Search This Blog

Hoi Nghi Dien Hong

Thursday, 1 December 2016

TRUNG CỘNG = LÃO HỦ =TRẦN NGƯƠN PHIÊU =VIỆT CỘNG=

 

Chuyên gia Nga: TQ lập 11 tập đoàn công nghiệp quân sự
     Theo đánh giá của các chuyên gia quân sự, tốc độ trang bị vũ khí của quân đội Trung Quốc diễn ra nhanh và “chất” hơn những gì người ta vẫn tưởng tượng. Quốc gia tỷ dân này đang lấy số lượng làm ưu thế áp đảo.
Chuyên gia quân sự Khramchirin của Nga cho biết Trung Quốc đang thực hiện nguyên tắc “một đổi một” khi thay thế vũ khí và phương tiện kỹ thuật quân sự. Như vậy, Trung Quốc đảm bảo tăng mạnh chất lượng trong khi vẫn duy trì số lượng.

Không những vậy, khả năng sản xuất của các tổ hợp công nghiệp quốc phòng Trung Quốc có thể tăng số lượng xuất xưởng các loại vũ khí trang bị lên gấp 3-10 lần chỉ trong vòng vài tháng.

Trung Quốc đã thành lập 11 tập đoàn công nghiệp quân sự. Trong số đó có các tập đoàn chuyên về các lĩnh vực:  nguyên tử, xây dựng nguyên tử, điện tử, 2 tập đoàn tên lửa vũ trụ (sản xuất và công nghệ), 2 tập đoàn sản xuất máy bay, 2 tập đoàn đóng tầu và phương tiện kỹ thuật lục quân, sản xuất các sản phẩm quân sự và dân dụng.

Với hàng loạt nhà máy quốc phòng rải rác khắp đất nước, Trung Quốc có thể tăng
Với hàng loạt nhà máy quốc phòng rải rác khắp đất nước, Trung Quốc có thể tăng số lượng vũ khí xuất xưởng lên gấp 3-10 lần chỉ trong vòng vài tháng

Trong lĩnh vực đóng tàu, Trung Quốc còn vượt cả Mỹ khi đóng đồng thời 6 khu trục dự án 052C/D (Mỹ chỉ đóng khoảng 2 chiếc) và đưa vào trang bị một chiếc tàu tuần tiễu dự án 056 mỗi tháng.

Còn về không quân, Trung Quốc đang sản xuất đồng thời 4 kiểu máy bay: máy bay ném bom chiến trường JH-7, máy bay tiêm kích J-16 (sao chép không phép Su-30), J-11B (sao chép không phép Su-27) và J-10. Tổng cộng xuất xưởng không ít hơn 100 chiếc tiêm kích và ném bom một năm (nhiều hơn tất cả các nước NATO, kể cả Mỹ).

Máy bay J-15 của Trung Quốc được nhận định là sao chép từ Su-33 của Nga
Máy bay J-15 của Trung Quốc được nhận định là sao chép từ Su-33 của Nga

Liên quan đến vũ khí thông thường, Trung Quốc có công suất sản xuất tất cả các lớp vũ khí thông thường đứng đầu thế giới. Không những thế, ở một số loại vũ khí thông thường (như xe tăng), nước này có công suất sản xuất hơn tất cả các nước khác trên thế giới cộng lại. Số lượng xe thiết giáp và các hệ thống pháo binh của nước này đã vượt tất cả 28 nước NATO cộng lại.

Chuyên gia Nga cũng cho rằng có không ít ý kiến sai lầm khi nhận định Trung Quốc chỉ sản xuất các mẫu vũ khí hiện đại với số lượng hạn chế. Ngay cả Viện SIPRI Stockholm cũng chỉ đáng giá là  kho vũ khí hạt nhân của Trung Quốc chỉ có khoảng từ 200 đến 250 đầu đạn.
Tên lửa Đông Phong của Trung Quốc
Tên lửa Đông Phong của Trung Quốc

Trong khi đó, theo đánh giá khiêm tốn nhất thì Quân đội Trung Quốc có khoảng 850 đầu đạn hạt nhân. Một đánh giá khác cho rằng Trung Quốc có khoảng 3.000 đầu đạn, thậm chí còn cho rằng Trung Quốc có tới 20.000 đầu đạn hạt nhân.

Hiện nay Trung Quốc đang thực hiện chính sách kết hợp công nghiệp quốc phòng với dân dụng. Các sản phẩm lưỡng dụng của Trung Quốc nhờ thế có điều kiện để nâng cao chất lượng.
Ngoài ra, việc Trung Quốc phân tán các nhà máy quốc phòng trên khắp lãnh thổ, thay vì tập trung ở vùng duyên hải như trước đây, cho phép nước này duy trì sản xuất đều đặn trong điều kiện chiến tranh nếu xảy ra.

Hùng Lê

LÃO HỦ * CHUYỆN QUÊ NHÀ





CHUYỆN QUÊ NHÀ
Đảng Cộng Sản Trung Quốc bỏ chủ nghĩa Mác Lê và tư tưởng Mao Trạch Đông
Sau khi họp đai hội Đảng lần thứ 18 Đảng Cộng Sản Trung Quốc bầu ông Tập Cận Bình[một nhân vật con ông cháu cha  bố ông Bình từng là Phó Thủ tương dươi thời Mao Trạch Đông] làm Tổng bí thư và phất cao ngọn cờ phấn đấu cho xã hội Trung Quốc  trở thành xãhội khả giả  vào năm 2020 bằng tư tưởng Đăng Tiểu Bình[tư tưởng mèo trắng mèo đen đều là mèo cả miễn bắt được chuột nghĩa là tư bản cộng sản không thành vấn đề miễn sao Trung Quốc thoát nghèo đói khá giả là được] cùng học thuyết ba đai diệnđồng thời giã từ luôn chủ nghĩa  Mác Lê nin và tư tưởng Mao Trạch Đông.Đảng Cộng Sản Trung Quôc thành Đảng của giới tư bản đỏ ở Trung Quốc nhưng vẫn độc tài độc đảng  và toàn trị dù giã từ chủ nghĩa Mác Lê Nin vấn đề chính là ở chỗ này
Tô Kiều Ngân không còn nữa
Thế là nhà thơ Tô Kiều Ngân của chúng ta đã ra đi ngày 20 tháng 12 năm 2012.Nhà thơ Tô Kiếu Ngân vốn cùng nhà văn Thanh Nam chủ trương Tuần báo Thẩm Mỹ hồi đầu thập niên 50 thế kỷ hai mươi.Tô kiếu Ngân tên khai sinh là Lê Mộng Ngân sinh năm 1926 ở Huế làm thơ từđầu thập niên 50 thế kỷ hai mươivà cũng gia nhập quân đội quôc gia từ đầu thập niên này.Tô kiêu Ngân dù đi tù cải tạo có đủ điều kiện đi HO sang Mỹ nhưng đã ở lại  và giã từ cõi thế ở một căn nhà của bà vợ sau tại quận Bình Thạnh TPHCM

