng ta – đó là các khu rừng và thủy
lộ của chúng ta; các vùng trồng trọt và các ngọn núi tuyết phủ của chúng
ta. Ðó là cách thức chúng ta sẽ bảo vệ hành tinh của chúng ta, được
Thượng Ðế giao phó cho chúng ta chăm sóc. Ðó là điều sẽ đem lại ý nghĩa
cho tín điều mà cha ông chúng ta đã từng tuyên bố.
Tổng
thống Hoa Kỳ Barack Obama tuyên thệ nhậm chức trước Chánh án Tối cao
Pháp viện John Roberts tại Điện Capitol, ngày 21/1/2013.
Chúng ta sẽ bảo vệ nhân dân chúng ta và tôn trọng các giá trị của chúng
ta bằng sức mạnh của vũ khí và chế độ pháp quyền. Chúng ta sẽ chứng tỏ
sự can đảm tìm cách giải quyết các mối bất đồng với các nước khác một
cách hòa bình – không phải vì chúng ta ngây thơ truớc các hiểm hoạ mà
chúng ta phải đối mặt, mà bởi vì sự giao tiếp có thể dẹp bỏ sự nghi kỵ
và sợ hãi một cách bền vững hơn. Nước Mỹ sẽ vẫn là trụ cột của những
liên minh hùng mạnh tại mọi nơi trên địa cầu; và chúng ta sẽ đổi mới các
thể chế đã mở rộng khả năng của chúng để xử lý khủng hoảng ở nước
ngoài, bởi vì không một ai có lợi ích trong một thế giới hoà bình nhiều
hơn là quốc gia mạnh nhất trên thế giới này. Chúng ta sẽ ủng hộ nền dân
chủ từ châu Á cho đến châu Phi; từ châu Mỹ cho đến Trung Ðông, bởi vì
các quyền lợi của chúng ta và lương tâm của chúng ta đòi hỏi phải hành
động nhân danh những người mong muốn tự do. Và chúng ta phải là một
nguồn hy vọng cho những người nghèo khó, những người đau yếu, những
người bị gạt ra ngoài lề, những nạn nhân của thành kiến – nhưng không
phải chỉ vì lòng từ thiện, mà vì nền hòa bình trong thời đại của chúng
ta đòi hỏi sự thăng tiến liên tục của những nguyên tắc mà tín điều
chung của chúng ta mô tả: đó là sự dung chấp và cơ hội, nhân phẩm và
công lý.
Nước Mỹ sẽ vẫn là trụ cột của những liên minh hùng mạnh tại mọi nơi
trên địa cầu; và chúng ta sẽ đổi mới các thể chế đã mở rộng khả năng của
chúng để xử lý khủng hoảng ở nước ngoài, bởi vì không một ai có lợi ích
trong một thế giới hòa bình nhiều hơn là quốc gia mạnh nhất trên thế
giới này. Chúng ta sẽ ủng hộ nền dân chủ từ châu Á cho đến châu Phi; từ
châu Mỹ cho đến Trung Ðông, bởi vì các quyền lợi của chúng ta và lương
tâm của chúng ta đòi hỏi phải hành động nhân danh những người mong muốn
tự do...
Chúng ta, những người dân, tuyên bố ngày hôm nay rằng chân lý hiển nhiên
nhất - tất cả chúng ta được sinh ra bình đẳng- vẫn còn là ngôi sao dẫn
đường cho chúng ta, giống như nó đã dẫn đường cho tổ tiên của chúng ta
trải qua Seneca Falls, Selma, và Stonewall, giống như nó đã dẫn đường
cho tất cả những người nam và nữ, được ca ngợi hay hay không được ai
biết đến, đã để lại dấu chân dọc theo quảng trường vĩ đại này, để nghe
một nhà giảng thuyết nói rằng chúng ta không thể độc hành; để nghe một
vị Vua tuyên bố rằng tự do cá nhân của chúng ta được gắn bó chặt chẽ
với các quyền tự do của mọi người trên trái đất.
Đã đến lúc thế hệ của chúng ta có nhiệm vụ thực hiện những gì những
người đi tiên phong đã bắt đầu. Bởi vì cuộc hành trình của chúng ta sẽ
không hoàn thành cho đến khi nào vợ của chúng ta, mẹ và con gái của
chúng ta, có thể kiếm sống tương xứng với nỗ lực của họ. Cuộc hành trình
của chúng ta sẽ không hoàn thành cho đến khi những anh chị em đồng tính
của chúng ta được đối xử như bất cứ ai khác theo pháp luật – bởi vì nếu
chúng ta thật sự sinh ra bình đẳng, thì chắc chắn lòng yêu thương mà
chúng ta dành cho nhau cũng phải bình đẳng. Cuộc hành trình của chúng ta
sẽ không hoàn thành cho đến khi không có một công dân nào bị buộc phải
chờ đợi hàng giờ mới có thể hành xử quyền bầu cử. Cuộc hành trình của
chúng sẽ ta không hoàn thành cho đến khi chúng ta tìm được cách tốt hơn
để chào đón những người nhập cư đầy phấn đấu và hy vọng vẫn nhìn nước Mỹ
như là một vùng đất của cơ hội; cho đến khi các sinh viên và kỹ sư giỏi
giang thuộc thành phần này được thu nhận vào lực lượng lao động của
chúng ta, thay vì bị trục xuất khỏi đất nước chúng ta. Cuộc hành trình
của chúng ta sẽ không hoàn thành cho đến khi tất cả các trẻ em của chúng
ta, từ các đường phố của thành phố Detroit cho đến những ngọn đồi của
dãy núi Appalachia, các con đường yên tĩnh của thị trấn Newtown, biết
rằng họ đang được chăm sóc, yêu thương, và luôn luôn an toàn không bị
nguy hiểm.