Thành phần không ít đang suy thoái trong Đảng Cộng Sản VN và nhóm lợi ích
Cái bộ tứ gồm Tổng bí thư Đảng Cộng Sản VN Nguyễn Phú Trọng chủ tịch nước Trương Tấn Sang chủ tịch Quốc Hội Nguyễn Sinh Hùng  và thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng luôn miệng nói tới cái thành phần không ít đang suy thoái trong Đảng Cộng Sản Việt Nam nhưng không nói thành phần ấy là những ai và con số thưc sực như thế nào cũng như nhóm lợi ích là ai nhưng đột nhiên ông thủ tướng Dũng lại nói huỵch toẹt ra là cái  cái thành phần không ít đang suy thoái trong Đảng năm 2010 làhơn mười ba ngàn Đảng viên bị truy tố  ra tòa và năm 2011 thì là hơn mười lăm ngàn đảng viên bị truy tố ra tòa năm 2012 còn nhiều hơnnhưng không quá con số hai chục ngàn.Về nhóm lợi ích thủ tướng Dũng nói có nhóm lợi ích nhưng họ làm hai dân thì phải đưa ra tòa chúng cớ là đã có một ông cựu bộ trưởng nguyên chủ tịch một ngân hàng thương mại đã bị truy tố ra tòa,Như vậy đã rõ rồi nhóm đảng viên suy thoái trong Đảng Cộng Sản VN mỗi năm chỉ mười mấy nghìn ra tòa thì đâu có nhiều so với số mấy triệu đảng viên,rõ ràng bộtư có vấn đề ông nói gàc bà nói vịt
Nhà thơ Lưu Trọng Văn nhà thơ Nguyễn Quốc Tháidự mít tinh chống Trung Quốcđang bị làm khò dễ
Theo luật gia Lê Hiếu Đằng nguyên phó chủ tich Mặt Trận Tổ Quốc TPHCM thì ông và giáo sư Tương Lai nhà báo Hồ Ngọc Nhuận bác sĩ Huỳnh Tấn Mẫm nhà thơ Lưu Trong Văn[con trai nhà thơ Lưu Trọng Lư] nhà thơ Nguyễn Quôc Thái và hơn ba chục nhân sĩ trí thức viết thư báo với chính quyền thành Hồ Chí Minh là đứng ra tổ chưc mít tinh phản đối Trung Quôc  chiếm đóng quần đảo Hoàng Sa  lấn chiếm một phấn quần đảo Trương Sa tại tiền sảnh nhà hát Thành Phố 
Những người tổ chức mít tinh còn đươc phó chũ tịch TpHCM là ông Lê Minh Trí tiếp và hứa hẹn  giúp đỡ.Thế mà khi cuộc mít tinh sắp diễn ra thì giáo sư Tương Lai bị  đón đường ép về trụ sở Công an Phường bác sĩ Huỳnh Tấn Mẫm bị khám nhà, nhà báo Hồ Ngọc Nhuận cũng như nhà thơ Lưu Trọng Văn nhà thơ Nguyễn Quôc Thái lanh chân tới đươc nơi họp mít tinh nhưng khi ra về bị công an theo dõi liên miên
Ly kỳ hơn ông Trương Tấn Sang chủ tịch nước sau đó còn viết báo thề thốt cú như thật rằng ông , Đảng ông không bao giờ bán nước  nhưng  sao ông  lại ấm ớ trước quân xâm lươc Trung Quôc làm ngơ  khi thủ tướng Phạm văn Đồng gửi công hàm cho thủ tướng Trung Quôc Chu Ân Lai dâng quần đảo Hoàng Sa cho Trung Quốc.Đó là chưa kể ông Sang lờ chuyện hai ông Nguyễn Văn Linh và Đỗ Mười nhân danh đảng và chính phủ  ký kết với  Giang Trạch Dân Tổng bí thư Đảng Cộng SảnTrung Quôc và Lý Bằng  Thủ Tướng Trung Quốc ngày 4 tháng 9 năm 1990 tại Thành Đôchấp nhận năm 2020 Việt Nam thành khu tư trị của Trung Quốc cũng như chuyện Tổng bí thư Đảng Cộng Sản VN Lê Khả Phiêucùng thủ tướng Phan Văn Khải chủ tịch nước Trần Đưc Lương ký kết dâng biển dâng đảo dâng đất cho Trung Quôc
Nhà văn Phạm Cao Củng giã từ cõi thế sau khi vừa tròn trăm tuổi
Nhà văn Phạm Cao Củng vua viết truyện trinh thám và truyện kiếm kiệp VN vừa rời cõi thế ngày 17 tháng 12 sau khi tròn 100 tuổi tại bang Florida[ Mỹ] nơi ông di tản từ VNtới định cư từ năm 1975.Trước khi qua đời Phạm Cao Củng đã hoàn thành tập hồi kỳ dài nhiều trăm trang từ năm 1999 và cho xuất bản Qua tập hồi ký này Phạm Cao Củng đã tiết lộ ông viết truyện kiếm hiệp với bút danh Văn Tuyền trước nhà văn Kim Dung người Trung Quôc nhiêu thập kỷ và hay còn hơn cả Kim Dung nữa
Ca sĩ Duy Quang  không còn nữa
Ca sĩ Duy Quang con trai trưởng của nhạc sĩ Phạm Duy vừa qua đời tại bệnh viện Orange Coast [California Mỹ] lúc 3giờ 30 phút sáng 20 tháng 12 ngày và giờ Hà nội tức 11 giờ 30 phút ngày 19 tháng 12 ngày và giơ California sau khi bị ung thư gan còn cân nặng có 20kg.Duy Quang. là ca sĩ hàng đầu một thời và cuộc đời tình cảm khá phưc tạp vợ đầu là ca sĩ Jukie Quang nhưng vì tình lăng nhăng của bố nên Duy Quang và vợ đã chia tay,năm 2007 Duy Quang kết hôn vời ca sĩ Yến Xuân nhưng rồi ít lâu sau ly dịTheo tin tư gia đình Phạm Duy thi sác Duy Quang sẽ đươc hỏa thiêu ở Mỹ ngày 24 tháng 12 và tin Duy Quang qua đời không được thông báo cho Phạm Duy vì lý do Phạm Duy đang bệnh nặng sơ tin này làm Phạm Duy chịu không nổi  cũn""nghẻo '""luôn
Nhà văn Chinh Nguyên người chủ trương trang Web Văn Tho Lạc Việt bị làm khó dễ ở VN
Theo tiết lộ của nhà văn nhà thơ Chinh Nguyên người chủ trương trang web Văn Thơ Lạc Việt khá nổi tiếng tại Mỹ thì sau khi về VN đi phỏng vấn một số nhà văn nhà thơ bất đồng chánh kiến ở trong nước trước khi lên đường về Mỹ ngày 7 tháng 12 thì ông bị cản lại phải hoãn về Mỹ một tuần để công an VN thẩm vấn.Ngay khi bị cản về Mỹ nhà văn Chinh Nguyên đã liên lạc với lãnh sự quán Mỹ ở Saigon nơi này hứa sẽ  bảo đảm an ninh cho nhà văn Chinh Nguyên.Sau một tuần bị công an VN làm khó dể nhà văn Chinh Nguyên đã về tới đất Mỹ có thư chung gửi bạn bè trong thư nhà văn Chinh Nguyên viếtmột cách khẳng địn""'Xin  báo cáo quí vị rõ:Chinh Nguyên đã từ một nơi không thể ở,quay về Mỹ đươc an toàn sau những ngày không thoải mái'""
Cái lời là dịp này Chinh Nguyên làm đươc một bài thơ tứ tuyệt tuyệt cú mèo nguyên văn như sau
Tôi đi giữa Thiên Đàng và Địa Ngục

Ngẩng mặt lên chẳng thấy họ giống mình

Cúi nhìn xuống dân lầm than nô lệ

Quay mặt thương:Quê mẹ thế giới khinh
Chạy làm công chức ở  Hà nội 100 triệu một xuất
Ông trưởng ban kiểm tra Đảng Cộng Sản VN thành phố Hà nội đã đăng đàn nói trước Hội Đồng Nhân Dân TPHànội mộ cách huỵch toẹt ra rằng tại Hànội hiện đang có một đương giây chạy làm công chức với giá ít nhất một trăm triệu một xuất dù  tổ chưc thi tuyển công chức đường giây này vẫn hoạt đông coi ai không ra gì.Tiêt lộ của ông trưởng ban kiểm tra Đảng thành ủy Hà nội làm bộ Nội Vụ lên tiếngmỏi miệng còn ông Phó Thủ TướngNguyễn Xuân Phúc  phụ trách an ninh nội chính của chánh phủ thì nói ông quyêt làm ra môn ra khoai vụ này.Tuy nhiên giới thạo tin lại cho rằng chuyện chạy chức chạy quyền ở VN là chuyện khó giải quyêt lắm các quan lớn ai cũng mạnh miệng nhưng tất cả kết quả chỉ là đâu voi đuôi chuột cả thôi
Báo ANTG ""cãi cầy cãi cối""cho ba tên đồ tể tết  Mậu Thân ở Huế
 Bán tuấn san ANTG là phụ san của nhẫt báo Công An NhânDân cơ  quan ngôn luận của ngành cônganVN vừa cho đăng một loạt bài cãi chầy cãi cối cho ba tên đồ tể ở Huế hồi têt Mậu Thân.Ôi tội ác của ba tên đồ tể Hoàng Phủ Ngọc Tưòng Hoàng Phủ Ngọc Phan Nguyễn Đắc Xuân  gâyra ở Huế hồi tết Mậu Thân[1968] nó đãrành rành ra rồi cả trăm cuốn sách viết về chuyện này và các nhân chứng hiện nhiều người còn sống
Âm binh và tinh thần nhân vật  AQ của Lỗ Tấn
Năm 1954 phù thủy Tầu Cộng dùng khí giới của Mỹ cướpđươc từ tay Tầu Tưởng và chiến thuật biển ngườì sai âm binh Việt Cộng đánh  Pháp ở Điện Biên Phủ, Pháp thua âm binh Việt Cộng vác măt lên làm như ta đây ngon lành lắm nào ngờ năm 1979 âm binh Việt Cộng và phù thủy Tầu cộng cơm không lành canh không ngot Tầu Cộng"" bật mí"" lột trần bộ mặt thật của âm binh Việt Cộng .Bị lột trần bộ mặt thật âm binh Việt Cộng ú ớ nhưng vẫn cứ phét lác hô to thắng lợi theo kiểu nhân vật AQcủa nhà văn Lỗ Tấn  thua đau vẫn cứ hét lên thắng lợi lớn
Năm 1972 phù thủy Nga sô đưa hỏa tiễn Sam 2  cho  âm binh  Việt Cộng trắc nghiệm trước phi cơ B52 của Mỹ,kết quả là Hànội bi ăn bom B52 tơi tả thế mà âm binh Việt Cộng phét lác theo kiểu nhân vật AQ của nhà văn Lỗ Tấn lại lớn tiếng thắng lợi Điện Biên Phủ trên không ở Hà nội.Khôi hài hơn mới đây phù thủy Việt Cộng còn bỏ racả trăm tỷ đồng kỷ niệm 40 năm thắng lợi Điện Biên Phủ trên không ở Hà nội trong khi kinh tê khủng hoảng dân VN  ai cũng than đời sống khó khăn
Ngồi lên luật pháp
Ủy ban phápluật của quốc hội VN bức xúc trước các quyết định của Ngân Hàng Nhà Nước ra quyết đinh độc quyền buôn bán nhãn hiệu vàng SJC,bộ  Công An  bắt ghi tên cha mẹ vào chứng minh nhân dân và phạt những ngươi đi xe gắn máy không phải chính chủ xe trên giây tờ ,và bộ Giao Thông Vận Tải trao cho ủy ban phương xã thu  phí xử dụng công lộ đã chất vấn chính phủ.Kết quả là Ngân Hàng Nhà Nươc trả lời ú ớ còn bộ trưởng văn phòng chánh phủ thì nói vụ ghi tên cha mẹ vào chứng minh nhân dân bộ Công An mới thử nghiệm nếu dân không đồng ý sẽ bỏ còn vụ đi xe chính chủ cũng thu phí xử dụng công lộ sẽ nghiên cứu lại
Riêng bộ trương tư pháp thì than nhiều bộ trương chẳng biết luật pháp là gì cả thành ra ký nghị đinh thông tư ngôi xổm lên luât và hiến pháp là chuyện thương ngày

Wednesday, December 26, 2012


TIN TỨC GẦN XA





 Việt Nam đi hết chu kỳ
2012-12-26
Việt Nam đã đi hết chu kỳ tăng trưởng ngoạn mục sau khi đổi mới kinh tế 25 năm trước. Rồi sau khi gia nhập Tổ chức Thương mại Thế giới WTO vào năm 2007 thì cũng hết một chu kỳ hồ hởi để bước vào nhiều sóng gió vì khả năng quản lý vĩ mô quá kém của lãnh đạo.
AFP photo
Một người dân đạp xe ngang qua một bảng quảng cáo phát triển đô thị cao cấp tại trung tâm thành phố Đà Nẵng vào ngày 25 tháng 8 năm 2010.

Diễn đàn Kinh tế tìm hiểu chuyện ấy trong bài tổng kết 2012 của chuyên gia kinh tế Nguyễn-Xuân Nghĩa do Vũ Hoàng thực hiện sau đây.
Vũ Hoàng: Xin kính chào ông Nguyễn-Xuân Nghĩa. Tiếp tục loạt bài tổng kết kinh tế năm 2012 và như đã hẹn, thưa ông, kỳ này chúng ta sẽ nói về tình hình kinh tế của Việt Nam. Theo thông lệ thì xin ông trình bày cho bối cảnh của cả hồ sơ này.
Nguyễn-Xuân Nghĩa: Tôi xin được đặt câu chuyện kinh tế này trong một bối cảnh dài trước khi nói đến chuyện hiện tại bất trắc và tương lai u ám.
Những người lãnh đạo đảng Cộng sản Việt Nam đã mượn màu dân tộc để tiến hành việc gọi là "xây dựng xã hội chủ nghĩa trên cả nước" dù rằng về thực chất, họ không biết xã hội chủ nghĩa ấy là gì. Nhờ khai thác tinh thần dân tộc, họ chiến thắng năm 1975 và đòi tiến nhanh tiến mạnh tiến vững chắc lên chủ nghĩa xã hội mà vì không biết là gì nên đã xoá giỏi hơn xây và gây ra khủng hoảng trong 10 năm liền.
Từ đó, họ biết là sai mà chưa rõ thế nào là đúng, cho nên tiến hành đổi mới một cách cầm chừng và thật ra là thả nổi cho dân chúng làm ăn từ năm 1987. Rồi họ vừa làm vừa học, và chỉ đổi mới có chọn lọc từ trên đầu xuống là từ 20 năm trước, khi Liên bang Xô viết đã tan rã.

Vẫn còn lạc hậu

Vũ Hoàng: Tức là trong phần bối cảnh, ông đã phân định ra nhiều thời kỳ khác nhau vì trình độ nhận thức và chính sách?
Nguyễn-Xuân Nghĩa: Thưa vâng, nếu so sánh với quá khứ trên cái trục thời gian thì tình hình kinh tế Việt Nam đã có thay đổi tương đối khá hơn 20-25 năm trước. Nhưng nếu so sánh trên cái trục không gian với các nước Đông Á khác thì Việt Nam vẫn còn lạc hậu - và thực tế thì tụt hậu từ năm năm qua và hết là một kinh nghiệm được quốc tế khen như rồng cọp để khuyến khích.
Nhìn trong lâu dài, nếu cứ thả nổi cho người dân tự do làm ăn thì sau một giai đoạn hỗn loạn kinh tế chừng năm bảy năm, người dân Việt Nam đã có thể tìm ra con đường khác cho xứ sở, chẳng kém gì các dân tộc Á Châu khác ở chung quanh. Nhưng vì biến động trong khối Xô viết, đảng Cộng sản Việt Nam sợ bị mất quyền, họ nhân danh một ý thức hệ đã phá sản mà tiến hành cải cách có chọn lọc theo kinh nghiệm của Trung Quốc để vẫn duy trì quyền lực độc tôn của đảng và xây dựng một thứ tư bản chủ nghĩa nhà nước, cho tay chân và thân tộc của đảng viên. Vì vậy Việt Nam mới tụt hậu trong khi nền độc lập của đất nước lại bị đe dọa. Nghĩa là người ta đi tròn một chu kỳ oan nghiệt giữa hai mục tiêu đều không đạt được là độc lập quốc gia và canh tân xứ sở. Xong phần bối cảnh này ta mới đi vào cụ thể....
Vũ Hoàng: Thưa ông, đi vào phần cụ thể là như thế nào với số liệu gì làm cơ sở thẩm xét?
Nguyễn-Xuân Nghĩa: Việt Nam vẫn là một nước nghèo của thế giới, với lợi tức bình quân một đầu người là cỡ ngàn mốt ngàn hai đô la trong cả năm, đứng hạng 132 trong 185 nước hội viên của Ngân hàng Thế giới. Nói cụ thể thì hơn hai chục năm sau khi chính thức đổi mới, Việt Nam mới bước lên cái ngưỡng gọi là có lợi tức loại trung bình thấp.
Nhờ đã có lợi tức loại trung bình, Việt Nam được nâng cấp cho nên hết được viện trợ ưu đãi và thực tế là đi vay không tiền lời trong khuôn khổ của Hiệp hội Phát triển Quốc tế IDA thuộc Ngân hàng Thế giới dành cho các nước nghèo. Từ năm 2007 thì phải vay Ngân hàng Thế giới theo khuôn khổ tín dụng IBRD của định chế này, dự án lần đầu tiên là vào năm 2009. Then chốt ở đây là đã lên tới mức trung bình, nhưng mà còn thấp! Cũng vì vậy, hai tuần trước, nhân hội nghị của các cơ quan và quốc gia cấp viện cho Việt Nam, lãnh đạo Hà Nội mới lại cào mặt ăn vạ rằng mức gia tăng lợi tức ấy chỉ là giả tạo vì lạm phát, chứ dân Việt Nam vẫn còn nghèo. Họ nói vậy để kèo nèo xin vay theo điều kiện ưu đãi dành cho các nước nghèo, dù rằng loại tín dụng IBRD vẫn là quá rẻ nếu so với điều kiện thông thường của thị trường.
Chúng ta thấy ra bi hài kịch là lãnh đạo tự khoe thành tích làm cho dân giàu nước mạnh mà dân còn nghèo và nước thì yếu. Tuần qua, lãnh đạo xứ này còn tưng bừng kỷ niệm việc đánh thắng nước Mỹ vào năm 1972 với cái gọi là "Điện Biên Phủ trên không" trong khi các đại gia thì lái xe du lịch bạc triệu mà hơn 70% dân chúng vẫn chưa kiếm ra năm đô la lợi tức trong một ngày và nếu biểu tình để phản đối Trung Quốc xâm phạm lãnh thổ thì bị bỏ tù.

Nguyên nhân


000_Hkg7888289-250.jpg
Một góc dự án bất động sản lớn ở Hà Nội chụp hôm 04/10/2012. AFP photo

Vũ Hoàng: Bây giờ ta mới đi vào nguyên nhân của tình trạng ấy. Vì sao lại như vậy?
Nguyễn-Xuân Nghĩa: Việt Nam đã đi hết chu kỳ dễ dãi của việc chuyển hướng kinh tế ra khỏi chế độ tập trung quản lý theo kế hoạch máy móc và duy ý chí của nhà nước. Nhưng sau đó lại theo cái gọi là "định hướng xã hội chủ nghĩa" do nhà nước đặt ra, mà bên trên thì chẳng ai biết định hướng ấy là gì. Vì không hiểu ra, nên bên trong hệ thống lãnh đạo, người có chức có quyền đã có thể tự tiện vạch ra những hướng có lợi cho cơ sở, gia đình hay vây cánh của họ.
Đã vậy, Việt Nam lại bước vào chu kỳ hồ hởi khi gia nhập Tổ chức Thương mại Thế giới năm 2007 mà không thấy thời điểm ấy cũng là khởi đầu của cơn chấn động lớn trên toàn cầu với ảnh hưởng dội vào Việt Nam, làm bể bóng đầu tư và đánh sụt mức đầu tư của nước ngoài. Vẫn theo nếp cũ học được từ Trung Quốc, Hà Nội đã lại gia tăng đầu tư và bơm tín dụng như liều thuốc đổ bệnh nên kinh tế vừa bị suy trầm vừa lạm phát. Lý do cơ bản của hoạn nạn này là khả năng quản lý vĩ mô quá kém với nhiều biện pháp co giật thất thường của các cơ quan chức năng. Nhưng người dân còn thấy ra rằng đấy là cơ hội cho một số đại gia bành trướng ảnh hưởng và thu vét phương tiện cho họ. Nghĩa là vì tư lợi mà làm lệch chính sách công quyền.
Lý do cơ bản của hoạn nạn này là khả năng quản lý vĩ mô quá kém với nhiều biện pháp co giật thất thường của các cơ quan chức năng.
Nguyễn-Xuân Nghĩa
Vũ Hoàng: Thưa ông, dường như là từ đầu năm ngoái, lãnh đạo của Việt Nam cũng có thấy ra điều ấy với Nghị quyết 11 và một gói chính sách để đẩy lui lạm phát.
Nguyễn-Xuân Nghĩa: Thưa rằng đấy là quyết định đạp thắng để ổn định vật giá với cái giá phải trả là lãi suất quá cao làm doanh nghiệp thiếu vốn và chết kẹt khiến các ngân hàng cũng bị rủi ro mất nợ.
Sâu xa hơn thế, lãnh đạo Hà Nội cũng thấy ra những thất quân bình trong cơ cấu kinh tế, nên từ Tháng 10 năm ngoái, Hội nghị Ban chấp hành Trung ương mới đề ra ba yêu cầu tái cơ cấu, là thứ nhất đầu tư của khu vực công, thứ hai là hệ thống tài chính và ngân hàng và thứ ba là doanh nghiệp nhà nước, trong đó, nổi cộm hơn cả là phải tái cấu trúc lại các tập đoàn kinh tế nhà nước, những trung tâm có khả năng quản trị thấp mà quyền lợi cao. Một năm đã qua rồi mà yêu cầu tái cơ cấu ấy vẫn chưa tiến hành. Bàng bạc ở trên và lồng lên tất cả là nạn tham nhũng, một thuộc tính kinh tế của chế độ độc tài.