Tổng
thống Mỹ Barack Obama và Đệ nhất phu nhân Michelle Obama đi bộ trên đại
lộ Pennsylvania trong buổi diễu hành lễ nhậm chức ngày 21/1/2013
Nhiệm vụ của thế hệ chúng ta là làm cho các lời nói này, các quyền
này, các giá trị này về cuộc sống, tự do, và mưu cầu hạnh phúc, trở
thành hiện thực cho mọi người Mỹ. Việc trung thành với các tài liệu lập
quốc của chúng ta không đòi hỏi chúng ta phải đồng ý về tất cả các mặt
của cuộc sống; nó không có nghĩa là tất cả chúng ta phải định nghĩa tự
do chính xác trong cùng một cách, hoặc theo cùng một con đường chính xác
để có được hạnh phúc. Tiến bộ không bắt buộc chúng ta phải giải quyết
các cuộc tranh luận kéo dài nhiều thế kỷ về vai trò của chính phủ cho
mọi thời, nhưng nó đòi hỏi chúng ta phải hành động trong thời đại của
chúng ta.
Bây giờ là lúc chúng ta phải quyết định, chúng ta không thể chậm trễ.
Chúng ta không thể nhầm lẫn giữa chủ nghĩa tuyệt đối và nguyên tắc, hoặc
thay thế chính trị bằng sự phô trương, hoặc xem việc nói năng bất nhã
là tranh luận hợp lý hợp tình. Chúng ta phải hành động, vì chúng ta
biết rằng công việc của chúng ta sẽ không hoàn hảo. Chúng ta phải hành
động, vì biết rằng những thắng lợi của hôm nay sẽ chỉ là một phần, và
chính những người sẽ đứng ở đây trong 4 năm, 40 năm tới, và 400 năm sẽ
có nhiệm vụ thăng tiến tinh thần bất diệt đã được trao lại cho chúng ta
từ một sảnh đường ở Philadelphia.
Đồng bào thân mến, lời tuyên thệ tôi đã đưa ra trước đồng bào hôm nay,
giống như lời tuyên thệ đã được đưa ra bởi những người phục vụ tại
điện Capitol, là một lời thề đưa ra với Thượng Đế và đất nước, không đưa
ra với đảng hoặc phe nhóm; do đó, chúng ta phải thực thi một cách trung
thành lời thề đó trong suốt thời gian chúng ta phục vụ. Nhưng các lời
tôi đã nói ngày hôm nay không khác so với những lời tuyên thệ được thực
hiện mỗi lần một người lính thi hành nhiệm vụ, hoặc một người nhập cư
muốn thực hiện giấc mơ của mình. Lời thề của tôi không khác lời thề tất
cả chúng ta đưa ra trước lá cờ đang tung bay phía trên và lấp đầy trái
tim chúng ta với niềm tự hào.
Đó là những lời thề của công dân, và lời thề đó tượng trưng cho niềm hy vọng lớn nhất của chúng ta.
Đồng bào và tôi, với tư cách là những công dân, có sức mạnh để định hướng cho vận mệnh của đất nước này.
Đồng bào và tôi, với tư cách là những công dân, có nghĩa vụ để hình
thành các cuộc tranh luận của thời đại chúng ta - không phải chỉ bằng
những lá phiếu chúng ta bỏ, mà bằng những tiếng nói chúng ta cất lên để
bảo vệ những giá trị cổ xưa và các lý tưởng lâu bền nhất của chúng ta.
Mỗi người trong chúng ta hãy tiếp nhận, bằng nghĩa vụ thiêng liêng và
niềm vui tuyệt vời, những gì được xem là quyền bẩm sinh lâu bền của
chúng ta. Qua nỗ lực chung và mục đích chung, với niềm đam mê và lòng
tận tụy, chúng ta hãy đáp lại tiếng gọi của lịch sử, và mang ánh sáng
quý giá đó của tự do tiến vào một tương lai bất định.
Xin cảm ơn, cầu xin Thượng Đế ban phúc lành cho mọi người, và xin Ngài mãi mãi ban phúc lành cho Hiệp Chúng Quốc Hoa Kỳ.
http://www.voatiengviet.com/content/phat-bieu-cua-tong-thong-obama-nhan-le-tuyen-the-nham-chuc-lan-thu-nhi/1588225.htm
http://www.voatiengviet.com/content/phat-bieu-cua-tong-thong-obama-nhan-le-tuyen-the-nham-chuc-lan-thu-nhi/1588225.htm
Labels:
BÊN KIA BỜ ĐẠI DƯƠNG 246
No comments:
Post a Comment