Hậu quả


000_Hkg8039538-250.jpg
Chính quyền thành phố Hà Nội phá các chung cư cũ có niên đại từ năm 1960 để xây những tòa nhà hiện đại. Ảnh chụp hôm 21/11/2012. AFP

Vũ Hoàng: Thưa ông, hậu quả ngày nay là như thế nào?
Nguyễn-Xuân Nghĩa: Hậu quả là ngày nay, Việt Nam đã hết thời kỳ tăng trưởng trên 7% một năm, tức là cứ 10 năm lại nhân đôi lợi tức, mà sẽ quanh quẩn ở mức 5% một năm, là phải 14 năm nữa thì lợi tức bình quân mới vượt mức hai ngàn một năm và từ nay đến đó sẽ là nhiều bất trắc.  Các con số trừu tượng ấy thật ra vô nghĩa với mấy vạn doanh nghiệp của tư nhân bị vỡ nợ và hàng triệu người đang thất nghiệp. Nhiều cơ sở tư doanh không chỉ bị ngộp nợ và hàng hóa ế ẩm, tồn kho chất đống mà đã gặp cảnh ngộ gọi là "chết lâm sàng" và thị trường địa ốc bị đông lạnh.
Nhìn lại thì Việt Nam có tăng trưởng mà thiếu phẩm chất, tương tự như Trung Quốc và thua xa các nước Đông Á khác. Đó là sự tăng trưởng bất công, không bền mà gây ô nhiễm, là làm hư hao tài nguyên quốc gia cho các thế hệ về sau. Ngay cho thế hệ này thì khoảng cách về lợi tức đã đào sâu và bị thiệt hại nhất chính là các sắc tộc thiểu số ở miền sơn cước. Đấy là vấn đề đạo lý và cũng là mối nguy khác về an ninh mà không xuất hiện từ biển Đông.
Về viễn ảnh cho năm tới thì gánh nợ của nhà nước, kể cả các tập đoàn kinh tế nhà nước, đã thành vấn đề, nhưng nặng đến mức nào thì không ai rõ. Và hệ thống ngân hàng thì có thể sụp vì mất nợ, mà mất đến cỡ nào và ai sẽ trả thì chẳng ai hay. Mà đấy chỉ là một phần của rủi ro thôi.
Vũ Hoàng: Theo nhận định của các định chế quốc tế như Quỹ Tiền Tệ Quốc Tế và Ngân Hàng Thế Giới, thì năm tới đây Việt Nam có thể bị ba loại rủi ro như kinh tế toàn cầu bị đình trệ, vẫn còn gặp bất ổn về quản lý vĩ mô, và nếu lãnh đạo Việt Nam có cải cách thì vẫn gặp trở ngại trong thi hành. Ông nghĩ sao về những nhận định ấy?
Về viễn ảnh cho năm tới thì gánh nợ của nhà nước đã thành vấn đề, nhưng nặng đến mức nào thì không ai rõ. Và hệ thống ngân hàng thì có thể sụp vì mất nợ, mà mất đến cỡ nào và ai sẽ trả thì chẳng ai hay.
Nguyễn-Xuân Nghĩa
Nguyễn-Xuân Nghĩa: Các định chế quốc tế ấy vẫn phải có những khuyến cáo với ngôn ngữ ngoại giao, trên cơ sở của những đánh giá tương đối vẫn là lạc quan.
Quả thật rằng Việt Nam đã lầm lẫn nặng khi tìm sức tăng trưởng cao bằng đầu tư của công quyền trút vào khu vực kinh tế nhà nước và bằng tín dụng được cấp phát theo diện chính sách nên cũng ưu tiên trút vào các doanh nghiệp nhà nước. Vì vậy xứ này mới gặp các rủi ro trong năm tới như ông vừa nhắc đến. Nhưng rủi ro lớn nhất lại không nằm ở ba lĩnh vực đó mà là tình trạng tê liệt về chính trị vì quyền lực phe phái ở bên trong.
Cả ba cái đầu là đảng, chính phủ và quốc hội đều nói đến cải tổ kinh tế và thực sự có những phát biểu hay can thiệp vào lĩnh vực kinh tế, tài chính và ngân hàng mà không đưa ra được một chính sách rõ rệt và nhất quán. Trong khi ấy, tay chân của ngần ấy phe phái vẫn tranh giành ảnh hưởng với nhau để bòn rút tài sản và bỏ chạy ra ngoài trước khi cả hệ thống bị sụp đổ. Tôi thiển nghĩ rằng mối nguy lớn nhất trong năm tới nằm ở đó và một thước đo của mức độ nguy ngập này chính là giá vàng. Đâu biết chừng vét vàng bỏ chạy là chính sách mà nhiều người có chức có quyền đánh giá là khôn ngoan hơn cả?
Vũ Hoàng: Xin cảm tạ ông Nghĩa về cuộc phỏng vấn kỳ này



Mất một thập niên?

2012-12-19
Tiếp tục loạt tổng kết về tình hình kinh tế năm 2012, chúng ta khởi đầu với nền kinh tế giữ vị trí số một của thế giới là Hoa Kỳ với tổng sản lượng trị giá chừng 22% sức sản xuất của toàn cầu.

AFP photo
Những người biểu tình kêu gọi tăng thuế đối với người giàu có và yêu cầu không cắt giảm an sinh xã hội, Medicare, và Medicaid trước Federal Building Plaza hôm 06 tháng 12 năm 2012 tại Chicago, Illinois.

Vũ Hoàng: Xin kính chào ông Nguyễn-Xuân Nghĩa. Thưa ông, cho đến mấy ngày cuối của năm 2012 đầy biến động này, lãnh đạo của đảng Dân Chủ và Cộng Hoà trong cơ chế Hành pháp và Lập pháp Hoa Kỳ vẫn chưa đạt thỏa thuận về giải pháp ngân sách hầu tránh rủi ro suy trầm kinh tế vì trôi vào một vực thẳm tài chính là khi công chi sẽ giảm và thuế suất sẽ tăng kể từ đầu năm tới. Trong bối cảnh đình trệ kinh tế của toàn cầu mà nhiều người đã cảnh báo, sự kiện đó khiến dư luận phân vân không ít về sự sáng suốt của giới lãnh đạo đệ nhất siêu cường kinh tế. Khi tổng kết về tình hình kinh tế toàn cầu trong năm 2012, ông giải thích thế nào về sự việc này?

Nguyễn-Xuân Nghĩa: Nếu nhìn trong bối cảnh dài của nhiều thập niên thì ta không ngạc nhiên về sự thể đó. Hoa Kỳ đang trải qua giai đoạn chuyển hướng với yêu cầu cải tổ toàn bộ cơ chế chi thu trong cả chục năm nên sẽ còn gặp nhiều khó khăn làm dư luận bất bình, thất vọng.
Trước hết, như các nền kinh tế công nghiệp hóa Âu-Mỹ-Nhật, Hoa Kỳ đã vay mượn quá sức và đến hồi trả nợ. Thời điểm của việc trả nợ đó bắt đầu từ cuối năm 2007. Khi xảy ra cách nay đúng năm năm thì người ta lầm hậu quả là vụ bể bóng đầu tư địa ốc và khủng hoảng tài chính ngân hàng. Nguyên nhân là đi vay và phải trả nợ vì thế mới bị khủng hoảng và suy trầm kinh tế. Khi kinh tế bị suy trầm và phải trả nợ cả công lẫn tư, giới lãnh đạo rơi vào thế kẹt là làm sao vừa trả nợ vừa kích cầu để ra khỏi nạn suy trầm? Đó là bài toán nan giải của việc phải kích cầu mà đồng thời thắt lưng buộc bụng, xảy ra cho toàn khối công nghiệp hoá đã phát triển.
Năm năm sau, là thời điểm hiện nay, Hoa Kỳ và các nước Âu Châu hay Nhật Bản đang đứng trước sự thể vô cùng bất thường này. Nếu không ý thức được vấn đề và dứt khoát cải cách, Mỹ sẽ giống như Nhật Bản, là mất toi một thập niên, tức là phải sau năm năm nữa mới khá hơn. Vì thế, tổng kết chuyện kinh tế năm nay thì ta vẫn chưa ra khỏi hố nợ như một hố đen của thiên văn học là khi mà mọi quy luật vận hành bình thường đều ít công hiệu. Và nếu năm tới kinh tế Mỹ có sụt vào vực thẳm ngân sách như nhiều người e ngại thì đấy chỉ là liều thuốc đắng để cải thiện tình hình công chi thu cho năm 2014 và tìm lại nền tảng lành mạnh hơn cho sau này.
Vũ Hoàng: Trên diễn đàn này của chúng ta, ông nhiều lần nhắc đến cái hố nợ và còn giải thích vì sao lãnh đạo các nước đều gặp điều mà ông gọi là "khủng hoảng niềm tin" vì tìm không ra giải pháp cho một vấn đề bất thường. Tuy nhiên, thính giả của chúng ta có thể ngạc nhiên là vì sao mà các nước tiên tiến như Hoa Kỳ, Nhật Bản và Âu Châu, chưa nói gì đến Trung Quốc hay Việt Nam, lại để bị trôi vào cảnh nợ nần như vậy? Ông giải thích thế nào về hiện tượng này?
Có một quy luật gần như là bài kinh tế nhập môn. Đó là người ta thường chỉ thấy "cái được" trong kinh tế mà khó nhìn ra "cái mất", nhiều khi là mặt trái, mặt ẩn và chỉ xuất hiện về sau.
Nguyễn-Xuân Nghĩa
Nguyễn-Xuân Nghĩa: Có một quy luật gần như là bài kinh tế nhập môn mà nhiều người ít nhìn ra nên chúng ta đã nói tới và còn phải nhắc lại. Đó là người ta thường chỉ thấy "cái được" trong kinh tế mà khó nhìn ra "cái mất", nhiều khi là mặt trái, mặt ẩn và chỉ xuất hiện về sau.
Từ ba chục năm nay, chính người dân Mỹ, cả trăm triệu hộ gia đình và doanh nghiệp, đã đi vay liên tục và qua nhiều cách khác nhau, từ thẻ tín dụng đến tài trợ địa ốc hay đầu tư đủ loại. Từ 1.500 tỷ đô la vào năm 1980, gánh nợ tư nhân đó đã tăng gấp bốn trong 20 năm và vượt 6.000 tỷ vào năm 2001, lại còn tăng gấp hai tới đỉnh cao là hơn 13.000 tỷ vào năm 2007. Đấy là phần "được" của giai đoạn lạc quan về sự sung mãn. Cái mất là gánh nợ tích lũy ấy sẽ có ngày đổ.

Sở dĩ như vậy và đây là một trong nhiều lý do giải thích tình trạng lạc quan kéo dài là cả thế giới vui mừng với triển vọng toàn cầu hóa trong một địa cầu thu hẹp. Khi Trung Quốc từ bỏ chế độ tập trung quản lý và bế quan toả cảng để theo kinh tế thị trường từ năm 1979 và 10 năm sau, khi Liên bang Xô viết tan rã rồi sụp đổ, cả khối kinh tế cộng sản cũng cải tổ theo quy luật tự do và mở rộng thị trường hàng hóa, dịch vụ và tài chính cho mọi quốc gia. Vì thế, người ta làm ăn vay mượn dễ dàng, với tiền nhiều và rẻ hơn từ các nền kinh tế đang lên mà thổi lên bong bóng và quên dần nhu cầu trả nợ. Cũng nhìn trong trường kỳ thì ta còn thấy một lý do khác.

Vay mượn quá sức



044_B97425723-200.jpg

Một người Mỹ đang mua hàng trên mạng bằng thẻ tín dụng. AFP photo
 

Vũ Hoàng: Chúng tôi xin nhắc lại hai ý kiến ông vừa trình bày về lý do hoạn nạn kinh tế của Mỹ, mà hình như cũng là hoàn cảnh chung của nhiều nước khác, là vay mượn quá sức và lạc quan về viễn ảnh toàn cầu hóa. Chi tiết về nguyên nhân và thời điểm là năm 2007 khiến thính giả của chúng ta nhớ lại năm 2007 cũng là khi Việt Nam gia nhập Tổ chức Thương mại Thế giới WTO. Khi ấy, diễn đàn này cũng cảnh báo về nhiều rủi ro bất trắc của toàn cầu hóa và nhắc nhở một yêu cầu là gia tăng sức nặng của thị trường nội địa và tránh nhiều dao động của quốc tế. Bây giờ, ông còn nêu ra một lý do khác về những khó khăn của Hoa Kỳ. Thưa ông, đó là gì vậy?
 
Nguyễn-Xuân Nghĩa: Ta còn nhớ là hơn chục năm về trước, cả thế giới đã nói đến những hứa hẹn của nền kinh tế tri thức và cuộc cách mạng về công nghệ tin học. Với lợi thế của thời gian là có dịp nhìn lại chuyện cũ, mình thấy rằng khoa học kỹ thuật, hay "thuật lý" là chữ tôi dùng để phiên dịch từ "technology" thay vì dùng chữ "thao tác" ngớ ngẩn của Trung Quốc, có nâng cao năng suất kinh tế.
Đấy là "cái được" mà ai cũng có thể thấy vì sản xuất ra cùng một lượng hàng hóa dịch vụ mà tốn ít nhân công hơn và có thể đương đầu với sự xuất hiện của các nền kinh tế tân hưng của Đông Á với nhân công rẻ hơn. Cái mất của sự thay đổi là người dân trong các nước tiên tiến dễ bị thất nghiệp nếu không theo kịp sự đổi thay của thuật lý và nền giáo dục lẫn cả xã hội phải thi đua để cập nhật với những đổi thay này. Hậu quả là xáo trộn kinh tế và bất mãn xã hội khi thất nghiệp sẽ nằm ở mức rất cao trong một giai đoạn khá lâu. Hoa Kỳ đang bị tai họa đó. Mà chưa hết vì chẳng khác gì khối công nghiệp hoá, nước Mỹ cũng có đổi thay về dân số.
Vũ Hoàng: Trong những bài toán chồng chất của Hoa Kỳ để khỏi mất cả một thập niên như ông vừa trình bày, chúng ta còn thấy một đổi thay khác về dân số. Thưa ông, đó là gì vậy?
Nguyễn-Xuân Nghĩa: Các quốc gia công nghiệp hoá đều tiến qua hình thái kinh tế và xã hội khác, điều ấy có ảnh hưởng đến yếu tố mà giới kinh tế gọi là "định mệnh", đó là cơ cấu dân số.
Nói chung, trong các xã hội tiên tiến đó, người dân lập gia đình trễ hơn và có con ít hơn nên về dài thì thành phần ở tuổi lao động, xin hãy tạm lấy tiêu chuẩn là từ 18 đến 55 tuổi, sẽ ít dần so với tổng số cư dân. Song song, tiến bộ về thuật lý trong y học và dưỡng sinh cũng kéo dài tuổi thọ trong các xã hội này. Hậu quả là họ bị hiện tượng gọi là "lão hóa dân số", với người gia lão đông hơn và cần nhiều dịch vụ và phúc lợi y tế xã hội lâu dài hơn trong khi tỷ trọng thành phần năng động về sản xuất và đóng góp cho quỹ phúc lợi ấy sẽ giảm. Nhờ có chính sách tiếp nhận di dân, là thành phần có sinh suất cao vì đẻ con nhiều hơn, Hoa Kỳ có dân số tương đối trẻ hơn Nhật Bản và nhiều nước Âu Châu mà cũng đã bị hiệu ứng của nạn lão hóa dân số. Trung Quốc đi sau mà cũng gặp định mệnh này do chính sách "mỗi hộ một con" họ ban hành từ 40 năm trước

Nạn lão hóa dân số



000_Hkg8096420-250.jpg

Nạn lão hóa dân số ở Trung Quốc. AFP photo
Vũ Hoàng: Thưa ông, hiệu ứng của nạn lão hóa dân số ấy là gì?
Nguyễn-Xuân Nghĩa: Chúng ta sẽ hơi mất công để nhìn ra cùng lúc hai vế cung cầu của hai khía cạnh sản xuất và tiêu thụ và của hai lớp dân số, những người năng động từ 25 đến 55 tuổi và giới cao niên trên 55 tuổi mà có tuổi thọ dài hơn trước. Thành phần năng động bị thu hẹp sẽ làm giảm năng suất trong địa hạt sản xuất và cũng giảm số cầu về nhà cửa, xe cộ, v.v... cho cả nền kinh tế. Song song, thành phần cao niên đông đảo hơn sẽ tiêu thụ ít hơn, ở nhà nhỏ hơn, tiết kiệm nhiều hơn mà vẫn cần nhiều phí tổn về hưu liễm và sức khoẻ. Tổng hợp lại thì trong trường kỳ sản lượng kinh tế sẽ giảm, đà tăng trưởng hàng năm không thể ở mức 5-6% như xưa, với số thất nghiệp cao hơn. Nhật Bản và Âu Châu có bị tai nạn chậm rãi mà chắc chắn đó, Hoa Kỳ cũng vậy nên sẽ mất nhiều năm chuyển hướng để thoát xác và trước hết là chấn chỉnh lại việc chi thu.
Vũ Hoàng: Câu hỏi cuối, thưa ông, chúng tôi được biết rằng cuối tuần qua, ông được Phòng Thương Mại Việt Nam tại Oakland và Vùng Phụ Cận ở miền Bắc California mời lên phát biểu về tình hình kinh tế Hoa Kỳ. Trong bài phát biểu, ông có trình bày một kết luận tương đối là khả quan và có thể nói là lạc quan. Ông giải thích chuyện ấy như thế nào sau khi cho thấy một bức tranh khá u ám của kinh tế Mỹ?
Nguyễn-Xuân Nghĩa: Thưa là sau khi tóm lược về tình hình chung của thế giới với cái nạn gom tiền trả nợ, tôi nhấn mạnh đến sự khác biệt. Hoa Kỳ là một quốc gia thống nhất theo thể chế liên bang nên các cơ chế có thể xoay chuyển chứ không bị phân hóa và tê liệt như Âu Châu. Thứ hai, Hoa Kỳ năng động biến báo chứ không ù lỳ trì trệ và đình hoãn cải cách như Nhật Bản trong 20 năm qua. Vì vậy trong khối kinh tế công nghiệp hóa Âu-Mỹ-Nhật, Hoa Kỳ sẽ có hy vọng vượt thoát sớm nhất và thực tế thì tư doanh Mỹ đã sớm bước qua hướng khác rồi.
Nhờ có chính sách tiếp nhận di dân, Hoa Kỳ có dân số tương đối trẻ hơn Nhật Bản và nhiều nước Âu Châu mà cũng đã bị hiệu ứng của nạn lão hóa dân số.
Nguyễn-Xuân Nghĩa
Một lý do cụ thể cho giả thuyết lạc quan này là sau năm năm hoạn nạn, các doanh nghiệp Mỹ đã trả nợ và tích lũy được một khối hiện kim hay bạc mặt tới cả ngàn tỷ đô la. Trong khi ấy, so với các thị trường khác thì Mỹ vẫn là nơi đầu tư an toàn và có lời nên tiếp tục đón nhận được đầu tư hay "tiết kiệm nhập khẩu" của nước ngoài. Khối tư bản dư dôi đó của tư nhân trong nội địa và quốc tế đang vượt qua mức bội chi ngân sách của khu vực công quyền, mà mức bội chi ấy sẽ giảm chứ không thể tăng nữa.
Vì vậy, sau một năm 2013 có nhiều khó khăn không tránh khỏi, tình hình năm 2014 sẽ khả quan hơn những gì đã thấy từ năm năm qua. Về dài thì lãnh đạo chính trị xứ này cũng phải ý thức được yêu cầu cải cách đó, nếu không thì họ sẽ thất cử. Để kết luận, tôi thiển nghĩ là trong trung hạn từ hai đến năm năm, Mỹ sẽ thoát xác và đấy là lúc ta nên so sánh với khả năng xoay chuyển của các xứ khác, là điều mình sẽ tìm hiểu trong mấy kỳ sau.
Vũ Hoàng: Xin cảm tạ chuyên gia Nguyễn-Xuân Nghĩa về cuộc phỏng vấn này.





Bức tranh kinh tế ảm đạm và 

năng lực của lãnh đạo Việt Nam

Một góc chợ Đồng Xuân, Hà Nội, ngày 21/12/2012
Một góc chợ Đồng Xuân, Hà Nội, ngày 21/12/2012
REUTERS

Anh Vũ
«Tăng trưởng kinh tế xẹp lép, lạm phát tiếp tục kéo dài, mô hình phát triển đang bị chỉ trích gay gắt ngay chính trong bộ máy lãnh đạo : Việt Nam đang trong giai đọan khó khăn ». Trên đây là nhận định của phóng viên Bruno Philip thông tín viên khu vực châu Á của báo Le Monde qua bài viết số ra hôm nay (26/12/2012) mang tựa đề « Việt Nam ghi nhận mức tăng trưởng thấp nhất từ 13 năm nay ».

Theo tác giả bài báo, trong những năm 1990, nhiều chuyên gia đã lạc quan về một tương lai tốt đẹp cho Việt Nam với những dự báo như là đất nước này sẽ trở thành một « con hổ » mới của khu vực Đông Nam Á. Thế nhưng, những con số chính thức công bố hôm 24 /12 vừa rồi đã thừa nhận, trong năm 2012, tăng trưởng kinh tế Việt Nam ở mức thấp nhất từ 13 năm trở lại đây, chỉ đạt mức 5,3%, không đạt chỉ tiêu chính phủ đặt ra và còn thấp hơn mức 5,9% của năm 2011. Tờ báo trích dẫn đánh giá của ông Vũ Đình Anh, Viện trưởng Viện nghiên cứu Kinh tế Tài chính Việt Nam : « Tăng trưởng sụt giảm mạnh. Không phải là suy thoái, nhưng các chỉ số như vậy là quá thấp ».
Trong tháng 10 vừa qua, tại Hội nghị Trung ương 6 của đảng Cộng sản Việt Nam, các lãnh đạo cao cấp nhất đã phải thừa nhận có nhiều sai lầm trong quản lý kinh tế. Tiếp đó, đầu tháng 11, trước Quốc Hội, đến lượt thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng cũng phải công khai nhận rằng « tình hình kinh tế vĩ mô không tốt, lạm phát tiếp tục leo thang, nợ xấu ngân hàng chồng chất ».
Tác giả bài viết nhận định, về mặt chính trị, vị thế của người đứng đầu chính phủ hiện đang rất yếu. Ông đang phải hứng chịu công kích trong nội bộ Đảng, vấp phải sự đối kháng của chủ tịch nước Trương Tấn San và tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng.
Trước tình hình như vậy, chính phủ đang phải cố gắng tìm mọi cách giải cứu các doanh nghiệp, khởi động lại nền kinh tế. Động thái mới nhất là thông báo hạ lãi suất chỉ đạo xuống 9%, trong lúc lạm phát vẫn tăng ở mức 7,8%.
Le Monde cũng ghi nhận những vụ bê bối tài chính nổ ra ngay tại những tập đoàn công nghiệp lớn, con cưng của nền kinh tế, đã khiến Hà Nội phải đưa ra những chương trình cải cách mang tính sống còn trong năm 2011. Sau vụ Vinashin, chính quyền Việt Nam đang cố lành mạnh hóa hoạt động của doanh nghiệp Nhà nước. Bằng chứng là một bộ luật trong lĩnh vực này vừa được thông qua với hy vọng có được minh bạch tài chính trong hoạt động của các doanh nghiệp Nhà nước.
Le Monde cho rằng, đường lối đổi mới của Việt Nam được khởi xướng từ giữa những năm 1980 thực chất là việc áp dụng mở cửa kinh tế thị trường sao chép theo mô hình Trung Quốc.
Tuy nhiên, để kết luận, tác giả bài viết trích dẫn đánh giá của một chuyên gia thuộc tập đoàn tài chính quốc tế Morgan Stanley Investment Management : « Các lãnh đạo Việt Nam không có được tầm mức chuẩn bị cũng như năng lực để đối mặt với nguồn vốn khổng lồ từ nước ngoài đổ vào Việt Nam trong thập kỷ vừa qua ».
Giáo Hoàng kêu gọi lãnh đạo Trung Quốc tôn trọng tự do tôn giáo
Noel, chủ đề không thể vắng trong các báo Pháp ra hôm nay. Với Le Figaro, đây là dịp để nói về tự do tôn giáo. Trang nhất của nhật báo chạy tựa lớn « Tự do tôn giáo- Lời kêu gọi của Giáo Hoàng Benedicto 16 với Trung Quốc ».
Le Figaro chú ý tới trong thông điệp hàng năm Urbi - Orbi nhân lễ Noel, Đức Giáo Hoàng gửi đến các lãnh đạo cộng sản Trung Quốc lời kêu gọi tôn trọng tôn giáo.
Theo Le Figaro, hôm qua 25/12, Đức Thánh cha đã gửi đến thế hệ lãnh đạo mới của Trung Quốc lời kêu gọi hãy đối thoại với 5,7 triệu tín đồ Công giáo (đây chỉ là con số thống kê chính thức của chính quyền).
Những người Công giáo Trung Quốc đang bị chia rẽ giữa một bên là Giáo hội chính thống nằm dưới sự chỉ đạo của đảng Cộng sản và một bên là Giáo hội « thầm lặng » chỉ tuân thủ theo Tòa Thánh Vatican, nhưng lại đang phải chịu đựng sự truy bức thường xuyên của chính quyền.
Le Figaro đặt ra một lọat câu hỏi : Bắc Kinh sẽ phản ứng ra sao về lời cầu chúc công khai gửi đến các vị « tân lãnh đạo » Trung Quốc của Giáo Hoàng Benedicto 16 trong thông điệp Urbi-Orbi trong ngày Noel. ? Chế độ Bắc Kinh sẽ nghe lời kêu gọi can đảm và hiếm hoi về tự do tôn giáo ở Trung Quốc được Giáo Hoàng đưa ra từ ban công nhà thờ Thánh Saint –Pierre này như thế nào ?
Nguyên văn lời kêu gọi với chính quyền Trung Quốc được Le Figaro trích lại như sau « Cầu cho vị Vua của hòa bình hãy hướng nhìn về các lãnh đạo mới của nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa với những trách nhiệm cao đang chờ họ. Tôi mang rằng đó là trách nhiệm tôn trọng các tôn giáo, sao cho tôn giáo có thể góp phần vào công cuộc xây dựng một xã hội đoàn kết, vì lợi ích của nhân dân mình và của thế giới ».
Theo Le Figaro, lời kêu gọi trên sẽ ghi lại trong sách sử của Tòa Thánh, nhưng Giáo Hoàng, người hiểu quá rõ tình hình tôn giáo ở Trung Quốc, cũng không trông mong sẽ có sự phúc đáp về chính trị từ phía Bắc Kinh.
Vẫn trong khuôn khổ đề tài này, Le Figaro có một bài viết khác với hàng tựa : « Bắc Kinh không chịu nới lỏng chi phối người Công giáo ».
Theo bài báo, căng thẳng giữa Vatican và Bắc Kinh không phải là điều gì mới. Quan hệ ngoại giao giữa hai bên đã bị cắt đứt từ năm 1951. Chỉ bắt đầu từ năm 2000, hy vọng bình thường hóa quan hệ giữa hai Nhà nước này mới được khởi động, nhưng con đường có vẻ vẫn còn dài. Nếu như Giáo Hoàng Benedicto coi hồ sơ Trung Quốc là một trong những ưu tiên thì căng thẳng giữa Vatican và Bắc Kinh vẫn tiếp tục và thậm chí còn gia tăng trong năm 2012 bởi những vụ tấn phong các linh mục Trung Quốc.
Chính quyền Bắc Kinh vẫn đặt mọi hoạt động của Công giáo Trung Quốc trong « Hiệp hội những người Công giáo yêu nước ». Hiệp hội này lại nằm trong sự chỉ đạo của Ban tôn giáo trung ương. Những ai không tuân thủ cơ cấu nói trên đều bị coi là bất hợp pháp. Chính vì thế mới xảy ra những chuyện như linh mục được chính quyền tấn phong thì Vatican không công nhận, ngược lại, việc phong chức của Vatican cho linh mục Trung Quốc thì cũng bị chính quyền phản đối, coi đó là hành động can thiệp vào công việc nội bộ của Trung Quốc.
Đối với Le Figaro, sự phát triển cộng đồng Công giáo trong điều kiện như vậy đã làm nảy sinh ra Giáo hội « thầm lặng ». Các con số thống kê chính thức của chính quyền ghi nhận có 5,7 triệu tín đồ. Tuy nhiên, trên thực tế, con số này có thể lên tới 12 triệu ngườ,i bởi những tín đồ thuộc giáo hội « ngoài quốc doanh » không được thừa nhận, trong khi họ có ở khắp các tỉnh thành của Trung Quốc.
Chính quyền trung ương vẫn luôn để mắt chăm chú đến mọi hoạt động tôn giáo. Bắc Kinh vẫn coi tôn giáo là một mối đe dọa tiềm ẩn đối với quyền lực tuyệt đối của đảng Cộng sản. Bằng chứng, hồi giữa tháng 12, nhật báo Washington Post đã cho công bố một trích đoạn công văn của chính quyền đề hồi tháng 5/2011, do tổ chức phi chính phủ ChinaAid có trụ sở tại Hoa Kỳ cung cấp. Nội dung công văn trên kêu gọi phải đấu tranh « chống lại các thế lực thù địch ở nước ngoài đang tập trung vào tôn giáo để xâm nhập đất nước và theo đuổi những mục tiêu chính trị nhằm phương Tây hóa và chia rẽ Trung Quốc ».
Tờ báo kết luận, như vậy, chính quyền Trung Quốc không hề muốn nới lỏng việc chi phối toàn bộ của họ với tôn giáo, một vấn đề vẫn còn rất nhạy cảm.
Tự thiêu, cuộc kháng chiến của người Tây Tạng
Vẫn liên quan đến Trung Quốc, báo Le Monde trở lại với những vụ tự thiêu của người Tây Tạng qua bài phóng sự mang tựa đề « Du hành về miền Tây Tạng bị truy bức, trên con đường của những người tự thiêu ».
Phóng viên của Le Monde đã thực hiện bài phóng sự dài trong một chuyến đi về Cam Túc, một tỉnh có đông người Tây Tạng sống, để tìm hiểu về những hành động phản kháng và tuyệt vọng của người Tây Tạng đang ngày càng nhiều.
Tác giả bài báo đã đến vùng tự trị của người Tây Tạng ở phía nam tỉnh Cam Túc, nơi từ tháng 10 đến nay đã xảy ra 15 vụ tự thiêu. Điều đặc biệt, những người tự thiêu đều không phải các sư sãi. Họ, những người thế tục bình thường, là những nông dân và cả vài học sinh. Tác giả kể lại, tại một làng nhỏ nằm cách không xa thị trấn Amchok, một người nông dân chăn nuôi 35 tuổi đã để lại lá thư tuyệt mệnh trước khi tự thiêu tại khu vực mỏ vàng ở cách nhà anh vài cây số. Lá thư cầu mong cho Đức Đạt Lai Lạt Ma trở về, cầu mong cho Ban Thiền Lạt Ma, một vị chức sắc cao thứ 2 của Phật giáo Tây Tạng bị Bắc Kinh bắt giữ từ nhỏ, sớm được trả tự do, và anh còn cầu mong người ta chấm dứt bóc lột tài nguyên của người Tây Tạng nữa….
Đó chính là nguyện vọng và cũng là nguyên nhân dẫn đến các vụ tự thiêu của người Tây Tạng được bùng lên từ năm 2008, sau khi những cuộc biểu tình của họ khắp vùng bị dập tắt trong bạo lực.
Để lý giải cho những hành động tuyệt vọng của người Tây Tạng, tác giả trích dẫn bài viết của ông Vương Lực Hùng, một trí thức Trung Quốc nghiên cứu về những vấn đề Tây Tạng. Từ năm 2000, ông đã kêu gọi chính quyền Bắc Kinh đối thoại với Đạt Lai Lạt ma. Ông cũng đã nhận thấy người Tây Tạng rơi vào tuyệt vọng bởi họ luôn cảm thấy bị tước đoạt mọi thứ, từ văn hóa, tôn giáo đến kinh tế. Học giả Vương Lực Hùng viết : « Nếu người Tây Tạng có được những phương cách cho phép bày tỏ sự bất bình một cách bình thường thì họ sẽ sử dụng. Năm 2008, họ đã xuống đường biểu tình, nhưng chính quyền Trung Quốc dẹp phong trào đó. Họ chuyển sang phản kháng cá nhân.Thế nhưng, một cá nhân kêu gào đơn lẻ với khẩu hiệu hay phân phát truyền đơn sẽ có tác dụng rất yếu và họ sẽ bị bắt ngay lập tức. Chỉ có cách tự thiêu thì những người đó mới tạo sự khác biệt và từ đó tự thiêu trở thành một hành động phản kháng có hiệu quả nhất ». Theo nhà nghiên cứu này thì giờ đây, mọi người Tây Tạng đã nhận thấy tác động của hành động tự thiêu và ngày càng có nhiều người tìm đến phương cách phản kháng này.
Để ngăn chặn làn sóng tự thiêu, chính quyền Bắc Kinh gần đây đã đưa ra những biện pháp trừng phạt mới hà khắc hơn đối với người tự thiêu cũng như người hỗ trợ hành động này. Tuy nhiên các biện pháp như vậy chỉ có tác dụng tạm thời.
Qua các làng mạc, thôn xóm ở tỉnh Cam Túc, nơi làn sóng đã rộ lên trong tháng trước, tác giả cảm thấy một không khí ngột ngạt của sự kiểm soát của các lực lượng an ninh ở khắp mọi nơi. Các camera theo dõi được đặt trong các khu phố chính của thị trấn và trước từng lối vào các ngôi chùa. Nhân viên an ninh chìm nổi rải khắp nơi.Tối đến sau 22 giờ là lệnh giới nghiêm, người Hán ra đường thì không sao, nhưng bất kỳ người Tây Tạng nào ra khỏi nhà là bị theo dõi, kiểm tra giấy tờ. Người dân trong vùng lân cận khu tự trị Tây Tạng rất khó đến được Lhassa vì mạng lưới kiểm tra kiểm soát gắt gao và phải có một đống giấy thông hành khác nhau do chính quyền cấp.
Đe dọa, theo dõi là những việc làm thường trực trong khắp các vùng có người Tây Tạng sinh sống, người ta có thể bị công an địa phương bắt đi bất cứ lúc nào và bất kỳ ở đâu. Nhưng những cố gắng của chính quyền vẫn không thể dập tắt làn sóng ngầm phản kháng của người Tây Tạng. Các vụ tự thiêu cũng như gia đình của người tự thiêu vẫn nhận được sự ủng hộ về tinh thần cũng như vật chất của người dân trong vùng, trong đó có cả những người không phải dân Tây Tạng, thậm chí của cả một số công chức chính quyền.
Cuộc kháng chiến của người Tây Tạng đang ngày càng được ghi nhận là một cuộc đấu tranh vì tự do. Hành động tự thiêu của cá nhân là vì tự do cho mọi người khác.
Tunisia: Tài sản gia đình Ben Ali được đem đấu giá
Mục kinh tế của báo Libération hôm nay dành một bài viết đáng chú ý về cuộc triển lãm bán đấu giá khối tài sản xa hoa của gia đình cựu tổng thống độc tài Tunisia, Ben Ali, bị nhân dân vùng lên lật đổ trong cuộc cách mạng Mùa xuân Ả Rập.
Hội chợ chưa từng có này bắt đầu từ hôm Chủ nhật (23/12) bày bán một phần trong số đồ dùng xa hoa của gia đình nhà Ben Ali vơ vét của nhân dân trong thời gian cai trị đất nước, bị chính quyền mới tịch thu.
Người ta thấy trong các mặt hàng được bày bán có từ hàng chục chiếc xe loại siêu sang với giá từ vài trăm nghìn đến cả hàng triệu đô la của các thành viên gia đình nhà Ben Ali, đến những vật dụng xa xỉ hàng ngày của vợ chồng con cái nhà Ben Ali như giầy, túi xách, đồng hồ, tranh tượng trang trí, thảm …. Đây mới chỉ là một phần rất nhỏ trong số tài sản của nhà Ben Ali bị chính quyền mới tịch thu.
Dự kiến hội chợ bán đấu giá này sẽ thu về khoảng 10 triệu đô la. Số tiền này sẽ được xung vào ngân sách Nhà nước dành cho phát triển các vùng. Như vậy là sau 2 năm lật đổ ben Ali, người Tunisia bước đầu thu hồi lại những gì họ bị bóc lột trong chế độ độc tài.







THƠ NGUYỄN KHÔI

 
   CHIỀU XUỐNG SÀI THÀNH
   (Tặng : Bopha Ngọc Bích)
             -----------
Chiều xuống Sài Thành chỉ có em
Mưa rơi trêm mái phố êm đềm
Cầm chùm vải đỏ mà rơi lệ

Ngỡ mình đang ở Lệ chi Viên ?
  Chiều xuống Sài Thành chỉ có em
  Ai kia thơ thẩn dạo bên thềm

  Ai đi vô vọng trong tâm tưởng
  Cầu Trời bên ấy được bình yên...
Chiều xuống Sài Thành chỉ có em
Đường phố dòng người cuốn như điên
Xe vẫn đèo em...thôi, xếp xó
Xe này tâm sự cũng triền miên
  Chiều xuống Sài Thành chỉ có em
  Nắng xế bên trời ánh chiều nghiêng
  Em đi...chẳng biết về đâu nữa 
  Ai người như gọi phía trời biên ?
Chiều xuống Sài Thành chỉ có em
Tóc xanh má thắm thẹn cùng duyên

Hàng Me sóng bước, em lẻ bước
Anh ở phương trời nhớ hay quên ?
          Sài Gòn , hè 1990
             Nguyễn Khôi
  
 
CHÚC MỪNG NHÀ THƠ NGUYỄN KHÔI
CHÚC MỪNG NHÀ THƠ NGUYỄN KHÔI


Nhà thơ NGUYỄN KHÔI sinh ngày : 26.12.1938 ,đến ngày 26.12.2012
Vừa tròn 75 mùa xuân.

Lengoctrac.com trân trọng CHÚC MỪNG Nhà thơ NGUYỄN KHÔI .
Kính chúc nhà thơ của chúng ta sức khỏe,viết khỏe,viết hay hơn thời còn trẻ.


Nhân dịp mừng thọ nhà thơ NGUYỄN KHÔI tròn 75 xuân,lengoctrac.com xin giới thiệu cùng các bạn mấy dòng thơ "Tự thọ" của NGUYỄN KHÔI :


Chẳng ai chúc mình, mình tự chúc
75 xuân cũng đã quá (già) rồi ?
Hành trang chuẩn bị lên Tiên giới
Túi thơ + bầu rượu nhẩn nha chơi...

    Thơ Mùa Giáng sinh :
EM-THIÊN THẦN CỦA CHÚA
      "Em hiền như Masoeur"
                     -thơ NTN
                --------
Gặp em ở Giáo đường
Tôi tin là có Chúa
Em xòa cánh Thiên Thần
Đẹp xinh nàng trinh nữ.

Rồi đi qua bom lửa
Ngỡ thân mình nát tan
Có em bay xuống đỡ
Ôi Masoeur dịu hiền.

Cuộc đời như Thần Tiên
Trên Thiên Đường xa ngái
Nỗi buồn đau phàm trần
Có tình em hóa giải.

Noel- trời đêm tối
Tôi ngồi đối diện tôi
Trong lòng tôi có Chúa
Thiên Thần Em ngời ngời...
       Hà Nội 20-12-2012
          Nguyễn Khôi

 

        VẲNG TIẾNG ĐÀN BẦU
  "Chữ nghèo chẳng dễ hiểu đâu
Xa sâu như tiếng đàn Bầu trong đêm"
                - Lý Phương Liên
                ---------
  Đàn Bầu vẳng tiếng phiêu diêu
Một dây tưng tửng bao nhiêu là tình
 Mình nghe mình thấu đời mình
Cái duyên quê kiểng tỉnh tinh phận  nghèo
                     *
  Ai không có lúc bị nghèo ?
"Ăn chia tem phiếu" (1) đói meo một thời

  Lương còm, xài  "Lý tưởng" thôi
Tương lai xa tít chân trời Liên Xô (2)
  Giao thừa thưởng thức "tiếng Thơ" (3)
Đàn Bầu thánh thót lửng lơ bổng trầm
  Nhớ quê , chẳng thể về thăm
Kiến bò bụng Lép ...âm thầm thương ai
  Đường đi bom đạn dặm dài
Những mong đỡ khổ : ngày mai Hòa Bình...
                       *
  Bây giờ sống đã vung vinh
"Thị trường" rộng mở...đâu mình với ta
  Nhà giầu thả sức xa hoa

Dân đen nheo nhóc...nhẩn nha tối ngày.
  Bây giờ tay chẳng bắt tay
Mặt vênh phố thị, ngâu vầy dáng quê.
                        *
  Đàn Bầu ai gảy ai nghe
Gió lùa nhà trống...tái tê tiếng đàn...(4)
------
(1) Thời bao cấp "XHCN" (xếp hàng cả ngày)
(2) Liên Xô -CCCP (cho các cháu phá)
(3) nghe Thơ chúc tết...
(4) tiền vào nhà khó như gió vào nhà trống
           Quê , mùa đông bão Giá & Lạm phát- 2011
                        Nguyễn Khôi

 
Chùm thơ viết ở Nghĩa trang Highgate :

   "Thời lai đồ điếu thành công dị
    Vận khứ anh hùng ẩm hận đa"
                         - Đặng Dung

*1- VỚI KARL MARX
Vô sản liên hiệp lại
Trăm triệu người "hi sinh"
Trong ngĩa trang Highgate
Marx trầm tư một mình.

*2- VỚI LÉNINE
Lưỡi lê vọt máu đỏ
Dựng Xô viết công nông
75 năm sụp đổ
Tung bay cờ Sa Hoàng.

*3-VỚI STALINE
Ku lắc: treo cổ hết
Bạch vệ : bắn tan thây
Berlin xây tường thép
Cờ búa liềm tung bay.

*4-VỚI MAO TRẠCH ĐÔNG
Ngọn súng đẻ chính quyền
Bóp bụng làm Gang thép
Trấn cửa Thiên an môn
Chục  triệu dân Tàu chết.

*5- VỚI HÔ-NẾCH-CƠ
Tường Berlin đã vỡ
Chẳng còn chốn nương thân
-Chạy đâu các Đồng chí ?
Lạy Chúa ! bước đường cùng...

*6- VỚI KHƠ-RÚT-SỐP
Tất cả phải "xét lại" !
Staline tội đồ !
-Các đồng chí : hạ bệ
Cho ông về ở quê.

*7-VỚI GORBACHOV
"Đảng" - tuyên bố : giải tán
Tổng thống thay Bí thư
"Nhà phá hủy vĩ đại"
Xóa sổ - ôi Liên Xô !

*8- VỚI I A RU DEN SKI
Thôi...chuyển đổi "toàn trị"
Sang Cơ chế thị trường
Xây Xã hội Dân chủ
Vào E C...tiến lên !

*9- VỚI TONY BLAIR (1)
Mười năm làm Thủ tướng
Đưa nước Anh tiến lên
Cùng Bush đánh Iraq
Mất điểm...mà vẫn "hên"
----

(1) vừa từ chức 27-6-2007

       Lon don 25-27/6/2007
         Nguyễn Khôi- cảm tác...


      VIẾNG MỘ KARL MARX
            --------------
  Kính chào cụ Marx (nằm đây),
Đã hơn thế kỷ tung bay cờ hồng
 Một lời kêu gọi Công Nông
Diệt xong Tư Bản...rồi "không có gì" ?
                   *
 Mộ Người vắng ngắt (i xì)
Mới hay "không tưởng"...làm nguy loài người
 Viếng Người , có Bố Con tôi
Cưỡi Dolla vượt biển trời sang thăm...
                    *
 Thôi , chào Karl Marx yên nằm
Tương lai Tư Bản "thị trường" tiến lên
 Thế gian còn lắm đảo điên
Thôi nằm yên, hãy nằm yên - hỡi Người !


          Nghĩa trang Highgate -Lon don 14-4-2007
                Nguyễn Khôi (Việt Nam) - kính viếng...

No comments:

Post a Comment